MzuƠi là tr mó đã nó hay mà nó ngọt nó tuyệt dì đâu á cả nhà, nguyện seeding cả đời, quá yêu luoonnnnn. Có thể nói là cuốn sách dày đầu tiên mình đọc hết
Droke DokieNếu bạn đang cảm thấy nhàm chán, xin hãy đọc Trường Ca Achilles, đây là một tác phẩm đầu tay của Madeline Miller và thật sự nó đã để lại rất nhiều giọt nước mắt và cảm xúc của tôi, mãi mãi về sau này, tôi vẫn ghi nhớ từng khoảnh khắc yêu thương của Achilles và Patroclus.
Nguyễn MinhMột từ th , đỉnh nóc kịch trần , chưa bao h đọc cuốn bl nào hay mà nó xót tới vậy ????????. Cái đoạn cuối twis đỉnh thiệt sự , tuii thik nhất cái đoạn Patroclus mặc giáp của Achilles để đánh bại một trong những đứa con của thần Zues ấy , miêu tả đỉnh ko từ nào tả đc ????????
HN******Achilles có tư chất của một vị hoàng tử. Rực rỡ, quyền uy, tuyệt đẹp. Patroclus đã nhận thấy điều đó ngay từ lần gặp đầu tiên, tại đại hội thể thao năm cha cậu – đức vua Menoitius, chủ trì. Gót chân chàng ánh hồng như lưỡi liếm, mái tóc chàng vàng rực được buộc bằng dây da, chiếc vòng nguyệt quế sẫm đen, khuôn mặt sáng bừng trong chiến thắng. Cha chàng là một vị vua, mẹ chàng là một nữ thần. Chàng được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh vĩ đại nhất của Hi Lạp. Aristos Achaion. Trong khi Patroclus thì không may mắn như vậy. Ngay từ thuở mới lọt lòng cho tới lúc bị trục xuất vì vô tình giết hại một thằng bé, Patroclus chưa bao giờ được yêu thương. Cậu đen đúa, vụng về. Chân tay cậu khẳng khiu. Những đường nét trên khuôn mặt cậu tầm thường. Đôi môi cậu không thể cất cao những khúc ca khiến người nghe mê đắm. Cha cậu coi cậu như một nỗi ô nhục. Người đời xem cậu là một thứ phế phẩm. Tuổi thơ cậu chìm ngập trong tổn thương và những kỳ vọng không thể thành hiện thực, để tới khi phải đơn độc khăn gói rời bỏ quê hương, cậu thở phào xem đó như một sự giải thoát. Patroclus đến Phthia một mình, chiếm phần nhỏ trong hành trang của cậu là vỏn vẹn chút đồ đạc ít ỏi và phần lớn là cả một nỗi tủi hờn khôn xiết. Ngay khi đặt chân đến vương quốc nhỏ bé này, thay vì diện kiến người trị vì Peleus, cậu đã gặp Achilles, đang uể oải nằm trên trường kỷ, và mở lời chào đón kẻ lưu vong. Patroclus đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được trò chuyện với chàng lần hai, hay được thỏa thuê nhìn nhắm nhan sắc tuyệt trần của chàng một cách trọn vẹn, bởi, vây quanh Achilles là hàng tá những đứa trẻ, khao khát được chàng chú ý và lựa chọn để trở thành bạn đồng hành.
Han LinhDựa trên một cốt truyện có sẵn của thần thoại Hy Lạp về nhân vật Achilles (a sin), tác giả đã viết lại câu chuyện dưới ngôi kể của Patroclus một hoàng tử bị trục xuất, không địa vị, không của cải bị đày đến nơi xa. Nơi Cậu trở thành bạn thân của Achilles- một á thần, và trên cả tình bạn là tình yêu giữa hai cậu thanh niên lớn dần theo năm tháng.
Rồi việc gì đến cũng sẽ đến, cái chết của Achilles đã được vị thần số phận định sẵn trong trận chiến thành Troy...
....
Cuốn sách này mình mua vì nó được pr quá xuất sắc, nếu bỏ lỡ thì thật tiếc thế nên mình đã rước e ấy về.
Mở đầu là những suy nghĩ miên man, ký ức của một cậu bé bị số phận hắt hủi, rồi sáng bừng lên khi gặp Achilles. Những chương đầu chưa thật sự lôi cuốn, cho đến khi đọc xong 10 chương cuối, và cuốn sách này quả thật không làm mình thất vọng.
Chỉ với 10 chương cuối, Sự kiêu hãnh, ích kỷ rất người của á thần Achilles được bộc lộ rõ khi từ chối ra trận, mặc kệ sống chết của hàng ngàn ngừoi dân Hy Lạp, để rồi với tình yêu theo mình là vượt quá tình yêu thông thường, Patroclus đã hy sinh để cứu lấy danh tiếng và sự kiêu hãnh-thứ là tất cả đối với Achilles.
Lúc Achilles mất đi Philtatos- người yêu thương nhất cũng là lúc cậu mất đi tất cả. Cái cách cậu đau đớn phẫn nộ, cách cậu bình thản chấp nhận cái chết khiến người đọc xót xa, xót xa vì Achilles lại tiếp tục được biết đến như một anh hùng không hạnh phúc.
Dù vậy tình yêu của hai người thanh niên trẻ trong một vận mệnh tanh máu thật khiến người ta rúng động.
Nhi lèTrường ca Achilles - Madeline Miller
Patroclus và Achilles yêu nhau và đó là một chuyện tình đẹp.
Achilles, là một á thần, là chiến binh mạnh nhất Hy Lạp thời ấy, là người yêu của Patroclus và cũng là người Patroclus yêu nhất.
Patroclus, là người phàm, một vị hoàng tử bị trục xuất, là người yêu Achilles đến hơi thở cuối cùng và cũng là người được Achilles đáp lại tình cảm.
"Hãy kể tên một vị anh hùng được hạnh phúc đi"
"Cậu không kể được à?"
"Mình biết mà. Người ta chẳng bao giờ để cho cậu nổi tiếng và hạnh phúc cả."
Nói gì về Trường ca Achilles đây nhỉ? Nói rằng nó khiến mình khóc nhiều quá, nó mang đến cho mình nhiều cảm xúc quá, nhiều đến nỗi mà đã gần 1m trôi qua rồi, giờ mình mới viết tiếp review còn dang dở nhưng mắt vẫn ứa nước.
Sao lại nhiều cảm xúc thế? Vì tình yêu ấy đẹp quá, và cũng cay đắng quá! Đẹp ở đây là tình cảm họ dành cho nhau chứ chuyện tình của hai người không thể nói là đẹp được bởi nó nhiều trắc trở, khó khăn và đớn đau nữa ...
Kể câu chuyện dưới góc nhìn của Patroclus khiến cho áng văn này mang nhiều cảm xúc, thêm gần gũi và cho mình thấy một Achilles rất "người", một Achilles đẹp đẽ nhường nào, tình cảm ra sao và nhiều khi cũng cứng đầu chết lên được.
Không bàn nhiều về cái kết vì có lẽ đó là điều ai cũng biết rõ, cũng chính vì biết rõ mà mỗi khi đọc đến một phân đoạn tình cảm giữa hai người tim mình lại nhói lên, nước mắt cũng tự động trào ra... mình thấy không cam lòng trước kết cục ấy, họ xứng đáng có một bến đỗ đẹp hơn, nhưng đâu làm gì được khi lời sấm truyền đã điểm.
"Đi đi, nó đang đợi ngươi đấy."
"Trong bóng đêm, hai hình bóng, vươn qua hoàng hôn nặng nề, tuyệt vọng. Tay họ chạm vào nhau, và ánh sáng bùng lên như hàng trăm chiếc bình vàng rót ra ánh mặt trời."
Bằng cách nào đó, thì đây là một kết cục đẹp, nhỉ?
Mai MítNào các bạn hãy lại đây để Mây kể bạn nghe một thiên tình sử chẳng được lưu danh sử sách hay tôn vinh ngàn đời mà chỉ được khắc sâu vào trong tim mỗi người từng chứng kiến thiên tình ấy. Đó là chuyện tình của Patroclus và Achilles.
Trường Ca Achilles được kể lại dưới góc nhìn của Patroclus – một người phàm yêu và được Achilles yêu nhất. Cậu kể về Achilles bằng cái nhìn dịu dàng và yêu thương nhất, từ khi họ còn là những thiếu niên cho đến khi trưởng thành và gục ngã. Câu chuyện ấy không bị ngăn cách bởi định kiến mà là do số phận. Achilles như vầng thái dương trong mắt cậu, lộng lẫy đến mức Patroclus phải thốt lên rằng:“Cậu là ai nếu không nhiệm màu và tỏa sáng chứ? Cậu là ai nếu không sinh ra để nổi danh?”Xuyên suốt từng chương truyện, ta thấy được diễn biến tâm lí của Patroclus được Madeline Miller miêu tả hết sức tài tình, hợp lý. Từ một người nhu nhược, tự ti khi đứng trước tình yêu của cuộc đời mình cho đến nỗ lực, dũng cảm sánh bước bên Achilles, thậm chí là được mọi người biết đến vì tài y thuật của mình. Bên cạnh đó, ta cũng thấy được sự thay đổi trong tâm lí và tình cảm của Achilles; từ một người hiền lành cho đến kẻ tàn bạo, khát máu, cuối cùng là suy sụp, tuyệt vọng đau đớn đến cùng cực khi mất đi người bạn, người mình yêu nhất trần đời. Nỗi đau của chàng mình không hiểu thấu hết được nhưng mình hiểu được chút về việc người thương rời xa mình.Patroclus không yêu Achilles vì chàng là một Aritos Achaion mà cậu yêu chàng vì chính chàng mà thôi. Với Patroclus, chàng không phải là một chiến binh khát máu, tàn bạo mà Achilles là một người dịu dàng, vô tư, người mà cậu luôn khao khát có được.“Tôi có thể nhận ra cậu chỉ bằng một cái chạm nhẹ, bằng mùi hương; tôi sẽ nhận ra cậu cả khi mù lòa, qua hơi thở phập phồng của cậu và tiếng bàn chân cậu nện xuống đất. Tôi sẽ nhận ra cậu cả khi đã chết, ở tận cùng của thế giới”
Hồng"Hãy kể tên một vị anh hùng được hạnh phúc đi."
Dòng chữ in bên ngoài bìa sách thu hút mình và tự nhiên mình cảm thấy buồn. Câu nói này như hàm chứa ý nghĩa phủ định rằng sẽ chẳng có vị anh hùng nào được hạnh phúc cả. Vậy thì mình còn mong chờ gì ở một cuốn sách dù chưa đọc đã biết trước nó chứa ngập đau thương?
