Binh Duong Caoý kiến cá nhân của mình rằng "Cô gái thứ ba" là tác phẩm tệ nhất trong số các truyện trinh thám của nữ gia Agatha Christie. Truyện kể một cách lê thê, dài dòng, rất rất nhiều chi tiết thừa thải hoặc tung hỏa mù không cần thiết. Một số điều lẽ ra phải được giải thích sâu hơn nữa thì lại không có, thành ra khi đọc xong, dù biết được sự thật nhưng vẫn còn mơ hồ về nhiều thứ. Cả truyện hầu như toàn là Norma nói về những thứ không rõ ràng , nghi hoặc trong đầu mình rồi thì Poirot suy luận vu vơ đi đi lại lại rất mệt mỏi khi đọc ! Nhiều nhân vật cho vào , có lẽ để tung hòa mù , nhưng lại càng làm truyện bị rối và không nhất quán hơn , ví dụ như Sonia , Claudia Reece-Holland ,... Đọc xong cũng không đọng lại được nhiều cho lắm. Mình mua vì muốn sưu tập trọn bộ Agatha Christie nhưng thật sự cuốn sách có nội dung khá tệ
Mai AnnaCÔ GÁI THỨ BA
Tác giả: Agatha Christie
Thể loại: Trinh thám
Vì đây là một trong những tác giả truyện trinh thám mình yêu thích (bà được mệnh danh là “Nữ hoàng truyện trinh thám”), và cũng vì truyện có sự xuất hiện của một trong những nhân vật thám tử mình yêu thích - Hercule Poirot. Nhưng nếu các bạn có đọc đoạn trích sau sách thì câu “rằng cô muốn tham khảo ý kiến của ông về một vụ giết người cô ấy có thể đã gây ra” mới là câu mấu chốt để mình quyết định mua cuốn sách này. Và “Cô gái thứ ba” đã khiến mình thất vọng, phải nói là tràn trề huhu. Mình tự hỏi không biết lúc viết tác phẩm này bà ấy có đang cạn kiệt ý tưởng hay không. Bản dịch dày hơn 300 trang một tí. Mình đọc đến hơn 250 trang vẫn không có gì tiến triển. Và ngài Hercule Poirot đã phải loay hoay với những giả thuyết lặp đi lặp lại trong hơn 250 trang đấy ????
“Cô gái thứ ba” quá lan man, vòng vo, nội dung không có gì đặc sắc (so với mình). Truyện chỉ cao trào ở đoạn kết, và theo mình cái kết bất ngờ này không vớt nổi mạch truyện. Mình tin sẽ có không ít bạn bỏ dở cuốn này.
Cuối cùng thì, lỗi chính tả quá nhiều ????
XùĐầu tiên, mình cũng không phải là fan Agatha Christie, tuy nhiên mình đã từng đọc 1 số tác phẩm trinh thám khác của bà nên thấy tựa đề có vẻ thú vị nên mình mua về đọc thử. Tuy nhiên, trái với các sự kiện kịch tích của các tác phẩm khác, cuốn sách ban đầu cho mình cảm giác hơi nhàm chán. Từ sự việc khởi đầu có chút kì lạ, 1 cô gái trẻ đến tìm ông Poirot để nói về việc mình dường như đã giết người, nhưng cô không chắc mình có làm hay không. Nhưng rồi cô gái bỏ đi ngay, nhanh như lúc đến và chẳng thèm để ý đến ông thám tử già của chúng ta. Không ai cảm thấy điều gì khác thường giữa 1 thế hệ người trẻ kì lạ thời bấy giờ, nhưng bằng linh cảm thám tử chuyên nghiệp của mình, ông Poirot đã dần khám phá ra những sự thật khủng khiết đằng sau câu chuyện này.Phải nói, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch chuyện nhàm chán và lạ lùng, nhưng bạn không thể thoát ra khỏi mạch truyện, 1 khi đã cầm lên thì khó mà bỏ xuống được. Tuy nhiên, khi đọc đến những trang cuối cùng, mình mới vỡ lẽ ra, tất cả mọi chuyện đều có lý do của nó. Đó là 1 âm mưu khủng khiếp, được che giấu dưới 1 bức màn bình dị, nhàm chán,và có gì đó hơi khác biệt...
