HanNhân vật trong truyện thậm chí sẵn sàng đối alzheimer lấy ung thư nếu có thể. Bởi vì ít ra với ung thư, bạn vẫn được là chính bạn, bạn vẫn có thể đấu tranh với nó, được ca ngợi vì tinh thần không bỏ cuộc,... Dù cuối cùng bạn có không qua khỏi, nhưng trước khi chết, bạn vẫn có thể nhận ra những người bên cạnh mình là ai và nói rằng bạn yêu họ. Alzheimer thì không. Bộ não của người bị alzheimer cứ dần bị phá hủy. Khả ghi nhớ, khả năng sử dụng ngôn ngữ, xác định phương hướng, không gian, rồi cuối cùng mất đi mọi kí ức, không nhận ra những người thân xung quanh mình, không biết mình là ai, mơ hồ với mọi thứ diễn ra xung quanh... Bạn sẽ là ai nếu mất đi mọi kí ức, tính cách, kỹ năng và nhận thức về mọi thứ xung quanh?! Đây là một cuốn sách rất chân thực về căn bệnh alzheimer và câu truyện về Alice thực sự cảm động.
ku liThử nghĩ sẽ như thế nào nếu một ngày mình dần quên đi tất cả mọi thứ? Sẽ ra nào nếu một ngày mình không còn nhớ đường về nhà, không còn nhớ những người xung quanh mình, hay thậm chí không còn biết bản thân mình là ai, từng mảng kí ức cứ thế trôi tuột đi một cách phũ phàng mà không thèm quay trở lại.
Still Alice là một câu chuyện nói về căn bệnh Alzheimer, một lĩnh vực mà mình chưa từng đọc hay tìm hiểu trước đây và tầm hiểu biết chỉ dừng lại đây là bệnh mất trí nhớ ở người già. Cho đến khi đọc cuốn này, bản thân được mở mang đầu óc, biết rộng, hiểu sâu hơn về căn bệnh này. Thật sự kinh khủng!
Alice Howland là một Tiến sĩ Tâm lý học Nhận thức tại trường đại học Harvard, một chuyên gia về ngôn ngữ, một người mẹ, một người vợ với một cuộc sống hoàn hảo, thành đạt và trọn vẹn trong hạnh phúc. Thế nhưng một ngày, cô được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer khởi phát sớm, khi cô chỉ 50 tuổi và đang ở trên đỉnh cao của danh vọng. Căn bệnh cứ thế âm thầm tiến triển, ăn sâu từng mảng kí ức của người Tiến sĩ tài giỏi này. Cô dần quên mọi thứ, cô không nhớ nổi ngôn từ trong lúc diễn thuyết, cô không nhớ đường về nhà khi đang chạy bộ, cô quên tên đồ vật mà mình cần tìm,... rồi cứ thế cô không còn nhận ra những người xung quanh mình, và thậm chí cô còn không biết cô là ai nữa. Một giảng viên, một chuyên gia ngôn ngữ giờ đây không thể thuyết trình hay giảng dạy. Một con người dùng bộ óc để làm việc, để yêu thương giờ đây bất lực trước sự tàn phá của căn bệnh này. Cô buộc phải nghỉ việc, mất dần kết nối với mọi người xung quanh cũng như thế giới bên ngoài. Hơn thế nữa, cô như dần rời xa cuộc sống thường ngày, rời xa chồng và các con cô.
Q.MaiiiThử nghĩ sẽ như thế nào nếu một ngày mình dần quên đi tất cả mọi thứ? Sẽ ra nào nếu một ngày mình không còn nhớ đường về nhà, không còn nhớ những người xung quanh mình, hay thậm chí không còn biết bản thân mình là ai, từng mảng kí ức cứ thế trôi tuột đi một cách phũ phàng mà không thèm quay trở lại.Still Alice là một câu chuyện nói về căn bệnh Alzheimer, một lĩnh vực mà mình chưa từng đọc hay tìm hiểu trước đây và tầm hiểu biết chỉ dừng lại đây là bệnh mất trí nhớ ở người già. Cho đến khi đọc cuốn này, bản thân được mở mang đầu óc, biết rộng, hiểu sâu hơn về căn bệnh này. Thật sự kinh khủng!Alice Howland là một Tiến sĩ Tâm lý học Nhận thức tại trường đại học Harvard, một chuyên gia về ngôn ngữ, một người mẹ, một người vợ với một cuộc sống hoàn hảo, thành đạt và trọn vẹn trong hạnh phúc. Thế nhưng một ngày, cô được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer khởi phát sớm, khi cô chỉ 50 tuổi và đang ở trên đỉnh cao của danh vọng. Căn bệnh cứ thế âm thầm tiến triển, ăn sâu từng mảng kí ức của người Tiến sĩ tài giỏi này. Cô dần quên mọi thứ, cô không nhớ nổi ngôn từ trong lúc diễn thuyết, cô không nhớ đường về nhà khi đang chạy bộ, cô quên tên đồ vật mà mình cần tìm,... rồi cứ thế cô không còn nhận ra những người xung quanh mình, và thậm chí cô còn không biết cô là ai nữa. Một giảng viên, một chuyên gia ngôn ngữ giờ đây không thể thuyết trình hay giảng dạy. Một con người dùng bộ óc để làm việc, để yêu thương giờ đây bất lực trước sự tàn phá của căn bệnh này. Cô buộc phải nghỉ việc, mất dần kết nối với mọi người xung quanh cũng như thế giới bên ngoài. Hơn thế nữa, cô như dần rời xa cuộc sống thường ngày, rời xa chồng và các con cô.
