Như NhưPhải dành tặng những lời tán dương ngọt ngào nhất cho tài năng của Agatha Christie! Như chúng ta đều biết, việc sáng tác một số lượng lớn tác phẩm cùng một chủ đề (ở đây là trinh thám) sẽ khiến bút lực của nhà văn ngày càng không được như ban đầu. Nhưng Agatha thì khác.
Poirot lúc này đã về hưu, nhưng vị thám tử nhỏ cọ người Bỉ vẫn còn rất thông minh và nhanh nhạy. Ông đến nghỉ ngơi ở một ngôi làng, ngôi làng đó xảy ra án mạng. Cùng người bạn đồng hành mới quen, Poirot bắt tay vào phá giải vụ án hóc búa đó.
Trinh thám mà tiết lộ hung thủ trước thì coi như mất hay. Tác giả đã đem đến một cú plot twist bật ngửa. Nhưng là một fan lâu năm của Agatha, mình đã biết được hung thủ là ai =))) Phải dành lời khen tặng người dịch vì bản dịch vô cùng chất lượng, nhờ vào phần dịch thuật chỉn chu ấy mà mình đoán ra hung thủ. Tất cả manh mối đã có sẵn, dựa vào những lời tường thuật của y ta.
Tuyền MỹVụ ám sát ông Roger Ackroyo với mình có thể là tác phẩm hay nhất của tác giả Agatha Chritstie. Truyện bắt đầu bằng vụ tự sát của bà góa Ferrars và qua lời dẫn truyện của bác sĩ James Sheppard ta biết được bà đã tiết lộ tất cả bí mật bằng một lá thư gửi ông Roger Ackroyo - người tình lén lút của bà. Nhưng bí mật tên kẻ khiến bà phải tự sát không thể được tiết lộ vì ông Ackroyo đã bị sát hại khi đọc lá thư đó. Lần giở từng trang sách, theo chân bác sĩ Sheppard và vị thám tử lừng danh Hercule Poirot các manh mối dần trở nên rối rắm và việc tìm ra hung thủ khó khăn hơn bao giờ hết. Nó khiến mình không thể dừng đọc để biết được hung thủ thực sự là ai. Tưởng đâu mọi suy luận đã đi vào ngõ cụt nhưng mọi thứ dường như đã nằm trong sự tính toán của thám tử Poirot và phải đến những trang cuối cùng ta mới thực sự vỡ lẽ, thán phục trước tài năng của Hercule Poirot, của nhà văn Agatha Christie.
MiduCâu chuyện bắt đầu khi vụ tự sát của bà goá phụ Ferrars ở làng King's Abbot được phát hiện. Điều đó làm dấy lên quan ngại rằng chính bà đã ra tay sát hại chồng mình, bị tống tiền và đồng thời là người có quan hệ hết sức mập mờ với ông Roger Ackroyd. Tối hôm sau, ông bị phát hiện rằng đã chết ở trong phòng làm việc ngay sau khi biết được kẻ tống tiền bà goá Ferrars là ai. Và một lần nữa, Hercule Poirot - thám tử già tài ba phải ra tay tìm ra sự thật chân tướng vụ án hết sức phức tạp này.
Mạch truyện của em sách này hoàn toàn khác những tác phẩm còn lại của tác giả, thay vì một nhịp độ rất chậm và dàn trải thì em sách này mang đến cảm giác nhanh chóng, không gây chán cho người đọc. Tình tiết truyện được liên kết với nhau vô cùng chặt chẽ, chi tiết gây hack não cho người đọc liên tục được tác giả cài cắm vào, nhằm khiến chúng ta không thể tìm ra được thủ phạm của vụ án này là người nào.
Qua hành trình hết sức gây cấn, ta sẽ bị tác giả lừa hết lần này đến lần khác. Cứ nghĩ là mình đã đoán được hung thủ là ai nhưng thật chất chúng ta đã đoán trật ngay từ đầu rồi. Thiệt tình, đúng là bị tác giả lừa một cú đau thật sự á. Đoán trật lất hết từ đầu tới cuối sách luôn mới sợ chớ.
Q.MaiiiVì là trinh thám nên mình chỉ nói về cảm nhận của bản thân nói nhiều sẽ bị spoil mất ^^ đây thật sự là một vụ án đặc biệt, nội dung rất lôi cuốn mặc dù lúc đầu có hơi lan mang một tí. Giọng văn của quyển này cứ đều đều không quá căng thẳng nhưng đến cuối truyện lại có một cú plot twist cực lớn làm mình rất bất ngờ. Tất cả sự vô lý từ đầu truyện lại trở nên cực kì thuyết phục.Khi Poirot làm cho sự thật được vén màng mình đúng kiểu ngỡ ngàng và nhận ra từ đầu đến giờ mình đã bị lừa.Mình nghĩ có nhiều bạn tình ý đọc cỡ 2/3 quyển sẽ dần nhận ra hung thủ là ai.Nhưng trước khi đọc quyển này mọi người đừng đọc nhiều review quá nha bị spoil là cái kết sẽ không còn bất ngờ nữa đâu. Ai là fan của truyện trinh thám hay thích đọc trinh thám thì đừng bỏ qua quyển này nhé .
Vuong BaoCuốn này quá xuất sắc!!!
Có lẽ đây là tác phẩm mình yêu thích nhất của nữ hoàng trinh thám - Agatha Christie. Trước khi đọc cuốn sách này, mình đã nghe qua vô số những reivew đánh giá cuốn này rất cao và dành cho nó rất nhiều lời khen ngợi nên mình đã rất trông chờ và kì vọng vào quyển sách này rất nhiều. Và cuốn sách này đã không làm mình thất vọng mà còn làm mình thỏa mãn là đằng khác. Tình tiết, diễn biến nội dung câu chuyện có phần nhanh hơn các tác phẩm khác của Agatha Christie nên khiến người đọc rất dễ tiếp cận và bị thu hút bởi quyển sách.
Điểm khiến cuốn sách này được yêu thích và đánh giá cao có lẽ là cú twist rất lớn, rất tài tình của tác giả. Ai là fan trinh thám và đặc biệt thích những tác phẩm có cú twist đỉnh cao thì Vụ ám sát ông Roger Ackroyd là một sự lựa chọn hoàn hảo.
Thanh ThúyAi đam mê truyện trinh thám, đặc biệt là trinh thám châu Âu thì chắc chắn đã nghe qua, đọc qua các tác phẩm của Agatha Christie. Bà được mệnh danh là nữ hoàng truyện trinh thám, có gần 80 tác phẩm trong sự nghiệp của mình. Cuốn sách Vụ ám sát ông Roger Ackroyd là cuốn đầu tiên của tác giả mà mình đọc. Trước hết, nó là một tác phẩm nổi tiếng và nhận được vô số lời khen từ các bạn độc giả nên đương nhiên mình khá kỳ vọng. Cuốn sách theo chân vị thám tử lừng danh Hercule Poirot phá vụ án mạng của ông Ackroyd – một người đàn ông giàu có trong làng King’s Abbot. Trước đó, tác giả dẫn dắt qua hai vụ án mạng khác, của ông bà Ferrars. Mặc dù không có gì quá chi tiết về hai vụ này nhưng nó là khời đầu của mọi việc xảy ra về sau.
Điểm yêu thích của mình về cuốn này là: khi mình mới bắt đầu đọc, tác giả dường như có cách tiếp cận rất thu hút. Bà miêu tả các nhân vật rõ từ dáng vẻ tới tính cách, làm mình mường tượng được các nhân vật một cách khá rõ nét. Phải gần cuối truyện, chúng ta mới biết được thủ phạm thực sự là ai. Mình đã có phần nào đoán được thủ phạm từ trước (mặc dù chỉ là đoán mò, đoán đại) do mình cũng có nghe nói là nó sẽ lật như lật bánh, một cú twist lừa đảo. Nhưng khi đọc tới đoạn thủ phạm bị lật tẩy thì mình thực sự rất bất ngờ. Mình bất ngờ đương nhiên không phải vì biết ai là thủ phạm mà bất ngờ vì mọi tình tiết được xâu chuỗi quá tuyệt vời, khiến mình đọc đến câu nào cũng đều cảm thán “Ồ, đúng như vậy”. Đoạn đó mình đã đọc tới hai lần để thấy rõ hơn các đầu mối.
