XùMình rất ấn tượng với thiết kế bìa minh họa ở quyển tiểu thuyết này. Hình vẽ đơn giản song tạo cho mình một cảm giác huyền bí và bí ẩn. Tác giả đã thành công trong việc xây dung một không khí truyện bí ấn, khiến mình bị cuốn hút vào những trang sách đầu tiên cho đến trang cuối cùng. Càng đọc mình càng có nhiều câu hỏi và thật bất ngờ khi tác giả đã khéo léo khi dần dần bóc tách những câu hỏi đó. Quyển sách này là một cơn gió mới lạ, đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mình. Tác giả đã long ghép những bài học, những chiêm nghiệm về gia đình, bạn bè,... trong những trang sách của mình. Đây là một quyển sách rất hay, rất đáng đọc ạ. Các bạn hãy thử xem sao nhé.
HNPhải rất lâu rồi mình mới bắt gặp một tác giả Việt viết ổn như vậy, nhất là ở thể loại trinh thám. Tuy nó không xuất sắc ở những tình tiết hay việc tháo gỡ những nút thắt, nhưng lời văn cũng như cách miêu tả tâm lý nhân vật lại khá cuốn.
Tất cả những nhân vật trong truyện đều bị ám ảnh bởi cái chết của Doanh-con gái của một nhà chính trị cấp cao của thành phố: xinh đẹp, thông minh và nổi bật như mặt trời rực rỡ, chói lọi. Cái chết bên những cành hoa ly trắng gãy nát của cô, không một lá thư tuyệt mệnh khiến cho những người xung quanh cô luôn phải đặt ra câu hỏi: Vì sao cô tự sát?.
.
Thụy - một thiên thể cô độc trong vũ trụ loài người, anh đã giết chết Doanh hay anh với Doanh là một. Anh và Doanh đã từng cùng có những suy tưởng, những kế hoạch giết người. Anh giống như con thú lang thang trong thành phố giữa đêm vẫn luôn kiếm tìm tiếng vọng đáp lời từ đồng loại. Anh biến tất cả những người xung quanh cùng chơi một ván cờ mà chỉ có thể dẫn đến một kết cục là sự hủy diệt.
.
Nguyên - một người luôn yếu đuối trong mắt Doanh, anh đã từng dằn vặt về cái chết của cô, anh đã từng thực sự yêu cô không, anh tự hỏi ai đã giết cô hay ai làm cô tự sát. Một người nữa đã chết như Doanh. Anh tìm mọi cách để chứng minh Thụy là kẻ giết người, anh bị giăng mắc vào thế giới đầy bóng tối đậm đặc của một kẻ luôn muốn hủy diệt cả thành phố, như một giấc mộng anh muốn bước chân ra mà không được.
.
Nam Phong - bình thản, dửng dưng và trống rỗng. Anh như tấm gương phản chiếu tất cả những hỗn độn trong lòng người khác. Một sự yên bình lạ lùng như một thứ thuốc gây nghiện với Doanh và Thụy. Vì họ cũng muốn được bình thản đi qua cuộc đời như thế dù thành phố này có xoay vần điên rồ đến đâu, vẫn không hề bị lay động. Anh lơ lửng giữa ước muốn giết người của Doanh, sự vô cảm của mình, nụ hôn của hai người trong cơn mưa đầu hạ và ảo ảnh của cô mãi về sau..Câu chuyện làm hiện lên hình ảnh những tâm hồn trẻ bị bóng tối đè nặng trong lòng. Họ đã đứng trước những sự chọn lựa của toà án lương tâm mà ở đó họ vừa là thẩm phán vừa là tội phạm. Dẫu thế, tội ác vẫn là tội ác dù nó được khoác lên mình một mục đích chân chính tốt đẹp đến đâu. Một đoá hoa hồng rực rỡ bỗng một ngày nhuốm máu đã khiến tất cả những người xung quanh phải tự nhìn vào lòng mình và vật lộn để thoát khỏi những day dứt ám ảnh về bóng tối đè nặng lên cuộc đời mình.
"Thăm thẳm mùa hè" không phải là một cuốn sách trinh thám quá xuất sắc khi yếu tố trinh thám không được thể hiện quá rõ ràng mà yếu tố tâm lý lại nổi bật hơn khi tác giả đi sâu vào từng nhân vật qua cái chết của một cô gái.
