Khánh Vy "Khi lỗi thuộc về những vì sao" - The faults in our stars - của John Green là một quyển được khá nhiều người biết đến. Chuyện kể về Hazel và Augustus, tình yêu giữa họ.
Nếu bạn đang tìm một câu chuyện tình đẹp, kiểu ngôn tình thì đây không phải là một sự lựa chọn đúng đắn. 'Khi lỗi thuộc về những vì sao' là một quyển sách khá buồn, song nó không buồn kiểu 'Romeo và Juliet'. Đây là một loại buồn khác.
Nếu các tác giả khác thúc giục bạn hãy vượt qua nỗi đau, quên đi nỗi buồn thì John Green sẽ chỉ bạn về cách những con người sống trong nỗi đau của chính họ. Chính vì thế, 'The faults in our stars' có sức hút đến bạn trẻ khá mạnh, nội dung truyện độc đáo, sáng tạo, có gây bất ngờ.
Đây là một câu chuyện tình yêu buồn và để lại cho mình nhiều suy nghĩ. Tình yêu có phải là ở một nơi lãng mạn như bãi biển thơ mộng, hay ở một vùng đất với những thứ gợi tình cảm? Ở đây, tình yêu ở ngay trước mắt, ta gặp tình yêu trong cuộc sống chán chường mà ta phải đối mặt với mọi vấn đề. Tình yêu đã đến với Hazel. Tình yêu đã giúp Hazel và Augustus cùng vượt qua giai đoạn khó khăn của riêng mình. Câu chuyện đã gây nên một ấn tượng mạnh cho bản thân mình - một bạn trẻ mới lớn chưa nếm mùi tình yêu.
Khánh VyHiện thực quả thật rất đỗi khắc nghiệt với tất cả chúng ta, nhưng chắc chắn rằng những khó khăn ta từng trải sẽ không bao giờ sánh được bằng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần của người bệnh. Một câu chuyện tình hạnh phúc và đau thương, đan xen là những giây phút lãng mạn nhưng ẩn chứa nhiều bi kịch, giữa Hazel và Agustus. Quãng thanh xuân của Hazel tưởng chừng như thật long lanh, nhưng cô lại được chẩn đoán với căn bệnh ung thư. Điều này khiến cô măc cảm và luôn lo sợ, sống để chờ cái chết. Thế nhưng, cuộc đời của Hazel như được sống lại khi cô gặp Gus, người cũng mắc căn bệnh ung thư xương và lo rằng mình sẽ sớm không còn ai nhớ tới. Họ gặp nhau, yêu nhau nồng nàn, lãng mạn, và dường như họ chính là thần hộ mệnh của nhau, cả hai cùng chiến đấu tận cùng với bệnh tật.
Về nội dung: chắc hẳn một số người sẽ thấy kịch bản truyện thật typical, thế nhưng mình tin John Green sẽ không làm mọi người ngán ngẩm khi đọc. Cái nhìn về cuộc sống của hai nhân vật chính lúc đối lập nhau, lúc bù đắp nhau, Hazel luôn mang một sắc thái tiêu cực ( lơ sợ về cái chết), còn Gus cuốn mình trong niềm tha thiết được sống, được giao tiếp và trải nghiệm. Từ đầu đến cuối truyện, người đọc như du hành theo từng cung bậc cảm xúc của Hazel và Gus, và chắc hẳn ai cũng nguyện cầu rằng hai nhân vật sẽ luôn hạnh phúc bên nhau. TÌnh yêu là một yếu tố khiến truyện thành công, nhưng không thể kể đến những mảnh đời giản dị, mộc mạc trong cuộc sống mà John Green vun đắp trong tác phẩm của mình.
Mai mèoHazel – vốn cả đời đã phải lệ thuộc vào những thiết bị hỗ trợ hô hấp, những dây nhợ lùng nhùng, những ống oxy nặng cả cần cô phải mang vác trên lưng, nên cô luôn sợ hãi ánh nhìn của mọi người. Hazel quyết định sẽ quấn quanh một góc, đợi chờ cái kết kết liễu cuộc đời mình. Khác với cô, Augustus thì không như vậy, cậu luôn giữ cho mình tâm thế lạc quan và tinh thần tự chủ, không chấp nhận đầu hàng số phận. Cậu có thói quen giữ thuốc lá trong miệng mà không châm lửa, bởi, cậu thích cảm giác “đặt cái thứ giết người giữa hai hàm răng mà không cho nó sức mạnh giết ta”. Cậu thích đùa cợt về căn bệnh của mình, về cái chân giả phiền phức mà cậu phải mang, về tất cả mọi thứ xảy đến trong cuộc đời cậu. Dường như, chẳng có điều gì có thể khiến cậu buồn. Cả hai đã bước vào cuộc đời nhau như vậy, tựa như những đường gờ nhấp nhô trên bộ xếp hình, họ ghép vào nhau một cách đầy hoàn hảo, từng bức, từng bước hoàn thiện nhau.
