Mai MítChắc chắn chứ, nếu nó làm thức tỉnh một tình cảm chân thành và chân chính. Tiểu thư thấy không, mặt trời đủ thông minh để không đánh đồng tất cả niềm ngưỡng mộ dành cho mình cùng một loại. Vầng dương phân biệt, hiểu rõ tình cảm nào dành cho bản thân mình, tình cảm nào dành cho vầng hào quang chói lọi của mình, không bao giờ nhầm lẫn. Mọi sắc thái tình cảm mặt trời đều dễ dàng cảm nhận, và đó là điều duy nhất tránh cho mặt trời khỏi kiêu căng.”.Và đó cũng chính là nét phân biệt rất ý nghĩa giữa hoa bìm bịp và hoa hướng dương. Đây là một trong những đoạn mà mình rất thích trong tác phẩm. Những tiểu thuyết kinh điển nói về tình yêu có rất nhiều. Câu chuyện tình yêu bị ngăn cấm bởi khoảng cách giai cấp cũng không hề ít. Nhưng “Con Hủi” vẫn mang một tiếng vang rất lớn, đầy bi ai. Bởi câu chuyện tình này không chỉ chan chứa ắp đầy tình yêu trong trắng, nỗi nhớ nhung vô bờ bến, mà nó còn khơi gợi lên bao cay đắng xé lòng, ngậm ngùi khôn xiết, cùng những tư tưởng cởi mở hơn (so với thời điểm bấy giờ) được đặt trong những lập luận chặt chẽ, hoàn cảnh thuyết phục và vấn đề “đẳng cấp” vẫn luôn lờ mờ tồn tại mãi cho tới tận thời đại bây giờ, không hề bị xóa nhòa hẳn.
Mai MítMột câu chuyện tình kết thúc bằng cái chết là bài ca muôn thuở trong văn chương. Nhưng để biến nó trở thành 1 kiệt tác đứng vững từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, hẳn chỉ có thể là "Con hủi".
Người ta thường ví "Con hủi" là "Romeo và Juliet" mới, nhưng tôi thì không cho là vậy. Bởi một bên tìm đến cái chết khi không đến được với nhau, còn một bên, Stefcia vẫn đấu tranh đến cùng và chỉ chết vì sự đầu độc, toan tính của lớp người hèn hạ đội lốt cao nhân. "Con hủi" là bi kịch, nhưng cái kết với hình ảnh bức tượng Stefcia đứng hiên ngang giữa giới quý tộc có lẽ lại là ẩn ý về chiến thắng mà Waldemar đã đấu tranh vì người con gái mà anh gọi là... "Em duy nhất của anh".
HạnhCon hủi là một tuyệt phẩm kinh điển mang cho người đọc cảm xúc sâu sắc và hấp dẫn một cách lạ thường. cuốn sách mang tựa đề một loại bệnh nhưng cả tác phẩm không ai mắc bệnh này có chăng chỉ là những kẻ hỏi dùng định kiến của mình nhiều người mà hỏi coi là không xứng đáng như một con hồi một thứ bệnh dịch đám cưới bạc. đúng như lời giới thiệu của tác giả tác phẩm này đúng là tác phẩm kinh điển gối đầu giường dành cho mọi thiếu nữ. nó đã đưa tôi chìm ngập trong một thế giới Liên thơ ngọt ngào có lời văn miêu tả chương dương của tác giả. Mối tình truyện bà khắc họa đẹp đẽ và sống động tuyệt vời. Không chỉ thế nó còn ẩn chứa nhiều mà với hiện thực quán ấy là sự sắc đối của sự khác he đánh đố kỵ và phân biệt giai cấp một cách độc ác. Thật là một tuyệt phẩm!
Nguyễn Quỳnh NgaĐã từng đọc Romeo và Juliet, một chuyện tình buồn và ám ảnh tôi mãi mỗi khi nhắc đến thiên tình sử này. Và Con hủi có thể xem là một Romeo và Juliet thứ hai, một thiên tình sử với những tình tiết mới và có phần bi thảm hơn. Nhưng bỏ qua những tình tiết và cái kết buồn thì Con hủi là một tác phẩm rất đáng đọc. Tác phẩm phản ánh chân thực một xã hội với sự phân biệt giai cấp sâu sắc, những người tự cho mình là quý tộc, là cao sang đã ra sức ngăn cản những con người thuộc tầng lớp dưới vươn lên vì tình yêu cao đẹp. Dù không được sống trọn bên nhau nhưng cái chết của nhân vật nữ chính đã chứng minh sự kiên cường, tình yêu trong sáng của con người trước những thế lực cố gắng giết chết tình yêu ấy. Cái chết của nàng không phải là sự khuất phục, sự thua cuộc mà là một chiến thắng vẻ vang của tình yêu.
