Nguyễn Hiền HậuMình may mắn được thầy giới thiệu cho quyển sách này khi mình muốn đọc thêm về lịch sử Việt Nam. Lòng yêu nước của mình được nhân lên gấp bội khi đọc xong, tác giả khắc hoạ các khoảnh khắc, cảm xúc chân thật, chi tiết đến nỗi, mỗi lần đọc đến đoạn hi sinh, nước mắt mình cứ trực mà trào ra thôi. Kết thúc tập một ở con chó béc giê mà bọn Pháp đi tìm Lượm, mình đã hết sức tò mò để đọc ngay sang quyển thứ hai, và thật sự tác phẩm này quá đỗi xuất sắc, mình đã hoàn thành nó chỉ trong vòng 1 tuần. Mình rất tâm đắc khi đọc được cuốn sách này, mình mong nó sẽ được rộng rãi hơn nữa với các độc giả.
PunTuổi thơ của các bạn trôi qua như thế nào? Các bạn hãy kể cho tôi nghe về tuổi thơ của bạn đi...!! Chắc hẳn ở thời bình thì tuổi thơ của những đứa trẻ như tôi trôi qua thật yên bình. Mỗi ngày chỉ cần ăn uống, ngủ nghỉ, vui chơi và học hành. Nhưng các bạn biết ko, ở thời chiến tranh, có những câu chuyện, những mảnh đời khiến tôi phải rơi nc mắt vì cảm động xen lẫn cảm phục.
Khi mới đọc tựa sách "tuổi thơ dữ dội" tôi đã nghĩ rằng tác giả sẽ vẽ ra cho chúng ta những bức tranh tuổi thơ đẹp lắm với con diều bay cao trong nắng chiều hay chiếc thuyền giấy trôi bồng bềnh bình yên. Nhưng ko, đó là một suy nghĩ sai lầm. Đến với "tuổi thơ dữ dội", Phùng Quán đã kể cho tôi biết có những tuổi trẻ đẹp lắm, nó đẹp trong tiếng bom đạn chiến tranh, đẹp trong tình đồng chí, anh em và một tình mẫu tử thiêng liêng.
Các bạn biết ko, những đứa trẻ chỉ mới 13 đến 15 tuổi thôi nhưng mang trong mình một tấm lòng yêu nc nồng nàng, căm thù lũ giặc, lũ việt gian tận xương tủy. Vì vậy mà các e tình nguyện, hăng hái tham gia vào vệ quốc đoàn cùng các a lớn kháng chiến cứu nc.. có lẻ mỗi e có một hoàn cảnh riêng nhưng đều các e đều có một mục đích chung là mong muốn giải phóng đất nước, muốn sống trong bình yên và tất cả các e đều có 1 tấm lòng gan dạ, sắt đá.
Xuyên suốt tác phẩm " tuổi thơ dữ dội" tác giả kể bằng một chất giọng đậm nét miền trung, đậm chất giọng huế. Tác giả đã thể hiện chân thật cuộc sống chiến tranh, cuộc sống đói khổ, rách rưới nhưng chứa chan tình cảm.. mỗi cái chết, mỗi sự hi sinh của các e là nỗi đau xé lòng. Quả thật, tuổi thơ của các e rất đẹp, đẹp lắm...
Mong các bạn tìm đọc...
MinMón quà vô giá mà tạo hóa ban tặng cho con người chính là tuổi thơ. Món quà ấy trong sáng, màu nhiệm và không bao giờ xuất hiện lần thứ hai trong đời. Có lẽ tuổi thơ của mỗi chúng ta đều gắn bó với trường lớp, với bạn bè, được bố mẹ đùm bọc, yêu thương. Nhưng tiếc thay có một thế hệ người Việt chưa bao giờ được nhận món quà ấy trong tay. Đó là những con người đã trải qua quãng thời gian đẹp nhất của đời người trong gian khổ cùng khói đạn và chiến tranh. Và Phùng Quán đã cho ra đời một cuốn sách viết về thế hệ đó cùng với một tuổi thơ hào hùng, đầy khí phách mang tên “ Tuổi thơ dữ dội”.“ Tuổi thơ dữ dội “ là một cuốn sách hay phù hợp với hầu hết các thế hệ. Cuốn sách vừa cung cấp cho ta kiến thức về cả lịch sử lẫn văn học; giúp ta khám phá được những khía cạnh khác nhau của những chiến sĩ cách mạng, của cuộc sống cách mạng năm nào. Cuốn sách sẽ giúp người đọc càng thêm thấm thía và tự hào về truyền thống đấu tranh của dân tộc để từ đó suy nghĩ về trách nhiệm của bản thân trong thời kì xây dựng đất nước. “ Tuổi thơ dữ dội “ chắc chắn sẽ không làm bạn đọc thất vọng; khiến bạn bồi hồi xúc động xen lẫn thương thương cảm tự hào.
ThyNhắc đến hai chữ tuổi thơ, trong đầu bạn sẽ nghĩ đến điều gì? Đối với mình là những buổi trưa hè trốn cha mẹ đi chơi cùng lũ bạn. Nào bắn bi, nào đánh khăng, nào trốn tìm, nào tập bơi uống nước no căng bụng, nhiều không kể hết và thích thú nhất là những que kem đá mát lạnh mua ở chỗ xe kem có cái thùng gỗ bạc thếch phía sau, lúc nào cũng phát ra tiếng còi bóp toe toe vang dậy cả một góc đường.
Sau này lớn hơn một chút, khi Internet bắt đầu buổi bình minh, mỗi phố huyện mới chỉ có một, hai tiệm net nho nhỏ. Khi ấy đứa nào dành dụm được vài nghìn bạc để thuê máy là ngay lập tức đằng sau nó xuất hiện một “hội đồng” đứng xem, chỉ chỉ trỏ trỏ. Rồi đứa này xin chơi ké, đứa kia xin di thử con chuột khiến cho đứa đang ngồi chơi bỗng chốc thấy mình chở nên quyền lực hơn người. Nhưng đời đâu có như mơ, khi phụ huynh bắt được, cái đám đứng sau đó lủi nhanh như cuốc, bỏ lại khổ chủ với mấy cái quật đau đến điếng người.
Một quãng tuổi thơ như thế, giờ đây nhắc lại, so với các em, các cháu sinh ra quen với máy móc, smart phone; với nhà cao tầng, chung cư kín mít; vẫn được thế hệ 9x tụi mình tự hào là tuổi thơ dữ dội, nhưng đấy chỉ là cái dữ dội của thời bình. Còn tuổi thơ trong thời chiến mà mình may mắn được đọc và biết đến trong quyển sách mang tên “Tuổi thơ dữ dội” của nhà văn Phùng Quán, quả thực vượt xa những gì mình tưởng tượng.
Quyển này mình được cô bạn cùng tổ tặng. “Quà sinh nhật”. Nó bảo thế, mặc dù lúc nhận sách, sinh nhật đã qua được cả tháng rồi.
Tiểu thuyết khá dài, gồm 8 phần, độ ngót ngét 800 trang, đặc tiếng địa Huế, may mà mình với kinh nghiệm 5 năm có lẻ ở Vinh nên không gặp khó khăn khi đọc. Chứ phải đưa cho ai đó người Bắc, chưa nghe tiếng miền Trung bao giờ thì đến phải vừa đọc vừa tra từ điển.
