'Văn bản Tiếp xúc với tác phẩm' (The Act of Reading: A Theory of Aesthetic Response) là một công trình lý thuyết văn học quan trọng của nhà nghiên cứu người Đức Wolfgang Iser.
Cuốn sách này tập trung vào vai trò của người đọc trong quá trình tạo ra ý nghĩa của tác phẩm văn học, thay vì chỉ tập trung vào ý định của tác giả.
Iser đề xuất một mô hình về 'khoảng trống' (blanks) trong văn bản, mà người đọc phải lấp đầy bằng kinh nghiệm và kiến thức của mình để hoàn thiện ý nghĩa.
1. Đời sống vật thể và đời sống hình tượng của tác phẩm Vô tình tôi có một tác phẩm: Em Thuý của Trần Văn Cẩn chẳng hạn. Tác phẩm đó là một, không thay đổi.
Tiếp xúc với tác phẩm
(trích Tiếp xúc với nghệ thuật)
Thái Bá Vân
1. Đời sống vật thể và đời sống hình tượng của tác phẩm
Vô tình tôi có một tác phẩm: Em Thuý của Trần Văn Cẩn chẳng hạn. Tác phẩm đó là một, không thay đổi. Tuy nhiên tôi nói rằng nó có hai đời sống, hai tồn tại. Một, là sự tồn tại vật thể, như một đời sống đồ vật. Mặt khác, là sự tồn tại tinh thần như một hình tượng nghệ thuật, của giá trị thẩm mĩ.
Nếu tỉ dụ của tôi không quá khập khiễng thì tôi coi nó giống như con người, có đời sống thể xác và đời sống tâm hồn. Đành rằng không bao giờ con người thành hai phần rời rạc. Nhưng nó vẫn là hai.
Và đời sống phong phú, nhân bản và trường tồn của con người cũng như của nghệ thuật, là hướng về giá trị tinh thần. Nguyễn Trãi và Hồ Chí Minh sống mãi, rung động từng trái tim, chắc chắn là Nguyễn Trãi và Hồ Chí Minh như một giá trị tinh thần.
Bà Mô-na Li-da (Mona Lisa)(1) vật thể là của nước Pháp, bảo tàng Lu-vrơ (Louvre) canh giữ, nhưng bà Mô-na Li-da hình tượng thì là tài sản của mỗi tâm hồn chúng ta.
Mục đích bao la của tác phẩm nghệ thuật cũng thế. Xưa nay vẫn là ở chỗ vượt lên trên đời sống cơ bắp có thật của mình để đạt tới cái đẹp của hình tượng như một giá trị tinh thần, nhiều khi còn mơ màng xa xôi cũng được. Trở lại bức tranh Em Thuý. Chừng nào tôi chỉ bận tâm đo đếm, rằng đó là một tấm vải, khổ 45 x 60 cm, rằng nó được vẽ bằng màu dầu, kiểu hội hoạ bác học châu Âu, rằng nó có khung bằng gỗ,… thì chừng đó Em Thuý vẫn còn là đồ vật. Nhích lên, dù cho tôi thấy rằng Em Thuý rất giống thật, rằng hai tay em chắp lại trên đùi, mắt mở to, rồi tôi còn nhớ cả vài chỗ đã nứt trên mặt sơn, vài vệt sơn đã bong.... thì cũng vậy. Em Thuý gửi đi bằng bưu điện hay chở bằng xích lô đó, mới chỉ là Em Thuý nguyên vật liệu. Là tác phẩm nghệ thuật, Em Thuý còn, và buộc phải còn một đời sống khác, bản chất hơn. Đó là Em Thuý hình tượng.
Hiện tượng phân hoá này không xảy ra trên bức tranh. Bức tranh vẫn là một. Hiện tượng này xảy ra trong ý thức tôi, ở cái khả năng trừu tượng hoá của đầu óc con người. Tôi muốn nói rằng, Em Thuý hình tượng là Em Thuý phi vật thể. Và chính đây mới là em Thuý tác phẩm, em Thuý nội dung.