Quỳnh AnhMột tác phẩm không thực sự tương xứng với tài năng của Agatha Christie. Những nhân vật nhàm chán được xuất hiện liên tục, còn những nhân vật thực sự thú vị thì lại có quá ít đất diễn. Hầu hết các nhân vật trong truyện đều thiếu chiều sâu. Tuy nhiên, điểm sáng của tác phẩm này chính là hình tượng ngài thám tử Poirot lại trở nên gần gũi, dễ liên kết hơn bao giờ hết. Chúng ta có thể thấy Ngài Poirot cũng có lúc lâm vào bế tắc, cũng có lúc nghi ngờ bản thân, và cũng có lúc nản chí. Một điểm sáng nữa là người bạn đồng hành của Poirot lần này rất thú vị, và những màn tương tác của hai người hài hước một cách duyên dáng.
Nếu có điểm gì đó đáng để chê trong “Cô gái thứ ba”, thì có lẽ là động cơ của thủ phạm rất tầm thường, cách thức gây án cũng hoàn toàn không có gì mới mẻ, phần tháo gỡ nút thắt đến và đi một cách nhanh chóng, thiếu ấn tượng. Thậm chí phần cao trào đã trôi qua trước khi bạn kịp nhận ra nó.
hà thanhPhải nói rằng quyển sách này ko phải là quyển nổi tiếng hay được đánh giá quá cao Agatha Christie, tuy nhiên nữ hoàng vẫn là nữ hoàng, đẳng cấp luôn luôn hiện diện trong từng tranh sách.Đầu tiên, mình cũng không phải là fan Agatha Christie, tuy nhiên mình đã từng đọc 1 số tác phẩm trinh thám khác của bà nên thấy tựa đề có vẻ thú vị nên mình mua về đọc thử. Tuy nhiên, trái với các sự kiện kịch tích của các tác phẩm khác, cuốn sách ban đầu cho mình cảm giác hơi nhàm chán. Từ sự việc khởi đầu có chút kì lạ, 1 cô gái trẻ đến tìm ông Poirot để nói về việc mình dường như đã giết người, nhưng cô không chắc mình có làm hay không. Nhưng rồi cô gái bỏ đi ngay, nhanh như lúc đến và chẳng thèm để ý đến ông thám tử già của chúng ta. Không ai cảm thấy điều gì khác thường giữa 1 thế hệ người trẻ kì lạ thời bấy giờ, nhưng bằng linh cảm thám tử chuyên nghiệp của mình, ông Poirot đã dần khám phá ra những sự thật khủng khiết đằng sau câu chuyện này.Phải nói, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch chuyện nhàm chán và lạ lùng, nhưng bạn không thể thoát ra khỏi mạch truyện, 1 khi đã cầm lên thì khó mà bỏ xuống được. Tuy nhiên, khi đọc đến những trang cuối cùng, mình mới vỡ lẽ ra, tất cả mọi chuyện đều có lý do của nó. Đó là 1 âm mưu khủng khiếp, được che giấu dưới 1 bức màn bình dị, nhàm chán,và có gì đó hơi khác biệt.
Min xùCô gái thứ ba - Agatha Christie - Những vụ án của Poirot luôn đem lại cảm giác hồi hộp, đương nhiên rồi. Nhưng "Cô gái thứ ba" có lẽ là quyển duy nhất khiến cả Poirot và người đọc phải "nóng nảy" mà hét lên rằng: "Tất cả chúng tôi đều cần một vụ án mạng".Minh chứng cho việc Poirot cũng chỉ là một người bình thường, vẫn có những lúc bế tắc, chậm trễ, giận dỗi (mức độ nhẹ), dùng các mánh khóe để khai thác thông tin và cả "nhờ mối quan hệ" để phá án. Không còn đơn thuần chỉ là ngồi yên một chỗ lắng nghe các nghi phạm, lắp ráp những mâu thuẫn và tìm ra sự thật nữa. Giờ đây ông hối hả đi tìm nhân chứng, chạy tất bật để trả lời những hoài nghi, mất kiểm soát khi không thể liên kết được các chuỗi sự kiện.Có thể nói ông đã thành công khi bảo vệ được cô gái của mình, nhưng khi vẫn có người phải bỏ mạng thì tức là ông đã thất bại. Ừ thì, một thất bại nhỏ, nhưng chẳng có lỗi lầm gì ở đây cả.Và ngoài là thám tử, Poirot cũng khá hợp để làm người mai mối.
HạnhĐã sưu tập gần đủ bộ của tác giả Agatha Christie hehe.
