xuânTại Paris. Có một xưởng vẽ nhỏ ẩn mình phía cuối con đường Alleyway tươi xanh. Đó là nơi Madeline thuê lại để bản thân nghỉ ngơi và tạm lánh khỏi nhịp sống tấp nập của thành phố. Vô tình nàng cảnh sát trẻ đến từ London đã gặp Gaspard trước cửa nhà, một gã nhà văn hận đời đến từ Mỹ và chỉ muốn được yên thân với mấy cái chữ nghĩa của gã. Vậy là hai tâm hồn nhạy cảm đành phải sống chung với nhau trong vài ngày.
Chủ cũ của xưởng vẽ là họa sĩ nổi tiếng Sean Lorenz, ở nơi này, vẫn tỏa ra là niềm đam mê bất diệt của ông với những sắc màu và ánh sáng. Bị quật ngã vì nỗi đau khi đứa con nhỏ của mình bị sát hại, Lorenz đã chết từ một năm trước khi họ đến và có để lại 3 bức tranh ở nơi đây, nhưng chúng đều đã biến mất. Bị thu hút vì tài năng và số phận nghiệt ngã của người họa sĩ thiên tài. Madeline và Gaspard đã quyết định sẽ cùng nhau giải mã sự biến mất lạ kỳ của 3 bức tranh.
Nhưng để vạch trần bí mật thật sự đằng sau họa sĩ thiên tài Sean Lorenz, đầu tiên họ sẽ phải đối mặt với những con quỷ ẩn nấp từ sâu thẳm trong tâm hồn mình khi điều tra và điều đó sẽ thay đổi cuộc đời họ mãi mãi.
CHIVâng, cuối cùng thì sau ‘Cô gái Brooklyn’ và ‘Cô gái trong trang sách’, tớ lại có một cuốn tớ có thể dễ dàng bật ra tên khi ai đó nhờ rec những cuốn tớ nghĩ là nên đọc của Musso. Sự thật là mặc dù đã đọc cũng kha khá sách của Musso, mỗi lần ai hỏi tớ đọc cuốn nào rồi tớ lại chỉ kể tên ngay được 2-3 quyển tớ quá ấn tượng được thôi. Cuốn này là phần tiếp theo của ‘Cuộc gọi từ thiên thần’, mà với tớ thì phần 2 này xuất sắc hơn phần 1, bởi phần 1 tớ thấy kết hơi vội quá, tớ cũng thích màu sắc hội hoạ cùng không gian truyện trong phần 2 hơn. Mở đầu câu chuyện mọi thứ có vẻ ngẫu hứng, thế nhưng thực sự chúng đều là những mắt xích đứt gãy đang chờ được nối lại, để dẫn tới sự thật vẫn đang bị che lấp. Tớ luôn nghĩ về sách của Musso là kiểu lãng mạn pha lẫn nghệ thuật cùng những bí ẩn, càng những cuốn gần đây thì những câu truyện càng đậm màu trinh thám hơn hẳn, nhưng bầu không khí trong truyện lại không quá nặng nề và căng thẳng như một cuốn trinh thám đúng nghĩa. Có lẽ vì thế mà tớ thích đọc sách của Musso chăng? Câu chuyện lần này vẫn vậy, vẫn màu sắc lãng mạn phảng phất giữa một nhịp truyện trinh thám điều tra hồi hộp, một không gian truyện tớ rất thích, có phần tương đồng với ‘Cô gái Brooklyn’. Thế nhưng ở ‘Dưới một mái nhà ở Paris’, câu chuyện mang một vẻ đẹp riêng biệt của hội hoạ và những cơn mưa tháng mười hai, những sân bay bận rộn dịp cuối năm và những tâm hồn bị tổn thương. Rượu và cà phê, những món ăn qua loa và những bữa tối tinh tế ở nhà hàng, những cuộc gọi và những lá thư, những điều khác biệt cứ đan hoà vào nhau tạo nên một mạch truyện hấp dẫn người đọc vô cùng. Gấp sách lại, tớ ưng ý nhất cốt truyện mà trong đó, sự đen tối của cuộc đời không che lấp hết đi tính nhân văn, và tình người vẫn tồn tại dù các nhân vật mang đầy những vết thương lòng.
HàTrước đi đến với dưới một mái nhà ở Paris, có lẽ nên đọc qua cuốn cuộc gọi thiên thần trước vì đó có thể được xem là tập một, còn dưới một mái nhà ở Paris là tập hai.
Không thể phủ nhận ngòi bút của Musso ngày càng vượt bậc, và tác phẩm mới nhất này của ông đã trở thành một tác phẩm trinh thám hoàn toàn, không còn là kiểu lơ lửng một hạnh phúc đâu. Khi cầm lên rồi là không thể bỏ xuống.
Mở đầu câu chuyện có lẽ là một kết thúc buồn cho chuyện tình đẹp giữa cô cảnh sát Madeline và anh chàng đầu bếp nổi tiếng Jonathan ở tập trước. Nhưng có lẽ là mở ra một câu chuyện tình đẹp đẽ khác chăng, vẹn nguyên hơn.
Vùi mình trong đau khổ khi người tình Jonathan trở về bên vợ cũ và có với nhau một đứa con mang tên Joseph. Cái tên mà Madeline đã dự định đặt khi cố gắng có con với Jonathan nhưng không thành. Cô đã tự tử bất thành, nên quyết định trở về Paris nơi chữa lành vết thương của cô trước vụ án dang dở Alice ( xem ở cuộc gọi thiên thần )
Gaspard, nhà soạn kịch thiên tài với hàng chục vở kịch được cho ra mắt công chúng. Nhưng khá đặc biệt, anh nghiện rượu, nói không với các tiến bộ xã hội như smartphone, internet, v..v. Đã đáp chuyến bay đến Paris để chuẩn bị soạn vở kịch mới sẽ cho ra mắt vào đầu năm sau.
Như một định mệnh ( Musso có vẻ rất thích việc sắp đặt định mệnh vào các tác phẩm) một nhầm lẫn tin học nào đó cả hai đã thuê chung một căn nhà, nhà của hoạ sĩ nổi tiếng Sean Lorenz. Và ở đây cả hai khám phá ra bí mật về ba bức tranh cuối cùng của Sean, và bức màn phía sau cái chết của con trai Sean, cậu bé Julian.
Nếu nói Musso là thiên tài trinh thám thì có lẽ không đủ thoả mãn cho các fan cứng trinh thám. Nhưng tác phẩm lần này của ông có lẽ đủ để khiến người đọc không thể suy diễn cái kết, không thể ngừng lật trang tiếp theo, và Musso vẫn đúng là Musso, luôn để lại một cái kết hết sức nhân văn, khiến người đọc đủ thoả mãn.
NhưBằng ngòi bút điêu luyện, cách xây dựng câu chuyện hợp lý và sắp xếp tài tình, Musso đã lại khiến cho câu chuyện cực kì lôi cuốn khiến mình đã đọc rồi thì không dừng lại được. Vẫn như hai lần trước, câu chuyện ban đầu tưởng chừng đơn giản nhưng lại được mở rộng một cách cực kì bất ngờ. Sự kiện này mở ra sự kiện khác, bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác dẫn đến một hành trình nghẹt thở và vô cùng cảm động. Mặc dù là thể loại trinh thám nhưng tình cảm và suy nghĩ của tất cả các nhân vật trong truyện hay cực, từ tình yêu thần thánh Lorenz dành cho con trai, hành trình từ yêu kiều đến tự hoại của Pénelopé, nội tâm biến thái của Vua Cây Trăn,... đều quá xuất sắc, đọc mà rùng mình. Nhịp điệu câu chuyện thì dồn dập và tình tiết mới xuất hiện liên tục làm mình dù biết là “mọi chuyện sẽ êm xuôi thôi” vẫn đau tim mấy lần..
