AnhMột mẩu truyện ngắn mà có ý nghĩa to lớn! “Của chuột và người” lấy bối cảnh nước Mỹ trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế kéo theo những suy thoái vật chất và sự vỡ vụn niềm tin. Nó được ví như “đêm trước” của thế chiến thứ hai và mất mùa, đói kém đã không còn là chuyện xa lạ. Sụp đổ về vật chất thường kéo theo những hệ lụy về tinh thần, vậy mà giữa bối cảnh điêu tàn đó vẫn có một tình bạn thật đáng trân trọng, giữa hai gã nghèo kiết xác, George và Lenie. Tình bạn đó sẽ không có gì đáng bàn nếu George không phải một gã thông minh, nhanh nhẹn còn Lenie là một tên khật khùng, hay quên và vụng về như con gấu to xác. Tôi hay viết nhật ký, không phải để che giấu niềm vui hay nỗi buồn qua những trang giấy, mà để, lỡ sau này tôi trót quên một điều gì quan trọng, tôi sẽ đem ra nhặt từng mảnh ký ức còn sót lại mà nâng niu, mà sống tiếp như tôi đã từng.
Han LinhMột cái tựa nghe khó hiểu nhưng đủ gây tò mò. Thực ra chẳng có sợi dây xích chặt chẽ nào giữa loài người và loài chuột trong cuốn sách này. Classics mà, ẩn dụ chạy đâu cho thoát, nhất là trong bối cảnh xã hội phức tạp của Đại khủng hoảng kinh tế Mỹ. Lấy cảm hứng từ bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns về 1 con chuột mải miết đào ổ trú đông trên đồng lúa mạch chỉ để nhìn nó bị người nông dân phá hủy sau đó, tác giả đã ví số phận những người lao động nghèo như con chuột ấy. Ước mơ cho dù cao cả, trong sáng và thánh thiện đến mấy cũng phải đầu hàng trước thế thời và giai cấp thống trị. Liệu có thứ gì là CỦA họ không, kể cả cuộc sống của họ?
1 cuốn truyện mỏng, đọc nhanh, nhưng ám ảnh, nặng nề và đau nhói. Các hình ảnh và nhân vật phản chiếu lẫn nhau, báo hiệu sự xuất hiện của nhau. Chắc chắn là 1 tác phẩm thích hợp để làm nghiên cứu, viết luận/báo cáo, thuyết trình... dành cho các bạn học chuyên ngành tiếng Anh.
P/s: Mình đọc bản tiếng Việt của Tao Đàn khá ưng từ dịch, khổ giấy, dàn trang đến bìa. Đáng mua ạ.
HTTN"Dân cày như ta đúng là tứ cố vô thân. Ta không có gia đình. Ta không có nơi nương náu. Làm ở trại này, kiếm được một chút tiền rồi lại ra tỉnh phung phí hết... Xong rồi tới traki khác, lại nai lưng ra làm đến kiệt sức. Biết ngày nào mới nở mặt nở mày được. [...] Riêng hai đứa mình thì lại khác. Tương lai mình đã vạch sẵn rồi, chúng ta có thể tâm sự thở than với nhau và giúp đỡ lẫn nhau. Việc gì phải ra quán ngồi phung phí hết số tiền kiếm được vì không còn chỗ nào để lui tới. Họ, nếu họ không may thì có thể ở tù mục xương vì chẳng ai để ý tới. Mình thì khác. - Tại sao thế? Tại vì.. tại vì.. đời tôi đã có anh, đời anh đã có tôi. Đúng thế phải không? Này nhé! Mình sẽ có một vườn rau lớn, một chuồng thỏ, một chuồng gà con. Về mùa đông khi mưa rét, mình có thể bảo: việc đâu để đấy đã và mình nhóm lửa trong lò sưởi, ngồi sưởi ấm và nghe mưa rơi trên mái. Mình mua thỏ đủ các màu lông: màu đỏ, màu lục, màu xanh. Phải mua thứ lông dài nữa."
Q.MaiiiMột cái tựa nghe khó hiểu nhưng đủ gây tò mò. Thực ra chẳng có sợi dây xích chặt chẽ nào giữa loài người và loài chuột trong cuốn sách này. Classic mà, ẩn dụ chạy đâu cho thoát, nhất là trong bối cảnh xã hội phức tạp của Đại khủng hoảng kinh tế Mỹ. Lấy cảm hứng từ bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns về 1 con chuột mải miết đào ổ trú đông trên đồng lúa mạch chỉ để nhìn nó bị người nông dân phá hủy sau đó, tác giả đã ví số phận những người lao động nghèo như con chuột ấy. Ước mơ cho dù cao cả, trong sáng và thánh thiện đến mấy cũng phải đầu hàng trước thế thời và giai cấp thống trị. Liệu có thứ gì là của họ không, kể cả cuộc sống của họ? cuốn truyện mỏng, đọc nhanh, nhưng ám ảnh, nặng nề và đau nhói. Các hình ảnh và nhân vật phản chiếu lẫn nhau, báo hiệu sự xuất hiện của nhau. Chắc chắn là 1 tác phẩm thích hợp để làm nghiên cứu, viết luận/báo cáo, thuyết trình... dành cho các bạn học chuyên ngành tiếng Anh.P/s: Mình đọc bản tiếng Việt của Tao Đàn khá ưng từ dịch, khổ giấy, dàn trang đến bìa. Đáng mua ạ.
Hoàng MannKhi đọc những trang truyện đầu tiên, khi biết về giấc mơ tươi đẹp của George và Lennie, tớ đã nghĩ Steinbeck sẽ kể một câu chuyện có hậu, hành trình biến giấc mơ thành sự thật của George và Lennie sẽ có một kết thúc viên mãn. Nhưng hoá ra tất cả những gam màu tươi sáng được vẽ lên trong suốt gần như toàn bộ mạch truyện là để chuẩn bị cho những nốt trầm ở hồi kết.
