LongCuốn sách của tôi khá hài lòng với tiêu đề bìa. Bí ẩn kiểu trinh thám dưới ngòi bút thần kỳ của tác giả. Tôi đánh giá nó khá cao trong dòng trinh thám hình sự. Nội dung ly kỳ hấp dẫn, có những đoạn tim mình nhảy loạn xạ. Các từ hấp dẫn, lôi cuốn vào câu chuyện, và thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác sợ hãi hoặc suy nghĩ hợp lý của nhân vật. Đọc một lần mà vẫn muốn đọc lại mà không thể bỏ xuống. Ở tác phẩm này, người đọc có thể thấy được sự chậm rãi của Peter May qua cách miêu tả cảnh vật nơi đây, cảnh vật có lúc nên thơ, trữ tình nhưng cũng có lúc giằng xé, da diết. Có lẽ, sẽ có nhiều độc giả sẽ cảm thấy sốt ruột, sốt ruột vì sự chậm chạp của tác giả, nhưng cũng sẽ có nhiều người không quan tâm đến nó vì những bài văn hay của tác giả.
ThanhBiết là nhiều người thích cuốn này mà đọc mình thấy nản kinh khủng, nhưng vẫn cố gắng trụ được đến trang cuối cùng. Đọc cuốn này thì bây giờ mình đã biết cái mình rất ghét trong truyện trinh thám là đan xen các chương kể kí ức của nhân vật chính, mà không chỉ đơn thuần là kể lại những mảnh rời rạc, đây là hoàn toàn quay lại tuổi thơ nhân vật đó và tác giả thuật lại câu chuyện đó qua góc nhìn của nhân vật chính khi là một cậu bé/cô bé. Dĩ nhiên, sẽ có những cuốn sách xử lý trope kiểu này khá hiệu quả và không làm mình chán, nhưng với cuốn này thì mình thấy đau đớn khi phải đọc những chương kể lại rất dài, rất nhiều chữ mà tầm 80% dung lượng mỗi chương đó không chứa một thông tin gì có ích cho mạch truyện chính. Những chương kể lại như vậy nên được biên tập chỉnh sửa rút ngắn hơn, thay vì kéo dài đến bao nhiêu chữ dày đặc như vậy, không có gì hơn ngoài miêu tả, theo đúng kiểu "tell" chứ không "show" được nội dung chính là gì. Phần lớn các chương này là mình đọc lướt để tóm được mấy ý chính và mấy cái tên quan trọng.
Cái thứ hai mà mình không thấy hài lòng với cuốn sách này là cách điều tra vụ án. Phần lớn khối lượng quyển sách là dành cho việc thuật lại kí ức của nhân vật thám tử Fin Macleod (mấy chương kể lại mà mình nhắc đến ở trên), còn những chương hiện tại, nói về Fin điều tra một vụ án mạng tại chính thị trấn quê nhà của mình, thì chiếm rất ít. Không chỉ vậy, mình không thấy Fin điều tra một cái gì cả. Mấy chương hiện tại cũng dài dòng không khác gì các chương kể lại, có chăng thì thú vị hơn vì mình không quan tâm tới tuổi thơ của Fin. Hầu như chỉ toàn kể với tả, còn mình không thấy có hành động hay bất cứ gì cho thấy là Fin đang thực hiện nghiệp vụ cảnh sát. Fin chỉ đi quanh đảo và gặp lại bạn bè, người quen cũ, cập nhật thông tin về những người dân trên đảo mà anh đã rời bỏ từ lâu, sau đó xen kẽ là các chương kể lại để làm rõ hơn mối quan hệ của Fin với những người đó (mình không quan tâm lắm). Rốt cuộc thì điều tra phá án ở đâu? Không có chi tiết nào cho thấy Fin đang nỗ lực điều tra cả, chỉ có thuần túy suy đoán và sau đó thì gặp nói chuyện với những người liên quan, cuối cùng cũng không cho ra một kết luận nào.
