XùTrà Hoa Nữ - Alexander Dumas Jr kể về tình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
Vân AnhMột tác phẩm kinh điển. Tình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))
Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)
Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
MaiTrà Hoa Nữ - Alexander Dumas Jr.
Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.
Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :) Vả lại là quà sinh nhật nên phải ráng đọc cho hết.
Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh.
T.ATình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
Trà TràMình rất thích bản dịch này của Nhã Nam, không chỉ vì chất lượng dịch thuật ổn với những câu văn dài có khi lên đến nửa trang giấy nhưng không hề ngắc ngứ hay trúc trắc chút nào, ngược lại còn khiến độc giả cảm nhận đầy đủ không khí cổ xưa của một Paris hoa lệ với những con người mà sự trang nhã, thanh lịch thể hiện ngay ở lời nói hàng ngày; đồng thời đảm bảo được về mặt thẩm mỹ. Mình không có ý chê trách khi đem bìa sách "Trà hoa nữ" của Nhã Nam để so sánh với các bìa sách cuốn này của các nhà khác, bởi mọi sự so sánh đều là khập khiễng, song cá nhân mình cảm thấy đây là bìa sách tuyệt nhất: đơn giản vừa đủ, thanh lịch vừa đủ. Với màu trắng chủ đạo, bìa sách hướng người đọc chú ý ngay đến hình ảnh một bông hoa trà tinh khôi, là thứ duy nhất xuất hiện trên trang bìa, cũng là hình ảnh gắn liền với nữ nhân vật chính đến nỗi người ta gọi cô với cái tên Trà hoa nữ ngoài cái tên Marguerite Gautier - một cô gái điếm tai tiếng đã từng làm sạt nghiệp bao người đàn ông mê cô như điếu đổ, nhưng cũng đã từng bất lực thốt lên với người tình rằng, "Anh có tin rằng với em niềm hạnh phúc nằm trong những thứ phù phiếm vốn làm người ta hài lòng khi không yêu, nhưng lại trở nên xoàng xĩnh khi người ta yêu?" Thiết nghĩ, chỉ một bìa sách chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thanh khiết mới có thể phù hợp với nàng Marguerite, một cô gái có tình yêu chân thật và trong trắng biết mấy, mà "tình yêu chân thật sẽ luôn làm nên điều tốt đẹp dù người đàn bà tạo ra nó có như thế nào chăng nữa".
Tóm lại, cuốn sách này xứng đáng được điểm 10 cho chất lượng, và sẽ luôn luôn đứng một chỗ đứng không thể thay thế trong danh sách những cuốn sách gối đầu giường của mình.
Xù31/07/2020
Trà Hoa Nữ - Alexander Dumas Jr kể về tình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
Vân Anh28/07/2020
Một tác phẩm kinh điển. Tình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))
Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)
Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
T.A23/07/2020
Tình yêu của một kĩ nữ.Thực sự từng có ý định quăng cuốn này vào một xó sau khi đã đọc được một nửa, cảm giác thất vọng tràn trề như là bị phản bội vậy ???? Khó hiểu từ cái việc cô Marguerite bệnh sắp chết đến nơi vẫn ăn chơi sa đoạ trác tán, thiếu nợ đầm đìa nhưng vẫn tiêu xài hoang phí.Thế mà vẫn chưa gây hoang mang bằng cậu Armand, có học thức địa vị nhưng lại chọn cuộc sống ngồi không và nuôi gái nhờ vào tiền trợ cấp của cha, đã chấp nhận yêu kĩ nữ mà lại suốt ngày đi ghen lồng ghen lộn lên.Mở miệng ra là “anh yêu em” nhưng chỉ cần lòng tự ái hoặc tình yêu của mình bị tổn thương chút xíu