SangTôi rất thích những cuốn sách viết về những ngày xưa cũ của đất nước. Cuốn sách Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán là một trong những cuốn sách như vậy. Đây là câu chuyện cảm động về những em nhỏ trong đoàn vệ quốc quân, dù nhỏ tuổi nhưng chí lớn. Mỗi nhân vật đều mang những tính cách riêng, từ Mừng - cậu bé ngây ngô nhưng hiếu thảo, đi trèo lên tất cả những cây bút bút cao nhất để tìm những cây tầm gửi thấm đẫm sương để chữa bệnh hen suyễn cho mẹ; Quỳnh - cậu bé thiên tài âm nhạc, từ bỏ cuộc sống nhung lụa đi theo tiếng gọi của những bản anh hùng ca, viết ra bài hát vang động cả núi rừng; Lượm - cậu bé can đảm, mưu trí 3 lần vượt ngục; Vịnh - người tổ trưởng gương mẫu, dám hy sinh bản thân vì tổ quốc hay Tư "dát" - cậu bé hài hước, mặc dù nhút nhát nhưng "sẵn sàng ôm bom ba càng lao thẳng vào xe tăng địch"... Mỗi người một hoàn cảnh, một tính cách được tác giả mô tả sinh động, đôi lúc hài hước nhưng có khi rất bi thương và cảm động. Đây là 1 trong những tác phẩm tiêu biểu về chiến tranh, về những cậu bé dù lo thân chưa xong nhưng đã lo được việc nước, là cuốn sách mà mỗi người Việt Nam đều nên đọc trong đời.
Q.MaiiiNhân vật bạn yêu quý nhất khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" là ai? Với mình, không có nhân vật yêu quý nhất vì nhân vật nào cũng đáng nhớ, đáng trân trọng như nhau. Là những cậu thiếu niên đã dùng cả cuộc đời ngắn ngủi của mình để bảo vệ đất nước, dòng máu nóng hổi của họ thấm đẫm vào từng tấc đất của quê hương.Là Vịnh sưa, chú bé thợ máy, mơ ước lớn lên được làm một người công nhân cơ khí như người bác của mình, hi sinh khi tự buộc thân mình trên nóc nhà để ra hiệu cho đài quan sát vị trí kho đạn .Xúc động và ám ảnh là cái chết của Quỳnh, chết trên chiến khu vì điều kiện thiếu thốn không thể chữa lành bệnh, những nguyên nhân trực tiếp lại là suy tim vì không cách nào chuộc tội được cho người cha Việt gian của mình.Câu chuyện của Lượm có lẽ là câu chuyện hồi hộp và thú vị nhất, cũng là có hậu nhất trong cuốn sách này, vì cậu bé sau này vẫn lớn lên, vẫn còn sống để cầm súng chiến đấu. Em thực quả cảm, thực thông minh lanh lợi, thực khiến người ta phải nghiêng mình kính cẩn. Lượm và Thúi bị giam trong nhà tù thực dân, tìm cách tồn tại và liên lạc, đoàn kết với các bạn tù chính trị khác, đấu tranh với “thế lực đối nghịch” trong tù là băng đảng du côn của Lép sẹo, cuối cùng là tìm cách vượt ngục. Lượm trở thành anh hùng trong nhà tù với biết bao kẻ khác lớn hơn em. Từng trang đều đầy ắp sự hấp dẫn, hồi hộp. Mình thực sự khâm phục sự thông minh, mưu trí và cùng với một sự táo bạo can đảm vô cùng mới có thể làm được những việc Lượm đã thực hiện.Và câu chuyện của Mừng đã khiến mình khóc hết nước mắt khi đọc đến. Mừng, cậu bé nhỏ tuổi nhất trong đội, ngây thơ nhất, trong sáng nhất nhưng lại có cái chết bi thương và đau đớn nhất.Còn rất nhiều những mảnh đời khác nhau được tập hợp lại trong đội Thiếu niên Trinh sát ấy. Đầy xúc động và anh hùng, nhưng những sự hy sinh anh dũng mà bi thương và đầy ám ảnh ấy lại khiến cho mình không thể không đọc đi đọc lại cuốn sách, đọc để vui vẻ, đọc để hồi hộp, ám ảnh và bật khóc trước mỗi trang giấy, con chữ.
