1. Trang Chủ
  2. Tài Liệu Học Tập
  3. Hình ảnh thiên nhiên và con người xứ Huế đẹp, nên thơ được thể hiện như thế nào qua bài Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mạc Tử.

Hình ảnh thiên nhiên và con người xứ Huế đẹp, nên thơ được thể hiện như thế nào qua bài Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mạc Tử.

Bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ' của Hàn Mạc Tử không chỉ là một tác phẩm thơ ca lãng mạn mà còn là bức tranh tuyệt đẹp về xứ Huế cổ kính, nên thơ.

Bài thơ đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh thiên nhiên và con người xứ Huế một cách sống động, tinh tế, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.

Hãy cùng tusach.vn đi sâu vào phân tích để khám phá vẻ đẹp ấy!

Căn cứ vào bản thân văn bản thơ, ta thấy nổi lên hàng đầu là hình ảnh Huế đẹp và thơ. Bài thơ gồm 3 khổ, 12 câu thất ngôn. Mỗi khổ thơ dường như được dành để nói về một phương diện của Huế.

   Căn cứ vào bản thân văn bản thơ, ta thấy nổi lên hàng đầu là hình ảnh Huế đẹp và thơ. Bài thơ gồm 3 khổ, 12 câu thất ngôn. Mỗi khổ thơ dường như được dành để nói về một phương diện của Huế.

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

   Câu hỏi làm sống dậy kỉ niệm về thôn Vĩ, nói rộng hơn về xứ Huế, trong tâm thồn đằm thắm và thơ mộng của Hàn Mạc Tử.

   Cảnh buổi sớm nơi thôn Vĩ: Nắng mới lên, chiếu sáng, lấp loáng những hàng cau. Vĩ Dạ có những hàng cau thẳng tắp thân cao vượt lên trên các mái nhà và những tán cây. Những tàu cau còn bóng loáng sương đêm như hút lấy ánh sáng lúc ban mai.

   Vườn ai mướt quá xanh như ngọc là câu thơ không có gì đặc sắc tân kì lắm về mặt sáng tạo hình ảnh và từ ngữ, nhưng càng nghĩ càng thấy tả những vườn cây tươi tốt, xum xuê của Vĩ Dạ cũng chỉ có thể nói như thế mà thôi. Mỗi ngôi nhà ở Vĩ Dạ, nói chung ở Huế, được gọi là những nhà vườn. Vườn bọc quanh nhà, gắn với ngôi nhà xinh xinh thường là nhà trệt, thành một cấu trúc thẩm mĩ chặt chẽ. Xuân Diệu gọi mỗi câu trúc ấy là một bài thơ tứ tuyệt. Vì thế vườn được chăm sóc chu đáo: những cây cảnh và cây ăn quả đều xanh tốt mơn mởn và sạch sẽ. dường như được cắt tỉa, lau chùi, mài giũa thành những cành vàng lá ngọc. Sự ví von ở đây được nâng lên theo hướng cách điệu hóa. Khuynh hướng cách điệu hóa được đẩy lên cao hơn nữa ở câu thứ tư: Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Đã gọi là cách điệu hóa thì không nên hiểu theo nghĩa tả thực, tuy rằng cách điệu hóa cùng xuất phát từ sự thực: thấp thoáng đằng sau những hàng rào xinh xắn, những khóm trúc, có bóng ai đó kín đáo, dịu dàng, phúc hậu.

   Trong khổ thơ thứ hai, dòng kỉ niệm vẫn tiếp tục. Nhớ Huế không thể không nhớ dòng sông Hương.

   Dòng sông Hương, gió và mây. Con thuyền ai đó đậu dưới ánh trăng nơi bến vắng... Bốn câu thơ như diễn tả cái nhịp điệu nhẹ nhàng, chậm rãi của Huế.

Gió theo lối gió mây đường mây

   Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay.

   Cái tinh tế ở đây tả làn gió thổi rất nhẹ, không đủ cho mây bay, không đù cho nước gợn, nhưng gió vẫn run lên nhè nhẹ cho hoa bắp lay. Tất nhiên đây phải là cảnh sông Hương chảy qua Vĩ Dạ lững lờ trôi về phía cửa Thuận. Đúng là nhịp điệu của Huế rồi.

   Hai câu tiếp theo đầy trăng. Cảnh trong kỉ niệm nên cảnh cũng chuyến theo logic của kỉ niệm. Cảnh sông Hương không gì thơ mộng hơn là dưới ánh trăng. Hàn Mạc Tử cũng không mê gì hơn là mê trăng. Trăng trở thành nhân vật có tính huyền thoại trong nhiều bài thơ của ông. Ánh trăng huyền ảo tràn đầy vũ trụ, tạo nên một không khí hư ảo, như là trong mộng.

        “Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?

   Phải ở trong mộng thì sông mới có thể là sông trăng và thuyền mới có thể chở trăng về như một du khách trên sông Hương... Hình ảnh thuyền chở trăng không gì mới, nhưng sông trăng thì có lẽ là của Hàn Mạc Tử.

   Khổ thơ thứ ba nói về người xưa nơi thôn Vĩ. Nhớ cảnh không thể không nhớ người. Người phù hợp với cảnh Huế không có gì hơn là những cô gái Huế. Ai làm thơ về Huế mà chẳng nhớ đến những cô gái này (Huế đẹp và thơ của Nam Trân, Dửng dưng của Tố Hữu...).

