Bài viết này sẽ cung cấp một đoạn văn phân tích sâu sắc giá trị biểu cảm của hai câu thơ nổi tiếng: "Giấy đỏ buồn không thấm/ Mực đọng trong nghiên sầu" trong bài thơ Ông Đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên.
Chúng ta sẽ cùng khám phá những hình ảnh, biện pháp tu từ và ý nghĩa sâu xa mà tác giả muốn truyền tải qua hai câu thơ này.
Hai câu thơ sử dụng biện pháp nhân hóa nỗi sầu tủi về thân phận của ông Đồ như đã thấm sâu vào từng sự vật
Những câu thơ trên không chỉ tả cảnh mà còn tả tình. Với biện pháp nghệ thuật nhân hóa, giấy mực cũng có cảm xúc sâu buồn giống như con người khi bị lãng quên. Hình ảnh lá vàng rơi, mưa bụi bay càng gợi sầu buồn, xót xa hơn trước thực tại.
Hai câu thơ sử dụng biện pháp nhân hóa nỗi sầu tủi về thân phận của ông Đồ như đã thấm sâu vào từng sự vật.
“Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu”.
“Giấy đỏ” là giấy dùng để viết chữ của ông đồ. Thứ giấy ấy rất mỏng manh, chỉ một chút ẩm ướt giấy cũng có thể phai màu. "Giấy đỏ buồn không thắm”, “không thắm” bởi đã lâu ngày không được dùng đến nên phôi pha, úa tàn theo năm tháng. Mực cũng vậy: "mực đọng trong nghiên sầu”. Đó là thứ mực tàu đen thẫm, dùng để viết chữ lên “giấy đỏ”. Khi viết, phải mài mực rồi dùng bút lông họa lên những nét chữ “Như phượng múa rồng bay”. Nhưng nay “Mực đọng trong nghiên” có nghĩa là mực đã mài từ lâu, đã sẵn sàng cho bàn tay tài hoa của ông đồ thực hiện phép màu nhưng đành đợi chờ trong vô vọng. Các từ “buồn”, “sầu” như thổi hồn vào sự vật. Nhờ phép nhân hóa này, nỗi sầu tủi về thân phận của ông đồ như đã thâm sâu vào từng sự vật, nó bao trùm không gian và đè nặng mỗi tấm lòng.
- Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu…
- Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài giời mưa bụi bay
là những câu thơ không chỉ tả cảnh. Tác giả đã dùng biện pháp nhân hoá làm cho giấy, mực, những vật vô tri cũng biết sầu buồn. Phải chăng, cái buồn của bản thân ông đồ cũng làm lây nhiễm sang cảnh vật? Lá vàng, mưa bụi thật là buồn. Lá lại rơi trên giấy không thắm, mưa bụi lại làm cho cảnh vật như nhoè mờ. Ông đồ đã bị lãng quên, càng bị khuất lấp. Những câu thơ như thế đã làm cho bài thơ tạo được cho người đọc ấn tượng và ám ảnh sâu sắc.
Những câu thơ này vừa tả cảnh vừa tả tình. Trong cảnh có tình, trong tình có cảnh. Những tờ giấy đỏ được bày ra nhưng không được đụng đến, chúng phải nằm một chỗ cảm giác như không ai cần, không ai thèm để ý. Mực được để trong nghiên nhưng cũng chẳng được sử dụng. Cảnh chính là giấy đỏ nằm im không được sử dụng, mực không sóng sánh. Tình là cái buồn man mác của nỗi cô đơn của mực và giấy cũng là nỗi buồn của ông đồ. Lá vàng rơi, mưa bay lất phất ngoài trời là cảnh, cảnh này tạo nên tình cảnh tiêu điều, xơ xác man mác buồn. Tình chính là sự cộng hưởng giữa cảnh với cảm xúc trong lòng người. Sự cô đơn, lạc lõng của ông đồ trên phố xá đông người qua lại với mưa bụi bay, với chiếc lá vàng rơi trên giấy càng khiến cho người đọc cảm thấy nao lòng. Sự trân trọng, thành kính với ông đồ - một lớp người xưa cũ, đã không còn, thay vào đó là sự thờ ơ, lạnh lùng đi lướt qua ông của những người qua phố...
Bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên là một bức chân dung khắc họa hình ảnh người ông đồ trong những năm tháng cuối cùng của chế độ phong kiến, khi nghề viết thư pháp đang dần lụi tàn. Hai câu thơ "Giấy đỏ buồn không thấm/ Mực đọng trong nghiên sầu" là một trong những câu thơ tiêu biểu, thể hiện sâu sắc nỗi buồn và sự cô đơn của người ông đồ.
Ở mức độ giao diện, hai câu thơ miêu tả một khung cảnh cụ thể: giấy đỏ không thể thấm được mực, mực thì đọng lại trong nghiên. Nhưng đằng sau hình ảnh đó là một ý nghĩa sâu xa hơn nhiều. "Giấy đỏ" tượng trưng cho những ước mơ, hy vọng, những lời chúc tụng tốt đẹp mà người ông đồ muốn gửi gắm. "Mực" lại là biểu tượng của tài năng, tâm huyết và cả những giá trị văn hóa truyền thống.
Việc "giấy đỏ buồn không thấm" cho thấy sự bế tắc, sự vô vọng của người ông đồ. Những ước mơ, hy vọng của ông không thể tìm được đất sống trong xã hội đương thời. "Mực đọng trong nghiên sầu" thể hiện sự cô đơn, sự chán nản của người nghệ sĩ khi tài năng của mình không được công nhận, không được sử dụng.
Hai câu thơ sử dụng nhiều biện pháp tu từ, trong đó nổi bật nhất là:
Hai câu thơ không chỉ thể hiện nỗi buồn của người ông đồ mà còn phản ánh sự suy tàn của một nền văn hóa truyền thống. Trong xã hội mới, những giá trị văn hóa cũ đang dần bị lãng quên, những người nghệ sĩ chân chính như ông đồ không còn chỗ đứng. Câu thơ là một lời than thở, một lời kêu gọi bảo tồn những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc.
Tóm lại, hai câu thơ "Giấy đỏ buồn không thấm/ Mực đọng trong nghiên sầu" là một kiệt tác của Vũ Đình Liên, thể hiện sâu sắc giá trị biểu cảm và ý nghĩa nhân văn. Qua hai câu thơ, nhà thơ đã khắc họa thành công hình ảnh người ông đồ cô đơn, buồn bã, đồng thời thể hiện sự trân trọng đối với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Việc phân tích kỹ lưỡng hai câu thơ này giúp chúng ta hiểu sâu sắc hơn về bài thơ "Ông Đồ" và tài năng của nhà thơ Vũ Đình Liên.
Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi, tài liệu học tập