Q.MaiiiSau khi gấp tranh sách cuối cùng lại mình đã ngay lập tức mò mẫm tìm phim để được gặp lại Gus. Bộ phim thực sự hay và chẳng có gì để chê cả. Bị ấn tượng nhất với phim là vẻ đẹp lãng mạn của Amsterdam. Nếu sau này có điều kiện đi du lịch châu Âu, mình sẽ chọn Amsterdam trước nhất. Đúng vậy, không phải London hay Paris hoa lệ mà là Amsterdam. Mình muốn được thả hồn vào vẻ đẹp cổ kính mơ hồ và cả chút hư hỏng của thành phố lâu đời này. “Nhiều du khách cứ nghĩ Amsterdam là một thành phố tội lỗi, nhưng sự thật đây là thành phố của tự do. Và trong sự tự do đó, người ta thường tìm thấy tội lỗi.”Cuối cùng gửi ngàn nụ hôn tới Gus của em - cô nàng tự huyễn mình là Hazel.
hoàng nhung nhungĐây là cuốn đầu tiên mình đọc của ông. Và thực sự không làm mình thất vọng. Ông cuốn người đọc vào mạch cảm xúc ngay từ đầu truyện vì các nhân vật không phải là những người bình thường. Họ mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Vì sao? Họ là ai? Bạn hãy đọc để cảm nhận nhé. Ngôn ngữ của ông rất giàu cảm xúc tuy nhiên thì với mình tâm lý nhân vật chưa được lột rõ hết. Mình nghĩ cái này là ở dịch giả nên cuốn này cũng không đạt top ở Việt Nam. Và lại là chủ đề phải học tiếng anh để mà đọc sách nước ngoài.
Phnga"Khi lỗi thuộc về những vì sao" - The faults in our stars - của John Green là một quyển được khá nhiều người biết đến. Chuyện kể về Hazel và Augustus, tình yêu giữa họ.
Nếu bạn đang tìm một câu chuyện tình đẹp, kiểu ngôn tình thì đây không phải là một sự lựa chọn đúng đắn. 'Khi lỗi thuộc về những vì sao' là một quyển sách khá buồn, song nó không buồn kiểu 'Romeo và Juliet'. Đây là một loại buồn khác.
Nếu các tác giả khác thúc giục bạn hãy vượt qua nỗi đau, quên đi nỗi buồn thì John Green sẽ chỉ bạn về cách những con người sống trong nỗi đau của chính họ. Chính vì thế, 'The faults in our stars' có sức hút đến bạn trẻ khá mạnh, nội dung truyện độc đáo, sáng tạo, có gây bất ngờ.
Đây là một câu chuyện tình yêu buồn và để lại cho mình nhiều suy nghĩ. Tình yêu có phải là ở một nơi lãng mạn như bãi biển thơ mộng, hay ở một vùng đất với những thứ gợi tình cảm? Ở đây, tình yêu ở ngay trước mắt, ta gặp tình yêu trong cuộc sống chán chường mà ta phải đối mặt với mọi vấn đề. Tình yêu đã đến với Hazel. Tình yêu đã giúp Hazel và Augustus cùng vượt qua giai đoạn khó khăn của riêng mình. Câu chuyện đã gây nên một ấn tượng mạnh cho bản thân mình - một bạn trẻ mới lớn chưa nếm mùi tình yêu.
NắngKHI LỖI THUỘC VỀ NHỮNG VÌ SAO
.Chắc cũng nhiều bạn không xa lạ với John Green nữa nhỉ đây cũng là một tác giả khá nổi tiếng.
.Đây là cuốn đầu tiên mình đọc của ông. Và thực sự không làm mình thất vọng. Ông cuốn người đọc vào mạch cảm xúc ngay từ đầu truyện vì các nhân vật không phải là những người bình thường. Họ mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Vì sao? Họ là ai? Bạn hãy đọc để cảm nhận nhé.
