Anh Cái cách mà William Golding dùng những hình ảnh hết sức gần gũi trong câu chuyện để thông qua đó ẩn dụ rất nhiều điều thâm thúy và sâu sắc làm mình cảm thán thật sự. Chính bản thân mình cũng tự hỏi rằng liệu là mình có giống như những đứa trẻ trong đây, sẽ đánh mất cái thiện vốn có để mà quay về với bóng tối khi mình rơi vào một cuộc sống thiếu vật chất, khó khăn, không có sự giáo dục,... hay không?Cách mà nhà văn đưa cái chết vào tác phẩm của ông đã khiến mình vô cùng bàng hoàng khi đọc đến những chi tiết đó. Việc nhân vật Simon nói chuyện được với Chúa Ruồi giống như việc con người chúng ta có thể đối diện với mặt ác của chính mình nhưng khi mà mình không còn đủ nhận thức để có thể quay về với con đường cũ nữa thì chúng ta sẽ chỉ mãi chìm vào bóng tối.Hãy đọc thử nhé!
HuyMột đám trẻ trai Anh Quốc gặp tai nạn máy bay nhưng may mắn thoát chết khi máy bay rơi xuống một hoang đảo ở Nam Thái Bình Dương. Ralph, một trong hai đứa lớn nhất, được bầu làm sếp nhờ sở hữu chiếc tù và vỏ ốc. Nhưng rồi trật tự trong thế giới trẻ con ấy nhanh chóng bị lung lay. Mong muốn duy trì ngọn lửa và khói hiệu (lời cầu cứu thế giới) của Ralph bắt đầu mâu thuẫn với công cuộc săn heo kiếm thịt của Jack. Và một cuộc chiến nổ ra. Chúa Ruồi quả đúng là một câu chuyện ngụ ngôn rúng động về sự lộng hành của Cái Ác. Một tác phẩm đáng đọc (và không quá khó đọc của một tác giả Nobel), nếu bạn nghĩ nó quá khô khan, triết lí thì không đâu nhé.
Han LinhMáy bay đưa lũ trẻ đi sơ tán trong một cuộc chiến tranh nguyên tử bị trúng đạn, nhưng sau đó chúng may mắn sống sót trên một hoang đảo. Chúng tập họp lại và bầu Ralph làm thủ lĩnh để nghĩ cách sống sót trên hòn đảo. Cuộc sống không có người lớn lúc đầu khiến lũ trẻ vui sướng và cảm thấy được tự do. Thế nhưng cuộc sống thiếu thốn trên hoang đảo và việc Jack đi săn bỏ lỡ cơ hội được cứu khiến mâu thuẫn giữa hai đứa lớn đứng đầu ngày càng cao.
Diễn biến ngày càng phức tạp và gây cấn khi chúng bắt đầu chia làm hai phe. Ralph với hy vọng được cứu bằng cách vẫn duy trì ngọn lửa, còn Jack luôn thích việc giết chóc săn bắt. Được viết khi nhân loại trải một qua cuộc thế chiến khủng khiếp trong vòng hơn hai mươi năm. Các cường quốc từng là đồng minh (Đức- Ý- Nhật) trước kia đã chuyển thành hai phe đối địch gay gắt khiến người đọc liên tưởng ngay đến sự chuyển biến trong truyện giữa hai phe Ralph và Jack. Ta càng khó tưởng tượng nổi khi phe của Jack giết Simon, Piggy, và truy sát Ralph để dành quyền thống trị hòn đảo.
Kết đoạn là những trang sách đầy máu me khi diễn tả tội ác thông qua “trò chơi” của bọn Jack. Nhóm của Ralph không còn ai và nó phải chạy khỏi sự truy lung của bọn chúng. Piggy, cộng sự của Ralph phải chết một cách chua xót, còn hai đứa trẻ sinh đôi Sam-Eric phải phục tùng và chịu hành hạ của phe Jack. Cơn khát máu nổi lên và chúng quyết định đốt hết cả hòn đảo để tìm bắt Ralph.
Con người với bản tính vốn ác độc mà hắn có, sẵn sang giết chết đồng loại như diễn biến trong câu chuyện dưới bầu trời Nam Thái Bình Dương nắng gắt. “Chúa Ruồi” được ra đời cũng là tiếng nói đanh thép của tác giả phản đối chiến tranh bạo lực, lên án cái ác của con người.
hoàng anh Một lũ trẻ con chưa đến tuổi thiếu niên sẽ xoay sở ra sao khi thiếu vắng bàn tay chăm sóc của cha mẹ, thiếu vắng những luật lệ của thầy cô? Hòn đảo hoang giữa Thái Bình Dương rộng lớn kia sẽ là thiên đường cho chúng vui chơi thoả thích hay sẽ trở thành một chiến trường “con con" để chúng tập dợt trước khi thực sự trưởng thành? Một tai nạn khiến lũ trẻ mắc kẹt ở đây, và chúng sẽ làm gì để có thể sống tới khi được giải cứu? Đâu mới là lựa chọn tốt nhất cho chúng: giữ ngọn lửa luôn cháy trên đỉnh núi hay săn bắt để có cái ăn? Những đứa trẻ ấy, dù là Raph hay Jack, đều đã quen với việc có người lớn bên cạnh. Mọi thắc mắc, khó khăn mà chúng gặp phải sẽ luôn được giúp đỡ khi cầu cứu cha mẹ hoặc thầy cô. Nhưng bây giờ thì khác, không có người lớn nào ở đây. Số phận buộc một người trong số chúng phải trở thành người lớn, một kẻ lãnh đạo có trách nhiệm thực thi các luật lệ và dẫn dắt đám trẻ nhỏ hơn. Vậy thì Raph hay Jack, ai mới là người xứng đáng? Lựa chọn đầu tiên đã nhen lên trong lũ trẻ một mối xung đột vô hình. Có thể ban đầu, chúng vẫn còn nhớ tới những bài học ở trường, vẫn còn e sợ những lời răn đe của cha mẹ nên chúng tin vào xã hội “văn minh" mà Raph tạo ra. Nhưng rồi cuộc sống khắc nghiệt nơi đảo hoang bắt chúng phải lựa chọn nhiều hơn, và những xung đột cứ theo đó bùng lên không cách nào dập tắt. Lửa hay thịt? Tại sao phải lựa chọn một khi cả hai đều quan trọng như nhau. Chính sai lầm ấy của Raph đã khiến cậu vốn đang là một nhà lãnh đạo tài ba trở thành một kẻ ngốc nghếch nhu nhược, khiến cậu không còn đủ sức chống lại phe của Jack, kết quả là nền văn minh cậu xây dựng trong phút chốc bị những điều mông muội, mọi rợ của Jack thay thế. Cậu tin rằng chỉ cần duy trì ngọn lửa là cả bọn sẽ được cứu mà quên mất rằng trước khi được cứu, chúng phải sống trước đã. Jack có thịt - thứ mà bất kì đứa trẻ nào cũng thèm khát, điều ấy tạo cho Jack một sức mạnh dần lấn át kẻ lãnh đạo chỉ biết hô hào như Raph. “Cuộc chiến như trò đùa của lũ trẻ chỉ thiêu rụi một hòn đảo hoang và làm chết hai đứa nhỏ”. Đúng vậy, sau cùng chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ, người lớn sẽ coi đây là một trò chơi, mọi tai nạn xảy ra đều là ngoài ý muốn. Tội lỗi của Jack và đám trẻ sẽ nằm lại nơi hòn đảo này, rồi chúng sẽ trở về và không bao giờ bị kết tội vì những điều mình đã gây ra. Nhưng hãy thử tưởng tượng xem, nếu thứ chúng thiêu rụi không phải hòn đảo mà là Trái đất này, liệu mọi người có còn nghĩ đấy là trò trẻ con nữa không?