Nội dung tác phẩm kể về câu chuyện xảy ra ở mặt trận Thừa Thiên những ngày mới bắt đầu cuộc kháng chiến chống Pháp. Đọc đến những cái tên như cầu Tràng Tiền, chùa Từ Đàm, Đông Ba, An Cựu, Bao Vinh và cả cái đoạn này “ Mới xa Huế chưa đầy tháng mà chúng có cảm tưởng đã xa Huế hàng năm trời. Biết bao kỷ niệm da diết… Huế tưng bừng, sôi sục trong ngày tổng khởi nghĩa, Huế lẫm liệt ngang tàng nổ súng kháng chiến. Huế gầm thét dữ dội năm mươi ngày đêm vây hãm quân thù. Huế hài hước cười cợt bất cứ trong hoàn cảnh nào” tự nhiên trong lòng có một nỗi mong muốn tha thiết đến Huế, thăm lại cái xứ mộng mơ mà hồi bé tí ti chưa biết gì mình dịp một lần đi với bố.
Nhân vật chính là những đội viên Đội thiếu niên trinh sát thuộc Trung đoàn Trần Cao Vân, gồm ba mươi hai bạn nhỏ chạc mười ba, mười bốn tuổi như Mừng, Lượm sứt, Vịnh sưa, Quỳnh Sơn Ca, Bồng da rắn, Tư dát,… - những cái tên đặc biệt đã tóm lược được phần nào tính cách và ngoại hình của mỗi nhân vật.
Phùng Quán kể cho chúng ta nghe về tình bạn, lòng yêu cách mạng nhiệt thành, quá trình sống, chiến đấu, trưởng thành và hy sinh – lẽ tất nhiên, có cuộc chiến nào mà không có những mất mát, đau thương - giữa muôn vàn khó khăn trong buổi đầu kháng chiến của các em
Đọc cả tiểu thuyết, mình ấn tượng nhất với hai thứ.
Một là cuộc “trường kỳ” vượt ngục đến ba lần, hấp dẫn và hồi hộp chả kém gì phim hành động Hollywood bên trời Tây của Lượm - chiến sĩ cộng sản nòi. Nhưng mà vượt ngục một mình thì thật bình thường quá, Lượm của chúng ta còn dắt theo cả Thúi – thằng nhóc bán kẹo kéo ốm nhom ốm nhách - và Lép sẹo - đứa tù giang hồ đã từng đánh nhau thừa sống thiếu chết với nó – cao chạy xa bay khỏi cái nhà lao Thừa Phủ khét tiếng. Biến tất cả những tên cai tù có thừa sự độc ác, xảo trá và chiêu trò bỗng chốc trở thành vài tên học việc chưa thạo nghề. Xét về độ nghĩa hiệp, Lượm thật chả kém cạnh gì mấy anh hùng giang hồ trong tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung. Mà các bạn có biết vì sao Lượm vượt ngục thành công không? Vì nó là tù nhân duy nhất biết tiếng Pháp. Đấy, việc học hành đến nơi đến chốn rất quan trọng, ở tù cũng phân ra loại có học và không có học cơ mà.
Điều thứ hai là nỗi oan khiên của Mừng, nó có giải thích thế nào cũng chẳng được. Không ai chịu hiểu nó! Cả chiến khu giờ đây quay mặt. Nó từ đứa nhóc tì liên lạc được mọi người quý mến trở thành kẻ Việt gian lành nghề đáng ghê tởm. Mừng khóc tức tưởi khi ngay cả mẹ, người coi nó là cả lẽ sống và cũng là người nó yêu quý nhất trên đời – sẵn lòng trèo lên tất cả các ngọn cây bút bút trong thành phố Huế giữa những ngày chiến trận để lấy cây tầm gửi đem về chữa bệnh hen suyễn cho mẹ và từ đó mở ra cơ duyên tham gia Vệ Quốc Đoàn – đến lúc chết đi cũng không tin tưởng nó “ Rứa mà chừ mạ được gặp con thì té ra con đi làm Việt gian, bị Chánh phủ giam tù. Ôi chao, đau lòng mạ quá con ơi! Biết nông nỗi ni thì mạ đừng gặp con còn hơn!...”.
Giọt nước mắt ấy thực sự làm mình gai người, bất giác thấy giống như Phùng Quán đang mượn nhân vật Mừng để bộc bạch những nỗi niềm trong lòng về quãng thời gian “cá trộm, rượu chịu, văn chui” đầy tủi nhục suốt mấy chục năm của mình.
Nói tóm lại cho cùng “Tuổi thơ dữ dội”, được viết bởi Phùng Quán - một nhà văn thuộc thế hệ cũ. Lẽ hiển nhiên, nó mang trong mình âm hưởng của một bản anh hùng ca, ngợi ca về cuộc chiến mà dân tộc Việt Nam chúng ta đã dám bước vào, chiến đấu và chiến thắng.
ThanhCuốn Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán là cuốn sách hay và cảm động về những em nhỏ trong đoàn vệ quốc quân, dù nhỏ tuổi nhưng chí lớn. Mỗi nhân vật đều mang những tính cách riêng, từ Mừng - cậu bé ngây ngô nhưng hiếu thảo, đi trèo lên tất cả những cây bút bút cao nhất để tìm những cây tầm gửi thấm đẫm sương để chữa bệnh hen suyễn cho mẹ; Quỳnh - cậu bé thiên tài âm nhạc, từ bỏ cuộc sống nhung lụa đi theo tiếng gọi của những bản anh hùng ca, viết ra bài hát vang động cả núi rừng; Lượm - cậu bé can đảm, mưu trí 3 lần vượt ngục; Vịnh - người tổ trưởng gương mẫu, dám hy sinh bản thân vì tổ quốc hay Tư "dát" - cậu bé hài hước, mặc dù nhút nhát nhưng "sẵn sàng ôm bom ba càng lao thẳng vào xe tăng địch"... Mỗi người một hoàn cảnh, một tính cách được tác giả mô tả sinh động, đôi lúc hài hước nhưng có khi rất bi thương và cảm động. Đây là 1 trong những tác phẩm tiêu biểu về chiến tranh, về những cậu bé dù lo thân chưa xong nhưng đã lo được việc nước, là cuốn sách mà mỗi người Việt Nam đều nên đọc trong đời.
Bảo BảoNhững ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót. Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em. Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước.
Minh MinhMột quyển sách thật sự hay. Những ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót. Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em. Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước.
Min xùTôi đã đọc cuốn truyện này lắm lần nhưng chẳng thấy có lần nào mà mắt khô cả . Lần đầu thì khóc từ giữa truyện , những lần sau thì có khi rơi nước mắt từ những trang đầu từ lúc nào chẳng biết . Một câu truyện đẹp , đẹp thực sự . Đẹp từ tâm hồn các em , từ lí tưởng sống , lí tưởng cách mạng của các em đến những suy nghĩ ngây thơ . Với những hoàn cảnh đặc biệt , với những khả năng đặc biệt cùng với lối kể đầy dí dỏm nhưng sâu sắc của bác Khoán , tôi đã thực sự thay đổi suy nghĩ của mình về một thời kỳ chiến đấu đầy xương máu mà hào hùng của dân tộc . Tôi thấy mình nhỏ nhoi , ích kỷ trước những suy nghĩ thơ ngây nhưng dũng cảm ,quên mình của các em . Một tác phẩm thực sự tuyệt vời cho lứa tuổi thiếu nhi để phần nào giáo dục định hình cho các bé về tính cách.
