Khánh Vy
Nghe nói Lên lớp không được đọc tiểu thuyết của A Cửu bị chê rất nhiều, đa số đều quyết định không mua nốt phần còn lại của series này. Nếu là một người yêu mến Cửu Bả Đao thật sự, liệu bạn có đọc cuốn sách này bất kể lời chê bai của người khác hay không?
Cá nhân tôi thì có.
Lên lớp không phải là một cuốn sách dở mà nó khá độc đáo, lạ kì, kèm theo sự dí dỏm và chút ý nghĩa nho nhỏ đặc trưng của A Cửu. Series Lên lớp giống như một tấm gương phản chiếu lại những người yêu thích A Cửu, trong đó có tôi, rằng chúng ta có thực sự hiểu rõ A Cửu và những câu chuyện của chú hay không.
Mọi người có còn nhớ cuốn nhật ký Mẹ, thơm một cái không? Tôi đã đọc nó năm lần. Cuốn sách này có thể coi là hồi kí trưởng thành của chú, hé lộ cả quá trình trở thành nhà văn và cả những mong ước, sở thích của A Cửu trên con đường cầm bút này. Tôi vẫn còn nhớ chú ấy viết bản thân thích viết về các siêu anh hùng, những hiện tượng kì lạ không có thật, vẽ ra một thế giới siêu thực để thoả mãn khả năng sáng tạo của mình. Vậy phải chăng Lên lớp không được đọc tiểu thuyết là một sự mở đầu cho niềm yêu thích này của A Cửu?
Thực tế, Cửu Bả Đao đã "gợi ý" trước cho chúng ta về thế giới mà chú muốn viết qua Cà phê đợi một người. Bằng bộ óc kì quặc nhưng lạc quan nhất, A Thác đã dắt chúng ta gặp từng người bạn đặc biệt của anh chàng, làm chúng ta ước ao mình cũng có thể quen những người như thế. Một điều rõ ràng là không ai có thể chê bai sức hấp dẫn mạnh mẽ của thước phim chạy trên giấy này, chúng ta tiếp tục giương cao ngọn cờ Cửu Bả Đao, ngóng đợi từng cuốn sách mới của chú, đồng thời bỏ quên tất cả những gì A Cửu chia sẻ trong Mẹ, thơm một cái.
Han LinhLà Cửu Bả Đao của quá khứ hay hiện tại?
Nghe nói Lên lớp không được đọc tiểu thuyết của A Cửu bị chê rất nhiều, đa số đều quyết định không mua nốt phần còn lại của series này. Nếu là một người yêu mến Cửu Bả Đao thật sự, liệu bạn có đọc cuốn sách này bất kể lời chê bai của người khác hay không?
Cá nhân tôi thì có.
Lên lớp không phải là một cuốn sách dở mà nó khá độc đáo, lạ kì, kèm theo sự dí dỏm và chút ý nghĩa nho nhỏ đặc trưng của A Cửu. Series Lên lớp giống như một tấm gương phản chiếu lại những người yêu thích A Cửu, trong đó có tôi, rằng chúng ta có thực sự hiểu rõ A Cửu và những câu chuyện của chú hay không.
Mọi người có còn nhớ cuốn nhật ký Mẹ, thơm một cái không? Tôi đã đọc nó năm lần. Cuốn sách này có thể coi là hồi kí trưởng thành của chú, hé lộ cả quá trình trở thành nhà văn và cả những mong ước, sở thích của A Cửu trên con đường cầm bút này. Tôi vẫn còn nhớ chú ấy viết bản thân thích viết về các siêu anh hùng, những hiện tượng kì lạ không có thật, vẽ ra một thế giới siêu thực để thoả mãn khả năng sáng tạo của mình. Vậy phải chăng Lên lớp không được đọc tiểu thuyết là một sự mở đầu cho niềm yêu thích này của A Cửu?
Thực tế, Cửu Bả Đao đã "gợi ý" trước cho chúng ta về thế giới mà chú muốn viết qua Cà phê đợi một người. Bằng bộ óc kì quặc nhưng lạc quan nhất, A Thác đã dắt chúng ta gặp từng người bạn đặc biệt của anh chàng, làm chúng ta ước ao mình cũng có thể quen những người như thế. Một điều rõ ràng là không ai có thể chê bai sức hấp dẫn mạnh mẽ của thước phim chạy trên giấy này, chúng ta tiếp tục giương cao ngọn cờ Cửu Bả Đao, ngóng đợi từng cuốn sách mới của chú, đồng thời bỏ quên tất cả những gì A Cửu chia sẻ trong Mẹ, thơm một cái.