ThanhTôi rất thích những cuốn sách viết về những ngày xưa cũ của đất nước. Cuốn sách Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán là một trong những cuốn sách như vậy. Đây là câu chuyện cảm động về những em nhỏ trong đoàn vệ quốc quân, dù nhỏ tuổi nhưng chí lớn. Mỗi nhân vật đều mang những tính cách riêng, từ Mừng - cậu bé ngây ngô nhưng hiếu thảo, đi trèo lên tất cả những cây bút bút cao nhất để tìm những cây tầm gửi thấm đẫm sương để chữa bệnh hen suyễn cho mẹ; Quỳnh - cậu bé thiên tài âm nhạc, từ bỏ cuộc sống nhung lụa đi theo tiếng gọi của những bản anh hùng ca, viết ra bài hát vang động cả núi rừng; Lượm - cậu bé can đảm, mưu trí 3 lần vượt ngục; Vịnh - người tổ trưởng gương mẫu, dám hy sinh bản thân vì tổ quốc hay Tư "dát" - cậu bé hài hước, mặc dù nhút nhát nhưng "sẵn sàng ôm bom ba càng lao thẳng vào xe tăng địch"... Mỗi người một hoàn cảnh, một tính cách được tác giả mô tả sinh động, đôi lúc hài hước nhưng có khi rất bi thương và cảm động. Đây là 1 trong những tác phẩm tiêu biểu về chiến tranh, về những cậu bé dù lo thân chưa xong nhưng đã lo được việc nước, là cuốn sách mà mỗi người Việt Nam đều nên đọc trong đời.
Bảo BảoNhững ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót. Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em. Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước.
Minh MinhNhững ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót. Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em. Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước.
Min xùTôi đã đọc cuốn truyện này lắm lần nhưng chẳng thấy có lần nào mà mắt khô cả . Lần đầu thì khóc từ giữa truyện , những lần sau thì có khi rơi nước mắt từ những trang đầu từ lúc nào chẳng biết . Một câu truyện đẹp , đẹp thực sự . Đẹp từ tâm hồn các em , từ lí tưởng sống , lí tưởng cách mạng của các em đến những suy nghĩ ngây thơ . Với những hoàn cảnh đặc biệt , với những khả năng đặc biệt cùng với lối kể đầy dí dỏm nhưng sâu sắc của bác Khoán , tôi đã thực sự thay đổi suy nghĩ của mình về một thời kỳ chiến đấu đầy xương máu mà hào hùng của dân tộc . Tôi thấy mình nhỏ nhoi , ích kỷ trước những suy nghĩ thơ ngây nhưng dũng cảm ,quên mình của các em . Một tác phẩm thực sự tuyệt vời cho lứa tuổi thiếu nhi để phần nào giáo dục định hình cho các bé về tính cách.
Thiên Hương Cuốn sách viết về những đứa trẻ gia nhập Vệ quốc đoàn vào thời kháng chiến. Tôi như nhìn thấy nhân vật Lượm trong từng đứa trẻ: tinh nghịch, hoạt bát, dễ thương nhưng không kém phần nhanh trí và dũng cảm.
Thử hỏi 13, 14 tuổi chúng ta đang ở đâu?
Ngày ấy tôi còn ngây thơ vui đùa, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc mà cha mẹ mang lại, còn những bạn bè xung quanh cũng hồn nhiên vui tươi, những lúc mệt mỏi nhất cũng chỉ lad vì phải học tập quá nhiều, rồi ngủ một giấc, ngày mai nắng sẽ lên và một ngày lại tươi đẹp. Nhưng quả đúng là thời thế tạo anh hùng.
Những chú bé 13, 14 tuổi như Mừng, như Quỳnh sơn ca, như Hòa đen đang ngày đêm vật lộn giữa ranh giới sống và chết, đang hừng hực ý chí dành hết nhiệt huyết, ngọn lửa tuổi trẻ để cống hiến cho công cuộc nước nhà. Mỗi khi nhìn lại bản thân, 17 tuổi đời, có đam mê nhưng thiếu nghị lực, tự thấy tuy bản thân trải đời ít nhưng suy nghĩ đã đủ chín chắn và sâu sắc, rồi đem so sánh với các em tôi lại thấy ngượng. Ngọn lửa truyền từ các em nhỏ vào lòng tôi, nhen lên trong tôi ngọn lửa ý chí rèn luyện bản thân.
Có chiến tranh thì có hi sinh, điều quan trọng là giá trị của sự hi sinh. Và cuốn sách đã đưa đến một thông điệp rất nhân văn: Đừng đánh giá mọi thứ qua vẻ ngoài, qua xuất thân. Hãy dùng trái tim để cảm nhận mọi thứ.