MinhMình cũng thuộc dạng hơi mọt sách 1 tý, thường xuyên ra vào Tiki để lựa sách, nên có nhìn thấy đầu sách này. Nhưng mình hay đọc ngoại văn với sách kỹ năng hơn, nên không chú ý lắm. Rồi giữa năm 2019 mình có đi xem hội chợ sách cũ, bán theo kg (35k/kg), thì lại tình cờ thấy quyển này và quyết định mua về với mục đích ban đầu là đọc giết thời gian thôi (vì mình thấy có bút ký của chủ nhân cũ là: "đây là quyển sách mà tôi thích nhất", nên cũng tò mò). Sau khoảng hơn 1 tháng mình mới đọc tới, và mình đã tự hỏi bản thân sao lại không chịu đọc nó sớm hơn?
"Tuổi thơ dữ dội" tuy rất bình dị, chân thật, không màu mè, không yêu đương lãng mạn, không giật gân gay cấn, nhưng là 1 tác phẩm mà nếu đã cầm lên đọc thì bạn sẽ bị cuốn vào câu chuyện lúc nào không biết và khó mà dứt ra được.
Câu chuyện tái hiện lại 1 phần cuộc kháng chiến chống Pháp của đồng bào miền Trung, chủ yếu là ở Huế - Thừa Thiên, mà cụ thể hơn là về 1 tiểu đội trinh sát hơn 30 em tuổi chỉ từ 12 - 14, 15. Các em với những hoàn cảnh khác nhau, đã cùng gia nhập "Vệ quốc Đoàn", cùng ăn, cùng ngủ, cùng học tập, rèn luyện. Các em vẫn còn đang tuổi ăn, tuổi chơi, tuổi học, vẫn còn những nét ngây thơ, những sự nghịch ngợm, nhưng đã luôn muốn hoàn thành nhiệm vụ, đánh đuổi kẻ thù, các em thực sự đã trưởng thành trước cái độ tuổi non nớt của mình.
Mừng mới chỉ 12 tuổi, gia nhập Vệ quốc Đoàn vì thấy trong sân tập có lá cây tầm gửi mà em đang tìm để chữa bệnh hen suyễn cho mẹ. Tại đây, lòng yêu nước của em đã được khơi dậy để sau khi gửi được lá về cho mẹ rồi, em vẫn quyết tâm kề vai sát cánh với các bạn, các anh chiến đấu chống giặc. "Đánh đuổi hết tụi Tây cướp nước, giành được độc lập rồi thì ai ai cũng được sung sướng. Những người cực khổ như mạ em dù có mắc bệnh chi nặng mấy cũng được Chính phủ chữa cho lành... Em muốn theo các anh đánh Tây cho nước nhà được độc lập, để sau ni lỡ mạ em có mắc bệnh chi còn nặng hơn cả bệnh hen suyễn, cũng được Chính phủ chữa cho lành..."
Lượm vốn là con nhà Cách Mạng nòi, cha em bị bắt đày ra Côn Đảo và hy sinh, đã tự nguyện gia nhập Vệ quốc Đoàn. Sau đó bản thân em cũng bị bắt, bị tra tấn, đánh đập dã man nhưng em nhất quyết không khai với giặc dù chỉ 1 lời. Em đã trốn tù thất bại 2 lần, bị giặc bắt lại, tra tấn, dụ dỗ đều không làm em lung lay ý chí và tinh thần yêu nước.
Quỳnh sơn ca là con trai duy nhất của phó tổng trấn Trung Kỳ, được cưng chiều, ăn ngon, mặc đẹp, nhưng em lại rất thích những bản nhạc Cách Mạng hào hùng. Bị cha xé quyển sách có những bản nhạc Cách Mạng em tự chép, Quỳnh đã trốn nhà xin vào Vệ quốc Đoàn. Chân đau phải nằm viện quân y nhưng em vẫn rất kiên cường, không muốn thành gánh nặng của mọi người, em đã giúp mọi người luôn có tinh thần lạc quan giữa trận chiến. Cha mẹ em đã nhờ người mang nhiều quà tới quân khu xin đón em về để đưa sang Thụy Sỹ ăn học, em nhất định không chịu, rồi vì nghĩ tới người cha Việt gian mà em đã uất ức tới vỡ tim rồi qua đời ngay tại chiến khu.
Vịnh Sưa tuy tuổi còn nhỏ nhưng luôn là người gương mẫu, chu đáo, tận tuy, và rất có kỷ luật, được mọi người quý mến. 1 mình giữa vòng vây giặc nhưng em vẫn giữ được bình tĩnh để làm cờ vẫy tín hiệu, báo cho quân ta biết vị trí kho đạn địch. Sự hy sinh anh dũng của Vịnh đã góp phần làm tăng thêm lòng yêu nước, quyết tâm đánh đuổi giặc, giành lại đất nước của cả đội.
Tư dát là 1 cậu bé láu lỉnh, hoạt ngôn. 1 hôm trên đường đi học về, nghe thấy tiếng hát trên đoàn tàu Nam tiến: "Xếp bút nghiên lên đường tranh đấu.", em đã không chần chừ mà liệng luôn cặp xuống sông, rồi trốn lên tàu, sau đó xin gia nhập Vệ quốc Đoàn.
Cuộc sống ở chiến khu tuy rất vất vả, chịu đói, chịu rét, nhưng tất cả vẫn luôn lạc quan, vô tư, trong sáng. Ở các em luôn có một ngọn lửa yêu nước đáng tự hào và ngưỡng mộ. Không biết có phải do mình là người mau nước mắt hay không? Nhưng đoạn cuối tác phẩm đã khiến mình mất vài lít nước mắt.
MaiTuổi thơ dữ dội - Phùng Quán
“Tất cả nhưng cái đó đối với các đội viên Thiếu niên trinh sát hấp dẫn lạ thường. Tất cả như đang nói với các em:”Đây chính là Mặt trận! Đây chính là nơi các em sẽ sống, chiến đấu, lập công; và có thể bị thương hoặc chết. Nhưng đó là một cuộc sống, cái chết khác thường chưa từng có trước đây, làm náo nức sôi sục lòng người bởi vẻ đẹp cao cả của nó...” .
Tuổi thơ dữ dội là bức tranh vẽ lại câu truyện về những ngày kháng chiến chống Pháp ở Huế những năm 45 46, mà bức tranh đó lấy trung tâm là những cậu bé 14 15 tuổi yêu nước tham gia vào Vệ Quốc Đoàn.
.
Nó quá chân thực. Dù lời văn của Phùng Quán rất bình dị nhưng thật sự đọc siêu bánh cuốn mà có những đoạn chân thực đến nỗi mình như đang chứng kiến cảnh đấy luôn ấy. Có một thứ mình chú ý trong cuốn chuyện này là góc nhìn của nó không hề chủ quan, mặc dù được kể ở ngôi thứ 3, mà đọc mình cảm nhận được sự thù ghét của nhà văn đối với bọn Pháp. Cũng là đôi mắt xanh, nhưng khi miêu tả một viên quan người Pháp, tác giả dùng từ “như màu nước rác”, còn khi miêu tả đôi mắt của những em bé giúp Lượm trốn tù ông lại dùng những tính từ rất khác. Càng đọc mình càng cảm thấy căm ghét, lòng hận thù chất chứa đối với bọn Pháp và bọn Việt gian.
