nhung hoàngSau "Thú tội", tác giả tiếp tục lối viết đi sau vào tâm lí từng nhân vật ở "Chuộc tội". Khác với "Thú tội", chúng ta dường như biết hung thủ là ai ngay từ những trang đầu, "Chuộc tội" giữ cú plot twist ở những trang cuối cùng. Câu chuyện có bối cảnh tại một ngôi làng "có khí hậu trong lành nhất Nhật Bản", nơi dần dần thay đổi vì có nhà máy sản xuất máy móc chuyển tới. Những thay đổi tích cực và tiêu cực do cuộc sống hiện đại mang lại miêu tả trong truyện, khiến mình nhớ lại cuộc sống của mình 9 năm về trước, có chút bồi hồi. Xoay quanh 4 cô gái là nhân chứng duy nhất trong một vụ án đau đớn hồi tiểu học, tác giả đi sâu vào tâm lí của từng người sau khi vụ án xảy ra, với lời hứa "chuộc tội" với mẹ cô bạn bị sát hại. Mình ấn tượng với tác giả về ở cách miêu tả tâm lí nhân vật và những ám ảnh vô hình vụ án đó đem lại cho 4 cô bé. Từ góc nhìn của những đứa trẻ, cộng với là tác động ngẫu nhiên của gia đình, mỗi người chọn cho mình một lối sống khác nhau, có tốt, có xấu, ... Nhưng không hiểu do số phận sắp đặt, hay xuất phát từ quan điểm sống mỗi người, mà tất cat đều gặp phải những tình huống éo le... Người mẹ của cô bé nạn nhân là cú twist cuối, cũng là sự chuộc tội của chính cô ấy. Đây là một câu chuyện tâm lí, theo mình thì khá xuất sắc, vì khi đọc thì mình căng thẳng dã man :( Sai lầm nối tiếp sai lầm, để lại hậu quả thật sự rất nghiêm trọng. Liệu trong cuộc sống thực tại, có ai tránh được điều đó không?
ThanhThông thường theo lối kể của một vụ án mạng, bạn sẽ nghĩ: thủ đoạn giết người ra sao, hung thủ là ai, làm thế nào để phá án, rồi lần theo dấu vết, hách não đoán hung thủ. Đúng chứ?
Vậy thì “Chuộc tội” lại không hề đề cập đến điều đó, vì vụ án cực kỳ đơn giản, cực kỳ nhiều sơ hở đến nỗi khó tin. Người ta thường chỉ quan tâm hung thủ là ai, truy tìm dấu vết mà bỏ quên những con người trong cuộc, họ nghĩ gì, họ cảm thấy ra sao khi chứng kiến bạn mình bị giết hại, nỗi đau của người mẹ khi mất đi cô con gái duy nhất.
Bởi lẽ đây là bộ truyện tâm lý trinh thám theo lối kể từ những nhân chứng. Bộ truyện là những dư âm ám ảnh tâm lý đi theo những cô bé từ nhỏ tới khi trưởng thành.
Nhiều năm về trước, khi mới là những cô bé 12 tuổi, một vụ án sát hại dã man tại trường tiểu học trên hòn đảo nhỏ. 5 cô bé cùng chơi bóng chuyền vào ngày lễ Obon tại sân sau của trường. Thế nhưng chỉ có 4 cô bé trở về, người còn lại chỉ là một cái xác vô hồn được tìm thấy trong phòng thay đồ nam trong tình trạng khoả thân và bị siết cổ. Hung thủ sau 18 năm vẫn không được tìm thấy. Đó là một gã đàn ông mặc trang phục bảo hộ lao động, bước đến nhờ một trong năm cô bé đi theo giúp gã ta một việc.
Vấn đề gây nên nỗi ám ảnh ở việc phân công nhau khi biết bạn mình chết. Một người đi tìm thầy cô giáo, một người đến đồn cảnh sát, một người đến nhà của Emily thông báo cái chết và một đứa ở lại trông cái xác. ???? Thặc vl. Kết quả thì cả 4 đứa đều khai không nhớ mặt hung thủ.
Người mẹ đã gieo vào đầu những cô bé non nớt ấy: Hãy tìm ra hung thủ, nếu không tìm được hãy chuộc lỗi theo cách của chúng mày. Còn nếu không chính tao sẽ trả thù chúng mày vì nhà tao giàu có và quyền lực hơn bố mẹ chúng mày.