.Ngôn ngữ của ông rất giàu cảm xúc tuy nhiên thì với mình tâm lý nhân vật chưa được lột rõ hết. Mình nghĩ cái này là ở dịch giả nên cuốn này cũng không đạt top ở Việt Nam. Và lại là chủ đề phải học tiếng anh để mà đọc sách nước ngoài
Mai MÍtChắc cũng nhiều bạn không xa lạ với John Green nữa nhỉ đây cũng là một tác giả khá nổi tiếng.Đây là cuốn đầu tiên mình đọc của ông. Và thực sự không làm mình thất vọng. Ông cuốn người đọc vào mạch cảm xúc ngay từ đầu truyện vì các nhân vật không phải là những người bình thường. Họ mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Vì sao? Họ là ai? Bạn hãy đọc để cảm nhận nhé.Ngôn ngữ của ông rất giàu cảm xúc tuy nhiên thì với mình tâm lý nhân vật chưa được rõ hết. Mình nghĩ cái này là ở dịch giả nên cuốn này cũng không đạt top ở Việt Nam. Và lại là chủ đề phải học tiếng anh để mà đọc sách nước ngoài.
PunTrong một tối dọn lại cái tủ cũ bụi bặm lâu ngày, mình nhìn thấy cuốn tiểu thuyết mình từng rất cuồn vài năm trước. Ngoài việc hình thức và mùi hương đã cũ theo thời gian thì mọi cảm xúc đều trọn vẹn như lần đầu mình đọc nó.
Đâu cần một nàng lọ lem xinh đẹp lung linh, ta vẫn có một nàng thơ Hazel lúc nào cũng kề kề cái ống thở trên mũi. Đâu cần một bạch mã hoàng tử ta vẫn có một chàng lãng tử Augustus với một cái chân giả. Đâu cần một cặp đôi tuyệt sắc giai nhân ta vẫn có một câu chuyện tình yêu đẹp bình dị chạm đến con tim.
Vậy như thế nào mới là một kết thúc có HẬU? Đâu cần kết thúc chuyện tình tại một đám cưới mới hậu. Chẳng phải cuối truyện là câu "I do" quen thuộc sao?
Một kết thúc có hậu không phải là một kết thúc đã được chuẩn bị cho một sự bắt đầu mới sao. Sự bắt đầu mới đó được chuẩn bị cho việc không có họ.
Hazel và Augustus như hai giọt nước mưa đang rơi sát mặt đất và vỡ tan tành. Nhưng họ vô tình hòa quyện vào nhau trong nhưng giây phút ngắn ngủi còn lại. Dẫu chẳng thể cản được chuyện sẽ xảy ra nhưng nơi họ rơi xuống sẽ là mầm sống mới, cuộc sống mới của gia đình họ. Đấy không phải là kết thúc có HẬU sao?
nguyễn thị ngaMột cuốn sách độc đáo: Vui có, buồn có; hài hước có, đau thương cũng có. Trước khi quyết định mua cuốn này, mình đã sợ rằng cuốn sách không được hay như kỳ vọng của mình, do có quá nhiều hype quanh cuốn sách này, ai cũng biết tới nó, ai cũng nhắc đến nó. Mình quyết định mua đọc thử xem thế nào, đồng thời cũng muốn bắt đầu đọc sách có chút tình cảm – lãng mạn. Sách đúng như mình mong đợi, câu chuyện được viết theo lời kể của Hazel Grace Lancaster, một cô gái mắc bệnh ung thư tuyến giáp, ở độ tuổi thanh xuân của mình, cô phải nằm trên giường bệnh cả ngày, chờ cho căn bệnh quái ác giết chết mình. Cho đến một hôm, định mệnh cho cô gặp anh chàng Augustus Water, cũng bị bệnh ung thư, họ nhanh chóng trở thành bạn thân của nhau. Sách còn hay hơn những gì mình nghe nói, thực sự tuyệt vời.
Vu.TCuốn sách nói về bệnh nhân ung thư nên chưa cần đọc bạn cũng có thể đoán biết được cái kết của tác phẩm hay chính là cái kết của số phận nhân vật. Song khi đọc tác phẩm này, tôi lại thấy được những nét chìm trong những khía cạnh khác nơi những cuộc đời đau khổ đã được định đoạt sẵn.
Ngay từ khi bắt đầu truyện, những từ ngữ mà tôi được nghe nhắc đến nhiều là "tác dụng phụ" và "Chờ chết cũng là một tác dụng phụ của căn bệnh ung thư" Khá đau khi tác giả dùng biện pháp tự châm biếm nỗi đau để nói đến nỗi đau. Không lột tả nỗi đau bệnh tật trên phương diện thể xác nhưng là phương diện đấu tranh nội tâm nhiều hơn.
