1. Trang Chủ
  2. Tài Liệu Học Tập
  3. Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ

Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ

Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ: Giới thiệu chung

'Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ' là một đoạn trích quan trọng trong Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du. Đoạn văn này thể hiện tài năng diễn tả tâm lý nhân vật bậc thầy của Nguyễn Du, đồng thời là lời khẳng định về giá trị của thơ ca và sự giác ngộ của Kiều.

Đây là một trong những đoạn văn được đánh giá cao về nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh và biểu tượng. Nó không chỉ là một phần của câu chuyện mà còn là một bài thơ độc lập, mang đậm tính triết lý và nhân văn.

Tôi xin phép được nhắc lại tóm tắt một số ý kiến cần thiết đã được phát biểu tại cuộc Hội thảo Văn Miếu và trong tập Bóng chữ

Chữ bầu lên nhà thơ

(trích)

Lê Đạt

Tôi xin phép được nhắc lại tóm tắt một số ý kiến cần thiết đã được phát biểu tại

cuộc Hội thảo Văn Miếu và trong tập Bóng chữ

- Văn xuôi chủ yếu dựa vào “ý tại ngôn tại”.

- Thơ khác hẳn, dựa vào “ý tại ngôn ngoại”. Đã “ý tại nhầm khi viết ý tại ngôn tại"?

- Người ta làm thơ không phải bằng ý mà bằng chữ.

- Nhà thơ làm chữ chủ yếu không phải ở “nghĩa tiêu dùng”, nghĩa tự vị của nó, mà ở diện mạo, âm lượng, độ vang vọng, súc gợi cảm của chữ trong tương quan hữu cơ với câu, bài thơ.

Nói như Va-lê-ri, chữ trong thơ và văn xuôi tuy giống nhau về hình thức nhưng khác nhau về hoá trị, [...]

Người ta hay nói đến công phu người viết tiểu thuyết. Tôn-xtôi đã chữa đi chữa lại nhiều lần cuốn tiểu thuyết đồ sộ Chiến tranh và hoà bình. Phlô-be cân nhắc chữ trên cân tiểu li như một thầy lang bốc những vị thuốc công phạt 3 có thể chết người.

Nhưng các nhà lí thuyết ít nói đến công phu của nhà thơ. Ngược lại thiên hạ sinh ca tụng những nhà thơ viết tức khắc trong những cơn bốc đồng, những nhà thơ thiên phú.

Trời cho thì trời lại lấy đi. Những cơn bốc đồng thường ngắn ngủi. Tôi rất biết những câu thơ hay đều kì ngộ, nhưng là kì ngộ kết quả của một thành tâm kiên trì, một đa mang đắm đuối, làm động lòng quỷ thần, chứ không phải may rủi đơn thuần.

Làm thơ không phải đánh quả. Và không ai trúng số độc đắc suốt đời. Có người hiểu lầm câu nói của Trang Tử) rứt thánh bỏ trí để coi thường việc học tập, rèn luyện, làm như Trang Tử khuyến khích một nỗ lực vô văn hoá.

Vứt thánh bỏ trí được lắm. Nhưng trước khi vứt, khi bỏ phải có đã chứ.

Tôi rất ghét cái định kiến quái gở, không biết xuất hiện từ bao giờ: các nhà thơ Việt Nam thường chín sớm nên cũng tàn lụi sớm.

Đó là những nhà thơ chủ yếu sống bằng vốn trời cho.

Mà trời tuy là kho vô tận, thường khi cũng bủn xỉn lắm.

Hình như tất cả những người “cho” đều bủn xỉn. Và hoàn toàn sống dựa vào viện trợ, dầu là hào phóng vô tư nhất nhiều khi còn khổ quá đi ăn mày.

Tôi không mê những nhà thơ thần đồng. Tôi ưa những nhà thơ một nắng hai sương, lầm lũi, lục điền trên cánh đồng giấy, đổi bát mồ hôi lấy từng hạt chữ.

Chúng ta cần học những nhà thơ như Lý Bạch, Xa-a-đi,Gớt, Ta-go, ở vào buổi chiều tóc bạc vẫn thu hoạch những mùa thơ dậy thì.

Cái trẻ, cái già của nhà thơ quyết định không phải đo ở tuổi trời, mà ở nội lục của chữ Pi-cát-xô có nói một câu khá thâm thuý: “Người ta cần rất nhiều thời gian để trở nên trẻ.”

Có lẽ vì vậy mà tôi rất ủng hộ lời phát biểu của một nhà thơ Pháp, gốc Do Thái Ét-mông Gia-bét: Chữ bầu lên nhà thơ.

Gia-bét muốn nói rằng không có chức nhà thơ suốt đời. Mỗi lần làm một bài thơ, nhà thơ lại phải ứng cử trong một cuộc bầu khắc nghiệt của cử tri chữ.

Tôi không nhớ Gít-đơ hay Pét-xoa – nhà thơ lớn Bồ Đào Nha – đã có một nhận xét khá nghiêm khắc về Vích-to Huy-gô.

Vích-to nhiều lần tưởng mình là Huy-gô.