Khánh VyChúa Ruồi là tác phẩm văn học kinh điển được xuất bản năm 1954, đây là tác phẩm đầu tay và nổi tiếng nhất của tác giả William Golding, được dựng thành phim 2 lần và đã đoạt giải thưởng Nobel Văn Chương vào năm 1983.
Câu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời.
Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn.
Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.
Chúa ruồi rất khó đọc và cảm nhận, một cuốn sách chỉ hơn 300 trang nhưng đọc đến 200 trang rồi mình định bỏ dở!!!? vì nó quá là khó hiểu và viết về một lũ trẻ theo mình thấy là “điên loạn”. Cố gắng đọc nốt, và nó không hổ danh là một tác phẩm đạt giải Nobel văn chương khi có quá nhiều tầng nghĩa và được đưa vào sách giáo khoa Ngữ Văn của Anh, Mỹ (đọc chú thích). Lay mắt từng chương một nhưng đến 3 chương cuối thật sự là “ngấu nghiến” khi câu chuyện được đưa lên đến đỉnh điểm là cái chết, và cuộc trốn chạy nghẹt thở của Ralph. Phân đoạn mất não nhất mình thấy chính là phân đoạn Simon nói chuyện với “Chúa Ruồi”, mình đọc đi đọc lại vài lần vẫn không hiểu cái gì hết? Thằng này đang ngáo đá, đang mơ hay đang nói chuyện với một thế lực siêu nhiên nào đó?
Kết thúc truyện sẽ ra sao? Hãy tìm đọc nếu tò mò nhé!
Mộ VânCâu chuyện bắt đầu với bối cảnh thật yên bình . Một hòn đảo nhỏ xanh biếc giữa biển khơi . Trên đảo còn có những mạch nước ngọt và ấm , có những đồi cây , những cụm rừng già . Nhóm vài đứa trẻ bị lạc đến nơi tưởng như địa đàng này . Cuộc sống bình yên những ngày đầu mới đến nhanh chóng trôi qua . Chúng bắt đầu khác đi .
Môi trường trở nên khắc nghiệt buộc chúng phải thay đổi . Có đứa đến cùng chỉ mong được sống yên , có đứa lại bắt đầu muốn được cai trị .
Từng sự vật , sự việc trong truyện đều được tác giả hình tượng , biểu tượng hóa đến tài tình . Hình ảnh cái cột của Chúa Ruồi và những cơn cuồng hoan dưới ánh lửa bập bùng giữa hoàng hôn của đám trẻ làm người đọc xúc động mạnh .
Rồi khi đã thoát khỏi nơi tưởng chừng như vô vọng đó , người ta lại nói với các em về cuộc chiến còn đang diễn ra bên ngoài hòn đảo này . Vậy ra mọi điều tăm tối còn chưa kết thúc ở đây ư ? Ở ngoài hòn đảo có thể cũng chẳng khác gì nơi đó .
Truyện chỉ dừng lại khi các em lên máy bay và bay đi khỏi hòn đảo , chuyến bay vô định .
Tác phẩm làm người đọc suy ngẫm nhiều về nhân tính , về thiện và ác ở nơi bản ngã mỗi người . Nó u tối nhưng không cũng chẳng kém phần hiện thực .
ThanhMột lời cảnh báo của William Golding về mảng tối của con người thông qua câu chuyện về đám nhóc đi tản cư bị rơi máy bay trên đảo hoang.
Tài năng về miêu tả tâm lý nhân vật của tác giả khiến cho người đọc cũng hồi hộp theo từng bối cảnh xảy đến với bọn trẻ. Từ khi cái kính đại diện cho tri thức, công lý của Piggy bị vỡ, đám trẻ con cầm đầu là Jack đã bị rơi vào khoảng tối ẩn sâu trong phần con của mỗi người. Chúng trở nên khát máu hơn sau mỗi cuộc đi săn. Từ con heo nái đang cho con bú bị giết, chặt đầu treo lên để đám ruồi bu đen, nhe hàm răng đáng sợ, hình tượng của Chúa Ruồi đen tối, đến cái chết đầy đau đớn của Simon, Piggy, những giọt nước mắt sầu thảm, bi thương của Ralph lúc được cứu.
Tác giả đã đưa nhân vật của mình đi dần trên nấc thang tội lỗi, bậc thang của tham, sân si, rộng ra chính là chiến tranh đã tàn phá sự thiện lương của con người. Ghê gớm hơn, con người đã bất chấp hủy hoại thiên nhiên (hình tượng hòn đảo cháy rụi) vì hiềm khích, lòng tham địa vị cố hữu, chỉ để đạt được mục đích giết chết đồng loại, những kẻ ngáng chân trên con đường độc quyền cá nhân (loại bỏ Ralph để Jack lên làm sếp của đám trẻ). Vì lòng tham, vì phần con, mà con người bất chấp từ bỏ nền văn minh, đi ngược về bản năng nguyên thủy, thông qua hình tượng đám trẻ bỏ quần đùi áo phông để trần truồng vẽ vằn vện lên cơ thể khát máu như một đám mọi con.
kuliChúa ruồi - Lord of the Flies (dịch từ tiếng Hebrew “Beelzebub”), là hiện thân cho cái Ác bẩm sinh trong mỗi con người.
.
