hoàng việtChưa bao giờ tôi được trải qua nỗi đau khi người thân yêu nhất của mình qua đời cận kề đến thế. Nghe nhan đề có vẻ lãng mạn, đọc tóm tắt nội dung cứ nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm nam nữ hay một câu chuyện về việc sống hết mình hay gì đó… Không, hoàn toàn trái ngược với những gì tôi đã từng nghĩ. Ở câu chuyện này, bạn sẽ được đọc những câu văn dài miên man tưởng chừng như không có hồi kết. Bỏ qua tất cả những gì gọi là ngữ pháp, chuẩn mực, mỗi lời tác giả thốt ra cũng như một lần lấy hơi, nói cho bằng hết những gì đang chảy trôi trong tâm can trí óc mà không có sự ngắt quãng. Điều đó buộc người đọc phải tập trung đến nhường nào, bởi khi bạn bị ngắt quãng, khi bạn bỏ dở thì ngay lúc bạn bắt đầu đọc tiếp, thật khó để kéo cảm xúc trở lại, thật khó để bắt nhịp với những gì diễn ra trước đó. Vì thế lời khuyên của tôi cho bạn khi đọc cuốn này là, hãy đọc liền mạch và thật kiên nhẫn. Tác giả có những liên tưởng và ví von rất thú vị, giàu tính biểu tượng. Tuy vậy vẫn sẽ dễ gây cảm giác lan man và khó hiểu bởi câu văn được viết liền và nối tiếp, ít tạo khoảng ngưng cho người đọc nên sẽ kén người đọc một chút đấy. Đôi đoạn khi đọc cuốn này khá nản cũng chính bởi lý do đó. Bù lại, nếu bạn đã chọn đi con đường kiên nhẫn, bạn sẽ có cơ hội đắm chìm vào tâm tư, tình cảm, sự lựa chọn của những người xung quanh Simon. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng cuộc sống đầy đam mê, tình yêu và sự tươi trẻ của cậu. Trải qua một tuổi 19 mà chả có gì gọi là thành tựu ghê gớm hay có gì quá lớn lao, hết sức bình thường thôi nhưng ngay với những cái không thể bình thường hơn đó tại thời điểm chết chóc ấy lại quý giá đến thế. Phải chăng khi con người ta không còn có khả năng làm điều gì nữa, họ mới trân trọng những điều cho dù cỏn con đó. Vậy là Simon đã bỏ lại những con sóng lừng, gia đình yêu thương, Juliette yêu dấu… để bước qua một bên cuộc đời bí ẩn hơn.Nhưng điều ấn tượng nhất trong cuốn truyện này không chỉ dừng lại ở những bối cảnh, sự miêu tả ví von giàu hình ảnh hay những quyết định mang nặng nỗi đau của bố mẹ Simon khi quyết định hiến tạng của cậu, điều ấn tượng nhất ở đây lại thuộc về ê kíp phẫu thuật, từ những con người không thân không thích, không một sợi dây liên kết máu mủ. Mà họ, đơn thuần là những y tá, bác sĩ mang tác phong chuyên nghiệp, thành tâm, chân thật, kính cẩn trước thân thể Simon, trước quyết định quý hóa của bố mẹ cậu, điều sẽ cứu sống rất nhiều con người. Những con người mà họ dẹp qua một bên cuộc sống riêng của bản thân mình, chạy ngay tới khi được triệu tập, ân cần với người nhà đang đau khổ, lựa chọn từng từ ngữ đến truyền đạt tin dữ hay để dẫn dắt người thân còn chưa chấp nhận được sự thật phũ phàng ấy đến những câu hỏi, lựa chọn buộc họ phải đưa ra, càng sớm càng tốt. Tất cả guồng quay ấy chỉ vận hành trong vỏn vẹn 24h. 24h trôi qua cảm giác chậm rãi đau đớn như dao cứa cũng có mà dồn dập, vội vàng, khẩn trương cũng có. Chỉ 24h vẫn đủ để tác giả khắc họa một phần cơ bản cuộc sống của những y bác sĩ tham gia vào quá trình hiến tạng ấy, để người đọc hình dung ra họ là ai, họ làm công việc này với tâm thế như thế nào, và sự nhìn nhận của họ đối với Simon, như một dũng sĩ quả cảm tử nạn vẻ vang làm sao, nâng niu thân thể cậu ấy dù là trước hay sau hiến tạng như thế nào. Đọc xong cuốn truyện này tôi thấy sự sống mong manh lắm. Nó đầy bất ngờ. Sẽ chẳng ai có thể phòng bị cho bất kỳ tình huống nào ập đến. Chúng ta chỉ có thể chuẩn bị một phần nào đó, trong phạm vi chúng ta kiểm soát được, do chúng ta chủ động được. Bởi vậy hãy luôn cố gắng, tìm kiếm cho cuộc sống của mình một ý nghĩa, nhiều tình yêu, lấp đầy nó, đừng để phí hoài.