LộcĐối với mình đây là một tác phẩm khá khó đọc, vì truyện thiên nhiều về cảm xúc tình yêu, hy sinh vì tình yêu, rồi cái kết buồn của nhân vật. Có lẽ phải thực sự đã từng yêu mới có thể hiểu hết được các cung bậc cảm xúc của các nhân vật, hay cảm nhận được hoàn cảnh xô đẩy khiến cho nhân vật buộc phải có những hành động như vậy. Văn phong truyện vẫn là cách hành văn quen thuộc của các tiểu thuyết lãng mạng phương Tây, không quá trần trụi, không quá nhiều dục vọng, chủ yếu làm nổi bật lên vẻ đẹp tình yêu. Mình cho rằng tác phẩm này cần đọc thật nghiêm túc và có cái nhìn đúng đắn về cuộc sống, tình yêu và xã hội mới cảm nhận hết được dụng ý của tác giả, nếu ai chỉ đọc sơ qua hay quen đọc tiểu thuyết hiện đại sẽ khó nắm bắt được vẻ đẹp của tác phẩm.
Xuân QuỳnhMột trong những tiểu thuyết kinh điển của làng văn học thế giới, một cuộc đấu tranh tưởng chừng như sẽ đi đến một cái kết viên mãn, nhưng cuộc đời lại không đơn giản như thế. Đọc cuốn truyện này, có hai điều đọng lại sâu nhất trong tâm mình, một là những lời đối đáp lại đầy sắc sảo, thông minh của Valdemar với giới quý tộc để thuyết phục họ chấp nhận đám cưới của mình. Hai là việc mô tả tâm trạng và suy nghĩ của người ở lại sau cái chết của người mình yêu thương, nó cực kì giống với suy nghĩ của mình. Đối với Xtefchia, là cảm giác vừa thương, nhưng vừa giận. Đối với Valdemar, mình đã mong đợi nhiều hơn nữa ở những hành động của anh phần cuối truyện dành cho giới quý tộc kia. Nhưng dường như cái kết buồn thế này lại có sức ám ảnh người đọc nhiều hơn, và cũng là sự đấu tranh vẫn còn đang để ngỏ trong thời đại của tác giả...
Nguyễn Hoàng Bảo Châu"Con Hủi" là một trong những tiểu thuyết đầu tay của nữ thi sĩ người Ba Lan Helena Mniszek. Ở thời điểm mới ra đời, tác phẩm phải chịu sự ghẻ lạnh của giới phê bình tuy nhiên lại gây nên một làn sóng mạnh mẽ tác động đến giới trẻ thời điểm đó. "Con Hủi" chính là một bài ca bất tử về mối tình trong sáng của Stefchia Rudecka, con gái của một chủ điền nhỏ và chàng Waldemar Michorowski, một đại công tử điển hình trong giới quý tộc. Tình yêu của họ thật đẹp biết bao, giống như những rung động của một bông hoa vừa chớm nở ngát hương. Tình yêu của họ mang một sự trong sáng và thuần khiết như chính tấm lòng đoan chính và kiều diễm của nàng Stefchia, tình yêu ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho Waldemar để chàng vững tin chống lại sự phân biệt đẳng cấp nặng nề của giới mình và bảo vệ mối tình trong sáng ấy. Thế nhưng, trong cái xã hội bất công đó, hạnh phúc nào đâu có tồn tại, Stefchia liên tục bị bọn quý tộc chèn ép, lăng mạ, họ gọi cô là "Con Hủi" của giới quý tộc. Quá nhạy cảm, Stefchia đã chết để bảo vệ mối tình đẹp như thơ ấý, nàng chết vì danh xưng "Con Hủi". Nhưng dù vậy, nhưng tình yêu của nàng và Waldemar vẫn còn mãi, vẫn tồn tại cùng thời gian. Một mối tình để lại bao tiếc thương cho bạn đọc muôn thế hệ và để lại niềm day dứt đến khôn cùng trong lòng độc giả trên toàn thế giới.
TrầnMình đọc quyển này từ lâu lắm rồi và đã đọc rất nhiều lần. Thật sự lần nào đọc cũng thấy xúc động lắm, cảm giác mới mẻ như đọc lần đâu vậy. Có lẽ với nhiều bạn trẻ, nội dung chuyện cũ rích, mô típ cũ, sến xẩm... nhưng với mình thì đây là một cuốn sách thật sự rất hay, từ cách dẫn truyện đến cách miêu tả tâm lý nhân vật, tả cảnh, mọi thứ như hiện ra trước mặt mình, sống động như thật vậy.