Trong hoàn cảnh Thế chiến thứ hai, máy bay đưa một nhóm những đứa trẻ được đưa đi sơ tán khỏi nước Anh đã rơi xuống một hòn đảo hoang. Khoảng vài chục đứa trẻ từ sáu đến mười hai tuổi đã tự tìm cách để tồn tại trong thế giới mới, không có người lớn để lo liệu cho chúng nữa, và đó là lúc tất cả tính cách, thiện-ác trong mỗi con người được thể hiện.
.
Những đứa trẻ được chiều chuộng trong một xã hội ổn định và lúc nào cũng có người lớn, “chỉ cần "thưa thầy, thưa cô" là mình có liền câu trả lời”; nay phải xoay xở sống như một bộ lạc, dựng trại, đốt lửa, và rồi cuối cùng “chơi” cả “trò chơi chiến tranh”, thậm chí giết nhau để thể hiện quyền lực, những điều tưởng chừng như chỉ xảy ra trong thế giới “ưu việt” của người lớn.
.
“Giữa bọn chúng, Ralph, bẩn thỉu, tóc rối bù, mũi dài thòng lòng, khóc than cho sự ngây thơ đã chết và lòng dạ đen tối của con người,...”
.
Tác phẩm được ra mắt năm 1954, nhưng mãi hai chục năm sau nó mới được xuất bản và trở nên nổi tiếng tại Mỹ (chứ không phải nước Anh quê nhà tác giả). “Lord of the Flies” là một tác phẩm được đầu tư thực sự, chứa nhiều hình ảnh ẩn dụ mang nhiều ý nghĩa, từ tên nhân vật tới những chi tiết như “ vỏ sò” làm tù và, hay “cặp kính của Piggy”...và nhiều hình ảnh khác người ta còn chưa giải nghĩa được. Đến cái kết của câu chuyện cũng làm người ta suy nghĩ nhiều, về thiện ác, về tương lai của những đứa trẻ khi về nhà, khi trước mắt chúng là cuộc sống với nhiều mối lo, hơn cả là cuộc chiến tranh thế giới thực sự với vũ khí hạt nhân, bom nguyên tử...
.
Cuốn sách này với mình thật ra hơi khó để đọc một lèo vì đọc bản dịch thấy tác giả miêu tả rất nhiều thay vì kể tình tiết, dẫn dắt như cách thông thường. Đọc đi đọc lại nhiều lần, tập trung thì mới hiểu đoạn đó đang nói về điều gì. Đọc xong kiểu bị đau đầu theo luôn vì đấu tranh tư tưởng và câu chuyện của nó, nên cũng mất lâu mới viết review lại. .
hậuTrong hoàn cảnh Thế chiến thứ hai, máy bay đưa một nhóm những đứa trẻ được đưa đi sơ tán khỏi nước Anh đã rơi xuống một hòn đảo hoang. Khoảng vài chục đứa trẻ từ sáu đến mười hai tuổi đã tự tìm cách để tồn tại trong thế giới mới, không có người lớn để lo liệu cho chúng nữa, và đó là lúc tất cả tính cách, thiện-ác trong mỗi con người được thể hiện. Những đứa trẻ được chiều chuộng trong một xã hội ổn định và lúc nào cũng có người lớn, “chỉ cần "thưa thầy, thưa cô" là mình có liền câu trả lời”; nay phải xoay xở sống như một bộ lạc, dựng trại, đốt lửa, và rồi cuối cùng “chơi” cả “trò chơi chiến tranh”, thậm chí giết nhau để thể hiện quyền lực, những điều tưởng chừng như chỉ xảy ra trong thế giới “ưu việt” của người lớn. “Giữa bọn chúng, Ralph, bẩn thỉu, tóc rối bù, mũi dài thòng lòng, khóc than cho sự ngây thơ đã chết và lòng dạ đen tối của con người,...” Tác phẩm được ra mắt năm 1954, nhưng mãi hai chục năm sau nó mới được xuất bản và trở nên nổi tiếng tại Mỹ (chứ không phải nước Anh quê nhà tác giả). “Lord of the Flies” là một tác phẩm được đầu tư thực sự, chứa nhiều hình ảnh ẩn dụ mang nhiều ý nghĩa, từ tên nhân vật tới những chi tiết như “ vỏ sò” làm tù và, hay “cặp kính của Piggy”...và nhiều hình ảnh khác người ta còn chưa giải nghĩa được. Đến cái kết của câu chuyện cũng làm người ta suy nghĩ nhiều, về thiện ác, về tương lai của những đứa trẻ khi về nhà, khi trước mắt chúng là cuộc sống với nhiều mối lo, hơn cả là cuộc chiến tranh thế giới thực sự với vũ khí hạt nhân, bom nguyên tử. Cuốn sách này với mình thật ra hơi khó để đọc một lèo vì đọc bản dịch thấy tác giả miêu tả rất nhiều thay vì kể tình tiết, dẫn dắt như cách thông thường.
PhngaTrước tiên có lẽ là do cái tên "Chúa Ruồi" đã gây tò mò đối với bản thân mình. Và có một lần mình nghe được bạn mình nói rằng nội dung trong quyển sách này khá ghê rợn, có cảnh những đứa trẻ giết hại lẫn nhau. Vậy là mình đã mượn quyển sách này của nó, rồi về nhà nghiền ngẫm. Bản thân CR là một tác phẩm kinh điển, mà theo mình thấy, đã là tác phẩm kinh điển thì khó lòng nào có thể hiểu được ngay từ những trang đầu tiên. Những chương đầu của CR chỉ đơn giản là câu chuyện của những đứa trẻ bị bỏ rơi trên một hòn đảo và chúng phải tự xoay xở để có thể tồn tại trên hòn đảo ấy. Nhưng càng về sau thì câu chuyện đã không còn là một chuyến phiêu lưu đơn thuần, bản chất của từng đứa trẻ trong tác phẩm dần dần lộ rõ. Bản thân mình thật sự đã không thể hiểu được là quyển sách này đang muốn nói gì khi đọc những chương đầu tiên. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc khi bạn đọc những chương cuối thì bạn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu chuyện. Cái cách mà William Golding dùng những hình ảnh hết sức gần gũi trong câu chuyện để thông qua đó ẩn dụ rất nhiều điều thâm thúy và sâu sắc làm mình cảm thán thật sự. Chính bản thân mình cũng tự hỏi rằng liệu là mình có giống như những đứa trẻ trong đây, sẽ đánh mất cái thiện vốn có để mà quay về với bóng tối khi mình rơi vào một cuộc sống thiếu vật chất, khó khăn, không có sự giáo dục,... hay không?Cách mà nhà văn đưa cái chết vào tác phẩm của ông đã khiến mình vô cùng bàng hoàng khi đọc đến những chi tiết đó. Việc nhân vật Simon nói chuyện được với Chúa Ruồi giống như việc con người chúng ta có thể đối diện với mặt ác của chính mình nhưng khi mà mình không còn đủ nhận thức để có thể quay về với con đường cũ nữa thì chúng ta sẽ chỉ mãi chìm vào bóng tối.