nhungChưa bao giờ tôi được trải qua nỗi đau khi người thân yêu nhất của mình qua đời cận kề đến thế. Nghe nhan đề có vẻ lãng mạn, đọc tóm tắt nội dung cứ nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm nam nữ hay một câu chuyện về việc sống hết mình hay gì đó… Không, hoàn toàn trái ngược với những gì tôi đã từng nghĩ. Ở câu chuyện này, bạn sẽ được đọc những câu văn dài miên man tưởng chừng như không có hồi kết. Bỏ qua tất cả những gì gọi là ngữ pháp, chuẩn mực, mỗi lời tác giả thốt ra cũng như một lần lấy hơi, nói cho bằng hết những gì đang chảy trôi trong tâm can trí óc mà không có sự ngắt quãng. Điều đó buộc người đọc phải tập trung đến nhường nào, bởi khi bạn bị ngắt quãng, khi bạn bỏ dở thì ngay lúc bạn bắt đầu đọc tiếp, thật khó để kéo cảm xúc trở lại, thật khó để bắt nhịp với những gì diễn ra trước đó. Vì thế lời khuyên của tôi cho bạn khi đọc cuốn này là, hãy đọc liền mạch và thật kiên nhẫn. Tác giả có những liên tưởng và ví von rất thú vị, giàu tính biểu tượng. Tuy vậy vẫn sẽ dễ gây cảm giác lan man và khó hiểu bởi câu văn được viết liền và nối tiếp, ít tạo khoảng ngưng cho người đọc nên sẽ kén người đọc một chút đấy. Đôi đoạn khi đọc cuốn này khá nản cũng chính bởi lý do đó. Bù lại, nếu bạn đã chọn đi con đường kiên nhẫn, bạn sẽ có cơ hội đắm chìm vào tâm tư, tình cảm, sự lựa chọn của những người xung quanh Simon. Bạn sẽ được chiêm ngưỡngcuộc sống đầy đam mê, tình yêu và sự tươi trẻ của cậu. Trải qua một tuổi 19 mà chả có gì gọi là thành tựu ghê gớm hay có gì quá lớn lao, hết sức bình thường thôi nhưng ngay với những cái không thể bình thường hơn đó tại thời điểm chết chóc ấy lại quý giá đến thế. Phải chăng khi con người ta không còn có khả năng làm điều gì nữa, họ mới trân trọng những điều cho dù cỏn con đó. Vậy là Simon đã bỏ lại những con sóng lừng, gia đình yêu thương, Juliette yêu dấu… để bước qua một bên cuộc đời bí ẩn hơn.