.
Có những cái tên mình nghe tới lâu rồi nhưng mà ở trong truyện này thì mỗi người đều được gắn với một câu chuyện, một hoàn cảnh khác nhau. Mỗi em đều được Phùng Quán vẽ nên một tính cách, con người rất riêng biệt, rất nổi bật. Ví dụ như Lượm, bạn ấy yêu nước vô cùng, là Việt Minh nhà nòi, vừa dũng cảm, vừa thông minh mà lại rất hài hước. Hay em Mừng, em ấy còn bé hơn mình một tuổi nhưng đã trèo lên tất cả những cây bút bút cao nhất trong thành phố để hái được lá tầm gửi để chữa bện hen suyễn kinh niên cho mẹ. Những đức tính cao đẹp của các em được lồng ghép trong những câu chuyện bình dị mà rất đỗi ấm lòng. Các bạn ấy cũng toàn bằng tuổi mình, thậm chí kém hơn, dù như Quỳnh, có xuất phát từ gia đình quyền quý như thế nào, thì mong muốn lớn nhất trong đời mỗi em vẫn là được chiến đấu cho tổ quốc
Hoàng MannTuổi thơ dữ dội” là một bộ truyện dài của tác giả Phùng Quán kể về cuộc sống chiến đấu của những cô cậu bé đứng trong hàng ngũ Đội thiếu niên trinh sát của trung đoàn Trần Cao Vân. Bối cảnh của câu chuyện là những ngày Huế bắt đầu nổ phát súng đầu tiên chống Pháp. Nhân vật chính trong câu chuyện này không ai khác là những thiếu niên 13, 14 tuổi. Tuy nhỏ tuổi nhưng họ đã mang trong mình sự thông minh, gan dạ và dũng cảm mà không phải ai cũng có được. Mỗi người đều có những điểm đặc biệt riêng, tính cách riêng. Điểm chung duy nhất giữa họ là tình yêu quê hương đất nước tha thiết.
Thú thật lúc đầu khi nhìn tiêu đề của cuốn sách này mình đã nghĩ rằng đây là cuốn sách kiểu nhẹ nhàng, vui tươi về những trò nghịch ngợm của trẻ con. Nhưng không, mình đã lầm. Thực sự mỗi nhân vật trong câu chuyện này đều có một tuổi thơ thực sự “dữ dội” luôn á. Tuổi thơ của họ không có nhiều những niềm vui, hạnh phúc thường ngày; tuổi thơ của họ “dữ dội” bởi bom đạn chiến tranh, bởi trọng trách quan trọng mà mỗi người phải gánh trên đôi vai bé nhỏ.
Vì đây là câu chuyện có thật nên nó không có Ông bụt, Bà tiên hay bất cứ phép màu nào, chỉ có sự thật được miêu tả chân thực đến rợn người. Khi đọc cuốn này mình vừa đọc vừa mong rằng sẽ có một phép màu nào đó xuất hiện giúp đỡ các em vượt qua nghịch cảnh, nhưng không, sự thật vốn là thứ khó chấp nhận.
Thu CúcTrên con đường trở thành người lớn, đã bao lần bạn muốn được quay về tuổi thơ của mình? Tuổi thơ không hề qua đi, nó vẫn nằm nguyên trong tâm hồn, trong từng hơi thở của chúng ta. Trên bước đường đời chông chênh, những lát cắt thời gian lại mang ta về những câu chuyện ấu thơ.
Tuổi thơ tôi may mắn được sống với những trang sách, trong đó mỗi nhân vật là một câu chuyện, là một người bạn. Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe về những chiến sỹ nhỏ tuổi, là thế hệ anh dũng thời kỳ cứu nước của dân tộc, qua tác phẩm " Tuổi thơ dữ dội " .
“Tuổi thơ dữ dội" là một tác phẩm truyện dài của nhà văn Phùng Quán. Chiến tranh đã đi qua nhưng đã để lại cho người dân bao nhiêu mất mát, đau thương chẳng có gì sánh được. Khi xảy ra chiến tranh hay hoạn nạn mới biết rằng người dân Việt Nam tuy nhỏ bé nhưng mạnh mẽ biết bao.
Truyện nói lên sự hy sinh dũng cảm, cuộc sống sinh hoạt và hoàn cảnh gia đình của những thiếu niên chỉ mới 13,14 tuổi thôi. Nhưng trong họ mang đầy nhựa sống của tuổi trẻ, họ nguyện mang thân mình để tham gia kháng chiến chống giặc. Là những thiếu niên niên trinh sát của Trung đoàn Trần Cao Vân. Các nhân vật đều được tác giả dùng những ngôn ngữ mộc mạc, rất HUẾ để đem đến sự chân thật trong mỗi con người cách mạng.
Nhân vật đầu tiên mình muốn nói đến là Mừng. Là cậu bé nhỏ nhưng em chính là người gan dạ và tình cảm nhất. Khi không có ai dám nhảy xuống sông trước thì chính em đã dám làm gương cho các bạn " Em xin nhảy" . Đó là hành động đã giúp các bạn tin tưởng em từ ngày đầu mới vào đội. Em nhớ rất nhanh, chỉ cần liếc mắt cái thôi là em đọc được cả tấm bản đồ mật. Thậm chí cây nào ở đâu, tổ ong ở cây nào trên đường đi chỉ cần em nhìn thấy là em sẽ nhớ ngay. Mừng tham gia vào "Vệ quốc đoàn" với lý do đầu tiên là tìm hái lá tầm gửi trên cây tháp bút để chữa bệnh hen suyễn cho mẹ - đó là tình yêu thương của em dành cho mẹ. Mừng ngây thơ và dũng cảm, nhưng ai ngờ đâu được cuộc đời lại mang tới em quá nhiều bất hạnh. Chỉ vì Mừng quá tin vào Kim điệu - kẻ gián điện của bọn thực dân Pháp. Một tấm thân nhỏ bé của em phải chịu cảnh oan ức, mọi người đều cho rằng em là Việt gian. Càng đau đớn hơn khi chiến tranh cướp luôn mẹ em - người thân cuối cùng của em. Em nhỏ bé một mình không người thân lại gánh thêm nỗi oan kẻ thù dân tộc. Tưởng chừng như em sẽ gục ngã, nhưng sức nặng của hai chữ “Việt gian” đã không đè bẹp được em. Trong trận càn lớn ở chiến khu Hoà Mỹ, em đã ghim mình trên đài báo dưới mưa bom để tình báo về bộ đội ta. Bom đạn không mắt ghim vào máu thịt em. Em anh dũng hy sinh. Trước khi hy sinh em còn nói vào điện đàm " Anh ơi, anh đừng nghi em là Việt gian nữa anh hí''. Khi nỗi oan của em được gỡ bỏ cũng là lúc em ra đi. Em tượng trưng cho một thế hệ Việt Nam khổ cùng nhưng kiên cường, ngay thẳng.