Huyền TrangSách đến tay mình trong tình trạng mới, không hư hại gì và được đóng gói kĩ lưỡng. Dù chưa đọc nhưng mình tin đây là cuốn sách hay!!!
hà thanh Đây là cuốn truyện phần sau của “Cuộc gọi từ thiên thần”. Mình không phải fan của Musso mà chị mình mới là fan của Musso, mình nghe lời chị nên mua quyển này của Musso về đọc. Một câu truyện kể về chàng biên kịch gia Gaspard cáu kỉnh, cục súc và một cô nàng cảnh sát về hưu Madeline vô tình cùng nhau thuê một căn nhà, cả hai không ai chịu bỏ căn nhà rực rỡ ở Paris, cuối cùng thì Madeline quyết định ra đi với tiền bồi thường nhà, ấy vậy ngay lúc này ông chủ căn nhà muốn cô tìm kiếm 3 bức tranh cuối cùng của người chủ cũ Sean Lorenz, một hoạ sĩ tài năng. Rồi sau đó là một chuỗi tìm kiếm tranh của một biên kịch gia và một cảnh sát về hưu. Bọn họ bước chân vào tìm kiếm tranh rồi cũng sa chân vào việc đào lại quá khứ bi kịch, tìm kiếm người con trai của gia đình nhà Lorenz. Có thể nói đây là một cuốn tiểu thuyết trinh thám xen lẫn nghệ thuật đầy thu hút, tác giả vận dụng nghệ thuật vào trinh thám một cách vô cùng hoà hợp, từ âm nhạc cho đến mỹ thuật, truyện còn xen thêm cả tâm lý tội phạm, một cuốn truyện có cốt truyện và kiến thức tìm hiểu vô cung tuyệt, thế nhưng mình không hiểu sao với một cốt truyện hay như vậy, tác giả Musso lại chắp bút thành một vụ án kết thúc chẳng có gì thú vị cả, xong rồi hung thủ thì lại chết một cách chán không chịu được.
myĐây không phải là cuốn truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Guillaume Musso, nhưng cho đến hiện tại thì là cuốn truyện của ông mà mình yêu thích nhất. Truyện pha lẫn yếu tố trinh thám và tình cảm, xoanh quanh 2 nhân vật, một nam một nữ, đồng hành cùng nhau giữa thủ đô nước Pháp. Nghe thì có vẻ lãng mạn nhưng nếu ai kỳ vọng nhiều về yếu tố tình cảm thì không hề nhé, yếu tố trinh thám mới là điểm chính và nổi bật của tác phẩm.
Nhân vật xuất hiện đầu tiên là nữ đại tá đã nghỉ việc Madeline. Cô từng bị ám ảnh bởi cuộc chia tay với người yêu cũ đến mức từng tự tử, và trải qua khoảnh khắc đặc biệt của con người đứng trước cửa tử.
Tiếp đến là nhà biên kịch nổi tiếng Gaspard với cuộc sống riêng tư bí ẩn. Anh nghiện rượu, có cái nhìn tiêu cực với cuộc sống. Tuy vậy các tác phẩm của anh được đánh giá rất cao.
Bởi 2 lí do khác nhau nhưng 2 con người cùng chọn quay lại Paris, cùng một ngày, và do một số nhầm lẫn của người cho thuê, 2 người thuê cùng 1 căn nhà, mà ai cũng cho rằng mình phải ở đây chứ không phải là bất kì nơi nào khác ở Paris.
Bằng nhiều cách khác nhau, Madeline và Gaspard cùng biết được về cái chết của Sean Lorenz, chủ cũ của ngôi nhà và là một hoạ sỹ tài hoa. Suốt những năm tháng cuối đời, ông tìm hiểu về vụ án của chính con trai mình, Julian, cậu bé bị bắt cóc và bị giết dã man ngay trước mắt người mẹ, bà Lorenz.
Ban đầu Madeline và Gaspard chỉ đơn giản là đi tìm lại 3 bức tranh cuối cùng của Lorenz, tuy nhiên họ lại bị cuốn hút hơn vào cuộc truy tìm về những bí ẩn sau vụ bắt cóc Julian. Càng đi sâu hơn vào vụ án, Madeline và Gaspard không những khám phá ra những góc tối mà chưa từng ai biết đến, mà còn dần gỡ bỏ những góc tối u ám đã bám lấy cuộc sống của họ.
Truyện còn lột tả những góc khuất của con người và xã hội, dù dưới góc nhìn hơi tiêu cực. Những thứ nhìn có vẻ đẹp đẽ, nhưng hoá ra lại không đẹp đẽ như bạn vẫn tưởng tượng.
Những ai thích đọc truyện kiểu trinh thám, bí ẩn như mình thì chắc sẽ mê mẩn cuốn truyện này. Còn những bạn nào thích lãng mạn và bay bổng hơn thì đây chắc là cuốn truyện vô cùng phũ phàng đấy.
nguyễn thị ngaCái tài trong của Musso trong quyển này là cú chuyển mình cực kỳ ngọt từ thể loại văn học lãng mạn theo dòng trinh thám. Mà tôi thề là tôi cực thích lối viết như vậy, nó không nhuộm đen một mảng lớn về cái chết, sự tàn khốc của con người và cú trượt dài về nhân tính, mà ẩn sau những gam màu đó hắt lên màu đỏ nồng đậm và ấm nóng của tình thân, tình yêu gia đình mà vốn dĩ nó liêng thiêng đến lạ lùng. Có thể nói hành trình tìm ra Julian là cả một quá trình đấu tranh giữa bản chất đen tối và ích kỷ của con người, cho đến khi cả hai tâm hồn tưởng chừng trơ trọi và khô cằn ấy đột ngột bừng lên tình thương, sự khao khát hạnh phúc vẫn còn ẩn nấp đâu đó thật sâu trong tâm thức họ. Họ đã bám víu giành giật lại những gì bản thân từng bỏ quên, để rồi hành trình tìm ra cậu bé cũng là con đường duy nhất họ tìm về với con người tưởng như đã chết từ rất lâu của chính mình. Giây phút tên nhà văn đã từng nát rượu luôn nhìn đời bằng đôi mắt đầy hằn học ấy, ôm chặt Julian trong vòng tay, thốt lên: “Đúng thế, là bố đây.” Tôi cảm giác như chính tôi vừa chiến thắng con quỷ của chính mình, hạnh phúc, nhẹ nhõm và xúc động vô cùng.
GiácĐây là lần thứ ba mình đọc Musso. Bằng ngòi bút điêu luyện, cách xây dựng câu chuyện hợp lý và sắp xếp tài tình, Musso đã lại khiến cho câu chuyện cực kì lôi cuốn khiến mình đã đọc rồi thì không dừng lại được. Vẫn như hai lần trước, câu chuyện ban đầu tưởng chừng đơn giản nhưng lại được mở rộng một cách cực kì bất ngờ. Sự kiện này mở ra sự kiện khác, bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác dẫn đến một hành trình nghẹt thở và vô cùng cảm động. Mặc dù là thể loại trinh thám nhưng tình cảm và suy nghĩ của tất cả các nhân vật trong truyện hay cực, từ tình yêu thần thánh Lorenz dành cho con trai, hành trình từ yêu kiều đến tự hoại của Pénelopé, nội tâm biến thái của Vua Cây Trăn,... đều quá xuất sắc, đọc mà rùng mình. Nhịp điệu câu chuyện thì dồn dập và tình tiết mới xuất hiện liên tục làm mình dù biết là “mọi chuyện sẽ êm xuôi thôi” vẫn đau tim mấy lần.
MaiLấy bối cảnh là thủ đô nước Pháp những ngày mùa đông rét mướt cận kề Giáng sinh, Dưới một mái nhà ở Paris (Un appartement à Paris) là câu chuyện về hai con người trên đường đi tìm mùa hạ bỏng cháy của tâm hồn.
Madeline Greene, một nữ cảnh sát giờ đã nghỉ việc, luôn ám ảnh với việc sinh một đứa con. Vẻ ngoài tươi sáng và rực rỡ là thế nhưng tâm hồn cô là nơi bóng tối ngự trị. Nỗi đau khi không thể có được một gia đình hoàn chỉnh với người đàn ông mình yêu để rồi chứng kiến anh ta quay về bên người vợ cũ đã là giọt nước cuối cùng làm tràn chiếc ly chứa đầy những ngụm bất hạnh mà hằng ngày cuộc đời chuốc cho cô, đẩy Madeline đến bên bờ vực thẳm, để rồi cô quyết định dùng lưỡi dao lam cắt mạch máu nơi cổ tay với mong muốn lấy đi mạng sống của chính mình.