Mai MítChưa bao giờ tôi được trải qua nỗi đau khi người thân yêu nhất của mình qua đời cận kề đến thế. Nghe nhan đề có vẻ lãng mạn, đọc tóm tắt nội dung cứ nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm nam nữ hay một câu chuyện về việc sống hết mình hay gì đó… Không, hoàn toàn trái ngược với những gì tôi đã từng nghĩ.Ở câu chuyện này, bạn sẽ được đọc những câu văn dài miên man tưởng chừng như không có hồi kết. Bỏ qua tất cả những gì gọi là ngữ pháp, chuẩn mực, mỗi lời tác giả thốt ra cũng như một lần lấy hơi, nói cho bằng hết những gì đang chảy trôi trong tâm can trí óc mà không có sự ngắt quãng. Điều đó buộc người đọc phải tập trung đến nhường nào, bởi khi bạn bị ngắt quãng, khi bạn bỏ dở thì ngay lúc bạn bắt đầu đọc tiếp, thật khó để kéo cảm xúc trở lại, thật khó để bắt nhịp với những gì diễn ra trước đó. Vì thế lời khuyên của tôi cho bạn khi đọc cuốn này là, hãy đọc liền mạch và thật kiên nhẫn.Tác giả có những liên tưởng và ví von rất thú vị, giàu tính biểu tượng. Tuy vậy vẫn sẽ dễ gây cảm giác lan man và khó hiểu bởi câu văn được viết liền và nối tiếp, ít tạo khoảng ngưng cho người đọc nên sẽ kén người đọc một chút đấy. Đôi đoạn khi đọc cuốn này khá nản cũng chính bởi lý do đó.Bù lại, nếu bạn đã chọn đi con đường kiên nhẫn, bạn sẽ có cơ hội đắm chìm vào tâm tư, tình cảm, sự lựa chọn của những người xung quanh Simon. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng cuộc sống đầy đam mê, tình yêu và sự tươi trẻ của cậu. Trải qua một tuổi 19 mà chả có gì gọi là thành tựu ghê gớm hay có gì quá lớn lao, hết sức bình thường thôi nhưng ngay với những cái không thể bình thường hơn đó tại thời điểm chết chóc ấy lại quý giá đến thế. Phải chăng khi con người ta không còn có khả năng làm điều gì nữa, họ mới trân trọng những điều cho dù cỏn con đó. Vậy là Simon đã bỏ lại những con sóng lừng, gia đình yêu thương, Juliette yêu dấu… để bước qua một bên cuộc đời bí ẩn hơn.
Minh MinhMột câu chuyện xúc động về một " chuyến phiêu lưu tràn đầy rừng cảm của một con tim " , " sự kết nối kì lạ giữa hai con người", hay nói một cách khoa học thì đây là một ca ghép tim - một thành tựu lớn của nền y học hiện đại. Một chành trai Simon Limbres tuổi mới 19 đầy trẻ trung và sức sống , bỗng gặp tai nạn : trên đường về nhà sau một chuyến đi lướt sóng, cậu gặp tai nạn. Sau đó, tuy được đưa ngay vào bệnh viện nhưng không cứu kịp. Cậu được chẩn đoán là chết não , nhưng kì lạ thay trái tim cậu vẫn đập, giây phút ấy , tôi đã nghĩ rằng, phải chăng trái tim đầy nhựa sống ấy không cam chịu cái chết , vẫn khao khát được sống và tận hưởng cuộc sống tốt đẹp này. Từ đó, trái tim đầy sức sống, dám chống lại thần chết ấy đã có một cuộc đời mới khi chuyển từ lồng ngực của Simon Limbres sang Claire, một phụ nữ mà cuộc đời đang thật mong manh với căn bệnh ở tim. Trái tim đó như đã vượt qua khỏi sức mạnh của thân xác , để sống mãi với những tình yêu và cảm xúc cháy bỏng.