Ấn tượng sâu nhất trong tôi không phải là hai bệnh nhi ung thư - nhân vật chính của tác phẩm mà lại là dành cho Van Houten. Một kẻ đau đời đủ để dùng chính nỗi đau của mình viết ra được một tác phẩm lay động trái tim người khác nhưng lại chẳng thể cứu thoát bản thân khỏi " Nỗi đau tột cùng" ấy.
Đối diện với nỗi đau, người ta có quyền chọn lựa cách thức hoặc đối mặt hoặc lẩn tránh. Cho đến cuối cùng thì nếu không thể thoát khỏi số mệnh của bệnh tật thì hãy chấp nhận nó như một người bạn để thấy thanh thản hơn. Khi ta đấu tranh với bệnh tật để giành sự sống thì những khối u kia cũng đang vì đường sống của nó mà đấu tranh.
Nếu trước hay sau ta biết mình sẽ vẫn phải chịu những cơn đau như việc yêu sẽ phải đau thì hãy chọn cách xem nỗi đau như là một phần con người ta để mà học cách sống dung hòa với chính nó.
xuân Đánh giá: 9/10
Tớ không phải là người dễ khóc khi đọc sách, nghẹn ngào thì có nhiều, nhưng rơi nước mắt thì đếm trên đầu ngón tay, đọc xong rồi, tắt điện đi ngủ khi đã 2h sáng mà nước mắt đầm đìa.
Những tình huống truyện cười ra nước mắt, hài hước đấy nhưng xót xa, nhức nhối. Khát vọng được sống, khát vọng yêu đương luôn rực cháy trong các em - những bệnh nhi ung thư đang ở cái tuổi đẹp đẽ, sáng trong nhất của cuộc đời - trong cả những lúc các em gần như chìm sâu vào tuyệt vọng. Đây thực sự là một tác phẩm đẹp, chẳng thắt mở kịch tính giật gân, cứ nhẹ nhàng, bình dị mà có sức ám ảnh ghê gớm. Có lẽ, rất lâu, tớ mới dám đọc lại một lần nữa…
Hoàng MannKHI LỖI THUỘC VỀ NHỮNG VÌ SAO – John Green
Khi lỗi thuộc về những vì sao là câu chuyện xoay quanh Hazel Grace Lancaster – một cô bé 16 tuổi bị ung thư tuyến giáp. Theo thời gian, các tế bào ung thư đã di căn tới phổi, hủy hoại khả năng hít thở của cô, khiến cả đời cô phải lệ thuộc vào dụng cụ trợ thở. Như hàng ngàn những bệnh nhân ung thư khác, các liệu pháp y học như xạ trị, hóa trị gần như không thể chữa khỏi căn bệnh tai quái này, và bởi vậy Hazel phải sống một cuộc đời ngập trong đau đớn, trong trầm cảm và nỗi chờ chết đang từng ngày gặm nhấm tâm can. Một ngày nọ, khi đang sinh hoạt cùng Hội Tương trợ – tổ chức cộng đồng giúp gắn kết những người đồng bệnh, Hazel đã gặp Augustus. Gus là chàng trai khôi hài với đôi mắt xanh hút hồn, khuôn mặt điển trai và say mê những phép ẩn dụ khó có thể lí giải. Cả hai chỉ mới vô tình chạm mặt nhau, nhưng tử khoảnh khắc đó, trái tim Hazel đã bắt đầu rung động.
Từ tình bạn thuần túy, cả hai bắt đầu tiến bước tới tình yêu. Augustus đưa Hazel tới những nơi cô chưa từng đặt chân tới, chỉ cho Hazel những trò chơi mà cô chư từng thử, đưa cho cô những tựa sách mà cô nghĩ sẽ chẳng đọc tới bao giờ. Sự xuất hiện đầy bất ngờ của cậu tựa như một vệt sao băng sáng lòa chợt xoẹt qua cuộc đời mịt mù của cô, điểm vào đó vô vàn tia sáng của niềm vui sống. Nhưng có lẽ cũng bởi là sao băng – đột ngột, mau lẹ, nên chuyện tình ấy cũng khó mà trường tồn mãi mãi. Chuyện tình của Augustus và Hazel là chuyện tình của hai kẻ bệnh tật, cùng dắt dìu nhau chống chọi với cái tàn ác và nghiệt ngã của cuộc đời. Dù đẹp đẽ, tươi sáng, song cũng không khỏi bi thương và mịt mùng tới khôn nguôi.