Linh biAgatha Christie một bậc thầy về viết truyện trinh thám, bà còn được gọi với cái tên “Nữ Hoàng Trinh Thám”. Những ai thích đọc thể loại này thì không thể bỏ qua “ Vụ ám sát ông Roger Ackoyd”. Đây là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của bà. Câu chuyển kể về cuộc điều tra của ngài thám tử Hercule Poirot về cái chết của ông Roger Ackoyd. • Vì là trinh thám nên mình chỉ nói về cảm nhận của bản thân nói nhiều sẽ bị spoil mất ^^ đây thật sự là một vụ án đặc biệt, nội dung rất lôi cuốn mặc dù lúc đầu có hơi lan mang một tí. Giọng văn của quyển này cứ đều đều không quá căng thẳng nhưng đến cuối truyện lại có một cú plot twist cực lớn làm mình rất bất ngờ. Tất cả sự vô lý từ đầu truyện lại trở nên cực kì thuyết phục.Khi Poirot làm cho sự thật được vén màng mình đúng kiểu ngỡ ngàng và nhận ra từ đầu đến giờ mình đã bị lừa.Mình nghĩ có nhiều bạn tinh ý đọc cỡ 2/3 quyển sẽ dần nhận ra hung thủ là ai.Nhưng trước khi đọc quyển này mọi người đừng đọc nhiều review quá nha bị spoil là cái kết sẽ không còn bất ngờ nữa đâu. Ai là fan của truyện trinh thám hay thích đọc trinh thám thì đừng bỏ qua quyển này nhé .
XùĐây là câu chuyện đầu tiên tôi đọc bởi bà này khi tôi còn là một đứa trẻ và đã cạn kiệt TẤT CẢ các Nancy Drews và những bí ẩn khác nhắm vào những đứa trẻ trong thư viện. Người thủ thư đã giới thiệu Agatha Christie cho tôi và đây là nơi tôi bắt đầu với danh mục lớn của Christie. Tôi đã tìm thấy cốt truyện hấp dẫn sau đó và bây giờ vẫn vậy, rất nhiều năm và những cuốn sách sau đó. Câu chuyện về một kẻ giết người hàng loạt với Poirot, và một người háo hức háo hức, trên con đường của anh ta di chuyển rất tốt. Với việc đọc lại này, tôi đã có thể nhìn thấy manh mối và theo dõi kẻ giết người, và Poirot đã suy luận ra đó là ai, điều đó thật thú vị. Tôi lo ngại câu chuyện này sẽ không giữ được, nhưng thật ngốc, Agatha Christie đã không làm tôi thất vọng. Quyển Roger Ackroyd này chắc hẳn được xếp vào top 10 quyển có twist bự nhất thế kỉ XX rồi. Mình chỉ có thể nói rằng mạch truyện đi rất nhanh, nhiều tình tiết đan xen với clue rất rõ ràng, nhưng cú twist thì coi chừng sẽ làm bạn té ghế! Vì quyển này có thể tính là sáng tác thời kì đầu của bà (Agatha) nên văn phong sáng sủa, ít bị rườm rà và sến súa như những quyển cuối đời. Nhân vật Poirot được tường thuật lại qua lời kể của “tôi”, một góc nhìn khác sẽ đem lại tường thuật khách quan hơn về nhân vật Poirot vĩ đại của chúng ta..
TiênAgatha Christie một bậc thầy về viết
truyện trinh thám, bà còn được gọi với cái tên “Nữ Hoàng Trinh Thám”. Những ai thích đọc thể loại này thì không thể bỏ qua “ Vụ ám sát ông Roger Ackoyd”. Đây là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của bà. Câu chuyển kể về cuộc điều tra của ngài thám tử Hercule Poirot về cái chết của ông Roger Ackoyd.
• Vì là trinh thám nên mình chỉ nói về cảm nhận của bản thân nói nhiều sẽ bị spoil mất ^^ đây thật sự là một vụ án đặc biệt, nội dung rất lôi cuốn mặc dù lúc đầu có hơi lan mang một tí. Giọng văn của quyển này cứ đều đều không quá căng thẳng nhưng đến cuối truyện lại có một cú plot twist cực lớn làm mình rất bất ngờ. Tất cả sự vô lý từ đầu truyện lại trở nên cực kì thuyết phục.Khi Poirot làm cho sự thật được vén màng mình đúng kiểu ngỡ ngàng và nhận ra từ đầu đến giờ mình đã bị lừa.Mình nghĩ có nhiều bạn tinh ý đọc cỡ 2/3 quyển sẽ dần nhận ra hung thủ là ai.Nhưng trước khi đọc quyển này mọi người đừng đọc nhiều review quá nha bị spoil là cái kết sẽ không còn bất ngờ nữa đâu. Ai là fan của truyện trinh thám hay thích đọc trinh thám thì đừng bỏ qua quyển này nhe
T.A Một câu chuyện trinh thám với bối cảnh kinh điển. Không có gì đặc sắc về phần xây dựng bối cảnh và đặt các tuyến nhân vật. Điểm đặc biệt nằm ở phần tạo dựng tình huống, hiện trường vụ án mạng ăn khớp và mạch lạc. Agatha cũng đã đặt ra những bí ẩn xoay quanh vụ án, một cái nền mà từ đó đào sâu vào từng nghi phạm, khiến chúng ta thấy nghi ngờ tất cả. Và cái hay của truyện trinh thám (loại hay ấy) theo dạng này (tớ không biết gọi là gì) là nó khiến cho người đọc có phần ảo tuởng về khả năng thám tử của mình, quá chú tâm vào những thứ lộ liễu mà coi là trọng điểm, mà sơ suất quên đi những điều cơ bản nhất. Trong truyện có một số cái (gọi là) twist, khiến ta thấy như, ồ, có lẽ đây là điểm mấu chốt, rốt cuộc mình cũng hiểu ra! (*le Conan: Và thủ phạm không ai khác, chính là... NGƯƠI!) ... Xong đến cuối truyện tác giả vật cho các twist bự nhất. Ê hề mặt nhưng phục sát đất, còn lão Poirot vẫn ngồi rung đùi đếm dưa. Lão biết quá ấy! Truyện hay lắm đấy các cậu. Nhập môn trinh thám thì đọc Agatha là nhất..
Vân AnhMột quyển sách rất hay. Lần thứ ba đọc Agatha Christie và may mắn chọn được một trong những tác phẩm đuợc đánh giá cao của bà. Và lâu rồi mới có cảm giác kỳ vọng của mình được đáp ứng đúng. Một câu chuyện trinh thám với bối cảnh kinh điển. Không có gì đặc sắc về phần xây dựng bối cảnh và đặt các tuyến nhân vật. Điểm đặc biệt nằm ở phần tạo dựng tình huống, hiện trường vụ án mạng ăn khớp và mạch lạc. Agatha cũng đã đặt ra những bí ẩn xoay quanh vụ án, một cái nền mà từ đó đào sâu vào từng nghi phạm, khiến chúng ta thấy nghi ngờ tất cả. Và cái hay của truyện trinh thám (loại hay ấy) theo dạng này (tớ không biết gọi là gì) là nó khiến cho người đọc có phần ảo tuởng về khả năng thám tử của mình, quá chú tâm vào những thứ lộ liễu mà coi là trọng điểm, mà sơ suất quên đi những điều cơ bản nhất. Trong truyện có một số cái (gọi là) twist, khiến ta thấy như, ồ, có lẽ đây là điểm mấu chốt, rốt cuộc mình cũng hiểu ra! (*le Conan: Và thủ phạm không ai khác, chính là... NGƯƠI!) ... Xong đến cuối truyện tác giả vật cho các twist bự nhất. Ê hề mặt nhưng phục sát đất, còn lão Poirot vẫn ngồi rung đùi đếm dưa. Lão biết quá ấy!Truyện hay lắm đấy các cậu. Nhập môn trinh thám thì đọc Agatha là nhất.
Bảo BảoCuốn này khi đọc tớ thấy có chút màu sắc tương đồng với cuốn ‘Án mạng đêm Giáng sinh’, dù không hẳn là giống lắm, nhưng kiểu án mạng xảy ra trong gia đình cũng như plot twist hơi hao hao nhau. Có nhiều đoạn tưởng thế mà không phải thế, nếu anh em tỉnh táo sẽ rất có thể đoán ra được hung thủ đó, tớ thấy không quá khó để đoán ra hung thủ trong cuốn này đâu.