Gaspard Coutances, một kịch tác gia nổi tiếng, luôn ám ảnh với sự trôi dạt theo quỹ đạo hướng về tận diệt của hành tinh. Anh căm ghét nhân loại cùng tất thảy những tính xấu của họ: ích kỷ, hèn nhát,...; trong mắt anh họ là những con thú săn mồi thực thụ. Đắm mình trong nỗi uất hận thế giới, Gaspard tìm đến rượu như một lẽ dĩ nhiên. Chính từ cái nhìn tiêu cực và thói nghiện rượu ấy, những vở kịch của anh ra đời, tăm tối, tàn khốc nhưng khôi hài. Người ta vồ lấy kịch của anh, phân tích chúng, mổ xẻ chúng, tán tụng hết lời và đặt anh ngang hàng với những nhà soạn kịch vĩ đại nhất. Nhưng bản thân Gaspard không ham thích gì những lời khen ấy. Anh coi thành công của mình là một sự hiểu lầm và anh chán ghét nó. Một con người mong muốn cuộc đời mình sớm lụi tàn.
XùCuốn này là phần tiếp theo của ‘Cuộc gọi từ thiên thần’, mà với tớ thì phần 2 này xuất sắc hơn phần 1, bởi phần 1 tớ thấy kết hơi vội quá, tớ cũng thích màu sắc hội hoạ cùng không gian truyện trong phần 2 hơn.Mở đầu câu chuyện mọi thứ có vẻ ngẫu hứng, thế nhưng thực sự chúng đều là những mắt xích đứt gãy đang chờ được nối lại, để dẫn tới sự thật vẫn đang bị che lấp.Tớ luôn nghĩ về sách của Musso là kiểu lãng mạn pha lẫn nghệ thuật cùng những bí ẩn, càng những cuốn gần đây thì những câu truyện càng đậm màu trinh thám hơn hẳn, nhưng bầu không khí trong truyện lại không quá nặng nề và căng thẳng như một cuốn trinh thám đúng nghĩa. Có lẽ vì thế mà tớ thích đọc sách của Musso chăng?
Câu chuyện lần này vẫn vậy, vẫn màu sắc lãng mạn phảng phất giữa một nhịp truyện trinh thám điều tra hồi hộp, một không gian truyện tớ rất thích, có phần tương đồng với ‘Cô gái Brooklyn’. Thế nhưng ở ‘Dưới một mái nhà ở Paris’, câu chuyện mang một vẻ đẹp riêng biệt của hội hoạ và những cơn mưa tháng mười hai, những sân bay bận rộn dịp cuối năm và những tâm hồn bị tổn thương. Rượu và cà phê, những món ăn qua loa và những bữa tối tinh tế ở nhà hàng, những cuộc gọi và những lá thư, những điều khác biệt cứ đan hoà vào nhau tạo nên một mạch truyện hấp dẫn người đọc vô cùng. Gấp sách lại, tớ ưng ý nhất cốt truyện mà trong đó, sự đen tối của cuộc đời không che lấp hết đi tính nhân văn, và tình người vẫn tồn tại dù các nhân vật mang đầy những vết thương lòng.
Hoàng MannDưới một mái nhà ở Paris - Guillaume Musso.
“Đó là thời điểm phấn khích nhất của cuộc điều tra. Thời khắc phục thì của sự thật, khi một vài sự hiển nhiên vốn bị kiềm nén quá lâu bỗng chốc nổi lên bề mặt với một sức mạnh tàn khốc.”
Vì một lỗi mạng và nhà soạn kịch Gaspard và cựu cảnh sát Madeline vô tình phải ở cùng nhau dưới một mái nhà có phần kì lạ của danh hoạ Lorenz. Căn nhà ấy khơi gợi đầu tiên là một sự hài hoà mang cảm giác dễ chịu, tiếp đến từng đồ vật lại gợi nên nỗi đau buồn, mất mát và ám ảnh khủng khiếp về một gia đình có quá nhiều bi kịch. Gaspard và Madeline lần lượt lật giở từng mảng cuộc đời của Lorenz trong hành trình trở về quá khứ. Ở đấy họ tìm kiếm những bức tranh nghệ thuật triệu đô lay động lòng người, tìm kiếm sự thật của vụ án dã man, kinh hoàng đã phá nát một gia đình. Cuộc truy tìm không chỉ để thoả mãn trí tò mò mà còn để cứu rỗi chính linh hồn nhà soạn kịch và nữ cảnh sát, đó là hành trình khát khao hạnh phúc, tìm lại chính mình và xây dựng cuộc đời mới.
.
Đây là lần thứ ba mình đọc Musso. Bằng ngòi bút điêu luyện, cách xây dựng câu chuyện hợp lý và sắp xếp tài tình, Musso đã lại khiến cho câu chuyện cực kì lôi cuốn khiến mình đã đọc rồi thì không dừng lại được. Vẫn như hai lần trước, câu chuyện ban đầu tưởng chừng đơn giản nhưng lại được mở rộng một cách cực kì bất ngờ. Sự kiện này mở ra sự kiện khác, bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác dẫn đến một hành trình nghẹt thở và vô cùng cảm động. Mặc dù là thể loại trinh thám nhưng tình cảm và suy nghĩ của tất cả các nhân vật trong truyện hay cực, từ tình yêu thần thánh Lorenz dành cho con trai, hành trình từ yêu kiều đến tự hoại của Pénelopé, nội tâm biến thái của Vua Cây Trăn,... đều quá xuất sắc, đọc mà rùng mình. Nhịp điệu câu chuyện thì dồn dập và tình tiết mới xuất hiện liên tục làm mình dù biết là “mọi chuyện sẽ êm xuôi thôi” vẫn đau tim mấy lần.
ChiDưới một mái nhà ở Paris - Guillaume Musso.
“Đó là thời điểm phấn khích nhất của cuộc điều tra. Thời khắc phục thì của sự thật, khi một vài sự hiển nhiên vốn bị kiềm nén quá lâu bỗng chốc nổi lên bề mặt với một sức mạnh tàn khốc.”
Vì một lỗi mạng và nhà soạn kịch Gaspard và cựu cảnh sát Madeline vô tình phải ở cùng nhau dưới một mái nhà có phần kì lạ của danh hoạ Lorenz. Căn nhà ấy khơi gợi đầu tiên là một sự hài hoà mang cảm giác dễ chịu, tiếp đến từng đồ vật lại gợi nên nỗi đau buồn, mất mát và ám ảnh khủng khiếp về một gia đình có quá nhiều bi kịch. Gaspard và Madeline lần lượt lật giở từng mảng cuộc đời của Lorenz trong hành trình trở về quá khứ. Ở đấy họ tìm kiếm những bức tranh nghệ thuật triệu đô lay động lòng người, tìm kiếm sự thật của vụ án dã man, kinh hoàng đã phá nát một gia đình. Cuộc truy tìm không chỉ để thoả mãn trí tò mò mà còn để cứu rỗi chính linh hồn nhà soạn kịch và nữ cảnh sát, đó là hành trình khát khao hạnh phúc, tìm lại chính mình và xây dựng cuộc đời mới.
.
Đây là lần thứ ba mình đọc Musso. Bằng ngòi bút điêu luyện, cách xây dựng câu chuyện hợp lý và sắp xếp tài tình, Musso đã lại khiến cho câu chuyện cực kì lôi cuốn khiến mình đã đọc rồi thì không dừng lại được. Vẫn như hai lần trước, câu chuyện ban đầu tưởng chừng đơn giản nhưng lại được mở rộng một cách cực kì bất ngờ. Sự kiện này mở ra sự kiện khác, bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác dẫn đến một hành trình nghẹt thở và vô cùng cảm động. Mặc dù là thể loại trinh thám nhưng tình cảm và suy nghĩ của tất cả các nhân vật trong truyện hay cực, từ tình yêu thần thánh Lorenz dành cho con trai, hành trình từ yêu kiều đến tự hoại của Pénelopé, nội tâm biến thái của Vua Cây Trăn,... đều quá xuất sắc, đọc mà rùng mình. Nhịp điệu câu chuyện thì dồn dập và tình tiết mới xuất hiện liên tục làm mình dù biết là “mọi chuyện sẽ êm xuôi thôi” vẫn đau tim mấy lần.
ShinobuNhân vật chính của câu chuyện là Madeline - một nữ cảnh sát đã nghỉ việc, đến Paris tìm sự bình yên để xoa dịu tâm hồn và bắt đầu một cuộc đời mới. Gaspard - một nhà văn, nhà biên kịch nổi tiếng đến từ Mỹ luôn nhìn đời bằng con mắt bi kịch và chán ghét, đến Paris để tránh xa thế giới loài người đầy rẫy rắc rối và ồn ào, sống cuộc đời ẩn dật để chuyên tâm viết kịch.
