HuyTận Cùng Là Cái Chết là một cuốn sách tưởng chừng là khô khan nhưng ai ngờ lại rất hay. Khi mua tác phẩm này, mình chỉ nghĩ nó là một quyển sách của tác giả Agatha nên mua mà thôi. Khi đọc những trang đầu tiên, mình đã khép lại, bởi nó đề cập đến nền văn minh Ai Cập cổ đại, mình không định đọc tiếp vì sợ nó sẽ là một câu chuyện khô khan và khó hiểu, về một thế giới cách đây cả ngàn năm thì chắc hơi khó thấm. Nhưng khi đọc quyển sách mình mới nhận ra, bối cảnh cổ đại khiến câu chuyện càng thú vị hơn, khiến câu chuyện có chút lạ lẫm nhưng không hề khô khan. Và, vụ án mạng thì vẫn tuyệt như các tác phẩm khác. Còn hung thủ, mình nghĩ nếu ai tinh ý thì sẽ nhanh chóng nhận ra ngay, mình cũng lờ mờ đoán được. Quyển sách không gây ấn tượng mạnh như Vụ ám sát ông Roger và Mười người da đen nhỏ, nhưng vẫn rất cuốn hút theo một cách rất nhẹ nhàng, tinh tế
Quỳnh AnhCó lẽ đây là tác phẩm mà mình ít thích nhất trong số những tác phẩm của Agatha Christie mà mình đã đọc. Điểm mạnh của Agathe Christie không nằm ở cách phát triển nội dung, tạo tình tiết giật gân hay là các vụ án hóc búa độc đáo (mặc dù bà cũng đã làm rất tốt ở các khía cạnh này). Điều khiến những tác phẩm của bà cuốn hút người đọc chính là những nhân vật mà bà xây dựng nên. Họ độc đáo, họ có những câu chuyện của riêng mình, họ có động cơ dẫn lối cho từng hành động lời nói, và đặc biệt hơn cả là những nhân vật đó rất đỗi đời thường mà ta có thể bắt gặp được trong cuộc sống.
Thế nhưng trong Tận cùng là cái chết, mình hoàn toàn không bị cuốn hút bởi bất cứ nhân vật nào cả. Có lẽ chính bối cảnh Ai Cập cổ đại xa xôi đã khiến những con người này trở nên xa lạ với chúng ta và người đọc khó có thể kết nối được. Renisenb quá ngây ngô và sợ sệt so với một góa phụ, nàng không có một tính cách nào của riêng mình và quá dễ dàng bị thao túng. Nàng là một nhân vật nhàm chán, không có sức hấp dẫn nào và hoàn toàn được xây dựng để đóng vai nạn nhân trong câu truyện. Trong khi đó, nhân vật Hori quá hoàn hảo đến xa rời thực tế. Chàng điềm tĩnh, chàng hiểu biết nhiều, đối với Renisenb sự hiện diện của chàng như hiện thân của vị thần tri thức khiến nàng tôn sùng vậy. Sự hoàn hảo này khiến nhân vật Hori trở nên nhàm chán, trở thành kiểu nhân vật biết tuốt không hề có góc khuất hay câu chuyện hấp dẫn nào khiến người đọc muốn tìm hiểu.
Tuy nhiên, thông điệp về tri thức, về cái chết đã được tác giả truyền tải thành công và khiến người đọc phải suy ngẫm. Ngoài ra, Agatha Christie cũng đã thành công trong việc khắc họa cuộc sống gia đình thông qua cuộc hôn nhân của hai người anh trai. Cuối cùng, có thể thấy rằng Agatha Christie đã rất thành công trong việc tái hiện lại xã hội Ai Cập Cổ đại – Sống động, và thực tế, dù họ đã sống cách chúng ta cả vài nghìn năm.