• George, Lennie, Candy hay tất cả những kẻ làm thuê thời đó đều ít nhiều từng ôm giấc mộng: “Tới một ngày...mình gom tiền lại, mình sẽ mua căn nhà nhỏ với hai mẫu đất, một con bò cái và mấy con lợn…”. Chỉ một chút nữa thôi thì viễn cảnh ấy đã thành sự thật, suýt nữa thì họ đã có một miếng đất, một căn nhà của riêng mình, “một cái gì để họ sống trên đó mà không ai có thể tống cổ họ ra". Nhưng rồi thực tại đầy nghiệt ngã đã đập tan giấc mơ giản dị đơn sơ ấy, ném họ trở về mặt đất, về với công việc của những kẻ làm thuê không có gia đình, không có tương lai, rồi khi không còn giá trị nữa thì sẽ bị vứt bỏ như một con chó già vô dụng.
• Và ở tầng lớp đáy cùng của xã hội ấy, giữa những kẻ cùng khổ tưởng chừng rất dễ cảm thông cho nhau ấy, thật buồn khi tớ vẫn bắt gặp sự phân biệt chủng tộc có lẽ đã ăn sâu vào những người da trắng. Crooks - gã mã phu da đen của nông trại, gần như không bao giờ được mọi người gọi bằng tên của mình, mà thay vào đó là “mã phu", “thằng đen" thậm chí là “thằng mọi đen". Dường như Crooks hiểu rõ sự kì thị ấy hơn bất kì ai và tự gã cũng tạo ra những ranh giới rõ ràng với những kẻ da trắng còn lại như một sự “hiển nhiên là như thế”. “Vì tao đen. Tụi nó chơi bài bên đó, nhưng tao đâu có được chơi vì tao đen".
Mai MèoTuyến nhân vật trong sách không nhiều hay đa dạng nhưng rất chất lượng. Từng người từng người một đều có những nỗi lòng riêng khó trải của bản thân, người thì vì sự ép buộc của người thân mà phải chôn vùi ước mơ và thanh xuân, kẻ thì tuyệt vọng không lối thoát vì già nua… Tất cả đều đã được John khắc họa nên một cách vừa rõ ràng vừa lập lờ. Và thông qua đây, ta cũng thấy một bức tranh của xã hội Mỹ thời Đại khủng hoảng. Sự phân biệt chủng tộc màu da, sự ràng buộc không lối thoát của đồng tiền đối với con người, ngoài ra ta cũng thấy trong bức tranh ấy một vệt màu của tình bạn, của lòng cảm thông và sự giúp đỡ nhau của con người.Tớ rất thích giọng dịch trong quyển sách này. Kiểu như là giọng dịch giúp quyển sách nó bớt u ám đi vậy, lời văn có nhiều chỗ dịch dễ thương cực, ngoài ra có nhiều chỗ dịch cũng hơi gắt, đơn cử . Nói chung là 10/10 cho giọng dịch của Tao Đàn, không có gì để chê.
LiênLấy bối cảnh vào thời gian xảy ra cuộc Đại khủng hoảng kinh tế, John đã khắc hoạ được phần nào cuộc sống của những cư dân lao động thời đó thông qua các nhân vật trong sách. Trong số đó, ông chủ yếu xoáy sâu vào hai nhân vật là Geogre và Lennie. Hai người là những kẻ lao động lang thang mang trong mình một ước muốn mua được mảnh đất nhỏ của riêng mình. Và hiện tại cả hai đang làm thuê cho một trang trại để có vốn mà mua đất. Nói về mối quan hệ của hai người, tớ nghĩ nó giống như một quả bom nổ chậm (còn vì sao thì mọi người phải đọc sách mới rõ được chứ tớ không nói đâu ????). Geogre nhỏ bé, nhanh nhẹn và khôn lỏi; trong khi đó thì Lennie thì ngược lại hoàn toàn, nó lớn con, chậm chạp và hình như có “vấn đề về đầu óc”... Thông qua lời nhờ cậy của dì Clara (một nhân vật không quan trọng mấy), cả hai người bất đắc dĩ trở thành bạn đồng hành. Và chính mối quan hệ ấy đã khiến cho cả hai gặp nhiều phen khốn đốn... .
Han Linhnhững số phận chìm trong bóng đêm thinh lặng, loay hoay tìm cho mình một nguồn sáng mới. một cuốn sách mỏng, dễ đọc, nhưng khi buông nó xuống, ta sẽ thấy lòng nặng trĩu những suy tư. "Của chuột và người" lấy bối cảnh thời Đại suy thoái của nước Mĩ, kể lại một câu chuyện chân thật, vì nó quá mức chân thật, nên nó càng bi thương. những giấc mơ thật đẹp, những tâm hồn non trẻ cứ dần mai một và chết đi. tác phẩm là một bức tranh hiện thực sâu sắc, nơi con người ta sống với giấc mơ âm ỉ, họ vẽ ra những điều phi thường và cùng nhau nắm lấy. song, khi những rắc rối xảy đến, người ta đổ lỗi cho nhau, và bắt đầu một vòng cam chịu, cho đến hết đời vẫn không buông ra. có thể nói, điều làm mình cảm thấy nặng lòng nhất khi đọc cuốn sách không phải vì số phận đối xử với họ quá bạc bẽo, mà là cách họ giải quyết các vấn đề, đối mặt hiện thực. mình ghét khi thấy sự quy phục và yếu đuối, và càng ghét hơn khi biết một lần nào đó trong đời, mình đã, và sẽ giống như thế. con người cần quá nhiều dũng khí để thay đổi một ván cờ.
