1. Trang Chủ
  2. /
vui buồn hoa phượng
Nhà Cung Cấp: Thái Hà
Nhà Xuất Bản:
Số Trang: 392
Năm Xuất Bản: 2022
Thư viện Tủ Sách trực tuyến, tải sách pdf miễn phí xin trân trọng giới thiệu đến quý độc giả cuốn sách vui buồn hoa phượng. Cuốn sách được sáng tác bởi , thuộc lĩnh vực Sách Trong Nước.

vui buồn hoa phượng đã được phát hành bởi Nhà Xuất Bản Hà Nội vào năm 2022.

Bạn có thể tải sách miễn phí cuốn sách mà bạn đang đọc: vui buồn hoa phượng PDF

Giới Thiệu Sách

Thông Tin Chi Tiết
Tên Nhà Cung CấpThái Hà
Tác giảTrần Đình Chất
NXBHà Nội
Năm XB2022
Ngôn NgữTiếng Việt
Trọng lượng (gr)
Kích Thước Bao Bì24 x 15.5 cm
Số trang392

Tải Sách vui buồn hoa phượng Miễn Phí

Bạn đang đọc Sách vui buồn hoa phượng được Tác giả sáng tác, và xuất bản vào năm 2022 bởi nhà xuất bản Hà Nội.

Sách vui buồn hoa phượng thuộc chủ đề Sách Trong Nước, Văn học, Du Ký, nằm trong chuyên mục Sách Trong Nước tại TuSach.vn.

Bạn có thể mua sách tại Shopee, Lazada, TiKi, Fahasa theo liên kết ở dưới để ủng hộ tác giả bạn nhé.

Ngoài ra bạn có thể Tải sách vui buồn hoa phượng PDF tại đây:

Vui Buồn Hoa Phượng: Ký Ức Một Thời

Hơn sáu thập kỷ trôi qua, từ những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông, đến những ngày tháng sinh viên và những năm tháng đứng trên bục giảng đại học, chứng kiến bao biến đổi của nền giáo dục, tác giả đã không thể đứng ngoài những niềm vui, nỗi buồn của cuộc sống. Những trải nghiệm đó đã được ghi lại một cách chân thực trong cuốn sáchVui buồn hoa phượng.

Những câu chuyện trong sách được xây dựng dựa trên những con người và sự kiện có thật. Tác giả không hề có ý định đánh giá hay phán xét ai, mà chỉ mong muốn độc giả suy ngẫm về những giá trị cao đẹp và nhân văn hơn trong cuộc sống.

Trích đoạn hay

Chúng tôi, khóa thứ hai của hệ chuyên Văn Nghệ An, nhập học muộn hơn so với các trường khác. Tôi còn nhớ, khi các trường cấp 3 ở các huyện đã bắt đầu năm học cả tháng, chúng tôi mới nhận được giấy báo nhập học. Nghệ An là một tỉnh rộng lớn, thời điểm đó có 17 huyện thị. Hầu hết các huyện đều có học sinh trúng tuyển, thường là vài ba em, riêng Thanh Chương có số lượng đông nhất, chiếm gần một phần tư tổng số 36 học sinh của khóa.

Dù cùng đến từ một tỉnh, nhưng giọng nói của chúng tôi lại có sự khác biệt đáng kể, với ít nhất dăm bảy ngữ điệu khác nhau. Thậm chí, ngay cả những người cùng một huyện cũng có giọng nói riêng biệt. Tuy nhiên, về phong tục tập quán, bản sắc vùng miền, có lẽ sự khác biệt không quá lớn. Tương tự, hoàn cảnh kinh tế và xuất thân gia đình của chúng tôi cũng có nhiều điểm tương đồng.

Đa số chúng tôi là con em nông dân, chỉ một số ít có bố mẹ là công nhân viên chức nhà nước. Nhìn chung, dù xuất phát điểm có khác nhau, nhưng tất cả đều có hoàn cảnh kinh tế khó khăn. Một vài người được coi là khá giả hơn, nhưng chỉ là đỡ vất vả hơn anh em một chút. Điều quan trọng nhất, chúng tôi đều có chung một niềm đam mê học tập và coi trọng việc học hành như một nghĩa vụ thiêng liêng. Ít nhất, chúng tôi là người Nghệ, nổi tiếng với truyền thống hiếu học. Tuy nhiên, theo tôi, điều đó cũng chỉ là bình thường. Trong những năm học cùng nhau, tôi chưa từng thấy ai say mê việc học hành như những câu chuyện kể về các thế hệ trước ở xứ Nghệ.