Gay cấn và căng thẳng còn hơn thể loại hành động. Bạn sẽ thấy đỉnh điểm được đẩy lên cao trào ở những đoạn phía sau, nhất là khi hung thủ được tiết lộ. Và đó là một sự thật đau lòng đến rợn người. Tin tớ đi, bạn sẽ đọc ngấu nghiến không dứt được khi đọc xong chương đầu tiên.
Quang Chuộc Tội là câu chuyện kể về 5 cuộc đời. 4 cô bé, nhân chứng trong vụ án sát hại Emily, đồng thời cũng là những đứa trẻ vô can bị liên lụy, họ đã sống cuộc đời như thế nào trước khi vụ án xảy ra; và đã sống tiếp với nỗi ám ảnh bắt rễ sâu trong lòng như thế nào, bóng đen của lời nguyền "hãy chuộc tội đi" đã hủy hoại đời họ ra sao. Từng người, từng người một, nhìn bề ngoài tưởng như đã thoát khỏi vụ án ngày xưa và bước tiếp, người lấy chồng, người có con, người ổn định sự nghiệp, có vẻ họ đã có một cuộc sống ổn định và hạnh phúc, nhưng nhìn vào sau tấm màn, tất thảy đều mục ruỗng. Thật ra tôi nghĩ cũng không thể đổ hết tội cho người mẹ của Emily, dù quả thật lời phán xét dành cho những đứa trẻ đó quá tàn nhẫn, đồng thời cô ta cũng đã sống khá là vô trách nhiệm, nhưng như 1 trong 4 đứa trẻ đã nói, "tớ thấy mình chẳng trách cứ cô ấy được, vì người đau khổ nhất là cô ấy mà". Tôi đồng thời nghĩ rằng cuộc đời của 4 đứa trẻ thành ra như vậy, ngoài lời nguyền chuộc tội, ngoài hoàn cảnh gia đình, một phần cũng do chính bản thân họ lựa chọn bước đường đi, để vẽ nên vận mệnh như thế.
Bụt LinhChuộc Tội – Một lời nói dối có thể dẫn đến những kết cục nào ?
Ai ai chắc hẳn cũng đã được dạy về những tác hại khôn lường của một lời nói dối, có lẽ sẽ có một số người nghĩ rằng chúng có thể không ảnh hưởng quá nặng nề đến cuộc sống của người khác. Nhưng có lẽ Chuộc Tội sẽ giúp chúng ta nhìn nhận lại vấn đề này một sách sâu sắc hơn
Cuốn sách Chuộc Tội lấy bối cảnh vào nước Anh năm 1935, trong một ngôi biệt thự to lớn sang trọng, cô bé Briony cùng với người chị của mình Cecilia đang sống cùng với bố mẹ. Đây là một mùa hè lí tưởng mà ai ai cũng mong muốn khi được sống trong một môi trường mát mẻ, đẹp đẽ. Nhưng ngoài gia đình, nơi hai chị em sống còn có sự xuất hiện của Robbie, anh là con trai của người giúp việc. Anh học cùng trường Cambridge với Cecilia, khi cô trở về nhà nghỉ hè thì Robbie cũng đến nhà cô làm việc. Dần dần giữa cả hai hình thành tình cảm nam nữ rất đối chân thực và sâu đậm. Briony khi biết thì không những không vui mà còn một phần nào đó ghen tị với chị mình, bên trong cô bé 13 tuổi này cũng dành một chút tình cảm cho Robbie
Một ngày, Robbie được mời tới nhà của Briony và Cecilia để ăn tối. Do một số hiểu lầm trước đó cũng như bắt gặp chị mình cùng với Robbie, dù không quá chắc chắn về những gì mình đã thấy cũng như liệu nó có đúng hay không Briony đã tố cáo Robbie có hành động không tốt với Lola, người vừa là chị họ vừa là bạn của cô cho dù anh không gây ra sự việc đó. Điều này đã trực tiếp đẩy Robbie đến với hai lựa chọn: một là ở trong tù, hai là tham gia vào chiến tranh chiến đấu cho đất nước. Để không phải sống trong nhục nhã, anh đã chọn tham gia chiến đấu. Robbie quyết định như vậy vì anh muốn ngẩng cao đầu để yêu và sống với Cecilia mà không xấu hổ
Trong thời kì chiến tranh, Cecilia đi làm y tá để cứu giúp những người lính bị thương. Briony vì giữ trong lòng sự hối hận, nuối tiếc về việc mà mình đã gây ra đã khiến cho Robbey và Cecilia phải lìa xa nên cô cũng tình nguyện làm y tá. Liệu giữa bom đạn tàn phá, cả hai có thể ở bên nhau và hạnh phúc mãi mãi về sau ?