   Những khổ thơ dường như mở đầu bằng một lời thốt ra trước một hình ảnh ai đó tuy mờ ảo nhưng có thực:

      Mơ khách đường xa khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

   Mờ ảo vì khách đường xa và nhìn không ra nhưng có thực vì áo em trắng quá. Hình ảnh biết bao thân thiết nhưng cũng rất đỗi xa vời. Xa không chỉ là khoảng cách không gian mà còn là khoảng cách của thời gian, và mối tình cũng xa vời vì vốn xưa đã gắn bó, đã hứa hẹn gì đâu. Vì thế mà ai biết tình ai có đậm dà. Ai là anh hay là em? Có lẽ là cả hai. Giữa hai người (Hàn Mạc Tử và cô gái mà nhà thơ đã từng thầm yêu trộm nhớ) là sương khói của không gian, của thời gian, của mối tình chưa có lời ước hẹn, làm sao biết được có đậm đà hay không? Lời thơ cứ bâng khuâng hư thực và gợi một nỗi buồn xót xa.

   Nhưng khổ thơ không chỉ minh họa cho mối tình cụ thể giữa nhà thơ và người bạn gái. Đặt trong dòng kỉ niệm về Huế, ta thấy hiện lên trong sương khói của đất kinh đô hình ảnh rất đặc trưng của các cô gái Huế. Những cô gái Huế thường e lệ quá, kín đáo quá nên xa vời, hư ảo quá. Những cô gái ấy khi yêu, liêu tình yêu có đậm đà chăng? Đây không phải la sự đánh giá hay trách móc ai. Tình yêu càng tha thiết, càng hay đặt ra những nghi vấn như vậy.

   Tình trong thơ bao giờ cũng là tình riêng. Nhưng tình riêng chỉ có ý nghĩa khi nói được tình của mọi người. Phép biện chứng của tình cảm nghệ sĩ là như vậy. Đối với sự tiếp nhận của người đọc, nổi lên trước hết trong khổ thơ này, và người xứ Huế.

 

'Đây thôn Vĩ Dạ' - Bức Tranh Xứ Huế Trong Mắt Hàn Mạc Tử

Hàn Mạc Tử, một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào thơ mới, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả với những vần thơ lãng mạn, đầy cảm xúc. Trong đó, bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ' được xem là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất, thể hiện rõ nét tài năng và phong cách nghệ thuật độc đáo của ông. Bài thơ không chỉ là sự thể hiện tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương mà còn là bức tranh sống động về hình ảnh thiên nhiên và con người xứ Huế đẹp, nên thơ.

Vẻ Đẹp Thiên Nhiên Huế Hiện Lên Qua Lăng Kính Thơ

Khi đọc 'Đây thôn Vĩ Dạ', chúng ta như được hòa mình vào không gian yên bình, tĩnh lặng của một vùng quê Huế cổ kính. Những hình ảnh thiên nhiên được miêu tả bằng những từ ngữ tinh tế, giàu sức gợi hình:

  • Dòng sông Hương: Được miêu tả với vẻ đẹp dịu dàng, thơ mộng, 'dòng sông Hương uốn mình như một dải lụa đào'.
  • Ngọn đồi Vĩ Dạ: Với những hàng cây xanh mướt, 'đồi Vĩ Dạ sương giăng', tạo nên một khung cảnh huyền ảo, lãng mạn.
  • Những đêm trăng: 'Trăng Vĩ Dạ' với vẻ đẹp lung linh, huyền bí, làm say đắm lòng người.

Hàn Mạc Tử đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, ẩn dụ, so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên Huế. Thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn là một phần không thể thiếu trong bức tranh tâm hồn của nhà thơ.

Con Người Huế - Nét Duyên Dáng, Thanh Lịch

Bên cạnh vẻ đẹp thiên nhiên, bài thơ còn khắc họa hình ảnh con người xứ Huế với những nét đẹp truyền thống, thanh lịch. Người thiếu nữ Huế hiện lên với vẻ đẹp dịu dàng, kín đáo, mang đậm chất Á Đông:

  • Áo dài trắng: 'Áo dài trắng tinh khôi' là biểu tượng cho vẻ đẹp thanh khiết, trong sáng của người con gái Huế.
  • Nụ cười: 'Nụ cười như hoa' thể hiện sự dịu dàng, duyên dáng của người thiếu nữ.
  • Ánh mắt: 'Ánh mắt buồn' gợi lên những tâm sự, nỗi niềm riêng của người con gái.

Hàn Mạc Tử đã không chỉ miêu tả vẻ đẹp hình thức mà còn đi sâu vào nội tâm của con người Huế, thể hiện sự trân trọng, yêu mến của ông đối với những giá trị văn hóa truyền thống.

Sự Kết Hợp Hài Hòa Giữa Thiên Nhiên Và Con Người

Trong 'Đây thôn Vĩ Dạ', thiên nhiên và con người hòa quyện vào nhau một cách hài hòa, tạo nên một bức tranh hoàn mỹ. Thiên nhiên là nơi con người sinh sống, gắn bó, là nguồn cảm hứng cho những sáng tạo nghệ thuật. Con người lại là một phần của thiên nhiên, hòa mình vào vẻ đẹp của đất trời.

Ý Nghĩa Tượng Trùng Của Bài Thơ

Bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ' không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc. Vĩ Dạ là một địa danh gắn liền với những kỷ niệm, những tình cảm sâu đậm của Hàn Mạc Tử. Bài thơ là lời tâm sự, lời nhắn gửi của nhà thơ đến người mình yêu thương, là sự thể hiện nỗi nhớ, nỗi khát khao được trở về quê hương.

Kết Luận

Tóm lại, 'Đây thôn Vĩ Dạ' của Hàn Mạc Tử là một bài thơ hay, giàu cảm xúc, thể hiện rõ nét hình ảnh thiên nhiên và con người xứ Huế đẹp, nên thơ. Bài thơ đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam và là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ độc giả.

Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!

VỀ TUSACH.VN