Hai người cô độc với trái tim mệt mỏi lại tình cờ phải sống cùng nhau dưới một mái nhà - trước đây là của họa sĩ quá cố Sean Lorenz - do một sự nhầm lẫn. Tại nơi đây họ đã cùng nhau khám phá ra bí ẩn đằng sau tấn bi kịch của cuộc đời cố họa sĩ và cái chết của con trai ông.
Một quyển sách lôi cuốn, hấp dẫn, căng thẳng và đầy bất ngờ. Một số đoạn khiến mình đọc mà còn thấy rùng mình và ám ảnh. Tuy nhiên, có một số chi tiết mình vẫn chưa thỏa mãn lắm. Nhất là cái chết của hung thủ thật sự. Kết truyện thì khiến mình rất hài lòng và còn lãng mạn nữa. Qua quyển sách mới thấy lòng dạ con người thật không cách nào đoán được. Dù nhìn bề ngoài họ là người tốt bụng và hoàn hảo, nhưng rất có thể họ chỉ đang đeo chiếc mặt nạ để đánh lừa bạn mà thôi.
T.AĐây là lần thứ ba mình đọc Musso. Bằng ngòi bút điêu luyện, cách xây dựng câu chuyện hợp lý và sắp xếp tài tình, Musso đã lại khiến cho câu chuyện cực kì lôi cuốn khiến mình đã đọc rồi thì không dừng lại được. Vẫn như hai lần trước, câu chuyện ban đầu tưởng chừng đơn giản nhưng lại được mở rộng một cách cực kì bất ngờ. Sự kiện này mở ra sự kiện khác, bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác dẫn đến một hành trình nghẹt thở và vô cùng cảm động. Mặc dù là thể loại trinh thám nhưng tình cảm và suy nghĩ của tất cả các nhân vật trong truyện hay cực, từ tình yêu thần thánh Lorenz dành cho con trai, hành trình từ yêu kiều đến tự hoại của Pénelopé, nội tâm biến thái của Vua Cây Trăn,... đều quá xuất sắc, đọc mà rùng mình. Nhịp điệu câu chuyện thì dồn dập và tình tiết mới xuất hiện liên tục làm mình dù biết là “mọi chuyện sẽ êm xuôi thôi” vẫn đau tim mấy lần.
Bảo BảoĐây không phải là cuốn truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Guillaume Musso, nhưng cho đến hiện tại thì là cuốn truyện của ông mà mình yêu thích nhất. Truyện pha lẫn yếu tố trinh thám và tình cảm, xoanh quanh 2 nhân vật, một nam một nữ, đồng hành cùng nhau giữa thủ đô nước Pháp. Nghe thì có vẻ lãng mạn nhưng nếu ai kỳ vọng nhiều về yếu tố tình cảm thì không hề nhé, yếu tố trinh thám mới là điểm chính và nổi bật của tác phẩm.Nhân vật xuất hiện đầu tiên là nữ đại tá đã nghỉ việc Madeline. Cô từng bị ám ảnh bởi cuộc chia tay với người yêu cũ đến mức từng tự tử, và trải qua khoảnh khắc đặc biệt của con người đứng trước cửa tử.Tiếp đến là nhà biên kịch nổi tiếng Gaspard với cuộc sống riêng tư bí ẩn. Anh nghiện rượu, có cái nhìn tiêu cực với cuộc sống. Tuy vậy các tác phẩm của anh được đánh giá rất cao.Bởi 2 lí do khác nhau nhưng 2 con người cùng chọn quay lại Paris, cùng một ngày, và do một số nhầm lẫn của người cho thuê, 2 người thuê cùng 1 căn nhà, mà ai cũng cho rằng mình phải ở đây chứ không phải là bất kì nơi nào khác ở Paris.Bằng nhiều cách khác nhau, Madeline và Gaspard cùng biết được về cái chết của Sean Lorenz, chủ cũ của ngôi nhà và là một hoạ sỹ tài hoa. Suốt những năm tháng cuối đời, ông tìm hiểu về vụ án của chính con trai mình, Julian, cậu bé bị bắt cóc và bị giết dã man ngay trước mắt người mẹ, bà Lorenz.Ban đầu Madeline và Gaspard chỉ đơn giản là đi tìm lại 3 bức tranh cuối cùng của Lorenz, tuy nhiên họ lại bị cuốn hút hơn vào cuộc truy tìm về những bí ẩn sau vụ bắt cóc Julian. Càng đi sâu hơn vào vụ án, Madeline và Gaspard không những khám phá ra những góc tối mà chưa từng ai biết đến, mà còn dần gỡ bỏ những góc tối u ám đã bám lấy cuộc sống của họ.Truyện còn lột tả những góc khuất của con người và xã hội, dù dưới góc nhìn hơi tiêu cực. Những thứ nhìn có vẻ đẹp đẽ, nhưng hoá ra lại không đẹp đẽ như bạn vẫn tưởng tượng.Những ai thích đọc truyện kiểu trinh thám, bí ẩn như mình thì chắc sẽ mê mẩn cuốn truyện này. Còn những bạn nào thích lãng mạn và bay bổng hơn thì đây chắc là cuốn truyện vô cùng phũ phàng đấy.
Bảo BảoĐây không phải là cuốn truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Guillaume Musso, nhưng cho đến hiện tại thì là cuốn truyện của ông mà mình yêu thích nhất. Truyện pha lẫn yếu tố trinh thám và tình cảm, xoanh quanh 2 nhân vật, một nam một nữ, đồng hành cùng nhau giữa thủ đô nước Pháp. Nghe thì có vẻ lãng mạn nhưng nếu ai kỳ vọng nhiều về yếu tố tình cảm thì không hề nhé, yếu tố trinh thám mới là điểm chính và nổi bật của tác phẩm. Nhân vật xuất hiện đầu tiên là nữ đại tá đã nghỉ việc Madeline. Cô từng bị ám ảnh bởi cuộc chia tay với người yêu cũ đến mức từng tự tử, và trải qua khoảnh khắc đặc biệt của con người đứng trước cửa tử. Tiếp đến là nhà biên kịch nổi tiếng Gaspard với cuộc sống riêng tư bí ẩn. Anh nghiện rượu, có cái nhìn tiêu cực với cuộc sống. Tuy vậy các tác phẩm của anh được đánh giá rất cao. Bởi 2 lí do khác nhau nhưng 2 con người cùng chọn quay lại Paris, cùng một ngày, và do một số nhầm lẫn của người cho thuê, 2 người thuê cùng 1 căn nhà, mà ai cũng cho rằng mình phải ở đây chứ không phải là bất kì nơi nào khác ở Paris. Bằng nhiều cách khác nhau, Madeline và Gaspard cùng biết được về cái chết của Sean Lorenz, chủ cũ của ngôi nhà và là một hoạ sỹ tài hoa. Suốt những năm tháng cuối đời, ông tìm hiểu về vụ án của chính con trai mình, Julian, cậu bé bị bắt cóc và bị giết dã man ngay trước mắt người mẹ, bà Lorenz. Ban đầu Madeline và Gaspard chỉ đơn giản là đi tìm lại 3 bức tranh cuối cùng của Lorenz, tuy nhiên họ lại bị cuốn hút hơn vào cuộc truy tìm về những bí ẩn sau vụ bắt cóc Julian. Càng đi sâu hơn vào vụ án, Madeline và Gaspard không những khám phá ra những góc tối mà chưa từng ai biết đến, mà còn dần gỡ bỏ những góc tối u ám đã bám lấy cuộc sống của họ. Truyện còn lột tả những góc khuất của con người và xã hội, dù dưới góc nhìn hơi tiêu cực. Những thứ nhìn có vẻ đẹp đẽ, nhưng hoá ra lại không đẹp đẽ như bạn vẫn tưởng tượng. Những ai thích đọc truyện kiểu trinh thám, bí ẩn như mình thì chắc sẽ mê mẩn cuốn truyện này. Còn những bạn nào thích lãng mạn và bay bổng hơn thì đây chắc là cuốn truyện vô cùng phũ phàng đấy
Tiểu MaiMình khá chờ đợi sẽ là một cốt truyện trinh thám pha lẫn với những tình tiết tình cảm lãng mạn. Nhưng theo cá nhân mình thì đây chỉ là thể loại trinh thám thôi! Mình không thấy bất kỳ tình cảm nào, ý mình là tình yêu ấy từ hai nhân vật chính cả. Và với cái tên của tác phẩm thì mình cảm thấy cũng chưa phù hợp lắm vì thật ra cái ngôi nhà ở Paris ấy nó khá là mờ nhạt trong sách, mình không có ấn tượng nhiều về nó sau khi đọc xong.