Minh MinhCâu chuyện được viết dưới góc nhìn của Alice, đó là hành trình tự nhận ra những thay đổi trong nhận thức của bản thân, là hành trình tự cảm nhận sự tàn phá khủng khiếp của căn bệnh Alzheimer trong trí não của cô và cũng chính là cuộc hành trình đứng lên chiến đấu với căn bệnh quái ác này. Thật vậy, với Alice, một người phụ nữ thông minh, mặc dù cô đã đau đớn, sợ hãi, căm thù căn bệnh này nhưng cô có thể tìm cách để chống chọi với nó, để có thể níu giữ mình gần hơn với cuộc sống thường nhật. Qua nhân vật Alice, người đọc thấu hiểu hơn về những người cùng mắc căn bệnh này, những nạn nhân của chính căn bệnh Alzheimer đã đau đớn thế nào khi ngày ngày phải chiến đấu với nó, hay cách căn bệnh này tấn công, tàn phá một con người.
ÝMỗi cuốn tiểu thuyết đều sẽ mang đến cho tôi một hương vị khác nhau. Ở “Still Alice” mà tôi vừa đọc xong, nó mang đến cho tôi cảm xúc của sự nhẹ nhàng nhưng day dứt. Cuốn sách đưa tôi trở lại mặt đất, để cùng với nhân vật Alice đối mặt với khó khăn rất đời thường thôi, nhưng cũng vô cùng đau đớn - căn bệnh Alzheimer. Đối với Alice - một phụ nữ trung niên, sống với đam mê và thành công trong học thuật, có một gia đình hạnh phúc, thì việc mất đi trí nhớ một cách không thể cưỡng lại cũng giống như từng ngày từng ngày cướp đi từng phần cuộc sống của cô. “Trèo càng cao thì ngã càng đau”, câu nói này rất đúng với cảm giác mà Alice đã phải trải qua. Thế nhưng điều này không có nghĩa rằng đừng cố gắng leo lên, trái lại có nghĩa là hãy sống mạnh mẽ từng ngày, để rồi đến lúc phải quên đi ta không hối tiếc về bất cứ điều gì. Cuốn tiểu thuyết nhẹ nhàng nhưng khi đọc từng trang sách, tôi đồng cảm với sự đau đớn trong tâm hồn một cách vô vọng của Alice. Không những thế, “Still Alice” mang tôi đến gần hơn với mẹ, với bà, với những người rồi đây sẽ lãng quyên và cũng sẽ bị lãng quên. “Still Alice” còn được chuyển thể thành phim và rất thành công. Tôi đặc biệt ấn tượng sâu sắc với bài hát “A thousand years” phát trong phim này.
cà rốt và thỏ"Vẫn là Alice" kể về Alice Howland, Giáo sư - Tiến sĩ nổi tiếng tại trường đại học Havard đình đám. Đời thật sự không như mơ, ngay cả những bộ não thiên tài nhất cũng có thể gục ngã trước số phận. Sự nghiệt ngã lại nằm ở chính khoa học, với bao phát kiến mỗi ngày nhưng không thể đánh bại được chứng bệnh Alzheimer quái ác. Đây lại là một thứ bệnh di truyền, chỉ có thể biết cầu nguyện nó sẽ không tồn tại ở đời con cái.
80% đầu của cuốn sách là một sự vật lộn. Quá trình vật lộn của Alice với căn bệnh, của người nhà với Alice. Cũng là quá trình mình vật lộn với cuốn sách trong sự u ám và tuyệt vọng. Đã bao lần mình có ý từ bỏ sách, không phải vì sách không hay, mà vì sao khó đọc quá. Đọc mà cảm tưởng mình cũng chính là bệnh nhân, hay người nhà của họ vậy. Đây cũng là một điểm cộng trong cách hành văn của tác giả: mặc dù viết ở ngôi thứ ba, bà khéo léo thay đổi cách xưng hô và miêu tả các nhân vật để ta thấy tiến triển bệnh tình của Alice. Ban đầu, Alice vẫn là một người phụ nữ thông minh lanh lợi, để rồi tới cuối truyện không còn nhớ bản thân mình là ai...