An1 câu chuyện kinh dị , cũng rất hài hước. Mở đầu là câu chuyện về một cậu bé với câu nói " Bố em bị hòa tan rồi " của cô giáo đã khiến cậu trở thành trò cười của tất cả mọi người. Đó trở thành lý do từ nhỏ đến khi trưởng thành cậu trở nên nổi tiếng xung quanh là những tiếng cười cợt. Bố cậu bé ấy thực sự bị hòa tan trong 1 thùng dung dịch mà không nhà khoa học nào nghiên cứu ra được, sự biến mất của ông trở thành một điều bí ẩn.Sau khi tốt nghiệp đại học cậu ấy tham gia ứng tuyển chức vụ trợ lý ý tưởng cho Cửu Bả Đao và thàn công trúng tuyển. Cậu muốn nhận công việc ấy để kiếm tiền và tìm ra nguyên nhân gây ra sự tiêu biến bất ngờ của cha cậu. Cậu ấy tên là Vương Đại Minh. Công việc của cậu ấy là giúp Cửu Bả Đao tìm , khai thác thông tin và trải nghiệm những điều kinh dị. Mở đầu là căn phòng trọ với các xác chết , hồn ma của người tự tử. Cậu ấy quyết chụp lại tất cả những hình ảnh ma quỷ kinh hồn ấy làm bằng chứng cho ông chủ mình thấy. Có cậu bé nhảy tưng tưng qua cửa sổ , ông lão thắt cổ , người đàn bà đốt than cháy người , cô gái hành xác bằng những vết cắt , nữ sinh uống thuốc ngủ và 1 cô gái nhảy sông với cái xác bốc mùi thối rữa mỗi lần xuất hiện lại tự rụng rời từng bộ phận khiến Vương Đại Minh không khỏi nôn ọe. Trong quá trình chụp ảnh cậu ấy đã quen biết với mọi hồn ma, và giao lưu với họ =))). Tiếp theo là câu chuyện về 1 cô gái thích giẫm chân người khác có nguyện vọng tìm cho cha món ăn mà ông ấy muốn ăn nhất. Câu chuyện này ghê tởm thực sự. Rồi đến vụ cô gái vượt 14 cái đèn đỏ rồi biến mất không tung tích. Tiếp theo là câu chuyện về một bà lão cải tạo loài gấu trúc. Ước mơ biến gấu trúc trở nên phổ biến trở thành vật nuôi như chó, mèo nhà nhà đều có. Bà cải tạo cho chúng ăn mía, ăn cà rốt , xem tivi, dễ nuôi , dễ bảo. Cuối cùng là câu chuyện về việc Vương Đại Minh đã có công lớn trong việc dẹp đi vụ tự nổ xác của người đàn bà mang tầm cỡ bom hạt nhân. Cuốn sách này ngôn ngữ, cách dùng từ có hơi thô tục. Khuyến cáo không nên đọc nó khi bạn đang ăn hay đang uống một thứ gì đó, vì nó có thể gây cho bạn cảm giác muốn nôn ra tất cả mọi thứ. Tác giả hẳn là một người có trí tưởng tượng phi thường thực sự, những câu chuyện ma nhưng không khiến ta sợ mà chỉ khiến ta thấy kinh tởm. Ngôn ngữ có chút biến thái. Cảm thấy sách này nên liệt kê vào loại sách cấm. =))) Nhan đề và nội dung không liên quan gì tới nhau cả =))). Cũng có thể nhan đề là một lời khuyên của tác giả rằng không nên đọc nó khi đang học tập, vì nội dung của nó hơi trần trụi.
Nhiên Hạ Mình không thích quyển sách này, thực sự không thích. Không phải vì nó có những yếu tố ma quỷ rùng rợn mà đó là những chi tiết và hình ảnh khi đọc còn tanh tưởi và khó chịu hơn cả. Mình mới đọc được gần một nửa cuốn nhưng mình không muốn đọc tiếp tí nào. Trong cuốn sách này mình vẫn nhận ra phong cách viết của Cửu Bả Đao, tuy nhiên rất nhiều những chi tiết ông ấy cho vào trong truyện này mình nghĩ nó không hợp với mình, nó làm mình mất ăn mất ngủ vì nó quá quá dơ bẩn.
Về thiết kế thì nó khá ok, bìa và giấy đều ok. Nhưng nội dung thì mình thực sự không thích, không phải về cốt truyện mà là những chi tiết và tình huống trong câu chuyện.