Nói chung là mình chờ đợi nhiều hơn ở cuốn sách này nên khi đọc xong mình thấy hơi bị hụt hẫng một tí. Công bằng mà nói thì đây là một cuốn sách về trinh thám khá hay và lôi cuốn, các tình huống cũng khá bất ngờ.
Một cuốn sách dĩ nhiên là dành cho fan của Musso và những người yêu trinh thám. Còn mình, mình không thật sự thích nó đặc biệt là nếu so sánh với ngày mai cũng của Musso.
Minh MinhCó thể nói đây là một cuốn tiểu thuyết trinh thám xen lẫn nghệ thuật đầy thu hút, tác giả vận dụng nghệ thuật vào trinh thám một cách vô cùng hoà hợp, từ âm nhạc cho đến mỹ thuật, truyện còn xen thêm cả tâm lý tội phạm. Một câu chuyện kể về chàng biên kịch gia Gaspard cáu kỉnh, cục súc và một cô nàng cảnh sát về hưu Madeline vô tình cùng nhau thuê một căn nhà, cả hai không ai chịu bỏ căn nhà rực rỡ ở Paris, cuối cùng thì Madeline quyết định ra đi với tiền bồi thường nhà, ấy vậy ngay lúc này ông chủ căn nhà muốn cô tìm kiếm 3 bức tranh cuối cùng của người chủ cũ Sean Lorenz, một hoạ sĩ tài năng. Rồi sau đó là một chuỗi tìm kiếm tranh của một biên kịch gia và một cảnh sát về hưu. Bọn họ bước chân vào tìm kiếm tranh rồi cũng sa chân vào việc đào lại quá khứ bi kịch, tìm kiếm người con trai của gia đình nhà Lorenz.
Ngọc LanCó thể nói Dưới một mái nhà ở Paris chứa đựng khá nhiều kiến thức về hội hoạ mà tác giả đã lồng dày đặc xuyên suốt quyển sách, sẽ dễ gây một chút sự chán ngán bởi phô trương thái quá về hiểu biết.
Tuy vậy tác giả cũng cung cấp một số thông tin hữu ích dành cho ai yêu thích nghệ thuật (khiến mình nhớ tới những lần tìm hiểu nguồn gốc màu tự nhiên trong màu nước). Ừm, và cũng như mọi lần Guillaume lại để mọi người hụt hẫng bởi diễn biến tâm lý của nhân vật, những chi tiết đan xen. Tình cảm không thuyết phục mà những nút gỡ có khi cũng không hợp lý cho lắm. Đó là lý do mà cuốn sách này không cần tới độ-dày phải có. Cuốn này tương tự như Cuộc gọi từ thiên thần, tình cảm giữa hai nhân vật phát sinh chỉ trong 2 trang giấy, khiên cưỡng và ép người đọc phải cảm nhận họ đã yêu một cách say đắm như thế.
Vương TrangCó thể nói đây là một cuốn tiểu thuyết trinh thám xen lẫn nghệ thuật đầy thu hút, tác giả vận dụng nghệ thuật vào trinh thám một cách vô cùng hoà hợp, từ âm nhạc cho đến mỹ thuật, truyện còn xen thêm cả tâm lý tội phạm. Một câu chuyện kể về chàng biên kịch gia Gaspard cáu kỉnh, cục súc và một cô nàng cảnh sát về hưu Madeline vô tình cùng nhau thuê một căn nhà, cả hai không ai chịu bỏ căn nhà rực rỡ ở Paris, cuối cùng thì Madeline quyết định ra đi với tiền bồi thường nhà, ấy vậy ngay lúc này ông chủ căn nhà muốn cô tìm kiếm 3 bức tranh cuối cùng của người chủ cũ Sean Lorenz, một hoạ sĩ tài năng. Rồi sau đó là một chuỗi tìm kiếm tranh của một biên kịch gia và một cảnh sát về hưu. Bọn họ bước chân vào tìm kiếm tranh rồi cũng sa chân vào việc đào lại quá khứ bi kịch, tìm kiếm người con trai của gia đình nhà Lorenz.
Hoàng MannĐây là cuốn truyện phần sau của “Cuộc gọi từ thiên thần”. Mình không phải fan của Musso mà chị mình mới là fan của Musso, mình nghe lời chị nên mua quyển này của Musso về đọc. Một câu truyện kể về chàng biên kịch gia Gaspard cáu kỉnh, cục súc và một cô nàng cảnh sát về hưu Madeline vô tình cùng nhau thuê một căn nhà, cả hai không ai chịu bỏ căn nhà rực rỡ ở Paris, cuối cùng thì Madeline quyết định ra đi với tiền bồi thường nhà, ấy vậy ngay lúc này ông chủ căn nhà muốn cô tìm kiếm 3 bức tranh cuối cùng của người chủ cũ Sean Lorenz, một hoạ sĩ tài năng. Rồi sau đó là một chuỗi tìm kiếm tranh của một biên kịch gia và một cảnh sát về hưu. Bọn họ bước chân vào tìm kiếm tranh rồi cũng sa chân vào việc đào lại quá khứ bi kịch, tìm kiếm người con trai của gia đình nhà Lorenz. Có thể nói đây là một cuốn tiểu thuyết trinh thám xen lẫn nghệ thuật đầy thu hút, tác giả vận dụng nghệ thuật vào trinh thám một cách vô cùng hoà hợp, từ âm nhạc cho đến mỹ thuật, truyện còn xen thêm cả tâm lý tội phạm, một cuốn truyện có cốt truyện và kiến thức tìm hiểu vô cung tuyệt, thế nhưng mình không hiểu sao với một cốt truyện hay như vậy, tác giả Musso lại chắp bút thành một vụ án kết thúc chẳng có gì thú vị cả, xong rồi hung thủ thì lại chết một cách chán không chịu được:))
Khánh Vy“Ngay cả con vật hung dữ nhất còn biết xót thương. Nhưng con người không biết xót thương. Con người là loài ăn mồi tồi tệ nhất, con người là một loài chấy rận núp bóng văn minh, chỉ vô cùng khoái trá khi thống trị và sỉ nhục. Một giống loài hoang tưởng tự đại và chán sống, căm thù đồng loại vì nỗi căm ghét chính bản thân mình”
Madeline là một nữ cảnh sát xấp xỉ 40 tuổi đã nghỉ việc, với vẻ ngoài mạnh mẽ, quyết đoán nhưng sâu bên trong lại là con người yếu đuối. Cô đã có “kinh nghiệm cận tử” khi bị người mình yêu tha thiết bỏ rơi và quay lại với vợ cũ, chỉ vì cô không thể sinh con cho anh ta.
Gaspard – nhà biên kịch Mỹ nghiện rượu nặng, cứ mỗi năm lại đến Paris một lần vào dịp giáng sinh và nhốt mình giữa bốn bức tường 24/7 trong suốt 1 tháng để viết một vở kịch mới. Bị ám ảnh bởi một kí ức tuổi thơ không mấy tốt đẹp mà anh luôn nhìn đời với con mắt bi quan và ghét bỏ toàn bộ loài người.
Do một sai sót ngẫu nhiên, mà Madeline phải ở trọ tại xưởng vẽ của họa sĩ Sean Lorenz cùng Gaspard. Trong những ngày ngắn ngủi sống cùng nhau, họ đã cùng khám phá số phận lênh đênh, trôi nổi của người họa sĩ đại tài đã qua đời vài năm trước. Trong khi cặp đôi bất đắc dĩ này tiến hành cuộc truy tìm bộ ba bức tranh bí ẩn mà Sean để lại, cả hai đã bị cuốn vào cái chết bí ẩn và vụ bắt cóc con trai Julian của ông 2 năm trước. Từ đây cuộc hành trình tìm ra chìa khóa để giải lại vụ án năm xưa, hay chính để tìm ra chính bản thân mình của nhà biên kịch đại tài và cựu cảnh sát chính thức bắt đầu.