Việc tập hợp học sinh xuất sắc từ khắp các huyện trong tỉnh về một lớp học là một điều đặc biệt. Điều này chỉ có thể xảy ra nếu tỉnh có chủ trương đào tạo nhân tài, chuẩn bị cho tương lai. Khi mới nhập học, năm lớp tám, chúng tôi được bố trí ở trong những phòng xép nhỏ, nằm giữa các lớp học, trong những dãy nhà cấp bốn, nhà tranh vách đất dài khoảng dăm chục mét. Những phòng này chủ yếu dành cho chỗ ngủ, được bố trí theo kiểu lán trại tạm bợ dành cho những người khai hoang vùng rừng sâu. Có lẽ, điều kiện sống không được tốt lắm, thậm chí còn tệ hơn so với những gia đình nghèo khó. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh thời đó, thế đã là tốt lắm rồi. Vì vậy, không ai trong chúng tôi phàn nàn hay kêu ca. Chúng tôi hiểu rằng, vì là lớp đặc biệt của tỉnh nên mới được ưu ái như vậy. Còn học sinh phổ thông phải tự tìm chỗ ở trọ trong dân địa phương, thường là chỉ xin chứ không phải thuê. Dĩ nhiên, ở trong dân có thể thoải mái hơn, nhưng nhược điểm là mọi người sẽ ở phân tán, gây khó khăn cho việc gắn kết và quản lý lẫn nhau. Hơn nữa, chúng tôi không phải mất thời gian đi lại, vì hồi đó, học sinh cấp 3 thường phải đi bộ đến trường dăm bảy cây số. Những học sinh ở xa trường mười lăm kilomet trở lên thường phải ở trọ. Ngoài ra, việc sống chung dăm bảy người trên một chiếc giường tre nứa cũng rất vui vẻ. Ngoài giờ học và một số hoạt động giải trí đơn giản, chúng tôi không có nhiều thời gian để buồn. Nếu ở riêng lẻ, mỗi người một nơi, trong điều kiện khó khăn, đặc biệt là khi mới xa nhà, có lẽ việc vượt qua gian nan sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Cuộc đời này, nếu chúng ta đi đâu, có điều kiện vật chất đầy đủ và tinh thần phong phú, thì sẽ ít nhớ nhà hơn. Theo thời gian, thậm chí có người còn quên cả quê hương. Nhưng nếu ngược lại, nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương sẽ trở nên khó chịu, thậm chí là không bao giờ nguôi ngoai.

Đọc sách và Review Sách vui buồn hoa phượng PDF

Vui Buồn Hoa Phượng: Cảm Nhận Về Một Thời Giáo Dục Và Tuổi Trẻ

Cuốn sách "Vui Buồn Hoa Phượng" không phải là một tác phẩm văn chương hoành tráng, mà là những ghi chép chân thực, mộc mạc về một thời giáo dục đầy thăng trầm, được nhìn qua lăng kính của một người thầy. Đọc cuốn sách, ta như được sống lại những năm tháng học trò, những kỷ niệm buồn vui lẫn lộn, những suy tư về nghề giáo và về cuộc đời.

Những Câu Chuyện Từ "Người Thật Việc Thật"

Điểm đặc biệt của "Vui Buồn Hoa Phượng" nằm ở chất liệu hiện thực. Tác giả không cố gắng tô vẽ hay lý tưởng hóa, mà ghi lại những câu chuyện, những con người mà ông đã gặp gỡ, chứng kiến trong suốt hơn sáu mươi năm gắn bó với ngành giáo dục. Những câu chuyện này không mang tính chất phán xét hay đánh giá, mà chỉ đơn giản là một sự sẻ chia, một sự đồng cảm với những số phận khác nhau.

Nghệ An Trong Ký Ức

Một phần lớn cuốn sách tập trung vào những năm tháng tác giả giảng dạy tại Nghệ An. Qua những trang viết, ta thấy được bức tranh về một vùng đất giàu truyền thống hiếu học, nhưng cũng đầy những khó khăn, vất vả. Đoạn trích về khóa học chuyên Văn đầu tiên của Nghệ An là một minh chứng rõ nét cho điều đó. Những học sinh đến từ khắp các huyện, thị trong tỉnh, với những giọng nói, phong tục tập quán khác nhau, nhưng đều chung một khát vọng học tập, một ý chí vươn lên.

Trích đoạn hay

Chúng tôi là khóa thứ hai hệ chuyên Văn của Nghệ An, được gọi vào học khá muộn. Tôi nhớ, khi các trường phổ thông cấp 3 ở các huyện đã khai giảng được cả tháng trời thì chúng tôi mới có giấy báo nhập học. Nghệ An là một tỉnh lớn, hồi đó có 17 huyện thị, chỉ trừ một vài huyện miền núi không có ai, còn thì ít nhiều đều có, phổ biến nhất là vài ba người, chỉ có Thanh Chương là đông nhất, chiếm gần một phần tư trong tổng số 36 người lúc nhập học.

Tuy là người trong một tỉnh, nhưng ngay giọng nói đã có sự khác biệt nhau khá lớn, ít nhất cũng có dăm bảy giọng nói, không hề giống nhau, ngay người trong một huyện, giọng nói đã khác hẳn nhau. Còn phong tục, tập quán, bản sắc vùng miền, có lẽ không có sự khác biệt nhiều. Tương tự, hoàn cảnh kinh tế, thành phần xuất thân, đa số cũng giống nhau.