Nội dung "Con Hủi" xoay quanh tình yêu của chàng đại công tước và con gái của một chủ điền nhỏ trước xã hội đầy định kiến, đến cuối cùng nàng đã hi sinh vì tình yêu cao đẹp. Tác phẩm là một tấn bi kịch, đồng thời khen ngợi một tình yêu cao cả, chân thành, đầy cuốn hút, qua đó ta cảm nhận được tình yêu, một tình yêu dịu ngọt, nhẹ nhàng, thơ mộng biết bao!
Hình thức cuốn sách đẹp, bắt mắt, bìa cứng làm tôn lên giá trị kinh điển nó. Một quyển sách tuyệt vời.
MeoTrong sách có khá nhiều triết lý đúng như mình đã hình dung từ một quyển sách cũng được xếp vào hàng kinh điển. Điều làm mình khó quên là những chuyển biến trong tình cảm của một cô gái – một tiểu thư “nhỏ bé” từ chẳng có mấy thiện cảm sang yêu say đắm chàng trai - một đại công tử, nếu câu chuyện dừng lại ở đó thì chẳng có gì đáng bàn, bi kịch đã xảy đến vào lúc người ta ít ngờ tới nhất, những ngày cận kề lễ thành hôn của hai người, và cách giải thoát mà tác giả xây dựng cho tiểu thư quá nghiệt ngã…
Giọng văn của tác giả, khi chậm rãi nhẹ nhàng, lúc dồn dập, cương quyết, và cả lúc lại buồn thê lương, ai oán. Điều làm nội dung tác phẩm đi sâu vào lòng người hơn nữa là cảnh sắc, ở mỗi tình tiết lại có một cảnh riêng, dường như mang theo cả tâm trạng của con người trong bối cảnh đó, thêm nữa là những lời của đại công tử khi đối đáp với những người “cùng giới quý tộc” để bảo vệ tình yêu của mình, rất cương quyết nhưng rất thuyết phục. Một cuốn sách mà mình khá tâm đắc về mặt ngôn từ nữa, chỉ ví dụ thôi, bạn cần đưa những cảm nhận về nỗi thương xót trước sự ra đi của ai đó, bạn có thể hình dung ra được bao nhiêu, chỉ là hình dung thôi nhé,... nếu thấy bí từ và cảm xúc nữa, bạn có thể đọc và cảm nhận từ Helena Mniszek . Độ dài cuốn sách hơi làm mình ái ngại khi mới đọc, nhưng sau đó, mình biết rằng, từng ấy thời gian mình dành cho nhiêu đó trang mới đủ mang lại cho mình nhiều xúc cảm như vậy.
Kim NgânCon hủi, thoạt đầu cứ nghĩ đây là quyển sách viết về một người mắc căn bệnh ghê tởm này nhưng thật ra đây là một câu chuyện tình đau đớn và tàn nhẫn của một cô gái là con gái của điền chủ quý tộc nhỏ có tài sắc vẹn toàn và chàng trai là đại công tử thuộc dòng dõi cao quý. Câu chuyện khắc họa một cách rõ ràng về chuyện tình nhưng không môn đăng hộ đối, sự phân biệt giai cấp sâu sắc của phương Tây lúc bấy giờ. Đối với tôi, có lẽ câu chuyện tình này là tấn bi kịch cho cô gái dịu hiền nhưng bất hạnh, vừa đáng thương cũng vừa đáng trách, thương cho thân phận thấp kém dù cô có cố gắng đến đâu thì cũng không thể gỡ bỏ được xiềng xích của sự phân biệt, trách vì cô đã không vì tình yêu mà đấu tranh trước những lời nói cay độc của người khác, cô để mặc cho những lời nói đó ảnh hưởng đến mình và cuối cùng cô phải chết.
Tuấn PhongMột câu chuyện với kết cục đau đớn. Stefcia Rudecka, với sự thông minh và xinh đẹp của mình, đã khiến Waldemar để ý và đem lòng yêu thương. Nhưng hỡi ôi, giai cấp giữa 2 người họ đã ngăn cản họ để với nhau, khi 1 người chỉ là con gái của chủ đồn điền nhỏ, còn người kia lại là đại công tử của dòng họ quyền quý. Sau cùng, khi Rudecka quyết định bỏ đi thì Waldemar đã đến và níu nàng lại, chuyện tình tưởng chừng như sẽ có cái kết đẹp khi họ sẵn sàng đấu tranh, vượt qua mọi ngăn cấm giai cấp để đến với nhau, nhưng không. Giới quý tộc đã làm đủ mọi chiêu trò, với những bức thư nặc danh gửi đến, xúc phạm, đay nghiến Rudecka, gọi nàng là "con hủi". Cuối cùng, cô gái ấy đã chết, chết trong chính ngày cưới của mình, vì những cái độc tàn của xã hội phân chia giàu nghèo. Thật xót xa khi mà sự định kiến giai cấp của xã hội thời đó đã quá khắt khe, dẫn đến cái chết oan của 1 thiếu nữ.