Hương Đây không phải là cuốn truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Guillaume Musso, nhưng cho đến hiện tại thì là cuốn truyện của ông mà mình yêu thích nhất. Truyện pha lẫn yếu tố trinh thám và tình cảm, xoanh quanh 2 nhân vật, một nam một nữ, đồng hành cùng nhau giữa thủ đô nước Pháp. Nghe thì có vẻ lãng mạn nhưng nếu ai kỳ vọng nhiều về yếu tố tình cảm thì không hề nhé, yếu tố trinh thám mới là điểm chính và nổi bật của tác phẩm.
Nhân vật xuất hiện đầu tiên là nữ đại tá đã nghỉ việc Madeline. Cô từng bị ám ảnh bởi cuộc chia tay với người yêu cũ đến mức từng tự tử, và trải qua khoảnh khắc đặc biệt của con người đứng trước cửa tử.
Tiếp đến là nhà biên kịch nổi tiếng Gaspard với cuộc sống riêng tư bí ẩn. Anh nghiện rượu, có cái nhìn tiêu cực với cuộc sống. Tuy vậy các tác phẩm của anh được đánh giá rất cao.
Bởi 2 lí do khác nhau nhưng 2 con người cùng chọn quay lại Paris, cùng một ngày, và do một số nhầm lẫn của người cho thuê, 2 người thuê cùng 1 căn nhà, mà ai cũng cho rằng mình phải ở đây chứ không phải là bất kì nơi nào khác ở Paris.
Bằng nhiều cách khác nhau, Madeline và Gaspard cùng biết được về cái chết của Sean Lorenz, chủ cũ của ngôi nhà và là một hoạ sỹ tài hoa. Suốt những năm tháng cuối đời, ông tìm hiểu về vụ án của chính con trai mình, Julian, cậu bé bị bắt cóc và bị giết dã man ngay trước mắt người mẹ, bà Lorenz.
Ban đầu Madeline và Gaspard chỉ đơn giản là đi tìm lại 3 bức tranh cuối cùng của Lorenz, tuy nhiên họ lại bị cuốn hút hơn vào cuộc truy tìm về những bí ẩn sau vụ bắt cóc Julian. Càng đi sâu hơn vào vụ án, Madeline và Gaspard không những khám phá ra những góc tối mà chưa từng ai biết đến, mà còn dần gỡ bỏ những góc tối u ám đã bám lấy cuộc sống của họ.
Truyện còn lột tả những góc khuất của con người và xã hội, dù dưới góc nhìn hơi tiêu cực. Những thứ nhìn có vẻ đẹp đẽ, nhưng hoá ra lại không đẹp đẽ như bạn vẫn tưởng tượng.
Những ai thích đọc truyện kiểu trinh thám, bí ẩn như mình thì chắc sẽ mê mẩn cuốn truyện này. Còn những bạn nào thích lãng mạn và bay bổng hơn thì đây chắc là cuốn truyện vô cùng phũ phàng đấy
Huy Mỗi câu chuyện luôn chứa đựng một bí ẩn, mọi tình tiết luôn khiến người đọc phải bất ngờ một cách đầy kinh ngạc. Khi mà sự thật dường như được hé lộ thì nó lại chuyển sang một hướng khác đầy kịch tính. Và lần này là câu chuyện đi tìm kiếm một đứa trẻ mà ai cũng cho rằng đã chết từ lâu.
Bằng chính sự tò mò mà Gaspard- một nhà viết kịch nghiện rượu đã lôi kéo và khơi dậy khao khát tìm ra chân lý trong con người của nữ cảnh sát Madeline trong tình cảnh chán đời khi mà mong muốn có được một đứa con dường như vượt quá khả năng của cô. Và rồi dưới một mái nhà Paris, cả 2 đã nhận ra họ chính là một nửa còn lại của cuộc đời mỗi người khi mà cả 2 cùng vượt qua bao khó khăn để khám phá ra vụ án bị chôn vùn suốt một thời gian dài, phần thưởng cuối cùng dành cho họ chính là cậu bé Julian dễ thương, đứa trẻ không cùng máu mủ nhưng là tất cả những gì họ đấu tranh để khao khát nhận được.
Khi mà những bóng ma quá khứ cứ bủa vây lấy các nhân vật thì sự ra đi của họ chính là sự giải thoát hoàn hảo nhất, giải phóng họ khỏi những bế tắc của cuộc đời. Họa sĩ Lorenz và nàng thơ của ông- Pénélope (bố mẹ ruột của Julian) đã không thể dành sự quan tâm của họ đúng cách cho đứa con của mình, nhưng chính tình thương thật sự đó đã giúp con trai họ có một cuộc sống mới trong một gia đình mới với một cuộc sống hạnh phúc hơn bên cạnh Gaspard và Madeline, những con người vốn sinh ra để giành cho nhau
Nguyễn Quỳnh NgaCái tài trong của Musso trong quyển này là cú chuyển mình cực kỳ ngọt từ thể loại văn học lãng mạn theo dòng trinh thám. Mà tôi thề là tôi cực thích lối viết như vậy, nó không nhuộm đen một mảng lớn về cái chết, sự tàn khốc của con người và cú trượt dài về nhân tính, mà ẩn sau những gam màu đó hắt lên màu đỏ nồng đậm và ấm nóng của tình thân, tình yêu gia đình mà vốn dĩ nó liêng thiêng đến lạ lùng.
Có thể nói hành trình tìm ra Julian là cả một quá trình đấu tranh giữa bản chất đen tối và ích kỷ của con người, cho đến khi cả hai tâm hồn tưởng chừng trơ trọi và khô cằn ấy đột ngột bừng lên tình thương, sự khao khát hạnh phúc vẫn còn ẩn nấp đâu đó thật sâu trong tâm thức họ.
Họ đã bám víu giành giật lại những gì bản thân từng bỏ quên, để rồi hành trình tìm ra cậu bé cũng là con đường duy nhất họ tìm về với con người tưởng như đã chết từ rất lâu của chính mình.
Giây phút tên nhà văn đã từng nát rượu luôn nhìn đời bằng đôi mắt đầy hằn học ấy, ôm chặt Julian trong vòng tay, thốt lên: "Đúng thế, là bố đây." Tôi cảm giác như chính tôi vừa chiến thắng con quỷ của chính mình, hạnh phúc, nhẹ nhõm và xúc động vô cùng.
PhúcCả hai con người xa lạ giờ đây lại cuốn vào nhau. Chủ đề này khá được tận dụng trong các tác phẩm của Musso, và “Dưới một mái nhà ở Paris” cũng không phải là ngoại lệ. Do bị thuê nhầm căn nhà, cả hai người đã phải sống chung dưới một mái nhà ở Paris. Cô ghét anh, anh không ưa cô, đó là một điều khá dễ thấy trong truyện của ông. Họ dần dần khám phá ra bí ẩn của vị chủ nhân trước của ngôi nhà, và dần tìm ra sự thật. Có thê nói truyện khá chậm chạp, không thu hút như những cuốn khác của Musso. Tớ không đánh giá quá cao cuốn này, cái kết cũng khá bình thường. Có thể nói tóm lại là một cuốn không mới mẻ mấy, đi theo lối viết văn cũ của Musso. Hi vọng những cuốn sau của ông sẽ mới mẻ hơn
Obook Editor
Mình sẽ không viết gì nhiều về sách của Musso bởi lẽ mình muốn mọi người sẽ đọc và tự cảm nhận rồi sau đó sẽ thấy vô cùng bất ngờ vì cách ông "lái" câu truyện rất tài ????
Mọi người sẽ cảm thấy truyện của Musso đọc rất cuốn vì yếu tố trinh thám lồng trong lãng mạn. Nhưng cảm giác đó sẽ chỉ kéo dài cho đến khi bạn đọc đến quyển thứ 3, thứ 4 thôi. Bạn sẽ nhận ra một điều là Musso viết với một mô típ lặp đi lặp lại, và đương nhiên điều này sẽ khiến bạn bị "ngấy" ???? Tuy nhiên mình đã đọc hết các cuốn của ông mà Nhã Nam xuất bản để chờ xem có sự thay đổi gì không. Và đó chính là cuốn sách này: Dưới một mái nhà ở Paris.
Như mình đã nói, mình sẽ không nói nhiều về sách Musso, cho nên đọc đến cuốn này, mình chỉ muốn nói rằng: đây thật sự là một cuốn TRINH THÁM ĐÍCH THỰC. Nó khác hoàn toàn so với tất cả những cuốn sách khác của ông, không còn lãng mạn nữa. Sự bí ẩn của bức tranh được bóc tách dần một cách hết sức cuốn hút cùng với hai anh chị nhân vật chính mang trong mình những mảnh ghép quá khứ vô cùng ám ảnh. Plot twist không quá tinh vi nhưng là một câu chuyện hết sức nhân văn, đặc biệt là tình cảm gia đình được thể hiện rất rõ. Hơn nữa màu sắc hội họa cũng khiến cho cuốn sách có gì đó mang hơi hướng nghệ thuật.