HNTuyến nhân vật trong sách không nhiều hay đa dạng nhưng rất chất lượng. Từng người từng người một đều có những nỗi lòng riêng khó trải của bản thân, người thì vì sự ép buộc của người thân mà phải chôn vùi ước mơ và thanh xuân, kẻ thì tuyệt vọng không lối thoát vì già nua… Tất cả đều đã được John khắc họa nên một cách vừa rõ ràng vừa lập lờ. Và thông qua đấy, ta cũng thấy một bức tranh của xã hội Mỹ thời Đại khủng hoảng. Sự phân biệt chủng tộc màu da, sự ràng buộc không lối thoát của đồng tiền đối với con người, ngoài ra ta cũng thấy trong bức tranh ấy một vệt màu của tình bạn, của lòng cảm thông và sự giúp đỡ nhau của con người…
Hoang HaCách kể chuyện của Steinbeck cũng rất đặc biệt. Ngay lập tức, nó làm tôi nhớ tới văn phong của Hemingway (1899-1961) - văn sĩ Chicago, người cùng thời với Steinbeck và cũng giành 'cú đúp' Pulitzer-Nobel như Steinbeck.
Văn Mỹ là vậy chăng?
Đa phần là những đoạn đối thoại, nhiều khi cộc lốc và bỏ lửng (vì nhân vật của họ đâu phải ... quý tộc châu Âu!), vô cùng lạnh lùng nếu chỉ đọc lướt qua, song đằng sau luôn ẩn giấu những xót xa, những mai mỉa, những nụ cười chế giễu v.v... "Của chuột và người" chỉ hơn 100 trang in, gọi là 'truyện vừa' thì đúng hơn là tiểu thuyết. Cách kể chuyện của tác giả khiến tôi, ngay sau khi đọc 1-2 chương đầu, đã cảm thấy rằng hẳn rồi sẽ có 1 tình tiết ghê gớm gì đó xảy ra, như bầu không khí đông đặc, vón cục nặng nề trước 1 cơn bão lớn vậy (cảm giác tương tự, rất tương tự như khi đọc 'Hạnh phúc ngắn ngủi của Macomber' của Hemingway!). Chỉ vài nhân vật song khó ai nhầm lẫn giữa họ, khó ai quên được tính cách của họ: George, Lennie, ông già Candy, Slim, người da đen Crooks, vợ chồng Curley - tất cả đều hiện lên trước mắt tôi vô cùng rõ nét! Chỉ vài tình tiết trong 1 không gian thu hẹp (trang trại của cha Curley) và thời gian cũng không dài, song 1 'câu chuyện lớn và khó quên' đã được kể ra quá ư tài tình.
Độc giả sẽ còn vấn vương suy ngẫm mãi về cảnh nghèo, về sự cô đơn, về những giấc mơ của mỗi con người, về sự thấu hiểu nhau và đồng hành trong cõi đời vất vả này - chuyện nước Mỹ cách nay gần trăm năm mà vẫn 'cực kỳ liên quan' với rất nhiều người hiện nay, trên toàn thế giới này.
XùQuyển sách CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI (OF MICE AND MEN) của nhà văn John Steinbeck (1902 - 1968) cũng lấy bối cảnh của thời kỳ Đại Suy Thoái (Great Depression) ở nước Mỹ trong những năm 1930. Trong câu chuyện này, hai gã bần cùng đi kiếm việc làm, làm mãi mà không ngóc đầu lên nổi. Ước mơ nhỏ nhoi của hai gã chỉ là để dành đủ tiền để mua một trang trại (đất đai thời đó không đến nỗi quá đắt như bây giờ), nhưng càng đến gần với ước mơ của mình thì mọi thứ lại càng dễ đổ vỡ. Câu chuyện có một kết cục khá bi thảm, nhưng có giá trị nhân văn sâu sắc và để lại nhiều suy ngẫm cho chúng ta. Tác phẩm này đạt giải Nobel văn học năm 1962. Đây là một tập truyện khá ngắn, chỉ tầm 140 trang, dễ đọc! Tựa đề "Of Mice and Men" lấy cảm hứng từ bài thơ "To a Mouse" của nhà thơ Scotland, Robert Burns năm 1785. Trong bài thơ này, nhà thơ bày tỏ sự tiếc nuối cho một con chuột vì ông đã lỡ tay phá hủy hang ổ của nó trong lúc đang cày đồng, vì chuyện đó mà con chuột khó có thể sống sót qua mùa đông. Sẽ có một số câu chửi thề trong CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI được dịch thông qua tiếng Việt.
Bảo BảoCủa chuột và người - một cuốn sách phi thường vượt ra khỏi khuôn khổ văn học.Lấy bối cảnh vào thời gian xảy ra cuộc Đại khủng hoảng kinh tế, John đã khắc hoạ được phần nào cuộc sống của những cư dân lao động thời đó thông qua các nhân vật trong sách. Trong số đó, ông chủ yếu xoáy sâu vào hai nhân vật là Geogre và Lennie. Hai người là những kẻ lao động lang thang mang trong mình một ước muốn mua được mảnh đất nhỏ của riêng mình. Và hiện tại cả hai đang làm thuê cho một trang trại để có vốn mà mua đất. Nói về mối quan hệ của hai người, tớ nghĩ nó giống như một quả bom nổ chậm (còn vì sao thì mọi người phải đọc sách mới rõ được chứ tớ không nói đâu ????). Geogre nhỏ bé, nhanh nhẹn và khôn lỏi; trong khi đó thì Lennie thì ngược lại hoàn toàn, nó lớn con, chậm chạp và hình như có “vấn đề về đầu óc”... Thông qua lời nhờ cậy của dì Clara (một nhân vật không quan trọng mấy), cả hai người bất đắc dĩ trở thành bạn đồng hành. Và chính mối quan hệ ấy đã khiến cho cả hai gặp nhiều phen khốn đốn... .