là sẵn sàng giày xéo người mình yêu tới chết.Nhưng vì này là do con admin kia tặng sinh nhật mình nên cũng ráng đọc hết :))Mà ngẫm lại, phải có những nhân vật đầy ngu muội như vậy mới có truyện để đọc chứ, ai cũng hoàn hảo sáng suốt thì nói gì nữa :)Đọc hết mới thấy nó hay. Truyện nghe rất hư cấu nhưng thật ra lại chân thực về mặt cảm xúc. Như khi rời bỏ Armand vì hạnh phúc gia đình anh ấy và bị anh ta điên cuồng trả thù, Marguerite, mặc dù lúc ấy đã héo mòn về thể xác lẫn tinh thần, vẫn không hề oán trách anh một lời nào cả. Cô yêu anh, nhưng đâu đó nguỵ trang trong tình yêu không vụ lợi ấy là sự hả hê, tin rằng nếu cô không oán trách anh, thì khi anh biết được sự thật, điều đó sẽ càng làm cho cô trông cao thượng hơn nữa so với con người nhỏ nhen ích kỷ của anh. Marguerite yêu Armand là thật, nhưng hình như có một tình yêu còn lớn hơn nữa trong cô gái này, tình yêu dành cho những cô gái trạc tuổi cô, và cả những cô gái, giống như cô, đã bị đẩy vào con đường kỉ nữ để rồi đánh mất cuộc đời mình ở đấy. Bằng chứng là, động cơ để cô chấp nhận rời bỏ mối tình duy nhất đời mình là vì cô muốn em gái của Armand, một cô gái hồn nhiên cũng mới đôi mươi như cô, không phải sống một cuộc đời đầy bất hạnh giống mình. Mình thấy cái hình ảnh này thật sự rất đẹp, khi mà một người con gái, vì qúa bất hạnh và đau khổ, đã chấp nhận “‘kết liễu” đời mình để bảo toàn niềm hạnh phúc của một cô gái may mắn hơn. Mà có khi đó chẳng qua cũng chỉ là một ham muốn cá nhân của cô ta: sự khao khát được một lần trở nên có ích và cao thượng.
Trà Trà30/06/2020
Mình rất thích bản dịch này của Nhã Nam, không chỉ vì chất lượng dịch thuật ổn với những câu văn dài có khi lên đến nửa trang giấy nhưng không hề ngắc ngứ hay trúc trắc chút nào, ngược lại còn khiến độc giả cảm nhận đầy đủ không khí cổ xưa của một Paris hoa lệ với những con người mà sự trang nhã, thanh lịch thể hiện ngay ở lời nói hàng ngày; đồng thời đảm bảo được về mặt thẩm mỹ. Mình không có ý chê trách khi đem bìa sách "Trà hoa nữ" của Nhã Nam để so sánh với các bìa sách cuốn này của các nhà khác, bởi mọi sự so sánh đều là khập khiễng, song cá nhân mình cảm thấy đây là bìa sách tuyệt nhất: đơn giản vừa đủ, thanh lịch vừa đủ. Với màu trắng chủ đạo, bìa sách hướng người đọc chú ý ngay đến hình ảnh một bông hoa trà tinh khôi, là thứ duy nhất xuất hiện trên trang bìa, cũng là hình ảnh gắn liền với nữ nhân vật chính đến nỗi người ta gọi cô với cái tên Trà hoa nữ ngoài cái tên Marguerite Gautier - một cô gái điếm tai tiếng đã từng làm sạt nghiệp bao người đàn ông mê cô như điếu đổ, nhưng cũng đã từng bất lực thốt lên với người tình rằng, "Anh có tin rằng với em niềm hạnh phúc nằm trong những thứ phù phiếm vốn làm người ta hài lòng khi không yêu, nhưng lại trở nên xoàng xĩnh khi người ta yêu?" Thiết nghĩ, chỉ một bìa sách chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thanh khiết mới có thể phù hợp với nàng Marguerite, một cô gái có tình yêu chân thật và trong trắng biết mấy, mà "tình yêu chân thật sẽ luôn làm nên điều tốt đẹp dù người đàn bà tạo ra nó có như thế nào chăng nữa".
Tóm lại, cuốn sách này xứng đáng được điểm 10 cho chất lượng, và sẽ luôn luôn đứng một chỗ đứng không thể thay thế trong danh sách những cuốn sách gối đầu giường của mình.