Mưa Sao BăngTôi đã đọc,cuốn sách này gồm nhiều câu chuyện khác nhau, ở đó những con vật, đồ vật được nhân hoá lên có suy nghĩ, tính cách và hành động giống như con người. Tôi thích cái cách mà nhà văn Võ Quảng lồng ghép bài học vào trong từng câu chuyện: khi thì được trực tiếp nói ra từ chính nhân vật, khi lại ý nhị để mở cho các bạn nhỏ tự rút ra. Điều đó làm ý nghĩa bài học thêm sâu sắc, dễ nhớ và in sâu vào tâm hồn các em. Tôi vẫn nhớ một câu mà tôi rất thích: "Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên nhiên. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước".Lối kể chuyện của ông cũng rất độc đáo, không cầu kì hoa mỹ, không phức tạp khó hiểu, mà từng câu văn được viết vô cùng bình dị và gần gũi, mở ra trước mắt bạn đọc một thế giới loài vật phong phú, đầy màu sắc và cá tính: Ong thợ chăm chỉ và tốt bụng, Cút lủi biếng nhác “muốn không làm mà đòi có ăn”, Cáo tinh ranh và hay lừa gạt,Trâu xe trông chờ Tết đến như trẻ con, Ốc gai độc ác còn Trai khôn ngoan,…Nội dung từng câu chuyện thì vô cùng thú vị và sáng tạo. Cách sắp xếp thứ tự câu chuyện cũng rất phù hợp: truyện trước là châm biếm thì truyện sau là ngợi ca, sau đó lại đến những câu chuyện hóm hỉnh,.. khiến chúng ta không bị chán vì “một màu”. Như trong câu chuyện “Chuyến đi thứ hai” kể về hành trình “bắc thang lên hỏi ông trời” của chú Cóc, noi gương vị tổ tiên của mình. Đến chuyện “Sự tích những cái vằn” lại giải thích lí do trên lưng hổ luôn có sọc vằn đen, hay chuyện về chiếc đò ngang giúp trẻ biết hài lòng với cuộc sống thực tại và luôn khám phá nó… Từng câu chuyện, từng câu chữ đều làm tôi thích thú, và đôi khi lại bật cười khinh khích như một đứa trẻ.
Tuấn HảiSau khi đọc xong quyển sách thì mình có hơi thất vọng về quyển này. Những ai từng yêu thích tác phẩm "Quê nội" của nhà văn Võ Quảng không khỏi thất vọng khi đọc cuốn này của ông. Cuốn sách là một tập hợp những truyện ngắn viết theo lối đồng thoại cho thiếu nhi, nhưng đáng tiếc nó không vượt qua được mô típ thường gặp trong những truyện viết cho thiếu nhi của nhiều tác giả Việt Nam: luôn cố gắng lồng ghép một cách khiên cưỡng những bài học gì đó vào trong truyện. Truyện "Sự tích những cái vằn" nói về việc thỏ lừa đốt hổ hơi giống với truyện cổ tích "Trí khôn của ta đây". Những câu truyện đồng thoại trong cuốn này không có giá trị khơi gợi trí tưởng tượng của trẻ em.
Thu HàCuốn sách gồm nhiều câu chuyện khác nhau, ở đó những con vật, đồ vật được nhân hoá lên có suy nghĩ, tính cách và hành động giống như con người. Tôi thích cái cách mà nhà văn Võ Quảng lồng ghép bài học vào trong từng câu chuyện: khi thì được trực tiếp nói ra từ chính nhân vật, khi lại ý nhị để mở cho các bạn nhỏ tự rút ra. Điều đó làm ý nghĩa bài học thêm sâu sắc, dễ nhớ và in sâu vào tâm hồn các em. Tôi vẫn nhớ một câu mà tôi rất thích: "Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên nhiên. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước".
Lối kể chuyện của ông cũng rất độc đáo, không cầu kì hoa mỹ, không phức tạp khó hiểu, mà từng câu văn được viết vô cùng bình dị và gần gũi, mở ra trước mắt bạn đọc một thế giới loài vật phong phú, đầy màu sắc và cá tính: Ong thợ chăm chỉ và tốt bụng, Cút lủi biếng nhác “muốn không làm mà đòi có ăn”, Cáo tinh ranh và hay lừa gạt,Trâu xe trông chờ Tết đến như trẻ con, Ốc gai độc ác còn Trai khôn ngoan,…
Nội dung từng câu chuyện thì vô cùng thú vị và sáng tạo. Cách sắp xếp thứ tự câu chuyện cũng rất phù hợp: truyện trước là châm biếm thì truyện sau là ngợi ca, sau đó lại đến những câu chuyện hóm hỉnh,.. khiến chúng ta không bị chán vì “một màu”. Như trong câu chuyện “Chuyến đi thứ hai” kể về hành trình “bắc thang lên hỏi ông trời” của chú Cóc, noi gương vị tổ tiên của mình. Đến chuyện “Sự tích những cái vằn” lại giải thích lí do trên lưng hổ luôn có sọc vằn đen, hay chuyện về chiếc đò ngang giúp trẻ biết hài lòng với cuộc sống thực tại và luôn khám phá nó… Từng câu chuyện, từng câu chữ đều làm tôi thích thú, và đôi khi lại bật cười khinh khích như một đứa trẻ.
