1. Trang Chủ
  2. Tài Liệu Học Tập
  3. Phân tích bức tranh mùa thu trong Thu hứng của Đỗ Phủ

Phân tích bức tranh mùa thu trong Thu hứng của Đỗ Phủ

Phân tích bức tranh mùa thu trong Thu hứng của Đỗ Phủ

Bài thơ Thu hứng của Đỗ Phủ là một kiệt tác của thơ Đường, nổi tiếng với việc khắc họa một bức tranh mùa thu vừa u buồn, cô đơn, vừa mang vẻ đẹp thanh cao, tĩnh lặng. Phân tích bài thơ không chỉ giúp ta hiểu rõ hơn về tài năng của Đỗ Phủ mà còn cảm nhận được tâm hồn, tình cảm của nhà thơ trước thiên nhiên và cuộc đời.

Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích các hình ảnh mùa thu được sử dụng trong bài thơ, khám phá ý nghĩa biểu tượng và giá trị nghệ thuật độc đáo mà chúng mang lại.

Đỗ Phủ được mệnh danh là Thi Thánh, một trong những nhà thơ xuất sắc nhất trong lịch sử văn học Trung Quốc. Ông để lại sự nghiệp sáng tác đồ sộ, có giá trị, khoảng 1500 bài thơ. Cảm xúc mùa thu được trích từ chùm thơ “Thu hứng” gồm có tám bài.

Đỗ Phủ được mệnh danh là Thi Thánh, một trong những nhà thơ xuất sắc nhất trong lịch sử văn học Trung Quốc. Ông để lại sự nghiệp sáng tác đồ sộ, có giá trị, khoảng 1500 bài thơ. Cảm xúc mùa thu được trích từ chùm thơ “Thu hứng” gồm có tám bài. Cảm xúc mùa thu được đánh giá là bài thơ hay nhất, có nội dung bao quát bảy bài thơ còn lại. Tác phẩm thể hiện nỗi nhớ quê hương tha thiết, khắc khoải của tác giả.

Tác phẩm được sáng tác năm 766 trong thời điểm Trung Quốc đã chấm dứt loạn An Lộc Sơn. Loạn An Lộc Sơn đã gây ra hậu quả khủng khiếp. Triều đại nhà Đường rơi vào suy thoái. Cả nội chiến và ngoại xâm đều có nguy cơ bùng nổ. Tình cảnh của nhân dân vô cùng khốn khổ, bản thân Đỗ Phủ cũng phải trải nghiệm sự khốn khổ, điêu linh đó. Khi ấy Đỗ Phủ đến vùng đất Tứ Xuyên, được sự giúp đỡ của một người bạn thân làm quan nhưng sau khi bạn thân mất, ông mất chỗ dựa. Đưa gia đình về nhưng đói khổ nên bị mắc lại ở Quỳ Châu hai năm trong tình cảnh nghèo túng, bệnh tật, bế tắc. Trong những năm này ông sáng tác nhiều, giọng thơ bi thiết, buồn thảm.

Lác đác rừng phong hạt móc sa,

Ngàn non hiu hắt, khí thu lòa.

Câu thơ đầu đã cho độc giả thấy ba hình ảnh đặc trưng nhất của mùa thu là: rừng phong, hạt móc, nghìn thu, ba hình ảnh này có mối quan hệ chặt chẽ với nhau gợi cảm giác lạnh lẽo, thê lương. Sương móc vốn là loại sương đặc trưng của mùa thu Trung Quốc, loại sương gợi nên sự giá buốt, lạnh lẽo. Nhưng trong câu thơ dịch không truyền tải được tinh thần của nguyên tác: Sương móc rơi lác đác – lác đác là tính từ cho thấy sự thưa thớt của những hạt sương rơi. Tạo nên cảnh tượng mờ ảo, quyến rũ. Nguyên tác phải là Sương móc trắng xóa dày đặc, giăng mắc, bao phủ khắp không gian, cảnh vật. Màu trắng không gợi ra sự tinh khôi, thanh khiết mà gợi ra sự ảm đạm và hiu hắt, lạnh lẽo. Kết hợp với làn sương trắng xóa, hiu hắt là hình ảnh rừng phong, vốn rừng phong vào mùa thu có màu đỏ, gợi nên sự ấm nóng, rực rỡ. Nhưng với làn sương trắng xóa dày đặc, đã khiến cả rừng thu trở nên xơ xác, tiêu điều. Sang đến câu thơ thứ hai, khắc họa rõ nét hơn sự ảm đạm, hiu hắt của khung cảnh thiên nhiên. Vu sơn, Vu giáp là những dãy núi chạy dài, không có một khoảng trống. Vùng núi cao ấy không bao giờ thấy ánh sáng mặt trời nên rất tăm tối, ảm đạm. Kết hợp với làn sương dày đặc càng khiến không gian thêm ảm đạm, hiu hắt hơn. Ba hình hình kết hợp lại với nhau mang đến cho người đọc sự cảm nhận về bức tranh cảnh thu nơi đất khách: lạnh lẽo, tiêu điều, hiu hắt tăm tối.