Những tác phẩm trước của Cửu Bả Đao như 'Hắt Xì' 'Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi' 'Cà phê đợi một người' và hồi ký 'Mẹ thơm một cái' đều rất hay, mình đều đã đọc và thấy nó có những nét riêng cuốn hút, nhưng với tác phẩm 'Lên lớp không được đọc tiểu thuyết' này thì ko.
Tiểu Nguyễn“Lên lớp không được đọc tiểu thuyết” không phải là tiểu thuyết tồi, càng không là cuốn sách mức khá trở lên để tôi khuyên bạn bè đọc. Tất cả đều là 50/50. Nhà văn có câu chuyện và giấu độc giả đến phút cuối, anh ấy đánh tối mắt tối mũi việc suy luận của độc giả. Anh tung hỏa mù, anh mải mê trải câu chuyện dài ra chả ăn nhập nhan đề sách lẫn chi tiết anh bày ngay từ những dòng đầu trông đầy hứa hẹn và khá cuốn hút. Độc giả đầu hàng, anh thành công 50%. 50% thất bại nguyên do đến từ đoạn kết rất chưng hửng, lửng lơ mà tôi cảm tưởng nhiều khi đây là cuốn thứ nhất và sẽ còn những cuốn sau; điểm thứ hai là những trang gần cuối, tác giả copy từ wiki (google) thông tin dán vào nhằm lý giải một vấn đề tôi cảm nhận hơi… dở hơi; điểm thất bại sau cùng là sự thừa thãi không đáng có như việc anh cố kéo dài chữ, dài câu mang cùng một ý hòng lấp kín trang yêu cầu tối thiểu. Cuốn sách non 230 trang với mạch truyện được sắp xếp theo kết cấu chương – mục đều mang tiêu đề riêng, có thể xem mỗi mục nhỏ trong các chương ấy là một truyện ngắn hoàn chỉnh, mỗi truyện vài trang đến 20 trang đổ lại. Nhìn chung thì quyển này chỉ dừng ở mức tạm ổn.
Ánh Đào 1 câu chuyện kinh dị , cũng rất hài hước.
Mở đầu là câu chuyện về một cậu bé với câu nói " Bố em bị hòa tan rồi " của cô giáo đã khiến cậu trở thành trò cười của tất cả mọi người. Đó trở thành lý do từ nhỏ đến khi trưởng thành cậu trở nên nổi tiếng xung quanh là những tiếng cười cợt. Bố cậu bé ấy thực sự bị hòa tan trong 1 thùng dung dịch mà không nhà khoa học nào nghiên cứu ra được, sự biến mất của ông trở thành một điều bí ẩn.Sau khi tốt nghiệp đại học cậu ấy tham gia ứng tuyển chức vụ trợ lý ý tưởng cho Cửu Bả Đao và thàn công trúng tuyển. Cậu muốn nhận công việc ấy để kiếm tiền và tìm ra nguyên nhân gây ra sự tiêu biến bất ngờ của cha cậu. Cậu ấy tên là Vương Đại Minh. Công việc của cậu ấy là giúp Cửu Bả Đao tìm , khai thác thông tin và trải nghiệm những điều kinh dị. Mở đầu là căn phòng trọ với các xác chết , hồn ma của người tự tử. Cậu ấy quyết chụp lại tất cả những hình ảnh ma quỷ kinh hồn ấy làm bằng chứng cho ông chủ mình thấy. Có cậu bé nhảy tưng tưng qua cửa sổ , ông lão thắt cổ , người đàn bà đốt than cháy người , cô gái hành xác bằng những vết cắt , nữ sinh uống thuốc ngủ và 1 cô gái nhảy sông với cái xác bốc mùi thối rữa mỗi lần xuất hiện lại tự rụng rời từng bộ phận khiến Vương Đại Minh không khỏi nôn ọe. Trong quá trình chụp ảnh cậu ấy đã quen biết với mọi hồn ma, và giao lưu với họ =))). Tiếp theo là câu chuyện về 1 cô gái thích giẫm chân người khác có nguyện vọng tìm cho cha món ăn mà ông ấy muốn ăn nhất. Câu chuyện này ghê tởm thực sự. Rồi đến vụ cô gái vượt 14 cái đèn đỏ rồi biến mất không tung tích. Tiếp theo là câu chuyện về một bà lão cải tạo loài gấu trúc. Ước mơ biến gấu trúc trở nên phổ biến trở thành vật nuôi như chó, mèo nhà nhà đều có. Bà cải tạo cho chúng ăn mía, ăn cà rốt , xem tivi, dễ nuôi , dễ bảo. Cuối cùng là câu chuyện về việc Vương Đại Minh đã có công lớn trong việc dẹp đi vụ tự nổ xác của người đàn bà mang tầm cỡ bom hạt nhân.