Tiếp theo đó là Quỳnh "sơn ca". Tôi không tin là âm nhạc có thể khiến người ta thay đổi cho đến khi gặp được em, cậu bé có ngoại hình xinh xắn như một chàng hoàng tử nhỏ. Em là con của phó tổng trấn Trung Kì. Lớn lên trong một cuộc sống tràn đầy màu hồng của hạnh phúc và màu xanh của hi vọng nhưng em đã từ bỏ tất cả để trở thành một Vệ Quốc Đoàn ra mặt trận đánh Tây. Nếu như trong thời đại này thì mình nghĩ Quỳnh đúng là " cực phẩm" vì không dễ gì mà em có thể bỏ qua những điều kiện vật chất đầy đủ để ở lại chiến trường chịu đựng những khó khăn của cách mạng. Uất ức trước những việc làm phản quốc của gia đình, em bị vỡ tim mà chết. Quỳnh sơn ca đã mãi mãi nằm lại nơi đó, trong nỗi tiếc thương và bao đau đớn của đồng đội
Tiếp đến là Lượm sứt sinh ra trong gia đình cách mạng nòi. Cha của Lượm bị bắt và đày ra Côn Đảo rồi chết ở đó. Lượm gia nhập Vệ quốc Đoàn rồi được cử về trinh sát bám địch trong thành phố Huế cùng với Đồng râu, Kim điệu và Tư dát và kết bạn với Tặng, du kích địa phương. Dũng cảm, gan dạ nhưng cũng ngây thơ với niềm tin vào người khác nên Lượm bị bắt vào tù cùng với Thúi - một em bé bán kẹo gừng bị giặc tưởng nhầm là Tư dát. Ở trong tù, cùng với sự độc ác của bọn Thực dân Pháp là sự dơ dáy tận cùng của tù ngục. Em đã dám lội xuống chỗ phân dòi để thông cống. Thấy được sự nghiêm túc của em nên mọi người trong tù ai cũng mến mộ em .
Sau hai lần vượt ngục không thành và bị chuyển sang nhà lao Thừa phủ. Ở trong tù em luôn giúp đỡ và giúp mọi người vượt qua mọi khó khăn. Lượm và Thúi cùng với Lép sẹo - một tay đàn anh cùng ở tù và lập kế hoạch vượt ngục lần ba. Rút kinh nghiệm hai lần trước, Lượm làm cỏ vê lao động phục dịch không công cho một công sở của Pháp và chiếm được cảm tình của cai ngục và quan chức. Lợi dụng sơ hở của địch, Lượm cài Lép sẹo và Thúi vào làm chung với mình và tẩu thoát thành công.
Tiếp là tổ trưởng đoàn thiếu niên trinh sát- Vịnh sưa. Cậu mồ côi cha từ nhỏ, mẹ bỏ đi lấy chồng. Người bác ruột đem về nuôi nhưng luôn bị bác gái đánh đập. Một cậu bé tuy nhỏ nhưng luôn tuân thủ những kỷ cương và với tinh thần thép cậu như là người anh cả của cả đội.
Đi cùng với các bạn là Hiền ,Châu , Hoà đen ,.. đã làm nên những chiến thắng vang dội của khu Hoà Mỹ .
"Tuổi mười bốn đã có những ước ao
Ban đầu cầm súng biết bao là mừng
Mẹ ơi, súng đẹp quá chừng
Con đi đánh trận mẹ đừng lo chi"
Chiến tranh đã đi xa nhưng hình ảnh của những người chiến sĩ Vệ Quốc Đoàn vẫn còn sống mãi. Đó là tinh thần bất khuất, chống giặc, " tuổi nhỏ làm việc nhỏ” của các thiếu niên Vệ Quốc Đoàn. Mặc dù là cuốn truyện nói về cách mạng nhưng không hề cứng nhắc mà tác giả đã đem đến cả những hình ảnh hài hước của các Vệ Quốc Quân nhỏ tuổi - đó là minh chứng sống cho cách mạng của Việt Nam.
Gấp trang sách lại, cũng là lúc nước mắt mình chực trào lăn trên má. Mình không nghĩ rằng những cậu bé có thể làm những điều lớn lao như vậy. Cảm giác hụt hẫng xen kẽ tự hào khi chứng kiến những sự hy sinh oai hùng của những đồng chí nhỏ tuổi. Một thế hệ mình đồng da sắt đã cho thấy sức mạnh của con người và dân tộc Việt Nam lớn đến nhường nào. Khó khăn luôn là một phần tất yếu trong quá trình phát triển của một dân tộc. Mỗi khi khó khăn, tinh thần yêu nước, tinh thần dân tộc ấy lại trỗi dậy nhấn chìm tất cả gian lao.
Trở lại với hiện tại, khi dịch bệnh Covid-19 đang hoành hành ở nhiều quốc gia trên thế giới trong đó có Việt Nam, sức mạnh của con người Việt Nam lại càng được thể hiện rõ trong quá trình chống dịch, mang lại yên bình cho đất nước. Những con người sinh ra trong điều kiện còn nhiều khó khăn nhưng luôn giữ khát vọng vươn lên xây dựng đất nước. Chúng ta, thế hệ công dân toàn cầu, luôn sống với tinh thần bất khuất của ông cha, của dân tộc, sẽ chiến thắng mọi gian lao kẻ thù phía trước, đưa đất nước Việt Nam ngày càng hùng mạnh.
Thiên Hương Những ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót.
Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em.
Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước. Tất cả tội lỗi đều thuộc về chiến tranh, thuộc về những kẻ cướp nước và bán nước.
Long NguyễnVới ngòi bút chân thực, Phùng Quán viết lên cuốn tiểu thuyết "Tuổi thơ dữ dội" tập 1 vô cùng sâu sắc về cuộc chiến đầy cam go của những thiếu niên đội trinh sát.
Tuổi thơ có lẽ là tuổi đẹp nhất nhất đối với mỗi con người, là quãng thời gian vô lo, vô nghĩ. Nhưng điều đó có lẽ không còn đúng với những ai sống trong thời chiến. Những chú bé đội trinh sát binh đoàn Trần Cao Vân cũng vậy. Sinh ra khi đất nước bị kẻ thù tàn phá, đang tuổi ăn tuổi lớn đã xung phong đi theo Vệ Quốc Đoàn. Tuổi thơ của những người chiến sĩ nhí ấy gắn liền với các trận đánh ác liệt, với mệnh lệnh nghiêm khắc của cấp trên, và thậm chí cả sự chết chóc.
Nhưng giữa hiểm nguy của chiến trường, mỗi cậu bé Vệ Quốc Đoàn đều mang trong mình sự lạc quan, yêu đời, lòng yêu nước tha thiết. Đó là Mừng, với quyết tâm hái nhánh cây quý về chữa bệnh cho mẹ. Đó là Quỳnh, cậu bé có giọng hát thiên thần. Đó là Vịnh sưa, người hi sinh thân mình để phất cờ lệnh ngay trên nóc đồn giặc... Tất cả đã để lại trong tôi sự khâm phục, yêu quý xen lẫn xót xa. Chưa một tác phẩm văn học nào để lại trong tôi nỗi xúc động lớn lao như thế.
