1. Trang Chủ
  2. Tài Liệu Học Tập
  3. Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà

Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà

Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà - Một thoáng nhìn về cuộc đời và số phận

'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' của Nguyễn Ngọc Tư là một truyện ngắn tiêu biểu, khắc họa chân thực cuộc sống của những người dân Nam Bộ với những số phận long đong, lận đận.

Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện kể mà còn là một bức tranh sống động về văn hóa, phong tục tập quán và những giá trị nhân văn sâu sắc.

Sau khi Hiệp định Giơ-ne-vơ (Geneva) được kí kết, cuối năm 1954 – đầu năm 1955, ở quê tôi gần một nửa gia đình có người thân đi tập kết ra miền Bắc.

Người ngồi đợi trước hiên nhà

Huỳnh Như Phương

Sau khi Hiệp định Giơ-ne-vơ (Geneva) được kí kết, cuối năm 1954 – đầu năm 1955, ở quê tôi gần một nửa gia đình có người thân đi tập kết ra miền Bắc. Không khí làng quê chùng xuống vì tình cảnh kẻ Bắc người Nam. Những người đàn bà tiễn chồng, tiễn con ra đi, mắt đẫm lệ, hẹn hai năm trở về mà lòng còn nghi ngại. Chính quyền “quốc gia” tiếp thu từ vĩ tuyến 17 trỏ vào và những người con đất Quảng từng hiến tuổi thanh xuân cho cuộc kháng chiến chống Pháp đành phải lìa bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, theo đơn vị vào Quy Nhơn, xuống những chiếc tàu Ba Lan đang đợi sẵn. Nhiều người ra đi khi vừa lập gia đình, để lại những người vợ trẻ, có người mang bào thai trong bụng.

Nhà ngoại tôi năm người ra đi trên những chuyến tàu năm ấy: ông ngoại, hai người con trai và hai người con rể. Mới một tháng trước đó, nhà tôi rộn rã với đám cưới của dì Bảy. Dượng Bảy người Tam Kỳ (Quảng Nam), mồ côi cả cha mẹ, đi bộ đội, đóng quân ở làng tôi, thầm yêu dì, rồi đon vị đứng ra làm lễ cuói. Chỉ một tháng sau là đơn vị chuyển đi, đôi người đôi ngả.

Ra miền Bắc rồi vào lại miền Nam chiến đấu, dượng tôi vẫn tìm cách liên lạc với gia đình. Thỉnh thoảng một lá thu gói trong bọc ni lông bé tí chuyển đến nhà tôi giữa đêm khuya mang theo tin tức của dượng như một niềm hi vọng đáp lại nỗi trông chờ mòn mỏi của dì. Năm dượng đi, dì tròn hai mươi tuổi. Suốt hai mươi năm sau đó, có những người ngỏ ý, dạm hỏi, dì vẫn không lung lạc, với niềm tin sẽ có ngày dượng trở về. Gần cuối cuộc chiến tranh, tin nhắn của dượng về nhà thường xuyên hơn. Hình như lời cầu nguyện của dì linh ứng để dượng tránh hòn tên mũi đạn nơi chiến trường.

Nhà tôi gần đường số 1 . Mỗi ngày, sau khi đi làm đồng trở về, dì tôi thường ngồi trên bộ phản gỗ ngoài hiên nhìn ra con ngõ, nơi ngày xưa dượng cùng những người đồng đội lần đầu đến nhà tôi xin chỗ trú quân. Tháng Tư năm 1975, những đoàn xe Mô-lô-tô-va (Molotova) nối tiếp nhau chạy ngang trước nhà tôi để chuyển quân vào mặt trận phía Nam. Dưọng tôi ở trên một trong những chuyến xe đó. Hai mươi năm, dượng không quên người xưa nhưng đã quên cảnh cũ. Khi đến địa phận huyện Mộ Đức, dượng đảo mắt tìm xóm nhà quê vợ nhưng không nhận ra vì cảnh vật đổi thay. Đến khi dừng lại hỏi nhà, thì xe đã chạy vượt qua gần năm cây số. Trên đường tiến quân, đâu thể quay xe trở lại, dương chỉ kịp nhờ một người đi đường báo tin cho gia đình.