Cuốn sách này ngôn ngữ, cách dùng từ có hơi thô tục. Khuyến cáo không nên đọc nó khi bạn đang ăn hay đang uống một thứ gì đó, vì nó có thể gây cho bạn cảm giác muốn nôn ra tất cả mọi thứ. Tác giả hẳn là một người có trí tưởng tượng phi thường thực sự, những câu chuyện ma nhưng không khiến ta sợ mà chỉ khiến ta thấy kinh tởm. Ngôn ngữ có chút biến thái. Cảm thấy sách này nên liệt kê vào loại sách cấm. =)))
Nhan đề và nội dung không liên quan gì tới nhau cả =))). Cũng có thể nhan đề là một lời khuyên của tác giả rằng không nên đọc nó khi đang học tập, vì nội dung của nó hơi trần trụi.
Khánh Vy27/08/2020
Nghe nói Lên lớp không được đọc tiểu thuyết của A Cửu bị chê rất nhiều, đa số đều quyết định không mua nốt phần còn lại của series này. Nếu là một người yêu mến Cửu Bả Đao thật sự, liệu bạn có đọc cuốn sách này bất kể lời chê bai của người khác hay không?
Cá nhân tôi thì có.
Lên lớp không phải là một cuốn sách dở mà nó khá độc đáo, lạ kì, kèm theo sự dí dỏm và chút ý nghĩa nho nhỏ đặc trưng của A Cửu. Series Lên lớp giống như một tấm gương phản chiếu lại những người yêu thích A Cửu, trong đó có tôi, rằng chúng ta có thực sự hiểu rõ A Cửu và những câu chuyện của chú hay không.
Mọi người có còn nhớ cuốn nhật ký Mẹ, thơm một cái không? Tôi đã đọc nó năm lần. Cuốn sách này có thể coi là hồi kí trưởng thành của chú, hé lộ cả quá trình trở thành nhà văn và cả những mong ước, sở thích của A Cửu trên con đường cầm bút này. Tôi vẫn còn nhớ chú ấy viết bản thân thích viết về các siêu anh hùng, những hiện tượng kì lạ không có thật, vẽ ra một thế giới siêu thực để thoả mãn khả năng sáng tạo của mình. Vậy phải chăng Lên lớp không được đọc tiểu thuyết là một sự mở đầu cho niềm yêu thích này của A Cửu?
Thực tế, Cửu Bả Đao đã "gợi ý" trước cho chúng ta về thế giới mà chú muốn viết qua Cà phê đợi một người. Bằng bộ óc kì quặc nhưng lạc quan nhất, A Thác đã dắt chúng ta gặp từng người bạn đặc biệt của anh chàng, làm chúng ta ước ao mình cũng có thể quen những người như thế. Một điều rõ ràng là không ai có thể chê bai sức hấp dẫn mạnh mẽ của thước phim chạy trên giấy này, chúng ta tiếp tục giương cao ngọn cờ Cửu Bả Đao, ngóng đợi từng cuốn sách mới của chú, đồng thời bỏ quên tất cả những gì A Cửu chia sẻ trong Mẹ, thơm một cái.
Han Linh20/08/2020
Là Cửu Bả Đao của quá khứ hay hiện tại?
Nghe nói Lên lớp không được đọc tiểu thuyết của A Cửu bị chê rất nhiều, đa số đều quyết định không mua nốt phần còn lại của series này. Nếu là một người yêu mến Cửu Bả Đao thật sự, liệu bạn có đọc cuốn sách này bất kể lời chê bai của người khác hay không?
Cá nhân tôi thì có.
Lên lớp không phải là một cuốn sách dở mà nó khá độc đáo, lạ kì, kèm theo sự dí dỏm và chút ý nghĩa nho nhỏ đặc trưng của A Cửu. Series Lên lớp giống như một tấm gương phản chiếu lại những người yêu thích A Cửu, trong đó có tôi, rằng chúng ta có thực sự hiểu rõ A Cửu và những câu chuyện của chú hay không.
Mọi người có còn nhớ cuốn nhật ký Mẹ, thơm một cái không? Tôi đã đọc nó năm lần. Cuốn sách này có thể coi là hồi kí trưởng thành của chú, hé lộ cả quá trình trở thành nhà văn và cả những mong ước, sở thích của A Cửu trên con đường cầm bút này. Tôi vẫn còn nhớ chú ấy viết bản thân thích viết về các siêu anh hùng, những hiện tượng kì lạ không có thật, vẽ ra một thế giới siêu thực để thoả mãn khả năng sáng tạo của mình. Vậy phải chăng Lên lớp không được đọc tiểu thuyết là một sự mở đầu cho niềm yêu thích này của A Cửu?
