Nguyễn Hồ Bảo Ngọc Tôi rất thích đọc tác phẩm của bác Nguyễn Nhật Ánh. Tôi cảm thấy đây là một tác phẩm rất hay. Làm bạn với bầu trời đã xoáy quanh đến một cậu bé tên Tèo. Một người khi sinh ra đã không được sống chung với bố mẹ ruột và khi lớn lên chứng kiến cảnh phân biệt của người gọi là ba nuôi. Câu bị liệt và không đi được sau một lần người ba nuôi chở đi ăn giỗ. Nhưng thế nào đi nữa câu vẫn luôn lạc quan, truyền đến mọi người năng lượng tích cực. Tèo luôn được người mẹ nuôi và anh trai của tèo yêu thương và dạy dỗ. Hằng ngày cậu nằm trên dường nhìn qua khung cữa sỗ là một bầu trời và câu vẽ những gì trong trí tưởng tượng. Sau bao nhiêu biến cố với câu bé thì phép màu lại đến ba nuôi của cậu đã hết ruồn bỏ cậu và cậu đã thấy người mrj ruột của mình.
MintMột cuốn sách siêu dễ thương đến từ bác Ánh ^ ^ đây là lần đầu mình đọc sách của bác Ánh nên chưa cảm nhận được nhiều về dòng văn của bác. Sách hay ngoài mong đợi của mình luôn, ban đầu chỉ nghĩ đọc để thư giãn chút nhưng càng đọc càng thấy cuốn, đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, đọc rồi mới thấy được một con người, một tâm hồn vô cùng đẹp đẽ và cả những hoàn cảnh éo le của các nhân vật trong câu truyện đặc biệt là Tèo, một cậu bé mà từ lúc sinh ra đã chịu nhiều thiệt thòi, ấy vậy mà cậu không hề bi quan, vẫn sống vui vẻ thậm chí còn mang lại năng lượng sống cho những người xung quanh nữa. Cứ tưởng là một cái kết SE, trong lòng đang "hoang mang" Hồ Quỳnh Hương thì bác Ánh lại cua một vòng khét lẹt :))) nói chung 10 điểm cho nội dung...
Trâm anhĐọc cuốn "Làm bạn với bầu trời" này nói về cậu bé xoay quang Tèo với tâm hồn lạc quan yêu đời đã xua tan đi những mệt nhọc mà chúng ta đang phải đối mặt hằng ngày. Khi đọc cuốn sách này xong tôi cảm thấy mình sống chậm lại một chút biết quan tâm đến người khác nhiều hơn, biết trân trọng những điều tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn .Những điều ấy không phải ai cũng cũng nhìn thấy được nhưng nhờ có cuốn này mà ta hiểu rõ hơn về chúng. Cuộc sống tuy có vẻ rất khó khăn tuy nhiên không vì thế mà bỏ cuộc, cuộc sống có nhiều điều không lường trước được, cái cách mà Tèo nhìn nhận thế giới cũng như vậy, đầy lòng bao dung.
ThanhCũng lâu rồi mình mới lại đọc sách thiếu nhi của chú Ánh. Và vẫn như vậy, lối viết của chú vẫn dí dỏm, tình cảm như thế. Tuổi thơ qua ngòi bút của chú ngập tràn bao nỗi niềm, cảm xúc đáng mến.
"Làm bạn với bầu trời" kể về một cậu bé có hoàn cảnh đặc biệt. Sau vụ tai nạn em phải nằm một chỗ trên giường. Chưa hết, em còn là đứa con hoang bị mẹ bỏ cho người bác nuôi hộ, phải sống dưới sự ghẻ lạnh của "người cha" luôn nghi ngờ thân phận thật của em. Nhưng mặc dù vậy, dù cuộc đời có nhiều nỗi buồn và sự bất hạnh, Tèo vẫn luôn là đứa trong sáng, vô tư, giàu tình yêu thương và hay mơ mộng. Sự ngoan ngoãn, đáng yêu và lạc quan của em dường như sưởi ấm trái tim mọi người, giúp họ sống tốt đẹp hơn.
Cuốn sách về cuối có nhiều bất ngờ, và chắc chắn thường xuyên khiến người đọc rưng rưng cảm động.