Những ngày sau đó, gia đình tôi nao nức trong niềm vui chờ đợi. Ông ngoại tôi mất sớm trên miền Bắc, ba tôi hi sinh trên chiến trường đã tám năm, nỗi đau dần

nguôi ngoai. Nhà có năm người ra đi, ba người trở về, cũng còn là may mắn. Dì Bảy tôi lại ngồi trước hiên nhà mỏi mắt nhìn ra đường cái. Nhưng hai cậu tôi lần lượt trở về mà dượng Bảy vẫn không tin tức. Những chiếc xe chở bộ đội hồi hương chạy qua không dừng lại. Gia đình dò hỏi các nơi, mãi đến cuối năm 1975 mới nhận giấy báo tử: dượng ngã xuống trong trận đánh ở Xuân Lộc, của ngõ phía đông bắc Sài Gòn, chỉ mươi ngày trước khi chiến tranh ngưng tiếng súng. Như trong một câu chuyện cổ, người kị sĩ ra đi trên lưng chiến mã nhưng ngày chiến thắng chỉ có chiến mã trỏ về mà không bóng dáng người trên lưng ngựa. Dì tôi nén nỗi đau vào bên trong. Nhà tôi lập bàn thờ cho dưọng. Tôi đã nhờ người về tận xã Tam Thanh, huyện Tam Kỳ (nay là thành phố Tam Kỳ), tỉnh Quảng Nam tìm gia đình dượng nhưng không ai còn nhớ tên người lính cũ Nguyễn Ngọc Linh. Gần đây, dò tìm danh sách liệt sĩ trên mạng, cũng không có thông tin gì để tìm mộ phần của dượng.

Ngày hoà bình, dì tôi đã qua tuổi bốn mươi. Vẫn có người đàn ông để ý đến dì nhưng lòng dì đã không còn rung động. Bà ngoại tôi ngày một già yếu. Những người con trai của bà về thăm ít ngày rồi lại đi ra thành phố. Những người con gái theo chồng, theo con. Chỉ còn mình dì Bảy ở lại chăm sóc bà, trông coi nhà thờ giữa khu vườn ít bàn tay vun xới.

Bà ngoại mất, mấy năm trước dì vào Sài Gòn sống với em nhưng được ít lâu, nhớ quê, lại về sống một mình trong ngôi nhà cũ. Dì lại tiếp tục những bữa cơm vắng lặng như mấy mươi năm trước. Và mỗi buổi chiều muộn lại ra ngồi trước hiên nhà, nhìn con đường kéo dài như nỗi chờ mong trong vô vọng. Đêm đêm, ngọn đèn điện trên gian thờ lập loè theo tiếng kêu của thạch sùng, có cảm giác như thời gian ngưng đọng đã từ lâu lắm. Mỗi lần về thăm, ngồi bên mâm com đạm bạc với dì, tôi chọt nghĩ nếu ngày đó dì đi bước nữa thì liệu bây giờ dì có được hưởng hạnh phúc không. Hay là hồi trẻ dì “tự túc” một đứa con, theo lời khuyên trong một lá thư đẫm tình thương yêu của dượng, hẳn nay có chỗ trông nhờ và nguồn an ủi.

Mùa lụt năm ngoái, sau những trận mưa dữ dội là những con xả lũ ác nhơn, vùng quê tôi nước tràn trắng trời trắng đất. Nhà ngoại tôi nước ngập đến lưng của sổ, gần bằng trận lụt năm Giáp Thìn (1964). Nhớ hồi đó, tôi còn nhỏ, nhà tôi đông người, thôn xóm cho ghe đến tận nhà chuyển người và gia súc lên vùng đồi cao. Lần này, chỉ có dì Bảy với người cháu gái, nửa đêm nước dâng vào nhà bất thần, may có vài người bà con ở gần đến giúp đỡ kê bàn ghế để có chỗ nằm cao hơn mặt nước, chờ đất trời thu nước xuống.