Hoang HaThật ra, mình không biết nhiều về nhà văn Võ Quảng. Tình cờ đọc Những chuyện hay viết cho thiếu nhi của nhà văn Võ Quảng do Kim Đồng phát hành nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của ông mình đã rất bất ngờ về những câu chuyện đồng thoại viết cho thiếu nhi của nhà văn. Những câu chuyện của ông vừa có sự vui vẻ, trong trẻo của trẻ thơ vừa chứa đựng những bài học sâu sắc, hướng thiện. Những câu chuyện vừa lạ vừa quen, vừa quen lại vừa lạ. Có thể có những câu chuyện bạn đã từng nghe, nhưng qua ngòi bút của tác giả lại mang màu sắc rất mới lạ.
Chuyện Rùa và Thỏ chắc hẳn các bạn đã biết nhưng các bạn có để ý và biết vì sao trên mai rùa lại có những vết ngang dọc, hay vì sao chú rùa bằng sự kiên trì, quyết tâm đã thắng chú thỏ trong cuộc thi chạy không? Hay bạn có biết vì sao lưng Hổ có vằn, mắt Giếc lại đỏ hoe, Cút Lủi luôn chui lủi, Vượn có tiếng hú buồn, vì sao cá Rô có đầu to, cứng, vảy cứng, mình đen ... theo phong cách của nhà văn Võ Quảng.
Truyện đồng thoại của Võ Quảng hồn nhiên nhưng lại chứa đựng những bài học, triết lí sống rất sâu sắc. Ông cũng gửi gắm tình yêu thiên nhiên, cỏ cây hoa lá, chim muông, các loài động vật vào trong trang viết. Các nhân vật trong câu chuyện của ông là những con vật vô cùng gần gũi, thân thuộc nhưng bằng sự gợi mở, trí tưởng tượng vô cùng phong phú đã được hiện lên một cách thật sinh động, có đời sống, có tính cách riêng.
Bằng những câu chuyện đồng thoại nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu nhưng cũng không kém phần sâu sắc, hướng thiện, Võ Quảng đúng là “Nhà văn của tuổi thơ”.
Mưa Sao Băng07/08/2020
Tôi đã đọc,cuốn sách này gồm nhiều câu chuyện khác nhau, ở đó những con vật, đồ vật được nhân hoá lên có suy nghĩ, tính cách và hành động giống như con người. Tôi thích cái cách mà nhà văn Võ Quảng lồng ghép bài học vào trong từng câu chuyện: khi thì được trực tiếp nói ra từ chính nhân vật, khi lại ý nhị để mở cho các bạn nhỏ tự rút ra. Điều đó làm ý nghĩa bài học thêm sâu sắc, dễ nhớ và in sâu vào tâm hồn các em. Tôi vẫn nhớ một câu mà tôi rất thích: "Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên nhiên. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước".Lối kể chuyện của ông cũng rất độc đáo, không cầu kì hoa mỹ, không phức tạp khó hiểu, mà từng câu văn được viết vô cùng bình dị và gần gũi, mở ra trước mắt bạn đọc một thế giới loài vật phong phú, đầy màu sắc và cá tính: Ong thợ chăm chỉ và tốt bụng, Cút lủi biếng nhác “muốn không làm mà đòi có ăn”, Cáo tinh ranh và hay lừa gạt,Trâu xe trông chờ Tết đến như trẻ con, Ốc gai độc ác còn Trai khôn ngoan,…Nội dung từng câu chuyện thì vô cùng thú vị và sáng tạo. Cách sắp xếp thứ tự câu chuyện cũng rất phù hợp: truyện trước là châm biếm thì truyện sau là ngợi ca, sau đó lại đến những câu chuyện hóm hỉnh,.. khiến chúng ta không bị chán vì “một màu”. Như trong câu chuyện “Chuyến đi thứ hai” kể về hành trình “bắc thang lên hỏi ông trời” của chú Cóc, noi gương vị tổ tiên của mình. Đến chuyện “Sự tích những cái vằn” lại giải thích lí do trên lưng hổ luôn có sọc vằn đen, hay chuyện về chiếc đò ngang giúp trẻ biết hài lòng với cuộc sống thực tại và luôn khám phá nó… Từng câu chuyện, từng câu chữ đều làm tôi thích thú, và đôi khi lại bật cười khinh khích như một đứa trẻ.