Linh biLâu lắm rồi mới đọc lại truyện của bác Ánh thanks to một fan guột của bác cho mượn sách. Cứ tưởng bác chỉ bán vé về tuổi thơ trong Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, thì ra quyển nào bác cũng bán cả. Mình có thể gặp lại mình hồi nhỏ ở tất cả các câu chuyện của bác, kể cả Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng (nhưng không phải nhân vật chó). Làm bạn với bầu trời cũng vậy, vẫn là bối cảnh làng quê yên bình và đám trẻ ngây ngô, nhiều khi ngây ngô đến dại dột. Câu chuyện xoay quanh Tèo, một đứa trẻ thông minh, ngoan ngoãn, hiền lành, tốt bụng, “em nhà người ta”. Nhưng trái ngược với tất cả những đức tính tốt đẹp ấy, cuộc sống của em lại không như vậy khi em bị tai nạn phải nằm liệt giường, chỉ có thể ngày ngày nhìn ra bầu trời qua khung cửa sổ. Tuy hoàn cảnh nhân vật éo le, nhưng không khí trong truyện vẫn vui tươi và ấm áp. Từng câu chữ đều toát lên sự yên bình, nhẹ nhàng vốn có ở vùng quê. Thế là không cần phải đọc Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Làm bạn với bầu trời cũng cho bạn một chuyến về quá khứ và tìm lại những cảm xúc đã đánh rơi trên quãng đường thành người lớn. Sách cũng có cả ảnh minh họa làm sự nhớ về tuổi thơ của mình x 1000 vì tiếc nuối những hình ảnh chẳng bao giờ thấy lại được nữa. Sách mỏng nên đọc một hai tiếng đã hết rồi. Mình thấy truyện hơi nhanh và sơ sài, tác giả không đi sâu vào tâm lý nhân vật mà chỉ thuần về kể chuyện, tức là chỉ đơn giản chuyển từ tình tiết này sang tình tiết khác. Mặc dù truyện nhanh nhưng vẫn có một vài chi tiết lửng lơ, thừa thãi và có bỏ đi cũng chẳng ảnh hưởng tới câu chuyện chính. Trong lúc đọc, có khá nhiều lần mình cảm thấy “có gì đấy không đúng”, cảm thấy câu chuyện cứ giả giả, nhất là trong cách nói chuyện của các nhân vật. Mình không có cảm giác ngoài đời có người sẽ nói chuyện như vậy mà chỉ có trên phim ảnh cố lãng mạn hóa lên thôi. Nhân vật Tèo cũng quá “thiên thần”, quá hoàn hảo, quá tốt bụng, quá vị tha, cũng làm mình cảm giác không thật. Hình như tác giả cố gắng xây dựng nhân vật thật tốt bụng để đối ngược lại với hoàn cảnh éo le mà nhân vật phải chịu. Được cái truyện có nhiều twist ở cuối, lật mặt liên tục. Thế thì cũng thích đấy nhưng mình thích nó nằm ở truyện trinh thám hay thriller hơn. Với cái vibe nhẹ nhàng, yên bình mà tự nhiên tới cuối trào tới một đống drama “mày có biết bố mày là ai không” thì cũng hơi mệt. So với các truyện khác của bác Ánh, Làm bạn với bầu trời không ngang tài ngang sức, nhưng cũng rất đáng để thử cho các bạn thích truyện nhẹ nhàng và các bạn thích xin một vé về lại tuổi thơ.
NhưCâu chuyện xoay quanh cuộc sống cậu bé tên Tèo, một đứa bé lớn lên trong hoàn cảnh bất hạnh. Từ bé, cậu đã không có cha và bị mẹ bỏ rơi, được nhận nuôi lớn bởi gia đình cậu của mình để rồi qua một tai nạn, cột sống của cậu bị tổn thương và cậu chỉ nằm một chỗ kể từ đó. Với một cậu bé 8 tuổi, tưởng chừng tất cả những điều trên sẽ khiến cậu trở nên buồn tủi, căm ghét, hờn giận, thì ngược lại tâm hồn cậu bé lại luôn trong sáng, lạc quan và tràn đầy niềm tin vào cuộc sống. Với sở thích nhìn ngắm bầu trời, Tèo có trí tưởng tượng phong phú đến kì lạ. Cậu tin vào những tiên nữ, rằng những sinh vật nhỏ bé đó vẫn luôn tồn tại và vẫn nâng đỡ chúng ta khi ta cần, và cậu nhìn thấy được sự sinh động, đẹp đẽ kể ca trong những thứ bình thường nhất như bức tường hay sáp nến. Cũng từ đó mà cậu, lúc nằm liệt một chỗ hay lúc có thể đứng dậy chạy nhảy bình thường, vẫn luôn truyền cảm hứng và lan tỏa sự tích cực, niềm vui và hạnh phúc đến với mọi người xung quanh. Sách của bác Ánh đa số kể nhiều về tình yêu tuổi mới lớn cũng như sự 'trong sáng, ngây thơ' của những 'người tình', lâu rồi mới thấy bác viết sách mà ko tập trung vào chủ đề đó. Một cuốn sách hay và ý nghĩa rất đáng để đọc, chúc các bạn đọc sách vui vẻ
Han LinhLÀM BẠN VỚI BẦU TRỜI
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
“Bao giờ cũng nhìn thấy sự may mắn trong một hoàn cảnh không may mắn, bao giờ cũng tươi vui trong một số phận kém vui tươi, bao giờ cũng đối xử tốt với cuộc đời mặc dù không phải lúc nào cuộc đời cũng đối xử tốt với mình”
Đó là cách nhiều người đang cố gắng hướng tới trong mục tiêu cuộc sống. Nếu ai đọc rồi sẽ nhận thấy tác phẩm này cực kì truyền cảm hứng, không phải kiểu truyền cảm hứng làm giàu hay thành công như ông này bà nọ; mà là một kiểu đánh thức lòng tốt, lòng yêu thương, sự tích cực, sự thông cảm, sự phấn đấu bên trong một con người. Mình không hề nói quá hay quảng bá cho truyện đâu. Mà là tất cả những gì mình cảm nhận được, không ảo tưởng hay xa vời, truyện rất rất chân thực. Đúng kiểu viết của bác luôn ấy.
