MiCó ai còn tin “một túp lều tranh hai trái tim vàng”?
Có ai còn tin tình yêu chính là chân ái trời đất không thể chuyển rời?
Ai tin thì tin chứ Nhậm Đạm Ngọc không tin!
…
Nhậm Đạm Ngọc là cô gái thiên thần, đang ở cái độ tuổi đôi mươi đẹp đẽ nhất. Nàng trong sáng, thuần khiết, lại dịu dàng, nhã nhặn, điễm tĩnh như một viên ngọc, liếc nàng một lần thôi cũng đủ thương nhớ cả đoạn đường dài.
Nàng ôm giấc mộng đổi đời một mình đến Thượng Hải ứng thí sau khi đọc được mẩu quảng cáo kén vợ của một “đại tỉ phú”. Ngoại hình xuất sắc, phong thái thanh cao như những nàng tiểu thư đài các thực thụ, cộng thêm sự thông minh, linh hoạt, mọi thứ tưởng như chẳng có mấy khó khăn đối với nàng trong cuộc chiến tài sắc ấy. Thế nhưng, người tính không bằng trời tính!
Hà Duy - anh chàng luật sư trẻ tuổi được đại tỉ phú Tào Lợi Hồng thuê riêng để làm giám khảo cuộc thi kén vợ cho mình đã phải lòng Nhậm Đạm Ngọc từ những lần đầu gặp gỡ. Chàng miệt mài ở nơi đô thị ấy làm công việc của mình, sống cuộc sống của mình, tương tư, mong nhớ Nhậm Đạm Ngọc mà đôi lần quên mất bản thân còn đứa con trai bốn tuổi ở quê đang sống cùng cha mẹ đã già.
Ông trời ban cho Nhậm Đạm Ngọc và Hà Duy cái nhân duyên gặp gỡ, rồi giữa họ đã nảy sinh những tình cảm mạnh liệt nhất. Nhưng sau cùng lại lấy đi từ nơi họ nhiều điều khác. Ai mà không đau đớn, day dứt cho được
Tiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Thứ vật chất ấy đã vô tình che lấp đi những yêu thương chân thành, khiến con người ta nảy sinh những toan tính, sự đố kỵ, quên mất mình là ai… Nhậm Đạm Ngọc cũng vì nó mà đánh mất bản thân, mất đi cả cái trong trắng của cô gái đôi mươi, nàng biết bao lần tổn thương người yêu mình, chối bỏ tình cảm trong lòng, tìm đủ cách chỉ để mong được lòng nhà đại tỉ phú. Hà Duy cũng vì nó mà hy sinh hết lần đến lần khác, nén lại những yêu thương đối với cô gái thiên thần anh hết mực cưng chiều ấy, nguyện theo ý nàng mà tác hợp, để người mình yêu về nơi tình địch chỉ vì đã lỡ tay kí với nàng bản hợp đồng trị giá 3 triệu nếu giúp nàng thành công.
Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người ta đã nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình.
Vẫn cái nét buồn buồn trong từng câu chữ, vẫn cái nét thê thương trong cả câu chuyện, nhưng “Thiên thần sa ngã” của Tào Đình lại không hề nhuộm màu “cũ kỹ”. “Thiên thần sa ngã” đã viết một cách chân thực cuộc sống nơi Thương Hải phồn hoa, viết về một giấc mơ mà ai cũng liều mình để đổi lấy. Để rồi cho đến cuối cùng ai mới là người nhận ra “Đơn giản mới là cuộc sống, đơn giản mới có hạnh phúc”.
KenTình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động, thế nhưng tình yêu ấy lại lỡ cuốn lẫn vào những mưu mô tranh đoạt, nên thua dưới sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình. Lấy hạnh phúc của bản thân làm tiền cược cho danh vọng, dùng tình yêu làm thế chấp cho những chuỗi ngày giàu sang. Đến khi mất hết tất cả mới nhận ra thứ gì mới là quan trọng nhất.
Bảo BảoMột cuốn sách ngọt ngào phù hợp với các bạn đang ở độ tuổi thanh xuân. Gấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh. Tiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng.
LinhĐây là một cuốn sách ngọt ngào phù hợp với các bạn đang ở độ tuổi thanh xuân. Gấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh. Tiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng.