Gia HânPhần đầu của cuốn sách là “đi tìm thuốc cho mẹ” , nói về Mừng - một cậu bé có mẹ bị hen suyễn, đã đi tìm và hái lá tầm gửi chỉ mọc ở trên các ngọn cây cao nhất mà được cho là sẽ chữa khỏi bệnh cho mẹ. Ở đâu có thể có là em đến, cái cây nào dù cao đến đâu em cũng sẽ trèo, bất chấp mọi nguy hiểm có thể xảy ra.
Đây cũng là lí do dẫn em đến với đội thiếu niên trinh sát của trung đoàn Trần Cao Vân, vì trong sân huấn luyện có lá tầm gửi để chữa bệnh cho mẹ. Phần còn lại của cuốn sách viết về cuộc sống và nhiệm vụ của các em khi ở đội trinh sát. Mỗi em trong đội đều có tính cách và hoàn cảnh khác nhau: Quỳnh sơn ca là con trai của phó tổng trấn Trung kỳ, bỏ nhà đi theo Vệ quốc đoàn; Tư dát một cậu bé lém lỉnh, vì nghe bài hát “xếp bút nghiên lên đường tranh đấu” mà vứt cặp sách xuống sông, lén nhảy lên tàu theo đoàn Nam tiến rồi gia nhập Vệ quốc đoàn; Vịnh sưa bị người thím ghẻ lạnh; Vệ to đầu xuất thân từ gánh xiếc rong; Lượm sinh ra trong gia đình cách mạng nòi, có bố bị Tây bắt đày ra Côn Đảo rồi chết ở đó,... Tất cả các em đều vô cùng gan dạ và dũng cảm.
Tất cả các em đều hi sinh trong chiến đấu. Phùng quán viết về những cái chết đều nhẹ như không nhưng lần nào cũng đè tim mình đến không thở nổi, phải dành một khoảng nhỏ để bình ổn lại mới có thể tiếp tục đọc. Vậy nên mỗi khi đọc cuốn sách này mình đều chui vào một góc không người.
Phương Uyên“Tuổi thơ dữ dội” kể về tuổi thơ, kể về những đứa trẻ ngây ngô, trong sáng,… kể về quãng thời gian đáng lẽ là đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người
Nhưng cái tuổi thơ ấy, tác giả không nói nhiều về những trò chơi của trẻ em, không có những tháng ngày rong ruổi trên cánh đồng đưa ánh mắt ngắm nhìn con diều xanh biên biếc, buổi cơm gia đình ấm áp trong tiếng cười đùa hạnh phúc, đêm đêm nằm trong vòng tay mẹ nghe tiếng ru à ơi,… mà chỉ có sự khắc nghiệt, tàn bạo của chiến tranh, bom đạn.
Chỉ có những đứa trẻ anh dũng, phi thường dám đứng lên đấu tranh, dám đứng lên chứng minh cho cả thế giới thấy sự can trường, và lòng tự hào, lòng tự tôn dân tộc mạnh mẽ.
Đó là ai?
Là cái cậu bé Mừng nhỏ nhắn, cứ đêm đêm lại leo lên những ngọn cây Bút Bút để hái thuốc cho mẹ em. Giữa khuya tăm tối, mịt mùng em về “thăm mạ” mà chỉ dám đứng từ xa nhìn theo cái bóng xiêu vẹo, nhìn khuôn mặt mẹ đượm buồn nỗi đau của người mẹ phải xa rời đứa con thân yêu, em thương mẹ đến vô cùng vô tận nhưng chẳng dám chạy lại ôm, em sợ mẹ khóc thì lại thương mạ quá mà ở lại, mà không nỡ xa mẹ trở về Vệ Quốc Đoàn…
Quỳnh Sơn Ca, em xinh đẹp, mỏng manh như chú chim bé nhỏ, nhưng tâm hồn em thì rộng lớn như biển khơi, em đem lại niềm vui, niềm hi vọng cho mọi người trong những tháng ngày gian khổ, lời ca của em lúc thì hào hùng, lúc lại dịu êm, sâu lắng, lời ca ấy trong trẻo như chính con người em.
Lượm- giỏi giang, can đảm,… và đây cũng là nhân vật khiến mình có nhiều cảm xúc vui buồn lẫn lộn nhất, là cảm xúc hồi hộp những lần Lượm gặp hiểm nguy, là cảm giác xót thương cho số phận em khi còn nhỏ mà đã phải chịu đựng nỗi đau đớn về cả tinh thần lẫn thể xác, là những lúc không khỏi bật cười vì những câu nói, hành động của Lượm. Và sau tất cả vẫn là sự khâm phục của tôi dành cho Lượm cũng như dành cho tất cả những người anh hùng ngày ấy. Là Bồng da rắn, Vịnh sưa, Hiền, Hòa Đen, Vệ to đầu… và nhiều nhiều nhân vật nữa, những nhân vật đã sống và đấu tranh vì lý tưởng cao cả, đã được nhắc đến hay vẫn chưa được kể đến, nhưng họ đã âm thầm đấu tranh, âm thầm hy sinh, máu xương đã đổ xuống để mang về hòa bình cho đất nước.
Các cậu bé xuất thân từ nhiều tầng lớp khác nhau, mỗi con người là một hoàn cảnh, nhưng đều cùng chung một mục tiêu đánh đuổi quân thù, giành lại nền độc lập nước nhà, mỗi con người là một đốm lửa nhỏ nhưng kiên cường, sẵn sàng “thiêu đốt” lũ giặc ngoại xâm, cùng nhau làm cháy lên ngọn lửa to lớn trong lòng dân tộc Việt Nam.
Ở một góc nhìn khác, đối với mình Đất nước độc lập, người dân được sống trong hòa mình ngày nay là cái kết đẹp của câu chuyện, rằng mọi sự nỗ lực của những con người phi thường ấy đều đã được đền đáp xứng đáng, rằng con cháu đời sau đã không còn sống trong nỗi nơm nớp lo sợ, dưới bàn tay tàn bạo của chiến tranh.
Đọc truyện để cảm nhận được cái sự khắc nghiệt, và nỗi đau ghê gớm mà chiến tranh đem lại, sự tàn độc mà con người dành cho nhau, để trân trọng thêm cuộc sống mà mình đang có. Đọc để mặc cho nước mắt rơi vì đau xót, vì tự hào và biết ơn.
Nói về ý nghĩa của tác phẩm, niềm yêu thích, và niềm say mê cuốn sách này của mình thì nói mãi cũng chẳng hết, rất rất rất nhiều đối với mình, mà câu chữ chẳng thể nào hiện lên toàn vẹn được. Cuối cùng là vẫn mong tác phẩm được nhiều người đọc và thưởng thức hơn nữa
Trúc anhTuổi thơ dữ dội - Phùng Quán.
.
Tất thảy mọi ngóc ngách trong cuốn sách này, đều dữ dội như cái tên vậy. Yêu thương, uất hận, dũng cảm, xót xa, và nhất là sự thánh thiện, đều đạt mức tối đa trên thước đo cảm xúc. .
Bìa không đẹp, nhưng tốt gỗ hơn tốt nước sơn các cậu ạ.