Bảo BảoMình bắt đầu năm mới bằng việc đọc một cuốn sách có bìa rực rỡ thế này, mong cả năm cũng sẽ luôn rực rỡ như vậy.Câu chuyện trong “Khi trái tim còn đập” diễn ra theo đúng như nghĩa đen của tựa đề cuốn sách này. Simon Limber - một chàng trai 19 tuổi đam mê cháy bỏng với bộ môn lướt sóng, bị tai nạn giao thông nghiêm trọng. Các bác sĩ đã chẩn đoán cậu bị chết não, mặc dù tim vẫn còn đập. Claire Méjan - một phụ nữ 51 tuổi bị mắc bệnh viêm cơ tim và đang phải điều trị, cách chữa trị duy nhất là phải ghép tim mới vì bệnh tình của bà đã ở mức trầm trọng.Cuốn sách là hành trình của trái tim từ khi còn đập rộn ràng trong lồng ngực của Simon cho tới lúc nằm trong cơ thể mới là Claire và khẽ rung những nhịp đập đầu tiên, được tác giả viết nên bằng những câu văn dài (nhiều đoạn rất dài mới có một dấu chấm cuối câu) như một trái tim phải đập liên hồi để duy trì sự sống. Bên cạnh đó, những suy nghĩ tâm tư với nhiều trạng thái cảm xúc của cha mẹ Simon cùng các bác sĩ phẫu thuật, y tá... - những người có liên quan trực tiếp đến ca ghép tim này cũng đem lại nhiều cảm xúc cho mình. Thực sự mình đã khá hồi hộp khi đọc đoạn tác giả miêu tả chi tiết ca phẫu thuật ghép tim, cảm giác như mình cũng đang có mặt ở đó vậy. Với việc đề cập đến vấn đề hiến tạng, qua đó một người sau khi chết nhưng có thể vẫn giúp rất nhiều người khác tiếp tục được sống, cuốn sách thực sự mang lại rất nhiều cảm xúc về cuộc sống, về tình yêu cho mình.
Khánh VyChưa bao giờ tôi được trải qua nỗi đau khi người thân yêu nhất của mình qua đời cận kề đến thế. Nghe nhan đề có vẻ lãng mạn, đọc tóm tắt nội dung cứ nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm nam nữ hay một câu chuyện về việc sống hết mình hay gì đó… Không, hoàn toàn trái ngược với những gì tôi đã từng nghĩ.
Ở câu chuyện này, bạn sẽ được đọc những câu văn dài miên man tưởng chừng như không có hồi kết. Bỏ qua tất cả những gì gọi là ngữ pháp, chuẩn mực, mỗi lời tác giả thốt ra cũng như một lần lấy hơi, nói cho bằng hết những gì đang chảy trôi trong tâm can trí óc mà không có sự ngắt quãng. Điều đó buộc người đọc phải tập trung đến nhường nào, bởi khi bạn bị ngắt quãng, khi bạn bỏ dở thì ngay lúc bạn bắt đầu đọc tiếp, thật khó để kéo cảm xúc trở lại, thật khó để bắt nhịp với những gì diễn ra trước đó. Vì thế lời khuyên của tôi cho bạn khi đọc cuốn này là, hãy đọc liền mạch và thật kiên nhẫn.
Tác giả có những liên tưởng và ví von rất thú vị, giàu tính biểu tượng. Tuy vậy vẫn sẽ dễ gây cảm giác lan man và khó hiểu bởi câu văn được viết liền và nối tiếp, ít tạo khoảng ngưng cho người đọc nên sẽ kén người đọc một chút đấy. Đôi đoạn khi đọc cuốn này khá nản cũng chính bởi lý do đó.
Bù lại, nếu bạn đã chọn đi con đường kiên nhẫn, bạn sẽ có cơ hội đắm chìm vào tâm tư, tình cảm, sự lựa chọn của những người xung quanh Simon. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng cuộc sống đầy đam mê, tình yêu và sự tươi trẻ của cậu. Trải qua một tuổi 19 mà chả có gì gọi là thành tựu ghê gớm hay có gì quá lớn lao, hết sức bình thường thôi nhưng ngay với những cái không thể bình thường hơn đó tại thời điểm chết chóc ấy lại quý giá đến thế. Phải chăng khi con người ta không còn có khả năng làm điều gì nữa, họ mới trân trọng những điều cho dù cỏn con đó. Vậy là Simon đã bỏ lại những con sóng lừng, gia đình yêu thương, Juliette yêu dấu… để bước qua một bên cuộc đời bí ẩn hơn.