Phần mà cứu cánh được cho truyện chính là vào hồi 3 khi Fin biết được bí mật ngày xưa mà anh đã che giấu trong vô thức, dẫn đến rất nhiều thay đổi trong tâm lý của kẻ giết người và kết quả là vụ giết người đã lôi kéo được Fin đến đảo. Sau đó lại là hàng loạt trang miêu tả dài dòng, nhàm chán khiến mình chật vật mãi mới đến được đoạn bắt quả tang hung thủ. Sau một hồi vật vã với cuốn sách này trong đau đớn như vậy mà khi biết được hung thủ thì mình cũng chẳng thấy bất ngờ gì, thậm chí mình còn hơi thất vọng vì ít nhiều cũng phần nào đoán được hung thủ. Với cả là mình thấy động cơ của hung thủ thực sự quá nhàm và không đủ mạnh để làm tất cả những chuyện đấy, rốt cuộc mất công giết người, cạnh khóe này nọ chỉ để trả đũa lại thì hơi nực cười.
Nhân vật trong truyện được xây dựng khá chỉn chu, đa chiều và có những chiều sâu tâm lý phức tạp. Nhưng do cách viết dài dòng làm mình không thực sự quan tâm đến nhân vật nữa mà chỉ muốn đọc cho nhanh để mau đến được những chi tiết điều tra (dù không tồn tại) và đến đoạn kết. Fin, lại giống như bao nhân vật thanh tra thông minh khác, có quá khứ u buồn và có nỗi đau mất mát vô cùng lớn không bao giờ xóa nhòa được. Việc anh quay lại hòn đảo quê hương cũng khuấy động được những kí ức tuổi thơ, lắp lại tính cách vào những khuôn mặt quen thuộc giờ đã già đi theo năm tháng. Mối quan hệ tình cảm của Fin và Marsaili trong các kí ức tuổi thơ và sự thay đổi của nó ở hiện tại tuy đóng vai trò lớn trong cốt truyện nhưng mình cảm giác có cũng như không, mình thấy khá là lãnh đạm với mấy chi tiết đó. Còn lại thì phần lớn nhân vật trong truyện là đàn ông, lại lấy bối cảnh trên hòn đảo, thời tiết khắc nghiệt, lạnh lẽo nữa nên lối viết cũng lôi ra được tính nam độc hại với sự bảo thủ, cứng nhắc, và đậm phong cách Scotland tạo một sự độc đáo khá thú vị cho truyện.
N.DuyNhà đen – Một quyển sách với bìa ảnh u ám. Và tuyến nhân vật tác giả xây dựng cũng mang tâm trạng u ám. Sự u ám ấy được kết kén dần dần trong tiềm thức, rồi đến nhận thức và rồi, “Bùm”. Đã đến thời điểm thích hợp phải diễn ra. Án tử hình tàn nhẫn cho một con mồi trong tầm ngắm là mở đầu cho một kế hoạch trả thù được nung nấu từ rất lâu. Mà không, kế hoạch kinh khủng ấy đã diễn ra. Nó xảy ra tự nhiên đến mức khiến người trong cuộc không thể nào ngờ tới. Câu chuyện được tác giả đan xen giữa quá khứ và thực tại. Từng nút thắt một được mở. Từng kinh ngạc lần lượt diễn ra. Từ vị trí là người đi săn, lại trở thành một con mồi, một con cờ. Một vẻ ngoài đẹp đẽ, nhưng bên trong lại vô cùng ghê tởm, đáng sợ đến mức con người ta muốn lãng quên những thứ như vậy. Quá khứ cay nghiệt ùa về từng chút một. Sự thật được vén màn. Liệu có sự hối tiếc nào với quá khứ? Tác giả lồng vào đó là những tình tiết với ý nghĩa nhân văn, nhân đạo. Một tác phẩm đáng đọc.