Nhưng có lẽ cái sự không-kỳ-vọng kia của mình lại mang đến cho mình những trải nghiệm tuyệt vời chăng? Cuốn sách thực sự là một bài hát tuyệt hay về khát khao tình yêu và danh vọng. Tất cả mọi thứ đều đẹp: từ ánh nắng đến ngọn sóng, cây cối hay lâu đài, thậm chí cả đố kỵ, căm ghét, sợ hãi hay kiêu ngạo cùng huy hoàng đến lạ.
Anh hùng- số mệnh của họ dường như được sinh ra để chết đi. Nhưng giữa khoảng sống chết đó là sự rực rỡ của tuổi trẻ. Cuộc đời họ dẫm đạp lên những xác người, những thành trì đổ nát để có được vinh quang. Một dân tộc yêu quý họ thì cũng sẽ có một dân tộc căm ghét họ. Làm sao hạnh phúc được khi bàn tay chúng ta đã từng lấy đi sinh mạng của vô số người phải không? Nhưng nếu có thể một lần tường tận bóc tách từng tầng từng lớp ký ức của họ ta mới thấy những người trẻ tuổi ấy đã sống với sự ngạo nghễ và đê mê đến dường nào. Mình từng đọc được đâu đó một câu về sự tương quan giữa tình yêu và sự vĩnh cửu. Phải chăng hạnh phúc cũng là như vậy: không có hạnh phúc vĩnh cửu chỉ có những khoảnh khắc vĩnh cửu của hạnh phúc mà thôi.
Han Linh❝Tôi có thể ngửi thấy mùi cậu. Loại dầu thơm mà cậu dùng bôi chân, mùi hạt lựu và đàn hương; mùi mồ hôi sạch sẽ mằn mặn; bụi hoa dạ hương mà chúng tôi vừa đi qua, mùi hoa vương trên mắt cá chân hai đứa. Phía sau tất cả những mùi hương ấy mà mùi của riêng cậu, mùi hương theo tôi đi ngủ, mùi hương khi tôi thức dậy. Tôi không miêu tả nổi. Mùi ấy ngọt, nhưng không chỉ có thế. Mùi ấy mạnh nhưng không quá gắt. Có chút gì đó giống mùi hạnh nhân, nhưng như thế vẫn không chính xác. Đôi khi, sau khi chúng tôi chơi đấu vật, da tôi cũng mang mùi giống vậy.❞
❝Cậu nhìn tôi. Có vẻ như cậu đang chờ đợi.
Tôi vươn người, một cử động như kéo dài vô tận, về phía cậu. Như một cú nhảy từ đỉnh thác. Cho tới tận lúc ấy, tôi vẫn không biết mình định làm gì. Tôi nghiêng về phía trước và môi chúng tôi vụng về chạm vào nhau. Môi chúng tôi như tấm thân mập mạp của lũ ong, mềm mại, tròn trịa và chao đảo vì mật ngọt. Tôi nếm được vị môi cậu - nóng ấm và ngọt ngào vì mật ong trong món tráng miệng. Bụng tôi run rẩy, và một giọt hân hoan nóng hổi lan toả dưới da tôi.❞
❝Cậu vươn người sang.
Miệng chúng tôi hé mở dưới môi người kia, và hơi ấm từ cổ họng ngọt lịm của cậu tràn vào miệng tôi. Tôi chẳng nghĩ được gì, chẳng làm được gì ngoại trừ nuốt chửng cậu, tới từng hơi thở tuôn ra, từng chuyện động mềm mại của đôi môi. Đây là cả một phép màu.
❝Tôi có thể nhận ra cậu chỉ bằng một cái chạm nhẹ, bằng mùi hương; tôi sẽ nhận ra cậu cả khi mù loà, qua hơi thở phập phồng của cậu và tiếng bàn chân cậu nện xuống đất. Tôi sẽ nhận ra cậu cả khi đã chết, ở tận cùng của thế giới.❞
❝Cậu đang nhìn tôi, mắt cậu sâu như lòng đất.
"Cậu sẽ đi cùng mình chứ?" Cậu hỏi.
Cơn đau nhức bất tận của ái tình và sầu đau. Có lẽ ở kiếp khác tôi đã từ chối, đã giật tóc và gào thét, mặc cậu đơn độc đối mặt với lựa chọn của mình. Nhưng không phải trong kiếp này. Cậu sẽ dong buồm tới Troy và tôi sẽ theo cậu, kể cả vào cõi chết.❞
Min xùMình đã đọc tác phẩm này tương đối chậm rãi, mất tầm khoảng 10 ngày. Mình vẫn thấy quá ít so với quãng thời gian 10 năm mà tác giả Madeline cống hiến cho tác phẩm này :) Không phải nó khó hiểu hay khó đọc mà đơn giản chỉ bởi vì nó quá day dứt và mình cứ phải đọc đi đọc lại, suy ngẫm về từng câu chữ khắc hoạ nên chân dung lẫn tâm lý của nhân vật.. Những con chữ cứ nhảy múa trong đầu mình liên tục và khiến cho mình có nhiều xúc cảm đến như vậy. Nhân đây mình cũng muốn gửi lời cảm ơn đến Jack Frogg cho một bản dịch Tiếng Việt hoàn hảo :)) Còn đối với tác giả Madeline Miller thì đây quả đúng là một tác phẩm nghệ thuật. Mình cảm thấy may mắn vì đã không bỏ lỡ nó.
Yên
Truyện mà mình tâm đắc nhất về bản dịch lẫn bìa sách và nội dung là cuốn Trường Ca Achilles của tác giả Madeline Miller.
Phải nói là cốt truyện cực kì hay,cách tả của chị Madeline chân thật đến nỗi đọc đến đoạn Patroclus chết mình đã khóc rất nhiều,khóc theo nhân vật Achilles luôn.Truyện có diễn biến tình tiết hợp lí vừa phải,không quá nhanh mà cũng không quá chậm,bởi vậy mình rất hài lòng.Khi đọc thì có đoạn tác giả tả cảnh rừng núi tại nơi luyện tập của Achilles và Patroclus rất đỉnh luôn,hầu như mình hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh quan thiên nhiên thời của những vị Thần Thoại Hy Lạp sinh sống nó đẹp đến mức nào.Mà không những tả thiên nhiên đỉnh mà chị còn tả người cũng đỉnh không kém.Quaa lời tả Achilles của chị thì mình chắc chắn 4286 tỷ% là Achilles đẹp vãi đi được,đẹp phi giới tính luôn.Còn Patroclus mọi người trong truyện bảo anh là người có nhan sắc rất tầm thường mà nhờ cách chị viết mà mình thấy nhan sắc của anh cũng không gọi là tầm thường đâu (là ưa nhìn,vì anh vẫn có nét đàn ông,có cơ bắp,...).
Tua nhanh qua vài cái drama máu chó sương sương thì đến đoạn 2 anh ra chiến trận (trận chiến với thành Troy trong truyền thuyết) thì phải nói là má ơi nó vừa ngọt mà vừa ngược.Tác giả tả đỉnh kinh khủng!!!Đọc đoạn đó là có thể thấy được những tác hại,những niềm đau đớn mà chiến tranh gây ra cho 2 phe là Hy Lạp và thành Troy:Những con người vô tội bị giết;những người phụ nữ xinh đẹp bị bắt làm nô lệ cho lính Hy Lạp,bị đối xử như động vật;những người đàn ông chỉ vì làm theo lời của những kẻ bề trên tham lam mà phải vĩnh biệt vợ con,hi sinh trên chiến trường,...Tất cả những thứ đó xảy ra chỉ vì 1 người phụ nữ (người phụ nữ đẹp nhất thế giới,nghe nói cơ thể dát vàng mà méo hiểu là dát kiểu đéo gì:))) bỏ chồng và đất nước để đi theo người tình,gây ra 1 trận chiến đã lấy đi sinh mạng của 2 vị chiến binh vĩ đại là Achilles và Hector,và giết chết luôn cả 1 tình yêu đẹp giữa 2 người con trai là Achilles và Patroclus;-;
Tuy Achilles và Patroclus không bên nhau khi sống nhưng họ được hạnh phúc bên nhau khi chết (nhờ sự ban phước của mẹ Achilles-nàng tiên biển Thetis),và đối với mình thì đó là HE rồi.Cuộc sống đối xử quá sóng gió với 2 anh thì có cái chết đem lại yên bình cho 2 anh nhá!!
Tuy trong đoạn giữa sẽ có nhiều bạn không thích việc Achilles ngủ với công chúa gì gì đó nhớ tên chết liền của vương quốc gì gì đó nhưng các bạn phải hiểu là Achilles làm vậy chỉ để được gặp Patroclus thôi,và trong lúc làm chuyện ấy với công chúa thì anh không hề có cảm giác gì cả,vì tâm trí anh đang đặt ở trên người Patroclus rồi!!
Và đấy là trong truyện thôi chứ trong phim chuyển thể thì là tình anh em,và Achilles là fuckcmnboy mí bác ạ
Về khâu dịch thuật thì mình đã giới thiệu phía trên rồi,rất đỉnh,tác giả viết hay,nhờ có người dịch đỉnh nữa nên mới có thể chuyển hết lại cái hay sang tiếng Việt.Bìa cũng dễ thương xỉu luôn.
HướngTrường ca Achilles là câu chuyện về một anh hùng vĩ đại được kể dưới góc nhìn của một anh hùng vĩ đại khác. Hai anh hùng ấy, một do người đời xưng tụng, một do những dòng văn đẹp như thơ của tác giả Miller vẽ nên. Đó là Achilles và Patroclus.Năm 10 tuổi, vì tội giết người, hoàng tử Patroclus bị trục xuất tới Phthia, vương quốc nhỏ bé do vua Pelues cai trị. Bước ngoặt đột ngột đưa Patroclus đến bên Achilles, hoàng tử xứ Pthia, con trai của Pelues và nàng tiên biển Thetis. Khác với Patroclus, Achilles được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh mạnh nhất trong thế hệ của cậu, mạnh hơn cả anh hùng Heracles. Cậu sống trong sự kì vọng, ngưỡng mộ của mọi người và thừa hưởng những gì tuyệt đẹp nhất của tạo hóa.Achilles nồng nhiệt, chân thành, Patroclus điềm tĩnh, chín chắn. Achilles nổi tiếng với khả năng chiến đấu kỳ tài, Patroclus tự ti vì bị trục xuất, bị mắng nhiếc là bất tài. Achilles phóng khoáng, tự do, Patroclus cẩn thận, chu đáo. Achilles tựa như mặt trời, Patroclus lại giống mặt trăng nhưng từ người bạn thành người tình rồi người thân, họ luôn ở bên nhau vĩnh viễn không tách rời.Câu chuyện về anh hùng Achilles vốn không còn xa lạ nhưng tác giả Miller đã thành công viết lại thần thoại ấy nhờ việc lựa chọn ngôi kể và khả năng phát triển nhân vật. Cuốn sách được kể dưới điểm nhìn của Patroclus nên luôn hướng về Achilles trong khi các hành động của Achilles đều vì và dành cho Patroclus. Họ rất ít nói những lời nồng cháy nhưng mọi hành động của Achilles hay suy nghĩ của Patroclus đều là minh chứng của mối tình sâu đậm. Qua đôi mắt tình si của Patroclus, độc giả thấy được một khía cạnh khác của chiến binh Achilles - ngọt ngào, ngây thơ nhưng mạnh mẽ như tấm khiên chắn bảo vệ người mình yêu.Khả năng phát triển nhân vật là ấn tượng tiếp theo của mình về Trường ca Achilles. Achilles vốn là vị á thần hoàn mỹ lớn lên trong sự kiêu ngạo. Nhưng cuộc chiến thành Troy đã biến cậu thành người hoàn toàn khác: tự phụ và ích kỷ.