Thực tế, Cửu Bả Đao đã "gợi ý" trước cho chúng ta về thế giới mà chú muốn viết qua Cà phê đợi một người. Bằng bộ óc kì quặc nhưng lạc quan nhất, A Thác đã dắt chúng ta gặp từng người bạn đặc biệt của anh chàng, làm chúng ta ước ao mình cũng có thể quen những người như thế. Một điều rõ ràng là không ai có thể chê bai sức hấp dẫn mạnh mẽ của thước phim chạy trên giấy này, chúng ta tiếp tục giương cao ngọn cờ Cửu Bả Đao, ngóng đợi từng cuốn sách mới của chú, đồng thời bỏ quên tất cả những gì A Cửu chia sẻ trong Mẹ, thơm một cái.
An03/04/2020
1 câu chuyện kinh dị , cũng rất hài hước. Mở đầu là câu chuyện về một cậu bé với câu nói " Bố em bị hòa tan rồi " của cô giáo đã khiến cậu trở thành trò cười của tất cả mọi người. Đó trở thành lý do từ nhỏ đến khi trưởng thành cậu trở nên nổi tiếng xung quanh là những tiếng cười cợt. Bố cậu bé ấy thực sự bị hòa tan trong 1 thùng dung dịch mà không nhà khoa học nào nghiên cứu ra được, sự biến mất của ông trở thành một điều bí ẩn.Sau khi tốt nghiệp đại học cậu ấy tham gia ứng tuyển chức vụ trợ lý ý tưởng cho Cửu Bả Đao và thàn công trúng tuyển. Cậu muốn nhận công việc ấy để kiếm tiền và tìm ra nguyên nhân gây ra sự tiêu biến bất ngờ của cha cậu. Cậu ấy tên là Vương Đại Minh. Công việc của cậu ấy là giúp Cửu Bả Đao tìm , khai thác thông tin và trải nghiệm những điều kinh dị. Mở đầu là căn phòng trọ với các xác chết , hồn ma của người tự tử. Cậu ấy quyết chụp lại tất cả những hình ảnh ma quỷ kinh hồn ấy làm bằng chứng cho ông chủ mình thấy. Có cậu bé nhảy tưng tưng qua cửa sổ , ông lão thắt cổ , người đàn bà đốt than cháy người , cô gái hành xác bằng những vết cắt , nữ sinh uống thuốc ngủ và 1 cô gái nhảy sông với cái xác bốc mùi thối rữa mỗi lần xuất hiện lại tự rụng rời từng bộ phận khiến Vương Đại Minh không khỏi nôn ọe. Trong quá trình chụp ảnh cậu ấy đã quen biết với mọi hồn ma, và giao lưu với họ =))). Tiếp theo là câu chuyện về 1 cô gái thích giẫm chân người khác có nguyện vọng tìm cho cha món ăn mà ông ấy muốn ăn nhất. Câu chuyện này ghê tởm thực sự. Rồi đến vụ cô gái vượt 14 cái đèn đỏ rồi biến mất không tung tích. Tiếp theo là câu chuyện về một bà lão cải tạo loài gấu trúc. Ước mơ biến gấu trúc trở nên phổ biến trở thành vật nuôi như chó, mèo nhà nhà đều có. Bà cải tạo cho chúng ăn mía, ăn cà rốt , xem tivi, dễ nuôi , dễ bảo. Cuối cùng là câu chuyện về việc Vương Đại Minh đã có công lớn trong việc dẹp đi vụ tự nổ xác của người đàn bà mang tầm cỡ bom hạt nhân. Cuốn sách này ngôn ngữ, cách dùng từ có hơi thô tục. Khuyến cáo không nên đọc nó khi bạn đang ăn hay đang uống một thứ gì đó, vì nó có thể gây cho bạn cảm giác muốn nôn ra tất cả mọi thứ. Tác giả hẳn là một người có trí tưởng tượng phi thường thực sự, những câu chuyện ma nhưng không khiến ta sợ mà chỉ khiến ta thấy kinh tởm. Ngôn ngữ có chút biến thái. Cảm thấy sách này nên liệt kê vào loại sách cấm. =))) Nhan đề và nội dung không liên quan gì tới nhau cả =))). Cũng có thể nhan đề là một lời khuyên của tác giả rằng không nên đọc nó khi đang học tập, vì nội dung của nó hơi trần trụi.