Nội dung của một tác phẩm không phải là ở cái kết cấu vật thể của nó, mà chính là ở cái hình tượng nghệ thuật mà nó chuyên chở.
2. Giá trị chủ quan của tác phẩm
Tôi không biết em Thúy thật là ai cả. Tôi chưa bao giờ gặp người đó. Tôi không hề thấy mặt mũi em ra sao, tính tình em thế nào, để kết luận như thường tình rằng bức tranh giống hay không giống hiện thực hay không hiện thực. Và tôi tự hỏi, cái tiêu chuẩn “phản ánh đúng hiện thực”, cái tầm quan trọng của đề tài và khách thể, đối với mĩ thuật, tôi nên hiểu như thế nào? Có nhất thiết tôi phải biết em Thuý là ai, như thế nào, nghĩa là nhất thiết tôi phải hiểu thấu đề tài và khách thể là cái gì, rồi tôi mới hiểu được bức tranh không? Tôi xin thưa rằng không.
Tôi không biết em Thuý là ai cả. Tôi chỉ biết có tác giả Trần Văn Cẩn. Dù đúng trước tranh, tôi cũng không thấy một em Thuý nào cả, cho rằng em được vẽ giống như ảnh chụp, ngon lành, hay kì quái thế nào đi nữa, mà tôi chỉ thấy có hoạ sĩ Trần Văn Cẩn.
Rồi tôi sẵn sàng đổi chủ đề và tên gọi bức tranh, là “Tuổi thơ”, hay “Học sinh tiên tiến”,... thì tưởng rằng giá trị thẩm mĩ, hay ý nghĩa nội dung cũng không hề thay đổi, vì bản chất hiện thực vẫn vậy, vẫn là một.
Dấn lên, tôi hiểu rằng bản chất hiện thực ở một tác phẩm không hề là cái kết cấu vật thể của đề tài, hình thù, màu sắc nằm trên mặt tranh, như thế này hay như thế khác, gọi là tên này hay tên khác, mà chính là cái hiện thực hình tượng. Hiện thực hình tượng ở Em Thuý là cái thế giới nội tâm của Trần Văn Cẩn, là con mắt nhìn đời của Trần Văn Cẩn vào những năm 40 thế kỉ này. Sự ứng xử thẩm mĩ của ông là hiện thực, ở chỗ đã nói lên nỗi niềm riêng của ông trước cuộc văn minh Âu hoá nước nhà, phần nhập cuộc, và do dự của ông một người làm chúng, trước thế sự. Ít ra là vậy.
3. Nội dung của tác phẩm được người xem mở rộng
Đời sống vật thể của một tác phẩm dĩ nhiên phải đẹp nhưng không thay đổi, bao giờ cũng là một. Em Thuý vật thể vẫn vậy 45 năm nay. Sự đo đếm của mọi thời, mọi người đối với bức tranh vật thể thì ai cũng giống ai. Trong khi đó, đời sống tinh thần, thẩm mĩ của hình tượng lại không bao giờ đúng yên. Nó di chuyển, sinh động phong phú ở từng thời, từng buổi, từng nơi chốn, trước từng con người, tuỳ thuộc vào tư chất và trình độ. Đời sống của Em Thuý hình tượng, Em Thuý nội dung dẫn dắt về những miền rung động khác nhau, trước từng khán giả. Vậy, cái mà Trần Văn Cẩn đặt vào tranh, không phải là cái cố định.
Hiểu rằng hiện thực, nội dung của tác phẩm chính là ở cái kết cấu vật thể hữu hạn (của đề tài, màu và hình) mà người hoạ sĩ đặt lên tấm vải thì chưa đủ. Hiện thực và nội dung của tác phẩm còn sinh nở vô hạn trong đầu óc và con mắt người xem nữa. Tất cả chúng ta đây, đều mỗi người một khía cạnh, một cấp độ khác nhau, đóng góp thêm vào hiện thực và nội dung trên từng Hà Nội phố của Bùi Xuân Phái…". Một tác phẩm hàm súc bao giờ cũng dành cho trí tưởng tượng của người xem một cánh cửa tự do hé mở, chờ đợi ở người xem sự bù đắp chủ quan.