Minh MinhCâu chuyện không chỉ đơn thuần là một cuộc đi tìm lời giải đáp cho những vụ án bí ẩn, nó còn là cuộc khám phá về triết lý của sự sống cái chết, cái thiện bị áp đảo bởi cái ác, sự quen thuộc bị lật mặt bởi sự đổi thay. Cái chết tuy làm người đời sợ hãi, nhưng nó là điều tất yếu xảy ra. Cái thiện tuy luôn chiến thắng trong mọi câu chuyện, nhưng trong đời thực, mọi thứ không dễ nhận thấy như đã được vạch ra trong tiểu thuyết. Cái ác có thể đến từ bên ngoài, được Nofret mang tới, nhưng cũng chính là mầm mống đang đợi một xúc tác để bung nở trong bản tính con người. Một người chúng ta thường thấy, sẽ hành xử như thế nào trước một sự đổi thay thực sự xảy ra. Liệu họ sẽ từ một người nhu mì, nhút nhát, đổi thay để đứng lên, mạnh mẽ, hay để cho sự thật đè nén, biến mình trở thành con người hoàn toàn ngược lại. Mỗi người đều có một bản tính không đổi, nhưng trước điều kiện của cuộc đời, ai cũng có cho mình một chiếc “cổng giả” để tự bảo vệ bản thân. Khi nào chiếc cổng kia bị hạ xuống, cũng là lúc con người của họ thực sự trỗi dậy, vươn ra ngoài, có thể là tốt, cũng có thể là xấu nhưng đó chính là sự thật.
Hoàng MannTận cùng là cái chết - Agatha Christie
Dạo này mình đọc Agatha bỗng nhiên hợp đến kì lạ, không cảm giác chán nản muốn quăng đi như mọi lần. Có lẽ cuốn này mạch truyện vẫn còn nhanh, có tí drama gia đình làm mình hứng thú, và có những triết lý, cách nhìn thấu bản chất con người được phơi bày.
Không nằm trong series về thám tử Hercule Poirot, Tận cùng là cái chết lấy bối cảnh Ai Cập trước công nguyên, trong một gia đình quản mộ giàu có. Renisenb là người con gái duy nhất trong gia đình bốn anh chị em, sau cái chết của chồng, cô quay lại quê hương sống cùng người thân. Cô yêu thích cảm giác yên bình nơi quê nhà, yêu sự vận hành trơn tru của những thứ quen thuộc, cảm thấy mình vẫn là mình tám năm trước, chưa theo chân chồng và sống vô tư hơn bao giờ hết. Nhưng đời không thể yên bình mãi, cuộc sống của cô và tất cả các thành viên khác bị đảo lộn hoàn toàn khi người cha – người chủ gia đình mang về một cô vợ lẽ - Nofret. Nofret ngay lập tức nhận được sự thù ghét và dường như cô cũng lấy làm vui lòng nếu mọi chuyện diễn ra như vậy. Cho tới khi người ta tìm thấy xác của cô, thân hình gãy nát, nằm chết dưới ánh mặt trời. Mọi người kết luận rằng Nofret gặp tai nạn. Nhưng mọi chuyện dần trở nên căng thẳng hơn khi các cái chết khác liên tiếp diễn ra ngay trong ngôi nhà Renisenb tưởng chừng là chốn an toàn nhất đời. Nhiều chứng cứ và nhân chứng xác minh chính… hồn ma của Nofret quay lại báo thù, chà đạp mạng sống của những kẻ cô căm ghét.
Boss reviewĐang chán đọc một mạch "Tận cùng là cái chết"!!! Tranh thủ Rì-viu cái :|]
*cảnh cmn báo* post này có thể tiết lộ nội dung nên ai đọc rồi vào cmt thôi còn chưa đọc thì...like cũng được :3
Thực sự đã bị lừa, tự bản thân mình rơi vào cái bẫy đầy hào hứng do chính mình tạo ra. -_-
Có lẽ do bối cảnh truyện, cũng có lẽ do đã đặt kỳ vọng quá cao vào truyện mà cuối cùng thấy khá hụt hẫng.
