HeheCuốn sách gần gũi với tâm hồn ấm áp mộng mơ ,là món quà ý nghĩa dành tặng những trái tim yêu thương đong đầy cảm xúc.Về hình thức giấy in khá ổn ,bìa trình bày lạ mắt,màu theo kiểu buồn nhưng có chút gì đó hi vọng.Truyện của Nguyên Bảo thì ấn tượng với cách xay dựng tình huống .Đối với mình thì dường như tác giả luôn muốn được tâm sự ,nhưng không có ai tâm sự cùng và muốn viết nó ra.Một tuyển tập ngắn mang nhiều cung bậc cảm xúc .Rất phù hợp để đọc cả khi buồn lẫn vui.Một cuốn sách khá đang đọc ,cho dù bạn là ai bạn dù bạn là ai bạn đang thất tình hay đang yêu thì cuốn sách này vẫn rất phù hợp với bạn.
ShinCuộc sống là một món quà. Là chuỗi ngày khẳng định sự tồn tại của mỗi cá nhân trong một tập thể. Và nỗi buồn cũng dần trở thành một điều không thể thiếu trong cuộc sống ấy. Nỗi buồn trong "Những ngày buồn chóng qua" là những nỗi buồn không hẳn của riêng ai mà nó như nỗi buồn của bất kì ai. Nỗi buồn nhẹ nhàng, nỗi buồn man mác và cả những nỗi buồn hết sức ngọt ngào nơi đầu môi nhưng cũng không ít đắng cay trên cả chặng đường. Cuốn sách những ngày buồn chóng qua mang hơi thở nhẹ nhàng, dịu dàng, ấm áp với những câu chuyện rất đỗi bình dị, thân thương. Giọng văn dịu dàng, đằm thắm trong từng câu chữ dễ gây thiện cảm với người đọc. Đa phần những truyện ngắn trong cuốn sách đều được viết theo kết thúc mở, đôi khi là dang dở nhưng như vậy là hợp lý. Lưng chừng của hạnh phúc, của yêu thương, lưng chừng để dừng lại. Hạnh phúc không phải là một điểm đến, cũng không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc là thành quả cho những sự nỗ lực và cố gắng đến cùng trong mọi hoàn cảnh. Trên con đường đến với hạnh phúc ấy, nỗi buồn như một trạm dừng chân. Dừng lại để nghỉ ngơi, dừng lại để bước tiếp. Vậy nên nỗi buồn nào cũng sẽ vơi, những ngày mưa ảm đạm cũng như vậy mà chóng qua.
Mai MèoCó những tình cảm đến với bạn không thể nào báo trước. Một ánh nhìn, một gì đó đặc biệt, và ánh mắt bạn sẽ cứ mãi dõi theo. "Có thể tớ là một kẻ nói dối bậc thầy. Hoặc chỉ đơn giản vì cậu là một kẻ dễ dàng tin vào những điều tớ nói. Tớ có thể nói dối về hộp sữa, về việc làm thêm, về việc đợi cậu tối hôm đó. Riêng về việc này thì tớ hoàn toàn thành thật. Tớ thích cậu. Nhất định không được hoài nghi điều này nhé vì vào mùa Xuân thì không ai được phép nói dối đâu”.Là những tình cảm mãi mãi bị bỏ lỡ. Đôi khi vì không biết, đôi lúc lại vì chẳng dám tiến lên. Không phải vì không có can đảm, cũng chẳng phải vì yêu thương chưa đủ. Mà vì sợ hãi bước chân đi qua lằn ranh, mọi thứ chính mình bảo vệ, duy trì sẽ hoàn toàn vụn vỡ, phút chốc đều tan biến như chưa từng xuất hiện.Có thể vì thế mà chúng ta trượt khỏi những cái nắm thay lẽ ra nên rất chặt, rất ấm. “ Cậu biết hải đăng được tạo ra là để chỉ lối cho những con tàu không va phải đá ngầm chứ? Tớ mong sẽ có thật nhiều ngọn hải đăng chỉ lối cho cậu, để cậu dù cho có bị xây xướt chút đỉnh cũng luôn an toàn trở vào bờ.”Những ngày chẳng có gì, có lẽ là lúc đưa tay muốn nắm giữ thật chặt, lại nhận ra, không cách nào có thể mang chính mình trở về thời khắc ấy nữa. Có chăng, là đợi một phép màu, một kì tích. Mà nó thì hiếm gặp lắm. Không phải ai cũng may mắn như Mai Anh, Quân hay Y và M đâu. Có những thứ đã bỏ lỡ rồi, chỉ có thể mỉm cười vì quá khứ nó đã là một hồi ức thật đẹp bên bạn mà thôi. Ánh mặt trời ló dạng mà Y ngắn ở Đại Lãnh làm tôi nhớ đến tác phẩm “ Chiếc thuyền ngoài xa” trong năm lớp 12 của mình. Tôi nhớ về năm học cuối cấp, về cái tuổi dở dở ương ương, về những câu trả lời đây bang vô đối của mấy bạn nam trong lớp, hay những câu chuyện cười nghe thế nào cũng không hiểu nổi chỗ nào vui thế. Có những ngày chẳng có gì thật, để bạn biết được những ngày dù là khóc hay cười, buồn hay vui, thất vọng hay phấn khởi, đáng giá biết nhường nào. Bản tình ca về những ngày chẳng có gì, khép lại bằng lời tỏ tình đến muộn, mà đáp án thì lại ấm áp lan cả hai trái tim.