T.AMột câu chuyện tình yêu. Giữa một cô gái 16 tuổi và một chàng trai 17 tuổi bị ung thu. Đọc đến đây hẳn bạn sẽ nghĩ rằng tình yêu này sẽ uỷ mị, sướt mướt. Không nó không uỷ mị, sướt mướt nhưng cũng không hề thi vị hoá.Họ cũng như chúng ta thôi, tình yêu và cuộc sống của họ cũng như đa số những ng trẻ khác có chăng điều khác biệt ở đây chính là họ luôn phải sống như " một quả bom hẹn giờ" có thể chết bất cứ lúc nào. Gấp lại cuốn sách, dư âm của nó vẫn còn ở trong tâm trí mình: xúc động và đầy tính nhân văn. Cuộc sống của những bệnh nhân ung thư buồn có, dằn vặt có, cũng có những niềm vui và tất nhiên không thiếu sự lạc quan. Tuy nhiên, sự lạc quan ở đây không hề bị làm quá hay mang tính " tấm gương sáng cho chúng ta noi theo". Bởi vì họ cũng chỉ là những người bình thường. Họ hẳn nhiên đau đớn khi mình mắc căn bệnh quái ác đó. Nhưng họ không để đó giết chết tuổi trẻ ít ỏi của mình. Đó là tính nhân văn trong câu chuyện. Chẳng ai muốn mang trong mình căn bệnh ung thu cả. Chẳng ai muốn bị mọi người xung quanh nhìn, và đối xử với sự thương hại, như là " đặc ân dành cho bệnh nhi ung thư". Chẳng ai muốn gây ra tính sát thương cho những người xung quanh khi mình mất đi. Ai chẳng muốn được sống thật lâu bên cạnh những người mà mình yêu quý. Và cũng chẳng ai muốn tình yêu của mình bị giới hạn trong cái " tập hợp những ngày sống có ít ỏi" đó? Vậy thì lỗi không phải của chúng ta. Lỗi thuộc về " những vì sao", thuộc về " định mệnh”.
đôngHiện thực quả thật rất đỗi khắc nghiệt với tất cả chúng ta, nhưng chắc chắn rằng những khó khăn ta từng trải sẽ không bao giờ sánh được bằng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần của người bệnh. Một câu chuyện tình hạnh phúc và đau thương, đan xen là những giây phút lãng mạn nhưng ẩn chứa nhiều bi kịch, giữa Hazel và Agustus. Quãng thanh xuân của Hazel tưởng chừng như thật long lanh, nhưng cô lại được chẩn đoán với căn bệnh ung thư. Điều này khiến cô măc cảm và luôn lo sợ, sống để chờ cái chết. Thế nhưng, cuộc đời của Hazel như được sống lại khi cô gặp Gus, người cũng mắc căn bệnh ung thư xương và lo rằng mình sẽ sớm không còn ai nhớ tới. Họ gặp nhau, yêu nhau nồng nàn, lãng mạn, và dường như họ chính là thần hộ mệnh của nhau, cả hai cùng chiến đấu tận cùng với bệnh tật.
Bảo Bảo"Khi lỗi thuộc về những vì sao’’ là một câu chuyện tình đẹp của hai bạn trẻ Augustus Waters và Hazel - những con người sắp bước sang thế giới bên kia vì một căn bệnh quái ác nào đó.Hazel từ một cô bé nhút nhát, chẳng còn thiết tha với cuộc sống khi phải mang trên mình đầy thứ dây nhợ trở thành một người liều lĩnh, kiên cường, đầy hy vọng khi gặp được Augustus.Có lẽ, chúng ta không thể phủ nhận rằng tình yêu là một phép màu kỳ diệu, vì chính lúc tăm tối nhất của cuộc đời, có thể gặp được một người hiểu, tin, đồng hành cùng ta đã là một may mắn.Augustus không phải là anh chàng hoàn mỹ nhất nhưng sẽ là chàng người yêu tuyệt vời nhất bởi lẽ từng cử chỉ, lời nói mà anh dành cho Hazel đều rất chân thành. Có những khoảnh khắc Hazel tuyệt vọng trong ‘’hố đen cuộc đời’’ thì Augustus luôn là ngọn đuốc thắp sáng tâm hồn cô.Tình yêu của họ sâu sắc, tuyệt đẹp, khi hai bạn trẻ biết chấp nhận và giúp đỡ nhau vượt qua những thử thách mặc cảm nhất về thể chất và tinh thần - và điều đó lãng mạn hơn nhiều khi so với cảnh hoàng hôn trên biển.Và điều ám ảnh người đọc nhất đến tận bây giờ có lẽ chính là những bức thư Augustus gửi cho nhà văn mà Hazel yêu thích. Những tâm tư chân thành của anh đối với Hazel đều được gửi gắm trong đó. Augustus biết rằng dù anh và cô sắp bước qua thế giới bên kia, rằng chuyện tình của họ chỉ là một giấc mơ thoáng qua nhưng anh vẫn quyết định yêu Hazel bằng tất cả những gì mình có.Mong rằng bạn cũng sẽ gặp được người mà bạn luôn chờ đợi!