Nếu bạn đang cảm thấy "ngán" với những cuốn sách của Musso thì Dưới Một Mái Nhà Ở Paris sẽ là cứu cánh của bạn đó ????
myVề hình thức: Phải nói là bìa cực xinh luôn, phù hợp để sống ảo, làm ta liên tưởng đến những câu chuyện tình lãng mạn. Sách dày dặn, màu giấy ngà ngà không bị mỏi mắt. Về nội dung thì không cần phải bàn. Guilliam Musso lúc nào cũng thành công trong việc xây dựng hình tượng nhân vật và logic trong những tình huống trinh thám. Ông đã vẽ nên câu chuyện tình giữa cô cảnh sát và chàng tác giả theo cách rất đặc biệt. Họ gặp nhau bởi một trục trặc nhỏ về tin học nên đã vô tình thuê cùng một mái nhà ở Paris. Từ đó lại mở đầu cho cuộc trinh thám hồi hộp, một trò chơi đuổi bắt, đánh đố để tìm lại cậu con trai mất tích của chủ nhà trước... Họ đã nhận ra vị trí của đối phương trong lòng mình và kết thúc bằng một cái kết đẹp như các tác phẩm trước. Rất đáng đọc.
Obook Editor
Dưới Một Mái Nhà Ở Paris -Guillaume Musso
Mình không hẳn là một fan của Guillaume Musso nhưng mình cũng khá thích các tác phẩm của Guillaume Musso. Mình biết đến Musso thông qua quyển ngày mai, một quyển sách với mình là siêu hay luôn và là một trong những tác phẩm mà mình thích nhất.
Về Dưới Một Mái Nhà Ở Paris là một câu chuyện về hai nhân vật chính Madeline, một cựu nữ cảnh sát từng lập được nhiều chiến công trong các công cuộc điều tra các vụ án trong quá khứ và Gaspard Coutances, một nhà biên kịch tài hoa nhưng anh chán ghét mọi thứ kể cả con người! Do một sai lầm ngớ ngẩn về tin học mà họ lại cùng thuê một căn nhà tại cùng một thời điểm. Căn nhà vốn là một xưởng tranh cũ của một họa sĩ tài năng nhưng bạc mệnh Sean Lorenz. Trong vài ngày sống cùng nhau trong căn nhà đó thì Gaspard và Madeline đã cùng nhau khám phá ra những điều bí ẩn của người họa sĩ đã mất Sean Lorenz. Để khám phá ra những điều bí ẩn đó, hai con người xa lạ và vốn không ưa gì nhau đó đã cùng hợp tác để cùng nhau đi trên một cuộc hành trình dài dẫn đến những điều bí ẩn nhất. Cuộc hành trình điều tra này đồng thời cũng đã khiến cho cuộc đời của hai con người đó thay đổi một cách mãi mãi.
Mình khá chờ đợi sẽ là một cốt truyện trinh thám pha lẫn với những tình tiết tình cảm lãng mạn. Nhưng theo cá nhân mình thì đây chỉ là thể loại trinh thám thôi! Mình không thấy bất kỳ tình cảm nào, ý mình là tình yêu ấy từ hai nhân vật chính cả. Và với cái tên của tác phẩm thì mình cảm thấy cũng chưa phù hợp lắm vì thật ra cái ngôi nhà ở Paris ấy nó khá là mờ nhạt trong sách, mình không có ấn tượng nhiều về nó sau khi đọc xong. Nói chung là mình chờ đợi nhiều hơn ở cuốn sách này nên khi đọc xong mình thấy hơi bị hụt hẫng một tí. Công bằng mà nói thì đây là một cuốn sách về trinh thám khá hay và lôi cuốn, các tình huống cũng khá bất ngờ. Một cuốn sách dĩ nhiên là dành cho fan của Musso và những người yêu trinh thám. Còn mình, mình không thật sự thích nó đặc biệt là nếu so sánh với ngày mai cũng của Musso!
Thiên MinhVới ai chưa đọc thử truyện của Guillaume Musso và đang băn khoăn, hãy đọc ngay Dưới một mái nhà của Paris và bạn chắc chắn sẽ không phải thất vọng. Đây là lần đầu tiên mình đọc sách của ông nhưng thực ngoài sức tưởng tượng, đặc biệt là những trang cuối cùng giống như có một ma lực khiến mình không thể ngừng lật những trang giấy. Quá hấp dẫn, quá cuốn hút, quá bất ngờ... Mình sẽ không nói gì về nội dung. Chỉ là 2 con người không hoàn hảo đã tạo nên một câu chuyện hoàn hảo. :)
Trong truyện có rất nhiều câu nói hay đáng nghiền ngẫm, mình không thể trích câu mà bản thân thích nhất ( tại nhiều câu hay quá :)
" Điều này thật bất công, chướng tai gai mắt, vô nghĩa. Nhưng kể từ một mức độ ghê rợn và dã man tàn bạo nào đó, thì cảm giác và tính hợp lý dĩ nhiên không còn là những công cụ hiệu quả để giải nghĩa cách xử sự của con người nữa rồi. "
Minh HuệLại một lần nữa văn hào Guillaume Musso ghi giấu ấn với độc giả trên khắp thế giới bằng một cuốn trinh thám nhưng tràn ngập sự lãng mạng, Dưới một mái nhà ở Paris. Một câu truyện cuốn hút bạn đọc ngay từ trang đầu tiên. Do một sự nhầm lẫn nào đó mà Madeline, một nữ cảnh sát người Luân Đôn và Gaspard, một biên kịch gia người Mỹ đều thuê cùng một nơi trọ. Đó là một xưởng vẽ giấu mình cuối một ngõ nhỏ Paris. Thế rồi cả hai bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu, thứ sẽ thay đổi cả cuộc đời họ sau này. Cả hai đang dần khám phá ra số phận bí mật của người chủ căn hộ cũ, Sean Lorenz, một họa sĩ nổi tiếng đã qua đời.
Ngòi bút tài hoa đưa bạn vào một câu chuyện bí ẩn, khó đoán trước hồi kết. Hãy cùng đọc và cảm nhận nó nhé.
LinhMình trước đây chưa từng đọc cuốn sách nào của tác gia này. Bị cuốn hút bỏi bìa sách và một phần trong lúc bị áp lực và những lo nghĩ đánh gục, mình đã mua nó để "giải sầu", thử một phong cách văn mới và hy vọng đây sẽ là cuốn sách giúp mình thoát khỏi thực tại, được sống trong câu chuyện và khao khát được đi theo đến hồi kết. Quả nhiên cuốn sách đã không để mình phải thất vọng với giọng văn truyền cảm, sâu lắng tuy là truyện trinh thám nhưng mình không thấy nó khô khan, ngược lại mình còn khóc vì cái kết của câu chuyện, vì một câu nói của cậu nhóc Julian. Tình phụ tử, sự cảm đảm để đối diện với những lo sợ của bản thân, sự trong sáng của trẻ nhỏ cần được bảo vệ và hơn hết là gia đình chính là nơi vun đắp những tâm hồn, những tình cảm đẹp đẽ.
.
AnTrước đi đến với dưới một mái nhà ở Paris, có lẽ nên đọc qua cuốn cuộc gọi thiên thần trước vì đó có thể được xem là tập một, còn dưới một mái nhà ở Paris là tập hai.
Không thể phủ nhận ngòi bút của Musso ngày càng vượt bậc, và tác phẩm mới nhất này của ông đã trở thành một tác phẩm trinh thám hoàn toàn, không còn là kiểu lơ lửng một hạnh phúc đâu. Khi cầm lên rồi là không thể bỏ xuống.
Mở đầu câu chuyện có lẽ là một kết thúc buồn cho chuyện tình đẹp giữa cô cảnh sát Madeline và anh chàng đầu bếp nổi tiếng Jonathan ở tập trước. Nhưng có lẽ là mở ra một câu chuyện tình đẹp đẽ khác chăng, vẹn nguyên hơn.