Đã rất lâu mình mới bắt gặp một giọng văn chậm rãi, mềm mại nhưng chắc chắn và có chiều sâu. Và điều mình cảm nhận được là sự nghiêm túc thực sự của tác giả khi theo đuổi thể loại khá khó nhằn này.
Dẫu còn bị ảnh hưởng bởi văn học Nhật Bản khá nhiều nhưng với mình thực sự hy vọng sẽ có nhiều tác giả Việt dám dấn thân vào thể loại còn trống vắng này và thể hiện được nhiều vấn đề đương đại của xã hội VN nói riêng.
HamiMình thực sự đánh giá rất cao quyển sách này, cái chất trinh thám của Nguyễn Dương Quỳnh rất hiện đại và rất rõ. Trinh thám nhưng lại xoáy sâu vào bản chất của mỗi con người. Lối viết của tác giả là lối viết mà mình rất thích, cá tính và rành mạch. Cái mình thích ở cách viết của tác giả là có chút gì đó rất ngẫu hứng, ngẫu hứng nhưng rất logic. Có chương phản ánh góc nhìn của Nam Phong, của Nguyên, của Thụy, có chương thì chỉ kể lại cuộc nói chuyện giữa hai người, có chương lại viết với ngôi thứ ba. Có lẽ đó chính là điểm cuốn hút của cuốn sách này. Mọi thứ đều có trật tự nhưng lại rất hỗn loạn, ngược lại tuy hỗn loạn mà luôn chảy theo một mạch ngầm. Về tuyến nhân vật, tác giả đã phát triển khá sâu về bản chất của từng người. Là Thụy với vỏ bọc của một tên giết người điên dại nhưng thực chất lại yếu đuối và đáng thương thấy lạ. Là Nam Phong vô nhiễm với cuộc đời. Là Nguyên tuy yếu đuối nhưng đôi lúc lại mạnh mẽ khác thường. Là Doanh, cô công chúa nhỏ luôn cố theo đuổi chính trực rồi cuối cùng bị đắm chìm trong bóng tối của bản thân. Những nhân vật được tác giả khắc họa từ mờ đến rõ, những mảnh ghép nhân cách từ từ được hình thành. Mình luôn bị cuốn hút bởi cách viết như vậy. Nhìn như vậy nhưng thật ra không phải như vậy. Có lẽ là câu miêu tả đúng nhất của những con người trong truyện. Đối với mỗi người, từng người lại được hiện lên theo những cách khác nhau, những câu chuyện, những góc nhìn khác nhau. Thụy, Nam Phong và Doanh có lẽ là 3 người để lại ấn tượng mạnh mẽ nhất với mình. Nguyên thì lại khác, Nguyên như một con người bình thường, nhạt nhòa nhưng lại là thứ kết nối mọi việc, là người mở đầu, cũng là người kết thúc. Có lẽ, tác giả đã tạo ra Nguyên như một chất dung hòa, là người đủ tỉnh táo và mạnh mẽ để tìm ra câu trả lời.
xuânVề nội dung thì rất có màu sắc và điểm nhấn. Một đề tài mới mẻ so với hàng loạt những cuốn tản văn, truyện ngắn hiện nay. Câu chuyện với nhiều tuyến nhân vật, mỗi người đều nối kết với nhau theo một cách nào đó, đều mang trong mình những nỗi đau, hay những góc khuất đen tối. Câu chuyện về một cô gái đặc biệt được nhiều người yêu mến, những người quen cô theo cách này hay cách khác đã tìm kiếm sự thật về cái chết của cô. Câu chuyện về tình bạn, tình yêu với những lựa chọn trong cuộc đời, đầy thăm thẳm và khắc khoải. Những điều đáng suy ngẫm về một Doanh đầy mâu thuẫn, một Thụy luôn phản chiếu những thứ xấu xa để rồi chịu bao nhiêu tổn thương, hay một Nam Phong trống rỗng... Mọi thứ có gì đó nặng lòng, có gì đó man mác buồn.
Duyên" Thăm thẳm mua hè" là một tác phẩm đến từ nhà văn Nguyễn Dương Quỳnh. Mình rất ấn tượng với thiết kế bìa minh họa ở quyển tiểu thuyết này. Hình vẽ đơn giản song tạo cho mình một cảm giác huyền bí và bí ẩn. Tác giả đã thành công trong việc xây dung một không khí truyện bí ấn, khiến mình bị cuốn hút vào những trang sách đầu tiên cho đến trang cuối cùng. Càng đọc mình càng có nhiều câu hỏi và thật bất ngờ khi tác giả đã khéo léo khi dần dần bóc tách những câu hỏi đó. Quyển sách này là một cơn gió mới lạ, đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mình. Tác giả đã long ghép những bài học, những chiêm nghiệm về gia đình, bạn bè,... trong những trang sách của mình. Đây là một quyển sách rất hay, rất đáng đọc.