Tiểu NguyễnDù là một cuốn sách về chủ đề y khoa nhưng Maylis De Kerangal đã xuất sắc đem lại cho người đọc những cảm nhận đắt giá và ý nghĩa của cuộc sống. Trái tim không đơn thuần là một bộ phận của cơ thể, một “cái bơm” co bóp gần một trăm nghìn lần mỗi ngày và mỗi phút lưu chuyển tận năm lít máu, mà còn là biểu tượng của sự sống, hy vọng và tình yêu. Gần 300 trang sách được tác giả viết dưới ngôi kể thứ ba, câu văn vô cùng dài, các vế ngăn cách bởi dấu phẩy giúp minh họa cường độ sự kiện; lời nói, suy nghĩ, trạng thái nhân vật đan cài với nhau, đóng vai trò trần thuật cho câu chuyện, lồng ghép với đó vài đánh giá của chính tác giả về nhân vật. Cách viết này của nữ nhà văn đi sâu vào diễn biến tâm lý phức tạp, chân thật của những người còn sống khi phải đưa ra những quyết định sống còn. Với bố mẹ của Simon, trước sự thật đau đớn ấy, mình như trực tiếp chứng kiến sự sợ hãi, hoảng loạn, tuyệt vọng đến nghẹt thở khi phải nắm bắt ý nghĩa của việc chết não và chấp nhận sự không hoàn thiện thể xác sau khi chết để cứu lấy những cuộc đời khác.
Obook EditorMột câu chuyện xúc động về một " chuyến phiêu lưu tràn đầy rừng cảm của một con tim " , " sự kết nối kì lạ giữa hai con người", hay nói một cách khoa học thì đây là một ca ghép tim - một thành tựu lớn của nền y học hiện đại. Một chành trai Simon Limbres tuổi mới 19 đầy trẻ trung và sức sống , bỗng gặp tai nạn : trên đường về nhà sau một chuyến đi lướt sóng, cậu gặp tai nạn. Sau đó, tuy được đưa ngay vào bệnh viện nhưng không cứu kịp. Cậu được chẩn đoán là chết não , nhưng kì lạ thay trái tim cậu vẫn đập, giây phút ấy , tôi đã nghĩ rằng, phải chăng trái tim đầy nhựa sống ấy không cam chịu cái chết , vẫn khao khát được sống và tận hưởng cuộc sống tốt đẹp này. Từ đó, trái tim đầy sức sống, dám chống lại thần chết ấy đã có một cuộc đời mới khi chuyển từ lồng ngực của Simon Limbres sang Claire, một phụ nữ mà cuộc đời đang thật mong manh với căn bệnh ở tim. Trái tim đó như đã vượt qua khỏi sức mạnh của thân xác , để sống mãi với những tình yêu và cảm xúc cháy bỏng.