nhu quynhhTiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Thứ vật chất ấy đã vô tình che lấp đi những yêu thương chân thành, khiến con người ta nảy sinh những toan tính, sự đố kỵ, quên mất mình là ai… Nhậm Đạm Ngọc cũng vì nó mà đánh mất bản thân, mất đi cả cái trong trắng của cô gái đôi mươi, nàng biết bao lần tổn thương người yêu mình, chối bỏ tình cảm trong lòng, tìm đủ cách chỉ để mong được lòng nhà đại tỉ phú. Hà Duy cũng vì nó mà hy sinh hết lần đến lần khác, nén lại những yêu thương đối với cô gái thiên thần anh hết mực cưng chiều ấy, nguyện theo ý nàng mà tác hợp, để người mình yêu về nơi tình địch chỉ vì đã lỡ tay kí với nàng bản hợp đồng trị giá 3 triệu nếu giúp nàng thành công. Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người ta đã nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình. Vẫn cái nét buồn buồn trong từng câu chữ, vẫn cái nét thê thương trong cả câu chuyện, nhưng “Thiên thần sa ngã” của Tào Đình lại không hề nhuộm màu “cũ kỹ”. “Thiên thần sa ngã” đã viết một cách chân thực cuộc sống nơi Thương Hải phồn hoa, viết về một giấc mơ mà ai cũng liều mình để đổi lấy. Để rồi cho đến cuối cùng ai mới là người nhận ra “Đơn giản mới là cuộc sống, đơn giản mới có hạnh phúc”. !!!
như quỳnhTiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Thứ vật chất ấy đã vô tình che lấp đi những yêu thương chân thành, khiến con người ta nảy sinh những toan tính, sự đố kỵ, quên mất mình là ai… Nhậm Đạm Ngọc cũng vì nó mà đánh mất bản thân, mất đi cả cái trong trắng của cô gái đôi mươi, nàng biết bao lần tổn thương người yêu mình, chối bỏ tình cảm trong lòng, tìm đủ cách chỉ để mong được lòng nhà đại tỉ phú. Hà Duy cũng vì nó mà hy sinh hết lần đến lần khác, nén lại những yêu thương đối với cô gái thiên thần anh hết mực cưng chiều ấy, nguyện theo ý nàng mà tác hợp, để người mình yêu về nơi tình địch chỉ vì đã lỡ tay kí với nàng bản hợp đồng trị giá 3 triệu nếu giúp nàng thành công. Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người ta đã nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình. Vẫn cái nét buồn buồn trong từng câu chữ, vẫn cái nét thê thương trong cả câu chuyện, nhưng “Thiên thần sa ngã” của Tào Đình lại không hề nhuộm màu “cũ kỹ”. “Thiên thần sa ngã” đã viết một cách chân thực cuộc sống nơi Thương Hải phồn hoa, viết về một giấc mơ mà ai cũng liều mình để đổi lấy. Để rồi cho đến cuối cùng ai mới là người nhận ra “Đơn giản mới là cuộc sống, đơn giản mới có hạnh phúc”.
Hoang HaTiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Thứ vật chất ấy đã vô tình che lấp đi những yêu thương chân thành, khiến con người ta nảy sinh những toan tính, sự đố kỵ, quên mất mình là ai…
Nhậm Đạm Ngọc cũng vì nó mà đánh mất bản thân, mất đi cả cái trong trắng của cô gái đôi mươi, nàng biết bao lần tổn thương người yêu mình, chối bỏ tình cảm trong lòng, tìm đủ cách chỉ để mong được lòng nhà đại tỉ phú. Hà Duy cũng vì nó mà hy sinh hết lần đến lần khác, nén lại những yêu thương đối với cô gái thiên thần anh hết mực cưng chiều ấy, nguyện theo ý nàng mà tác hợp, để người mình yêu về nơi tình địch chỉ vì đã lỡ tay kí với nàng bản hợp đồng trị giá 3 triệu nếu giúp nàng thành công.
Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người ta đã nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình. Vẫn cái nét buồn buồn trong từng câu chữ, vẫn cái nét thê thương trong cả câu chuyện, nhưng “Thiên thần sa ngã” của Tào Đình lại không hề nhuộm màu “cũ kỹ”. “Thiên thần sa ngã” đã viết một cách chân thực cuộc sống nơi Thương Hải phồn hoa, viết về một giấc mơ mà ai cũng liều mình để đổi lấy. Để rồi cho đến cuối cùng ai mới là người nhận ra
“Đơn giản mới là cuộc sống, đơn giản mới có hạnh phúc”.
ThưĐây là một cuốn sách ngọt ngào phù hợp với các bạn đang ở độ tuổi thanh xuân. Gấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh. Tiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng.
mỹ duyênGấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Bao nhiêu cảm xúc mà cuốn sách mang lại sẽ khó quên, đọng lại trong lòng tôi. Đây là một cuốn sách mà Boog khó có thể quên. Bằng cách nào đó, một cuốn sách hay như thế này không được nhắc đến thường xuyên, nó luôn nằm trong đợt bán sách, thật không công bằng cho cuốn sách này. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh. !!
TuấnGấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Bao nhiêu cảm xúc mà cuốn sách mang lại sẽ khó quên, đọng lại trong lòng tôi. Đây là một cuốn sách mà Boog khó có thể quên. Bằng cách nào đó, một cuốn sách hay như thế này không được nhắc đến thường xuyên, nó luôn nằm trong đợt bán sách, thật không công bằng cho cuốn sách này. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh.