Thanh ThúyTuổi thơ dữ dội là một tác phẩm viết về thời kháng chiến chống Pháp khoảng những năm 1947 tại đất Thừa Thiên. Câu chuyện kể về những câu bé mười ba, mười bốn tuổi tham gia Vệ Quốc Đoàn, làm liên lạc cho Cách mạng. Đó là Mừng – cậu bé vào Vệ Quốc Đoàn chỉ vì muốn hái lá tầm gửi cho mẹ chữa bệnh. Hay là Vịnh – cậu bé tổ trưởng nghiêm khắc nhưng chính trực, hy sinh anh dũng. Còn cả Quỳnh – giọng ca của cả đội, hay Lượm – con nhà Cách mạng nòi. Và cả Tư – miệng mồm liến thoắng nhưng rất được việc. Phùng Quán khắc họa từ những khoảnh khắc sinh hoạt chung của các cậu bé cho tới lúc ra trận vất vả ra sao. Câu chuyện nào cũng đều xúc động và đầy nước mắt, không chỉ là vì nỗi đâu mất nước căm thù giặc, hay thương cảm cho số phận những chiến sĩ hy sinh mà còn cả tình cảm các cậu dành cho nhau. Những chiến sĩ nhí làm việc chăm chỉ, anh dũng hơn ai hết thế nhưng đôi khi vẫn còn nhiều sợ hãi, lầm đường lạc lối. Thế nhưng không vì thế mà phủ nhận tinh thần quả cảm và sự nhanh trí của các em. Nếu nhìn vào các em và phản chiếu lại bản thân mình, mình cảm thấy tim thắt lại, cảm thấy mình vẫn quá may mắn khi được sinh ra trong thời bình. Thử tưởng tượng bản thân sống trong thời đó, liệu mình có thể có đủ dũng khí như các em? Ngoài cốt truyện đặc sắc, cuốn sách này còn ấn tượng bởi lối viết của Phùng Quán, tác giả rất xuất sắc trong việc miêu tả biểu cảm các nhân vật hay từng chi tiết trong truyện. Mọi thứ được tác giả trau chuốt tỉ mỉ. Mình rất tò mò về kết thúc câu chuyện, hẹn gặp lại ở tập 2 nhé.
Khả VyNhững ai có tâm hồn nhạy cảm chút hoặc dễ xúc động nên tránh thật xa cuốn sách này và dù chỉ đọc thử một phần cũng không nên đâu. Một người tạm gọi là cũng sắt đá như mình và chưa bao giờ rơi lệ vì một cuốn sách nào trước đây mà khi đọc "Tuổi thơ dữ dội" cũng không thể kiềm lòng được, nước mắt chứ thế chảy ra, cảm xúc dâng trào và lòng quặn thắt vì cảm thấy tiếc thương, cảm thấy đau xót.
Quá chân thực, quá đau thương, quá mãnh liệt. Những cậu bé 13, 14 tuổi còn quá hồn nhiên với đúng chất ngây thơ, nghịch ngợm mà đã có ý chí chiến đấu kiên cường vượt qua mọi khó khăn cả về tinh thần và vật chất để hết lòng vì cách mạng, đã phải bỏ gia đình bỏ mọi thú vui "trẻ con" để hy sinh vì tổ quốc. Khi thì buồn cười vì những suy nghĩ những hành động của tuổi nhỏ khi thì phải phục sát dất những suy nghĩ người lớn, rồi khi phải bật khóc phải thán phục vì những hành động anh hùng từ các em.
Chúng ta thấy được một góc độ hào hùng của dân tộc trong thời kỳ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, thời kỳ mà đúng chất già trẻ, giá trai hễ là người Việt Nam thì đứng lên chống giặc, bỗng nhiên ta cảm thấy yêu quê hương đất nước hơn, thấy muốn được một lần vì nước.
Tất cả tội lỗi đều thuộc về chiến tranh, thuộc về những kẻ cướp nước và bán nước.
Ngô Thị Mỹ LệTôi đã đọc cuốn truyện này lắm lần nhưng chẳng thấy có lần nào mà mắt khô cả . Lần đầu thì khóc từ giữa truyện , những lần sau thì có khi rơi nước mắt từ những trang đầu từ lúc nào chẳng biết . Một câu truyện đẹp , đẹp thực sự . Đẹp từ tâm hồn các em , từ lí tưởng sống , lí tưởng cách mạng của các em đến những suy nghĩ ngây thơ . Với những hoàn cảnh đặc biệt , với những khả năng đặc biệt cùng với lối kể đầy dí dỏm nhưng sâu sắc của bác Khoán , tôi đã thực sự thay đổi suy nghĩ của mình về một thời kỳ chiến đấu đầy xương máu mà hào hùng của dân tộc . Tôi thấy mình nhỏ nhoi , ích kỷ trước những suy nghĩ thơ ngây nhưng dũng cảm ,quên mình của các em . Một tác phẩm thực sự tuyệt vời cho lứa tuổi thiếu nhi để phần nào giáo dục định hình cho các bé về tính cách
MaiMình từng đọc qua một số trích đoạn, thấy nó khá hay nên mới mua về đọc thử. Nhưng không ngờ, nội dung truyện khác xa so với những gì mình hình dung. Quá ám ảnh! Cảm thấy hình như mình đã quá coi nhẹ những hi sinh của cha ông ta ngày trước. Đọc để cảm phục tinh thần quả cảm của những em bé lứa tuổi 13, 14 - đáng ra chỉ nên học và chơi và được che chở; đọc để yêu quý, trân trọng cuộc sống này hơn; đọc để sống tốt hơn, không chỉ sống cho mình mà sống cho tất cả mọi người, sống để thực hiện tiếp những ước mơ đang dang dở của những đứa em mãi mãi tuổi 13, 14.Không thể diễn tả được hết suy nghĩ của mình, nhưng thực sự cảm ơn tác giả.
Trương Công Tuấn ThànhCuốn này hay thật sự. Mình đã đọc mà cảm giác không biết trời đất là gì. Sao tác giả viết hay thế, câu văn mượt mà, lúc cần thì có thể mang hơi hướng của trinh thám. Các tình tiết của truyện khiến mình nổi da gà vì hay, nhất là cuộc sống trong tù của lượm , từ cách em vượt qua băng của Lép Sẹo, tự mình lập một tiểu đội, lừa một tên lính bằng con chim sẻ, lúc vượt ngục. Bên cạnh đó là câu chuyện của Mừng , em đã gia nhập Vệ Quốc Đoàn để tìm thuốc cho mẹ, một tấm lòng thật đáng quí . Cuốn sách đã khiến mùa hè của mình năm đó thật đáng nhớ.
Ngô" Tuổi thơ dữ dội" là một cuốn sách để lại trong tôi nhiều cảm xúc tự hào, khâm phục về những con người trẻ tuổi thời kháng chiến chống đế quốc cứu nước khỏi tay kẻ thù. Đó là một câu chuyện giản dị mà sống động kể lại những con người bé nhỏ trong dân tộc Việt Nam đầy hào hùng mà kiên cường yêu nước, với những trang lịch sử bi tráng, sự hồn nhiên của trẻ thơ mà yêu nước đến cháy bỏng mà hơn tất cả đó là sự lên án chiến tranh tàn khốc của những nước đế quốc, thực dân. Với cách viết chuyện đầy chân thực mà đôi lúc có chút hóm hỉnh nhưng có những lúc chạm đến trái tim người đọc cảm xúc mạnh liệt phải bật ra thành tiếng khóc. Quả thực cuốn sách xứng đáng đứng vị trí thứ tư trong mười cuốn truyện thiếu nhi hay nhất của Việt Nam.