Những cãi vã, tranh chấp, niềm hy vọng bị tàn phá,.. tất cả đều tái hiện một cách cực kì thực tế cuộc đời của bệnh nhân Alzheimer. Đọc sách vừa bực mình, vừa chán nản, nhưng cũng rất thương.
Tất nhiên nếu dừng ở đấy thì cuốn sách này còn gì ngoài kể khổ? "Vẫn là Alice" tô đậm lên nghị lực kiên cường của Alice - một thứ nghị lực không phải ai bị bệnh cũng giữ được. Bà cố hết sức để mạnh mẽ, và để giữ bản thân mình tỉnh táo. Mặc dù bất lực, bà vẫn cố sống cuộc đời của mình như thể một con người bình thường, tiếp tục đóng góp cho xã hội.
Mặc dù không cao trào, không kịch tính, mỗi khi Alice trở nên mạnh mẽ trong truyện đều là một điểm nhấn sáng giá.
Một câu chuyện không quá mới mẻ, không quá xa lạ. Nhưng rất chân thật và cảm động. Cũng nhờ sách này mà mình biết thế nào gọi là clinical trial (thử nghiệm thuốc?) và cũng biết hy vọng mong manh đến chừng nào. Nên trân trọng những gì mình có, ngay bây giờ, trước khi những điều ấy vụt đi mất...
Phương UyênThử nghĩ sẽ như thế nào nếu một ngày mình dần quên đi tất cả mọi thứ? Sẽ ra nào nếu một ngày mình không còn nhớ đường về nhà, không còn nhớ những người xung quanh mình, hay thậm chí không còn biết bản thân mình là ai, từng mảng kí ức cứ thế trôi tuột đi một cách phũ phàng mà không thèm quay trở lại.
Still Alice là một câu chuyện nói về căn bệnh Alzheimer, một lĩnh vực mà mình chưa từng đọc hay tìm hiểu trước đây và tầm hiểu biết chỉ dừng lại đây là bệnh mất trí nhớ ở người già. Cho đến khi đọc cuốn này, bản thân được mở mang đầu óc, biết rộng, hiểu sâu hơn về căn bệnh này. Thật sự kinh khủng!
Alice Howland là một Tiến sĩ Tâm lý học Nhận thức tại trường đại học Harvard, một chuyên gia về ngôn ngữ, một người mẹ, một người vợ với một cuộc sống hoàn hảo, thành đạt và trọn vẹn trong hạnh phúc. Thế nhưng một ngày, cô được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer khởi phát sớm, khi cô chỉ 50 tuổi và đang ở trên đỉnh cao của danh vọng. Căn bệnh cứ thế âm thầm tiến triển, ăn sâu từng mảng kí ức của người Tiến sĩ tài giỏi này. Cô dần quên mọi thứ, cô không nhớ nổi ngôn từ trong lúc diễn thuyết, cô không nhớ đường về nhà khi đang chạy bộ, cô quên tên đồ vật mà mình cần tìm,... rồi cứ thế cô không còn nhận ra những người xung quanh mình, và thậm chí cô còn không biết cô là ai nữa. Một giảng viên, một chuyên gia ngôn ngữ giờ đây không thể thuyết trình hay giảng dạy. Một con người dùng bộ óc để làm việc, để yêu thương giờ đây bất lực trước sự tàn phá của căn bệnh này. Cô buộc phải nghỉ việc, mất dần kết nối với mọi người xung quanh cũng như thế giới bên ngoài. Hơn thế nữa, cô như dần rời xa cuộc sống thường ngày, rời xa chồng và các con cô.
Câu chuyện được viết dưới góc nhìn của Alice, đó là hành trình tự nhận ra những thay đổi trong nhận thức của bản thân, là hành trình tự cảm nhận sự tàn phá khủng khiếp của căn bệnh Alzheimer trong trí não của cô và cũng chính là cuộc hành trình đứng lên chiến đấu với căn bệnh quái ác này. Thật vậy, với Alice, một người phụ nữ thông minh, mặc dù cô đã đau đớn, sợ hãi, căm thù căn bệnh này nhưng cô có thể tìm cách để chống chọi với nó, để có thể níu giữ mình gần hơn với cuộc sống thường nhật. Qua nhân vật Alice, người đọc thấu hiểu hơn về những người cùng mắc căn bệnh này, những nạn nhân của chính căn bệnh Alzheimer đã đau đớn thế nào khi ngày ngày phải chiến đấu với nó, hay cách căn bệnh này tấn công, tàn phá một con người.