Mai MítMình với người thương thường hay ngồi xem phim cùng nhau. Đôi khi không hẳn là xem phim, cũng không hẳn là cùng nhau. Là đang làm việc riêng cạnh nhau và bật HBO làm nền thì đột nhiên có bộ phim thu hút sự chú ý, không ai bảo ai liền dừng việc riêng để xem. Hôm qua là một dịp như thế và Finding Steve McQueen chiếu được lưng chừng. Thứ lỗi cho việc xem nửa chừng của mình, mình chỉ bập bõm với tình tiết của nửa sau bộ phim. Thế nhưng có một chi tiết, dù là phụ, để lại cho mình ấn tượng. Đó là tuyến chuyện hai anh em Harry và Tommy.Hai anh em cùng tham gia vào vụ trộm với chủ mưu là chú mình. Giá trị của vụ trộm lớn lịch sử (tương đương 55 triệu $ hiện kim) lên đến 9 triệu $ nhưng hai anh em mỗi người chỉ được chia phần có vỏn vẹn 10,000$ mỗi người. Người anh Harry có vẻ ngoài bảnh bao theo thần tượng Steve McQueen, ăn nói khéo léo và tâm hồn khá mộng mơ. Trái lại, cậu em Tommy - một cựu chiến binh Mỹ tại Việt Nam thì ít nói, có vẻ ngoài bàng quan với mọi thứ và bất ổn về tâm lý. Thậm chí thoạt đầu mình còn có ý nghĩ cậu ta có vấn đề về tâm lý, PTSD chẳng hạn (Không lạ lắm với những người trở về từ chiến tranh).Tuy Harry tỏ ra bất mãn với số tiền ít ỏi được chia sau vụ trộm, Tommy ngược lại chẳng để tâm, nói anh có thể cầm luôn phần của cậu và hoàn toàn dồn tâm trí vào cuốn album bộ sưu tập thẻ bóng chày mà đám trộm tìm được trong két, thứ rõ ràng giá trị không thể quá 10,000$. Cuối phim, ngay khi Harry vừa lái xe rời đi để mua thêm cho cậu em những thẻ bóng chày mới thì cảnh sát ập đến. Tommy trong dáng vẻ điềm nhiên, để cảnh sát còng tay đưa vào xe, không quên nhìn về phía người anh. Trước vẻ mặt sững sờ của Harry, Tommy chỉ đơn giản nở một nụ cười.
Minh MinhMột cuốn sách nhỏ cho những nỗi niềm lớn, “Của Chuột Và Người” không hổ danh là một trong những câu chuyện kinh điển nhất của thời kỳ Đại khủng hoảng ở Mỹ những năm 1930. Chỉ trong hơn 100 trang, John Steinbeck đã trở thành nhà văn của giai cấp lao động nước Mỹ, với những điều khốn khổ, những ước mơ, viễn vọng của hai kẻ làm ruộng thuê George và Lennie. Những gì mà John Steinbeck đạt được trong cuốn truyện mỏng này có thể so với “Hoá Thân” của Franz Kafka được ấy. George và Lennie, một cao lớn một thấp bé, cùng ấp ủ ước mơ về ngôi nhà nhỏ với nông trại riêng của mình, nơi họ có thể thu hoạch những gì chính họ trồng, nghỉ làm bất cứ khi nào họ muốn, và nuôi những con thỏ ăn cỏ linh lăng. Nhưng những gì xảy ra trên con đường tìm đến ước mơ đó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ. Hy vọng trong “Của Chuột Và Người” giống như miếng thịt treo trước mõm con chó, khiến nó cứ chạy mãi chạy mãi không ngừng. Nhưng cũng như bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns (nơi John Steinbeck đã chọn ra cái tên “Of Mice and Men” cho tiểu thuyết của mình)
Minh MinhLấy bối cảnh vào thời gian xảy ra cuộc Đại khủng hoảng kinh tế, John đã khắc hoạ được phần nào cuộc sống của những cư dân lao động thời đó thông qua các nhân vật trong sách. Trong số đó, ông chủ yếu xoáy sâu vào hai nhân vật là Geogre và Lennie. Hai người là những kẻ lao động lang thang mang trong mình một ước muốn mua được mảnh đất nhỏ của riêng mình. Và hiện tại cả hai đang làm thuê cho một trang trại để có vốn mà mua đất. Nói về mối quan hệ của hai người, tớ nghĩ nó giống như một quả bom nổ chậm (còn vì sao thì mọi người phải đọc sách mới rõ được chứ tớ không nói đâu ????). Geogre nhỏ bé, nhanh nhẹn và khôn lỏi; trong khi đó thì Lennie thì ngược lại hoàn toàn, nó lớn con, chậm chạp và hình như có “vấn đề về đầu óc”... Thông qua lời nhờ cậy của dì Clara (một nhân vật không quan trọng mấy), cả hai người bất đắc dĩ trở thành bạn đồng hành. Và chính mối quan hệ ấy đã khiến cho cả hai gặp nhiều phen khốn đốn...
Bảo TrânCủa Chuột Và Người là một tác phẩm khiến mình vừa thương, vừa buồn, mà cũng vừa giận. Cốt truyện nói về George_ một tên khôn lanh nhưng ốm yếu và Lennie_ một tên đần nhưng khỏe mạnh. Cả hai hỗ trợ cho nhau để sinh tồn trong thời đại khắc nghiệt, ngày đây mai đó làm việc cho địa chủ, với ước muốn(mà có lẽ là chẳng bao giờ thực hiện được) chính là mua một mảnh vườn, có nhà, có thỏ. Tuy nhiên, đời chẳng lường trước được gì, mình xin phép không spoil đoạn cuối nhưng ncl tác giả miêu tả rất hay và đẹp, sinh động, dù vài chỗ đọc hơi sượng nhưng không sao hết. Khép lại sách rồi mà vẫn thấy cấn ở trong lòng bởi số phận nghiệt ngã
Phương UyênTừng sống trong cảnh nghèo, gia đình chắt chiu từng trái ớt, quả cà để sống qua ngày, tôi hiểu rõ sâu sắc cái ê chề của nghèo khó. Thế nên, tôi đồng cảm sâu sắc với những nhân vật đại diện cho những kiếp nghèo hèn trong xã hội Mỹ giai đoạn suy thoái trong tác phẩm Của chuột và người của nhà văn John Steinbeck.