Linh biChúa ruồi là một quyển sách khiến người ta phải suy nghĩ nhiều, trước khi đọc, trong khi đọc và sau khi đọc. Trước khi bắt tay vào đọc Chúa ruồi thật sự tớ đã cố đọc ba mươi mấy trang đầu nhưng rồi bỏ dở vì biết rõ mình chưa sẵn sàng. Nửa năm sau tớ cầm Chúa ruồi lên và bắt đầu lại. Truyện có nhiều chi tiết khó hiểu, như việc mô tả cảnh Roger ném đá Henry hay chi tiết về em bé có bớt hồng trên má, đó là chưa kể những chi tiết được giải nghĩa ở mục Lời cuối của sách. Ngay cả khi đã đọc đến phần kết, những hình ảnh ẩn dụ đều nằm ngoài khả năng phân tích và nắm bắt của tớ. Tuy nhiên, ngay cả khi không thể tự giải mã những chi tiết đó thì Chúa ruồi vẫn khiến tớ rùng mình. Tính man rợ của quyển sách này được dẫn dắt một cách vô cùng hợp lí, những tình tiết tiếp nối nhau tạo nên biến chuyển trong tính cách của nhân vật đều khiến người ta khó lòng phủ nhận bản tính xấu xa, tàn ác trong con người mà tác giả cố truyền tải. Ban đầu tớ để quyển này 3.5*, sau đó là 4* rồi suy đi nghĩ lại thì chọn 5*. Không có nghĩa là tớ đồng ý với thông điệp quyển sách này truyền tải, mà 5* này tặng cho câu hỏi nó đặt ra cho người đọc, cũng là điều khiến quyển sách này trở nên hết sức đặc biệt và thâm thúy. Phần đầu đọc rất nhàm chán, nhưng càng về sau khi các tình huống bắt đầu được xâu chuỗi để tạo hình nhân vật và tình tiết trở nên gây cấn thì sẽ cuốn hút và đặc sắc hơn.
T.AReview về Chúa ruồi - một thể loại sách nhân văn, nhưng ý nghĩa cùa nó sẽ khá là nặng nề. Một cuốn sách được viết theo bối cảnh hậu chiến tranh. Mọi thứ thực dụng vô cùng. Một cuốn sách không được lòng ở những năm đầu xuất bản và gây ra nhiều ý kiến trái chiều. Vì nó quá đau khổ, quá sần sùi và quá ám ảnh. Thiện là gì? Ác là gì? Hoặc chỉ là thiện? Hoặc chỉ là ác? Hay đâu đó thiện ác xen lẫn? Và chúng ta ngóng chờ thắng lợi sẽ về phía nào? Một quyển sách theo mình đánh giá, nếu là dành cho lứa tuổi thiếu niên thì thật sự không phải là tác phẩm phù hợp với độ tuổi. Nó sẽ làm cho các em cảm thấy cuộc sống rất không tươi đẹp, khá điên loạn, có thể đánh mất cả sự trong sáng vốn có của độ tuổi này. Nếu nói nó dành cho độ tuổi trưởng thành thì thật sự đã là một nội dung từng trải của nhiều người. Mà nó là một tác phẩm dành cho nhân loại, hay đúng ra là cho văn hóa văn minh nhân loại. Rất đáng để suy ngẫm...
AnhNghe cái tên là thấy đặc biệt rồi! Câu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời. Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn. Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.
TiênCâu chuyện xoay quanh một nhóm hơn mười đứa trẻ người Anh mắc kẹt trên hoang đảo sau vụ tai nạn máy bay. Ban đầu, chúng rất thích thú với hòn đảo kì lạ này vì được tự do khám phá khi không có người lớn. Chúng bầu Ralph – người sở hữu vỏ ốc tù và có thể triệu tập mọi người làm thủ lĩnh. Nhưng rồi, nội bộ đám trẻ xảy ra xích mích nên chia hai phe. Một phe của Ralph với hi vọng giữ lửa để phát tín hiệu cầu cứu. Phe còn lại của Jack, quy tụ những đứa trẻ thích săn bắn và chấp nhận sống bản năng. ‘Chúa Ruồi’ bắt đầu bằng sự hào hứng và thơ ngây của con trẻ. Chúng cùng nhau tận hưởng nắng gió, làn nước mát lạnh của hoang đảo và đắm chìm trong những cuộc phiêu lưu tìm hiểu địa hình đầy lý thú. Khi đó, chúng vẫn nhận thức rõ mình là người Anh – một dân tộc văn minh, tiến bộ và quy củ. Nhưng dần dần, những niềm vui đơn giản đã nhường cho một dã tâm lớn hơn – cai trị.
Han LinhCHÚA RUỒI-William Golding
Hé lu!! Lâu lắm rồi mới set up chụp hình rồi viết review nè. Quyển sách lần này mình review đã từng đạt giải Nobel nên mình đã cực kì háo hức trước khi bước vào câu chuyện của tác phẩm lần này. Lại như mọi lần, trước hết mình sẽ nói về cơ duyên đã khiến mình muốn đọc quyển sách này. Trước tiên có lẽ là do cái tên "Chúa Ruồi" đã gây tò mò đối với bản thân mình. Và có một lần mình nghe được bạn mình nói rằng nội dung trong quyển sách này khá ghê rợn, có cảnh những đứa trẻ giết hại lẫn nhau. Vậy là mình đã mượn quyển sách này của nó, rồi về nhà nghiền ngẫm. Bản thân CR là một tác phẩm kinh điển, mà theo mình thấy, đã là tác phẩm kinh điển thì khó lòng nào có thể hiểu được ngay từ những trang đầu tiên. Những chương đầu của CR chỉ đơn giản là câu chuyện của những đứa trẻ bị bỏ rơi trên một hòn đảo và chúng phải tự xoay xở để có thể tồn tại trên hòn đảo ấy. Nhưng càng về sau thì câu chuyện đã không còn là một chuyến phiêu lưu đơn thuần, bản chất của từng đứa trẻ trong tác phẩm dần dần lộ rõ. Bản thân mình thật sự đã không thể hiểu được là quyển sách này đang muốn nói gì khi đọc những chương đầu tiên. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc khi bạn đọc những chương cuối thì bạn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu chuyện. Cái cách mà William Golding dùng những hình ảnh hết sức gần gũi trong câu chuyện để thông qua đó ẩn dụ rất nhiều điều thâm thúy và sâu sắc làm mình cảm thán thật sự. Chính bản thân mình cũng tự hỏi rằng liệu là mình có giống như những đứa trẻ trong đây, sẽ đánh mất cái thiện vốn có để mà quay về với bóng tối khi mình rơi vào một cuộc sống thiếu vật chất, khó khăn, không có sự giáo dục,... hay không?Cách mà nhà văn đưa cái chết vào tác phẩm của ông đã khiến mình vô cùng bàng hoàng khi đọc đến những chi tiết đó. Việc nhân vật Simon nói chuyện được với Chúa Ruồi giống như việc con người chúng ta có thể đối diện với mặt ác của chính mình nhưng khi mà mình không còn đủ nhận thức để có thể quay về với con đường cũ nữa thì chúng ta sẽ chỉ mãi chìm vào bóng tối.