Cảm giác truyện rất nhẹ nhàng, cái chết luôn rất nhẹ nhàng. Phải đọc đến 1/2 truyện mình mới bừng tỉnh rằng nhân vật chính vốn chỉ là một ả bánh bèo toàn tập, nhưng đã quá muộn. Thế là cái ảo tưởng nv chính cực ngầu khi phá án của mình sụp đổ hoàn toàn :'(
Thất vọng nhưng vẫn cố lê bước đọc cho hết thì nhận ra nhân vật ngầu thực sự là anh Hori cùng bà Esa :D .
Đây với mình n giống như một truyện ngắn tình cảm xã hội cổ đại có pha chút trinh thám mà thôi. Đến khi đọc xong mới nhận ra cái lỗi thời từ cái cung cách cho đến suy nghĩ của con người thời đó.
Renisenb có lẽ sẽ là nhân vật gây ức chế nhất truyện. Từ những suy nghĩ ngây ngô, cho tới những sự lựa chọn theo ý kẻ khác của cô cũng khiến mình bực mình thật sự. Với Hori thì có đôi chút thất vọng khi anh chỉ hành động cho đến phút cuối. Và tiếc thương cho bà Esa khi đã chấp nhận mạo hiểm cả tính mạng để cố vạch trần kẻ thủ ác.
Thành công của A.C trong câu chuyện này có lẽ là từng bước từng bước mang lại cho ng đọc cảm giác của cái chết đang đến gần kề. Ban đầu câu chuyện là một màu trắng để rồi cái chết đi qua và nhuốm đỏ khung cảnh trong máu, bóng tối đến cùng với Tử thần. Và ngay khi lưỡi hái của Tử thần gần kề ngay cổ cũng là lúc sự thật được hé lộ.
-------
Với "Tận cùng là cái chết" có lẽ điểm số của em dành cho sẽ là 7.75 mà thôi.
Thích cái cách A.C nói về cái chết trong câu chuyện này, nó không sinh động nhưng đủ để ta hình dung ra được nó đang hiện hữu. Cũng thích cách mà các nhân vật dần bộc lộ bản chất tà ác của chính họ. Cả câu chuyện chuyển biến vô cùng sinh động và tuyệt vời.
Nhưng thất vọng với một vài nhân vật, và cả vụ án. Có lẽ em chẳng hợp được với cái thời ấy?!
Gia HânCâu chuyện không chỉ đơn thuần là một cuộc đi tìm lời giải đáp cho những vụ án bí ẩn, nó còn là cuộc khám phá về triết lý của sự sống cái chết, cái thiện bị áp đảo bởi cái ác, sự quen thuộc bị lật mặt bởi sự đổi thay. Cái chết tuy làm người đời sợ hãi, nhưng nó là điều tất yếu xảy ra.
Cái thiện tuy luôn chiến thắng trong mọi câu chuyện, nhưng trong đời thực, mọi thứ không dễ nhận thấy như đã được vạch ra trong tiểu thuyết.
Cái ác có thể đến từ bên ngoài, được Nofret mang tới, nhưng cũng chính là mầm mống đang đợi một xúc tác để bung nở trong bản tính con người.
Một người chúng ta thường thấy, sẽ hành xử như thế nào trước một sự đổi thay thực sự xảy ra. Liệu họ sẽ từ một người nhu mì, nhút nhát, đổi thay để đứng lên, mạnh mẽ, hay để cho sự thật đè nén, biến mình trở thành con người hoàn toàn ngược lại. Mỗi người đều có một bản tính không đổi, nhưng trước điều kiện của cuộc đời, ai cũng có cho mình một chiếc “cổng giả” để tự bảo vệ bản thân. Khi nào chiếc cổng kia bị hạ xuống, cũng là lúc con người của họ thực sự trỗi dậy, vươn ra ngoài, có thể là tốt, cũng có thể là xấu nhưng đó chính là sự thật.
Linh LanCuốn sách lấy bối cảnh ở đất nước Ai Cập cổ đại những năm 2000 trước Công nguyên, theo dòng chảy của dòng sông Nile, câu chuyện diễn ra liền mạch qua ba mùa gồm mùa lũ, mùa đông và mùa hạ.