Tớ khá là thích cái kết của cuốn này, kiểu rất là thỏa mãn và có chút lạnh gáy, thực ra lần nào cũng vậy mà, bất ngờ nhất và hấp dẫn nhất vẫn là phần lật mặt hung thủ của đại ca Ag, em này cũng không ngoại lệ đâu anh em. Sau khi đọc kha khá cuốn của đại ca rồi, tớ đã rút ra một điều, Người ít đáng nghi nhất sẽ DỄ là hung thủ nhất, vâng, nhờ thế mà Chi có thêm một lần đoán trúng kẻ sát nhân, thấy hạnh phúc mãn nguyện ghê .Với tớ thì em này cũng hấp dẫn và có cái kết thỏa mãn, bất ngờ ngang với ‘Ngôi nhà quái dị’, ‘Án mạng trên sông Nile’ và ‘Mười người da đen nhỏ’, à cả ‘Án mạng đêm Giáng sinh’ nữa. Mấy em này là những cuốn rất đáng thử của đại ca Ag đó, anh em hãy thử xem nhé, Chi đi đọc tiếp mấy cuốn còn lại của đại ca đây .
Shinobu KochouCâu chuyện được kể dưới con mắt của bác sĩ James Sheppard – một vị bác sĩ cùng làng với Poirot khi ông về ẩn danh tại ngôi làng King’s Abbot đồng thời cũng là hàng xóm của ông. Ngoài màn suy luận của Poirot, xen vào đó còn có những suy nghĩ cũng như suy luận của bác sĩ Sheppard.
Cá nhân mình thấy cách kể chuyện này tương tự như cách kể của Conan Doyle – tác giả của nhân vật thám tử lừng danh Sherlock Holmes. Tác giả đã mô tả các chi tiết, tình tiết, nhân vật trong truyện rất chi tiết. Từ tính cách, đến những chi tiết rất nhỏ như sự thay đổi sắc mặt của nhân vật cũng được bà miêu tả rõ. Đặc biệt hơn là việc miêu tả kĩ những chi tiết như vậy giúp cho mình có thể vừa đọc, vừa suy luận để tìm ra hung thủ - đây là một điểm mình cực kì yêu thích khi đọc truyện trinh thám suy luận.
Một điểm mình cũng ưa thích ở quyển này, đó là những đoạn đối thoại có xen lẫn những yếu tố hài hước của nhân vật thám tử này. Đến cuối truyện, một plot twist to đùng xuất hiện. Nó làm những suy nghĩ lập luận của mình về hung thủ dường như bị phá vỡ hết bởi cú lừa của tác giả.
Nhìn chung thì Vụ ám sát ông Roger Ackroyd là một quyển trinh thám khá thú vị và cũng đáng để đọc cho những bạn yêu thích sự suy luận tìm kiếm hung thủ trước khi gập quyển sách lại.
Văn Hương Tại ngôi làng King's Abbot thơ mộng nhưng không hề bình yên, vụ tự sát của một quả phụ làm dấy lên tin đồn rằng bà đã giết chồng mình một năm về trước, bị tống tiền và có quan hệ mờ ám với ông Roger Ackroyd - một người giàu có trong làng. Tối hôm sau, ông Ackroyd bị giết trong phòng làm việc của mình với một con dao đâm từ phía sau và mọi nghi vấn đổ về đứa con trai nuôi Ralph Paton hiện đang lẩn trốn. Bác sĩ Sheppard là một người bạn thân thiết của gia đình lúc này đồng thời là một nhân chứng của vụ án, đã ghi chép lại vụ án khi cùng điều tra với Hercule Poirot giống như một bác sĩ Watson thứ hai. Agatha Christie chưa bao giờ làm người đọc hết bất ngờ dù đã đi qua bao nhiêu tác phẩm. Nếu như nội dung "Mười người da đen nhỏ" là các nạn nhân lần lượt bị hạ sát theo đúng một bài thơ hay "Chuỗi án mạng ABC" với các nạn nhân theo thứ tự chữ cái thì trong quyển sách này, vụ án có phần đơn giản hơn với việc nạn nhân bị giết trong phòng kín và đó cũng là nạn nhân duy nhất. Như thường lệ, có nhiều nhân chứng và mỗi nhân chứng đều có điều gì đó che giấu dù vô tình hay cố tình. Những chi tiết đều đã được bày ra trước mắt, chỉ tội cho những phàm nhân chúng ta không thể nhìn ra! Khi biết được hung thủ, cảm giác như chơi tàu lượn siêu tốc đang chạy đường thẳng thì đột nhiên bị giật lộn vòng 360 độ mấy cú liên tục cho choáng váng lảo đảo không quên đến suốt đời. Thật, đọc nhiều truyện trinh thám quá nên nhiều khi cũng không nhớ nổi hung thủ, nhưng truyện này thì khó có thể quên. Hung thủ ẩn giấu khéo léo đến mức không ai có thể ngờ đến, bởi kiểu hung thủ này rất ít gặp trong truyện trinh thám.Trước khi đọc truyện thì mình cũng có đọc một số review, cũng thử đoán già đoán non hung thủ, có vô tình lướt qua "có khi nào là người đó" nhưng cũng không quá tin tưởng bởi nếu thế thì "không hợp lẽ thường", nhưng Agatha Christie mà, làm chuyện lẽ thường thì đâu còn là Agatha Christie!
ChiLần thứ ba đọc Agatha Christie và may mắn chọn được một trong những tác phẩm đuợc đánh giá cao của bà. Và lâu rồi mới có cảm giác kỳ vọng của mình được đáp ứng đúng.
Một câu chuyện trinh thám với bối cảnh kinh điển. Không có gì đặc sắc về phần xây dựng bối cảnh và đặt các tuyến nhân vật. Điểm đặc biệt nằm ở phần tạo dựng tình huống, hiện trường vụ án mạng ăn khớp và mạch lạc. Agatha cũng đã đặt ra những bí ẩn xoay quanh vụ án, một cái nền mà từ đó đào sâu vào từng nghi phạm, khiến chúng ta thấy nghi ngờ tất cả. Và cái hay của truyện trinh thám (loại hay ấy) theo dạng này (tớ không biết gọi là gì) là nó khiến cho người đọc có phần ảo tuởng về khả năng thám tử của mình, quá chú tâm vào những thứ lộ liễu mà coi là trọng điểm, mà sơ suất quên đi những điều cơ bản nhất. Trong truyện có một số cái (gọi là) twist, khiến ta thấy như, ồ, có lẽ đây là điểm mấu chốt, rốt cuộc mình cũng hiểu ra!
(*le Conan: Và thủ phạm không ai khác, chính là... NGƯƠI!) ... Xong đến cuối truyện tác giả vật cho các twist bự nhất. Ê hề mặt nhưng phục sát đất, còn lão Poirot vẫn ngồi rung đùi đếm dưa. Lão biết quá ấy!
Truyện hay lắm đấy các cậu. Nhập môn trinh thám thì đọc Agatha là nhất.
Minh MinhMột quyển truyện trinh thám rất hay. Tất cả các nhân vật trong truyện đều chẳng thừa một ai khi ai cũng có cho mình một vai trò nhất định. Kể cả bà chị mà nhân vật "tôi" thấy khá sợ hãi. Chị ấy cũng góp công khá lớn trong việc điều tra. Như đã biết, ông Roger là một người giàu có bậc nhất trong làng. Ông kín tiếng và theo người ta kể thì khá tiết kiệm. Ông có một đứa con trai mà khi ông chết, người đó rơi vào diện tình nghi khi cứ lẩn trốn. Mọi chứng cứ đưa ra ban đầu hướng tới nhân vật này nhưng sau đó lại hướng đến nhân vật khác. Tạo nên một sự mơ hồ mà phải đọc cẩn thận mình mới nhận ra rõ ràng. Cách kể của Agatha khá chậm rãi nên nếu muốn đọc một cuốn sách trinh thám nhanh, chi tiết diễn ra nhanh chóng thì tốt nhất không nên tìm đến với Agatha. Nhưng nếu đã không phải thể thì Agatha thật sự rất hợp với bạn bởi bà là một tiểu thuyết gia đại tài. Cái kết cuối cùng để lại sẽ khiến người đọc nghĩ ngợi mãi. Rằng tại sao lại như thế? Rằng tại sao lại thế này.
boss reviewTheo những thông tin mình tìm hiểu được thì Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd là một trong những tác phẩm được đánh giá cao nhất của Agatha Christie, và đúng như vậy, nếu bạn muốn thử trải nghiệm dòng trinh thám cổ điển, thì đây là một lựa chọn khá sáng suốt đó. Đảm bảo khi bạn gấp lại trang cuối, bạn sẽ càng muốn dấn thân sâu hơn vào thể loại này!