Văn HươngChúa ruồi là một trong những cuốn sách kinh điển và là tác phẩm đầu tay của nhà văn William Golding. Cuốn sách được xuất bản năm 1945, đây là tác phẩm thực sự đem lại cho người đọc sự hứng thú và rùng mình. Toàn bộ nội dung cuốn sách là câu chuyện kể về một đám trẻ may mắn được sống sót trên một hoang đảo trong một cuộc chiến tranh nguyên tử. Vì muốn dành lấy sự sống cho bản thân mà đám trẻ đã mất đi sự ngây thơ đáng có thay vào đó với bản năng bất chấp mọi cách để đạt được mong muốn của mình chúng đã hãm hại nhau, và sống thật tàn nhẫn với nhau. Với ngòi bút nghệ thuật đặc sắc của mình, William Golding đã sáng tác ra một chuyến phiêu lưu đầy ám ảnh, ngập tràn đau đớn và hãi hùng. Quyển sách kinh điển này đã vinh dự được nhận giải thưởng Nobel năm 1983.
HTTVNhững chương đầu của CR chỉ đơn giản là câu chuyện của những đứa trẻ bị bỏ rơi trên một hòn đảo và chúng phải tự xoay xở để có thể tồn tại trên hòn đảo ấy. Nhưng càng về sau thì câu chuyện đã không còn là một chuyến phiêu lưu đơn thuần, bản chất của từng đứa trẻ trong tác phẩm dần dần lộ rõ. Bản thân mình thật sự đã không thể hiểu được là quyển sách này đang muốn nói gì khi đọc những chương đầu tiên. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc khi bạn đọc những chương cuối thì bạn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu chuyện. Cái cách mà William Golding dùng những hình ảnh hết sức gần gũi trong câu chuyện để thông qua đó ẩn dụ rất nhiều điều thâm thúy và sâu sắc làm mình cảm thán thật sự. Chính bản thân mình cũng tự hỏi rằng liệu là mình có giống như những đứa trẻ trong đây, sẽ đánh mất cái thiện vốn có để mà quay về với bóng tối khi mình rơi vào một cuộc sống thiếu vật chất, khó khăn, không có sự giáo dục,... hay không?Cách mà nhà văn đưa cái chết vào tác phẩm của ông đã khiến mình vô cùng bàng hoàng khi đọc đến những chi tiết đó. Việc nhân vật Simon nói chuyện được với Chúa Ruồi giống như việc con người chúng ta có thể đối diện với mặt ác của chính mình nhưng khi mà mình không còn đủ nhận thức để có thể quay về với con đường cũ nữa thì chúng ta sẽ chỉ mãi chìm vào bóng tối.
HamiMột cuốn sách về những đứa trẻ ngây thơ bị lạc vào một hòn đảo hoang, tưởng chừng chỉ là một cuộc phiêu lưu nhưng tác giả lại hé lộ những khía cạnh đáng sợ của con người. Đó chỉ mới là những đứa trẻ tầm dưới 12 tuổi. Nhưng chỉ khoảng hơn một tháng trong rừng, chúng đã biến thành những tên ác quỷ, đã có thể giết người. Thằng mọi. Đó là cách Ralph gọi tên bọn chúng. Không còn là Jack, Robert, Roger, Sam, Eric nữa, chỉ là thằng mọi. Liệu đó có phải chỉ dùng để nói đến cái sự bẩn thỉu, những nết vẽ vằn vện, những điệu múa cuồng say khát máu. Không, là sự đục rỗng của tâm hồn. Không còn văn minh, không còn trật tự. Từ lúc né tránh vì giết nhầm Simon, chúng đã hiên ngang thừa nhận, hiên ngang giết Piggy và hiên ngang cười nhạo. Chúng hành hạ Sam và Eric, chúng đuổi bắt Ralph, chúng đốt cả khu rừng chim muông, chúng vuốt nhọn cây lao mà mục đích không chỉ là săn heo nữa rồi. Chúng không còn là những đứa trẻ. Thằng mọi.
Những đứa trẻ là phiên bản thu nhỏ của người lớn. Xã hội của chúng trong rừng là phiên bản thu nhỏ của xã hội ngoài kia. Đã từng có tôn ti trật tự. Đã từng là đồng minh giúp đỡ lẫn nhau. Chỉ với chục đứa trẻ, chỉ với trò chơi “chiến tranh” mà đã thể hiện được sự ham muốn quyền lực, sự khát máu chém giết. Chỉ với dăm ba đứa trẻ mà đã có 2 người chết, khu rừng bị cháy rụi và một cuộc thảm sát. Ralph được cứu nhưng có thật sự được cứu, khi cuộc sống đang chờ cậu ngoài kia như phiên bản tồi tệ hơn, tàn ác hơn gấp trăm nghìn lần ở đây. Ralph òa khóc. Có lẽ với mình, đó là chi tiết đắt nhất trong cả cuốn sách. Khóc vì bất lực, khóc vì đã từng có một Ralph, một Piggy, một Simon, một Robert, một Jack, một Roger, một Sam, một Eric như thế, bước lên hòn đảo với một sự thích thú hồn nhiên của những đứa trẻ để rồi lúc bước ra chúng đã không còn biết bản thân mình là ai nữa rồi.