Tác phẩm khá ngắn nhưng đã đủ sức đọng, đủ khả năng làm sợi dây cảm xúc của tôi rung rinh từng hồi như hoa cỏ đồng nội lúc làn gió thoảng qua. Tôi xót xa cho những kiếp nghèo phải kiếm ăn từng bữa như George, Lennie, cho những người làm thuê phải chịu đựng sự quá quắt của con ông chủ, cho lão già tàn tật Candy sợ hãi khi nghĩ đến tương lai...
Tác giả đã xây dựng nên một cặp nhật vật thương phản như Don Quixote và Sancho Panza trong tác phẩm của Miguel de Cervantes: Họ khác xa nhau về ngoại hình. Và đặc biệt, John Steinbeck còn khắc hoạ sự đáng thương ở nhân vật qua tính cách trái ngược của họ. Lennie quá ngờ nghệch, ngu đần lại vạm vỡ nên dù có George bảo bọc thì họ cũng gặp rắc rối hết lần này đến lần khác. Nhưng nhờ đó, ta cũng thấy rất rõ giá trị đẹp trong nhân cách con người mà tác giả chuyển tải qua nhân vật George.
Dù lúc nào cũng như những chú cá bị mắc cạn trên bờ khó khăn nhưng hai nhân vật của chúng ta luôn cháy bỏng ước mơ được vẫy vùng tự do. Họ ao ước về một tương lai tươi đẹp, họ được quyền làm chủ cuộc đời mình. Tương lai ấy như ngọn lửa luôn cháy bỏng trong lòng họ. Thế nên ngày nào Lennie cũng yêu cầu bạn nói về cái trang trại mà họ ước mơ. Vẻ mệt mỏi hay chán chường cũng bay biến mất khi họ say sưa trong cái viễn cảnh tươi hồng mà họ vẽ ra. Tất cả quá đỗi ngọt ngào và hạnh phúc.
Nhưng tác phẩm không phải là một câu chuyện cổ tích, nó là một tác phẩm hiện thực đau lòng. Nếu như đầu truyện, tác giả còn nhẩn nha kể, các sự kiện cứ nhẹ nhàng mà đến như bước chân của chú thỏ con thì cuối truyện có nhiều bất ngờ, kịch tính bóp nghẹt tim ta. Tôi khẽ kêu lên trước diễn biến của câu chuyện. Tác giả kể sống động quá, tôi thấy mình như đang ở gian phòng tăm tối nghe các nhân vật chuyện trò, tôi thấy mình đang ở chuồng ngựa và quan sát những hành động sợ hãi của Lennie. Tôi hoàn toàn bị cuốn vào tác phẩm như cánh hoa bồ công anh bị gió cuốn đi.
Tác phẩm vẽ ra niềm vui nhưng lại đưa ta đến với sự thật đẫm buồn. Của chuột và người khiến tôi suy ngẫm rất nhiều về cách sống, về niềm tin, ước mơ cũng như cách xử thế. Đó là thành công của tác phẩm.
Là một tác phẩm tự sự, cuốn sách thêm phần sống động khi đan lồng nhiều đoạn tả cảnh thiên nhiên rất êm dịu. Tác giả như bê cả một vùng đất thơ mộng vào trong trang sách. Tôi thích thú biết bao trước những đoạn tả biến chuyển nhẹ nhàng trong cảnh, những tươi non, ứ căng sự sống của cây cỏ.
Vương TrangĐây không phải là một câu chuyện cổ tích, nó là một tác phẩm hiện thực đau lòng. Quyển sách CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI (OF MICE AND MEN) của nhà văn John Steinbeck (1902 - 1968) lấy bối cảnh của thời kỳ Đại Suy Thoái (Great Depression) ở nước Mỹ trong những năm 1930. Trong câu chuyện này, hai gã bần cùng đi kiếm việc làm, làm mãi mà không ngóc đầu lên nổi. Ước mơ nhỏ nhoi của hai gã chỉ là để dành đủ tiền để mua một trang trại (đất đai thời đó không đến nỗi quá đắt như bây giờ), nhưng càng đến gần với ước mơ của mình thì mọi thứ lại càng dễ đổ vỡ. Câu chuyện có một kết cục khá bi thảm, nhưng có giá trị nhân văn sâu sắc và để lại nhiều suy ngẫm cho chúng ta.
NtLLão tạp dịch hoài nghi nói: “Ô, Curley khá lę tay. Tao thì thấy hình như luôn luôn có cái gì không ổn. Giả dụ Curley nhảy vô đánh gục một thằng bự con thì mọi người sẽ nói Curley là đứa chịu chơi. Giả dụ nó cũng nhảy vô thằng bà con rồi nó bị ăn đòn, khi đó tụi nó sẽ nói thằng bự con lẽ ra nên lựa đứa cùng cỡ, và có thể tụi nó hùa tới đánh hội đồng thằng bự con. Hình như luôn luôn có cái gì không ổn. Hình như thằng Curley chưa bao giờ chơi sòng phẳng với ai."
Một quyển sách mỏng nhưng tầng ý nghĩa của nó không như cái vẻ bề ngoài :)
HạnhMột cuốn sách nhỏ cho những nỗi niềm lớn, “Của Chuột Và Người” không hổ danh là một trong những câu chuyện kinh điển nhất của thời kỳ Đại khủng hoảng ở Mỹ những năm 1930. Chỉ trong hơn 100 trang, John Steinbeck đã trở thành nhà văn của giai cấp lao động nước Mỹ, với những điều khốn khổ, những ước mơ, viễn vọng của hai kẻ làm ruộng thuê George và Lennie. Những gì mà John Steinbeck đạt được trong cuốn truyện mỏng này có thể so với “Hoá Thân” của Franz Kafka được ấy. George và Lennie, một cao lớn một thấp bé, cùng ấp ủ ước mơ về ngôi nhà nhỏ với nông trại riêng của mình, nơi họ có thể thu hoạch những gì chính họ trồng, nghỉ làm bất cứ khi nào họ muốn, và nuôi những con thỏ ăn cỏ linh lăng. Nhưng những gì xảy ra trên con đường tìm đến ước mơ đó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ. Hy vọng trong “Của Chuột Và Người” giống như miếng thịt treo trước mõm con chó, khiến nó cứ chạy mãi chạy mãi không ngừng. Nhưng cũng như bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns (nơi John Steinbeck đã chọn ra cái tên “Of Mice and Men” cho tiểu thuyết của mình)
Thùy AnTác phẩm này không phải là một câu chuyện cổ tích, nó là một tác phẩm hiện thực đau lòng.