Một gia đình đang yên bình đột nhiên dậy sóng bởi một điều mới mẻ từ bên ngoài gia nhập vào. Nofret - một cô gái trẻ đẹp và thông minh - từ miền Bắc xa xôi theo về làm thiếp yêu của quản mộ Imhotep và chết một cách đáng ngờ tại chân một vách đá. Thế rồi lần lượt từng người trong gia đình ấy đều nối gót theo cô như một sự trả giá cho những "đối xử bất công" mà họ đáng phải chịu bởi hồn ma quay về báo thù.
Tuy nhiên tác giả đã dẫn câu chuyện đi xa hơn cái bày ra trước mắt thông qua hình tượng nhìn thấu đời của người phụ nữ lớn tuổi nhất nhà, cụ bà Esa và sự tinh ý, chín chắn của anh người làm Hori. Có thể nói toàn bộ câu chuyện là cách nhìn nhận con người của Renisenb, con gái của Imhotep. Cô luôn nghĩ mọi thứ vẫn như xưa, không thay đổi là bao theo những gì cô vẫn còn nhớ khi rời khỏi nhà cùng người chồng yêu dấu tám năm trước.
Mở đầu là một nhận định mơ hồ, đầy lôi cuốn của Hori khi trò chuyện cùng Renisenb về sự mục ruỗng đến từ bên trong. Kết thúc cũng là cuộc trò chuyện của họ, nhưng bầu trời đã trở lại màu sắc tươi sáng chứ không còn là không khí u ám của trước đó nữa. Đó cũng là lúc, Renisenb biết chắc chắn rằng có thể mọi người vẫn luôn vậy nhưng đó là cái bản chất bên trong, thứ ẩn náu, lẩn khuất trong trái tim của mỗi người. Nofret xuất hiện và nhóm lên tia lửa phơi bày, làm nó bùng cháy và thế là tất cả liền đổi khác.
Bỉ Ngạn F.Tận cùng là cái chết - một cốt truyện với bối cảnh Ai Cập xinh đẹp hùng vĩ, luôn luôn có cái gì đó cuốn hút người đọc
Đây là tác phẩm thứ 2 của Agatha Christie mình nhâm nhi.
Nhắc đến Ai Cập không thể nào không nghĩ tới hình ảnh các cô gái xinh đẹp rực rỡ với nụ cười quyến rũ, nước da bánh mật hấp dẫn.
Và cái đẹp đó là sự khởi đầu của một loạt cái chết xảy ra.
Tuy câu chuyện diễn biến với hàng loạt cái chết, nhưng sách không tập trung vào tình tiết trinh thám gì đâu.
Mạch truyện khá nhẹ nhàng, từ tốn, cũng không quá bất ngờ, Agatha chú trọng phác họa diễn biến tâm lý nhân vật.
Ý nghĩa của sự sống và cái chết được khắc họa sâu sắc.
Một cái kết viên mãn cho người đọc.
Nguyễn LinhCâu chuyện không chỉ đơn thuần là một cuộc đi tìm lời giải đáp cho những vụ án bí ẩn, nó còn là cuộc khám phá về triết lý của sự sống – cái chết, cái thiện bị áp đảo bởi cái ác, sự quen thuộc bị lật mặt bởi sự đổi thay. Cái chết tuy làm người đời sợ hãi, nhưng nó là điều tất yếu xảy ra. Cái thiện tuy luôn chiến thắng trong mọi câu chuyện, nhưng trong đời thực, mọi thứ không dễ nhận thấy như đã được vạch ra trong tiểu thuyết. Cái ác có thể đến từ bên ngoài, được Nofret mang tới, nhưng cũng chính là mầm mống đang đợi một xúc tác để bung nở trong bản tính con người. Một người chúng ta thường thấy, sẽ hành xử như thế nào trước một sự đổi thay thực sự xảy ra. Liệu họ sẽ từ một người nhu mì, nhút nhát, đổi thay để đứng lên, mạnh mẽ, hay để cho sự thật đè nén, biến mình trở thành con người hoàn toàn ngược lại. Mỗi người đều có một bản tính không đổi, nhưng trước điều kiện của cuộc đời, ai cũng có cho mình một chiếc “cổng giả” để tự bảo vệ bản thân. Khi nào chiếc cổng kia bị hạ xuống, cũng là lúc con người của họ thực sự trỗi dậy, vươn ra ngoài, có thể là tốt, cũng có thể là xấu nhưng đó chính là sự thật.
