Bài thơ 'Lượm' của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm tiêu biểu trong phong trào thơ trào phúng cuối thế kỷ XIX. Hai khổ thơ cuối bài thơ là phần thể hiện rõ nét nhất tài năng châm biếm, đả kích của nhà thơ đối với xã hội đương thời.
Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích và cảm nhận hai khổ thơ cuối của 'Lượm', làm nổi bật những giá trị nghệ thuật và ý nghĩa sâu sắc mà tác giả muốn truyền tải.
Trong hai đoạn thơ cuối bài, nhà thơ Tố Hữu đã sử dụng rất tinh tế biện pháp so sánh. Chú bé Lượm, một chú bé “loắt choắt” với “cái xắc xinh xinh”, “cái chân thoăn thoắt”, “cái đầu nghênh nghênh”, “ca lô đội lệch”, “mồm huýt sáo vang”, khiến tác giả liên tưởng đến hình ảnh “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”
“Lượm ơi, còn không?
Chú bé loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô đội lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con chim chích
Nhảy trên đường vàng…”
Trong hai đoạn thơ cuối bài, nhà thơ Tố Hữu đã sử dụng rất tinh tế biện pháp so sánh. Chú bé Lượm, một chú bé “loắt choắt” với “cái xắc xinh xinh”, “cái chân thoăn thoắt”, “cái đầu nghênh nghênh”, “ca lô đội lệch”, “mồm huýt sáo vang”, khiến tác giả liên tưởng đến hình ảnh “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”. Chim Chích là loài chim gần gũi với hình ảnh những làng quê Việt Nam. Chim Chích nhỏ nhưng nhanh nhẹn, rất đáng yêu. So sánh hình ảnh chú bé Lượm với hình ảnh con chim chích, nhà thơ đã gợi lên dáng vẻ nhỏ nhắn, hoạt bát, tinh nghịch của chú. Không chỉ vậy, đó còn là “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”. Hình ảnh “đường vàng” gợi đến hình ảnh con đường đầy nắng vàng mà chú bé Lượm đang tiến bước. “Con đường vàng” ấy cũng chính là con đường vinh quang của cách mạng mà Lượm đang dũng cảm bước đi. Hình ảnh chú bé Lượm trong những câu thơ trên đã được lặp lại ở cuối bài thơ, đó giống như những dòng hồi ức, những dòng tưởng niệm về người đồng chí nhỏ của tác giả. Hình ảnh chú bé hồn nhiên, đáng yêu ngân vang mãi trong những dòng thơ cuối bài như một lời nhắn nhủ: Lượm sẽ còn sống mãi trong trái tim mỗi chúng ta.
Hai khổ thơ cuối bài Lượm đã thể hiện niềm tiếc thương xen lẫn tự hào về người thiếu niên dũng cảm đã hy sinh vì Tổ quốc. Câu hỏi tu từ “Lượm ơi, còn không?” vang lên đầy day dứt, như một lời gọi tha thiết, bồi hồi, thể hiện nỗi đau xót trước sự ra đi của cậu bé liên lạc. Thế nhưng, ngay sau đó, hình ảnh Lượm lại hiện lên thật sống động, tinh nghịch với “cái xắc xinh xinh”, “cái chân thoăn thoắt”, “cái đầu nghênh nghênh”. Những nét vẽ ấy không chỉ gợi lại dáng vẻ đáng yêu, hồn nhiên của Lượm mà còn khẳng định rằng cậu vẫn mãi sống trong lòng mọi người. Hình ảnh so sánh “Như con chim chích / Nhảy trên đường vàng” gợi lên một Lượm nhanh nhẹn, vui tươi, tràn đầy sức sống, dù cậu đã ngã xuống. Cách kết thúc bài thơ không bi lụy mà thấm đượm niềm tin, sự tự hào, cho thấy rằng sự hy sinh của Lượm là bất tử. Với giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết cùng hình ảnh giàu sức gợi, Tố Hữu đã khắc họa thành công chân dung một thiếu niên anh hùng, để lại trong lòng người đọc niềm xúc động sâu sắc.
Hai khổ thơ cuối bài thơ Lượm đã khắc họa hình ảnh người thiếu niên anh hùng một cách sống động và đầy xúc động. Câu hỏi “Lượm ơi, còn không?” vang lên như một lời gọi tha thiết, thể hiện nỗi tiếc thương vô hạn trước sự hy sinh của cậu bé. Nhưng ngay sau đó, hình ảnh Lượm hiện lên với những nét ngây thơ, hồn nhiên: “Chú bé loắt choắt / Cái xắc xinh xinh / Cái chân thoăn thoắt / Cái đầu nghênh nghênh”. Những câu thơ đầy nhạc điệu này đã tái hiện dáng vẻ nhanh nhẹn, tinh nghịch nhưng đầy dũng cảm của cậu bé giao liên. Hình ảnh “Ca lô đội lệch / Mồm huýt sáo vang” gợi lên sự lạc quan, yêu đời dù Lượm đang thực hiện một nhiệm vụ nguy hiểm. Đặc biệt, so sánh “Như con chim chích / Nhảy trên đường vàng” không chỉ thể hiện sự nhanh nhẹn mà còn gợi lên một Lượm bất tử trong lòng người dân, trong những con đường cách mạng. Cái chết của Lượm không làm cậu biến mất, mà ngược lại, cậu vẫn sống mãi với vẻ đẹp của lòng dũng cảm, tinh thần yêu nước. Kết thúc bài thơ, Tố Hữu không khiến người đọc chìm trong bi thương mà còn khơi dậy niềm tự hào, khâm phục đối với người chiến sĩ nhỏ tuổi đã hiến dâng tuổi thơ của mình cho Tổ quốc.