NhưMỗi câu chuyện trong cuốn sách đều là những mảnh ghép cảm xúc của những tình cảm yêu thương thường ngày nên chúng rất gần gũi, bình dị, giọng văn dịu dàng nhẹ nhàng đi vào trái tim người đọc. Không gay cấn, li kì nhưng quyển sách vẫn có những hấp dẫn, lôi cuối đến lạ. Cuốn sách giúp con người ta hiểu rằng cuộc sống không phải bao giờ cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc, không có con đường nào trải đầy hoa chỉ có chông gai, gian khổ, những va vấp cuộc đời mới làm cho con người ta ngày một trưởng thành hơn. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, luôn nỗ lực kiên trì thì cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc. Ai rồi cũng xứng đáng được yêu thương. Không phải có những ngày mưa rào ẩm ướt, ta mới thêm yêu quý những ngày nắng đẹp đó sao. Sau cơn mưa kia sẽ là cầu vồng. Những nỗi buồn đôi khi không quá đáng ghét như ta vẫn nghĩ. Nhiều khi chính những nỗi buồn ấy lại là liều thuốc tinh thần giúp con người ta dừng lại để suy nghĩ về bản thân, để yêu thương chính mình nhiều hơn. Chỉ hôm nay thôi cho tôi buồn một chút để mai rồi tôi lại mỉm cười. Những cái kết hạnh phúc của những mỗi câu chuyện sẽ xoa dịu những nỗi buồn ngày qua.
Bảo BảoNỗi buồn trong "Những ngày buồn chóng qua" là những nỗi buồn không hẳn của riêng ai mà nó như nỗi buồn của bất kì ai. Nỗi buồn nhẹ nhàng, nỗi buồn man mác và cả những nỗi buồn hết sức ngọt ngào nơi đầu môi nhưng cũng không ít đắng cay trên cả chặng đường. Cuốn sách những ngày buồn chóng qua mang hơi thở nhẹ nhàng, dịu dàng, ấm áp với những câu chuyện rất đỗi bình dị, thân thương. Giọng văn dịu dàng, đằm thắm trong từng câu chữ dễ gây thiện cảm với người đọc. Đa phần những truyện ngắn trong cuốn sách đều được viết theo kết thúc mở, đôi khi là dang dở nhưng như vậy là hợp lý. Lưng chừng của hạnh phúc, của yêu thương, lưng chừng để dừng lại. Hạnh phúc không phải là một điểm đến, cũng không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc là thành quả cho những sự nỗ lực và cố gắng đến cùng trong mọi hoàn cảnh. Trên con đường đến với hạnh phúc ấy, nỗi buồn như một trạm dừng chân. Dừng lại để nghỉ ngơi, dừng lại để bước tiếp. Vậy nên nỗi buồn nào cũng sẽ vơi, những ngày mưa ảm đạm cũng như vậy mà chóng qua...
Gia Hân"Những ngày buồn chóng qua" là những nỗi buồn không hẳn của riêng ai mà nó như nỗi buồn của bất kì ai. Nỗi buồn nhẹ nhàng, nỗi buồn man mác và cả những nỗi buồn hết sức ngọt ngào nơi đầu môi nhưng cũng không ít đắng cay trên cả chặng đường.