đôngMình thấy đây là một câu chuyện hay, ra đời vào năm 1954 của thế kỷ trước, đã đạt giải Nobel, nội dung truyện kể về một vụ rơi máy bay làm cho một số trẻ em bị kẹt lại nơi hoang đảo, đây là một nơi đáng để sống với phong cảnh tuyệt đẹp, có trời xanh, mây trắng, nắng vàng, biển trong vắt, mênh mông. Bọn trẻ với tâm hồn ngây thơ và trong sáng, nhưng rồi thời gian trôi qua, bọn trẻ dần lớn lên, chúng dần thể hiện cái tôi của bản thân, dần xa rời kỷ luật và rời xa quy chuẩn đạo đức của xã hội,trở thành những kẻ ăn chơi, phá họa, ích kỷ, thù địch lẫn nhau, thỏa mãn phần thú trong mỗi con người. Tuy nhiên cuối cùng cái thiện vẫn chiến thắng cái ác, những đứa trẻ không sa đọa có cuộc sống ấm áp, hạnh phúc. Truyện đề cao tính thiện. Mình thấy hay, lôi cuốn, nhiều phân đoạn gay cấn, hồi hộp.
Min xùCó một điều mình khuyên các bạn trước khi đọc cuốn sách này là không đọc phần bìa sách, lời giới thiệu, cũng không nên xem review nào mà có hơi spoil nội dung cuốn sách, vì rất dễ đoán ra nội dung. Cứ mở hẳn ra và đọc một mạch từ đầu đến cuối nhé.Mình sẽ chỉ nêu cảm nhận một chút. William Golding thật sự rất đỉnh khi miêu tả những chi tiết kịch tính, nó khiến mình vô cùng hồi hộp. Mình cũng dần hiểu tại sao lúc đầu cuốn sách này vốn bị các nhà xuất bản từ chối, vì có một số chi tiết ngẫm lại rất u ám, vài đoạn ám ảnh trong đầu mình suốt. Cuốn sách đưa mình đến một cảm giác rất nóng nực, mình phải thú nhận. “Chúa ruồi” là một cuốn sách hay, đưa mình đến một cảm giác khá mới lạ, nội dung cuốn sách ẩn dụ rất nhiều, có nhiều cái tự mình có thể hiểu được. Cuối sách có một phần giải nghĩa một chút những hình ảnh ẩn dụ trong sách, lúc đấy mình vỡ lẽ được nhiều điều nữa. Mong có thể tìm thêm được những cuốn sách theo thể loại này.
Bảo BảoHé lu!! Lâu lắm rồi mới set up chụp hình rồi viết review nè. Quyển sách lần này mình review đã từng đạt giải Nobel nên mình đã cực kì háo hức trước khi bước vào câu chuyện của tác phẩm lần này. Lại như mọi lần, trước hết mình sẽ nói về cơ duyên đã khiến mình muốn đọc quyển sách này. Trước tiên có lẽ là do cái tên "Chúa Ruồi" đã gây tò mò đối với bản thân mình. Và có một lần mình nghe được bạn mình nói rằng nội dung trong quyển sách này khá ghê rợn, có cảnh những đứa trẻ giết hại lẫn nhau. Vậy là mình đã mượn quyển sách này của nó, rồi về nhà nghiền ngẫm. Bản thân CR là một tác phẩm kinh điển, mà theo mình thấy, đã là tác phẩm kinh điển thì khó lòng nào có thể hiểu được ngay từ những trang đầu tiên. Những chương đầu của CR chỉ đơn giản là câu chuyện của những đứa trẻ bị bỏ rơi trên một hòn đảo và chúng phải tự xoay xở để có thể tồn tại trên hòn đảo ấy. Nhưng càng về sau thì câu chuyện đã không còn là một chuyến phiêu lưu đơn thuần, bản chất của từng đứa trẻ trong tác phẩm dần dần lộ rõ. Bản thân mình thật sự đã không thể hiểu được là quyển sách này đang muốn nói gì khi đọc những chương đầu tiên. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc khi bạn đọc những chương cuối thì bạn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu chuyện. Cái cách mà William Golding dùng những hình ảnh hết sức gần gũi trong câu chuyện để thông qua đó ẩn dụ rất nhiều điều thâm thúy và sâu sắc làm mình cảm thán thật sự. Chính bản thân mình cũng tự hỏi rằng liệu là mình có giống như những đứa trẻ trong đây, sẽ đánh mất cái thiện vốn có để mà quay về với bóng tối khi mình rơi vào một cuộc sống thiếu vật chất, khó khăn, không có sự giáo dục,... hay không?Cách mà nhà văn đưa cái chết vào tác phẩm của ông đã khiến mình vô cùng bàng hoàng khi đọc đến những chi tiết đó. Việc nhân vật Simon nói chuyện được với Chúa Ruồi giống như việc con người chúng ta có thể đối diện với mặt ác của chính mình nhưng khi mà mình không còn đủ nhận thức để có thể quay về với con đường cũ nữa thì chúng ta sẽ chỉ mãi chìm vào bóng tối.
Minh MinhKhó đọc là cảm nhận đầu tiên của tôi về tác phẩm này, tác giả dùng rất nhiều chi tiết mang tính biểu tượng, đến nỗi người đọc phải thắc mắc tại sao ông lại mô tả kĩ vật này như vậy? Tại sao ông lại lan man vào những chi tiết không đâu? Thế nhưng những chi tiết đó là là những chi tiết đắt giá nhất, nó đánh dấu sự thay đổi tâm lý trong những đứa trẻ từng chút từng chút một mà chính chúng cũng không nhận ra, trừ một đứa trẻ. “Nhân chi sơ, tính bản thiện”, liệu có đúng? Hay con người vốn tồn tại cả 2 mặt thiện ác nhưng do nền văn minh đã hướng con người về phía thiện nhiều hơn? Có thể chúng ta thấy những gì bài học đạo đức trong trường là giáo điều, là cổ hủ nhưng rõ ràng nó vẫn ăn sâu vào tiềm thức mỗi con người, nó tạo ra một rào cản gọi là đạo đức, nhưng đạo đức thực chất chỉ là một bộ quy tắc ứng xử được đa số xã hội công nhận, Xã hội trong tác phẩm này lại có một bộ quy tắc ứng xử khác, một “đạo đức” hoàn toàn khác với đạo đức mà chúng ta biết, nhưng liệu khác có nghĩa là sai? Không, nó không sai khi tất cả mọi người xung quanh bạn đều cho là nó đúng, nhất là đối với những đứa trẻ với tâm hồn chưa bị những quy tắc thông thường ngấm quá sâu. Nobel văn chương hoàn toàn xứng đáng với tác phẩm này, người đọc có thể cảm nhận được mạch truyện chính một cách dễ dàng, với những người đã đọc nhiều thì việc nhận ra một vài chi tiết biểu tượng không quá khó. Tuy nhiên, đến tận khi khép quyển sách lại vẫn luôn có cảm giác mình hiểu thiếu cái gì đó, liệu những gì mình cảm nhận có thật sự đúng? Liệu tác giả có còn giấu bí mật gì đằng sau những trang giấy đó? Chắc chắn đọc một lần là không đủ.