Lần đầu đọc quyển này mình có hơi buồn ngủ, thấy không hay bằng những quyển khác. Nhưng lần 2 đọc lại cảm thấy cuốn hút cực kì, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch truyện dù lạ nhưng vẫn rất lôi cuốn độc giả
anhPhải nói rằng quyển sách này ko phải là quyển nổi tiếng hay được đánh giá quá cao Agatha Christie, tuy nhiên nữ hoàng vẫn là nữ hoàng, đẳng cấp luôn luôn hiện diện trong từng tranh sách.Đầu tiên, mình cũng không phải là fan Agatha Christie, tuy nhiên mình đã từng đọc 1 số tác phẩm trinh thám khác của bà nên thấy tựa đề có vẻ thú vị nên mình mua về đọc thử. Tuy nhiên, trái với các sự kiện kịch tích của các tác phẩm khác, cuốn sách ban đầu cho mình cảm giác hơi nhàm chán. Từ sự việc khởi đầu có chút kì lạ, 1 cô gái trẻ đến tìm ông Poirot để nói về việc mình dường như đã giết người, nhưng cô không chắc mình có làm hay không. Nhưng rồi cô gái bỏ đi ngay, nhanh như lúc đến và chẳng thèm để ý đến ông thám tử già của chúng ta. Không ai cảm thấy điều gì khác thường giữa 1 thế hệ người trẻ kì lạ thời bấy giờ, nhưng bằng linh cảm thám tử chuyên nghiệp của mình, ông Poirot đã dần khám phá ra những sự thật khủng khiết đằng sau câu chuyện này.Phải nói, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch chuyện nhàm chán và lạ lùng, nhưng bạn không thể thoát ra khỏi mạch truyện, 1 khi đã cầm lên thì khó mà bỏ xuống được. Tuy nhiên, khi đọc đến những trang cuối cùng, mình mới vỡ lẽ ra, tất cả mọi chuyện đều có lý do của nó. Đó là 1 âm mưu khủng khiếp, được che giấu dưới 1 bức màn bình dị, nhàm chán,và có gì đó hơi khác biệt.
Nguyễn Quỳnh NgaAgatha thật đúng là nữ hoàng trinh thám, quyển nào của bà viết mình cũng sở hữu, vụ án nào cũng hấp dẫn, gay cấn, bất ngờ.
Đọc cuốn Cô gái thứ ba này, đến già nửa quyển cảm thấy hơi ngột ngạt nhạt nhạt ít ly kỳ (mình thích các án mạng âm mưu sâu xa), thật sự đã có lúc cảm thấy vụ này không hấp dẫn lắm, các tình tiết bỏ ngỏ thấy không nhiều và hơi rời rạc. Tuy nhiên, đi đến hồi kết của câu chuyện, vẫn là phong cách Agatha đẩy người ta đến té ngửa, vẫn là phong thái Hecule Poirot thiên tài.
Vụ này mình tư duy được tương đối về hung thủ .Phải nói, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch chuyện nhàm chán và lạ lùng, nhưng bạn không thể thoát ra khỏi mạch truyện, 1 khi đã cầm lên thì khó mà bỏ xuống được.
Quang HiếuAnhNó truyền đạt rằng Ariadne Oliver, tiểu thuyết gia trinh thám nổi tiếng và avatar của Agatha Christie trong những cuốn sách này, đã gửi cô gái, Norma Restarick, theo hướng Poirot. Nhưng khi cô gái biến mất trong không khí mỏng manh và dường như không có cái chết nào liên quan đến cô.
Một trong những tiểu thuyết cuối cùng của Poirot - chỉ có Đảng và Voi Hallowe có thể nhớ theo sau - đây là nỗ lực của Agatha để đưa Poirot vào thập niên sáu mươi đu dây nhưng đã thành công?
Không phải trên cơ sở đó, phải trung thực. Nó nói thêm về nỗ lực của cô để nói về tuổi trẻ ngày nay và văn hóa ma túy của những năm sáu mươi. Thành thật mà nói, đó không phải là một sự phù hợp hạnh phúc, và thật đáng chú ý rằng trong những cuốn sách Poirot khác vào thời gian đó, cô đã tránh xa những thanh niên bị đánh thuốc mê hỗn hợp đó.
Nhưng đào bên dưới bề mặt, và bạn nhận được một bí ẩn hiệu quả đáng ngạc nhiên, với một kẻ giết người hoàn toàn sai lầm với tôi. Nó có một chút tiếng xấu giữa các độc giả Christie nhưng tôi rất ngạc nhiên về điều này. Có một vài lỗ hổng cốt truyện (được chỉ ra một cách thuận tiện trong bài tiểu luận kèm theo bản sao của tôi) và có những điểm mà sự trùng hợp đóng vai trò quá lớn. Có lẽ bạn có thể thêm vào một thực tế rằng nó có một chút không thể tin được rằng nhân vật phản diện đã thoát khỏi kế hoạch của họ miễn là họ đã làm trước khi cảm thấy cần phải bắt đầu giết người.