Đó là về một cậu bạn nhỏ tám tuổi - tên Tèo, bị một tai nạn khiến em phải nằm một chỗ không đi lại được. Chiếc giường Tèo nằm được kê cạnh cửa sổ, nhìn ra bầu trời, và từ đó Tèo bắt đầu làm bạn với bầu trời, vẽ ra những bức tranh nhiệm màu, tình cảm cho cuộc đời.
myTruyện đặc biệt ngay từ cách kể chuyện, khi mà thằng Lam - nhân vật “tôi” xuyên suốt câu chuyện lại chả phải nam chính. Theo lời kể của Lam, câu chuyện về thằng Tèo hiện ra với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Tèo là một đứa trẻ với hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Từ nhỏ, Tèo đã không nhận được sự yêu thương của ba. Năm 8 tuổi, sau một tai nạn, nó bị chấn thương và không thể đi lại được.
Trái ngược với số phận éo le, Tèo là đứa trẻ với một tâm hồn đẹp. Nó luôn nhìn mọi người, mọi vật xung quanh với một tình yêu thương. Nó không thù ghét, không cau có, cũng chả bao giờ nói xấu ai. Nó thông minh, giàu cảm xúc và có óc sáng tạo tuyệt vời. Nó luôn suy nghĩ tích cực, tin rằng mọi chuyện tốt đẹp rồi sẽ đến.
Một đứa trẻ với tâm hồn đẹp còn làm cho cuộc sống của mọi người xung quanh tươi vui và giàu ý nghĩa hơn. Lòng tốt lan truyền khiến người với người xích lại gần nhau. Làm bạn với bầu trời không chỉ là một tác phẩm cho thiếu nhi, nó còn làm rung động trái tim của cả người lớn qua cách viết mộc mạc, giản dị, với những thông điệp đầy tình yêu thương và đề cao lòng tốt, sự nhân ái của con người.
Thỏ NgọcCâu chuyện kể về một cậu bé có tâm hồn thơ mộng và rất tốt bụng. Trớ trêu thay, trong một tai nạn đã khiến cậu bị tật phải nằm một chỗ. Nhưng cậu vẫn vui tươi như thường. Ba cậu là người đã gây ra chuyện này, sau ngày hôm ấy, ông đã ra đi để tìm người chữa bệnh cho con mình. Tôi cảm thấy đây là một tác phẩm rất hay, tôi học được viêcn trân trọng cuộc sống hơn qua cậu bé này. Các bạn hãy mua đọc nhé
MyLàm bạn với bầu trời
Cuốn Làm bạn với bầu trời bản bìa cứng này mình mua từ lúc sách vừa mới được phát hành và đăng bán trên fahasha.
Có một điều làm mình muốn mua cuốn sách này là do cái bìa của nó quá đẹp luôn ấy, màu sắc thơ mộng cộng thêm bản cứng nên quá đỗi tuyệt vời nhưng lý do lớn hơn là vì bác Ánh là tác giả. Mình có khá là nhiều những tác phẩm của bác Ánh.
Mình yêu truyện của bác là vì cái cách viết và từng nhân vật trong truyện của bác rất chân thực, hồn nhiên, mơ mộng,... và độc giả chỉ muốn “cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” ngay và liền sau khi đọc xong truyện của bác.
Làm bạn với bầu trời mình ấn tượng với nhân vật Tèo. Tèo là một cậu bé vui tươi, yêu đời, luôn nhìn mọi việc theo cách rất khách quan. Nhưng Tèo bị tai nạn và không thể đi được, lại vì thế mà Tèo vẫn vui vẻ không hề trách móc hay giận dỗi gì cả. Tèo là cậu bé được nhiều người quý mến, Tèo vẽ đẹp, học giỏi, vui vẻ thì chắc chắn ai cũng yêu, mình đây cũng cảm thấy rất quý Tèo và muốn được trò chuyện với Tèo.