Bỉ Ngạn F.Chúa ruồi - một thể loại sách nhân văn, nhưng ý nghĩa cùa nó sẽ khá là nặng nề.
Một cuốn sách được viết theo bối cảnh hậu chiến tranh. Mọi thứ thực dụng vô cùng.
Một cuốn sách không được lòng ở những năm đầu xuất bản và gây ra nhiều ý kiến trái chiều. Vì nó quá đau khổ, quá sần sùi và quá ám ảnh.
Thiện là gì? Ác là gì? Hoặc chỉ là thiện? Hoặc chỉ là ác? Hay đâu đó thiện ác xen lẫn? Và chúng ta ngóng chờ thắng lợi sẽ về phía nào?
Một quyển sách theo mình đánh giá, nếu là dành cho lứa tuổi thiếu niên thì thật sự không phải là tác phẩm phù hợp với độ tuổi. Nó sẽ làm cho các em cảm thấy cuộc sống rất không tươi đẹp, khá điên loạn, có thể đánh mất cả sự trong sáng vốn có của độ tuổi này.
Nếu nói nó dành cho độ tuổi trưởng thành thì thật sự đã là một nội dung từng trải của nhiều người.
Mà nó là một tác phẩm dành cho nhân loại, hay đúng ra là cho văn hóa văn minh nhân loại.
Rất đáng để suy ngẫm.
Quỳnh NguyễnLiệu có thật là “nhân chi sơ, tính bổn thiện”? Nếu là đúng, vậy từ “thiện” này đánh giá trên những quy tắc nào? - Đó là câu hỏi làm mình suy tư hồi lâu sau khi gấp lại chúa ruồi. Cuốn sách đã khai thác phần "con" của con người một cách rất đặc biệt - từ những đứa trẻ.
Phải nói thực sự cuốn này tuy ngắn nhưng mình đọc trong khá lâu, hơn một tuần, và có lúc mình tưởng bỏ dở vì lối viết của tác giả khá lan man dù cốt truyện rất hay, một phần cũng do đây là lần đầu mình đọc văn học Nobel. Nhưng sau khi đọc xong, mình phải thừa nhận câu văn của tác giả rất đắt giá, sự chuyển biến tâm lí của những đứa trẻ rất rõ ràng, rất logic, không có gì đột ngột bất ngờ hay vô lí ở đây cả.
Mình đánh giá cao nhất chi tiết những thủy thủ cười phá lên vì lời kể của đứa trẻ, đây thật sự là một dấu chấm tròn viên mãn cho "Chúa Ruồi". Chúng là trẻ con, sao có thể làm như thế - họ đã nghĩ vậy. Nhưng ta đã quên rằng, mỗi người đều có trong thâm tâm một con quỷ bị nhốt trong chiếc lồng đạo đức, khi không có chiếc lồng này, mọi quy tắc, mọi nhận định về nhân phẩm đều vô nghĩa. Kể cả là những đứa trẻ ngây dại thì cũng là người bình thường, chúng cũng có lòng tham, lòng hư vinh và sự ích kỷ, tàn bạo.
"Một cuốn sách viết về trẻ con, nhưng không dành cho trẻ con"
Thiên HươngKhó đọc là cảm nhận đầu tiên của tôi về tác phẩm này, tác giả dùng rất nhiều chi tiết mang tính biểu tượng, đến nỗi người đọc phải thắc mắc tại sao ông lại mô tả kĩ vật này như vậy?
Tại sao ông lại lan man vào những chi tiết không đâu?
Thế nhưng những chi tiết đó là là những chi tiết đắt giá nhất, nó đánh dấu sự thay đổi tâm lý trong những đứa trẻ từng chút từng chút một mà chính chúng cũng không nhận ra, trừ một đứa trẻ.
“Nhân chi sơ, tính bản thiện”, liệu có đúng?
Hay con người vốn tồn tại cả 2 mặt thiện ác nhưng do nền văn minh đã hướng con người về phía thiện nhiều hơn?
Có thể chúng ta thấy những gì bài học đạo đức trong trường là giáo điều, là cổ hủ nhưng rõ ràng nó vẫn ăn sâu vào tiềm thức mỗi con người, nó tạo ra một rào cản gọi là đạo đức, nhưng đạo đức thực chất chỉ là một bộ quy tắc ứng xử được đa số xã hội công nhận, Xã hội trong tác phẩm này lại có một bộ quy tắc ứng xử khác, một “đạo đức” hoàn toàn khác với đạo đức mà chúng ta biết, nhưng liệu khác có nghĩa là sai?
Không, nó không sai khi tất cả mọi người xung quanh bạn đều cho là nó đúng, nhất là đối với những đứa trẻ với tâm hồn chưa bị những quy tắc thông thường ngấm quá sâu. Nobel văn chương hoàn toàn xứng đáng với tác phẩm này, người đọc có thể cảm nhận được mạch truyện chính một cách dễ dàng, với những người đã đọc nhiều thì việc nhận ra một vài chi tiết biểu tượng không quá khó.
Tuy nhiên, đến tận khi khép quyển sách lại vẫn luôn có cảm giác mình hiểu thiếu cái gì đó, liệu những gì mình cảm nhận có thật sự đúng?
Liệu tác giả có còn giấu bí mật gì đằng sau những trang giấy đó?
Chắc chắn đọc một lần là không đủ.
AnMình thấy đây là một câu chuyện hay, ra đời vào năm 1954 của thế kỷ trước, đã đạt giải Nobel, nội dung truyện kể về một vụ rơi máy bay làm cho một số trẻ em bị kẹt lại nơi hoang đảo, đây là một nơi đáng để sống với phong cảnh tuyệt đẹp, có trời xanh, mây trắng, nắng vàng, biển trong vắt, mênh mông. Bọn trẻ với tâm hồn ngây thơ và trong sáng, nhưng rồi thời gian trôi qua, bọn trẻ dần lớn lên, chúng dần thể hiện cái tôi của bản thân, dần xa rời kỷ luật và rời xa quy chuẩn đạo đức của xã hội,trở thành những kẻ ăn chơi, phá họa, ích kỷ, thù địch lẫn nhau, thỏa mãn phần thú trong mỗi con người. Tuy nhiên cuối cùng cái thiện vẫn chiến thắng cái ác, những đứa trẻ không sa đọa có cuộc sống ấm áp, hạnh phúc. Truyện đề cao tính thiện. Mình thấy hay, lôi cuốn, nhiều phân đoạn gay cấn, hồi hộp.