Cuốn sách những ngày buồn chóng qua mang hơi thở nhẹ nhàng, dịu dàng, ấm áp với những câu chuyện rất đỗi bình dị, thân thương. Giọng văn dịu dàng, đằm thắm trong từng câu chữ dễ gây thiện cảm với người đọc. Đa phần những truyện ngắn trong cuốn sách đều được viết theo kết thúc mở, đôi khi là dang dở nhưng như vậy là hợp lý. Lưng chừng của hạnh phúc, của yêu thương, lưng chừng để dừng lại. Hạnh phúc không phải là một điểm đến, cũng không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc là thành quả cho những sự nỗ lực và cố gắng đến cùng trong mọi hoàn cảnh.
Trên con đường đến với hạnh phúc ấy, nỗi buồn như một trạm dừng chân. Dừng lại để nghỉ ngơi, dừng lại để bước tiếp. Vậy nên nỗi buồn nào cũng sẽ vơi, những ngày mưa ảm đạm cũng như vậy mà chóng qua.
TrọngQuyển sách gần gũi và ấm áp với tâm hồn mộng mơ, là món quà ý nghĩa dành tặng những trái tim yêu thương đong đầy cảm xúc. Mỗi câu chuyện trong cuốn sách đều là những mảnh ghép cảm xúc của những tình cảm yêu thương thường ngày nên chúng rất gần gũi, bình dị, giọng văn dịu dàng nhẹ nhàng đi vào trái tim người đọc. Không gay cấn, li kì nhưng quyển sách vẫn có những hấp dẫn, lôi cuối đến lạ. Cuốn sách giúp con người ta hiểu rằng cuộc sống không phải bao giờ cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc, không có con đường nào trải đầy hoa chỉ có chông gai, gian khổ, những va vấp cuộc đời mới làm cho con người ta ngày một trưởng thành hơn. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, luôn nỗ lực kiên trì thì cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc. Ai rồi cũng xứng đáng được yêu thương. Không phải có những ngày mưa rào ẩm ướt, ta mới thêm yêu quý những ngày nắng đẹp đó sao. Sau cơn mưa kia sẽ là cầu vồng. Những nỗi buồn đôi khi không quá đáng ghét như ta vẫn nghĩ. Nhiều khi chính những nỗi buồn ấy lại là liều thuốc tinh thần giúp con người ta dừng lại để suy nghĩ về bản thân, để yêu thương chính mình nhiều hơn. Chỉ hôm nay thôi cho tôi buồn một chút để mai rồi tôi lại mỉm cười. Những cái kết hạnh phúc của những mỗi câu chuyện sẽ xoa dịu những nỗi buồn ngày qua.
Môn Cuốn sách giúp con người ta hiểu rằng cuộc sống không phải bao giờ cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc, không có con đường nào trải đầy hoa chỉ có chông gai, gian khổ, những va vấp cuộc đời mới làm cho con người ta ngày một trưởng thành hơn. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, luôn nỗ lực kiên trì thì cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc. Ai rồi cũng xứng đáng được yêu thương. Không phải có những ngày mưa rào ẩm ướt, ta mới thêm yêu quý những ngày nắng đẹp đó sao. Sau cơn mưa kia sẽ là cầu vồng. Những nỗi buồn đôi khi không quá đáng ghét như ta vẫn nghĩ. Nhiều khi chính những nỗi buồn ấy lại là liều thuốc tinh thần giúp con người ta dừng lại để suy nghĩ về bản thân, để yêu thương chính mình nhiều hơn. Chỉ hôm nay thôi cho tôi buồn một chút để mai rồi tôi lại mỉm cười. Những cái kết hạnh phúc của những mỗi câu chuyện sẽ xoa dịu những nỗi buồn ngày qua.
Tiểu NguyễnMột tập truyện ngắn của 4 tác giả trẻ, không u ám, đen tối, trái lại, luôn tràn đầy lạc quan, khích lệ và khích lệ cho những người còn ở trong bóng tối của chính họ. Cuộc sống có nhiều nỗi buồn không? Rất nhiều! Những ngày thay đổi mùa, trời đột ngột lạnh, mưa bất chợt, thế là đủ để tạo ra nỗi buồn. Những ngày bước vào giảng đường nơi tâm trí lang thang, suy nghĩ về bản thân, tương lai và những lo lắng của một "người sắp trưởng thành", suy nghĩ rất nhiều, thật đáng buồn! Rồi những ngày cãi nhau với người thân, khi chia tay một mối tình, một người bạn, những lúc đau ốm mà không có ai bên cạnh. Rất nhiều ngày như vậy, đó là những ngày thực sự buồn.