Mai AnnaChọn điểm nhìn là Patroclus, Madeline Miller đã quyết định rọi ánh đèn lên một nhân vật vốn trước nay chẳng được chú ý bao giờ. Patroclus luôn chỉ là nhân vật phụ, là kẻ làm nền tầm thường trong những trang sử hùng tráng về Achilles. Thế nhưng, đến với Trường ca Achilles, chúng ta lại thấy một Patroclus khác, rất khác: một con người tài giỏi và cao cả. Patroclus thông thạo y thuật, cậu từng thẳng thắn trả lời không khi được thầy Chiron hỏi có muốn học chiến đấu hay không và thay vào đó, cậu bày tỏ nguyện vọng được học chữa thương. Nhưng trên hết, thứ làm cậu khác biệt so với phần còn lại là sự dịu dàng của cậu. Patroclus có một trái tim nhân hậu và bao dung, cậu - qua Achilles - đem những thiếu nữ được xem như là chiến lợi phẩm về, chăm sóc và giúp đỡ họ để họ không phải chịu khổ trong tay vị vua khác. Cậu luôn đau đáu một nỗi niềm về những người lính dù thân quen hay không đang hằng ngày chiến đấu và ngã xuống ngoài kia. Chính lòng thương người cùng sự nhạy cảm ấy đã nâng tầm cậu, khiến cậu vĩ đại chẳng kém gì người tình của mình.
Bên cạnh đó, Madeline Miller cũng vô cùng thành công trong việc khắc họa những giằng xé cùng diễn biến tâm lý sinh động của các nhân vật bất kể là phụ hay chính, tạo nên áng văn đa dạng sắc màu. Cô khéo léo chọn lựa, thêm bớt, chỉnh sửa các chi tiết thật phù hợp, cảm giác như mọi thứ được cô suy xét tỉ mỉ và cẩn thận để cho ra đời một tác phẩm vừa hào hùng, vừa chứa chan xúc cảm.
Mưa Sao BăngMình thích cuốn này, Trường ca Achilles được phóng tác dựa trên thiên sử thi của Homer và các điển tích, điển cố xa xưa trong Thần thoại Hy Lạp, vì thế, cái kết truyện là không thể nào thay đổi. Cũng bởi lẽ đó, nên những trang cuối cùng của truyện khó có thể khiến cho mình rơi nước mắt, nhưng nó thực sự đã bám chặt lấy tâm trí mình trong suốt nhiều ngày dài. Cuốn sách, dù không tránh khỏi cái kết đầy buồn đau, song cũng không hề thiếu những trường đoạn thấm đẫm trong tình yêu và hạnh phúc, trong ánh sáng của tình thân, tình người. Mình đã từng căm ghét người mẹ độc đoán của Achilles, nhưng rồi lại không khỏi sửng sốt trước nghĩa cử đầy cao đẹp mà bà tự tay thực hiện ở phần cuối truyện. Mình đã từng dành cho Patroclus lòng thương hại thuần túy, nhưng lại không khỏi há hốc trầm trồ trước biệt tài y thuật và những cử chỉ ân cần mà cậu dành cho binh lính trong trại dưỡng thương. Vẫn còn ở đó những nét tính cách thân thuộc của các nhân vật bước ra từ thần thoại, song dưới ngòi bút của Madeline Miller, họ giờ như mới được thực sự sống, thực sự hiện hữu và tồn tại. Cô không chỉ rót vào riêng mỗi Patroclus luồng sinh khí mới, cô còn làm sống dậy cả những nhân vật tưởng như chỉ xuất hiện thoáng qua, như nàng công chúa Deidamia hay nữ nô lệ Briseis đầy những khổ đau, bất hạnh. Họ đã yêu những người chẳng thể yêu mình.Mình thấy cái kết tuy ơi buồn nhưng truyện thực sự hay
nhung trang hoàngMình đọc được quyển sách này, mình thật sự rất bất ngờ, vì thần thoại Hy Lạp xưa ơi là xưa mà lại có một câu chuyện tình yêu đồng tính thật đẹp của một trong những chiến binh vĩ đại nhất thời bấy giờ - Achilles và Patroclus – cận vệ danh dự của Achilles.Achilles mang trong mình dòng máu pha lẫn giữa thần linh và phàm nhân. Mẹ của cậu là Nữ thần biển cả Thetis, còn cha là vua xứ Phthia – Peleus. Vì muốn con mình trở nên bất tử nên Thetis đã nhúng Achilles xuống dòng sông Styx, một dòng sông nổi tiếng vì là ranh giới giữa địa ngục và trần gian. Từ đó cơ thể của Achilles trở thành mình đồng da sắt, là bất khả xâm phạm. Nhưng không may hai gót chân cậu bé vẫn chỉ là phần thịt hồng hào yếu ớt vì nữ thần Thetis đã trót nắm hai gót chân của cậu bé khi nhúng xuống sông. Nên đó chính là điểm chết người của Achilles dù cậu có tài năng và sức mạnh phi thường thế nào đi chăng nữa.Về Patroclus – một vị hoàng tử ốm yếu bé nhỏ bị trục xuất vì lỡ tay giết người. Cậu được vua Peleus đem về nuôi dưỡng và tôi luyện để trở thành binh lính của ông. Tại cung điện Phthia, Patroclus lần đầu được gặp Achilles, người hiếm hoi không trêu ghẹo tên của Patroclus, cũng là người duy nhất mở lời chào mừng cậu đến với Phthia trong khi từ nhỏ Patroclus hầu như chỉ nghe người ta xua đuổi mình. Từ đó hai cậu bé - Achilles có vẻ đẹp đến hoàn mỹ và là người được cả đất nước đặt lên niềm hy vọng, Patroclus còm nhom nhỏ bé, không ai biết đến và cũng chẳng ai thèm để ý - sánh bước bên nhau mọi lúc, mọi nơi, từ chiến hữu trung thành, đến hai người bạn cùng đồng hành, và cuối cùng trở thành đôi tình nhân đến cái chết cũng chẳng thể tách rời.
Những khoảng thời gian êm đềm nhất, không lo nghĩ của cả hai khi ở cùng nhau trong cung điện Phthia, lúc lên núi Pelion học cách chữa vết thương cùng thảo dược với sự dạy dỗ tận tình từ thầy nhân mã Chiron trôi qua chóng vánh. “Thầy Chiron và hang động thạch anh hồng dường như xa vời đến không tưởng; một giấc mộng điền viên thơ trẻ.” Sau đó cả hai dần bước vào quãng đời khó khăn khi Nữ thần Thetis luôn phản đối Patroclus vì cậu là phàm nhân tầm thường không xứng được ở bên con trai bà. Và còn vì trọng trách lẫn tín nhiệm mà Achillies đang gánh vác.ồi kết của câu chuyện chính là cuộc chiến thành Troy kéo dài gần 10 năm. Achillies là một trong những người hùng dẫn đội quân viễn chinh Hy Lạp tấn công thành Troy. Tuy nhiên vì một xích mích nhỏ với vua Agamemnon mà Achillies không chiến đấu nữa. Patroclus là người thân cận, là tri kỷ của Achillies cũng không thể khuyên cậu tạm gác qua cái danh dự hảo mà cứu lấy người dân. Vì không thể giương mắt nhìn những người đã chiến đấu cùng nhau gần một thập kỷ liên tiếp tử trận mà Patroclus đã tự mình cầm giáo ra chiến trường, trong bộ giáp oai vệ của Achilles. Vị chiến binh vĩ đại với tính cố chấp trẻ con đâu ngờ rằng thời điểm cậu tiễn Patroclus lên chiến xa chính là những giây phút cuối cùng cậu được ở bên người yêu thương nhất. “Tôi có thể nhận ra cậu chỉ bằng một cái chạm nhẹ, bằng mùi hương; tôi sẽ nhận ra cậu cả khi mù lòa, qua hơi thở phập phồng của cậu và tiếng bàn chân cậu nện xuống đất. Tôi sẽ nhận ra cậu cả khi đã chết, ở tận cùng của thế giới.” Những lời của Patroclus đã nói khi lo sợ cho lời nguyền chết chóc đối với Achillies. Lúc đó cậu cũng đâu ngờ rằng cậu lại là người ra đi trước.Nếu tìm hiểu câu chuyện qua thông tin mạng thì nhiều lắm mình cũng chỉ biết mối quan hệ đồng tính của Achillies và Patroclus. Nhưng dưới ngòi bút của tác giả Madeline Miller, câu chuyện như được lãng mạn hóa, những tình tiết được thêm thắt, miêu tả thật sinh động, khắc họa rõ nét nhân vật như vẻ đẹp như được đẽo gọt nhưng mềm mại của Achillies, vẻ lạnh lẽo cùng đôi mắt màu đen sâu thẳm không đáy như biển cả của nữ thần Thetis. Đối với mình thì bản dịch này gần như đạt điểm tuyệt đối luôn ý. Đọc mà thích mê thôi.
ku liTrong Trường ca Achilles, Paris có lẽ là một nhân vật phụ, không xuất hiện nhiều trừ lúc cướp Helen đi khỏi tay Menelaus gây ra Chiến tranh thành Troy. Nhưng thật ra cuộc chiến đẫm máu ấy còn có nguyên do sâu xa hơn nhiều, xuất phát từ tận giới thần linh. Ở đám cưới của Peleus với nàng tiên biển Thetis, tất cả các vị thần đều được mời tới dự ngoại trừ Eris - nữ thần của sự Bất hòa. Tức giận, Eris tìm đến và như một điều có thể dễ dàng dự đoán từ trước, thả vào giữa bàn tiệc một quả táo vàng, trên đó có khắc dòng chữ: "Tặng người đẹp nhất". Các vị thần xông vào tranh giành nhau, nhưng sau cuối chỉ còn lại ba nữ thần là không ai chịu nhường ai: Hera - nữ thần Hôn nhân và Hạnh phúc gia đình, vợ của thần vương Zeus; Athena - nữ thần Trí tuệ và Chiến tranh; Aphrodite - nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp. Không thể trực tiếp phân xử, Zeus giao lại trọng trách này cho Paris - chàng trai xinh đẹp nhất châu Á, hoàng tử thứ của thành Troy. Cả ba nữ thần đều hứa hẹn ban cho Paris những đặc ân cao quý: với Hera là quyền lực - Paris sẽ được làm vua toàn cõi châu Á; với Athena là trí tuệ và vinh quang trên chiến trường - Paris sẽ bất khả chiến bại; với Aphrodite là tình yêu - Paris sẽ có được cuộc hôn nhân với người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Chàng đã chọn Aphrodite, và sau đó với sự trợ giúp của nữ thần này Paris đã có được Helen, đưa nàng rời khỏi Sparta.