Tiểu NguyễnGấp cuốn sách, nhưng vẫn cảm thấy xúc động. Bao nhiêu cảm xúc mà cuốn sách mang lại sẽ khó quên, đọng lại trong lòng tôi. Đây là một cuốn sách mà Boog khó có thể quên. Bằng cách nào đó, một cuốn sách hay như thế này không được nhắc đến thường xuyên, nó luôn nằm trong đợt bán sách, thật không công bằng cho cuốn sách này. Tình yêu giống như khi người ta ho, không có cách nào kiểm soát nó. Tình yêu của một người lính Nhật Bản dành cho một cô gái Thái Lan rất đẹp. Ôi, tình yêu đó thật cao quý, thật ngọt ngào. Anh dành tất cả những gì mình có cho cô, kiên nhẫn dịu dàng dù bị "ngược đãi". Tình yêu đó là vô cùng lớn bất chấp hoàn cảnh đối nghịch của hai dân tộc, bất kể ném bom chiến tranh.
Mi21/08/2020
Có ai còn tin “một túp lều tranh hai trái tim vàng”?
Có ai còn tin tình yêu chính là chân ái trời đất không thể chuyển rời?
Ai tin thì tin chứ Nhậm Đạm Ngọc không tin!
…
Nhậm Đạm Ngọc là cô gái thiên thần, đang ở cái độ tuổi đôi mươi đẹp đẽ nhất. Nàng trong sáng, thuần khiết, lại dịu dàng, nhã nhặn, điễm tĩnh như một viên ngọc, liếc nàng một lần thôi cũng đủ thương nhớ cả đoạn đường dài.
Nàng ôm giấc mộng đổi đời một mình đến Thượng Hải ứng thí sau khi đọc được mẩu quảng cáo kén vợ của một “đại tỉ phú”. Ngoại hình xuất sắc, phong thái thanh cao như những nàng tiểu thư đài các thực thụ, cộng thêm sự thông minh, linh hoạt, mọi thứ tưởng như chẳng có mấy khó khăn đối với nàng trong cuộc chiến tài sắc ấy. Thế nhưng, người tính không bằng trời tính!
Hà Duy - anh chàng luật sư trẻ tuổi được đại tỉ phú Tào Lợi Hồng thuê riêng để làm giám khảo cuộc thi kén vợ cho mình đã phải lòng Nhậm Đạm Ngọc từ những lần đầu gặp gỡ. Chàng miệt mài ở nơi đô thị ấy làm công việc của mình, sống cuộc sống của mình, tương tư, mong nhớ Nhậm Đạm Ngọc mà đôi lần quên mất bản thân còn đứa con trai bốn tuổi ở quê đang sống cùng cha mẹ đã già.
Ông trời ban cho Nhậm Đạm Ngọc và Hà Duy cái nhân duyên gặp gỡ, rồi giữa họ đã nảy sinh những tình cảm mạnh liệt nhất. Nhưng sau cùng lại lấy đi từ nơi họ nhiều điều khác. Ai mà không đau đớn, day dứt cho được
Tiền tài, danh vọng luôn là thứ mà con người ta khao khát có được. Thứ vật chất ấy đã vô tình che lấp đi những yêu thương chân thành, khiến con người ta nảy sinh những toan tính, sự đố kỵ, quên mất mình là ai… Nhậm Đạm Ngọc cũng vì nó mà đánh mất bản thân, mất đi cả cái trong trắng của cô gái đôi mươi, nàng biết bao lần tổn thương người yêu mình, chối bỏ tình cảm trong lòng, tìm đủ cách chỉ để mong được lòng nhà đại tỉ phú. Hà Duy cũng vì nó mà hy sinh hết lần đến lần khác, nén lại những yêu thương đối với cô gái thiên thần anh hết mực cưng chiều ấy, nguyện theo ý nàng mà tác hợp, để người mình yêu về nơi tình địch chỉ vì đã lỡ tay kí với nàng bản hợp đồng trị giá 3 triệu nếu giúp nàng thành công.
Tình yêu giữa hai người có biết bao ngọt ngào, ân ái, mặn nồng, cũng có những lúc bình yên đến cảm động đất trời, thế nhưng tình yêu ấy vẫn không thắng được cái sức chói của ánh hào quang danh vọng. Người ta đã nguyện đánh đổi mong một ngày chạm đến cái đỉnh của giàu sang, phú quý mà đánh mất những điều bình dị làm mình hạnh phúc. Ai cũng cho rằng mình hy sinh đủ rồi, ai cũng cho rằng mình xứng đáng có được nhiều hơn hiện tại, để rồi cuối cùng vẫn là tự mình làm tổn thương mình.
Vẫn cái nét buồn buồn trong từng câu chữ, vẫn cái nét thê thương trong cả câu chuyện, nhưng “Thiên thần sa ngã” của Tào Đình lại không hề nhuộm màu “cũ kỹ”. “Thiên thần sa ngã” đã viết một cách chân thực cuộc sống nơi Thương Hải phồn hoa, viết về một giấc mơ mà ai cũng liều mình để đổi lấy. Để rồi cho đến cuối cùng ai mới là người nhận ra “Đơn giản mới là cuộc sống, đơn giản mới có hạnh phúc”.