Vùi mình trong đau khổ khi người tình Jonathan trở về bên vợ cũ và có với nhau một đứa con mang tên Joseph. Cái tên mà Madeline đã dự định đặt khi cố gắng có con với Jonathan nhưng không thành. Cô đã tự tử bất thành, nên quyết định trở về Paris nơi chữa lành vết thương của cô trước vụ án dang dở Alice ( xem ở cuộc gọi thiên thần )
Gaspard, nhà soạn kịch thiên tài với hàng chục vở kịch được cho ra mắt công chúng. Nhưng khá đặc biệt, anh nghiện rượu, nói không với các tiến bộ xã hội như smartphone, internet, v..v. Đã đáp chuyến bay đến Paris để chuẩn bị soạn vở kịch mới sẽ cho ra mắt vào đầu năm sau.
Như một định mệnh ( Musso có vẻ rất thích việc sắp đặt định mệnh vào các tác phẩm) một nhầm lẫn tin học nào đó cả hai đã thuê chung một căn nhà, nhà của hoạ sĩ nổi tiếng Sean Lorenz. Và ở đây cả hai khám phá ra bí mật về ba bức tranh cuối cùng của Sean, và bức màn phía sau cái chết của con trai Sean, cậu bé Julian.
Nếu nói Musso là thiên tài trinh thám thì có lẽ không đủ thoả mãn cho các fan cứng trinh thám. Nhưng tác phẩm lần này của ông có lẽ đủ để khiến người đọc không thể suy diễn cái kết, không thể ngừng lật trang tiếp theo, và Musso vẫn đúng là Musso, luôn để lại một cái kết hết sức nhân văn, khiến người đọc đủ thoả mãn.
HàVăn học lãng mạn khởi nguyên từ sau cuộc Đại cách mạng tư sản Pháp năm 1789. Chủ đề khi đó của dòng chảy lãng mạn là tự do, phóng khoáng, giải phóng tâm thức con người… qua các tác phẩm kinh điển như Nhà Thờ Đức Bà Paris, Những Người Khốn Khổ, Nàng Heloise, Nỗi Đau Của Chàng W… người đọc dễ dàng tiếp cận dòng văn học mới mẻ này. Thế nhưng để thấm đẫm được tinh hoa của nó thì không hề dễ. Phải đến vài chục năm gần đây, khi các nhà văn lãng mạn mới cho ra đời các tác phẩm văn học bình dân hơn, lý tưởng xã hội hóa dễ hiểu hơn thì phần đông người đọc trẻ mới tiếp cận được với chủ nghĩa lãng mạn đã có hơn hai trăm năm tuổi này.
Chủ nghĩa lãng mạn mới có nhiều nhà văn kế thừa và phát triển. Nhưng ấn tượng nhất với tôi là Musso, với lối viết bình dân và có phần thực tế hơn một số tác giả cùng thời.
Tác phẩm mới nhất của ông, Dưới Một Mái Nhà Ở Paris tiếp tục là một cột mốc trên văn đàn của nhà văn tài năng. Câu chuyện có khởi đầu và điểm kết hoàn hảo như mọi cuốn sách trước đó của ông. Hấp dẫn, bất ngờ với những cuộc rượt đuổi quá khứ hòng tìm ra lời giải cho niềm tin của một người cha đã mất.
Trong cuộc rượt đuổi đó người đọc tìm thấy sự lãng mạn ẩn dưới từng câu chữ tả cảnh, tả tâm trạng hay chính trong thế giới nội tâm của nhân vật. Không chỉ cách mà Musso nói về nhân vật chính như Madeline hay Gaspard mà cuộc đời và tình yêu của các nhân vật phụ như Lorenz hay Penelope cũng góp phần vẽ lên bức tranh hiện thực nhưng đầy màu sắc kỳ ảo này.
HạnhBạn đã bao giờ muốn có một đứa trẻ mang dòng máu của mình, tiếp nối sức sống của mình, để chuỗi DNA của mình kéo dài mãi mãi?
Bạn đã bao giờ nghĩ lũ trẻ thật phiền phức và có con là một cơn ác mộng? Hay thật ra bạn chỉ không muốn có con vì nỗi sợ hãi không đủ sức bảo vệ đứa trẻ đó thật chu toàn?
Nếu bạn hiểu được hoặc muốn hiểu cảm giác đó hãy tìm đọc Dưới Một Mái Nhà Ở Paris - tác phẩm mới nhất của nhà văn Pháp nổi tiếng Guillaume Musso.
Cuốn sách vẫn là một cuộc truy tìm hung thủ, vạch trần vụ án theo phong cách rất Musso. Thể loại trinh thám lãng mạn quen thuộc. Cuộc rượt đuổi để tìm ra Julian bé nhỏ không quá nghẹt thở, càng không nhanh và gấp gáp trong từng mạch truyện nhưng vẫn rất lôi cuốn nhờ lối viết xáo trộn từ quá khứ tới hiện thực đặc biệt.
Từng lớp quá khứ bị bóc trần, không theo không gian hay thời gian mà theo con người - ba người từng gắn bó với nhau những năm tháng tuổi trẻ đẹp nhất. Họ từng là bạn, từng là "Thợ Pháo Hoa" - những nghệ sĩ đường phố hừng hực sức thanh xuân. Nhưng thời gian chia tách và đẩy cả ba theo những lối rẽ khác nhau. Để rồi nhiều năm sau cuộc đời họ lại giao nhau ngay chính trong một vụ án từng gây chấn động.
Điều khiến tôi thích thú nhất ở cuốn sách này là nó không nhấn sâu vào tình yêu. Dù người từng có tình yêu mãnh liệt nhất, từng vì tình yêu mà ghi lại dấu ấn với 21 bức Pénélope như họa sĩ tài hoa mà bạc mệnh Sean Lorenz cũng không được khắc họa chỉ bằng mối tình đó.
Sean, Madeline và Gaspard được kết nối dưới một mái nhà ở Paris bằng một tình cảm khác, tình thân và khát khao thân tình ấy.
Nhà biên kịch danh tiếng Gaspard thù ghét xã hội loài người nhưng không thể ngưng tò mò trước câu chuyện về người họa sĩ từng sống trong căn nhà anh đang thuê trọ. Để rồi vượt qua chính mình, anh, bất ngờ thay lại là người kiên trì nhất muốn tìm ra lời giải cho vụ án tưởng chừng đã bế tắc sau cái chết của Lorenz - người cha không bao giờ tin con trai ông đã chết.
Trái ngược lại, Madeline bị chính sự tự tin của một nhà điều tra lâu năm che mắt. Cô yêu lũ trẻ, căm hận bọn sát nhân nhưng sự kiêu ngạo cố hữu khiến cô gái dừng chân trước bức tường phủ kín những điều giả tạo trong vụ án đã phủ bụi kia.
Hai con người dưới mái nhà nhiều kỷ niệm ấy khởi đầu hoàn toàn khác nhau nhưng dần dần trở nên lì lợm như nhau và trái ngược hoàn toàn trong một chặng đường, dù ngắn. Cách xoay chuyển từ cá tính đến niềm tin của họ là điều đã giữ chân tôi ở lại với Musso. Bởi tác giả đã khéo léo dẫn dắt tôi đi qua quá khứ lẫn những xung đột từ hai bản thể không có điểm tương đồng như Madeline và Gaspard, để rồi trong một đoạn kết bùng nổ lại gắn chặt họ với nhau, chỉ bằng một đứa trẻ. Bất chấp trước đó cả hai có những lập trường và mong ước hoàn toàn khác cho tương lai.
Cái cách Musso tạo nên một gia đình từ ba con người vốn xa lạ khiến tôi thật sự thích thú. Đôi khi tình yêu đôi lứa trở nên nhỏ bé biết bao trước tình thân và sự cảm thông giữa người với người. Nếu được chọn, tôi thật mong thế giới này sẽ được kết nối bằng những tình cảm thân thuộc như thế, hơn cả tình yêu, nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
MymyMột câu truyện trinh thám hay nhưng ko chứa nhiều cảnh đáng sợ. Kể về bộ đôi bất đắc dĩ bị cuốn vào vụ việc cậu còn trai của 1 hạ sĩ bị bắt cóc, từ đó tìm ra chân tướng nhiều chuyện ẩn giấu.
Laruby Vẫn yêu Guillaume Musso! một cuốn trinh thám nhiều máu nhưng không tạo cảm giác ghê sợ, kinh dị. Nội tâm nhân vật được khai thác khéo léo để dẫn dắt cốt truyện liền mạch và thu hút đến không thể đặt cuốn sách xuống được