Như thế có nghĩa mặc dầu là một thiên tài đồ sộ đã không ít lần Huy-gô không được tái cử vào cương vị nhà thơ qua cuộc bỏ phiếu của chữ.

Con đường thơ gồm nhiều con đường riêng rất khác nhau của từng người. Không có đại lộ chung một chiều cho tất cả.

Ta có thể nói con đường thơ chính là số phận của một suốt đời", vậy lúc nào

nhà thơ.

Nhưng, dầu theo con đường nào, một nhà thơ cũng phải cúc cung tận tuỵ đem hết tâm trí dùi mài và lao động chữ, biến ngôn ngữ công cộng thành ngôn ngữ đặc sản độc nhất làm phong phú cho tiếng mẹ như một lão bộc trung thành của ngôn ngữ.

(Lê Đạt, Đối thoại với đời & thơ, NXB Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh, 2011, tr. 86 – 88)

Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ: Bối cảnh và nội dung chính

Đoạn trích 'Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ' nằm ở phần Kiều gặp Từ Hải, sau khi nàng đã trải qua nhiều biến cố đau thương. Kiều, với tâm trạng u uất, chán chường cuộc sống đầy rẫy bất công và đau khổ, đã tìm đến Từ Hải như một lối thoát. Tuy nhiên, nàng vẫn còn mang trong mình những mặc cảm, tự ti về quá khứ.

Nội dung chính của đoạn văn tập trung vào việc miêu tả tâm trạng phức tạp của Kiều khi nhận được bức thư của Từ Hải. Bức thư không chỉ là lời mời gọi mà còn là sự thấu hiểu, đồng cảm của Từ Hải đối với nỗi đau của Kiều. Kiều đã trải qua một quá trình đấu tranh nội tâm gay gắt trước khi quyết định chấp nhận lời mời của Từ Hải.

Phân tích chi tiết các câu thơ tiêu biểu

  • "Uốn mình thành cái dây cung": Hình ảnh so sánh độc đáo, thể hiện sự khuất phục, nhẫn nhịn của Kiều trước số phận. Nàng chấp nhận gạt bỏ quá khứ, tự biến mình thành công cụ để phục vụ cho mục đích của Từ Hải.
  • "Thế gian có mấy người hơn": Lời tự nhủ đầy chua chát, thể hiện sự thất vọng của Kiều đối với xã hội và con người. Nàng nhận ra rằng trong thế giới này, ít ai thực sự hiểu và cảm thông cho nỗi đau của mình.
  • "Chữ bầu lên nhà thơ": Câu thơ nổi tiếng nhất trong đoạn văn, thể hiện sự giác ngộ của Kiều. Nàng nhận ra rằng thơ ca có thể giúp con người vượt qua những khó khăn, đau khổ và tìm thấy ý nghĩa cuộc sống. Đây cũng là lời khẳng định về giá trị của nghệ thuật và tài năng của Nguyễn Du.
Ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh “Chữ bầu”

Hình ảnh “Chữ bầu” mang nhiều tầng ý nghĩa. Nó tượng trưng cho những giọt nước mắt, những nỗi đau khổ mà Kiều đã trải qua. Đồng thời, nó cũng tượng trưng cho sự tinh khiết, trong sáng của tâm hồn Kiều. Khi những giọt nước mắt ấy kết tinh lại, chúng đã tạo ra những vần thơ tuyệt đẹp, thể hiện tài năng và tâm hồn cao đẹp của Kiều.

Nghệ thuật đặc sắc của Nguyễn Du trong đoạn trích

Nguyễn Du đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc để diễn tả tâm trạng của Kiều, như: so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, đối lập. Ngôn ngữ thơ tinh tế, giàu hình ảnh và biểu cảm. Nhịp điệu thơ chậm rãi, phù hợp với tâm trạng u uất, chán chường của Kiều. Việc sử dụng các từ ngữ cổ kính, trang trọng cũng góp phần tạo nên vẻ đẹp cổ điển, trang nhã cho đoạn thơ.

Tác động và ảnh hưởng của đoạn trích

Đoạn trích 'Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ' đã trở thành một phần không thể thiếu trong chương trình Ngữ văn Việt Nam. Nó không chỉ giúp học sinh hiểu sâu sắc hơn về Truyện Kiều mà còn bồi dưỡng tình yêu văn học, lòng trắc ẩn và sự đồng cảm với những số phận bất hạnh. Đoạn trích cũng là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm nghệ thuật khác, như âm nhạc, hội họa, điện ảnh.

Kết luận

'Văn bản Chữ bầu lên nhà thơ' là một đoạn trích tiêu biểu cho tài năng và phong cách nghệ thuật của Nguyễn Du. Đoạn văn này không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là một bài học sâu sắc về cuộc sống, về con người và về giá trị của nghệ thuật. Nó sẽ mãi mãi sống trong lòng độc giả Việt Nam và thế giới.

Để hiểu rõ hơn về đoạn trích này, bạn có thể tìm đọc thêm các bài phân tích, bình luận của các nhà nghiên cứu văn học. Ngoài ra, bạn cũng có thể tham khảo các tài liệu tham khảo về Truyện Kiều và Nguyễn Du tại tusach.vn.

Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!

VỀ TUSACH.VN