Nguyễn Quỳnh NgaCuốn sách nhỏ nhắn, dễ cầm. Giấy in với trình bày khá ổn. Bìa nhìn lạ mắt, buồn nhưng thấy có gì đó hi vọng. Truyện của Ánh Mai viết khá toàn diện về cả cấu trúc và cách hành văn. Truyện của Nguyên Bảo thì ấn tượng với cách xây dựng tình huống. Đối với Thắng thì dường như tác giả này luôn chất chứa khá nhiều tâm sự. Và ở Nguyên Nguyên thì cậu ấy giấu nhiều cảm xúc dưới tầng tầng lớp lớp câu chữ.
Một tuyển tập truyện ngắn mang đến nhiều cung bậc cảm xúc. Rất phù hợp để đọc cả khi buồn lẫn khi vui. 4 tác giả tưởng bốn màu sắc riêng nhưng đứng cùng một tổng thể rất thuyết phục. Mình thích truyện Giọt nước mắt cuối cùng, Gọi tớ là người ấy, Dương cầm, Góc tối, Những ngày buồn chóng qua, Những chân thành chưa nói... nói chung không thích hết, nhưng cuốn sách rất hay và đáng mua.
BÚN- Mang nhiều mảng màu khác nhau và hình ảnh gợi mở những nỗi buồn trong cuộc sống, chỉ vọn vẹn vài trăm trang sách và những mẩu chuyện ngắn trong cuộc sống . Được viết bởi bốn tác giả Nguyên Bảo , Ánh Mai, Nguyên Nguyên , Thắng nên có cách để thể hiện riêng khi viết về những nỗi buồn .
- " Những ngày buồn chóng qua" không viết những câu chuyện bi lỵ về nỗi buồn trong cuộc sống mà viết vè những nỗi buồn " đã trải qua " rồi nên sẽ không còn đau thương hay buồn như lúc đầu . Nỗi buồn dù lớn hay nhỏ cũng đều sẽ nén lại trong lòng vẻ ngoài mạnh mẽ an ủi bản thân cố gắng để không buồn . Vì buồn sẽ không giải quyết được nỗi buồn hiện tại chỉ có mạnh mẽ vượt qua mới là cách tốt nhất .
- Sách tuy còn nhiều khúc chưa viết đến tận cảm xúc nhưng cũng đã an ủi một tâm hồn đang cần mạnh mẽ.
- Cảm ơn bốn tác giả,
Obook Editor
Tuyển tập truyện ngắn từ 4 tác giả trẻ không ủ dột, tăm tối, trái lại, luôn tràn đầy lạc quan, động viên và khích lệ những người còn nằm yên trong bóng tối của chính mình.
Cuộc sống có nhiều nỗi buồn lắm chăng?
Nhiều lắm chứ!
Những ngày chuyển mùa thế này, trời bất chợt lạnh, bất chợt mưa, thế thôi là đã đủ tạo thành một nỗi buồn. Những ngày bước vào giảng đường mà tâm trí vẩn vơ nơi đâu, nghĩ ngợi về bản thân, tương lai, và bao nỗi lo của một “người sắp lớn”, nghĩ hoài chẳng ra, thế là buồn!
Rồi những ngày cãi vã với người thương, những khi chia tay một mối tình, một người bạn, những lúc ốm đau mà chẳng ai kề cạnh. Biết bao ngày như vậy, đều là những ngày thật buồn.
Ai mà chẳng có những nỗi buồn như thế. Và tuy rằng mỗi người lại có một cách thể hiện cảm xúc khác nhau – kẻ đau khổ ra mặt, người ủ ê trầm ngâm, vài người thì cố gắng giấu đi gương mặt buồn bằng nụ cười gượng gạo. Nhưng những người mang tâm sự trong lòng, thường có một điểm chung, đó là cảm giác cô đơn.
Những ngày như thế, chẳng gì bằng ngồi nhâm nhi một tách trà nóng, thả hồn vào những chùm nắng, hạt mưa ngoài cửa sổ, hoặc gặm nhấm một cuốn sách nhẹ nhàng, để lòng được lắng lại một chút, cách xa khỏi mớ bòng bong của cuộc sống rối rắm ngoài kia. Và thật tình cờ, Những ngày buồn chóng qua có lẽ được viết riêng dành tặng những ngày như vậy.