“Với một trái tim ngập tràn yêu thương thì cuộc sống không bao giờ có cơ hội trở thành một gánh nặng”
T.ACó lẽ đây là cuốn mình thích nhất trong số những cuốn truyện mới của bác Ánh. Nhân vật Tèo của câu chuyện được miêu tả là một cậu nhóc với những đức tính vô cùng lương thiện và tốt đẹp. Đấy là một hình tượng trẻ con thuần khiết đến độ không giống với bất kỳ đứa trẻ con đồng trang lứa nào. Trong thế giới của Tèo dường như mọi thứ rất đơn giản và tươi đẹp, "chỉ cần có lòng tốt, người ta có thể làm được tất cả". Đến đoạn gần cuối, khi Tèo được đưa lên thành phố chữa trị, tôi đã nghĩ hẳn câu chuyện sẽ có một sad ending cho cậu bé. Bởi lẽ tôi cho rằng, cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng, và nếu mọi chuyện đều thật sự diễn ra một cách tốt đẹp nhất thì phải chăng lại trở nên phi thực tế. Và đến khi chú Vịnh trở về cùng dãy băng tang, tôi đã thở ra: Ừ thì rốt cuộc chính là như vậy. Thế nhưng thằng Tèo không chết. Cậu nhóc trở lại, hoạt bát và vẫn lương thiện như cũ. Một tương lai ấm áp mở ra cho Tèo khi mọi chuyện dần trở nên tốt đẹp hơn. Cũng phải, bởi chẳng phải văn chương chú Ánh là dành cho trẻ em hay sao. Nhưng dẫu vậy thì bác lại đưa mọi người đến với một kiểu cổ tích mà hiện thực chỉ có thể chấp nhận một cách khập khiểng. #làm_bạn_với_bầu_trời #nguyễn_nhật_ánh
Thu CúcTôi tự hỏi đã mấy ai từng nghe câu nói: “Con người giống như cửa sổ kính nhuộm màu. Họ bừng sáng và lấp lánh khi trời nắng và sáng sủa; nhưng khi mặt trời lặn, vẻ đẹp thực sự của họ chỉ lộ ra nếu có ánh sáng từ bên trong.” (People are like stained glass windows. They glow and sparkle when it is sunny and bright; but when the sun goes down their true beauty is revealed only if there is a light from within). Bạn có thắc mắc “Ánh sáng từ bên trong” ấy là gì không? Phải chăng nó là tâm hồn, là nhân cách trong mỗi chúng ta?... Bạn biết không, tôi từng chẳng chú trọng chút nào đến việc gọi là làm đẹp cho tâm hồn hay là gọt dũa nhân cách gì đâu, bởi tôi nghĩ mình chẳng cần thiết phải đẹp từ trong ra ngoài, từ tâm hồn đến tính cách như những nhà văn, nhà thơ từng viết. Nhưng không, tôi đã lầm. Chính cái thời điểm quyển sách “Làm bạn với bầu trời” của tác gia thiếu nhi Nguyễn Nhật Ánh đến với tôi thì tôi mới nhận ra vẻ đẹp bên ngoài sẽ không là gì nếu tâm hồn bạn không được chăm chút. Lúc này tôi chợt nhận ra cái gọi là vẻ đẹp tâm hồn thật sự quan trọng đến nhường nào.
Bạn biết không, tôi đến với quyển sách này trong một tình huống hết sức tình cờ, cứ như là duyên trời vậy. Hôm ấy, khi đang mải mê lân la trong nhà sách, nhìn ngắm những quyển sách ngăn nắp trên kệ, tôi như bị thu hút bởi quyển sách có màu xanh đậm trên trang bìa cùng những ngôi sao đêm bao quanh chiếc giường của một cậu bé. Phải chăng cậu bé này là người “làm bạn với bầu trời”? Vừa thắc mắc vừa ấn tượng với bìa sách, tôi đã quyết định trải nghiệm thử quyển sách này.
Tôi chắc rằng bạn sẽ không nghĩ đây lại chính là một mảnh kí ức tuổi thơ của nhân vật “tôi” (Lam) về cậu bé Tèo ở nơi làng quê Việt Nam gần gũi và thân thương. Thú thật tôi rất thích những câu chuyện với nội dung lấy bối cảnh thôn quê, bởi nó vừa dân dã vừa mộc mạc khiến tôi có cảm giác gì đó rất thân thuộc và thoải mái. Xuyên suốt mảnh kí ức hòa cùng với khung cảnh thiên nhiên làng quê trong truyện là hình ảnh cậu bé Tèo bị chấn thương cột sống, ngày qua ngày nằm mãi trên giường. Song, khác hoàn toàn với điều mà chúng ta thường nghĩ, ắt hẳn cậu bé ấy phải rất buồn, rất thất vọng vì đang tuổi ăn tuổi lớn, những đứa trẻ như em thường được chạy nhảy, nô đùa khắp nơi còn em phải gắn chặt mình với giường bệnh thế nhưng tác giả lại cho ta thấy hình ảnh của một cậu bé hồn nhiên và tràn đầy sức sống. Dù không chạy nhảy được, Tèo vẫn có hàng tá việc khác để làm, hàng tá lý do để vui vẻ. Em nhìn ngắm bầu trời trong những đêm trăng lấp lánh rồi tưởng tượng ra muôn vàn sự vật, muôn vàn khung cảnh được chính tâm hồn em dựng lên, nào là dòng sông, ngọn đèn, là cánh chim bay, cánh bướm lượn và cả những cô tiên nữa… Tèo còn đặt tên cho từng nơi mà em đến bằng những cái tên vô cùng đẹp và mơ mộng như là làng Ngôi Sao hay thị trấn Mặt Trăng. Qua góc nhìn của Lam, Lam cho rằng lí do chỉ đơn giản là “vì nó là đứa bé mộng mơ nhất trần gian”.