Nếu như đầu truyện, tác giả còn nhẩn nha kể, các sự kiện cứ nhẹ nhàng mà đến như bước chân của chú thỏ con thì cuối truyện có nhiều bất ngờ, kịch tính bóp nghẹt tim ta. Tôi khẽ kêu lên trước diễn biến của câu chuyện.
Tác giả kể sống động quá, tôi thấy mình như đang ở gian phòng tăm tối nghe các nhân vật chuyện trò, tôi thấy mình đang ở chuồng ngựa và quan sát những hành động sợ hãi của Lennie. Tôi hoàn toàn bị cuốn vào tác phẩm như cánh hoa bồ công anh bị gió cuốn đi.
Tác phẩm vẽ ra niềm vui nhưng lại đưa ta đến với sự thật đẫm buồn. Của chuột và người khiến tôi suy ngẫm rất nhiều về cách sống, về niềm tin, ước mơ cũng như cách xử thế. Đó là thành công của tác phẩm. Là một tác phẩm tự sự, cuốn sách thêm phần sống động khi đan lồng nhiều đoạn tả cảnh thiên nhiên rất êm dịu.
Tác giả như bê cả một vùng đất thơ mộng vào trong trang sách. Tôi thích thú biết bao trước những đoạn tả biến chuyển nhẹ nhàng trong cảnh, những tươi non, ứ căng sự sống của cây cỏ. Cuốn sách như một làn hương mang đến chút thi vị cho đời sống đọc của tôi.
Mai MèoCorona đang tàn phá thế giới, và cũng đang tàn phá nền kinh tế thế giới. Chúng ta lại đang rơi vào thời kỳ suy thoái vì tất cả mọi hoạt động tạo ra giá trị thặng dư cho nền kinh tế đang bị ngưng trệ.
Quyển sách CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI (OF MICE AND MEN) của nhà văn John Steinbeck (1902 - 1968) cũng lấy bối cảnh của thời kỳ Đại Suy Thoái (Great Depression) ở nước Mỹ trong những năm 1930. Trong câu chuyện này, hai gã bần cùng đi kiếm việc làm, làm mãi mà không ngóc đầu lên nổi. Ước mơ nhỏ nhoi của hai gã chỉ là để dành đủ tiền để mua một trang trại (đất đai thời đó không đến nỗi quá đắt như bây giờ), nhưng càng đến gần với ước mơ của mình thì mọi thứ lại càng dễ đổ vỡ. Câu chuyện có một kết cục khá bi thảm, nhưng có giá trị nhân văn sâu sắc và để lại nhiều suy ngẫm cho chúng ta.
Tác phẩm này đạt giải Nobel văn học năm 1962.
Đây là một tập truyện khá ngắn, chỉ tầm 140 trang, dễ đọc!
Tựa đề "Of Mice and Men" lấy cảm hứng từ bài thơ "To a Mouse" của nhà thơ Scotland, Robert Burns năm 1785. Trong bài thơ này, nhà thơ bày tỏ sự tiếc nuối cho một con chuột vì ông đã lỡ tay phá hủy hang ổ của nó trong lúc đang cày đồng, vì chuyện đó mà con chuột khó có thể sống sót qua mùa đông.
Sẽ có một số câu chửi thề trong CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI được dịch thông qua tiếng Việt.
NgaLấy bối cảnh vào thời gian xảy ra cuộc Đại khủng hoảng kinh tế, John đã khắc hoạ được phần nào cuộc sống của những cư dân lao động thời đó thông qua các nhân vật trong sách. Trong số đó, ông chủ yếu xoáy sâu vào hai nhân vật là Geogre và Lennie. Hai người là những kẻ lao động lang thang mang trong mình một ước muốn mua được mảnh đất nhỏ của riêng mình. Và hiện tại cả hai đang làm thuê cho một trang trại để có vốn mà mua đất. Nói về mối quan hệ của hai người, tớ nghĩ nó giống như một quả bom nổ chậm (còn vì sao thì mọi người phải đọc sách mới rõ được chứ tớ không nói đâu ????). Geogre nhỏ bé, nhanh nhẹn và khôn lỏi; trong khi đó thì Lennie thì ngược lại hoàn toàn, nó lớn con, chậm chạp và hình như có “vấn đề về đầu óc”... Thông qua lời nhờ cậy của dì Clara (một nhân vật không quan trọng mấy), cả hai người bất đắc dĩ trở thành bạn đồng hành. Và chính mối quan hệ ấy đã khiến cho cả hai gặp nhiều phen khốn đốn... .
MinVăn phong của bản dịch rất thực tế, mang đậm phong cách xứ viễn Tây của đất Hoa Kỳ, kèm theo không ít ngôn ngữ mạnh bạo ( văng tục, chửi thề, tôi nghĩ đã được giảm nhẹ khi dịch). Qua đó phần nào tái hiện sinh động đời sống sinh hoạt của một góc nông trại những năm 30-40 của thời kì Đại Suy thoái.
Đọc Của chuột và người để thấy ước mơ của con người về một đời sống an bình luôn được nhen nhóm dẫu thực tế khốc liệt hơn vạn lần. Đọc để thấy bi kịch đó là điều rất nhiên. George phải đích thân hủy đi giấc mơ đẹp của mình - Lennie để vất vưởng tới cuối đời trong xã hội đầy bất công. Đọc để thấy phát súng ấy nhân từ đến độ nào, thấm đẫm tình người đến mức nào. Và đọc để thấy, con người, dù trong hoàn cảnh nào cũng nên nương tựa vào nhau mà sống. Sống một cách có tình người.