Bài thơ 'Lượm' của Nguyễn Khuyến, một kiệt tác trong phong trào thơ trào phúng cuối thế kỷ XIX, không chỉ gây ấn tượng bởi giọng điệu châm biếm sắc sảo mà còn bởi những hình ảnh đời thường, giản dị. Hai khổ thơ cuối bài thơ là đỉnh cao của nghệ thuật đả kích, thể hiện sự phẫn nộ của nhà thơ trước sự giả dối, lừa lọc của xã hội phong kiến.
Để hiểu rõ hơn về hai khổ thơ cuối, chúng ta cần nhìn lại bối cảnh xã hội lúc bấy giờ. Nguyễn Khuyến sống trong thời kỳ suy tàn của triều Nguyễn, khi mà nạn sưu cao, thuế khóa đè nặng lên người dân. Các quan lại tham nhũng, bất tài, chỉ biết vơ vét của dân. Chính sự bất công, thối nát này đã thôi thúc Nguyễn Khuyến sáng tác những tác phẩm trào phúng, châm biếm để bày tỏ lòng phẫn uất của mình.
Hai khổ thơ cuối bài 'Lượm' mở đầu bằng hình ảnh người nông dân nghèo khổ, phải đi lượm nhặt những vật dụng bỏ đi để kiếm sống:
"Than ôi! Thời thế sự nhiễu nhương,Đường thôn gánh nặng, áo cơm đằng đàng.
Câu thơ mở đầu bằng tiếng than 'Than ôi!', thể hiện sự xót xa, thương cảm của nhà thơ đối với cảnh sống cơ cực của người nông dân. Từ 'nhiễu nhương' gợi lên một xã hội xáo trộn, bất ổn, đầy rẫy những khó khăn, gian khổ. Hình ảnh 'đường thôn gánh nặng, áo cơm đằng đàng' khắc họa rõ nét gánh nặng thuế khóa, sưu cao mà người nông dân phải gánh chịu, khiến cuộc sống của họ trở nên vô cùng khó khăn.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục khắc họa sự bất công, lừa lọc của xã hội phong kiến:
"Lượm được quả đào, ta đây ăn,Lượm được quả lê, ta đây ngâm.Lượm được quả khế, ta đây xay,Lượm được quả mơ, ta đây ướp.
Ở khổ thơ này, Nguyễn Khuyến sử dụng thủ pháp liệt kê để miêu tả những vật dụng mà người nông dân lượm được. Tuy nhiên, đằng sau những hành động 'ăn, ngâm, xay, ướp' ấy là sự châm biếm sâu sắc. Nhà thơ mỉa mai những kẻ quyền lực, chỉ biết hưởng thụ, sống trên sự khổ cực của người dân. Việc lượm nhặt những quả đào, lê, khế, mơ không phải là vì nhu cầu thực tế mà chỉ là để thỏa mãn những thú vui xa hoa, vô nghĩa.
Hai khổ thơ cuối bài 'Lượm' đã thành công trong việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật như châm biếm, mỉa mai, liệt kê để thể hiện sự phẫn nộ của nhà thơ đối với xã hội phong kiến. Hình ảnh người nông dân nghèo khổ, phải đi lượm nhặt những vật dụng bỏ đi đã trở thành biểu tượng cho sự bất công, thối nát của chế độ phong kiến. Bài thơ không chỉ có giá trị nghệ thuật mà còn có giá trị hiện thực sâu sắc, góp phần thức tỉnh lương tri của con người.
Khi đọc hai khổ thơ cuối bài 'Lượm', tôi cảm thấy xót xa trước cảnh sống cơ cực của người nông dân. Đồng thời, tôi cũng cảm thấy phẫn nộ trước sự giả dối, lừa lọc của xã hội phong kiến. Bài thơ đã giúp tôi hiểu rõ hơn về những khó khăn, gian khổ mà nhân dân ta đã phải trải qua trong quá khứ. Đồng thời, bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta phải trân trọng những giá trị tốt đẹp của cuộc sống và đấu tranh cho một xã hội công bằng, dân chủ.
Hai khổ thơ cuối bài 'Lượm' là một phần không thể thiếu của tác phẩm, thể hiện rõ nét tài năng châm biếm, đả kích của Nguyễn Khuyến. Bài thơ không chỉ có giá trị nghệ thuật mà còn có giá trị hiện thực sâu sắc, góp phần thức tỉnh lương tri của con người. Hy vọng bài viết này đã giúp bạn hiểu rõ hơn về cảm nhận hai khổ thơ cuối bài 'Lượm' của Nguyễn Khuyến.
Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi, tài liệu học tập