Tôi có cảm tưởng rằng một bức tranh, khi không có người xem giống như chiếc bật lửa có đủ ga và đá nằm nguội lạnh trên bàn. Phải có một ngón tay bật vào bánh xe để ngọn lửa bùng lên, là giống như giây phút một cái nhìn chạm vào bức tranh, để hình tượng nghệ thuật trên đó được thức tỉnh, sống lại, và sống thêm một mặt đời mới.
(Theo Thái Bá Vân, Tiếp xúc với nghệ thuật, Viện Mỹ thuật Việt Nam ấn hành, Hà Nội, 1998, tr. 8 – 10)
"Văn bản Tiếp xúc với tác phẩm" của Wolfgang Iser, xuất bản lần đầu năm 1976, là một cột mốc quan trọng trong lĩnh vực lý thuyết tiếp nhận (reception theory). Trước Iser, các lý thuyết văn học thường tập trung vào tác giả, tác phẩm và cấu trúc nội tại của tác phẩm. Iser đã thay đổi góc nhìn này, đặt người đọc vào trung tâm của quá trình tạo ra ý nghĩa.
Khái niệm trung tâm trong lý thuyết của Iser là "khoảng trống" (blanks). Ông cho rằng văn bản không phải là một thực thể hoàn chỉnh, mà chứa đựng những khoảng trống mà người đọc phải lấp đầy. Những khoảng trống này không phải là thiếu sót, mà là những không gian mời gọi sự tham gia tích cực của người đọc. Chúng có thể là những thông tin chưa được cung cấp đầy đủ, những mối quan hệ chưa được giải thích rõ ràng, hoặc những gợi ý về những khả năng diễn giải khác nhau.
Iser nhấn mạnh rằng người đọc không phải là một người tiếp nhận thụ động, mà là một người đồng sáng tạo ý nghĩa. Người đọc mang theo kinh nghiệm, kiến thức, cảm xúc và những giả định của mình để lấp đầy những khoảng trống trong văn bản. Quá trình này không chỉ đơn thuần là giải mã thông tin, mà là một quá trình tương tác phức tạp giữa văn bản và người đọc.
Iser mô tả hành động đọc như một quá trình khám phá liên tục. Người đọc di chuyển qua văn bản, liên tục điều chỉnh kỳ vọng của mình dựa trên những thông tin mới. Ông chia quá trình đọc thành ba giai đoạn:
"Văn bản Tiếp xúc với tác phẩm" đã có ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều lĩnh vực nghiên cứu, bao gồm:
Khi áp dụng lý thuyết của Iser vào phân tích một tác phẩm cụ thể, chúng ta cần xem xét:
Mặc dù có ảnh hưởng lớn, lý thuyết của Iser cũng vấp phải một số phê bình. Một số nhà phê bình cho rằng lý thuyết này quá tập trung vào quá trình chủ quan của người đọc, bỏ qua vai trò của tác giả và bối cảnh văn hóa. Tuy nhiên, những đóng góp của Iser vẫn là vô giá trong việc mở rộng hiểu biết của chúng ta về quá trình đọc và tạo ra ý nghĩa.
"Văn bản Tiếp xúc với tác phẩm" là một tác phẩm kinh điển trong lĩnh vực lý thuyết văn học, cung cấp một khung lý thuyết mạnh mẽ để hiểu về vai trò của người đọc trong quá trình tạo ra ý nghĩa. Cuốn sách này không chỉ có giá trị đối với các nhà nghiên cứu văn học, mà còn hữu ích cho bất kỳ ai quan tâm đến quá trình đọc và tiếp nhận thông tin.
| Khái niệm | Giải thích |
|---|---|
| Khoảng trống (Blanks) | Những không gian trong văn bản mà người đọc phải lấp đầy. |
| Lý thuyết tiếp nhận | Lý thuyết tập trung vào vai trò của người đọc trong quá trình tạo ra ý nghĩa. |
| Hành động đọc | Quá trình khám phá liên tục của người đọc khi tương tác với văn bản. |
Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi, tài liệu học tập