NhưĐầu tiên, nếu bạn chưa biết gì về thần thoại Hy Lạp trước khi đọc cuốn này thì... không sao đâu, bởi vì mình cũng vậy. Nói là không biết một tí gì thì cũng không hẳn, tuy nhiên những hiểu biết về thần thoại Hy Lạp của mình chỉ giới hạn qua một vài bộ phim từng xem ngày bé. Thế nhưng việc này cũng không quá quan trọng, đương nhiên nếu hiểu rõ hơn một chút thì cảm giác đọc sẽ trọn vẹn hơn, còn với mình thì bản thân cuốn truyện này đã quá tuyệt vời rồi. Trong quá trình đọc, tác giả cũng sẽ giới thiệu sơ lược về các nhân vật cũng như các chi tiết thần thoại, vậy nên đọc cực kỳ dễ hiểu và dễ theo dõi luôn ấy.Trường ca Achilles là cuốn truyện kể về vị anh hùng lừng lẫy trong trận chiến thành Troy - hoàng tử Achilles, theo lời kể của vị hoàng tử bị trục xuất - Patroclus. Ở đầu câu chuyện, trong khi Achilles xuất hiện với ánh hào quang rực rỡ, thì Patroclus lại cực kỳ nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nhưng, họ lại gắn kết với nhau bằng một tình cảm mà không ai có thể tách rời, một tình cảm vượt lên trên cả tình bạn hay tri kỷ.Ôi những đoạn miêu tả trong cuốn này thực sự đẹp đến mê hồn, những khoảnh khắc mà Achilles và Patroclus ở cạnh nhau dường như đều phát sáng rực rỡ, khiến mình cảm thấy lâng lâng luôn ấy. Tuy nhiên đan xen giữa cảm giác hạnh phúc còn là sự lo lắng, hồi hộp và cả đau lòng nữa. Với những bạn biết rõ về thần thoại Hy Lạp thì cái kết đã được biết từ đầu, còn với mình, dù không biết trước nhưng mình cũng phần nào đoán được cái kết. Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến sự lôi cuốn của cuốn truyện đâu, vì như mình đã nói, những đoạn miêu tả thực sự quá đẹp và lời kể của Patroclus vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, dường như có thể điều khiển được cảm xúc của người đọc vậy.Mình thực sự mê mẩn cuốn này luôn ấy, ở Trường ca Achilles có đầy đủ cả sự hùng tráng, mãnh liệt, có cả những đoạn đầy tính nhân văn, nhưng cũng không hề thiếu đi nét mềm mại và quyến rũ, vừa đọc vừa rung động cực kỳ luôn ấy. Nói chung là hay lắm ấy mọi người cũng thử đọc xem sao nha. Còn mình thì chuẩn bị mua luôn bản tiếng Anh về đây vì mê quá mà.
Mai Mèo❝ Tôi khám phá ra rằng cậu không nghiêm túc như vẻ bề ngoài của mình. Đằng sau vẻ đĩnh đạc và bình thản là một khuôn mặt khác, đầy tinh nghịch và đa diện như một viên đá quý, lấp lánh dưới ánh sáng. Cậu thích bày trò thách thức kĩ năng của chính mình, bắt đồ vật khi nhắm mắt, thực hiện những cú nhảy bất khả thi từ giường lên ghế. Khi cậu cười, đuôi mắt cậu nheo lại như chiếc lá hơ trên lửa.Hy Lạp vào thời hoàng kim của các anh hùng.Achilles đẹp đẽ, hoàn mỹ, là đứa con trai hoàng kim mà mọi vị vua mơ ước; còn Patroclus vụng về, yếu đuối, là một con người bình thường giữa bao bậc chiến binh. Dưới bàn tay của các nữ thần số phận, hai người gặp mặt và trở nên thân thiết, mặc cho những khác biệt. Và rồi theo thời gian, thứ tình cảm ấy đậm sâu, hơn cả một tình bạn, hơn cả là tri kỉ hay chiến hữu, họ trở thành cả thế giới của nhau.
Nhưng rồi nàng Helen xinh đẹp bị bắt cóc, và cuộc chiến thành Troy nổ ra. Mọi chiến binh và anh hùng trên toàn cõi Hy Lạp được chiêu mộ. Achilles và Patroclus ra trận, không hay biết rằng các nữ thần Số Phận sẽ thử thách cả hai người họ hơn bao giờ hết và đòi hỏi một sự hi sinh khủng khiếp.
ThanhGấp lại những trang sách cuối cùng, thực sự mình phải thốt lên 1 tiếng "Wow"!
Với mình, “Trường ca Achilles” không chỉ một thiên anh hùng ca bi tráng mà nó còn là một cuốn tình ca đầy chất thơ được tinh cất bằng 10 năm say mê, tìm tòi, nghiên cứu của tác giả.
------------------------------
Mình đã từng rất băn khoăn trước khi đọc tác phẩm này, bởi ban đầu, mình chưa từng đọc những câu chuyện thần thoại, hay đọc bất cứ tác phẩm nào có liên quan đến tình yêu đồng giới. Vậy nên, mình e sợ.
Thứ nhất, sợ sẽ không hiểu gì về những nhân vật thần thoại được nhắc tới trong tác phẩm, điều này có thể ảnh hưởng tới việc thông hiểu những chi tiết được cài cắm trong câu chuyện.
Thứ hai, sợ bản thân khi chưa quen đọc dòng văn có khuynh hướng kiểu này rất có thể sẽ không cảm hết được chất nghệ thuật của tác phẩm.
Thứ ba, cũng là điều mình băn khoăn nhất, đó là sợ rằng sẽ tiếp nhận một góc nhìn chủ quan thiếu đầy đủ và chính xác về những nhân vật thần thoại đã từng được khắc họa rất rõ nét, thậm chí đã trở thành những huyền thoại trong những tác phẩm nền tảng vĩ đại nhất lịch sử văn học thế giới- đó là sử thi "Iliad" - là "Odyssey", những tác phẩm thậm chí đã giúp Homer - người được cho là tác giả đầu tiên của chúng được nhận danh hiệu như "người thầy của Hy Lạp". Bởi vốn dĩ đây không phải là tác phẩm gốc. Nếu nhà văn viết không khéo rất có thể sẽ làm thay đổi tính cách nhân vật, đi sai với cốt truyện gốc ban đầu. Từ đó, gây ra những hiểu lầm cho người đọc, nhất là với những bạn chưa từng đọc về thần thoại Hy Lạp như mình.
Thế nhưng… NHÌN MÀ XEM!
Madeline cùng đội ngũ biên tập quả thực đã vô cùng chu đáo khi chuẩn bị sẵn một cuốn phụ lục nhỏ dành riêng để giới thiệu các nhân vật về tính cách, vị trí, vai trò của các vị thần cũng như những phàm nhân được nhắc tới trong truyện.
Điều này đã giúp cho mình mở mang thêm rất nhiều về những vị thần trước đây mình chỉ nghe tên mà chưa từng có hiểu biết. Ví dụ như Apollo - trước đây mình chỉ biết đến là vị thần ánh sáng và âm nhạc trong thần thoại Hy Lạp, chứ không hề biết đến việc đây chính là nhân vật đã gây ra dịch bệnh - tạo bước ngoặt cho trận chiến ở thành Troy, cũng là nguyên nhân sâu xa cho cái kết của người anh hùng Achilles cũng như tình nhân của cậu, Patroclus, 2 nhân vật chính của tác phẩm. (Thực ra thì bản thân câu chuyện cũng khắc họa rất rõ điều này nhưng nhờ đọc quyển phụ lục này trước mà mình nắm rõ cốt truyện và hiểu câu chuyện nhanh hơn).
Tiếp nữa, cách mà tác giả chọn điểm nhìn từ Patroclus - là nhân vật chính trong câu chuyện này, là người trực tiếp trải qua mối tình với Achilles cộng hưởng với tài năng miêu tả tâm lí nhân vật cực tinh tế của tác giả.
(Theo mình tìm hiểu thì, vốn dĩ trong bản gốc của Homer, Patroclus chỉ là một nhân vật bên lề, không được chú trọng khắc họa, vậy nên có thể nói đây là cái mới và cái khéo léo vô cùng của Madeline)
Nó đã khiến mình, ngay lúc đọc những dòng văn miêu tả đó, cảm thấy tình yêu giữa hai con người này có lẽ nó còn đẹp và thơ hơn bất cứ thứ tình cảm nào trên đời, không một chút phản cảm nào hết, thậm chí bỗng nhiên cảm thấy muốn có người yêu luôn và ngay lúc đó:
“Cảm giác này thì khác. Tôi bắt gặp bản thân cười toe toét tới khi má mỏi nhừ... Tôi kể cho cậu, hết cái này rồi cái nọ, cái kia. Tôi không phải sợ mình nói quá nhiều… Tôi cảm nhận được từng thớ thịt trong cơ thể mình, từng cơn gió cọ trên da…”
Ôi đọc đến đoạn này chỉ muốn có người yêu thôi. Còn đoạn này nữa:
“Tôi có thể nhận ra cậu chỉ bằng một cái chạm nhẹ, bằng mùi hương; tôi sẽ nhận ra cậu cả khi mù lòa, qua hơi thở phập phồng của cậu và tiếng bàn chân cậu nện xuống đất. Tôi sẽ nhận ra cậu cả khi đã chết, ở tận cùng của thế giới.”
Có lẽ vì là một người học ngôn ngữ nên cách dùng từ của Madeline thực sự rất tuyệt vời, bay bổng, lãng mạn và thơ kinh khủng, nó như chắp cánh thêm cho tình yêu của Patroclus và Achilles được bay cao và đáp sâu vào tâm trí người đọc vậy.
Cuối cùng, điều mình lo lắng nhất, về việc sẽ hiểu lầm về nhân vật hay cốt truyện.