Mùa lũ dữ rồi cũng qua, vườn rau xanh trở lại. Những ngày này, dì tôi, bà Lê Thị Thoả, một trong bao người phụ nữ bình dị đã đi qua chiến tranh, năm nay tròn tám mươi tuổi, đang ngồi một mình đợi Tết ở ngôi nhà gần cầu Vĩnh Phú thuộc thị trấn Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi. Nguyện cầu hồn thiêng những người đã ngã xuống độ trì cho dì bình an, trường thọ.

Xuân Ất Mùi, 2015

(In trong Thành phố những thước phim quay chậm, Tản văn, NXB Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh, 2018, tr. 265 – 270)

Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà: Phân tích chi tiết và ý nghĩa sâu sắc

'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' của Nguyễn Ngọc Tư là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của nhà văn, được nhiều thế hệ độc giả yêu thích. Truyện ngắn này không chỉ gây ấn tượng bởi lối viết đậm chất Nam Bộ, mà còn bởi những nhân vật được khắc họa chân thực, sâu sắc và đầy tính biểu tượng.

1. Tóm tắt nội dung chính

Truyện kể về cuộc đời của người đàn bà tên là Ba, sống một mình trong căn nhà cũ kỹ ở vùng quê nghèo. Ba đã trải qua nhiều mất mát trong cuộc đời, từ người chồng đã mất đến những đứa con phải tha phương cầu sinh. Mỗi ngày, Ba ngồi đợi trước hiên nhà, chờ đợi một tin tức tốt lành từ con cái, nhưng điều đó dường như không bao giờ đến.

2. Phân tích nhân vật Ba

Ba là một nhân vật điển hình cho những người phụ nữ Nam Bộ chịu nhiều thiệt thòi, hy sinh vì gia đình. Dù cuộc sống khó khăn, vất vả, Ba vẫn luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống và chờ đợi con cái. Nhân vật Ba được Nguyễn Ngọc Tư xây dựng với những nét khắc khổ, tảo tần, nhưng cũng rất giàu tình thương và lòng nhân ái.

3. Nghệ thuật kể chuyện của Nguyễn Ngọc Tư

Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn có phong cách viết độc đáo, sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống hàng ngày. Tác giả thường sử dụng những hình ảnh, chi tiết cụ thể để khắc họa chân thực cuộc sống và tâm lý của nhân vật. Trong 'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà', Nguyễn Ngọc Tư đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như miêu tả, so sánh, ẩn dụ để tạo nên một tác phẩm văn học sâu sắc và đầy cảm xúc.

4. Ý nghĩa của tác phẩm

'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' mang đến cho người đọc nhiều suy ngẫm về cuộc sống, về gia đình và về những giá trị nhân văn. Tác phẩm cho thấy sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ Việt Nam, đồng thời cũng lên án những bất công, khó khăn mà người dân Nam Bộ phải đối mặt.

5. Chủ đề chính của truyện ngắn

  • Sự cô đơn và nỗi chờ đợi
  • Số phận của người phụ nữ Nam Bộ
  • Giá trị gia đình và tình mẫu tử
  • Khắc họa cuộc sống khó khăn của người dân vùng quê

6. Liên hệ với các tác phẩm khác của Nguyễn Ngọc Tư

'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' có nhiều điểm tương đồng với các tác phẩm khác của Nguyễn Ngọc Tư như 'Cánh đồng bất tận', 'Gió mùa'. Các tác phẩm này đều khắc họa những số phận con người trong bối cảnh xã hội Việt Nam đương đại, đồng thời thể hiện sự quan tâm của nhà văn đối với những vấn đề xã hội nhức nhối.

7. Tại sao nên đọc 'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà'?

Nếu bạn yêu thích văn học Việt Nam hiện đại, đặc biệt là những tác phẩm mang đậm chất Nam Bộ, thì 'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' là một lựa chọn không thể bỏ qua. Truyện ngắn này sẽ mang đến cho bạn những cảm xúc sâu sắc và những suy ngẫm về cuộc sống.

Hãy khám phá 'Văn bản Người ngồi đợi trước hiên nhà' ngay hôm nay trên tusach.vn để trải nghiệm một tác phẩm văn học đầy giá trị!

Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!

VỀ TUSACH.VN