Đặng VinhLúc đầu sau khi đọc "Bóng hình của gió" thì mình định mua "Tù nhân của thiên đường" vì thích nhân vật Fermin cơ nhưng không may là cuốn đó hết rồi nên mình đã chọn "Trò chơi của thiên thần" và phải nói là mình ưng cực kì luôn. Trước khi mua thì mình đã có xem một số bài đánh giá và thấy "Trò chơi của thiên thần" bị đánh giá thấp hơn hẳn 2 cuốn kia nhưng đến khi đọc thì đối với cá nhân nhân mình thì cuốn này còn hay hơn cả "Bóng hình của gió". Phần nội dung truyện có những đoạn theo mình thấy là khó hiểu hơn, câu chuyện này cũng đen tối và nặng nề hơn. Tuy nhiên, theo dỗi cuộc hành trình của David thật sự làm mình vừa thấy thích, vừa thấy thương mà cũng vừa thấy giận khi thấy anh chàng cứ đâm vào mấy nhánh đau khổ. Truyện có những tình tiết trải dài từ đầu mà đến cuối lại khiến mình không biết được đâu là thật, đâu là giả. Tóm lại, theo mình thì mình thật sự rất thích cuốn này, tói giờ đã hơn 1 năm kể từ lúc mua mà đôi khi làm gì hay nghe một bản nhạc là mình lại nhớ đến các nhân vật.
HyTom Ripley nay đã trở thành người đàn ông trung niên, vẫn cuộc sống nhàn nhã cùng người vợ xinh đẹp nơi đất Pháp. Những biến cố đã kinh qua để lại cho y những điều tiếng, những cái nhìn hoen ố lên phẩm giá của y. Tom có thể tự ái, nhưng không có quyền tự trọng. Vốn dĩ sự thật là như thế.
Lần này Tom lại đóng vai sứ giả cho một câu chuyện khác về nội tâm của con người. Một kẻ sắp chết - ở đây chúng ta có Jonathan - liệu có sẵn sàng đánh đổi để có một hậu sự vẹn toàn cho những người mình yêu thương. Quan trọng là phải đánh đổi điều gì? Tính mạng - còn gì để mà mất? Đạo đức - nếu như "nạn nhân" là những kẻ xấu xa tột độ? Người mình yêu thương -...?
Câu chuyện của Jonathan là câu chuyện về sự lựa chọn. Mặc dù sự lựa chọn này không phải hoàn toàn ngẫu nhiên - lại là Tom đấy - nhưng rốt cuộc kết quả vẫn bắt đầu từ những sự lựa chọn ấy. Con người ta luôn có cách để biện minh cho mọi hành động của mình, cốt yếu chỉ để tỏ ra thanh cao mà thôi. Rốt cuộc chỉ có Ripley, kẻ luôn bị bỉ bôi vì nhúng chàm, lại dám đối mặt với bản thể xấu xa của chính mình.
Câu chuyện lần này có lẽ không được truyền tải tốt bằng hai phần trước. Đầu tiên là tính dông dài kể lể, mặc dù đây là đặc trưng tớ nhìn ra được ở Patricia Highsmith và nó khá hợp với hai phần trước, nhưng sự sắp đặt câu chuyện ở phần này khiến cái tính dông dài đó chán chường như đúng bản chất nó. Có những pha hành động nhưng thực sự khá mờ nhạt. Tom Ripley, nhân vật tớ vô cùng thích lại bị xoay vần trong những suy tính khác nhau, nhìn sao cũng chả rõ được sự sắc nét của một nhân vật chính. Còn nhân vật chủ chốt của câu chuyện khiến tớ bực mình, anh ta và cả những mối liên hệ của anh ta, nhưng điều này là cảm xúc chủ quan thôi.
Cuốn này tớ cảm thấy như là bước lùi của series này. Hy vọng cuốn sau lại thấy một câu truyện tốt hơn cũng như Tom Ripley tớ hằng yêu mến.
Mai MèoRất muốn viết một bài hẳn hoi về Bóng Hình Của Gió vì mình thực sự rất thích quyển ấy nhưng cho bạn mượn mất rồi nên tạm viết về quyển này trước.Nếu như Bóng Hình Của Gió là câu chuyện về cuộc đời về tình yêu của Julian và Daniel thì nhân vật chính trong Tù Nhân Của Thiên Đường lại là Fermin. Đọc tập trước mình cũng rất tò mò về quá khứ của Fermin, người có vẻ như biết tất cả mọi thứ trên đời này. Và khi đọc cuốn này, mọi thắc mắc đã được giải đáp. Cái hay trong các tác phẩm của Carlos là làm cho người đọc trải nghiệm đủ thể loại truyện trong một cuốn sách. Ta sẽ chẳng thể phân định rõ rệt mình đang đọc tiểu thuyết lãng mạn hay trinh thám. Mặc dù cuốn này không đạt được đến đỉnh cao như BHCG, có phần kém lôi cuốn hơn, ít tình tiết lãng mạn hơn vì nó hầu hết là tường thuật lại quá khứ của Fermin. Nhưng mình vẫn thích em nó đến lạ. Mình thích cảm giác được đắm mình trong ngòi bút của tác giả, thích cách tác giả đưa chúng ta vào thế giới Tây Ban Nha, cho ta cùng sống, cùng cảm nhận những thứ mà người thời ấy đã cảm nhận.Chỉ có một điều cực lạ là mình không hiểu tại sao Trò Chơi Của Thiên Thần lại ra trước. Khi đọc xong quyển này mình cứ đinh ninh là là tập 2 sau vì nó như một lời giải thích cho những bí ẩn còn sót lại trong và cũng là mở đầu dẫn dắt ta vào Trò Chơi Của Thiên Thần. Vẫn chưa có cơ hội đọc nhưng mình sẽ cố gắng đọc em nó càng sớm càng tốt xem sao.Tác giả đã mất chỉ sau vài ngày mình đọc được tác phẩm đầu tiên của ông. Thực sự buồn vì một cây bút thiên tài lại ra đi. Nhưng có lẽ, tác giả chưa bao giờ chết vì ông vẫn sống trong từng con chữ, từng trang sách của chính mình. Trên thế giới đang có hàng trăm hàng ngàn người đang nắm giữ đang trân trọng những cuốn sách ấy.