Sau khi đọc xong “Trường ca Achilles” mình có tìm hiểu sâu hơn về Achilles trong tác phẩm gốc “Iliad”, cuộc chiến thành Troy… và quá trình mà tác giả viết lên câu chuyện này, cũng như những đánh giá, nhận định từ bạn đọc cũng như những người có chuyên môn, thì mình hoàn toàn tin tưởng vào những điều Madeline đã viết. Bởi không lí nào một người đã dành ra 10 năm nghiên cứu và viết lên một tác phẩm như thế này thậm chí còn nhận được sự công nhận từ giới chuyên môn, bằng chứng là giải Orange danh giá mà cô giành được lại viết sai, hoặc thiếu tinh tế và khéo léo đến như thế.
Vẫn là câu chuyện kể về sự nổi tiếng và cái chết cùng việc bất tử hóa của Achilles hoàng kim, người sở hữu tài năng và nỗi phẫn nộ làm nền tảng cho sự tiếp diễn của cuộc chiến thành Troy. Cô tiếp cận câu chuyện nổi tiếng của cậu ấy từ điểm nhìn của một nhân vật bên lề - Patroclus, người bạn nối khố và là tình nhân của Achilles nhưng lại không được khắc họa sắc nét trong tác phẩm gốc của Homer.
Cô không viết lại và “chưa bao giờ tưởng tượng cuốn sách này như một phiên bản viết lại của Homer”. Thay vào đó, cô coi nó như “một điểm cố định trên đường chân trời và hướng về đó mà viết”. Cô trao cho Patroclus tiếng nói. Cô nhập thân vào Patroclus, khoác lên tấm áo của cậu và kể lại chuyện tình yêu đầy đẹp đẽ và xúc động giữa cậu và Achilles - một câu chuyện tình yêu mà Madeline đã cảm nhận rất rõ ở cốt truyện gốc nhưng luôn bị các nhà phê bình né tránh.
Một câu chuyện tình yêu đã biến Patroclus từ một chàng trai yếu ớt, với quá khứ luôn bị người ta phỉ nhổ bỗng một ngày cao lớn trở thành “người tài giỏi nhất của đoàn quân Myrmidon”.
Một câu chuyện tình yêu đã khiến một Achilles anh hùng - “chiến binh vĩ đại nhất” mang trong mình dòng máu của những vị thần trở nên người, rất người, biết yêu, biết hận, biết đau đớn, cũng biết hạnh phúc ngập tràn.
Nhìn từ khía cạnh nghệ thuật, có thể nói “Trường ca Achilles” thật sự là một chiếc bánh bông lan trứng muối mềm mại, mằn mặn mà cũng đầy ngọt ngào cho những tâm hồn “đói chất thơ và đầy rung cảm” - một tác phẩm đẹp. Cả về hình thức lẫn nội dung.
Một tác phẩm đáng đọc.
Bình AnTrường ca Achilles là cuốn truyện kể về vị anh hùng lừng lẫy trong trận chiến thành Troy - hoàng tử Achilles, theo lời kể của vị hoàng tử bị trục xuất - Patroclus. Ở đầu câu chuyện, trong khi Achilles xuất hiện với ánh hào quang rực rỡ, thì Patroclus lại cực kỳ nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nhưng, họ lại gắn kết với nhau bằng một tình cảm mà không ai có thể tách rời, một tình cảm vượt lên trên cả tình bạn hay tri kỷ. Ôi những đoạn miêu tả trong cuốn này thực sự đẹp đến mê hồn, những khoảnh khắc mà Achilles và Patroclus ở cạnh nhau dường như đều phát sáng rực rỡ, khiến mình cảm thấy lâng lâng luôn ấy. Tuy nhiên đan xen giữa cảm giác hạnh phúc còn là sự lo lắng, hồi hộp và cả đau lòng nữa. Với những bạn biết rõ về thần thoại Hy Lạp thì cái kết đã được biết từ đầu, còn với mình, dù không biết trước nhưng mình cũng phần nào đoán được cái kết. Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến sự lôi cuốn của cuốn truyện đâu, vì như mình đã nói, những đoạn miêu tả thực sự quá đẹp và lời kể của Patroclus vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, dường như có thể điều khiển được cảm xúc của người đọc vậy.
PhươngHồi mới đọc Trường ca Achilles mình phải mất một hồi lâu để phân biệt được các nhân vật với nhau vì đây là lần đầu mình đọc về thần thoại Hy Lạp.
May là sách được tặng kèm một cuốn phụ lục có giới thiệu các nhân vật ( gồm các vị thần, kẻ bất tử và phàm nhân). Xem cuốn phụ lục xong quay lại đọc sách hiểu liền. Xịn thật ^^
Hoàng NgaGiường lạnh lẽo khi thiếu cậu, và quá rộng lớn. Tôi không nghe thấy âm thanh gì, và sự tĩnh lặng khiến tôi hoảng sợ. Như một lăng mộ vậy. Tôi ngồi dậy và nắn bóp chân tay, đập lên đánh thức chúng, cố gắng xua đi cơn kích động đang bùng lên. Cuộc sống sẽ thế này đây, mỗi ngày, thiếu vắng cậu. Tôi cảm thấy chút quặn thắt hoảng loạn trong ngực mình, giống như tiếng hét. Mỗi ngày, thiếu vắng cậu"
—————————
• Trọn vẹn và sâu đậm - đó là những từ ngắn gọn nhất tớ có thể miêu tả về tình yêu của họ, Achilles và Patroclus. Tớ nhớ mọi khoảnh khắc họ bên nhau, một tình yêu sống động và đủ đầy những thanh âm trầm bổng, rực rỡ như mùa hè ở Phthia, đẹp đẽ như tiếng đàn lia của Achilles. Tớ nhớ những mùa hè ở vương quốc Phthia bé nhỏ, những mùa hè vun đắp cho tình bạn của hai đứa trẻ, rồi chứng kiến Patroclus trao cho Achilles một nụ hôn vụng về, nụ hôn của tình yêu con trẻ mới chớm nở. Tớ nhớ những năm tháng ở Pelion, xuân qua hạ tới, thời gian trôi đi khiến hai đứa trẻ ngày nào trưởng thành, và tình yêu hai cậu dành cho nhau cũng theo đó mà lớn lên.
“Hãy kể tên một vị anh hùng được hạnh phúc đi"
“Mình không kể được"
…
“Mình sẽ là người đầu tiên được như vậy"
“Bởi vì cậu…”
Tớ không biết nên vui hay buồn khi đọc tới đây. Achilles, cậu vẫn chưa biết về lời tiên tri, cậu vẫn chưa biết về cuộc chiến ròng rã 10 năm sắp tới, cuộc chiến mang lại cho cậu danh tiếng và vàng bạc, lại lấy đi hạnh phúc mà cậu mong muốn ngày hôm nay.
TiênTrường ca Achilles là câu chuyện về một anh hùng vĩ đại được kể dưới góc nhìn của một anh hùng vĩ đại khác. Hai anh hùng ấy, một do người đời xưng tụng, một do những dòng văn đẹp như thơ của tác giả Miller vẽ nên. Đó là Achilles và Patroclus.
Năm 10 tuổi, vì tội giết người, hoàng tử Patroclus bị trục xuất tới Phthia, vương quốc nhỏ bé do vua Pelues cai trị. Bước ngoặt đột ngột đưa Patroclus đến bên Achilles, hoàng tử xứ Pthia, con trai của Pelues và nàng tiên biển Thetis. Khác với Patroclus, Achilles được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh mạnh nhất trong thế hệ của cậu, mạnh hơn cả anh hùng Heracles. Cậu sống trong sự kì vọng, ngưỡng mộ của mọi người và thừa hưởng những gì tuyệt đẹp nhất của tạo hóa.
Achilles nồng nhiệt, chân thành, Patroclus điềm tĩnh, chín chắn. Achilles nổi tiếng với khả năng chiến đấu kỳ tài, Patroclus tự ti vì bị trục xuất, bị mắng nhiếc là bất tài. Achilles phóng khoáng, tự do, Patroclus cẩn thận, chu đáo. Achilles tựa như mặt trời, Patroclus lại giống mặt trăng nhưng từ người bạn thành người tình rồi người thân, họ luôn ở bên nhau vĩnh viễn không tách rời.
Câu chuyện về anh hùng Achilles vốn không còn xa lạ nhưng tác giả Miller đã thành công viết lại thần thoại ấy nhờ việc lựa chọn ngôi kể và khả năng phát triển nhân vật. Cuốn sách được kể dưới điểm nhìn của Patroclus nên luôn hướng về Achilles trong khi các hành động của Achilles đều vì và dành cho Patroclus. Họ rất ít nói những lời nồng cháy nhưng mọi hành động của Achilles hay suy nghĩ của Patroclus đều là minh chứng của mối tình sâu đậm. Qua đôi mắt tình si của Patroclus, độc giả thấy được một khía cạnh khác của chiến binh Achilles - ngọt ngào, ngây thơ nhưng mạnh mẽ như tấm khiên chắn bảo vệ người mình yêu.
AnhTrong quá trình đọc, tác giả cũng sẽ giới thiệu sơ lược về các nhân vật cũng như các chi tiết thần thoại, vậy nên đọc cực kỳ dễ hiểu và dễ theo dõi luôn ấy. Trường ca Achilles là cuốn truyện kể về vị anh hùng lừng lẫy trong trận chiến thành Troy - hoàng tử Achilles, theo lời kể của vị hoàng tử bị trục xuất - Patroclus. Ở đầu câu chuyện, trong khi Achilles xuất hiện với ánh hào quang rực rỡ, thì Patroclus lại cực kỳ nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nhưng, họ lại gắn kết với nhau bằng một tình cảm mà không ai có thể tách rời, một tình cảm vượt lên trên cả tình bạn hay tri kỷ. Ôi những đoạn miêu tả trong cuốn này thực sự đẹp đến mê hồn, những khoảnh khắc mà Achilles và Patroclus ở cạnh nhau dường như đều phát sáng rực rỡ, khiến mình cảm thấy lâng lâng luôn ấy. Tuy nhiên đan xen giữa cảm giác hạnh phúc còn là sự lo lắng, hồi hộp và cả đau lòng nữa. Với những bạn biết rõ về thần thoại Hy Lạp thì cái kết đã được biết từ đầu, còn với mình, dù không biết trước nhưng mình cũng phần nào đoán được cái kết. Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến sự lôi cuốn của cuốn truyện đâu, vì như mình đã nói, những đoạn miêu tả thực sự quá đẹp và lời kể của Patroclus vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, dường như có thể điều khiển được cảm xúc của người đọc vậy. Mình thực sự mê mẩn cuốn này luôn ấy, ở Trường ca Achilles có đầy đủ cả sự hùng tráng, mãnh liệt, có cả những đoạn đầy tính nhân văn, nhưng cũng không hề thiếu đi nét mềm mại và quyến rũ, vừa đọc vừa rung động cực kỳ luôn ấy. Nói chung là hay lắm ấy mọi người cũng thử đọc xem sao nha. Còn mình thì chuẩn bị mua luôn bản tiếng Anh về đây vì mê quá mà.