Minh MinhNhà đen – Một quyển sách với bìa ảnh u ám. Và tuyến nhân vật tác giả xây dựng cũng mang tâm trạng u ám. Sự u ám ấy được kết kén dần dần trong tiềm thức, rồi đến nhận thức và rồi, “Bùm”. Đã đến thời điểm thích hợp phải diễn ra. Án tử hình tàn nhẫn cho một con mồi trong tầm ngắm là mở đầu cho một kế hoạch trả thù được nung nấu từ rất lâu. Mà không, kế hoạch kinh khủng ấy đã diễn ra. Nó xảy ra tự nhiên đến mức khiến người trong cuộc không thể nào ngờ tới. Câu chuyện được tác giả đan xen giữa quá khứ và thực tại. Từng nút thắt một được mở. Từng kinh ngạc lần lượt diễn ra. Từ vị trí là người đi săn, lại trở thành một con mồi, một con cờ. Một vẻ ngoài đẹp đẽ, nhưng bên trong lại vô cùng ghê tởm, đáng sợ đến mức con người ta muốn lãng quên những thứ như vậy. Quá khứ cay nghiệt ùa về từng chút một. Sự thật được vén màn. Liệu có sự hối tiếc nào với quá khứ? Tác giả lồng vào đó là những tình tiết với ý nghĩa nhân văn, nhân đạo. Một tác phẩm đáng đọc.
Nguyễn Tuấn HảiAnh cảnh sát Fin đang trong thời điểm khủng hoảng tinh thần do mất con trai vì tai nạn giao thông thì được lệnh đến phối hợp điều tra một án mạng đẫm máu tại đảo Lewis, tận cực bắc Scotland. Đó là nơi Fin sinh ra nhưng 18 năm rồi chưa trở lại...
Truyện xen kẽ giữa thực tại và quá khứ. Phần hồi tưởng về quá khứ của Fin được nhấn mạnh nhiều. Văn của May rất giàu chất điện ảnh khiến đảo Lewis như hiện lên một cách sống động trước mặt độc giả. Những bãi biển lộng gió hoang sơ, các vách đá treo leo, những cơn mưa giông đặc trưng cùng nhiều phong tục tập quán thú vị, nhất là truyền thống đánh bắt chim ó biển Guga.
Phần quá khứ cũng hé lộ dần cho người đọc thấy những kỉ niệm thơ ấu của Fin bao gồm tình bạn, tình yêu đầu đời, những trò nghịch ngợm tạo thành bi kịch mà anh không dám đối mặt suốt nhiều năm bao gồm căn nguyên dẫn đến tội ác hiện đại. Diễn biến điều tra ở thời hiện tại ít thời lượng và không ấn tượng bằng. Thủ phạm và động cơ người đọc có thể đoán ra nhưng vẫn còn bất ngờ (thực ra tác giả hơi ăn gian khi dấu kĩ những gợi ý về căn nguyên sâu xa của tội ác đến cuối mới hé lộ).
Có thể nói ưu điểm của truyện này cũng chính là nhược điểm với ai không hạp gu. Dù văn tác giả rất hay và phần miêu tả quá khứ trên đảo thú vị nhưng mình nghĩ là hơi dài, đáng lẽ có thể tiết chế hơn. Với ai quen đọc kiểu truyện điều tra gay cấn tốc độ nhanh như Lee Child, Deaver chắc hẳn sẽ sốt ruột bỏ dở. Nhưng nếu muốn đổi vị, chậm rãi thường thức hành trình du ngoạn và phá án thì đây là một sự lựa chọn không tồi. Không phải ngẫu nhiên mà cuốn này đã đoạt giải Barry cho tiểu thuyết tội phạm xuất sắc.
Cuốn này là một minh chứng cho việc độc giả Việt sẽ khó thưởng thức những cuốn trinh thám Tây có gu hơi lạ. Cần khen ngợi IPM vì đã mạnh dạn làm, nhưng bìa xấu thật. Dù sao cũng hy vọng sẽ còn xuất bản những cuốn tiếp về cảnh sát Fin để tìm đọc.
Bỉ Ngạn F.Nhà đen – Một quyển sách với bìa ảnh u ám. Và tuyến nhân vật tác giả xây dựng cũng mang tâm trạng u ám.