Duyên" Thăm thẳm mua hè" là một tác phẩm đến từ nhà văn Nguyễn Dương Quỳnh. Mình rất ấn tượng với thiết kế bìa minh họa ở quyển tiểu thuyết này. Hình vẽ đơn giản song tạo cho mình một cảm giác huyền bí và bí ẩn. Tác giả đã thành công trong việc xây dung một không khí truyện bí ấn, khiến mình bị cuốn hút vào những trang sách đầu tiên cho đến trang cuối cùng. Càng đọc mình càng có nhiều câu hỏi và thật bất ngờ khi tác giả đã khéo léo khi dần dần bóc tách những câu hỏi đó. Quyển sách này là một cơn gió mới lạ, đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mình. Tác giả đã long ghép những bài học, những chiêm nghiệm về gia đình, bạn bè,... trong những trang sách của mình. Đây là một quyển sách rất hay, rất đáng đọc.
Duyên" Thăm thẳm mua hè" là một tác phẩm đến từ nhà văn Nguyễn Dương Quỳnh. Mình rất ấn tượng với thiết kế bìa minh họa ở quyển tiểu thuyết này. Hình vẽ đơn giản song tạo cho mình một cảm giác huyền bí và bí ẩn. Tác giả đã thành công trong việc xây dung một không khí truyện bí ấn, khiến mình bị cuốn hút vào những trang sách đầu tiên cho đến trang cuối cùng. Càng đọc mình càng có nhiều câu hỏi và thật bất ngờ khi tác giả đã khéo léo khi dần dần bóc tách những câu hỏi đó. Quyển sách này là một cơn gió mới lạ, đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mình. Tác giả đã long ghép những bài học, những chiêm nghiệm về gia đình, bạn bè,... trong những trang sách của mình. Đây là một quyển sách rất hay, rất đáng đọc.
HN20/08/2020
Phải rất lâu rồi mình mới bắt gặp một tác giả Việt viết ổn như vậy, nhất là ở thể loại trinh thám. Tuy nó không xuất sắc ở những tình tiết hay việc tháo gỡ những nút thắt, nhưng lời văn cũng như cách miêu tả tâm lý nhân vật lại khá cuốn.
Tất cả những nhân vật trong truyện đều bị ám ảnh bởi cái chết của Doanh-con gái của một nhà chính trị cấp cao của thành phố: xinh đẹp, thông minh và nổi bật như mặt trời rực rỡ, chói lọi. Cái chết bên những cành hoa ly trắng gãy nát của cô, không một lá thư tuyệt mệnh khiến cho những người xung quanh cô luôn phải đặt ra câu hỏi: Vì sao cô tự sát?.
.
Thụy - một thiên thể cô độc trong vũ trụ loài người, anh đã giết chết Doanh hay anh với Doanh là một. Anh và Doanh đã từng cùng có những suy tưởng, những kế hoạch giết người. Anh giống như con thú lang thang trong thành phố giữa đêm vẫn luôn kiếm tìm tiếng vọng đáp lời từ đồng loại. Anh biến tất cả những người xung quanh cùng chơi một ván cờ mà chỉ có thể dẫn đến một kết cục là sự hủy diệt.
.
Nguyên - một người luôn yếu đuối trong mắt Doanh, anh đã từng dằn vặt về cái chết của cô, anh đã từng thực sự yêu cô không, anh tự hỏi ai đã giết cô hay ai làm cô tự sát. Một người nữa đã chết như Doanh. Anh tìm mọi cách để chứng minh Thụy là kẻ giết người, anh bị giăng mắc vào thế giới đầy bóng tối đậm đặc của một kẻ luôn muốn hủy diệt cả thành phố, như một giấc mộng anh muốn bước chân ra mà không được.
.