NhiTôi rất ấn tượng với bìa sách đen bí ẩn và những trang giấy xốp thơm hơi vàng phảng phất thế giới cổ đại, như cánh cửa mở ra một thế giới mới. Trong cuốn sách ẩn giấu bao nhiêu chân lý, khắc họa cho độc giả một cái nhìn mới về Cái Chết như một điều gì đó linh thiêng. Thật quá độc đáo và mê đắm khôn nguôi! Hẳn chỉ có Agatha Christie mới có thể viết nên một kiệt tác và tạo nên cú plot stwist siêu đỉnh như vậy. “Một kẻ có tâm địa và ý đồ độc ác thì luôn nhận biết điều đó và hiểu rằng mình phải che giấu nó bằng mọi giá. Vì vậy hắn sẽ không dám thể hiện ra một hành vi bất thường nào cho dù là nhỏ nhất!”.
DươngTận cùng là cái chết được lấy bối cảnh ở ai Cập cổ đại, đọc sách mình cũng có thể tưởng tượng và cảm nhận được không khí Ai Cập tràn ngập trong tác phẩm, tác giả Agatha thực sự đã làm rất tốt việc này. Nội dung cuốn sách xoay quanh một gia đình giàu có nhưng mỗi người lại mang trong mình những xung đột, cái ác lẩn khuất bên trong, chỉ cần mồi lửa nhỏ để nó vỡ ra và gây nên tội ác. Cuốn sách không mang đậm chất trinh thám mà chủ yếu xoay quanh tâm lý nhân vật, nhưng dù vậy câu chuyện vẫn giữ chất cuốn hút rất riêng của mình, hung thủ gây nên chuỗi bi kịch có thể dễ dàng nhận ra ngay từ vụ án đầu tiên, nhưng lối viết hấp dẫn của Agatha đã khiến mình phải cầm cuốn sách theo dõi cho đến trang cuối cùng và còn dư âm đọng lại. Đây không phải là cuốn sách quá nổi bật của tác giả, vì không có thám tử phá án, không có những tình tiết logic hại não, những bằng chứng và suy luận phức tạp, nhưng dù nhẹ nhàng và dễ đoán, không khí mà cuốn sách mang lại vẫn có ấn tượng sâu đậm đối với mình.
Lan AnhĐây chắc chắn là một trong những Kitô hữu đen tối hơn với tính cách quái dị của bà Boynton đang nghiền ngẫm câu chuyện. Và khung cảnh của Petra (ở Jordan) thực sự làm tăng thêm bầu không khí hoang vắng khi một trại ốc đảo sa mạc thay thế ngôi nhà nông thôn. Tôi phải nói rằng tôi đã phát hiện ra manh mối với cái này [vì Christie đã sử dụng nó trước đó (ẩn spoiler)] nhưng sau đó thậm chí còn dễ dàng hơn khi thấy adroit đang để tất cả manh mối của mình trong tầm nhìn rõ ràng nhưng được ngụy trang bằng ánh sáng thường thấy của cô ấy- của tay Poirot là một chút nền tảng cho nửa đầu nhưng có rất nhiều niềm vui trong phần thứ hai để lại một danh sách các manh mối bí ẩn đồng hành cảnh sát của mình. Kết thúc có lẽ hơi vội vàng và tôi không chắc là mình có đồng ý với phán quyết của Poirot hay không - tuyệt vời!