LongỞ tập 2 của cuốn tiểu thuyết "Tuổi thơ dữ dội", tác giả tiếp tục hành trình vượt ngục hồi hộp đến nghẹt thở của cậu bé Lượm. Thất bại trong hai lần trước, liệu lần vượt ngục này có giúp cậu bé thoát khỏi những ngày tháng khổ sai trong tù? Phần kết truyện đánh dấu những ngày tháng ác liệt nhất của cuộc chiến, những ngày Mừng phải sống trong nỗi nghi oan "gián điệp" và chịu sự khinh bỉ từ chính các đồng đội vào sinh ra tử với mình...
Cuốn sách đưa tôi sống lại trong những năm tháng chiến đấu ác liệt mà hào hùng của đất nước, nơi mà ranh giới sống chết thật quá mong manh. Tôi thót tim khi dõi theo từng lần các chiến sĩ nhí vượt qua tai mắt của giặc, rồi lại thở phào nhẹ nhõm. Lòng trung thành quả cảm, kiên cường cùng sự lanh lẹ, thông minh của các chiến sĩ nhí khiến tôi nghiêng mũ cảm phục. Trong cuộc chiến đầy cam go ấy, trên hết là tình bạn, tình đồng chí, tình mẫu tử - thứ ánh sáng soi rọi và xuyên suốt tác phẩm. Đây chính là cuốn sách khiến tôi bao lần rơi lệ, giúp tôi hiểu hơn về cuộc chiến đấu khổ cực trăm bề nhưng cũng rất đỗi tự hào của cả một thế hệ thanh thiếu niên đi trước.
Thanh ThúyTập 2 này kể tiếp hành trình trong tù của Lượm.
Sau khi lợi dụng hai đứa con của tên Sô-lê để trốn thoát lần 2, Lượm lại thất bại trong quá trình chạy trốn. Trong những phần của tập này, chúng ta lại cảm nhận được cuộc sống tù ngục vất vả, khó nhọc cỡ nào. Dù là người lớn cũng khó lòng chịu đựng được, thế mà mấy đứa trẻ con mới mười mấy tuổi đầu đã phải trải qua. Các cảnh cực khổ trong tù của Lượm, Thúi được khắc họa vô cùng tài tình một lần nữa thông qua ngòi bút tinh tế của Phùng Quán. Những câu chữ trau chuốt khi cần thiết xen lẫn với ngôn từ mộc mạc, dân dã khi diễn tả cuộc sống tù đày của các chú bé khiến mình vô cùng xúc động. Mặc dù sau đó, Lượm đã may mắn thoát ra được trong lần thứ ba lên kế hoạch bỏ trốn đầy tỉ mỉ, nhưng tiếc thay tác giả không nói thêm gì về các nhân vật ấy ở phần cuối câu chuyện.
Phần còn lại của chuyện viết về chiến khu, viết về thời gian Tư dát lúc chạy trốn được, về báo với Chỉ huy. Vào lúc đó, có nhiều chuyện đã xảy ra và khiến cho mọi người vô cùng tiếc nuối. Chuyện Quỳnh qua đời do uất ức vì gia đình phản quốc, chuyện Kim điệu quay lại chiến khu với danh mật thám cho bọn giặc và cả chuyện Mừng bị nghi oan là gián điệp cùng Kim. Tất cả đều khiến mình vô cùng buồn bã. Tuổi thơ của các chiến sĩ tí hon không chỉ dữ dội vì những tháng ngày cực khổ theo kháng chiến mà còn là những lúc ngây dại, tin lời kẻ phản bội mà làm ảnh hưởng tới chiến khu, tới các kháng chiến. Phần cuối của chuyện đã vẽ nên những tai họa ấy, nhưng cũng khắc họa tình yêu thương mẹ của Mừng. Đồng thời cũng muốn lên án những tên Việt gian như Nguyễn Trì hay Kim, nêu cao tinh thần yêu nước của các chiến sĩ thiếu niên liên lạc hay sự giác ngộ của Thúi, của Lép sẹo.
Câu chuyện tuy không có nhiều pha gay cấn nhưng đủ xúc động để khiến người đọc cứ đọc mãi thôi.
Khả VyTôi đọc cuốn " Tuổi thơ dữ dội " này năm tôi 19 tuổi, vào độ tuổi tràn đầy năng lượng và nhựa sống và không biết đã phải khóc bao nhiêu khi đọc nó. Có rất ít cuốn sách khiến tôi rung động đến như vậy.