Cuộc đời Tèo đã chẳng thể nào có lấy một màu hồng khi em vừa bước sang 8 tuổi. Bởi lẽ em chỉ là đứa con rơi của cô Hạnh, vào một đêm bão bùng cô đã để lại Tèo cho vợ của dượng Quế lúc dượng không có nhà. Chính đó lại làm cho gia đình dượng Quế không ít xào xáo và mâu thuẫn. Rồi Tèo cũng lớn lên nhưng chẳng nhận được sự đùm bọc, yêu thương của cha mà thay vào đó lại là những lần đòn roi cùng sự thiên vị ngả hết về phía anh của Tèo. Đáng tiếc thay, đến cái ngày mà dượng Quế bắt đầu thương yêu Tèo thì chính dượng lại làm cho Tèo bị ngã khỏi xe đạp và chấn thương cột sống. Lúc ấy, dượng đã bỏ nhà đi với câu nói sẽ tìm cho bằng được bác sĩ giỏi nhất thế giới chữa cho Tèo.
Đọc và ngẫm thì câu chuyện này đã cho tôi thấy rất nhiều triết lý nhân sinh, cộng hưởng với giọng văn thiên phú nhẹ nhàng, tình cảm và sâu lắng của Nguyễn Nhật Ánh, tôi thật sự ngộ ra nhiều điều.
“Với một trái tim ngập tràn yêu thương thì cuộc sống không bao giờ có cơ hội trở thành một gánh nặng.” Đôi lúc chính câu chuyện đã cho tôi rất nhiều suy nghĩ tích cực trong cuộc sống, nó bảo tôi chỉ yêu thôi đừng ghét, nó cũng bảo tôi chính tâm hồn là nơi cư ngụ của những điều tốt đẹp nhất nên chẳng cần phải để những u uất, hận thù trong đó. Nó đẹp nhất cũng là khi nó trẻ con nhất. Đã bao giờ bạn từng đứng thật lâu để nhìn ngắm một bức tường rồi một mình cười khúc khích như Tèo hay chưa? Đã bao giờ bạn âm thầm đếm từng giọt mưa rơi đầu tiên vào cơ thể hay chưa? Giọt mưa ấy tôi chẳng biết rơi trên da thịt hay rơi thẳng vào trái tim nữa! Thật sự thì cuộc sống này còn rất nhiều điều thú vị, rất nhiều những điều tốt đẹp, những điều đó chẳng xa vời, chẳng phải là thứ gì đó cao siêu mà chính ở xung quanh ta mà thôi. Chỉ cần tình thương thì mọi việc đều có thể thành sự thật, nghe vô lí không, nhưng với tôi thì không đâu! Chẳng có ai ước mơ mình trở thành một con chó cả, trừ thằng Tèo, nó ước trở thành chó để con Vàng không cô đơn, để khi nào Vàng đau thì nó có thể hiểu được Vàng nói gì và kêu mọi người giúp. Đây mới là điều đặc biệt của cậu bé Tèo. “Dường như trái tim thằng Tèo luôn nhúng vào tình yêu. Nó luôn tìm thấy cơ hội để tha thứ cho cuộc đời, nhờ vậy tâm hồn nó lúc nào cũng bình yên”. Cho dù có đánh rơi hay bắt sóng được giọt tâm hồn đọng lại trong tâm trí thì sự thuần khiết trong tâm hồn cậu bế vẫn khiến cho ta cảm phục, vẫn khiến ta muốn yêu thương, muốn được yêu thương và lạc quan hơn trước sự bủa vây của khó khăn.
Đâu chỉ đắm chìm trong thế giới tuổi thơ, nơi có cánh đồng, hương khói chiều hay những cánh cò mà hơn thế, khi đắm chìm vào trong truyện có lẽ bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của mình thông qua câu chuyện tình dang dở của chú Vịnh, những mâu thuẫn trong gia đình dượng Quế hay là những cách xử lí tình huống oái oăm vừa hay mà lại dở của dì Hảo, chú Quỳ, cô Hạnh,… Ta lại thấy rất nhiều những triết lí sống hay những chừng mực trong đối nhân xử thế. Dù bạn là ai thì tôi chắc rằng cuốn sách này vẫn sẽ là nơi cho bạn những điều thú vị, mới mẻ và giải trí trong cuộc sống.
Cốt truyện của cuốn sách này vô cùng logic và sinh động, đánh đố khả năng tư duy, đến cuối cùng thì bạn mới có thể vỡ òa rồi mỉm cười nhẹ nhàng. Bối cảnh truyện hết ức gần gũi, mộc mạc và giản dị. Cách xây dựng nhân vật cũng khiến cho độc giả có thể bắt nhịp với cảm xúc và tâm trạng. Ngoài ra chính thông điệp truyền đi cũng là điều mà mà tôi tâm đắc nhất. Hãy luôn lạc quan, yêu đời và xây dựng cho mình một tâm hồn đẹp, nó sẽ là điều làm bạn hạnh phúc và giúp bạn vượt qua những thử thách, khó khăn.