Nếu ở hai câu đề, tác giả bao quát cảnh thu theo chiều rộng thì ở hai câu thực, tác giả bao quát cảnh thu theo chiều cao: Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng/ Tái thương phong vân tiếp địa âm. Câu thơ được tác giả sử dụng kết hợp biện pháp nghệ thuật đối và phóng đại: Sóng vọt lên tận lưng trời; Mây sà xuống giáp mặt đất. Hai sự vật thiên nhiên vận động trái chiều: vọt lên, sà xuống, các động từ đã nhấn mạnh hơn nữa vào sự vận động ngược chiều đó. Hai sự vật vận động ngược chiều, ép sát vào nhau, khiến không gian bị ken đặc lại, bị lấp kín bới cái mờ ảo, hoang vu của sông và mây. Bức tranh thu hiện lên hùng vĩ nhưng âm u, dữ dội, đầy ngột ngạt.

Bốn câu đầu mở ra không gian nhìn từ xa: rừng phong, sông núi, cửa ải,… bốn câu sau mạch thơ có sự vận động về gần, trước mắt tác giả là hình ảnh:

Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ,

Cô chu nhất hệ cố viên tâm.

Với ý tứ sâu xa, bản dịch thơ đã không truyền tải được hết ý nghĩa của nguyên tác. Câu thơ thứ năm mang đến nhiều cách hiểu, khi chủ thể của hoạt động nước mắt tuôn rơi đều bị ẩn đi. Câu thơ có thể hiểu nước mắt tuôn rơi là của khóm cúc vì những cánh hoa nở ra đều mang hình giọt lệ, khóm cúc nở hoa cũng là khóm cúc đang tuôn rơi những giọt lệ. Nhưng cũng có thể hiểu chủ thể của nước mắt là thi nhân. Cứ mỗi lần nhìn khóm cúc nở hoa là một lần nhận ra thời gian chảy trôi, mà mình thì bị buộc ở đây mãi, càng chạnh lòng, lại thức dậy nỗi nhớ quê trong bất lực. Dù hiểu theo cách nào câu thơ chất chứa nỗi buồn đau của tác giả mỗi khi hoa cúc nở. Khóm cúc nở hoa đã hai lần nhấn mạnh vào con số, hai năm – khoảng thời gian gia đình tác giả lưu lạc và mắc lại ở mảnh đất Quỳ Châu. “Lưỡng khai” còn là con số ước lệ – số nhiều – gợi ra nỗi đau triền miên và dai dẳng. Không chỉ năm nay hoa cúc nở mới làm thức dậy nỗi đau mà nỗi đau ấy từ năm ngoái, cho thấy nỗi đau triền miên, dai dẳng, thường trực từ rất lâu. Nỗi đau trong bế tắc – nỗi đau thời thế, nỗi nhớ quê hương mà không thể nào có thể trở về quê hương.

Cảnh ngộ lẻ loi của tác giả thể hiện rõ ràng hơn trong hình ảnh “cô chu” – hình ảnh con thuyền cô đơn, lẻ loi. Đồng thời gợi ra cảnh ngộ cô đơn, lẻ loi, trôi nổi nơi đất khách của tác giả. Câu thơ trước hết là hình ảnh thực: con thuyền chở gia đình nhà thơ về quê đã bị mắc lại ở Quỳ Châu. Đằng sau nghĩa thực là một hàm ý: gửi gắm nỗi nhớ quê buộc chặt trên con thuyền lẻ loi nơi đất khách. Chữ “buộc” trở thành nhãn tự của câu thơ, vừa là sợi dây buộc con thuyền, vừa là sợi dây thắt lòng người.

Hàn y xứ xứ thôi đao xích,

Bạch Đế thành cao cấp mộ châm.

Trong nỗi nhớ quê hương da diết ấy, cảnh rộn ràng tiếng dao thước may áo rét, tiếng chày đập áo dồn dập càng cho thấy rõ hơn nỗi niềm của kẻ xa quê phải tha hương nơi đất khách quê người. Nhưng bên cạnh đó hình ảnh ấy còn cho thấy nỗi lo lắng vì đất nước vẫn chưa được yên bình.