Thu Hà02/08/2020
Cuốn sách gồm nhiều câu chuyện khác nhau, ở đó những con vật, đồ vật được nhân hoá lên có suy nghĩ, tính cách và hành động giống như con người. Tôi thích cái cách mà nhà văn Võ Quảng lồng ghép bài học vào trong từng câu chuyện: khi thì được trực tiếp nói ra từ chính nhân vật, khi lại ý nhị để mở cho các bạn nhỏ tự rút ra. Điều đó làm ý nghĩa bài học thêm sâu sắc, dễ nhớ và in sâu vào tâm hồn các em. Tôi vẫn nhớ một câu mà tôi rất thích: "Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên nhiên. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước".
Lối kể chuyện của ông cũng rất độc đáo, không cầu kì hoa mỹ, không phức tạp khó hiểu, mà từng câu văn được viết vô cùng bình dị và gần gũi, mở ra trước mắt bạn đọc một thế giới loài vật phong phú, đầy màu sắc và cá tính: Ong thợ chăm chỉ và tốt bụng, Cút lủi biếng nhác “muốn không làm mà đòi có ăn”, Cáo tinh ranh và hay lừa gạt,Trâu xe trông chờ Tết đến như trẻ con, Ốc gai độc ác còn Trai khôn ngoan,…
Nội dung từng câu chuyện thì vô cùng thú vị và sáng tạo. Cách sắp xếp thứ tự câu chuyện cũng rất phù hợp: truyện trước là châm biếm thì truyện sau là ngợi ca, sau đó lại đến những câu chuyện hóm hỉnh,.. khiến chúng ta không bị chán vì “một màu”. Như trong câu chuyện “Chuyến đi thứ hai” kể về hành trình “bắc thang lên hỏi ông trời” của chú Cóc, noi gương vị tổ tiên của mình. Đến chuyện “Sự tích những cái vằn” lại giải thích lí do trên lưng hổ luôn có sọc vằn đen, hay chuyện về chiếc đò ngang giúp trẻ biết hài lòng với cuộc sống thực tại và luôn khám phá nó… Từng câu chuyện, từng câu chữ đều làm tôi thích thú, và đôi khi lại bật cười khinh khích như một đứa trẻ.
Hoang Ha23/07/2020
Thật ra, mình không biết nhiều về nhà văn Võ Quảng. Tình cờ đọc Những chuyện hay viết cho thiếu nhi của nhà văn Võ Quảng do Kim Đồng phát hành nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của ông mình đã rất bất ngờ về những câu chuyện đồng thoại viết cho thiếu nhi của nhà văn. Những câu chuyện của ông vừa có sự vui vẻ, trong trẻo của trẻ thơ vừa chứa đựng những bài học sâu sắc, hướng thiện. Những câu chuyện vừa lạ vừa quen, vừa quen lại vừa lạ. Có thể có những câu chuyện bạn đã từng nghe, nhưng qua ngòi bút của tác giả lại mang màu sắc rất mới lạ.
Chuyện Rùa và Thỏ chắc hẳn các bạn đã biết nhưng các bạn có để ý và biết vì sao trên mai rùa lại có những vết ngang dọc, hay vì sao chú rùa bằng sự kiên trì, quyết tâm đã thắng chú thỏ trong cuộc thi chạy không? Hay bạn có biết vì sao lưng Hổ có vằn, mắt Giếc lại đỏ hoe, Cút Lủi luôn chui lủi, Vượn có tiếng hú buồn, vì sao cá Rô có đầu to, cứng, vảy cứng, mình đen ... theo phong cách của nhà văn Võ Quảng.
Truyện đồng thoại của Võ Quảng hồn nhiên nhưng lại chứa đựng những bài học, triết lí sống rất sâu sắc. Ông cũng gửi gắm tình yêu thiên nhiên, cỏ cây hoa lá, chim muông, các loài động vật vào trong trang viết. Các nhân vật trong câu chuyện của ông là những con vật vô cùng gần gũi, thân thuộc nhưng bằng sự gợi mở, trí tưởng tượng vô cùng phong phú đã được hiện lên một cách thật sinh động, có đời sống, có tính cách riêng.
Bằng những câu chuyện đồng thoại nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu nhưng cũng không kém phần sâu sắc, hướng thiện, Võ Quảng đúng là “Nhà văn của tuổi thơ”.