LýHẳn ai cũng biết anh hùng trong thần thoại nổi tiếng với biệt danh “Gót chân Achilles”, đặc biệt càng nổi tiếng hơn qua kiệt tác sử thi vĩ đại Iliad của Homer. Trường ca Achilles là cuốn sách khá hot làm mưa gió trên cộng đồng mọt sách tại Mỹ. Đây là tác phẩm khai thác những sự kiện dựa trên Iliad, đặc biệt tập trung vào cuộc chiến thành Troy với khởi nguồn của mọi chuyện là nàng Helen xinh đẹp. Nhưng đặc biệt tác phẩm này không tập trung kể dưới lời thoại của đấng anh hùng Achilles mà thông qua lời kể nhân vật Patroclus - người bạn thân chí cốt của Achilles, một nhân vật phụ rất mờ nhạt trong Iliad. Mà cũng chính vì điểm khác biệt mới mẻ này mà tác phẩm mở ra một cái nhìn mới hoàn toàn khác so với các tác phẩm trước đó chúng ta biết về cuộc chiến thành Troy cũng như các vị anh hùng trong đó. Và cũng qua lời kể của Patroclus mà chúng ta có một cái nhìn thấu hiểu hơn về anh chàng này, biến anh không còn là một vai phụ nhỏ nhoi mà trở thành một nhân vật đẹp đẽ khiến ai cũng yêu mến và rơi nước mắt khóc thương.
Cuộc chiến thành Troy thì chắc không còn ai xa lạ gì rồi, nên mình sẽ review nhẹ nghiêng về nhân vật Patroclus này. Ở xứ Hi Lạp xa xưa, nơi mà các vương quốc vẫn còn chia năm sẻ bảy giành nhau ngại trị vì.
Mặc dù biết diễn biến câu chuyện không thay đổi, rằng sẽ biết kết cục của các nhân vật sẽ ra sao, nhưng mình không thể nào không đau lòng cho Patroclus. Tác giả Madeline Miller thật sự là thiên tài! Cô không những làm mới lại câu chuyện của Iliad mà qua giọng văn của cô, cái chết của Patroclus được tôn lên rất nhiều bậc trở thành một điều gì đó rất cao cả vĩ đại.
T.ATuyệt vời! bạn chắc chắn sẽ bị hút hồn bởi văn hóa Hy Lạp thời bấy giờ đó! Ta thấy được "bộ mặt thật" của Achilles. Khác hoàn toàn với hình ảnh một con người kiêu căng ngạo mạn, một "cỗ máy" chỉ biết chinh chiến, Achilles của "Trường ca Achilles" là một con người rất đỗi bình thường với những nỗi lòng rất đỗi "người trần mắt thịt". Cậu ta ham danh lợi, mong muốn một cuộc sống vĩ đại như bao chàng trai khác của xã hội bấy giờ. Cậu ta biết yêu, biết ghét, biết thể hiện chính kiến của mình. Và đúng, cậu ta kiêu ngạo, luôn cho mình là mấu chốt của mọi chuyện. Phải đọc "Trường ca Achilles", phải biết được những uẩn khúc trong cuộc đời cậu, mới biết cậu là một con người hết sức đáng trân trọng..
Hoàng MannTRƯỜNG CA ACHILLES – Madeline Miller ????
Achilles có tư chất của một vị hoàng tử. Rực rỡ, quyền uy, tuyệt đẹp. Patroclus đã nhận thấy điều đó ngay từ lần gặp đầu tiên, tại đại hội thể thao năm cha cậu – đức vua Menoitius, chủ trì. Gót chân chàng ánh hồng như lưỡi liếm, mái tóc chàng vàng rực được buộc bằng dây da, chiếc vòng nguyệt quế sẫm đen, khuôn mặt sáng bừng trong chiến thắng. Cha chàng là một vị vua, mẹ chàng là một nữ thần. Chàng được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh vĩ đại nhất của Hi Lạp. Aristos Achaion. Trong khi Patroclus thì không may mắn như vậy.
Ngay từ thuở mới lọt lòng cho tới lúc bị trục xuất vì vô tình giết hại một thằng bé, Patroclus chưa bao giờ được yêu thương. Cậu đen đúa, vụng về. Chân tay cậu khẳng khiu. Những đường nét trên khuôn mặt cậu tầm thường. Đôi môi cậu không thể cất cao những khúc ca khiến người nghe mê đắm. Cha cậu coi cậu như một nỗi ô nhục. Người đời xem cậu là một thứ phế phẩm. Tuổi thơ cậu chìm ngập trong tổn thương và những kỳ vọng không thể thành hiện thực, để tới khi phải đơn độc khăn gói rời bỏ quê hương, cậu thở phào xem đó như một sự giải thoát.
Patroclus đến Phthia một mình, chiếm phần nhỏ trong hành trang của cậu là vỏn vẹn chút đồ đạc ít ỏi và phần lớn là cả một nỗi tủi hờn khôn xiết. Ngay khi đặt chân đến vương quốc nhỏ bé này, thay vì diện kiến người trị vì Peleus, cậu đã gặp Achilles, đang uể oải nằm trên trường kỷ, và mở lời chào đón kẻ lưu vong. Patroclus đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được trò chuyện với chàng lần hai, hay được thỏa thuê nhìn nhắm nhan sắc tuyệt trần của chàng một cách trọn vẹn, bởi, vây quanh Achilles là hàng tá những đứa trẻ, khao khát được chàng chú ý và lựa chọn để trở thành bạn đồng hành.
Văn HươngTRƯỜNG CA ACHILLES là tiểu thuyết đầu tay của Madeline Miller. Cô đã làm sống lại thần thoại về vị anh hùng Achilles dưới góc nhìn từ tri kỉ Patroclus của cậu, kể câu chuyện về một tình yêu tồn tại lâu bền khi các thế lực tự nhiên, định mệnh và chiến tranh được định sẵn là sẽ chia rẽ tất cả.
Cô Miller sở hữu khả năng kì lạ có thể khiến bạn luyến tiếc những giọng nói bạn chưa từng nghe thấy, những địa điểm bạn chưa từng đặt chân đến. Tiểu thuyết của cô mang đến cho bạn khát khao về tình yêu đích thực mà bạn chưa bao giờ có cơ hội để mất. Bạn nên đọc TRƯỜNG CA ACHILLES nếu nghĩ rằng The Old Guard đáng lẽ cần tập trung vào tình yêu vĩnh cửu của Joe và Nicky. Tiểu thuyết này mở rộng các chủ đề trong lời phát biểu của Joe và khía cạnh về sự bất tử, với sự tồn tại của các vị thần. ❝ Cậu ấy không phải bạn trai tôi. Người này có ý nghĩa với tôi hơn cả những gì anh có thể mơ tưởng. Cậu ấy là vầng trăng khi tôi lạc lối trong đêm tối, là hơi ấm khi tôi run rẩy vì giá lạnh. Nụ hôn của cậu ấy vẫn làm tôi rung động, dù sau cả ngàn năm. Trái tim cậu ấy tràn ngập sự tử tế mà thế giới này không xứng đáng được hưởng. Tôi yêu người này vượt mọi lí trí và lí do. Cậu ấy không phải bạn trai tôi. Cậu ấy là tất cả, và còn hơn thế. ❞ — Joe khi nói về Nicky (The Old Guard). Hy Lạp vào thời hoàng kim của các anh hùng. Achilles đẹp đẽ, hoàn mỹ, là đứa con trai hoàng kim mà mọi vị vua mơ ước; còn Patroclus vụng về, yếu đuối, là một con người bình thường giữa bao bậc chiến binh. Dưới bàn tay của các nữ thần số phận, hai người gặp mặt và trở nên thân thiết, mặc cho những khác biệt. Và rồi theo thời gian, thứ tình cảm ấy đậm sâu, hơn cả một tình bạn, hơn cả là tri kỉ hay chiến hữu, họ trở thành cả thế giới của nhau. Nhưng rồi nàng Helen xinh đẹp bị bắt cóc, và cuộc chiến thành Troy nổ ra. Mọi chiến binh và anh hùng trên toàn cõi Hy Lạp được chiêu mộ. Achilles và Patroclus ra trận, không hay biết rằng các nữ thần Số Phận sẽ thử thách cả hai người họ hơn bao giờ hết và đòi hỏi một sự hi sinh khủng khiếp. Dựa trên nền tảng của sử thi Iliad, câu chuyện về cuộc chiến thành Troy vĩ đại đã được Madeline Miller kể lại với tiết tấu dồn dập, lôi cuốn, và không kém phần xúc động, đánh dấu sự khởi đầu của một sự nghiệp rực rỡ.
Han Linh Achilles có tư chất của một vị hoàng tử. Rực rỡ, quyền uy, tuyệt đẹp. Patroclus đã nhận thấy điều đó ngay từ lần gặp đầu tiên, tại đại hội thể thao năm cha cậu – đức vua Menoitius, chủ trì. Gót chân chàng ánh hồng như lưỡi liếm, mái tóc chàng vàng rực được buộc bằng dây da, chiếc vòng nguyệt quế sẫm đen, khuôn mặt sáng bừng trong chiến thắng. Cha chàng là một vị vua, mẹ chàng là một nữ thần. Chàng được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh vĩ đại nhất của Hi Lạp. Aristos Achaion. Trong khi Patroclus thì không may mắn như vậy.
Ngay từ thuở mới lọt lòng cho tới lúc bị trục xuất vì vô tình giết hại một thằng bé, Patroclus chưa bao giờ được yêu thương. Cậu đen đúa, vụng về. Chân tay cậu khẳng khiu. Những đường nét trên khuôn mặt cậu tầm thường. Đôi môi cậu không thể cất cao những khúc ca khiến người nghe mê đắm. Cha cậu coi cậu như một nỗi ô nhục. Người đời xem cậu là một thứ phế phẩm. Tuổi thơ cậu chìm ngập trong tổn thương và những kỳ vọng không thể thành hiện thực, để tới khi phải đơn độc khăn gói rời bỏ quê hương, cậu thở phào xem đó như một sự giải thoát.
Patroclus đến Phthia một mình, chiếm phần nhỏ trong hành trang của cậu là vỏn vẹn chút đồ đạc ít ỏi và phần lớn là cả một nỗi tủi hờn khôn xiết. Ngay khi đặt chân đến vương quốc nhỏ bé này, thay vì diện kiến người trị vì Peleus, cậu đã gặp Achilles, đang uể oải nằm trên trường kỷ, và mở lời chào đón kẻ lưu vong. Patroclus đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được trò chuyện với chàng lần hai, hay được thỏa thuê nhìn nhắm nhan sắc tuyệt trần của chàng một cách trọn vẹn, bởi, vây quanh Achilles là hàng tá những đứa trẻ, khao khát được chàng chú ý và lựa chọn để trở thành bạn đồng hành.