NhiTôi hay viết nhật ký, không phải để che giấu niềm vui hay nỗi buồn qua những trang giấy, mà để, lỡ sau này tôi trót quên một điều gì quan trọng, tôi sẽ đem ra nhặt từng mảnh ký ức còn sót lại mà nâng niu, mà sống tiếp như tôi đã từng. Giá Lenie cũng như tôi, bi kịch phải chăng sẽ không tới?
“Của chuột và người” lấy bối cảnh nước Mỹ trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế kéo theo những suy thoái vật chất và sự vỡ vụn niềm tin. Nó được ví như “đêm trước” của thế chiến thứ hai và mất mùa, đói kém đã không còn là chuyện xa lạ. Sụp đổ về vật chất thường kéo theo những hệ lụy về tinh thần, vậy mà giữa bối cảnh điêu tàn đó vẫn có một tình bạn thật đáng trân trọng, giữa hai gã nghèo kiết xác, George và Lenie. Tình bạn đó sẽ không có gì đáng bàn nếu George không phải một gã thông minh, nhanh nhẹn còn Lenie là một tên khật khùng, hay quên và vụng về như con gấu to xác.
Nhi“Của chuột và người” lấy bối cảnh nước Mỹ trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế kéo theo những suy thoái vật chất và sự vỡ vụn niềm tin. Nó được ví như “đêm trước” của thế chiến thứ hai và mất mùa, đói kém đã không còn là chuyện xa lạ. Sụp đổ về vật chất thường kéo theo những hệ lụy về tinh thần, vậy mà giữa bối cảnh điêu tàn đó vẫn có một tình bạn thật đáng trân trọng, giữa hai gã nghèo kiết xác, George và Lenie. Tình bạn đó sẽ không có gì đáng bàn nếu George không phải một gã thông minh, nhanh nhẹn còn Lenie là một tên khật khùng, hay quên và vụng về như con gấu to xác.
Tôi hay viết nhật ký, không phải để che giấu niềm vui hay nỗi buồn qua những trang giấy, mà để, lỡ sau này tôi trót quên một điều gì quan trọng, tôi sẽ đem ra nhặt từng mảnh ký ức còn sót lại mà nâng niu, mà sống tiếp như tôi đã từng. Giá Lenie cũng như tôi, bi kịch phải chăng sẽ không tới?
ChickyCỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI của John Steinbeck 8.5/10 Một cuốn sách nhỏ cho những nỗi niềm lớn, “Của Chuột Và Người” không hổ danh là một trong những câu chuyện kinh điển nhất của thời kỳ Đại khủng hoảng ở Mỹ những năm 1930. Chỉ trong hơn 100 trang, John Steinbeck đã trở thành nhà văn của giai cấp lao động nước Mỹ, với những điều khốn khổ, những ước mơ, viễn vọng của hai kẻ làm ruộng thuê George và Lennie. Những gì mà John Steinbeck đạt được trong cuốn truyện mỏng này có thể so với “Hoá Thân” của Franz Kafka được ấy. George và Lennie, một cao lớn một thấp bé, cùng ấp ủ ước mơ về ngôi nhà nhỏ với nông trại riêng của mình, nơi họ có thể thu hoạch những gì chính họ trồng, nghỉ làm bất cứ khi nào họ muốn, và nuôi những con thỏ ăn cỏ linh lăng. Nhưng những gì xảy ra trên con đường tìm đến ước mơ đó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ. Hy vọng trong “Của Chuột Và Người” giống như miếng thịt treo trước mõm con chó, khiến nó cứ chạy mãi chạy mãi không ngừng. Nhưng cũng như bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns (nơi John Steinbeck đã chọn ra cái tên “Of Mice and Men” cho tiểu thuyết của mình): ❝ But Mouse, you are not alone, In proving foresight may be vain: The best laid schemes of mice and men Go often askew, And leave us nothing but grief and pain, For promised joy! ❞ Ngay cả những toan tính kỹ càng nhất cũng có thể đổ vỡ, khiến người ta ngập chìm trong sự đau khổ, tiếc nuối ảo vọng. Suy cho cùng, loài chuột và những con người khốn khổ như George và Lennie, xem ra chẳng khác nhau là bao?
Tuấn"Của chuột và người" là một tác phẩm văn học kinh điển nhưng không quá khó đọc, là câu chuyện về cuộc đời của George và Lennie - hai gã có tính cách trái ngược nhau. Nếu như George nhỏ bé, nhanh nhẹn bao nhiêu thì Lennie to xác mà ngô nghê bấy nhiêu. Lấy bối cảnh là cuộc khủng hoảng kinh tế, nơi những người dân lao động phải sống cuộc đời nay đây mai đó và chịu nhiều bất công, họ đã tự tạo cho mình một vỏ bọc là giấc mơ viển vông, xa vời như muốn quên đi cái thực tại phũ phàng này. George và Lennie chỉ là hai đại diện cho vô vàn những kiếp người phải vật lộn với cuộc sống lúc đó. Cho đến tận kết thúc truyện, dù mang theo nhiều tiếc nuối nhưng tôi vẫn khâm phục và thương cho George nhiều hơn. Anh đã làm hết sức có thể cho Lennie, chỉ là việc cuối cùng có lẽ đã quá sức với anh nên không còn lựa chọn nào khác là kết thúc. Ít ra, Lennie khi ra đi vẫn ôm ấp trong mình một giấc mộng nhỏ nhoi với một mảnh vườn và những đàn thỏ còn George phải tự mình phá tan những giấc mộng đó, đấy mới là điều tồi tệ nhất. Mình đánh giá cao kết cấu của tác phẩm: ba phần, gọn gàng và khúc chiết nhưng vẫn có cao trào y như một vở kịch. Thật là một tác phẩm ý nghĩa!