AnhTôi khuyên các bạn nên đọc tác phẩm này.Một cuốn sách độc đáo: Vui có, buồn có; hài hước có, đau thương cũng có. Trước khi quyết định mua cuốn này, mình đã sợ rằng cuốn sách không được hay như kỳ vọng của mình, do có quá nhiều hype quanh cuốn sách này, ai cũng biết tới nó, ai cũng nhắc đến nó. Mình quyết định mua đọc thử xem thế nào, đồng thời cũng muốn bắt đầu đọc sách có chút tình cảm - lãng mạn. Sách đúng như mình mong đợi, câu chuyện được viết theo lời kể của Hazel Grace Lancaster, một cô gái mắc bệnh ung thư tuyến giáp, ở độ tuổi thanh xuân của mình, cô phải nằm trên giường bệnh cả ngày, chờ cho căn bệnh quái ác giết chết mình. Cho đến một hôm, định mệnh cho cô gặp anh chàng Augustus Water, cũng bị bệnh ung thư, họ nhanh chóng trở thành bạn thân của nhau. Sách còn hay hơn những gì mình nghe nói, thực sự tuyệt vời.
Trang MinMột câu chuyện tình yêu. Giữa một cô gái 16 tuổi và một chàng trai 17 tuổi bị ung thu. Đọc đến đây hẳn bạn sẽ nghĩ rằng tình yêu này sẽ uỷ mị, sướt mướt. Không nó không uỷ mị, sướt mướt nhưng cũng không hề thi vị hoá.Họ cũng như chúng ta thôi, tình yêu và cuộc sống của họ cũng như đa số những ng trẻ khác có chăng điều khác biệt ở đây chính là họ luôn phải sống như " một quả bom hẹn giờ" có thể chết bất cứ lúc nào. Gấp lại cuốn sách, dư âm của nó vẫn còn ở trong tâm trí mình: xúc động và đầy tính nhân văn. Cuộc sống của những bệnh nhân ung thư buồn có, dằn vặt có, cũng có những niềm vui và tất nhiên không thiếu sự lạc quan. Tuy nhiên, sự lạc quan ở đây không hề bị làm quá hay mang tính " tấm gương sáng cho chúng ta noi theo". Bởi vì họ cũng chỉ là những người bình thường. Họ hẳn nhiên đau đớn khi mình mắc căn bệnh quái ác đó. Nhưng họ không để đó giết chết tuổi trẻ ít ỏi của mình. Đó là tính nhân văn trong câu chuyện. Chẳng ai muốn mang trong mình căn bệnh ung thu cả. Chẳng ai muốn bị mọi người xung quanh nhìn, và đối xử với sự thương hại, như là " đặc ân dành cho bệnh nhi ung thư". Chẳng ai muốn gây ra tính sát thương cho những người xung quanh khi mình mất đi. Ai chẳng muốn được sống thật lâu bên cạnh những người mà mình yêu quý. Và cũng chẳng ai muốn tình yêu của mình bị giới hạn trong cái " tập hợp những ngày sống có ít ỏi" đó? Vậy thì lỗi không phải của chúng ta. Lỗi thuộc về " những vì sao", thuộc về " định mệnh”.
Hoàng MannHiện thực quả thật rất đỗi khắc nghiệt với tất cả chúng ta, nhưng chắc chắn rằng những khó khăn ta từng trải sẽ không bao giờ sánh được bằng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần của người bệnh. Một câu chuyện tình hạnh phúc và đau thương, đan xen là những giây phút lãng mạn nhưng ẩn chứa nhiều bi kịch, giữa Hazel và Agustus. Quãng thanh xuân của Hazel tưởng chừng như thật long lanh, nhưng cô lại được chẩn đoán với căn bệnh ung thư. Điều này khiến cô măc cảm và luôn lo sợ, sống để chờ cái chết. Thế nhưng, cuộc đời của Hazel như được sống lại khi cô gặp Gus, người cũng mắc căn bệnh ung thư xương và lo rằng mình sẽ sớm không còn ai nhớ tới. Họ gặp nhau, yêu nhau nồng nàn, lãng mạn, và dường như họ chính là thần hộ mệnh của nhau, cả hai cùng chiến đấu tận cùng với bệnh tật.