hoàng việt07/09/2020
Chưa bao giờ tôi được trải qua nỗi đau khi người thân yêu nhất của mình qua đời cận kề đến thế. Nghe nhan đề có vẻ lãng mạn, đọc tóm tắt nội dung cứ nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm nam nữ hay một câu chuyện về việc sống hết mình hay gì đó… Không, hoàn toàn trái ngược với những gì tôi đã từng nghĩ. Ở câu chuyện này, bạn sẽ được đọc những câu văn dài miên man tưởng chừng như không có hồi kết. Bỏ qua tất cả những gì gọi là ngữ pháp, chuẩn mực, mỗi lời tác giả thốt ra cũng như một lần lấy hơi, nói cho bằng hết những gì đang chảy trôi trong tâm can trí óc mà không có sự ngắt quãng. Điều đó buộc người đọc phải tập trung đến nhường nào, bởi khi bạn bị ngắt quãng, khi bạn bỏ dở thì ngay lúc bạn bắt đầu đọc tiếp, thật khó để kéo cảm xúc trở lại, thật khó để bắt nhịp với những gì diễn ra trước đó. Vì thế lời khuyên của tôi cho bạn khi đọc cuốn này là, hãy đọc liền mạch và thật kiên nhẫn. Tác giả có những liên tưởng và ví von rất thú vị, giàu tính biểu tượng. Tuy vậy vẫn sẽ dễ gây cảm giác lan man và khó hiểu bởi câu văn được viết liền và nối tiếp, ít tạo khoảng ngưng cho người đọc nên sẽ kén người đọc một chút đấy. Đôi đoạn khi đọc cuốn này khá nản cũng chính bởi lý do đó. Bù lại, nếu bạn đã chọn đi con đường kiên nhẫn, bạn sẽ có cơ hội đắm chìm vào tâm tư, tình cảm, sự lựa chọn của những người xung quanh Simon. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng cuộc sống đầy đam mê, tình yêu và sự tươi trẻ của cậu. Trải qua một tuổi 19 mà chả có gì gọi là thành tựu ghê gớm hay có gì quá lớn lao, hết sức bình thường thôi nhưng ngay với những cái không thể bình thường hơn đó tại thời điểm chết chóc ấy lại quý giá đến thế. Phải chăng khi con người ta không còn có khả năng làm điều gì nữa, họ mới trân trọng những điều cho dù cỏn con đó. Vậy là Simon đã bỏ lại những con sóng lừng, gia đình yêu thương, Juliette yêu dấu… để bước qua một bên cuộc đời bí ẩn hơn.Nhưng điều ấn tượng nhất trong cuốn truyện này không chỉ dừng lại ở những bối cảnh, sự miêu tả ví von giàu hình ảnh hay những quyết định mang nặng nỗi đau của bố mẹ Simon khi quyết định hiến tạng của cậu, điều ấn tượng nhất ở đây lại thuộc về ê kíp phẫu thuật, từ những con người không thân không thích, không một sợi dây liên kết máu mủ. Mà họ, đơn thuần là những y tá, bác sĩ mang tác phong chuyên nghiệp, thành tâm, chân thật, kính cẩn trước thân thể Simon, trước quyết định quý hóa của bố mẹ cậu, điều sẽ cứu sống rất nhiều con người. Những con người mà họ dẹp qua một bên cuộc sống riêng của bản thân mình, chạy ngay tới khi được triệu tập, ân cần với người nhà đang đau khổ, lựa chọn từng từ ngữ đến truyền đạt tin dữ hay để dẫn dắt người thân còn chưa chấp nhận được sự thật phũ phàng ấy đến những câu hỏi, lựa chọn buộc họ phải đưa ra, càng sớm càng tốt. Tất cả guồng quay ấy chỉ vận hành trong vỏn vẹn 24h. 24h trôi qua cảm giác chậm rãi đau đớn như dao cứa cũng có mà dồn dập, vội vàng, khẩn trương cũng có. Chỉ 24h vẫn đủ để tác giả khắc họa một phần cơ bản cuộc sống của những y bác sĩ tham gia vào quá trình hiến tạng ấy, để người đọc hình dung ra họ là ai, họ làm công việc này với tâm thế như thế nào, và sự nhìn nhận của họ đối với Simon, như một dũng sĩ quả cảm tử nạn vẻ vang làm sao, nâng niu thân thể cậu ấy dù là trước hay sau hiến tạng như thế nào. Đọc xong cuốn truyện này tôi thấy sự sống mong manh lắm. Nó đầy bất ngờ. Sẽ chẳng ai có thể phòng bị cho bất kỳ tình huống nào ập đến. Chúng ta chỉ có thể chuẩn bị một phần nào đó, trong phạm vi chúng ta kiểm soát được, do chúng ta chủ động được. Bởi vậy hãy luôn cố gắng, tìm kiếm cho cuộc sống của mình một ý nghĩa, nhiều tình yêu, lấp đầy nó, đừng để phí hoài.