Khánh VyChắc hẳn bạn sẽ tìm tới cuốn sách này sau khi đã quá ấn tượng với Bóng hình của gió (hoặc Tù nhân của thiên đường) vì tớ cũng thế hihi. Tuy nhiên nếu bạn mới biết tới Trò chơi của thiên thần thì okay, cuốn này đọc khá ổn nhưng hơi “nặng đô” hơn (một chút) so với hai phần kia, nên để recommend đọc thì tớ vẫn cứ là rec cho các bạn quẩy Bóng hình của gió đầu tiên nhé :’D Mang tiếng là bộ nhưng yên tâm bạn có thể đọc riêng lẻ được nha.
Okay let’s get ittt, trở lại nội dung chính nào.
Trò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.
Vân AnhBạn sẽ tìm tới cuốn sách này sau khi đã quá ấn tượng với Bóng hình của gió (hoặc Tù nhân của thiên đường) vì tớ cũng thế hihi. Tuy nhiên nếu bạn mới biết tới Trò chơi của thiên thần thì okay, cuốn này đọc khá ổn nhưng hơi “nặng đô” hơn (một chút) so với hai phần kia, nên để recommend đọc thì tớ vẫn cứ là rec cho các bạn quẩy Bóng hình của gió đầu tiên nhé :’D Mang tiếng là bộ nhưng yên tâm bạn có thể đọc riêng lẻ được nha. Okay let’s get ittt, trở lại nội dung chính nào. Trò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.
LamTrò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.
Bảo BảoTrò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.
Hoàng MannChắc hẳn bạn sẽ tìm tới cuốn sách này sau khi đã quá ấn tượng với Bóng hình của gió (hoặc Tù nhân của thiên đường) vì tớ cũng thế hihi. Tuy nhiên nếu bạn mới biết tới Trò chơi của thiên thần thì okay, cuốn này đọc khá ổn nhưng hơi “nặng đô” hơn (một chút) so với hai phần kia, nên để recommend đọc thì tớ vẫn cứ là rec cho các bạn quẩy Bóng hình của gió đầu tiên nhé :’D Mang tiếng là bộ nhưng yên tâm bạn có thể đọc riêng lẻ được nha.
Okay let’s get ittt, trở lại nội dung chính nào.
Trò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.
MaiChắc hẳn bạn sẽ tìm tới cuốn sách này sau khi đã quá ấn tượng với Bóng hình của gió (hoặc Tù nhân của thiên đường) vì tớ cũng thế hihi. Tuy nhiên nếu bạn mới biết tới Trò chơi của thiên thần thì okay, cuốn này đọc khá ổn nhưng hơi “nặng đô” hơn (một chút) so với hai phần kia, nên để recommend đọc thì tớ vẫn cứ là rec cho các bạn quẩy Bóng hình của gió đầu tiên nhé :’D Mang tiếng là bộ nhưng yên tâm bạn có thể đọc riêng lẻ được nha.
Okay let’s get ittt, trở lại nội dung chính nào.
Trò chơi của thiên thần vẫn được tác giả Zafón lấy bối cảnh của một Barcelona náo động những năm 1920, trong những tháng ngày rong ruổi cuồng nhiệt, miệt mài của nhà văn trẻ David Martín với sự nghiệp viết văn của mình và đau đáu nỗi đau về một tình yêu tan vỡ. Cho tới khi David Martín dọn vào sống tại ngôi nhà có tòa tháp bị bỏ hoang đã rất lâu, một ngôi nhà mang lại vận rủi, người ta cảnh báo David như vậy nhưng anh bất chấp dọn vào sống ở đó bởi anh tin ngôi nhà này chỉ dành cho anh, đang chờ anh. Quả đúng vậy, trong quãng thời gian sinh sống tại căn nhà này, David vô tình chạm vào những câu chuyện và các bóng ma ám ảnh, vô tình mở ra cánh cửa đã bị khóa kín từ rất lâu, dấn thân vào hành trình khám phá về quá khứ tưởng như bị chôn vùi. Chưa dừng lại ở đó, một ngày nọ, anh nhận được lời mời kỳ lạ của chủ một nhà xuất bản bí hiểm: “viết một cuốn sách chưa từng có trên đời, một câu chuyện mà vì nó người ta có thể sống và cũng có thể chết, có khả năng giết người và cũng có khả năng bị giết hại”, đổi lại David sẽ có được cả gia tài đồ sộ. Tuy nhiên, mạng sống của David và mạng sống của tất cả người anh yêu quý đều bị đe dọa kể từ sau khi anh quyết định ký vào bản hợp đồng quỷ quái. David chẳng thể ngờ, anh đã dâng linh hồn mình cho quỷ dữ.