Cuốn sách được viết bởi bốn tác giả trẻ Thắng, Nguyên Nguyên, Nguyên Bảo, Ánh Mai – những con người đang ở giai đoạn dễ buồn, dễ thấy lạc lối nhất của cuộc đời. Bốn con người với bốn văn phong và nhiều luồng suy nghĩ khác nhau, từ sự hoang mang trên từng bước chân của cuộc sống trong Thăm thẳm hay Góc tối, đến những ánh nhìn nhuộm màu tươi sáng tích cực trong Giọt nước mắt cuối cùng và Ngày mai sẽ vẫn là một ngày tuyệt vời, mỗi câu chuyện đều là những trải nghiệm rất riêng, rất khác, nhưng không ủ dột và không lối thoát. Họ không làm cho người đọc đi vào đường cụt, ngược lại, luôn lan tỏa ánh sáng của sự lạc quan ở tương lai.
Đọc sách, để thấy và hiểu hơn, về cuộc sống của những người trẻ, hiểu được những trăn trở, những khó khăn, và những nỗi buồn mà họ phải học cách bước qua. Ở Những ngày buồn chóng qua, người ta thấy nỗi buồn mà ta gói kỹ trong lòng, hóa ra lại dễ dàng bị người khác nhìn thấu đến vậy, và những tâm sự ta chẳng thể nói ra, đã được Thắng, Nguyên Bảo, Nguyên Nguyên, và Ánh Mai – những chàng trai cô gái cũng ở lứa tuổi đôi mươi như ta – trải hộ lên trang giấy, và để biết, ta không cô đơn trong cuộc sống này.
Cũng giống như những gì được viết trong truyện ngắn Cuộc gặp gỡ tình cờ: “Chẳng ai biết được giữa những người lạ trong đời có thể chạm mặt nhau thêm bao nhiêu lần sau lần gặp đầu tiên. Thành ra, khi còn có thể ngồi cạnh nói chuyện thì cũng nên dành cho nhau một dư âm nào đó”, hãy ngồi lại cùng cuốn sách này một buổi chiều, bạn sẽ thấy rằng, đôi khi chẳng cần cuộc gặp mặt trực tiếp nào, mà chỉ cần qua một vài câu từ thôi, ta cũng có thể tìm thấy những tâm hồn đồng điệu với mình. Và quan trọng hơn cả, là để tin tưởng rằng, ngày buồn nào rồi cũng sẽ qua, sớm thôi mà!
ChinhCó những ngày bản thân cứ bận lòng và buồn phiền vô cớ như vậy, nhưng tại sao chứ, không phải cứ mỉm cười rồi mọi chuyện sẽ qua thôi sao, vậy tại sao cứ suy nghĩ để rồi bản thân cứ buồn phiền mãi, tuổi trẻ ngắn lắm, hãy cứ mỉm cười và mặc kệ đời đi, biết bao nhiêu điều tươi đẹp phía trước đang chờ đón bạn. Đó là những gì mà tôi đã rút ra sau khi đọc xong cuốn sách Những ngày buồn chóng qua.
Cuốn sách này khá đặc biệt, là sự kết hợp của bốn tác giả trẻ Thắng, Nguyên Bảo, Nguyên Nguyên, Ánh Mai. Mỗi tác giả một phong cách viết khác nhau nhưng giữa họ như có một sợi dây gắn kết, những truyện ngắn của họ như có một sự kết hợp kỳ lạ. Để rồi đọc từng truyện ngắn, bản thân cảm thấy giữa một ngày khổ đau với một ngày hạnh phúc, tại sao lại không chọn một ngày hạnh phúc mà sống. Có vài truyện ngắn mang giọng văn khá buồn nhưng sau tất cả cái kết thúc của truyện lại khiến người đọc mỉm cười, mỉm cười vì cuộc sống tươi đẹp vẫn luôn ở quanh ta.