Alice được xây dựng nên và phát triển rất tài tình và chân thực. Và đó là một thành công lớn của Lisa Genova trong việc truyền tải những thông điệp đến người đọc. Được biết rằng, Lisa Genova không chỉ là một nhà văn mà còn là một chuyên gia trong lĩnh vực Thần kinh, đã tìm hiểu nghiên cứu rất kĩ, rất sâu về căn bệnh Alzheimer trong quá trình viết câu chuyện này. Bởi vậy mà Still Alice mang đến cho ta những thông tin đầy đủ và chân thực nhất về căn bệnh Alzheimer: từ những triệu chứng đơn thuần khiến ai cũng chủ quan đến những biểu hiện từ nhẹ đến trầm trọng của căn bệnh, và cách chống chọi, đối phó hay biện pháp chữa trị. Alzheimer có thể tàn phá cuộc đời của bất kì ai, không phân biệt nghề nghiệp, giới tính hay độ tuổi. Và đó chính là hồi chuông cảnh tỉnh đối với tất cả mọi người. Ta có thể hiểu được mức độ khủng khiếp của căn bệnh này khi đọc Still Alice, thông qua nhân vật của chúng ta bởi Alice Howland thậm chí đã ao ước mình bị ung thư còn hơn là căn bệnh mất trí này, bởi ít ra ung thư cô còn nhận thức được mọi chuyện, nhưng Alzheimer sẽ chỉ biến cô thành khối thịt tật nguyền vô tri, chẳng thể làm gì cả.
Mình thực sự không thể rời mắt khỏi trang sách, đã rất xúc động khi đọc câu chuyện này. Bên cạnh việc được trang bị đầy đủ thông tin hơn về căn bệnh Alzheimer thì mình còn ấn tượng sâu sắc và vô cùng cảm động trước tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ con của Alice và Lydia. Tình yêu thương chắc chắn sẽ xoa dịu phần nào nỗi đau mà căn bệnh này mang đến cho Alice.
Lạc KhánhMắc phải alzheimer là một bi kịch. Nhân vật trong truyện thậm chí sẵn sàng đối alzheimer lấy ung thư nếu có thể. Bởi vì ít ra với ung thư, bạn vẫn được là chính bạn, bạn vẫn có thể đấu tranh với nó, được ca ngợi vì tinh thần không bỏ cuộc,... Dù cuối cùng bạn có không qua khỏi, nhưng trước khi chết, bạn vẫn có thể nhận ra những người bên cạnh mình là ai và nói rằng bạn yêu họ. Alzheimer thì không. Bộ não của người bị alzheimer cứ dần bị phá hủy. Khả ghi nhớ, khả năng sử dụng ngôn ngữ, xác định phương hướng, không gian, rồi cuối cùng mất đi mọi kí ức, không nhận ra những người thân xung quanh mình, không biết mình là ai, mơ hồ với mọi thứ diễn ra xung quanh... Bạn sẽ là ai nếu mất đi mọi kí ức, tính cách, kỹ năng và nhận thức về mọi thứ xung quanh?! Đây là một cuốn sách rất chân thực về căn bệnh alzheimer và câu truyện về Alice thực sự cảm động. Mình thấy hiểu biết của người VIệt Nam về căn bệnh này còn rất ít, điều đó khiến cuốn sách tăng thêm giá trị.
Amy reviewMỗi cuốn tiểu thuyết đều sẽ mang đến cho tôi một hương vị khác nhau. Ở “Still Alice” mà tôi vừa đọc xong, nó mang đến cho tôi cảm xúc của sự nhẹ nhàng nhưng day dứt. Cuốn sách đưa tôi trở lại mặt đất, để cùng với nhân vật Alice đối mặt với khó khăn rất đời thường thôi, nhưng cũng vô cùng đau đớn - căn bệnh Alzheimer. Đối với Alice - một phụ nữ trung niên, sống với đam mê và thành công trong học thuật, có một gia đình hạnh phúc, thì việc mất đi trí nhớ một cách không thể cưỡng lại cũng giống như từng ngày từng ngày cướp đi từng phần cuộc sống của cô. “Trèo càng cao thì ngã càng đau”, câu nói này rất đúng với cảm giác mà Alice đã phải trải qua. Thế nhưng điều này không có nghĩa rằng đừng cố gắng leo lên, trái lại có nghĩa là hãy sống mạnh mẽ từng ngày, để rồi đến lúc phải quên đi ta không hối tiếc về bất cứ điều gì. Cuốn tiểu thuyết nhẹ nhàng nhưng khi đọc từng trang sách, tôi đồng cảm với sự đau đớn trong tâm hồn một cách vô vọng của Alice.
Không những thế, “Still Alice” mang tôi đến gần hơn với mẹ, với bà, với những người rồi đây sẽ lãng quyên và cũng sẽ bị lãng quên. “Still Alice” còn được chuyển thể thành phim và rất thành công. Tôi đặc biệt ấn tượng sâu sắc với bài hát “A thousand years” phát trong phim này.