Tiểu NguyễnNgay khi tôi chọn câu chuyện, điều đầu tiên tôi tự hỏi, cái tựa đề nghe có vẻ lạ của "Chuột và Người" nghĩa là gì. "Của chuột và đàn ông" được lấy từ bài thơ "To a Mouse" của Robert Burns: Những kế hoạch được đặt ra tốt nhất của chuột và đàn ông / Thường trở nên tồi tệ. ) Kế hoạch được đề cập trong câu chuyện là giấc mơ của những người nông dân. George và Lennie là hai nhân viên trên đường đến một trang trại mới để thuê. Lennie là một anh chàng to lớn nhưng kém phát triển, anh ta thích mơn trớn những thứ mềm mại. Không thể kiểm soát sức mạnh của mình, anh ta liên tục giết hại động vật và khiến một cô gái sợ hãi bằng cách giữ chiếc váy mềm mại của cô gái và bị buộc tội hãm hiếp.
LongTrong cuốn sách đoạt giải Nobel Văn chương này, nhà văn John Steinbeck đã khắc họa thật thành công cuộc sống của những người lao động khốn cùng ở thời kì khủng hoảng Đại suy thoái nước Mỹ. Một Lennie to con, khỏe mạnh nhưng ngờ nghệch, hiền lành. Một George hết mực tử tế, luôn bảo bọc và chăm sóc Lennie. Dù ngập tràn trong khó khăn, vất vả nhưng hai người vẫn nung nấu ước mơ về một cuộc sống tự do, nơi họ được làm chủ và tự chịu trách nhiệm về cuộc đời mình, một ngôi nhà nhỏ với bầy thỏ và vườn cỏ linh lăng. Cuốn sách còn đề cập đến nạn phân biệt chủng tộc, hay những khát khao của người phụ nữ bị dập vùi trong xã hội Mỹ. Tác phẩm tràn đầy tính nhân văn, và để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn sâu thẳm sau khi gấp lại. Nỗi khắc khoải ưu tư về những kiếp người.
Sách là một trong những cuốn hiếm hoi của Nhã Nam được in bìa cứng. Mình khá thích cái chất vintage và sự đơn giản mà đầy nghệ thuật của bìa này. Điểm trừ duy nhất của sách có lẽ là phần dịch thuật chưa thật sự chuẩn xác.
Rin"Của chuột và người" là một tác phẩm văn học kinh điển nhưng không quá khó đọc, là câu chuyện về cuộc đời của George và Lennie - hai gã có tính cách trái ngược nhau. Nếu như George nhỏ bé, nhanh nhẹn bao nhiêu thì Lennie to xác mà ngô nghê bấy nhiêu. Lấy bối cảnh là cuộc khủng hoảng kinh tế, nơi những người dân lao động phải sống cuộc đời nay đây mai đó và chịu nhiều bất công, họ đã tự tạo cho mình một vỏ bọc là giấc mơ viển vông, xa vời như muốn quên đi cái thực tại phũ phàng này. George và Lennie chỉ là hai đại diện cho vô vàn những kiếp người phải vật lộn với cuộc sống lúc đó. Cho đến tận kết thúc truyện, dù mang theo nhiều tiếc nuối nhưng tôi vẫn khâm phục và thương cho George nhiều hơn. Anh đã làm hết sức có thể cho Lennie, chỉ là việc cuối cùng có lẽ đã quá sức với anh nên không còn lựa chọn nào khác là kết thúc. Ít ra, Lennie khi ra đi vẫn ôm ấp trong mình một giấc mộng nhỏ nhoi với một mảnh vườn và những đàn thỏ còn George phải tự mình phá tan những giấc mộng đó, đấy mới là điều tồi tệ nhất. Mình đánh giá cao kết cấu của tác phẩm: ba phần, gọn gàng và khúc chiết nhưng vẫn có cao trào y như một vở kịch.
Obook Editor
CỦA CHUỘT VÀ NGƯỜI của John Steinbeck
8.5/10
Một cuốn sách nhỏ cho những nỗi niềm lớn, “Của Chuột Và Người” không hổ danh là một trong những câu chuyện kinh điển nhất của thời kỳ Đại khủng hoảng ở Mỹ những năm 1930. Chỉ trong hơn 100 trang, John Steinbeck đã trở thành nhà văn của giai cấp lao động nước Mỹ, với những điều khốn khổ, những ước mơ, viễn vọng của hai kẻ làm ruộng thuê George và Lennie. Những gì mà John Steinbeck đạt được trong cuốn truyện mỏng này có thể so với “Hoá Thân” của Franz Kafka được ấy.
George và Lennie, một cao lớn một thấp bé, cùng ấp ủ ước mơ về ngôi nhà nhỏ với nông trại riêng của mình, nơi họ có thể thu hoạch những gì chính họ trồng, nghỉ làm bất cứ khi nào họ muốn, và nuôi những con thỏ ăn cỏ linh lăng. Nhưng những gì xảy ra trên con đường tìm đến ước mơ đó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ. Hy vọng trong “Của Chuột Và Người” giống như miếng thịt treo trước mõm con chó, khiến nó cứ chạy mãi chạy mãi không ngừng. Nhưng cũng như bài thơ “To a Mouse” của Robert Burns (nơi John Steinbeck đã chọn ra cái tên “Of Mice and Men” cho tiểu thuyết của mình):
❝
But Mouse, you are not alone,
In proving foresight may be vain:
The best laid schemes of mice and men
Go often askew,
And leave us nothing but grief and pain,
For promised joy! ❞
Ngay cả những toan tính kỹ càng nhất cũng có thể đổ vỡ, khiến người ta ngập chìm trong sự đau khổ, tiếc nuối ảo vọng. Suy cho cùng, loài chuột và những con người khốn khổ như George và Lennie, xem ra chẳng khác nhau là bao?