Nguyễn LinhVề nội dung: chắc hẳn một số người sẽ thấy kịch bản truyện thật typical, thế nhưng mình tin John Green sẽ không làm mọi người ngán ngẩm khi đọc. Cái nhìn về cuộc sống của hai nhân vật chính lúc đối lập nhau, lúc bù đắp nhau, Hazel luôn mang một sắc thái tiêu cực ( lơ sợ về cái chết), còn Gus cuốn mình trong niềm tha thiết được sống, được giao tiếp và trải nghiệm. Từ đầu đến cuối truyện, người đọc như du hành theo từng cung bậc cảm xúc của Hazel và Gus, và chắc hẳn ai cũng nguyện cầu rằng hai nhân vật sẽ luôn hạnh phúc bên nhau. TÌnh yêu là một yếu tố khiến truyện thành công, nhưng không thể kể đến những mảnh đời giản dị, mộc mạc trong cuộc sống mà John Green vun đắp trong tác phẩm của mình. . Màu xanh của bìa, mình nghĩ rằng nó tượng trưng cho sức sống, tuổi trẻ, lạc quan, mạnh mẽ và tràn ngập tình thương. . Hiện The Fault in Our Stars đã được chuyển thể thành phim. Mọi ngừoi nếu có cơ hội thì đón xem nhé!
Nguyễn LinhMột câu chuyện tình yêu. Giữa một cô gái 16 tuổi và một chàng trai 17 tuổi bị ung thu. Đọc đến đây hẳn bạn sẽ nghĩ rằng tình yêu này sẽ uỷ mị, sướt mướt. Không nó không uỷ mị, sướt mướt nhưng cũng không hề thi vị hoá.Họ cũng như chúng ta thôi, tình yêu và cuộc sống của họ cũng như đa số những ng trẻ khác có chăng điều khác biệt ở đây chính là họ luôn phải sống như " một quả bom hẹn giờ" có thể chết bất cứ lúc nào. Gấp lại cuốn sách, dư âm của nó vẫn còn ở trong tâm trí mình: xúc động và đầy tính nhân văn.
Cuộc sống của những bệnh nhân ung thư buồn có, dằn vặt có, cũng có những niềm vui và tất nhiên không thiếu sự lạc quan. Tuy nhiên, sự lạc quan ở đây không hề bị làm quá hay mang tính " tấm gương sáng cho chúng ta noi theo". Bởi vì họ cũng chỉ là những người bình thường. Họ hẳn nhiên đau đớn khi mình mắc căn bệnh quái ác đó. Nhưng họ không để đó giết chết tuổi trẻ ít ỏi của mình. Đó là tính nhân văn trong câu chuyện. Chẳng ai muốn mang trong mình căn bệnh ung thu cả. Chẳng ai muốn bị mọi người xung quanh nhìn, và đối xử với sự thương hại, như là " đặc ân dành cho bệnh nhi ung thư". Chẳng ai muốn gây ra tính sát thương cho những người xung quanh khi mình mất đi. Ai chẳng muốn được sống thật lâu bên cạnh những người mà mình yêu quý. Và cũng chẳng ai muốn tình yêu của mình bị giới hạn trong cái " tập hợp những ngày sống có ít ỏi" đó? Vậy thì lỗi không phải của chúng ta. Lỗi thuộc về " những vì sao", thuộc về " định mệnh”.