Hình ảnh của những chú bé những anh hùng trong tiểu đội trinh sát- những người chiến sĩ đó có lẽ sẽ khiến thế hệ trẻ Việt bây giờ thêm phần tự hào về quá khứ đầy khốc liệt mà không kém phần vẻ vang của dân tộc mình.Kỉ niệm đẹp nhất của thế hệ trẻ bây giờ có lẽ sẽ đọng lại nơi mái trường thân thương, nơi có bạn bè vui vẻ, thầy cô dìu dắt nhưng kỉ niệm đẹp nhất của cuộc đời các “chiến sĩ” ấy là sự thiếu thốn về vật chất nhưng tình cảm lại đong đầy trong hoàn cảnh đất nước ta còn khốn khó. Những tâm hồn cao đẹp, lòng dũng cảm vượt lên trên mọi hiểm nguy gian khó ấy đã đánh động lại tâm hồn mỗi độc giả yêu nước.
Cảm ơn các em những chiến sĩ nằm lại nơi chiến trường bom đạn ấy đã truyền lại cho chúng tôi niềm tin và nghị lực đã vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
Tiểu NguyễnMỗi bạn giống như một con lừa nhỏ góp phần vào thác nước cách mạng của dân tộc. Bay Sua, Mung, Ve, Quỳnh Son ca, Ve đầu to ... mỗi người đều có một tính cách nhưng khi ra trận, tất cả đều thể hiện "anh hùng không đợi tuổi", họ thông minh, dũng cảm và mạnh mẽ xác định. Cái chết của Bay Sua vẫn còn sống trong lòng độc giả khi đứng trên nóc tòa nhà, báo hiệu cho đồng đội của họ, sử dụng bản thân như một mục tiêu sống. Chiến tranh nổ ra trong cuốn sách khốc liệt, khi hết cuốn sách Châu, Hiền và Hoa Đen chết thảm thương, nhưng những đứa trẻ không rời khỏi vị trí của mình cho đến hơi thở cuối cùng. Cái chết của Tin Mừng cũng lấy đi nước mắt của nhiều độc giả.
Trương ThànhQuyển sách này viết quá hay, cái mình tâm đắc nhất là những cảnh hành động của câu chuyện mà nhân vật chủ đạo là Lượm : thông minh, nhanh trí, lì lợm , dũng cảm. Thật khó tin khi biết cậu bé mới chỉ 14 tuổi. Không chỉ vậy, mình còn rất thích cách sử dụng câu từ của tác giả, đoạn chiến đấu thì ông cho dùng từ rất bén, đẩy tình tiết lên cao trào khiến người đọc bị cuốn theo lúc nào không hay. Bên cạnh đó, mình còn ấn tượng với em Mừng, cậu bé lao vào nguy hiểm để tìm thuốc chữa bệnh cho mẹ, Quỳnh sơn ca bỏ nhà gia nhập vệ quốc đoàn vì cha theo quân Pháp. Tất cả những đứa trẻ này đều bản lĩnh hơn người, không gì có thể mua chuộc được chúng. Sự chiến đấu quả cảm của Mừng ở những phút cuối khiên mình thật sự xúc động vì em đã chứng minh mình không hề theo giặc. Một tràng vỗ tay cho tác phẩm này
Nguyễn Quỳnh NgaCho đến giờ chưa có cuốn sách nào mang đến đầy đủ mọi cung bật cảm xúc như tuổi thơ dữ dội. Tôi đã cười ngặt nghẽo, cười ôm bụng, và cũng rớt dàn dụa nước mắt một cách tự nhiên nhất. Khai thác đến tận cùng cung bậc cảm xúc của tôi. Tôi đau đớn, tôi vui cười, tôi cảm động. Tình thương yêu của Mừng và người mẹ, sự thông minh dũng cảm của Lượm, lém lĩnh của tự dát. Hay những nhân vật phụ như Thúi. Tất cả đều vì cái lý tưởng cao đẹp đó.
Khởi đầu cuốn tiểu thuyết là a Mừng, kết thúc cũng là Mừng. Hy sinh thì nhiều, nhưng đau đớn nhất là Mừng, người hết lòng vì cách mạng, mà bị nghi là Việt Gian, bị chính phe mình giam giữ, bị mọi người quay lưng. Ngay cả người mẹ trước khi chết cũng vẫn tưởng rằng con mình là Việt Gian, không kịp để giải thích. Đau đớn làm sao.
Hãy đọc đi, đọc đi để không hối tiếc bỏ lỡ một cuốn sách hay