Sự u ám ấy được kết kén dần dần trong tiềm thức, rồi đến nhận thức và rồi, “Bùm”. Đã đến thời điểm thích hợp phải diễn ra.
Án tử hình tàn nhẫn cho một con mồi trong tầm ngắm là mở đầu cho một kế hoạch trả thù được nung nấu từ rất lâu. Mà không, kế hoạch kinh khủng ấy đã diễn ra. Nó xảy ra tự nhiên đến mức khiến người trong cuộc không thể nào ngờ tới.
Câu chuyện được tác giả đan xen giữa quá khứ và thực tại. Từng nút thắt một được mở. Từng kinh ngạc lần lượt diễn ra.
Từ vị trí là người đi săn, lại trở thành một con mồi, một con cờ.
Một vẻ ngoài đẹp đẽ, nhưng bên trong lại vô cùng ghê tởm, đáng sợ đến mức con người ta muốn lãng quên những thứ như vậy.
Quá khứ cay nghiệt ùa về từng chút một. Sự thật được vén màn. Liệu có sự hối tiếc nào với quá khứ?
Tác giả lồng vào đó là những tình tiết với ý nghĩa nhân văn, nhân đạo. Một tác phẩm đáng đọc.
Boss reviewCâu chuyện mở đầu bằng một cái chết đáng sợ: xác của Angel Maccritchie - tên côn đồ bắt nạt nổi tiếng của làng Crobost ở đảo Lewis, Scotland - được phát hiện trong một nhà thuyền bê tông, treo cổ trên xà nhà, bụng bị mổ toang, lòi cả ruột ra ngoài. Thanh tra Fin Macleod - người con đã trời xa đảo Lewis suốt 18 năm qua - được triệu tập về quê cũ để điều tra vụ án này, một vụ án có cách thức xử lý xác chết tương tự như một vụ án khác ở Edinburgh mà anh cũng đang điều tra.
Đối với Fin, hành trình trở về đảo Lewis không chỉ đơn thuần là hành trình điều tra án mạng, mà còn là hành trình trở về với những bóng ma quá khứ, với ký ức từ thuở còn là một cậu bé đến khi trở thành thanh niên đi học đại học mà anh đã trải qua ở quê nhà. Đó là ký ức của những năm tháng bắt đầu đi học bên cô bé Marsaili vốn luôn thầm thương trộm nhớ Fin, và cậu bạn thân Artair đã luôn yêu Marsaili nhưng không bao giờ được đáp lại. Những lần Fin và những bạn khác phải chịu sự bắt nạt vô cớ đến từ Angel Maccritchie, và cuối cùng được giải cứu bởi sự hào hiệp, có phần bất cần đời của Donald Murray - con trai của vị mục sư trong làng. Câu chuyện được kể đan xen giữa hiện tại và ký ức vấn vít của Fin về những tháng ngày ấy, cùng những sự kiện, bi kịch đã xảy ra, ghi dấu mãi mãi vào tuổi thiếu niên của Fin - lứa tuổi đầy vụng dại, với những hành động thiếu suy nghĩ đã để lại những hậu quả đầy tiếc nuối, cùng sự tổn thương khôn nguôi cho những người ở lại.
Nếu ai là fan của thể loại trinh thám đậm chất suy luận, điều tra, giàu tính khoa học, thì có lẽ không nên đọc cuốn tiểu thuyết này. Bởi gần như toàn bộ nội dung cuốn sách là hành trình hồi tưởng lại những ký ức xưa của Fin, dần dần lột bỏ lớp che đậy bên ngoài của một hòn đảo những tưởng yên bình, để lộ ra những mảng miếng bi kịch, những mối quan hệ đã bị phá hủy đến mức không thể chữa lành giữa những con người đã từng là những người thân thiết, và cả những bí mật bị giấu giếm, con quỷ đội lốt người với những hành động ghê tởm không thể ngờ đã hủy hoại tuổi thơ của những đứa trẻ ngày ấy… Để rồi đến cuối cùng, danh tính của hung thủ và cả lý do cho hành động giết người của hung thủ cũng lộ diện, đưa đến một đoạn kết vừa hồi hộp, vừa đau lòng, nhưng đồng thời cũng thật vẹn tròn cho Fin.