Trước đến nay, mình cứ nghĩ trinh thám cổ điển phải là một thể loại gì đó khá là khô khan, giáo điều, ít kịch tính, ít tính thời sự xã hội, mà thay vào đó chỉ đơn thuần là những manh mối được đưa ra và tìm cách để sắp xếp lại mà thôi, mình thì thích những cái gì đánh sâu vào xã hội và tâm lý con người nhiều hơn (như Keigo Higashino vậy). Chính vì những suy nghĩ rập khuôn đó mà mình thực sự bất ngờ khi đọc những trang đầu tiên của cuốn này. Phải nói là Mặn, rất Mặn Mòi luôn, cả biển muối chứ chả đùa =)). Đôi khi mình còn tự đùa rằng, phải chăng dịch giả tự ý thêm vào một vài câu văn, bởi những chi tiết dí dỏm, hóm hỉnh không có vẻ gì là cổ xưa, xa vời thời hiện đại này, nó rất gần gũi và cực kỳ thân thuộc, đọc mà cứ phải phì cười liên tục! Mở đầu truyện không vòng vo, chẳng dông dài, tác giả đặt từng nhân vật vào trang sách, để họ xuất hiện theo một cách rất lớp lang, chỉ với một vài dòng giới thiệu ngắn gọn vô cùng khéo léo, mà người đọc đã hình dung được ngay mỗi nhân vật, vì đều có một chi tiết đáng nhớ riêng dành cho họ. Truyện có đến hơn 15 nhân vật, nhưng nói ra bất cứ cái tên nào, mình vẫn có thể nhớ rất rõ ràng họ là ai, vẻ ngoài và tính cách như thế nào, và họ đóng vai trò gì trong truyện, từng nhân vật đều có một chỗ đứng riêng, không làm cho người đọc bị rối trí.
Dần dần qua những chương sau, tình tiết trở nên dồn dập, kịch tính dần, lại một bất ngờ nữa với mình, mình thật sự không thể ngờ trinh thám cổ điển lại có thể kịch tính và hút mắt đến thế này, có những đoạn mình đọc như nuốt từng chữ, hồi hộp vô cùng, không tài nào bỏ cuốn sách xuống được. Và bùm, câu đố đã được quăng ra cho độc giả, việc của họ bây giờ là cùng đồng hành với thám tử Poirot, và vị bác sĩ già – nhân vật tôi của truyện.
Đúng với chất trinh thám cổ điển, tác giả miêu tả rất cụ thể, từ quá trình phát hiện án mạng, đến cách mà nạn nhân chết, rồi những người thuộc diện tình nghi, họ nhìn thấy gì, họ làm gì, thái độ họ như thế nào, và từng câu thoại của họ, điều này giúp độc giả rất dễ hình dung, và có thể tự mình suy đoán, không như nhiều thể loại khác, tác giả còn giấu một vài chi tiết, ở đây, Agatha bày ra một bữa tiệc thịnh soạn, không thiếu món gì cho độc giả, nhiệm vụ của họ là xác định nên ăn món gì, và ăn lúc nào, kết hợp ra sao, vậy thôi, dễ, mà lại khó, cũng vì vậy mà rất nhiều người nếu muốn luyện tư duy trinh thám họ đều chọn Trinh thám cổ điển, vì đây là bài giảng trực quan và cụ thể nhất.
Theo chân nhân vật tôi - bác sĩ James – cũng là người bạn thân tín nhất của nạn nhân, ông Roger, từng hướng đi đến chìa khóa giải quyết, vụ án dần được mở ra, nhưng luôn bị kẹt lại ở đâu đó, vấn đề A ra rồi, nhưng nếu đặt nó với vấn đề B, thì lại không hợp lý, rồi C, tại sao lại xuất hiện theo cách như thế này, tất cả là sắp đặt, hay đơn giản chỉ là sự tình cờ? Càng về sau, càng nhiều câu hỏi đặt ra, tung hỏa mù cho độc giả, khiến độc giả không ít lần phải đau đầu suy đoán…
Và như bất cứ một bài toán khó nào, chỉ cần tìm ra được đúng điểm quyết định, từ điểm đó suy ngược ra, thì bỗng dưng mọi thứ dần sáng tỏ đến mức không thể bàn cãi gì nữa. Ở đây, điểm quyết định mà thám tử đại tài Poirot nhìn ra được, đó là bí mật, ai cũng giấu một bí mật, dù nó vô hại, hay ảnh hưởng trực tiếp đến vụ án, đều đóng một vai trò cực kì quan trọng để giúp ông xâu chuỗi lại tình tiết. Và, bằng tư duy cực kỳ nhạy bén của mình, Poirot đã khiến từng người phải tự giác nói ra bí mật của mình, mà chẳng cần ông phải tra hỏi. Đọc đến những đoạn này, mình có cảm giác cực kỳ thỏa mãn, không phải kiểu bất ngờ phấn khích, mà là kiểu À.. Đúng rồi.. nó chính là phải như thế, đó là cảm giác gật gù, não được sáng tỏ, và từ đó, từng nét của sự thật, của hung thủ hiện ra dần.
Nhưng, mọi thứ chẳng hề đơn giản như vậy đâu, nếu dễ như vậy, thì đã không còn là nữ hoàng trinh thám của chúng ta rồi, plot twist cuối cùng, phải nói là siêu siêu đỉnh, “chơi vậy ai chơi lại?”, đến khi miếng ghép cuối cùng sáng tỏ, ta lần ngược lại từng chi tiết, nó hợp lý và khớp đến mức không thể bàn cãi. Điều tài tình của Agatha là bà không hề viết ra một chi tiết nào vô nghĩa, dù là rất nhỏ. Từng câu chuyện phiếm, từng lời bông đùa, từng hành động tưởng chừng vô thưởng vô phạt, làm dãn không khí truyện, tất cả đều đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc họa lại chân dung kẻ thủ ác. Và khi hắn xuất hiện, độc giả chỉ biết ngỡ ngàng mà thán phục….
Dùng những ghi chú để đánh lạc hướng độc giả, đánh lạc hướng các nhân vật trong truyện, chi tiết này mình đã bắt gặp ở cuốn Ác Ý của Keigo-sensei, lúc đọc Ác Ý, mình cũng phải ngỡ ngàng và thán phục ông, đến mức phải ngồi lại mất một lúc để “tiêu hóa” cú lừa này. Và lần này, mình lại bắt gặp nó ở cuốn này, có một sự tương đồng rất nhỏ ở đây, tuy nhiên mục đích hướng đến độc giả của hai tác giả lại rất khác nhau. Và dù với mục đích nào đi nữa, thì họ đều đã thành công mỹ mãn!
Ở cuốn Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd, không đơn giản chỉ là một vụ án, một bài toán được đưa ra, để mọi người cùng giải, mà bên cạnh đó, còn lồng ghép những vấn đề xã hội, về sự méo mó, biến chất của con người, những điều này Agatha chẳng viết rõ ra, cũng không kết luận ở bất cứ dòng nào, nhưng nó lại hiển hiện trên từng trang truyện, từng con chữ, để rồi khi vụ án kết thúc, vẫn còn đó sự day dứt khôn nguôi của độc giả, và những nỗi đau của các nhân vật. Có người vì đồng tiền đã bán rẻ lương tâm, đã hèn mọn, đã dối trá lọc lừa, đã phản bội những người tin tưởng mình vô điều kiện… Rồi sau này, đâu sẽ là lối thoát dành cho họ?
Và một chi tiết nhỏ mình rất thích, đó là chiếc lông vũ, trước đến nay coi phim, thấy có những nhân vật sử dụng lông vũ quét qua mũi, mình cứ nghĩ đơn giản đó là thú tiêu khiển màu mè của giới thượng lưu ngày đó, chứ không hề nghĩ đó là họ sử dụng cocain =)). Agatha cũng khéo léo xây dựng sự khác biệt giữa người Anh và người Mỹ của thời đại đó, tuy không nhiều nhưng cũng đủ gây ấn tượng. Quả thật, mỗi cuốn sách đều là một chân trời kiến thức mới với người đọc, quan trọng là họ lĩnh hội được ở mức nào thôi ^^
Agatha Christie, không nghi ngờ gì nữa, bà quả thật là một người cực kỳ tinh tế, bà hiểu phụ nữ vô cùng, Keigo cũng là một tác giả khá hiểu phụ nữ, nhưng điều ông hướng đến khai thác là những mặt tối, những nét xấu xí biến chất được che đậy bởi vẻ ngoài mỹ miều (mình hay nói đùa là phải chăng ông có thù với phụ nữ haha). Còn ở Agatha, đó là sự trân trọng, thấu cảm sâu sắc với những người cùng giới với mình, dù ở tầng lớp nào, dù tính cách ra sao, thì những người phụ nữ trong tác phẩm này đều là những người tinh tế, có ước mơ, có chính kiến, có người yếu đuối để những thứ phù phiếm trù dập mình, nhưng cũng có những con người đủ mạnh mẽ, dũng cảm để đứng lên làm chủ cuộc đời mình. Lần đầu tiên, thói “nhiều chuyện”, “ngồi lê đôi mách”, “những trực giác tào lao” lại được xuất hiện với vai trò ý nghĩa đến vậy trong một câu chuyện. Những câu nói của Poirot về phụ nữ, cũng chính là quan điểm của bà, và đây là một quan điểm thực sự đáng trân quý!