Còn chần chừ gì nữa mà không thử trải nghiệm ngay cuốn sách này đi nào! Hãy để tâm hồn bạn quay về những kí ức còn sự thơ ngây, khờ dại, quay về chính mình trong quá khứ!
Bảo BảoTruyện đặc biệt ngay từ cách kể chuyện, khi mà thằng Lam - nhân vật “tôi” xuyên suốt câu chuyện lại chả phải nam chính. Theo lời kể của Lam, câu chuyện về thằng Tèo hiện ra với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.Tèo là một đứa trẻ với hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Từ nhỏ, Tèo đã không nhận được sự yêu thương của ba. Năm 8 tuổi, sau một tai nạn, nó bị chấn thương và không thể đi lại được.Trái ngược với số phận éo le, Tèo là đứa trẻ với một tâm hồn đẹp. Nó luôn nhìn mọi người, mọi vật xung quanh với một tình yêu thương. Nó không thù ghét, không cau có, cũng chả bao giờ nói xấu ai. Nó thông minh, giàu cảm xúc và có óc sáng tạo tuyệt vời. Nó luôn suy nghĩ tích cực, tin rằng mọi chuyện tốt đẹp rồi sẽ đến.Một đứa trẻ với tâm hồn đẹp còn làm cho cuộc sống của mọi người xung quanh tươi vui và giàu ý nghĩa hơn. Lòng tốt lan truyền khiến người với người xích lại gần nhau. Làm bạn với bầu trời không chỉ là một tác phẩm cho thiếu nhi, nó còn làm rung động trái tim của cả người lớn qua cách viết mộc mạc, giản dị, với những thông điệp đầy tình yêu thương và đề cao lòng tốt, sự nhân ái của con người.
Han LinhCó lẽ đây là cuốn mình thích nhất trong số những cuốn truyện mới của bác Ánh.
Nhân vật Tèo của câu chuyện được miêu tả là một cậu nhóc với những đức tính vô cùng lương thiện và tốt đẹp. Đấy là một hình tượng trẻ con thuần khiết đến độ không giống với bất kỳ đứa trẻ con đồng trang lứa nào. Trong thế giới của Tèo dường như mọi thứ rất đơn giản và tươi đẹp, "chỉ cần có lòng tốt, người ta có thể làm được tất cả". Đến đoạn gần cuối, khi Tèo được đưa lên thành phố chữa trị, tôi đã nghĩ hẳn câu chuyện sẽ có một sad ending cho cậu bé. Bởi lẽ tôi cho rằng, cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng, và nếu mọi chuyện đều thật sự diễn ra một cách tốt đẹp nhất thì phải chăng lại trở nên phi thực tế. Và đến khi chú Vịnh trở về cùng dãy băng tang, tôi đã thở ra: Ừ thì rốt cuộc chính là như vậy. Thế nhưng thằng Tèo không chết. Cậu nhóc trở lại, hoạt bát và vẫn lương thiện như cũ. Một tương lai ấm áp mở ra cho Tèo khi mọi chuyện dần trở nên tốt đẹp hơn. Cũng phải, bởi chẳng phải văn chương chú Ánh là dành cho trẻ em hay sao.
Nhưng dẫu vậy thì bác lại đưa mọi người đến với một kiểu cổ tích mà hiện thực chỉ có thể chấp nhận một cách khập khiểng.
Phương Uyên“Với một trái tim ngập tràn yêu thương thì cuộc sống không bao giờ trở thành gánh nặng.”, có lẽ đó điều mà tôi luôn tìm thấy trong mỗi câu chuyện đã đọc của bác Ánh. Khi đọc “Làm bạn với bầu trời”, tôi rất thích đoạn: “Bao giờ cũng nhìn thấy sự may mắn trong một hoàn cảnh không may mắn, bao giờ cũng tươi vui trong một số phận kém vui tươi, bao giờ cũng đối xử tốt với cuộc đời mặc dù không phải lúc nào cuộc đời cũng đối xử tốt với mình. Những phẩm chất đó có lẽ chỉ có ở thằng Tèo, đứa bé xem việc được làm bạn với bầu trời cao xanh và khoáng đạt là niềm vui lớn lao. Lớn lao hơn nhiều so với những mất mát của bản thân mình”. Có lẽ vì cái lạc quan của Tèo đã có sức lan toả đếm những người bên cạnh khiến họ biết quan tâm đến người bên cạnh hơn, "biết tại sao tâm hồn đẹp dần lên mỗi ngày" .
Tèo, một cậu bé từ nhỏ đã chịu nhiều đau khổ, nhưng "với một trái tim tràn ngập yêu thương thì cuộc sống không bao giờ có cơ hội trở thành một gánh nặng". Em nằm liệt giường suốt nhiều tháng trời, và người bạn hằng ngày chia sẻ với em bao điều ấy chính là bầu trời, là mây, là sao....Ngay cái cách em chấp nhận tai nạn rủi ro ấy cũng thật đáng thương. Ở Tèo sự bi quan, buồn chán không bao giờ chạm được tới trái tim em. Đọc “Làm bạn với bầu trời” khiến tôi có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ, thổn thức trước số phận đáng thương của cậu bé, hay cái kết của câu chuyện đầy tiếc nuối và đôi lúc bất giác bật cười với những điều ngô nghê của các nhân vật. Tôi tin khi đọc “Làm bạn với bầu trời” bạn cũng sẽ thấy mát dịu, lấp lánh..... Một câu chuyện nhẹ nhàng, ẩn sâu trong đó là một thông điệp đầy tình cảm.