Câu chuyện cũng giới thiệu cho người đọc một nét truyền thống của người dân trên đảo Lewis, đó là truyền thống săn chim Guga trên Đá Trinh và những bi kịch đã diễn ra xoay quanh truyền thống này, tất cả đều liên quan đến Fin. Đánh giá chung, đây là một cuốn sách đáng đọc, nếu như bạn đang tìm kiếm một cuốn trinh thám vượt ra ngoài khuôn khổ thông thường, đề cập đến những ngóc ngách trong suy nghĩ và hành động của con người, những nỗi khổ đau, những tấn bi kịch đã ám ảnh họ trong nhiều năm ròng, hơn là điều tra phá án đơn thuần. Thật sự hy vọng IPM sẽ xuất bản tiếp cho trọn bộ 2 cuốn còn lại trong series này của bác Peter May.
Lạc KhánhTrong tác phẩm này, người đọc có thể nhận thấy sự chậm rãi của Peter May qua cách tả cảnh vật nơi đây, khung cảnh có lúc nên thơ trữ tình, nhưng có lúc lại giằng xé, căng thẳng. Có lẽ, sẽ có nhiều người đọc cảm thấy sốt ruột, nóng vội vì sự chậm rãi của tác giả, những cũng sẽ có nhiều người không màng đến sự chậm rãi đó vì những áng văn đẹp của ông. Trong tác phẩm này, tác giả cũng không quá làm khó người đọc khi phán đoán hung thủ, nhưng những nguyên nhân, động cơ, những hận thù sâu xa có thể sẽ làm người đọc đôi chút bất ngờ.
Diễm QuỳnhCuốn sách mình khá ưng ý từ nhan đề đến bìa sách. Khi đọc review về cuốn sách này mình đã rất mong đợi vào nó và quả thực không làm mình thất vọng nội dung rất tuyệt. Văn phong đậm chất trinh thám dưới ngòi bút kì diệu của tác giả. Mình đánh giá nó khá cao trong dòng trinh thám hình sự. Nội dung gay cấn hấp dẫn, có những đoạn tim mình nhảy dựng theo. Lời lẽ lôi cuốn, cuốn mình vào truyện và thậm chí cảm nhận đc cảm xúc của nhân vật sự sợ hãi hay những suy nghĩ lý trí. Đọc một lần rồi vẫn muốn đọc nữa và không thể bỏ sách xuống được. Tóm lại là sách hay nên đọc
Thanh07/09/2020
Biết là nhiều người thích cuốn này mà đọc mình thấy nản kinh khủng, nhưng vẫn cố gắng trụ được đến trang cuối cùng. Đọc cuốn này thì bây giờ mình đã biết cái mình rất ghét trong truyện trinh thám là đan xen các chương kể kí ức của nhân vật chính, mà không chỉ đơn thuần là kể lại những mảnh rời rạc, đây là hoàn toàn quay lại tuổi thơ nhân vật đó và tác giả thuật lại câu chuyện đó qua góc nhìn của nhân vật chính khi là một cậu bé/cô bé. Dĩ nhiên, sẽ có những cuốn sách xử lý trope kiểu này khá hiệu quả và không làm mình chán, nhưng với cuốn này thì mình thấy đau đớn khi phải đọc những chương kể lại rất dài, rất nhiều chữ mà tầm 80% dung lượng mỗi chương đó không chứa một thông tin gì có ích cho mạch truyện chính. Những chương kể lại như vậy nên được biên tập chỉnh sửa rút ngắn hơn, thay vì kéo dài đến bao nhiêu chữ dày đặc như vậy, không có gì hơn ngoài miêu tả, theo đúng kiểu "tell" chứ không "show" được nội dung chính là gì. Phần lớn các chương này là mình đọc lướt để tóm được mấy ý chính và mấy cái tên quan trọng.