Một cuốn sách, khá bất ngờ là để lại cho mình nhiều xúc cảm đẹp đến vậy. Không đơn thuần là một cuốn truyện phá án, mà đó còn là chân trời mới, giúp mình sáng tỏ và đập tan những thành kiến cố hữu của bản thân với thể loại Trinh thám cổ điển này, và tất nhiên, đây sẽ không phải là cuốn duy nhất của Agatha Christie mà mình sẽ đọc đâu, mình rất mong chờ, và khá tin tưởng là sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời khác với những tác phẩm khác của bà. Biết đâu, sau này, bên cạnh tên những tác giả yêu thích của mình là Higashino Keigo, Dan Brown, Guillaume Musso, có thêm Agatha Christie thì sao nhỉ?
Tiểu MaiAgatha trước giờ vốn nổi tiếng trong giới trinh thám. Lối viết của bà có chút gì đó âm u và rất kỳ bí. Nó khiến mình cứ thom thóp chờ đợi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Mạch truyện rất chậm rãi, lời kể của nhân vật "tôi" cũng rất từ tốn. Mọi thứ đi từ đầu tới đuôi, đều vô cùng cẩn trọng. Từng hành động, lời nói của các nhân vật đã quay mình vào vòng xoáy của sự choáng váng. Chẳng ai biết rõ chân tướng là gì. Tất thảy các nhân vật trong truyện đều chẳng thừa một ai khi ai cũng có cho mình một vai trò nhất định. Kể cả bà chị mà nhân vật "tôi" thấy khá sợ hãi. Chị ấy cũng góp công khá lớn trong việc điều tra.
Như đã biết, ông Roger là một người giàu có bậc nhất trong làng. Ông kín tiếng và theo người ta kể thì khá tiết kiệm. Ông có một đứa con trai mà khi ông chết, người đó rơi vào diện tình nghi khi cứ lẩn trốn. Mọi chứng cứ đưa ra ban đầu hướng tới nhân vật này nhưng sau đó lại hướng đến nhân vật khác. Tạo nên một sự mơ hồ mà phải đọc cẩn thận mình mới nhận ra rõ ràng.
Cách kể của Agatha khá chậm rãi nên nếu muốn đọc một cuốn sách trinh thám nhanh, chi tiết diễn ra nhanh chóng thì tốt nhất không nên tìm đến với Agatha. Nhưng nếu đã không phải thể thì Agatha thật sự rất hợp với bạn bởi bà là một tiểu thuyết gia đại tài. Cái kết cuối cùng để lại sẽ khiến người đọc nghĩ ngợi mãi. Rằng tại sao lại như thế? Rằng tại sao lại thế này...
TramSau khi đọc ‘And Then There Were None’ thấy cũng đường được chứ chưa nổi bật lắm, thì Sơn giới thiệu quyển này và thòng thêm một câu: “Nếu chị đọc mà vẫn không thấy hay thì hẵng từ bỏ Agatha Christie.”
Trải nghiệm đọc trinh thám kinh điển của mình có lẽ đã bị phim Hollywood làm hỏng. Những Shutter Island, Identity, The Usual Suspects, Reservoir Dogs, Memento, Gone Girl, 12 Angry Men,… đã làm mình nghi ngờ cả thế giới mỗi khi bước vào một cuộc truy tìm hung thủ. Vậy nên dù ‘Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd’ có nhiều tình tiết lôi cuốn, cái kết sau cùng vẫn không thể làm mình ố á trầm trồ và thoả mãn hết mực.
Tuy nhiên, ở thời điểm năm 1926 khi Agatha Christie viết tiểu thuyết này, mình nghĩ độc giả không thể mong chờ gì hơn ở một cuốn truyện trinh thám nữa. Rõ ràng là Agatha Christie đã đặt nền móng cho thể loại trinh thám Anh bây giờ, với những nhân vật, động cơ gây án, bối cảnh, manh mối mang đậm dấu ấn cá nhân. Ngay cả những bộ phim chuyển thể từ các tiểu thuyết của bà cũng hay nhất chỉ khi nó trung thành với bản gốc.
Điều này liên quan thế nào với ‘Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd’? Nó có nghĩa là nếu bạn đã thích những vụ án trong các gia đình quý tộc Anh thế kỷ 20 như ‘And Then There Were None’ hay ‘Án Mạng Trên Chuyến Tàu Tốc Hành Phương Đông’, bạn cũng sẽ thích tiểu thuyết này. Bằng không, bản thân nó sẽ chưa đủ sức thuyết phục bạn thay đổi quan điểm.
Nghe hơi ba phải nhỉ? Nhưng sự thật nó là thế, mình cũng không biết nói khác đi ra sao. Các diễn biến của Agatha Christie khá hấp dẫn, nhưng đổi lại nhân vật của bà không có chiều sâu. Khi mình không thể phát triển một mối liên hệ với nhân vật, thì độ đầu tư về mặt cảm xúc của mình vào câu chuyện là gần như không có. Tất nhiên mình sẽ theo dõi đến cuối để tìm ra sự thật, nhưng với một tâm thế vô cùng sống chết mặc bay, ai là hung thủ cũng được. Thật đáng tiếc!
‘Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd’ có hay hơn ‘And Then There Were None’, nhưng chưa quá xuất sắc. Song không thể đánh giá các tác phẩm của Agatha Christie mà quên rằng chúng đã ra đời gần 100 năm trước. Những người mở đường phải được cộng điểm chứ đúng không?
Hà LanTất cả các nhân vật trong truyện đều chẳng thừa một ai khi ai cũng có cho mình một vai trò nhất định. Kể cả bà chị mà nhân vật "tôi" thấy khá sợ hãi. Chị ấy cũng góp công khá lớn trong việc điều tra. Như đã biết, ông Roger là một người giàu có bậc nhất trong làng. Ông kín tiếng và theo người ta kể thì khá tiết kiệm. Ông có một đứa con trai mà khi ông chết, người đó rơi vào diện tình nghi khi cứ lẩn trốn. Mọi chứng cứ đưa ra ban đầu hướng tới nhân vật này nhưng sau đó lại hướng đến nhân vật khác. Tạo nên một sự mơ hồ mà phải đọc cẩn thận mình mới nhận ra rõ ràng.
Cách kể của Agatha khá chậm rãi nên nếu muốn đọc một cuốn sách trinh thám nhanh, chi tiết diễn ra nhanh chóng thì tốt nhất không nên tìm đến với Agatha. Nhưng nếu đã không phải thể thì Agatha thật sự rất hợp với bạn bởi bà là một tiểu thuyết gia đại tài. Cái kết cuối cùng để lại sẽ khiến người đọc nghĩ ngợi mãi. Rằng tại sao lại như thế? Rằng tại sao lại thế này.
Nguyễn Linh Tại ngôi làng King's Abbot thơ mộng nhưng không hề bình yên, vụ tự sát của một quả phụ làm dấy lên tin đồn rằng bà đã giết chồng mình một năm về trước, bị tống tiền và có quan hệ mờ ám với ông Roger Ackroyd - một người giàu có trong làng. Tối hôm sau, ông Ackroyd bị giết trong phòng làm việc của mình với một con dao đâm từ phía sau và mọi nghi vấn đổ về đứa con trai nuôi Ralph Paton hiện đang lẩn trốn. Bác sĩ Sheppard là một người bạn thân thiết của gia đình lúc này đồng thời là một nhân chứng của vụ án, đã ghi chép lại vụ án khi cùng điều tra với Hercule Poirot giống như một bác sĩ Watson thứ hai.
Agatha Christie chưa bao giờ làm người đọc hết bất ngờ dù đã đi qua bao nhiêu tác phẩm. Nếu như nội dung "Mười người da đen nhỏ" là các nạn nhân lần lượt bị hạ sát theo đúng một bài thơ hay "Chuỗi án mạng ABC" với các nạn nhân theo thứ tự chữ cái thì trong quyển sách này, vụ án có phần đơn giản hơn với việc nạn nhân bị giết trong phòng kín và đó cũng là nạn nhân duy nhất. Như thường lệ, có nhiều nhân chứng và mỗi nhân chứng đều có điều gì đó che giấu dù vô tình hay cố tình. Những chi tiết đều đã được bày ra trước mắt, chỉ tội cho những phàm nhân chúng ta không thể nhìn ra!