Phần lớn mọi người là con em nông dân, một số ít hơn có bố mẹ là công nhân viên chức nhà nước. Nói chung, cái giống nhau, dù xuất phát từ đâu, đều nghèo, một vài người được cho là khá giả, nhưng cũng chỉ đỡ khổ hơn anh em một chút mà thôi. Tất nhiên, chúng tôi còn giống nhau ở một điều vô cùng quan trọng, đó là đều ham học và coi chuyện học hành là bổn phận không thể khác được. Chí ít ra, chúng tôi cũng là dân Nghệ, nổi tiếng hiếu học, còn thực chất theo tôi cũng bình thường thôi, trong mấy năm học cùng nhau, tôi chưa thấy ai đam mê chuyện học hành như giai thoại đã kể về thời ông bà, tổ tiên của xứ Nghệ.

Có lẽ việc tập hợp học sinh cả tỉnh lại trong một lớp, đó là một sự đặc biệt. Nếu tỉnh không có chủ trương đào tạo nhân tài, chuẩn bị cho tương lai, thì điều này sẽ chẳng bao giờ có. Lúc mới nhập học, vào năm lớp tám, chúng tôi được bố trí ở trong các phòng xép, những căn phòng nhỏ, nằm giữa các lớp học, trong những dãy nhà cấp bốn, nhà tranh, vách đất, dài khoảng dăm chục mét. Trong các phòng này, phần lớn diện tích dành cho chỗ ngủ, nằm kề liền nhau, được làm theo kiểu lán trại tạm bợ dành cho dân khai hoang trong rừng sâu. Có lẽ không lấy gì thuận tiện lắm, kể cả ai nhà nghèo, phòng ở cũng không đến nỗi tệ hại như thế. Tuy nhiên, trong điều kiện thời đó, thế cũng là tốt lắm rồi, cho nên chẳng có bất cứ một người nào kêu ca, phàn nàn gì. Chúng tôi biết, là lớp đặc biệt của tỉnh nên mới được ưu ái như vậy. Còn học sinh phổ thông thì tự lo lấy, phụ huynh và học sinh phải tự đi xin ở trọ trong dân địa phương. Hồi đó, chỉ xin thôi, chứ không phải thuê. Tất nhiên, nếu ở trong dân, chắc điều kiện tốt hơn, nhưng nhược điểm của nó, là mọi người ở phân tán. Chính vì vậy, sự gắn kết với nhau, quản lý lẫn nhau sẽ hạn chế hơn rất nhiều. Đó là chưa nói, chúng tôi không phải tốn thời gian, công sức đi lại, hồi đó học cấp 3, học sinh phải đi bộ từ nhà đến trường dăm bảy cây số là chuyện bình thường. Những người ở cách xa trường mười lăm kilomet trở lên, thường phải ở trọ. Ngoài ra, ở chung dăm bảy người, cùng nằm trên một cái giường làm bằng tre nứa, cũng vui, ngoài giờ học và một số hoạt động giải trí không đáng kể khác, chúng tôi không có thời gian để buồn. Nếu ở riêng lẻ, mỗi người một nơi, trong điều kiện vô cùng kham khổ, đặc biệt thời gian đầu mới xa nhà, có lẽ việc vượt qua gian nan sẽ khó hơn nhiều. Trò đời nếu ta đi đâu, có điều kiện vật chất dồi dào, tinh thần phong phú, thì sẽ ít nhớ nhà hơn; theo năm tháng, thậm chí có ai đó còn quên hẳn quê hương. Nhưng nếu ngược lại, thì nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương khó mà chịu nổi, thậm chí là không bao giờ nguôi ngoai.

Lời Ru Cho Những Giấc Mơ

"Vui Buồn Hoa Phượng" không chỉ là một cuốn sách về giáo dục, mà còn là một cuốn sách về tình người, về những giá trị nhân văn sâu sắc. Tác giả đã gửi gắm vào từng trang viết những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, về nghề nghiệp, về những thế hệ học trò mà ông đã từng yêu thương, gắn bó. Cuốn sách là một lời ru nhẹ nhàng, ấm áp, dành cho những ai còn giữ trong lòng những giấc mơ, những hoài bão.

Nếu bạn muốn tìm một cuốn sách để đọc trong những giờ phút tĩnh lặng, để suy ngẫm về cuộc đời, về những giá trị đích thực, thì "Vui Buồn Hoa Phượng" là một lựa chọn không thể bỏ qua.

Đánh giá sáchvui buồn hoa phượng

0/5
(0 đánh giá)
5 sao
0%
4 sao
0%
3 sao
0%
2 sao
0%
1 sao
0%

Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!

VỀ TUSACH.VN