AnhTuyệt vời! bạn chắc chắn sẽ bị hút hồn bởi văn hóa Hy Lạp thời bấy giờ đó! Ta thấy được "bộ mặt thật" của Achilles. Khác hoàn toàn với hình ảnh một con người kiêu căng ngạo mạn, một "cỗ máy" chỉ biết chinh chiến, Achilles của "Trường ca Achilles" là một con người rất đỗi bình thường với những nỗi lòng rất đỗi "người trần mắt thịt". Cậu ta ham danh lợi, mong muốn một cuộc sống vĩ đại như bao chàng trai khác của xã hội bấy giờ. Cậu ta biết yêu, biết ghét, biết thể hiện chính kiến của mình. Và đúng, cậu ta kiêu ngạo, luôn cho mình là mấu chốt của mọi chuyện. Phải đọc "Trường ca Achilles", phải biết được những uẩn khúc trong cuộc đời cậu, mới biết cậu là một con người hết sức đáng trân trọng.
MaiTrường ca Achilles •
????6/5
—————————
“Giường lạnh lẽo khi thiếu cậu, và quá rộng lớn. Tôi không nghe thấy âm thanh gì, và sự tĩnh lặng khiến tôi hoảng sợ. Như một lăng mộ vậy. Tôi ngồi dậy và nắn bóp chân tay, đập lên đánh thức chúng, cố gắng xua đi cơn kích động đang bùng lên. Cuộc sống sẽ thế này đây, mỗi ngày, thiếu vắng cậu. Tôi cảm thấy chút quặn thắt hoảng loạn trong ngực mình, giống như tiếng hét. Mỗi ngày, thiếu vắng cậu"
• Trọn vẹn và sâu đậm - đó là những từ ngắn gọn nhất tớ có thể miêu tả về tình yêu của họ, Achilles và Patroclus. Tớ nhớ mọi khoảnh khắc họ bên nhau, một tình yêu sống động và đủ đầy những thanh âm trầm bổng, rực rỡ như mùa hè ở Phthia, đẹp đẽ như tiếng đàn lia của Achilles. Tớ nhớ những mùa hè ở vương quốc Phthia bé nhỏ, những mùa hè vun đắp cho tình bạn của hai đứa trẻ, rồi chứng kiến Patroclus trao cho Achilles một nụ hôn vụng về, nụ hôn của tình yêu con trẻ mới chớm nở. Tớ nhớ những năm tháng ở Pelion, xuân qua hạ tới, thời gian trôi đi khiến hai đứa trẻ ngày nào trưởng thành, và tình yêu hai cậu dành cho nhau cũng theo đó mà lớn lên.
“Hãy kể tên một vị anh hùng được hạnh phúc đi"
“Mình không kể được"
…
“Mình sẽ là người đầu tiên được như vậy"
“Bởi vì cậu…”
Tớ không biết nên vui hay buồn khi đọc tới đây. Achilles, cậu vẫn chưa biết về lời tiên tri, cậu vẫn chưa biết về cuộc chiến ròng rã 10 năm sắp tới, cuộc chiến mang lại cho cậu danh tiếng và vàng bạc, lại lấy đi hạnh phúc mà cậu mong muốn ngày hôm nay.
xuânMÌNH ĐÃ KHÓC 2 LẦN KHI ĐỌC CUỐN SÁCH NÀY
Mọi người hỏi kết truyện này có happy ending không? Thật lòng thì mình không biết, bởi trong thần thoại Hy Lạp, có mấy ai được hạnh phúc.
Heracles phát điên và giết cả gia đình; Theseus mất vợ và cha; các con và người vợ mới của Jason bị chính vợ cũ giết chết; Bellerophon giết được Chimera nhưng tàn tật vì ngã khỏi lưng thần mã Pegasus.
Số phận của những anh hùng đôi khi được quyết định bằng mong muốn của thần linh. Có thể họ không được ở bên nhau cho đến khi già, nhưng họ đã được yêu nhau khi còn trẻ, và đến khi chết đi lại một lần nữa quay về bên nhau.
Liệu đây có phải là một cái kết hạnh phúc hay không?
Minh MinhTrường ca Achilles là câu chuyện về một anh hùng vĩ đại được kể dưới góc nhìn của một anh hùng vĩ đại khác. Hai anh hùng ấy, một do người đời xưng tụng, một do những dòng văn đẹp như thơ của tác giả Miller vẽ nên. Đó là Achilles và Patroclus.Năm 10 tuổi, vì tội giết người, hoàng tử Patroclus bị trục xuất tới Phthia, vương quốc nhỏ bé do vua Pelues cai trị. Bước ngoặt đột ngột đưa Patroclus đến bên Achilles, hoàng tử xứ Pthia, con trai của Pelues và nàng tiên biển Thetis. Khác với Patroclus, Achilles được tiên đoán sẽ trở thành chiến binh mạnh nhất trong thế hệ của cậu, mạnh hơn cả anh hùng Heracles. Cậu sống trong sự kì vọng, ngưỡng mộ của mọi người và thừa hưởng những gì tuyệt đẹp nhất của tạo hóa.Achilles nồng nhiệt, chân thành, Patroclus điềm tĩnh, chín chắn. Achilles nổi tiếng với khả năng chiến đấu kỳ tài, Patroclus tự ti vì bị trục xuất, bị mắng nhiếc là bất tài. Achilles phóng khoáng, tự do, Patroclus cẩn thận, chu đáo. Achilles tựa như mặt trời, Patroclus lại giống mặt trăng nhưng từ người bạn thành người tình rồi người thân, họ luôn ở bên nhau vĩnh viễn không tách rời.Câu chuyện về anh hùng Achilles vốn không còn xa lạ nhưng tác giả Miller đã thành công viết lại thần thoại ấy nhờ việc lựa chọn ngôi kể và khả năng phát triển nhân vật. Cuốn sách được kể dưới điểm nhìn của Patroclus nên luôn hướng về Achilles trong khi các hành động của Achilles đều vì và dành cho Patroclus. Họ rất ít nói những lời nồng cháy nhưng mọi hành động của Achilles hay suy nghĩ của Patroclus đều là minh chứng của mối tình sâu đậm. Qua đôi mắt tình si của Patroclus, độc giả thấy được một khía cạnh khác của chiến binh Achilles - ngọt ngào, ngây thơ nhưng mạnh mẽ như tấm khiên chắn bảo vệ người mình yêu.Khả năng phát triển nhân vật là ấn tượng tiếp theo của mình về Trường ca Achilles. Achilles vốn là vị á thần hoàn mỹ lớn lên trong sự kiêu ngạo. Nhưng cuộc chiến thành Troy đã biến cậu thành người hoàn toàn khác: tự phụ và ích kỷ. Trong khi Patroclus tự nhận mình yếu đuối nhưng cậu vốn là người nhân hậu, dịu dàng. Achilles và tình yêu của Achilles đã khiến Patroclus trở nên dũng cảm, tự tin và tài năng.
Han LinhĐầu tiên, nếu bạn chưa biết gì về thần thoại Hy Lạp trước khi đọc cuốn này thì... không sao đâu, bởi vì mình cũng vậy. Nói là không biết một tí gì thì cũng không hẳn, tuy nhiên những hiểu biết về thần thoại Hy Lạp của mình chỉ giới hạn qua một vài bộ phim từng xem ngày bé. Thế nhưng việc này cũng không quá quan trọng, đương nhiên nếu hiểu rõ hơn một chút thì cảm giác đọc sẽ trọn vẹn hơn, còn với mình thì bản thân cuốn truyện này đã quá tuyệt vời rồi. Trong quá trình đọc, tác giả cũng sẽ giới thiệu sơ lược về các nhân vật cũng như các chi tiết thần thoại, vậy nên đọc cực kỳ dễ hiểu và dễ theo dõi luôn ấy.
Trường ca Achilles là cuốn truyện kể về vị anh hùng lừng lẫy trong trận chiến thành Troy - hoàng tử Achilles, theo lời kể của vị hoàng tử bị trục xuất - Patroclus. Ở đầu câu chuyện, trong khi Achilles xuất hiện với ánh hào quang rực rỡ, thì Patroclus lại cực kỳ nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nhưng, họ lại gắn kết với nhau bằng một tình cảm mà không ai có thể tách rời, một tình cảm vượt lên trên cả tình bạn hay tri kỷ.
Ôi những đoạn miêu tả trong cuốn này thực sự đẹp đến mê hồn, những khoảnh khắc mà Achilles và Patroclus ở cạnh nhau dường như đều phát sáng rực rỡ, khiến mình cảm thấy lâng lâng luôn ấy. Tuy nhiên đan xen giữa cảm giác hạnh phúc còn là sự lo lắng, hồi hộp và cả đau lòng nữa. Với những bạn biết rõ về thần thoại Hy Lạp thì cái kết đã được biết từ đầu, còn với mình, dù không biết trước nhưng mình cũng phần nào đoán được cái kết. Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến sự lôi cuốn của cuốn truyện đâu, vì như mình đã nói, những đoạn miêu tả thực sự quá đẹp và lời kể của Patroclus vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, dường như có thể điều khiển được cảm xúc của người đọc vậy.
Mình thực sự mê mẩn cuốn này luôn ấy, ở Trường ca Achilles có đầy đủ cả sự hùng tráng, mãnh liệt, có cả những đoạn đầy tính nhân văn, nhưng cũng không hề thiếu đi nét mềm mại và quyến rũ, vừa đọc vừa rung động cực kỳ luôn ấy. Nói chung là hay lắm ấy mọi người cũng thử đọc xem sao nha. Còn mình thì chuẩn bị mua luôn bản tiếng Anh về đây vì mê quá mà.
Bảo BảoMột quyển truyện rất hay. Patroclus lớn lên như một nỗi thất vọng của vua cha và với những kí ức mờ nhạt với người mẹ có vấn đề về trí óc của mình. Cậu vụng về, yếu ớt, không có được sự tôn trọng mà một hoàng tử nên có và bị chính cha mình ghét bỏ. Năm mười tuổi, vì tội ngộ sát, Patroclus bị trục xuất tới Phthia. Tại đây, cậu gặp Achilles, người sau này sẽ trở thành người anh hùng vĩ đại của Hy Lạp.
Khác với Patroclus, Achilles lớn lên với một lời tiên tri rằng cậu sẽ trở thành chiến binh giỏi nhất của thế hệ này, vượt qua cả huyền thoại Heracles. Achilles được tất cả mọi người tôn kính và kì vọng, vì sắc đẹp và tài năng của cậu. Cậu và Patroclus rất khác nhau, ai cũng nghĩ vậy, thế nhưng họ đã nhìn thấy ở nhau những điều mà không ai thấy được. Họ kết bạn, cùng học hành, luyện tập, cùng nhau trưởng thành. Và rồi họ yêu.