Khi biết được hung thủ, cảm giác như chơi tàu lượn siêu tốc đang chạy đường thẳng thì đột nhiên bị giật lộn vòng 360 độ mấy cú liên tục cho choáng váng lảo đảo không quên đến suốt đời. Thật, đọc nhiều truyện trinh thám quá nên nhiều khi cũng không nhớ nổi hung thủ, nhưng chuyện này thì khó có thể quên. Hung thủ ẩn giấu khéo léo đến mức không ai có thể ngờ đến, bởi kiểu hung thủ này rất ít gặp trong truyện trinh thám.
Trước khi đọc truyện thì mình cũng có đọc một số review, cũng thử đoán già đoán non hung thủ, có vô tình lướt qua "có khi nào là người đó" nhưng cũng không quá tin tưởng bởi nếu thế thì "không hợp lẽ thường", nhưng Agatha Christie mà, làm chuyện lẽ thường thì đâu còn là Agatha Christie!
Nguyễn LinhQuyển Roger Ackroyd này chắc hẳn được xếp vào top 10 quyển có twist bự nhất thế kỉ XX rồi. Mình chỉ có thể nói rằng mạch truyền đi rất nhanh, nhiều tình tiết đan xen với clue rất rõ ràng, những cú twist thì coi chừng sẽ làm bạn té ghế!
Vì quyển này có thể tính là sáng tác thời kì đầu của bà (Agatha) nên văn phong sáng sủa, ít bị rườm rà và sến súa như những quyển cuối đời. Nhân vật Poirot được tường thuật lại qua lời kể của “tôi”, một góc nhìn khác sẽ đem lại tường thuật khách quan hơn về nhân vật Poirot vĩ đại của chúng ta. Câu chuyện về một kẻ giết người hàng loạt với Poirot, và một người háo hức háo hức, trên con đường của anh ta di chuyển rất tốt. Với việc đọc lại này, tôi đã có thể nhìn thấy manh mối và theo dõi kẻ giết người, và Poirot đã suy luận ra đó là ai, điều đó thật thú vị. Tôi lo ngại câu chuyện này sẽ không giữ được, nhưng thật ngốc, Agatha Christie đã không làm tôi thất vọng.
Nguyễn Linh
Đây là câu chuyện đầu tiên tôi đọc bởi bà này khi tôi còn là một đứa trẻ và đã cạn kiệt TẤT CẢ các Nancy Drews và những bí ẩn khác nhắm vào những đứa trẻ trong thư viện. Người thủ thư đã giới thiệu Agatha Christie cho tôi và đây là nơi tôi bắt đầu với danh mục lớn của Christie. Tôi đã tìm thấy cốt truyện hấp dẫn sau đó và bây giờ vẫn vậy, rất nhiều năm và những cuốn sách sau đó. Câu chuyện về một kẻ giết người hàng loạt với Poirot, và một người háo hức háo hức, trên con đường của anh ta di chuyển rất tốt. Với việc đọc lại này, tôi đã có thể nhìn thấy manh mối và theo dõi kẻ giết người, và Poirot đã suy luận ra đó là ai, điều đó thật thú vị. Tôi lo ngại câu chuyện này sẽ không giữ được, nhưng thật ngốc, Agatha Christie đã không làm tôi thất vọng. Quyển Roger Ackroyd này chắc hẳn được xếp vào top 10 quyển có twist bự nhất thế kỉ XX rồi. Mình chỉ có thể nói rằng mạch truyện đi rất nhanh, nhiều tình tiết đan xen với clue rất rõ ràng, nhưng cú twist thì coi chừng sẽ làm bạn té ghế!
Vì quyển này có thể tính là sáng tác thời kì đầu của bà (Agatha) nên văn phong sáng sủa, ít bị rườm rà và sến súa như những quyển cuối đời. Nhân vật Poirot được tường thuật lại qua lời kể của “tôi”, một góc nhìn khác sẽ đem lại tường thuật khách quan hơn về nhân vật Poirot vĩ đại của chúng ta.
PhongNét đặc biệt trong các tác phẩm của Agatha Christie chính là chân tướng hung thủ. Tác phẩm nào cũng đưa ra danh tính hung thủ là người mà người đọc ít có thể ngờ nhất. Và trong tác phẩm này cũng vậy. Nội dung tác phẩm là quá trình tìm ra thủ phạm giết ông Roger Achroyd xảy ra ở ngôi làng King's Abbot. Xuyên suốt mạch truyện là những bí mật dần được bật mí của những người có liên quan dưới sự tìm hiểu của thám tử lừng danh Hercule Poirot cùng với sự trợ giúp của bác sĩ James Sheppard. Đọc dần dần cảm thấy ai cũng có thể là hung thủ, ai cũng có động cơ để ra tay. Tuy nhiên tác giả không làm chúng ta thất vọng khi tiết lộ hung thủ khiến ta phải đứng hình. Trong 4 quyển của bà mình đã đọc thì đây có lẽ là quyển mình cảm thấy ấn tượng nhất với cái kết.
Lan AnhLà kẻ giết người làm việc theo cách của mình thông qua bảng chữ cái? Đó là những gì M. Hercule Poirot muốn biết. Và thuyền trưởng bên ngoài của anh ta là cùng một người. Andover và bà Ascher; Bexhill và một cô hoa hậu trẻ Betty Barnard và Churston và một quý ông tên là Sir Carmichael Clarke đã gặp những cái chết ngay lập tức dưới bàn tay của một kẻ điên, người sẽ rời khỏi đường sắt ABC gần hoặc trên cơ thể, cho thấy mỗi điểm đến là bằng chứng anh ta một lần nữa làm tốt hơn cảnh sát, nhưng đặc biệt là M. Poirot. Với Scotland Yard có liên quan, cộng với Poirot và Hastings - chắc chắn họ sẽ tìm đến tận cùng của những vụ giết người tàn khốc trước khi xuất hiện. Vụ giết người ABC của Agatha Christie đứng thứ 13 trong loạt phim Hercule Poirot và một tiểu thuyết tội phạm xuất sắc khác. Tôi luôn thích các khoản khấu trừ của M. Poirot; cách các tế bào nhỏ màu xám của anh ấy có được một công việc. Rất giải trí, và một lần nữa, rất khuyến khích.
Lan AnhĐây là câu chuyện đầu tiên tôi đọc bởi bà này khi tôi còn là một đứa trẻ và đã cạn kiệt TẤT CẢ các Nancy Drews và những bí ẩn khác nhắm vào những đứa trẻ trong thư viện. Người thủ thư đã giới thiệu Agatha Christie cho tôi và đây là nơi tôi bắt đầu với danh mục lớn của Christie. Tôi đã tìm thấy cốt truyện hấp dẫn sau đó và bây giờ vẫn vậy, rất nhiều năm và những cuốn sách sau đó. Câu chuyện về một kẻ giết người hàng loạt với Poirot, và một người háo hức háo hức, trên con đường của anh ta di chuyển rất tốt. Với việc đọc lại này, tôi đã có thể nhìn thấy manh mối và theo dõi kẻ giết người, và Poirot đã suy luận ra đó là ai, điều đó thật thú vị. Tôi lo ngại câu chuyện này sẽ không giữ được, nhưng thật ngốc, Agatha Christie đã không làm tôi thất vọng
Tiểu NguyễnĐây là một siêu phẩm, và đồng thời là tác phẩm mở ra hẳn một cuộc cách mạng cho thể loại tiểu thuyết trinh thám, với hậu đề: người kể chuyện chính là hung thủ. Trên thực tế, không hề có thứ gì được giấu giếm đi để nhằm đánh lạc hướng độc giả, tất cả đều được phơi bày trong văn bản, nhưng chỉ khi chúng ta biết kết thúc và sau đó lục lọi lại vài đoạn quan trọng, chúng ta mới có thể hiểu được. Với mình thì đây vẫn cứ là một trong một số ít các tác phẩm trinh thám hay nhất từng được viết. đã rất nhiều năm kể từ khi quyển sách này được phát hành lần đầu, nhưng về chất lượng thì nó tuyệt đối vượt trội so với nhiều thứ vớ vẩn vẫn đang được ca tụng từng ngày từng giờ hiện nay.