Phương UyênCuốn sách kể về hai người trẻ tuổi sắp chết vì ung thư, tình yêu và sự đấu tranh của họ để làm cho nhau sống tốt hơn và tươi sáng hơn. Hazel Grace mười bảy tuổi. Cô sắp chết vì ung thư tuyến giáp. Căn bệnh này không thể chữa được và không ai biết cô gái còn lại bao nhiêu thời gian. Cô đã trải qua điều trị nhưng một loại thuốc mới mà cô được điều trị không đảm bảo sự thuyên giảm. Hazel không chỉ chịu đựng về thể xác mà cả về cảm xúc cũng cảm thấy rất cô đơn và chán nản. Mẹ Hazel xông khăng khăng đòi tham gia một nhóm hỗ trợ. Cô hy vọng nó sẽ giúp cô gái giao tiếp. Một ngày nọ, cô gặp một cậu bé, Augustus. Anh ta bị cắt cụt một chân, tình trạng sức khỏe của anh ta có vẻ tốt hơn Hazel. Anh ấy tham dự các phiên họp của nhóm hỗ trợ để giúp đỡ người bạn Isaac bị ung thư. Hazel và Augustus yêu nhau. Họ có rất nhiều điểm chung; họ thảo luận về phim ảnh và sách và dành nhiều thời gian bên nhau. Hazel kể cho Augustus về câu chuyện yêu thích nhất của cô - câu chuyện về một cô gái chết vì ung thư giống như Hazel. Điều duy nhất khiến Hazel thất vọng là cuốn sách chưa hoàn thành. Augustus và Hazel quyết định tìm tác giả của cuốn sách Peter Van Houten để tìm hiểu điều gì sẽ xảy ra trong câu chuyện. Sau khi nỗ lực, cuối cùng họ cũng tìm thấy Van Houten ở Amsterdam và liên lạc với anh ta để tìm hiểu xem anh ta có sẵn lòng gặp họ không. Họ đến Amsterdam để gặp nhà văn, nhưng chẳng mấy chốc họ trở nên thất vọng - Van Houten tỏ ra rất thô lỗ và không sẵn lòng và từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào của những người trẻ. Trong khi đó căn bệnh tấn công Augustus. Trở về nhà, Augustus trải qua hóa trị. Thật không may, căn bệnh này mạnh hơn và tình trạng sức khỏe của Augustus đã trở nên tồi tệ hơn. Chẳng mấy chốc anh chết. Trong đám tang, Hazel rất ngạc nhiên khi thấy Van Houten, người kể cho cô câu chuyện về cô con gái Anna đã chết vì ung thư khi cô mới 8 tuổi. Hazel biết rằng Augustus đã để lại cho cô một lá thư. Cuốn tiểu thuyết kết thúc với việc cô gái đọc thư của Augustus. Bức thư là một điếu văn cho cô gái anh yêu và phải ra đi. Trong bức thư của mình, Augustus nói với Hazel về tình yêu của anh với cô.
Khánh VyVề nội dung: chắc hẳn một số người sẽ thấy kịch bản truyện thật typical, thế nhưng mình tin John Green sẽ không làm mọi người ngán ngẩm khi đọc. Cái nhìn về cuộc sống của hai nhân vật chính lúc đối lập nhau, lúc bù đắp nhau, Hazel luôn mang một sắc thái tiêu cực ( lơ sợ về cái chết), còn Gus cuốn mình trong niềm tha thiết được sống, được giao tiếp và trải nghiệm. Từ đầu đến cuối truyện, người đọc như du hành theo từng cung bậc cảm xúc của Hazel và Gus, và chắc hẳn ai cũng nguyện cầu rằng hai nhân vật sẽ luôn hạnh phúc bên nhau. TÌnh yêu là một yếu tố khiến truyện thành công, nhưng không thể kể đến những mảnh đời giản dị, mộc mạc trong cuộc sống mà John Green vun đắp trong tác phẩm của mình.
.
Màu xanh của bìa, mình nghĩ rằng nó tượng trưng cho sức sống, tuổi trẻ, lạc quan, mạnh mẽ và tràn ngập tình thương. .
Hiện The Fault in Our Stars đã được chuyển thể thành phim. Mọi ngừoi nếu có cơ hội thì đón xem nhé!
NhiKhông phải lúc nào phép màu cũng xảy ra ở những phút cuối cùng, nhưng phép màu thực sự xảy ra bởi cách mà chúng ta gặp nhau và đang sống.
Mình đã suy nghĩ rất nhiều khi đọc, những cô/cậu thanh niên trạc tuổi của mình nhưng lại mắc căn bệnh ung thư. Nhưng họ vẫn kiên cường, mạnh mẽ chiến đấu để giành lấy từng giây phút để được sống. Dám sống hết mình, yêu hết mình, làm tất cả những gì cho người mình yêu.
Cảm ơn John Green vì tuyệt phẩm về cuộc sống, tình yêu và cái chết. Đây là những dòng viết mà John viết vì tuổi trẻ hơn là dành cho giới trẻ, rồi bạn sẽ thấy khoảng thời gian nhỏ bé bạn dành cho cuốn sách này là xứng đáng. Bạn khóc, bạn cười nhưng rồi bạn sẽ lần nữa lần giở những trang sách.