Patroclus và Achilles ở bên nhau từ thuở lên mười, và mãi từ lúc ấy, họ chưa bao giờ rời xa nhau; mặc dù chuyện của họ bị nữ thần Thetis - mẹ Achilles phản đối, họ vẫn kiên trì ở bên nhau. Patroclus đã một mình chạy khỏi cung điện ở Phthia để tìm Achilles, cậu đã cầu xin cha Achilles nói cho cậu biết Achilles ở đâu. Patroclus luôn tìm được Achilles, và họ chưa bao giờ rời xa nhau lâu quá. Mãi đến khi cuộc chiến thành Troy nổ ra cũng không. Mãi đến khi họ ngã xuống như những anh hùng cũng không.Mình thích tình yêu của Achilles và Patroclus. Tình yêu ấy sâu đậm, khắng khít đến mức không ai hay không việc gì có thể xen vào, có thể làm nó đổ vỡ. Họ dành cho nhau sự yêu thương và tin tưởng tuyệt đối. Dù rằng lời tiên tri đã đến, rằng Achilles sẽ tử trận trong cuộc chiến thành Troy, nhưng họ vẫn kiên trì bên nhau và cố gắng kéo dài thời gian, chống lại các nữ thần Số Phận. Họ đều biết rằng cái chết sẽ đến, yêu nhau khi biết rằng có thể ngày mai, hoặc ngày kia, người mình thương yêu có thể sẽ chết, điều ấy thật tàn nhẫn. Nhưng điều mà cả hai không bao giờ ngờ tới, ấy là Patroclus sẽ ra đi trước.
Mai MèoDạ vâng, 5 sao tròn trĩnh cho Trường ca Achilles, mãi yêu, xin đính kèm vài ảnh tâm trạng thực tế ở sau.Khi nhắc đến các chiến trận và những chiến binh tham chiến trong Thần thoại Hy Lạp hay qua những trang sử thi Iliad của Homer, ắt hẳn chúng ta sẽ hình dung ra một trận chiến nảy lửa và hoang dại, nơi chỉ tồn tại duy nhất bạo lực, chết chóc và máu đổ xuống. Nhưng Trường ca Achilles sẽ đem đến cho độc giả một góc nhìn khác, rằng đôi khi những chiến binh mạnh mẽ và hùng vĩ kia không chỉ biết đến các cuộc chiến đẫm máu, rằng trong họ vẫn tồn tại một trái tim nóng hổi cùng khao khát được sống trọn vẹn an yên bên người mà mình yêu thương.
Trường ca Achilles kể về câu chuyện cuộc đời của Achilles – con trai của một đức vua và một nữ thần, một chiến binh rực rỡ và tuyệt đẹp, một vị tướng oanh liệt và lững lẫy trong Cuộc chiến thành Troy huyền thoại. Định mệnh đã vạch ra cho chàng hai lựa chọn, trở thành chiến binh bậc nhất quyền uy nhưng phải bỏ mạng nơi chiến trận hoặc chết già trong lãng quên. Achilles đã chọn cho mình con đường trở thành một chiến binh dũng cảm và xông pha ra mặt trận thành Troy, nhưng câu chuyện nào có đơn giản như thế khi đột ngột cuộc đời chàng đổi sang một ngã rẽ khác khi bên cạnh Achilles đã xuất hiện Patroclus – một hoàng tử bị chính cha mình ghẻ lạnh và trục xuất đến vương quốc Phthia nơi cha của Achilles – đức vua Peleus anh minh trị vì. Patroclus ngay từ đầu đã thấy mình chẳng có cơ hội tiếp cận với vị hoàng tử rực rỡ này khi xung quanh Achilles là hàng tá đứa trẻ cái-gì-cũng-hơn-cậu ngày đêm khao khát mong được chàng chú ý và chọn làm bạn đồng hành. Tuy nhiên, như thể trúng mũi tên tình ái của Eros mà hai chàng trai trẻ dần dà dính lấy nhau như hình với bóng, cùng đánh đàn, luyện tập chinh chiến, ca hát hay đơn giản bên nhau chia sẻ nỗi niềm. Patroclus nghiễm nhiên trở thành một phần của Achilles tựa máu thịt, một tri kỷ khăng khít và sau này, một tình nhân chẳng thể tách lìa.
ChiĐầu tiên, nếu bạn chưa biết gì về thần thoại Hy Lạp trước khi đọc cuốn này thì... không sao đâu, bởi vì mình cũng vậy. Nói là không biết một tí gì thì cũng không hẳn, tuy nhiên những hiểu biết về thần thoại Hy Lạp của mình chỉ giới hạn qua một vài bộ phim từng xem ngày bé. Thế nhưng việc này cũng không quá quan trọng, đương nhiên nếu hiểu rõ hơn một chút thì cảm giác đọc sẽ trọn vẹn hơn, còn với mình thì bản thân cuốn truyện này đã quá tuyệt vời rồi. Trong quá trình đọc, tác giả cũng sẽ giới thiệu sơ lược về các nhân vật cũng như các chi tiết thần thoại, vậy nên đọc cực kỳ dễ hiểu và dễ theo dõi luôn ấy.
Trường ca Achilles là cuốn truyện kể về vị anh hùng lừng lẫy trong trận chiến thành Troy - hoàng tử Achilles, theo lời kể của vị hoàng tử bị trục xuất - Patroclus. Ở đầu câu chuyện, trong khi Achilles xuất hiện với ánh hào quang rực rỡ, thì Patroclus lại cực kỳ nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nhưng, họ lại gắn kết với nhau bằng một tình cảm mà không ai có thể tách rời, một tình cảm vượt lên trên cả tình bạn hay tri kỷ.
Ôi những đoạn miêu tả trong cuốn này thực sự đẹp đến mê hồn, những khoảnh khắc mà Achilles và Patroclus ở cạnh nhau dường như đều phát sáng rực rỡ, khiến mình cảm thấy lâng lâng luôn ấy. Tuy nhiên đan xen giữa cảm giác hạnh phúc còn là sự lo lắng, hồi hộp và cả đau lòng nữa. Với những bạn biết rõ về thần thoại Hy Lạp thì cái kết đã được biết từ đầu, còn với mình, dù không biết trước nhưng mình cũng phần nào đoán được cái kết. Tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến sự lôi cuốn của cuốn truyện đâu, vì như mình đã nói, những đoạn miêu tả thực sự quá đẹp và lời kể của Patroclus vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, dường như có thể điều khiển được cảm xúc của người đọc vậy.
Mình thực sự mê mẩn cuốn này luôn ấy, ở Trường ca Achilles có đầy đủ cả sự hùng tráng, mãnh liệt, có cả những đoạn đầy tính nhân văn, nhưng cũng không hề thiếu đi nét mềm mại và quyến rũ, vừa đọc vừa rung động cực kỳ luôn ấy. Nói chung là hay lắm ấy mọi người cũng thử đọc xem sao nha. Còn mình thì chuẩn bị mua luôn bản tiếng Anh về đây vì mê quá mà.
MinNếu bạn thích thần thoại Hy Lạp hay Homer? tuyệt quá, đây là sẽ một câu chuyện cảm động hơn, màu sắc hơn so với thần thoại khô cứng các bạn từng đọc.
Nếu bạn chưa đọc thần thoại Hy Lạp hay thơ của Homer? không sao hết, hãy đọc Trường ca Achilles như một tiểu thuyết hoàn toàn mới lấy bối cảnh ở Hy Lạp cổ đại, không gì hơn thế cả. bạn chắc chắn sẽ bị hút hồn bởi văn hóa Hy Lạp thời bấy giờ đó!
Ta thấy được "bộ mặt thật" của Achilles. Khác hoàn toàn với hình ảnh một con người kiêu căng ngạo mạn, một "cỗ máy" chỉ biết chinh chiến, Achilles của "Trường ca Achilles" là một con người rất đỗi bình thường với những nỗi lòng rất đỗi "người trần mắt thịt". Cậu ta ham danh lợi, mong muốn một cuộc sống vĩ đại như bao chàng trai khác của xã hội bấy giờ. Cậu ta biết yêu, biết ghét, biết thể hiện chính kiến của mình. Và đúng, cậu ta kiêu ngạo, luôn cho mình là mấu chốt của mọi chuyện. Phải đọc "Trường ca Achilles", phải biết được những uẩn khúc trong cuộc đời cậu, mới biết cậu là một con người hết sức đáng trân trọng.
MinNếu bạn thích thần thoại Hy Lạp hay Homer? tuyệt quá, đây là sẽ một câu chuyện cảm động hơn, màu sắc hơn so với thần thoại khô cứng các bạn từng đọc.
Nếu bạn chưa đọc thần thoại Hy Lạp hay thơ của Homer? không sao hết, hãy đọc Trường ca Achilles như một tiểu thuyết hoàn toàn mới lấy bối cảnh ở Hy Lạp cổ đại, không gì hơn thế cả. bạn chắc chắn sẽ bị hút hồn bởi văn hóa Hy Lạp thời bấy giờ đó!
Ta thấy được "bộ mặt thật" của Achilles. Khác hoàn toàn với hình ảnh một con người kiêu căng ngạo mạn, một "cỗ máy" chỉ biết chinh chiến, Achilles của "Trường ca Achilles" là một con người rất đỗi bình thường với những nỗi lòng rất đỗi "người trần mắt thịt". Cậu ta ham danh lợi, mong muốn một cuộc sống vĩ đại như bao chàng trai khác của xã hội bấy giờ. Cậu ta biết yêu, biết ghét, biết thể hiện chính kiến của mình. Và đúng, cậu ta kiêu ngạo, luôn cho mình là mấu chốt của mọi chuyện. Phải đọc "Trường ca Achilles", phải biết được những uẩn khúc trong cuộc đời cậu, mới biết cậu là một con người hết sức đáng trân trọng.
Mình chỉ là một thanh niên đang bấn vì AchillesMình vốn đã rất thích Achilles và đặc biệt là cặp Patroclus x Achilles từ khi đọc thần thoại Hi Lạp lần đầu nên khi thấy cuốn này được Kim Đồng mua về là mình bấn loạn lắm luôn, chờ mãi cuối cùng cũng đã được cầm cuốn sách trên tay. Nội dung thì chưa đọc được nhưng cứ nghĩ đến đoạn đọc thử trên mạng là mình lại thấy bấn, Achilles qua miêu tả nghe xinh thật sự :').
P/s: Ai đó chơi Fate buff luck cho em roll được ra Achilles cái :'( Apo lần trước quay thế nào lại ra Chiron. Dù có thích Chiron thật nhưng con muốn mlem thằng học trò của thầy hơn cơ :').