HạnhCốt truyện quyển này cũng như các quyển khác của Agatha Christie, nhiều vụ án đan xen nhau khiến ta khó phân biệt được thực hư. Hồi hộp, gay cấn và đầy bất ngờ đến phút chót - chính là phong cách của vị tác giả nổi tiếng này
Nguyễn Tuấn HảiCó thể cuốn này sẽ lý giải vì sao mà Agatha được mệnh danh là nữ hoàng trinh thám, sách của bà bán chạy nhất mọi thời đại, đến giờ vẫn hút người xem, điều mà các tác giả ngày nay vẫn chưa theo kịp. Về cốt truyện thì cũng như bao cuốn khác của Agatha, nhiều nhân vật và lặp lại quá trình điều tra, tra hỏi, nhiều plot twist và "án trong án" có thể gọi là thương hiệu của Agatha, những vụ án nhỏ khác đan vào nhau khiến người đọc lẫn Hercule Poirot bị rối não không phân biệt thực hư. Những nhân vật trong truyện cũng rất gần gũi với đời thực, những kiểu người điển hình trong xã hội. Điều quan trọng là từmg bí mật được hé lộ và các mà Hercule Poirot xâu chuỗi lại như thế nào. Mình vô tình đọc trúng một review có spoil nên mất đi phần bất ngờ với hung thủ, tuy vậy thì cảm giác chờ từng bí mật được hé lộ, cách Hercule Poirot chậm rãi tiết lộ hung thủ vẫn khiến mình rất hồi hộp, kể cả khi biết rõ như ban ngày nhưng đến lúc tiết lộ hung thủ là ai thì vẫn thấy khó đỡ. Đây là tác phẩm mà mình đặt ngang hàng với cuốn 10 người da đen nhỏ của bà, điều khiến cho tác phẩm tạo thành một hiên tượng khi xuất bản lần đầu chính là cái kết, "sao bà ấy có thể nghĩ ra được cái kết như vậy?" mình đã nghĩ như vậy sau khi đọc xong. Đây là một cuốn sách nên được chọn ngay từ đầu nếu bạn muốn mua một tác phẩm của Agatha, cuốn này Trẻ đã tái bản lần thứ 7 rồi đấy.
Thy Agatha Christie cung cấp cho độc giả của mình một lời mời, một lời mời đến và giải quyết bí ẩn giết người trêu ngươi của cô.Đó là một mánh khóe thực sự, mặc dù tôi đã có những nghi ngờ từ rất sớm. Có một sự nhấn mạnh nhất định vào một chút thông tin mà chúng tôi đã thực sự cần biết rằng điều đó đã khiến trò chơi biến mất. Nó thêm rất ít vào câu chuyện và, đối với tôi, chỉ có mục đích cho kẻ giết cô ta một cái cớ để không trở thành kẻ giết người. Vì vậy, rõ ràng đó là người đó. Hầu hết các độc giả dường như đã hoàn toàn chết lặng khi tiết lộ nhưng tôi phát hiện ra nó cách xa một dặm, có lẽ chỉ vì tôi đã thấy cùng một thiết bị được sử dụng trong một cuốn sách của một tác giả khác. Tôi sẽ không đề cập đến tên của cuốn sách đó đâu.
Tuy nhiên, khi cuối cùng đã được xác nhận, nó vẫn mang lại cho tôi rất nhiều niềm vui. Sự kiện giết người thực sự đã rất kín đáo, nằm giữa hai đoạn trong tầm nhìn rõ ràng sẽ luôn bị bỏ qua trong lần đọc đầu tiên. Chính biên tập viên sau đó đã thu hút sự chú ý của tôi vào đoạn văn bản, và mặc dù tôi nghi ngờ, tôi vẫn nhớ nó khi tôi đọc nó lần đầu tiên. Khi tôi quay lại đọc nó mặc dù tôi nhận thấy chính xác Christie đã tinh tế đến mức nào; Đó là cách viết cực kỳ thông minh mà chắc chắn.Thành công thực sự của Christie là câu chuyện của cô. Không thể đọc những điều này một cách nhàn nhã. Tôi thấy mình đang gây bão qua các trang và chương với tốc độ đáng báo động. Tôi thực sự đã đọc toàn bộ cuốn tiểu thuyết trong một buổi tối và khá nhiều trong một lần ngồi xuống. Christie cung cấp cho bạn thông tin vừa đủ để giữ cho bạn đoán lần thứ hai nhưng không đủ để cuối cùng xác nhận sự nghi ngờ của bạn, ít nhất là cho đến khi tiết lộ đáng nhớ đó: sự vạch trần về kẻ giết người. Poirot biết tất cả; anh ta chỉ giữ kẻ giết người càng gần càng lâu càng tốt, dụ dỗ anh ta toàn bộ thời gian.Trong chế độ của chủ nghĩa hiện đại, văn phong của Christie rất đơn giản. Nó đẩy về phía trước, tăng tốc, khi nó tiến đến cao trào: một dòng đối thoại duy nhất, không nghi ngờ gì, đã làm rơi hàm của nhiều người đọc. Cô cũng khám phá trạng thái tâm lý của các nhân vật của mình và chứng minh nhận thức về các lý thuyết của Freud về phân tâm học. Nó cho phép cô có được rất nhiều thứ và Poirot cũng sử dụng nó khi anh ta xem xét các động cơ giết người mà nghi phạm có thể có.Nhìn chung, một cuốn sách tuyệt vời. Đây sẽ không phải là cuốn tiểu thuyết Agatha Christie cuối cùng mà tôi đọc.
HânTại làng King Abbot, một người phụ nữ tự tử bất ngờ đã làm dấy lên tin đồn rằng cô giết người chồng đầu tiên của mình, bị tống tiền và đang thực hiện một cuộc tình bí mật với Roger Ackroyd giàu có. Tối hôm sau, Ackroyd bị sát hại trong nghiên cứu bị khóa của mình - nhưng không phải trước khi nhận được một lá thư xác định kẻ tống tiền của góa phụ. King Abbot đang lăn lộn với các nghi phạm, bao gồm một quản gia, con ghẻ bướng bỉnh của Ackroyd, và chị dâu của ông, bà Cecil Ackroyd, người đã cư trú tại nhà của nạn nhân. Bây giờ đến tay thám tử lừng danh Hercule Poirot, người đã nghỉ hưu ở King Abbot để làm vườn, để giải quyết vụ án giết Roger Ackroyd - một nhiệm vụ mà anh ta được trợ lý bởi bác sĩ và người kể chuyện trong làng, James Sheppard, và cô chị gái khéo léo, Caroline.The Murder of Roger Ackroyd là cuốn sách biến Agatha Christie thành một cái tên quen thuộc và khởi đầu sự nghiệp của cô như một cuốn sách bán chạy lâu năm. Được xuất bản lần đầu vào năm 1926, nó là một dấu mốc trong thể loại trinh thám. Đó là tiên phong của một lớp tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng mới mở ra kỷ nguyên hiện đại của tiểu thuyết bí ẩn. Roger Ackroyd là cuốn sách Agatha Christie duy nhất có trong danh sách 1001 cuốn sách bạn phải đọc trước khi chết, và tôi đã hoài nghi về danh sách rằng đây là cuốn sách Christie duy nhất đáng đọc. Nhưng, nhiều như nó làm tôi đau đớn khi nói điều này, tôi nghĩ rằng Danh sách đúng về điều này. Ít nhất là một chút - Tôi chắc chắn không gợi ý rằng bạn nên đọc cuốn sách này và sau đó không bao giờ chọn một cuốn tiểu thuyết nào khác của Christie nữa, nhưng nếu bạn thấy mình rơi vào tình huống bạn sẽ dành một tháng trên một hòn đảo sa mạc và chỉ có thể mang theo một cuốn sách và những cuốn sách duy nhất bạn được cung cấp là từ Agatha Christie, bạn nên chọn cuốn sách này.Cái kết là điều làm cho cuốn sách này nhận được 5 sao. Hãy để tôi đảm bảo với bạn: bạn sẽ không đoán được kẻ giết người là ai. Không bao giờ. Khi kẻ giết người được tiết lộ, bạn sẽ không tin. Khi kẻ giết người tiếp tục giải thích hành động của mình, bạn sẽ tiếp tục không tin điều đó. Chỉ bằng cách đọc lại những đoạn quan trọng nhất định, bạn mới bắt đầu nhận ra rằng câu trả lời đã ở trước mặt bạn mọi lúc và bạn không thể nhìn thấy nó. Đó là một minh chứng cho kỹ năng của Christie.