Cái thứ hai mà mình không thấy hài lòng với cuốn sách này là cách điều tra vụ án. Phần lớn khối lượng quyển sách là dành cho việc thuật lại kí ức của nhân vật thám tử Fin Macleod (mấy chương kể lại mà mình nhắc đến ở trên), còn những chương hiện tại, nói về Fin điều tra một vụ án mạng tại chính thị trấn quê nhà của mình, thì chiếm rất ít. Không chỉ vậy, mình không thấy Fin điều tra một cái gì cả. Mấy chương hiện tại cũng dài dòng không khác gì các chương kể lại, có chăng thì thú vị hơn vì mình không quan tâm tới tuổi thơ của Fin. Hầu như chỉ toàn kể với tả, còn mình không thấy có hành động hay bất cứ gì cho thấy là Fin đang thực hiện nghiệp vụ cảnh sát. Fin chỉ đi quanh đảo và gặp lại bạn bè, người quen cũ, cập nhật thông tin về những người dân trên đảo mà anh đã rời bỏ từ lâu, sau đó xen kẽ là các chương kể lại để làm rõ hơn mối quan hệ của Fin với những người đó (mình không quan tâm lắm). Rốt cuộc thì điều tra phá án ở đâu? Không có chi tiết nào cho thấy Fin đang nỗ lực điều tra cả, chỉ có thuần túy suy đoán và sau đó thì gặp nói chuyện với những người liên quan, cuối cùng cũng không cho ra một kết luận nào.
Phần mà cứu cánh được cho truyện chính là vào hồi 3 khi Fin biết được bí mật ngày xưa mà anh đã che giấu trong vô thức, dẫn đến rất nhiều thay đổi trong tâm lý của kẻ giết người và kết quả là vụ giết người đã lôi kéo được Fin đến đảo. Sau đó lại là hàng loạt trang miêu tả dài dòng, nhàm chán khiến mình chật vật mãi mới đến được đoạn bắt quả tang hung thủ. Sau một hồi vật vã với cuốn sách này trong đau đớn như vậy mà khi biết được hung thủ thì mình cũng chẳng thấy bất ngờ gì, thậm chí mình còn hơi thất vọng vì ít nhiều cũng phần nào đoán được hung thủ. Với cả là mình thấy động cơ của hung thủ thực sự quá nhàm và không đủ mạnh để làm tất cả những chuyện đấy, rốt cuộc mất công giết người, cạnh khóe này nọ chỉ để trả đũa lại thì hơi nực cười.
Nhân vật trong truyện được xây dựng khá chỉn chu, đa chiều và có những chiều sâu tâm lý phức tạp. Nhưng do cách viết dài dòng làm mình không thực sự quan tâm đến nhân vật nữa mà chỉ muốn đọc cho nhanh để mau đến được những chi tiết điều tra (dù không tồn tại) và đến đoạn kết. Fin, lại giống như bao nhân vật thanh tra thông minh khác, có quá khứ u buồn và có nỗi đau mất mát vô cùng lớn không bao giờ xóa nhòa được. Việc anh quay lại hòn đảo quê hương cũng khuấy động được những kí ức tuổi thơ, lắp lại tính cách vào những khuôn mặt quen thuộc giờ đã già đi theo năm tháng. Mối quan hệ tình cảm của Fin và Marsaili trong các kí ức tuổi thơ và sự thay đổi của nó ở hiện tại tuy đóng vai trò lớn trong cốt truyện nhưng mình cảm giác có cũng như không, mình thấy khá là lãnh đạm với mấy chi tiết đó. Còn lại thì phần lớn nhân vật trong truyện là đàn ông, lại lấy bối cảnh trên hòn đảo, thời tiết khắc nghiệt, lạnh lẽo nữa nên lối viết cũng lôi ra được tính nam độc hại với sự bảo thủ, cứng nhắc, và đậm phong cách Scotland tạo một sự độc đáo khá thú vị cho truyện.