MinNếu được hỏi về một nhận xét chung cho cuốn sách này, mình sẽ trả lời đây là 'a different nguyễn nhật ánh'. Về nội dung, câu chuyện xoay quanh cuộc sống cậu bé tên Tèo, một đứa bé lớn lên trong hoàn cảnh bất hạnh. Từ bé, cậu đã không có cha và bị mẹ bỏ rơi, được nhận nuôi lớn bởi gia đình cậu của mình để rồi qua một tai nạn, cột sống của cậu bị tổn thương và cậu chỉ nằm một chỗ kể từ đó. Với một cậu bé 8 tuổi, tưởng chừng tất cả những điều trên sẽ khiến cậu trở nên buồn tủi, căm ghét, hờn giận, thì ngược lại tâm hồn cậu bé lại luôn trong sáng, lạc quan và tràn đầy niềm tin vào cuộc sống. Với sở thích nhìn ngắm bầu trời, Tạo có trí tưởng tượng phong phú đến kì lạ. Cậu tin vào những tiên nữ, rằng những sinh vật nhỏ bé đó vẫn luôn tồn tại và vẫn nâng đỡ chúng ta khi ta cần, và cậu nhìn thấy được sự sinh động, đẹp đẽ kể cả trong những thứ bình thường nhất như bức tường hay sáp nến. Cũng từ đó mà cậu, lúc nằm liệt một chỗ hay lúc có thể đứng dậy chạy nhảy bình thường, vẫn luôn truyền cảm hứng và lan tỏa sự tích cực, niềm vui và hạnh phúc đến với mọi người xung quanh. Sách của bác Ánh đa số kể nhiều về tình yêu tuổi mới lớn cũng như sự 'trong sáng, ngây thơ' của những 'người tình', lâu rồi mới thấy bác viết sách mà không tập trung vào chủ đề đó.
Mai MítNếu được hỏi về một nhận xét chung cho cuốn sách này, mình sẽ trả lời đây là 'a different nguyễn nhật ánh'.
Về nội dung, câu chuyện xoay quanh cuộc sống cậu bé tên Tèo, một đứa bé lớn lên trong hoàn cảnh bất hạnh. Từ bé, cậu đã không có cha và bị mẹ bỏ rơi, được nhận nuôi lớn bởi gia đình cậu của mình để rồi qua một tai nạn, cột sống của cậu bị tổn thương và cậu chỉ nằm một chỗ kể từ đó. Với một cậu bé 8 tuổi, tưởng chừng tất cả những điều trên sẽ khiến cậu trở nên buồn tủi, căm ghét, hờn giận, thì ngược lại tâm hồn cậu bé lại luôn trong sáng, lạc quan và tràn đầy niềm tin vào cuộc sống. Với sở thích nhìn ngắm bầu trời, Tạo có trí tưởng tượng phong phú đến kì lạ. Cậu tin vào những tiên nữ, rằng những sinh vật nhỏ bé đó vẫn luôn tồn tại và vẫn nâng đỡ chúng ta khi ta cần, và cậu nhìn thấy được sự sinh động, đẹp đẽ kể cả trong những thứ bình thường nhất như bức tường hay sáp nến. Cũng từ đó mà cậu, lúc nằm liệt một chỗ hay lúc có thể đứng dậy chạy nhảy bình thường, vẫn luôn truyền cảm hứng và lan tỏa sự tích cực, niềm vui và hạnh phúc đến với mọi người xung quanh. Sách của bác Ánh đa số kể nhiều về tình yêu tuổi mới lớn cũng như sự 'trong sáng, ngây thơ' của những 'người tình', lâu rồi mới thấy bác viết sách mà không tập trung vào chủ đề đó.
SilverSoulTôi đã đọc cuốn này trước đây, vì khá hay nên tôi quyết định mua bìa cứng về làm quà tặng thằng em. Cậu bé xoay quang Tèo, với tâm hồn lạc quan yêu đời đã xua tan đi những mệt nhọc mà chúng ta đang phải đối mặt hằng ngày. Theo tôi thấy, khi đọc cuốn sách này xong, cảm thấy mình sống chậm lại một chút: biết quan tâm đến người khác nhiều hơn, biết trân trọng những điều tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn,.. Những điều ấy không phải ai cũng cũng nhìn thấy được nhưng nhờ có cuốn" Làm bạn với bầu trời" mà ta hiểu rõ hơn về chúng. Cuộc sống tuy có vẻ rất khó khăn tuy nhiên không vì thế mà bỏ cuộc, cuộc sống có nhiều điều không lường trước được, cái cách mà Tèo nhìn nhận thế giới cũng như vậy, đầy lòng bao dung! Tiếp theo,tôi muốn nói đến các nhân vật trong truyện, tất cả đều rất riêng biệt nhưng lại có một sự thống nhất nào ấy. Nói chung là sách của Nguyễn Nhật Ánh rất tuyệt, gợi lại cho chúng ta rất nhiều tuổi thơ mà có lẽ chúng ta đã vô tình quên đi do cuộc sống bộn bề, nhiều lo âu này.