Nguyễn Ngọc Trúc AnhCó lẽ đối với các bạn độc giả có niềm đam mê truyện trinh thám thì chắc hẳn cái tên Agatha Christie đã chẳng còn xa lạ gì nữa.Bản thân tôi thì đã đọc được rất nhiều sản phẩm của bà,chẳng hạn như Kỳ án dòng chữ tắt,Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông hay Vụ ám sát ông Roger Ackroyd,vv nhưng đối với tôi,Cô gái thứ ba thật sự rất ấn tượng.Mở đầu câu chuyện có vẻ nhàm chán,không có án mạng,không có vụ thảm sát nhưng không có nghĩa là nó không đặc biệt.Cái mà làm tôi ấn tượng là khả năng suy luận của ông thám tử Poirot,ẩn chứa dưới sự mất tích của cô gái thứ ba trong căn phòng trọ là những âm mưu đáng sợ không thể tưởng tượng được,cứ tưởng như mọi thứ đều dễ dàng khi mục tiêu ban đầu là tìm kiếm cô gái mất tích ấy nhưng thật sự không phải như vậy.Tôi chỉ muốn nói,đừng tin tưởng một ai đó,đừng tin những gì ta nhìn thấy,hãy suy luận,hãy đọc và nghiền ngẫm,bạn sẽ thấy được cả một nghệ thuật trinh thám tuyệt vời.Xuất sắc!
DuyQuyển sách này ko phải là quyển nổi tiếng hay được đánh giá quá cao Agatha Christie, tuy nhiên nữ hoàng vẫn là nữ hoàng, đẳng cấp luôn luôn hiện diện trong từng tranh sách.
Đầu tiên, mình cũng không phải là fan Agatha Christie, tuy nhiên mình đã từng đọc 1 số tác phẩm trinh thám khác của bà nên thấy tựa đề có vẻ thú vị nên mình mua về đọc thử. Tuy nhiên, trái với các sự kiện kịch tích của các tác phẩm khác, cuốn sách ban đầu cho mình cảm giác hơi nhàm chán.
Từ sự việc khởi đầu có chút kì lạ, 1 cô gái trẻ đến tìm ông Poirot để nói về việc mình dường như đã giết người, nhưng cô không chắc mình có làm hay không. Nhưng rồi cô gái bỏ đi ngay, nhanh như lúc đến và chẳng thèm để ý đến ông thám tử già của chúng ta. Không ai cảm thấy điều gì khác thường giữa 1 thế hệ người trẻ kì lạ thời bấy giờ, nhưng bằng linh cảm thám tử chuyên nghiệp của mình, ông Poirot đã dần khám phá ra những sự thật khủng khiết đằng sau câu chuyện này.
Phải nói, Agatha Christie thật sự vô cùng xuất sắc khi triển khai 1 mạch chuyện nhàm chán và lạ lùng, nhưng bạn không thể thoát ra khỏi mạch truyện, 1 khi đã cầm lên thì khó mà bỏ xuống được. Tuy nhiên, khi đọc đến những trang cuối cùng, mình mới vỡ lẽ ra, tất cả mọi chuyện đều có lý do của nó. Đó là 1 âm mưu khủng khiếp, được che giấu dưới 1 bức màn bình dị, nhàm chán.
Điểm không thích duy nhất là bìa sách có chữ "tái bản lần..." khiến quyển sách rất mất giá trị, thay vào đó để bìa sau hoặc bìa lót sẽ tốt hơn.
BảoTruyện mở đầu bằng việc một cô gái lạ mặt tới gặp Poirot để xin ý kiến của ông về một vụ giết người mà cô ấy có thể đã gây ra. Bị cuốn hút bởi câu chuyện kì lạ, Poirot cùng nữ nhà văn Oliver cố gắng vén bức màn bí mật xung quanh cô gái nọ. Cô gái thứ ba là tác phẩm không gây được nhiều ấn tượng. Poirot phần này nói hơi nhiều và có vẻ hơi làm màu quá. Lời văn dài dòng, lời giải của truyện khá bất ngờ nhưng hơi phi lí, không được logic. Nhưng bù lại, truyện có sự xuất hiện của bà Oliver - hiện thân của chính tác giả trong sách - giúp đỡ Poirot trong việc tìm ra chân tướng kẻ giết người. Kết thúc truyện có hậu, Poirot không chỉ chỉ ra hung thủ, mà còn tác thành cho một cặp đôi trong truyện.