Bốn tác giả đều viết khá nhẹ nhàng, những góc khuất về cuộc sống của những người trẻ được miêu tả khá sinh động. Và cái lăng kính mà họ nhìn ấy là lăng kính đa sắc màu về cuộc sống, dẫu có bao nhiêu khổ đau thì cứ luôn mỉm cười vì ngày mai vẫn đến mà thanh xuân lại trôi nhanh như một cái chớp mắt, những ngày buồn rồi sẽ chóng qua thôi, còn những ngày vui thì sẽ mãi ở lại.
Obook EditorCuộc sống là một món quà. Là chuỗi ngày khẳng định sự tồn tại của mỗi cá nhân trong một tập thể. Và nỗi buồn cũng dần trở thành một điều không thể thiếu trong cuộc sống ấy. Nỗi buồn trong "Những ngày buồn chóng qua" là những nỗi buồn không hẳn của riêng ai mà nó như nỗi buồn của bất kì ai. Nỗi buồn nhẹ nhàng, nỗi buồn man mác và cả những nỗi buồn hết sức ngọt ngào nơi đầu môi nhưng cũng không ít đắng cay trên cả chặng đường. Cuốn sách những ngày buồn chóng qua mang hơi thở nhẹ nhàng, dịu dàng, ấm áp với những câu chuyện rất đỗi bình dị, thân thương. Giọng văn dịu dàng, đằm thắm trong từng câu chữ dễ gây thiện cảm với người đọc. Đa phần những truyện ngắn trong cuốn sách đều được viết theo kết thúc mở, đôi khi là dang dở nhưng như vậy là hợp lý. Lưng chừng của hạnh phúc, của yêu thương, lưng chừng để dừng lại. Hạnh phúc không phải là một điểm đến, cũng không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc là thành quả cho những sự nỗ lực và cố gắng đến cùng trong mọi hoàn cảnh. Trên con đường đến với hạnh phúc ấy, nỗi buồn như một trạm dừng chân. Dừng lại để nghỉ ngơi, dừng lại để bước tiếp. Vậy nên nỗi buồn nào cũng sẽ vơi, những ngày mưa ảm đạm cũng như vậy mà chóng qua.
Duyên“Những Ngày Buồn Chóng Qua” là một tác phẩm của các nhà văn Nguyễn Bảo, Ánh Mai, Nguyên Nguyên, Thắng. Đây là một tuyển tập truyện ngắn được viết nên bởi những cá tính văn chương khác nhau. Những mẩu chuyện mang đến cho mình nhiều cung bậc cảm xúc rất chân thật và xúc động. Có khi buồn có khi vui, có khi day dứt, có khi đem đến hy vọng,… quyển sách này là một lựa chọn thú vị để thưởng thức vào những ngày cuối tuần sau những ngày giờ mệt mỏi làm việc, học tập. Mình cũng rất thích trang bìa của quyển truyện ngắn này. Hình vẽ đơn giản nhưng có hồn, bên cạnh đó, màu sắc cũng nhã nhặn và thật tinh tế. Mình rất hài lòng về nội dung cũng như hình thức của tác phẩm này.
ThảoCó những ngày bản thân cứ bận lòng và buồn phiền vô cớ như vậy, nhưng tại sao chứ, không phải cứ mỉm cười rồi mọi chuyện sẽ qua thôi sao, vậy tại sao cứ suy nghĩ để rồi bản thân cứ buồn phiền mãi, tuổi trẻ ngắn lắm, hãy cứ mỉm cười và mặc kệ đời đi, biết bao nhiêu điều tươi đẹp phía trước đang chờ đón bạn. Đó là những gì mà tôi đã rút ra sau khi đọc xong cuốn sách Những ngày buồn chóng qua.
Cuốn sách này khá đặc biệt, là sự kết hợp của bốn tác giả trẻ Thắng, Nguyên Bảo, Nguyên Nguyên, Ánh Mai. Mỗi tác giả một phong cách viết khác nhau nhưng giữa họ như có một sợi dây gắn kết, những truyện ngắn của họ như có một sự kết hợp kỳ lạ. Để rồi đọc từng truyện ngắn, bản thân cảm thấy giữa một ngày khổ đau với một ngày hạnh phúc, tại sao lại không chọn một ngày hạnh phúc mà sống. Có vài truyện ngắn mang giọng văn khá buồn nhưng sau tất cả cái kết thúc của truyện lại khiến người đọc mỉm cười, mỉm cười vì cuộc sống tươi đẹp vẫn luôn ở quanh ta.