HyCâu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời. Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn. Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.
Nguyễn LinhChúa ruồi rất khó đọc và cảm nhận, một cuốn sách chỉ hơn 300 trang nhưng đọc đến 200 trang rồi mình định bỏ dở!!!? vì nó quá là khó hiểu và viết về một lũ trẻ theo mình thấy là “điên loạn”. Cố gắng đọc nốt, và nó không hổ danh là một tác phẩm đạt giải Nobel văn chương khi có quá nhiều tầng nghĩa và được đưa vào sách giáo khoa Ngữ Văn của Anh, Mỹ (đọc chú thích). Lay mắt từng chương một nhưng đến 3 chương cuối thật sự là “ngấu nghiến” khi câu chuyện được đưa lên đến đỉnh điểm là cái chết, và cuộc trốn chạy nghẹt thở của Ralph. Phân đoạn mất não nhất mình thấy chính là phân đoạn Simon nói chuyện với “Chúa Ruồi”, mình đọc đi đọc lại vài lần vẫn không hiểu cái gì hết? Thằng này đang ngáo đá, đang mơ hay đang nói chuyện với một thế lực siêu nhiên nào đó?
Kết thúc truyện sẽ ra sao? Hãy tìm đọc nếu tò mò nhé!
Nguyễn LinhCâu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời. Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn.
Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.
Mai MèoVậy tại sao lại vậy? Chúa Ruồi là tác phẩm văn học kinh điển được xuất bản năm 1954, đây là tác phẩm đầu tay và nổi tiếng nhất của tác giả William Golding, được dựng thành phim 2 lần và đã đoạt giải thưởng Nobel Văn Chương vào năm 1983.
Câu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời.
Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn.
Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.
????Chúa ruồi rất khó đọc và cảm nhận, một cuốn sách chỉ hơn 300 trang nhưng đọc đến 200 trang rồi mình định bỏ dở!!!? vì nó quá là khó hiểu và viết về một lũ trẻ theo mình thấy là “điên loạn”. Cố gắng đọc nốt, và nó không hổ danh là một tác phẩm đạt giải Nobel văn chương khi có quá nhiều tầng nghĩa và được đưa vào sách giáo khoa Ngữ Văn của Anh, Mỹ (đọc chú thích). Lấy mắt từng chương một nhưng đến 3 chương cuối thật sự là “ngấu nghiến” khi câu chuyện được đưa lên đến đỉnh điểm là cái chết, và cuộc trốn chạy nghẹt thở của Ralph. Phân đoạn mất não nhất mình thấy chính là phân đoạn Simon nói chuyện với “Chúa Ruồi”, mình đọc đi đọc lại vài lần vẫn không hiểu cái gì hết? Thằng này đang ngáo đá, đang mơ hay đang nói chuyện với một thế lực siêu nhiên nào đó?
Kết thúc truyện sẽ ra sao? Hãy tìm đọc nếu tò mò nhé!
Khánh VyChúa Ruồi là tác phẩm văn học kinh điển được xuất bản năm 1954, đây là tác phẩm đầu tay và nổi tiếng nhất của tác giả William Golding, được dựng thành phim 2 lần và đã đoạt giải thưởng Nobel Văn Chương vào năm 1983.Câu chuyện giả tưởng khi cuộc chiến tranh nguyên tử nổ ra. Hàng chục đứa trẻ được lên máy bay đưa đi sơ tán và may mắn sống sót trên một hoang đảo khi máy bay rơi. Những ngày đầu tiên trên hoang đảo phía Nam Thái Bình Dương là những ngày tháng tuyệt vời.Sẽ ra sao nếu như nguyên tắc và luật lệ bị phá vỡ? Những đứa trẻ từ 6 đến 12 tuổi, còn quá nhỏ để có thể sống theo kỉ cương trong một thế giới không có người lớn.Câu chuyện lấy nhân vật trung tâm là những đứa trẻ nhưng nó lại không phải là cuốn sách dành cho thiếu nhi. Suy rộng hơn, đám trẻ là hiện thân của thế giới, của chiến tranh và hòa bình, của luật lệ và bản chất tha hóa nếu không bị kìm hãm bởi văn minh nhân loại.Chúa ruồi rất khó đọc và cảm nhận, một cuốn sách chỉ hơn 300 trang nhưng đọc đến 200 trang rồi mình định bỏ dở!!!? vì nó quá là khó hiểu và viết về một lũ trẻ theo mình thấy là “điên loạn”. Cố gắng đọc nốt, và nó không hổ danh là một tác phẩm đạt giải Nobel văn chương khi có quá nhiều tầng nghĩa và được đưa vào sách giáo khoa Ngữ Văn của Anh, Mỹ (đọc chú thích). Lay mắt từng chương một nhưng đến 3 chương cuối thật sự là “ngấu nghiến” khi câu chuyện được đưa lên đến đỉnh điểm là cái chết, và cuộc trốn chạy nghẹt thở của Ralph. Phân đoạn mất não nhất mình thấy chính là phân đoạn Simon nói chuyện với “Chúa Ruồi”, mình đọc đi đọc lại vài lần vẫn không hiểu cái gì hết? Thằng này đang ngáo đá, đang mơ hay đang nói chuyện với một thế lực siêu nhiên nào đó?
GiangMình thấy đây là một câu chuyện hay, ra đời vào năm 1954 của thế kỷ trước, đã đạt giải Nobel, nội dung truyện kể về một vụ rơi máy bay làm cho một số trẻ em bị kẹt lại nơi hoang đảo, đây là một nơi đáng để sống với phong cảnh tuyệt đẹp, có trời xanh, mây trắng, nắng vàng, biển trong vắt, mênh mông. Bọn trẻ với tâm hồn ngây thơ và trong sáng, nhưng rồi thời gian trôi qua, bọn trẻ dần lớn lên, chúng dần thể hiện cái tôi của bản thân, dần xa rời kỷ luật và rời xa quy chuẩn đạo đức của xã hội,trở thành những kẻ ăn chơi, phá họa, ích kỷ, thù địch lẫn nhau, thỏa mãn phần thú trong mỗi con người. Tuy nhiên cuối cùng cái thiện vẫn chiến thắng cái ác, những đứa trẻ không sa đọa có cuộc sống ấm áp, hạnh phúc. Truyện đề cao tính thiện. Mình thấy hay, lôi cuốn, nhiều phân đoạn gay cấn, hồi hộp. Đáng để đọc 5*