Đặng Anh Thư Có lẽ đây là cuốn mình thích nhất trong số những cuốn truyện mới của bác Ánh.
Nhân vật Tèo của câu chuyện được miêu tả là một cậu nhóc với những đức tính vô cùng lương thiện và tốt đẹp. Đấy là một hình tượng trẻ con thuần khiết đến độ không giống với bất kỳ đứa trẻ con đồng trang lứa nào. Trong thế giới của Tèo dường như mọi thứ rất đơn giản và tươi đẹp, "chỉ cần có lòng tốt, người ta có thể làm được tất cả". Đến đoạn gần cuối, khi Tèo được đưa lên thành phố chữa trị, tôi đã nghĩ hẳn câu chuyện sẽ có một sad ending cho cậu bé. Bởi lẽ tôi cho rằng, cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng, và nếu mọi chuyện đều thật sự diễn ra một cách tốt đẹp nhất thì phải chăng lại trở nên phi thực tế. Và đến khi chú Vịnh trở về cùng dãy băng tang, tôi đã thở ra: Ừ thì rốt cuộc chính là như vậy. Thế nhưng thằng Tèo không chết. Cậu nhóc trở lại, hoạt bát và vẫn lương thiện như cũ. Một tương lai ấm áp mở ra cho Tèo khi mọi chuyện dần trở nên tốt đẹp hơn. Cũng phải, bởi chẳng phải văn chương chú Ánh là dành cho trẻ em hay sao.
Nhưng dẫu vậy thì bác lại đưa mọi người đến với một kiểu cổ tích mà hiện thực chỉ có thể chấp nhận một cách khập khiểng.
#làm_bạn_với_bầu_trời
#nguyễn_nhật_ánh
SơnTác phẩm đem lại sự lạc quan, yêu cuộc sống dành cho người đọc. Lần này Nguyễn Nhật Ánh còn mở rộng câu chuyện ra với cách hành xử của người lớn khiến cho người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đó là cách hành xử của cô Hạnh, mẹ ruột Tèo, đến người mà Tèo gọi là bố chính là bác mình, đến chú Vịnh. Không còn là câu chuyện của trẻ con nữa, hơn tất cả đây là câu chuyện về chính những lỗi lầm của người lớn khi mẹ của Tèo trót mang thai với một người nhưng lại đem con mình cho chị dâu nuôi, khiến cho anh trai hiểu lầm chị dâu và đối xử không tốt với cháu mình, đến khi nhận ra sai lầm của mình suốt 8 năm qua thì lại gây tai nạn cho cháu mình.
Hữu QuýTôi đã đọc cuốn này trước đây, vì khá hay nên tôi quyết định mua bìa cứng về làm quà tặng thằng em. Cậu bé xoay quang Tèo, với tâm hồn lạc quan yêu đời đã xua tan đi những mệt nhọc mà chúng ta đang phải đối mặt hằng ngày. Theo tôi thấy, khi đọc cuốn sách này xong, cảm thấy mình sống chậm lại một chút: biết quan tâm đến người khác nhiều hơn, biết trân trọng những điều tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn,.. Những điều ấy không phải ai cũng cũng nhìn thấy được nhưng nhờ có cuốn" Làm bạn với bầu trời" mà ta hiểu rõ hơn về chúng. Cuộc sống tuy có vẻ rất khó khăn tuy nhiên không vì thế mà bỏ cuộc, cuộc sống có nhiều điều không lường trước được, cái cách mà Tèo nhìn nhận thế giới cũng như vậy, đầy lòng bao dung! Tiếp theo,tôi muốn nói đến các nhân vật trong truyện, tất cả đều rất riêng biệt nhưng lại có một sự thống nhất nào ấy. Nói chung là sách của Nguyễn Nhật Ánh rất tuyệt, gợi lại cho chúng ta rất nhiều tuổi thơ mà có lẽ chúng ta đã vô tình quên đi do cuộc sống bộn bề, nhiều lo âu này.
Tiểu NguyễnLần này Nguyễn Nhật Ánh còn mở rộng câu chuyện ra với cách hành xử của người lớn khiến cho người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đó là cách hành xử của cô Hạnh, mẹ ruột Tèo, đến người mà Tèo gọi là bố chính là bác mình, đến chú Vịnh. Không còn là câu chuyện của trẻ con nữa, hơn tất cả đây là câu chuyện về chính những lỗi lầm của người lớn khi mẹ của Tèo trót mang thai với một người nhưng lại đem con mình cho chị dâu nuôi, khiến cho anh trai hiểu lầm chị dâu và đối xử không tốt với cháu mình, đến khi nhận ra sai lầm của mình suốt 8 năm qua thì lại gây tai nạn cho cháu mình.