Bốn tác giả đều viết khá nhẹ nhàng, những góc khuất về cuộc sống của những người trẻ được miêu tả khá sinh động. Và cái lăng kính mà họ nhìn ấy là lăng kính đa sắc màu về cuộc sống, dẫu có bao nhiêu khổ đau thì cứ luôn mỉm cười vì ngày mai vẫn đến mà thanh xuân lại trôi nhanh như một cái chớp mắt, những ngày buồn rồi sẽ chóng qua thôi, còn những ngày vui thì sẽ mãi ở lại.
Thiên ThanhQuyển sách gần gũi và ấm áp với tâm hồn mộng mơ, là món quà ý nghĩa dành tặng những trái tim yêu thương đong đầy cảm xúc. Mỗi câu chuyện trong cuốn sách đều là những mảnh ghép cảm xúc của những tình cảm yêu thương thường ngày nên chúng rất gần gũi, bình dị, giọng văn dịu dàng nhẹ nhàng đi vào trái tim người đọc. Không gay cấn, li kì nhưng quyển sách vẫn có những hấp dẫn, lôi cuối đến lạ. Cuốn sách giúp con người ta hiểu rằng cuộc sống không phải bao giờ cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc, không có con đường nào trải đầy hoa chỉ có chông gai, gian khổ, những va vấp cuộc đời mới làm cho con người ta ngày một trưởng thành hơn. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, luôn nỗ lực kiên trì thì cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc. Ai rồi cũng xứng đáng được yêu thương. Không phải có những ngày mưa rào ẩm ướt, ta mới thêm yêu quý những ngày nắng đẹp đó sao. Sau cơn mưa kia sẽ là cầu vồng. Những nỗi buồn đôi khi không quá đáng ghét như ta vẫn nghĩ. Nhiều khi chính những nỗi buồn ấy lại là liều thuốc tinh thần giúp con người ta dừng lại để suy nghĩ về bản thân, để yêu thương chính mình nhiều hơn. Chỉ hôm nay thôi cho tôi buồn một chút để mai rồi tôi lại mỉm cười. Những cái kết hạnh phúc của những mỗi câu chuyện sẽ xoa dịu những nỗi buồn ngày qua.
Thiên ThanhQuyển sách gần gũi và ấm áp với tâm hồn mộng mơ, là món quà ý nghĩa dành tặng những trái tim yêu thương đong đầy cảm xúc. Mỗi câu chuyện trong cuốn sách đều là những mảnh ghép cảm xúc của những tình cảm yêu thương thường ngày nên chúng rất gần gũi, bình dị, giọng văn dịu dàng nhẹ nhàng đi vào trái tim người đọc. Không gay cấn, li kì nhưng quyển sách vẫn có những hấp dẫn, lôi cuối đến lạ. Cuốn sách giúp con người ta hiểu rằng cuộc sống không phải bao giờ cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc, không có con đường nào trải đầy hoa chỉ có chông gai, gian khổ, những va vấp cuộc đời mới làm cho con người ta ngày một trưởng thành hơn. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, luôn nỗ lực kiên trì thì cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc. Ai rồi cũng xứng đáng được yêu thương. Không phải có những ngày mưa rào ẩm ướt, ta mới thêm yêu quý những ngày nắng đẹp đó sao. Sau cơn mưa kia sẽ là cầu vồng. Những nỗi buồn đôi khi không quá đáng ghét như ta vẫn nghĩ. Nhiều khi chính những nỗi buồn ấy lại là liều thuốc tinh thần giúp con người ta dừng lại để suy nghĩ về bản thân, để yêu thương chính mình nhiều hơn. Chỉ hôm nay thôi cho tôi buồn một chút để mai rồi tôi lại mỉm cười. Những cái kết hạnh phúc của những mỗi câu chuyện sẽ xoa dịu những nỗi buồn ngày qua.
Ngân AnhTâm trạng thật sự rất tệ, đúng là ký ức bao giờ cũng đẹp, nó đẹp là do sự phóng đại của bản thân hay là đẹp thật đi nữa thì cũng đã là ngày hôm qua rồi, hôm qua thì không bao giờ trở lại,,, vậy nên phải cố gắng sống tốt với hiện tại, cố gắng để sống đã rồi chắc sau này sẽ nghĩ tới làm thế nào để tồn tại. Cuốn sách sẽ là thuốc giảm đau cho tâm trạng những ngày buồn này. Đọc nó để có thêm động lực mà sống tốt hơn.