Nam Phong - bình thản, dửng dưng và trống rỗng. Anh như tấm gương phản chiếu tất cả những hỗn độn trong lòng người khác. Một sự yên bình lạ lùng như một thứ thuốc gây nghiện với Doanh và Thụy. Vì họ cũng muốn được bình thản đi qua cuộc đời như thế dù thành phố này có xoay vần điên rồ đến đâu, vẫn không hề bị lay động. Anh lơ lửng giữa ước muốn giết người của Doanh, sự vô cảm của mình, nụ hôn của hai người trong cơn mưa đầu hạ và ảo ảnh của cô mãi về sau..Câu chuyện làm hiện lên hình ảnh những tâm hồn trẻ bị bóng tối đè nặng trong lòng. Họ đã đứng trước những sự chọn lựa của toà án lương tâm mà ở đó họ vừa là thẩm phán vừa là tội phạm. Dẫu thế, tội ác vẫn là tội ác dù nó được khoác lên mình một mục đích chân chính tốt đẹp đến đâu. Một đoá hoa hồng rực rỡ bỗng một ngày nhuốm máu đã khiến tất cả những người xung quanh phải tự nhìn vào lòng mình và vật lộn để thoát khỏi những day dứt ám ảnh về bóng tối đè nặng lên cuộc đời mình.
"Thăm thẳm mùa hè" không phải là một cuốn sách trinh thám quá xuất sắc khi yếu tố trinh thám không được thể hiện quá rõ ràng mà yếu tố tâm lý lại nổi bật hơn khi tác giả đi sâu vào từng nhân vật qua cái chết của một cô gái.
Đã rất lâu mình mới bắt gặp một giọng văn chậm rãi, mềm mại nhưng chắc chắn và có chiều sâu. Và điều mình cảm nhận được là sự nghiêm túc thực sự của tác giả khi theo đuổi thể loại khá khó nhằn này.
Dẫu còn bị ảnh hưởng bởi văn học Nhật Bản khá nhiều nhưng với mình thực sự hy vọng sẽ có nhiều tác giả Việt dám dấn thân vào thể loại còn trống vắng này và thể hiện được nhiều vấn đề đương đại của xã hội VN nói riêng.
Hami13/08/2020
Mình thực sự đánh giá rất cao quyển sách này, cái chất trinh thám của Nguyễn Dương Quỳnh rất hiện đại và rất rõ. Trinh thám nhưng lại xoáy sâu vào bản chất của mỗi con người. Lối viết của tác giả là lối viết mà mình rất thích, cá tính và rành mạch. Cái mình thích ở cách viết của tác giả là có chút gì đó rất ngẫu hứng, ngẫu hứng nhưng rất logic. Có chương phản ánh góc nhìn của Nam Phong, của Nguyên, của Thụy, có chương thì chỉ kể lại cuộc nói chuyện giữa hai người, có chương lại viết với ngôi thứ ba. Có lẽ đó chính là điểm cuốn hút của cuốn sách này. Mọi thứ đều có trật tự nhưng lại rất hỗn loạn, ngược lại tuy hỗn loạn mà luôn chảy theo một mạch ngầm. Về tuyến nhân vật, tác giả đã phát triển khá sâu về bản chất của từng người. Là Thụy với vỏ bọc của một tên giết người điên dại nhưng thực chất lại yếu đuối và đáng thương thấy lạ. Là Nam Phong vô nhiễm với cuộc đời. Là Nguyên tuy yếu đuối nhưng đôi lúc lại mạnh mẽ khác thường. Là Doanh, cô công chúa nhỏ luôn cố theo đuổi chính trực rồi cuối cùng bị đắm chìm trong bóng tối của bản thân. Những nhân vật được tác giả khắc họa từ mờ đến rõ, những mảnh ghép nhân cách từ từ được hình thành. Mình luôn bị cuốn hút bởi cách viết như vậy. Nhìn như vậy nhưng thật ra không phải như vậy. Có lẽ là câu miêu tả đúng nhất của những con người trong truyện. Đối với mỗi người, từng người lại được hiện lên theo những cách khác nhau, những câu chuyện, những góc nhìn khác nhau. Thụy, Nam Phong và Doanh có lẽ là 3 người để lại ấn tượng mạnh mẽ nhất với mình. Nguyên thì lại khác, Nguyên như một con người bình thường, nhạt nhòa nhưng lại là thứ kết nối mọi việc, là người mở đầu, cũng là người kết thúc. Có lẽ, tác giả đã tạo ra Nguyên như một chất dung hòa, là người đủ tỉnh táo và mạnh mẽ để tìm ra câu trả lời.