Với ngôn từ hàm súc, cô đọng, bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc, Đỗ Phủ đã tái hiện bức tranh thu xơ xác, tiêu điều, lạnh lẽo. Đằng sau bức tranh ấy còn gửi gắm tâm trạng bài thơ: nỗi lo cho đất nước, nỗi nhớ quê hương và nỗi xót xa cho thân phận của chính mình.

Phân tích bức tranh mùa thu trong Thu hứng của Đỗ Phủ

Bài thơ Thu hứng (秋興) của Đỗ Phủ (杜甫) là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của ông, thể hiện rõ phong cách thơ tráng lệ, bi tráng đặc trưng. Bài thơ không chỉ miêu tả cảnh mùa thu mà còn lồng ghép những nỗi buồn, sự cô đơn và những suy tư về cuộc đời của nhà thơ. Để hiểu sâu sắc hơn về tác phẩm này, chúng ta cần phân tích kỹ lưỡng bức tranh mùa thu mà Đỗ Phủ đã vẽ nên qua những vần thơ.

1. Bối cảnh và hoàn cảnh sáng tác

Thu hứng được sáng tác vào năm 766, khi Đỗ Phủ đang sống lưu vong ở Quảng Lăng. Đây là giai đoạn khó khăn trong cuộc đời ông, khi ông chứng kiến sự suy tàn của nhà Đường và những khổ đau của nhân dân. Hoàn cảnh sống và tâm trạng của nhà thơ đã ảnh hưởng sâu sắc đến nội dung và hình thức của bài thơ.

2. Phân tích các hình ảnh mùa thu trong bài thơ

Đỗ Phủ đã sử dụng một loạt các hình ảnh mùa thu để tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh và đầy cảm xúc:

  • Mây trắng bay lượn: Hình ảnh mây trắng gợi lên sự tự do, phóng khoáng nhưng cũng mang một nỗi buồn man mác.
  • Lá rụng: Lá rụng là biểu tượng của sự tàn phai, mất mát và sự vô thường của cuộc đời.
  • Gió thu: Gió thu mang đến sự lạnh lẽo, cô đơn và gợi nhớ về những kỷ niệm buồn.
  • Sương lạnh: Sương lạnh bao phủ cảnh vật, tạo nên một không gian u ám, tĩnh lặng.
  • Chim bay về phương Nam: Chim bay về phương Nam là biểu tượng của sự chia ly, xa cách và nỗi nhớ nhà.

Những hình ảnh này được kết hợp một cách hài hòa, tạo nên một bức tranh mùa thu vừa đẹp, vừa buồn, vừa mang tính biểu tượng cao.

3. Ý nghĩa biểu tượng của bức tranh mùa thu

Bức tranh mùa thu trong Thu hứng không chỉ là một bức tranh thiên nhiên mà còn là một bức tranh tâm hồn của Đỗ Phủ. Mùa thu tượng trưng cho sự tàn phai, mất mát và sự cô đơn. Nó phản ánh những nỗi buồn, những suy tư về cuộc đời và số phận của nhà thơ. Đồng thời, bức tranh mùa thu cũng gợi lên những cảm xúc về sự hoài niệm, nhớ nhung và những giá trị tinh thần cao đẹp.

4. Giá trị nghệ thuật của bài thơ

Thu hứng là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ tráng lệ, bi tráng của Đỗ Phủ. Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như:

  • So sánh: Sử dụng so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp và ý nghĩa của các hình ảnh.
  • Nhân hóa: Nhân hóa các vật thể vô tri để tạo sự sống động và gần gũi.
  • Ẩn dụ: Sử dụng ẩn dụ để gợi lên những ý nghĩa sâu xa.
  • Điệp từ: Sử dụng điệp từ để nhấn mạnh cảm xúc và tạo nhịp điệu cho bài thơ.

Những biện pháp nghệ thuật này đã góp phần làm cho bài thơ trở nên sâu sắc, giàu cảm xúc và có giá trị nghệ thuật cao.

5. Kết luận

Phân tích bức tranh mùa thu trong Thu hứng của Đỗ Phủ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tài năng, tâm hồn và những suy tư của nhà thơ. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học kinh điển mà còn là một nguồn cảm hứng vô tận cho những người yêu thơ ca. Bức tranh mùa thu trong Thu hứng vẫn luôn sống mãi trong lòng độc giả, mang đến những cảm xúc sâu sắc và những suy ngẫm về cuộc đời.

Hình ảnhÝ nghĩa biểu tượng
Mây trắngTự do, cô đơn
Lá rụngTàn phai, mất mát
Gió thuLạnh lẽo, cô đơn, hoài niệm

Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!

VỀ TUSACH.VN