QuangSau Người Đua Diều, Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ mình bỗng muốn đọc thêm một số tác phẩm về chiến tranh và Tuổi Thơ Dữ Dội đến với mình. Đọc xong tác phẩm là cảm giác tiếc nuối sao đến tận bây giờ mới tìm đọc tác phẩm này
Những giai điệu âm vang trong bài hát Đoàn Vệ Quốc Quân cũng có gắn với hồi học tiểu học, cấp 2 nhưng chỉ nhớ là 1 ca khúc hoành tráng, hay được biểu diễn văn nghệ vào những dịp Nhà Giáo VN..., anh hùng Lượm mình cũng có nhớ được học nhưng hồi ấy Lượm cũng như bao chiến sĩ dũng cảm đấu tranh để chống giặc Pháp..
Quyển sách đã lấy đi của mình bao nhiêu là nước mắt, là sự khâm phục, ngưỡng mộ, thương yêu, đau xót...
Bỏ qua những yếu tố về chính trị, những ai chưa đọc các bạn hãy đọc một lần ít ra để tạo động lực bản thân vượt qua những khó khăn, thử thách mà mình đang gặp phải, nó sẽ là rất nhỏ so với những gì mà những cậu bé 12,13 tuổi đã đối mặt trong tác phẩm này
Sau này nếu có con trai mình sẽ cho con đọc tác phẩm này
hải yếnMình được bạn giới thiệu mua quyển này để đọc lúc nó nói là từ bé tới giồna chưa đọc quyển sách nào hay và xúc động như vậy và còn vân vân nữa mình không nhớ .Và nghe lời nó mua đọc thật sự mình đọc rất xúc động và đôi chỗ có đoạn khóc luôn. Thật sự cảm phục trước ý chí mạnh mẽ sự gan dạ của mấy mấy cậu bé ấy dù mới chỉ hơn mười tuổi .Và cũng căm hận chiến tranh đã cướp đi bao nhiêu sinh mạng bé nhỏ làm cho tuổi thơ những cậu bé ấy dữ dội gian khổ .Nhưng đọc quyển nào mình thấy tự hào về dân tộc Việt Nam lắm có những cậu bé dũng cảm hi sinh thân mình vì Tổ Quốc để giành độc lập tự do cho dân tộc .Mình nghĩ thật sự là người dân đất Việt phải đọc quyển này để biết được giai đoạn chúng ta phải chống lại Pháp Mỹ thế nào để biết ơn cống hiến cho đất nước.
Nguyễn Tùng ChiTrước mỗi tác phẩm về chiến tranh mình thường hay ái ngại vì sợ đọc xong ám ảnh, tâm trạng u ám mấy tuần liền. Nhưng thực sự không đọc thì rất đáng tiếc vì sách lấy đề tài chiến tranh thường mang đến rất nhiều cảm xúc. Khai thác mọi khía cạnh về con người, cuộc sống khó khăn thời bấy giờ thực sự dậy lên nỗi thương xót, ai oán và cả căm tức trong lòng người đọc. Đọc tuổi thơ dữ dội mình khóc không biết bao nhiêu lần vì thương xót cho các nhân vật. Chỉ là những cậu bé mới lớn 13,14 tuổi nhưng họ đã sớm có ý thức căm thù giặc và nhận ra trách nhiệm của bản thân với tổ quốc. Từ đó con tim nghe theo nhịp đập của lịch sử, họ gặp gỡ và cùng nhau đấu tranh, cùng nhau làm nhiệm vụ truyền tin đầy vất vả và hiểm nguy, họ sống chung với đói khát,với những trận sốt rét rừng tàn phá cơ thể khiến người gầy tong teo. Hơn nữa mỗi nhân vật là một mảnh đời khác nhau với những nỗi thống khổ riêng nhưng điểm chung là những đau khổ ấy đều do chiến tranh mang lại. Vì vậy khi khai thác tính cách và hoàn cảnh riêng biệt của họ, tác giả luôn làm người đọc ấn tượng và ám ảnh. Đây thực sự là cuốn sách bạn phải đọc một lần trong đời để thấu hiểu và yêu thêm lịch sử dân tộc, để biết ơn những người đã ngã xuống vì lí tưởng cao đẹp. Bìa sách rất đẹp, giấy tốt, nhìn chung đây là một sản phẩm tuyệt vời bạn sẽ không bao giờ tiếc khi mua.
An bẽm Cuốn sách bạn tâm đắc nhất , mang tên gì ? Đó có thể là một tác phẩm nổi tiếng, một bestseller nào đấy ? Nhưng với tôi, tác phẩm của chính nước mình, nhà văn nước mình và lịch sử nước mình viết lên mới thực sự hay . Điều này cũng quyết định đến cuốn sách gối đầu giường của tôi, một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Phùng Quán , cuốn :" tuổi thơ dữ dội " .
Cuốn văn học đầy ý nghĩa này chắc đã thân thuộc với nhiều bạn đọc rồi . Và bạn có công nhận đúng như cái tên của nó, cốt truyện kể về tuổi thơ đầy khói lửa chiến tranh của những thiếu niên dũng cảm như Lượm, Mừng, Quỳnh ,... Họ mới chạm ngưỡng tuổi 13-14 , tuổi ăn ngủ, tuổi được làm nũng, được hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ, nhưng ý thức được trách nhiệm của mình với non sông, những tấm gương dũng cảm, kiên cường, yêu nước ấy đã tham gia kháng chiến . Dù sau này , có người chết, có người rời đi, có phản bội nhưng họ sẽ mãi là huyền thoại trên trang sách này.
Một cuốn sách mà bất cứ người dân Việt Nam nào cũng nên đọc .
Sản phẩm của Fahasa chất lượng,giao hàng nhanh .
Nguyễn Quỳnh NgaĐiều đưa tôi đến với cuốn sách này là vị trí thứ 4 trong top 10 sách thiếu nhi hay nhất VN. Bình dị nhưng chau chuốt về ngôn từ, cuốn sách mang đến những cung bậc cảm xúc khác nhau: bi tráng của lịch sử , hồn nhiên của trẻ thơ, nhẹ nhàng của tình yêu, mãnh liệt của yêu thương, và tàn khốc của chiến tranh,...tất cả đã tạo nên một tác phẩm kinh điển. Các nhân vật đều mang một nét riêng: Mừng ngây thơ, Quỳnh dịu dàng, Lượm kiên cường, Tư lém lỉnh, Bồng bộc trực,...tất cả đã tạo nên một trung đoàn Trần Cao Vân đi vào lịch sử...
Đây là tác phẩm mà mình nghĩ là phải đọc chứ không phải nên đọc nữa. Là cuốn sách mình phải mua lại 3 lần nhưng không hề thấy tiếc. Mình đọc lần đầu từ năm lớp 2 và đã giới thiệu cuốn sách này cho rất nhiều người. Mọi người đều có những nhận xét tốt. Một câu chuyện về những thiếu niên Vệ Quốc Đoàn vô cùng xúc động. 2 nhân vật mình thích nhất là Bồng và Vịnh. Mình thích sự thông minh của Bồng và tính cách của Vịnh.
Bản in của Đinh Tị khá đẹp, tuy nhiên vẫn có lỗi chính tả. Giấy xốp, nhẹ.