Nguyễn Tùng ChiThực sự mình mê cuốn này kinh khủng, cái kết của nó đúng kiểu là một cú lừa ngoạn mục. Mình đã đọc qua một số quyển trinh thám nhưng chưa tác phẩm nào có lối kể chuyện đặc biệt đến vậy. Sau khi biết cái kết thì quả thực ngẫm lại những lời dẫn truyện của nhân vật "tôi" mình lại thấy rùng mình. Thực sự đấy, các bạn không thể đoán được hung thủ là ai đâu, mình dám cá mọi người sẽ hoàn toàn bị lừa đấy. Sách của agatha christie luôn có những cú twist cực đỉnh như vậy nên mình mong mọi người cùng tìm đọc các tiểu thuyết của bà, và đây là một cuốn hay tiêu biểu, rất đáng tiền, chắc chắn các bạn sẽ không hối hận đâu
Nguyễn TrangLúc mới ra đời, tác phẩm "Vụ ám sát ông Roger Ackroyd" đã gây tiếng vang trong dư luận và nhận nhiều chỉ trích của các nhà bình luận vì bà sử dụng thử pháp "Người kể chuyện không đáng tin cậy"- một thủ pháp mang tính cách mạng của dòng văn học trinh thám lúc bấy giờ. Nghĩa là ngay từ những dòng đầu, độc giả đã bị đánh lừa trong mớ bòng bong các thông tin sai lệch do người kể chuyện dẫn dắt. Phong cách này đã ảnh hưởng sâu rộng đến các nhà văn trinh thám thế hệ sau, vì không có gì thích thú hơn là lừa được độc giả một vố nho nhỏ.
Nhân vật thám tử Hercule Poirot mặc dù không được Agatha Christie ưa thích, nhưng lại được bà dành cho những tác phẩm trinh thám đắt giá nhất của mình, đỉnh cao nhất là tác phẩm "Thám tử rời sân khấu"
Anh TherMình thích Agatha Christie vì các tác phẩm của bà thật sự có những cú twist rất đỉnh. Điều này thường đem lại sự thỏa mãn cao cho người đọc. Và về điều này thì quyển sách này quả là một đỉnh cao! Bình thường thì đọc truyện trinh thám mình cũng thường động não để đoán xem người nào là hung thủ thì hợp lí nhất. Truyện này cũng không ngoại lệ. Nhưng lần này mình đọc tới nửa cuốn sách mà vẫn chưa có một đối tưởng X nào phù hợp cho bài toán đó. Phải tới gần cuối mình mới lóe ra một suy nghĩ tựa hồ rất không tưởng, đồng thời cũng nhớ tới câu nói huyền thoại của Sherlock Holmes: "Khi đã loại bỏ hết những giả thuyết sai lệch thì giả thuyết cuối cùng, dù cho rất kì quặc, chính là đáp án. Thật không ngờ phần phá án đã chứng thực dự đoán của mình. Thật sụe đó là một cảm giác rất hào hứng và thỏa mãn!
BíchĐây là lần đầu mình thật sự đọc một tiểu thuyết trinh thám sau một khoảng thời gian dài cày Conan, phải nói rất là rất là tuyệt vời, kiểu như mình được bước vào một thế giới mới của thể loại trinh thám.
Cơ mà đọc xong tâm trạng mình cảm thấy rất khó chịu, trong đầu mình cứ hiện lên hàng ngàn câu hỏi "Tại sao?", tại sao một người như thế lại chính là hung thủ thật sự của vụ án.
Quỳnh Anh"Đừng tin bất kì ai". Đây là tâm thế mà vị thám tử kì tài Hercule Poirot luôn giữ vững xuyên suốt vụ án, và cũng là lời nhắc nhở thường xuyên của ông đến người dẫn truyện - bác sĩ James Sheppard, đồng thời là sự nhắn nhủ gián tiếp tới độc giả: hãy nghi ngờ tất cả mọi thứ.
Vụ ám sát ông Roger Ackroyd quả thật là một tác phẩm trinh thám xuất sắc khi đánh lừa người đọc hết lần này đến lần khác. Lần lượt từng người bị trở thành đối tượng của mối nghi ngờ, rồi lại được minh oan, nhưng đến cuối cùng tất cả mọi người đều có động cơ to lớn để trở thành kẻ sát nhân. Cuốn truyện chưa đựng đầy rẫy sự ngờ vực và bí mật.
Tuy nhiên, có một sự thực là dù một tác phẩm có nội dung xuất sắc đến mấy mà thiếu vắng những nhân vật cuốn hút thì khó mà thành công được. Agatha Christie lại một lần nữa chứng minh ngòi bút xuất sắc của mình bằng việc xây dựng từng nhân vật trong tác phẩm này. Mỗi nhân vật đều năm giữ một (hoặc một vài) bí mật nhằm che giấu mặt tối trong họ. Mặc dù vậy, đến cuối cùng thì dù có đáng trách thế nào, chúng ta vẫn có thể cảm thông được cho những nhân vật trong câu truyên. Cái kết dù đau lòng, nhưng là sự trừng phạt thích đáng dành cho kẻ thủ ác.n
MaiNét đặc biệt trong các tác phẩm của Agatha Christie chính là chân tướng hung thủ. Tác phẩm nào cũng đưa ra danh tính hung thủ là người mà người đọc ít có thể ngờ nhất. Và trong tác phẩm này cũng vậy. Nội dung tác phẩm là quá trình tìm ra thủ phạm giết ông Roger Achroyd xảy ra ở ngôi làng King's Abbot. Xuyên suốt mạch truyện là những bí mật dần được bật mí của những người có liên quan dưới sự tìm hiểu của thám tử lừng danh Hercule Poirot cùng với sự trợ giúp của bác sĩ James Sheppard. Đọc dần dần cảm thấy ai cũng có thể là hung thủ, ai cũng có động cơ để ra tay. Tuy nhiên tác giả không làm chúng ta thất vọng khi tiết lộ hung thủ khiến ta phải đứng hình. Trong 4 quyển của bà mình đã đọc thì đây có lẽ là quyển mình cảm thấy ấn tượng nhất với cái kết.
Đàm Thị Ngọc MaiỞ làng King's Abbot, sau vụ tự sát của bà Ferrars là một vụ án mạng - ông Roger Ackroyd bị giết trong phòng làm việc. Vẫn cứ là cách hành văn của Agatha Christie, mới đầu có hơi rườm rà nhưng đến cuối được đẩy lên rất nhanh, nếu không để ý sẽ không nắm bắt được tình tiết vụ án. Và cái kết thật sự làm mình shock nhất trong 4 quyển của Agatha Christie mình đã từng đọc. Kiểu đọc còn mấy tờ là thấy không ổn mà khi tiết lộ hung thủ thì đứng hình thực sự. Một phần chắc cũng do cách bà đặt tầm nhìn nên không ai nghĩ đến người ấy. Kết bất ngờ là đặc điểm riêng của bà rồi mà quyển này có plot twist đúng há mồm. Cuối cùng thì truyện dùng giấy khác mấy quyển trước nên cầm chắc chắn, dày, mịn mà hơn.
LâmCó thể nói đây chính là quyển sách đã biến nữ nhà văn Agatha Christie từ một nhà viết bình thường trở thành một hiện tượng văn học vào thời bấy giờ. Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất, theo lời kể của vị bác sĩ James Sheppard. Sau một bữa tối tại dinh thự nhà ông Roger Ackroyd, bác sĩ Sheppard trở về nhà và nhận được tin là ông đã chết! Sheppard liền vội quay lại và đúng như vậy, ông Roger đã không còn nữa! Lúc này mọi nghi ngờ đổ dồn lên những người trong nhà, từ gia nhân cho tới các thành viên gia đình. Vị thám tử lừng danh Poirot một lần nữa, cùng với sự trợ giúp của bác sĩ Sheppard đã nhanh chóng tìm các manh mối để tìm ra tên hung thủ.
Ngântác phẩm tái bản 2018 của nữ tác giả nhà văn nữ hoàng của loạt truyện trinh thám AC. Đầu tiên về nội dung đây là cuốn đã làm lên tên tuổi của bà nên phải nói nó có một cốt truyện xuất sắc. Vụ án lần này là một vụ giết người trong phòng kín khi nạn nhân là một người giàu có trong vùng có liên quan mật thiết đến cái chết của một góa phụ với lời đồn giết chồng. Các tình tiết căng thẳng các câu hỏi hóc búa được đặt ra liên tục cuối cùng cũn được giải thích hợp lý bởi vị thám tử người bỉ poirot của chúng ta. Như thường lệ kết thúc rất bất ngờ khiến cho người đọc khó mà có thể đoán được. Chất lượng in càng tuyệt vời hơn khi nó đã chuyển đổi loại giấy in thành giấy nhật nên sờ rất sướng tay. Đây là quyển sách hứa hẹn không thể bỏ qua của AC.