Cuốn sách này thật sự quá đau buồn, bi thương, có thể gây ám ảnh cho những độc giả sống nội tâm. Dù có biết trước kết thúc, ta cũng vẫn sẽ tiếc thương cho các nhân vật cũng như có những cái nhìn, suy nghĩ, cảm nhận khác nhau về hoàn cảnh và hành động của họ
Hàn Thiên DiinnCuốn sách này chủ yếu nói về 5 cô bé : Emily , Sae , Maki , Akiko và Yuka . Xoay quanh chính là câu chuyện cô bé Emily - một bạn học sinh mới chuyển về . Trong một buổi chiều đến trường chơi bóng rổ , có một người đàn ông lạ mặt tự xưng là người kiểm tra quạt thông gió và người đó đã nhờ 1 trong 5 đứa trẻ đến phụ giúp . Trong khi 4 cô bé kia đều thay nhau nhận lời thì người đàn ông đó chỉ chọn cô bé Emily . Emily vốn là một cô bé xinh xắn , gia đình có điều kiện lại còn học giỏi nữa . Nhưng cả 4 cố bé đều không ngờ buổi chiều chơi bóng rổ ấy lại là lần cuối họ gặp Emily . Sau khi đợi Emily quá lâu không thấy ra , cả 4 đứa trẻ đã cùng nhau đi tìm và rồi khi tìm đến nhà vs . Đập vào mặt họ là hình ảnh Emily đang nằm sõng soài trên sàn nhà trong tình trạng quần áo hết sức sộc sệch . Vì là người trững trạc nhất nhóm nên Maki đã phân công 3 người còn lại làm từng việc . Nhưng thật sự không thể giúp ích gì khi Emily không còn sống và tất cả bọn họ đều nói không nhìn rõ mặt hung thủ . Tưởng rằng trở về như vậy đã yên ổn nhưng không từ đây chuỗi ngày bi kịch và dằn vặt mới diễn ra . Cả 4 cô bé đều không có lỗi gì nhưng chính họ lại phải tìm cách chuộc tội . Bởi mẹ của Emily đã nói rằng : Hãy tìm ra hung thủ trước khi vụ án bị khép lại , nếu không thể hãy tìm cách chuộc tội cho riêng mình . Còn không thì chính tay tôi sẽ ra tay .
Cứ như vậy cả 4 cô bé đều đã tìm cách chuộc tội cho riêng mình . Đầu tiên là cô bé Sae - người đã ở bên Emily khi các bạn chạy đi tìm người lớn , cô giáo . Sae đã mang theo nỗi ám ảnh suốt những năm tháng học trò . Sau khi tốt nghiệp Sae cùng 1 người đàn ông đã kết hôn và chuyển sang nước ngoài sinh sống . Tôi đã tưởng rằng mọi thứ sẽ yên ổn nhưng không chồng của Sae đã coi cô như một con búp bê Pháp vậy , càng ngày anh ta càng trở nên điên loạn . Và rồi biến cố xảy đến , để tự vệ bản thân Sae đã giết chết chồng của mình sau đó ra tự thú . Tiếp đó là Maki , cô bé sau biến cố đó đã trở thành một giáo viên , trong 1 lần nọ để bảo vệ học sinh của mình khỏi việc bị kẻ xấu hãm hại như 1 bản năng mà ban đầu Sae được báo chí tuyên dương rầm rộ nhưng sau đó lại nổ ra tin Maki đã giết chết tên đó nhưng thật chất hắn chết do chính bản thân tự đâm . Tiếp đó là Akiko , cô bé đã trở nên điên loạn , mất bình tĩnh sau vụ việc . Anh trai của cô bé đã kết hôn với một người vợ đã có con riêng . Và rồi trong sự rối loạn và nhầm tưởng , Akiko đã giết chết anh trai của mình . Cuối cùng là Yuka . Cô bé đã yêu anh rể của mình và cô đã có thai trong 1 lần chị gái nhờ đến chăm sóc anh rể . Bạn có lẽ biết nguyên nhân rồi đó . Và khi anh rể gọi cô ra nói chuyện , họ đã có những lời cãi vã và bản năng của một người mẹ để tránh đứa bé trong bụng Yuka đã đẩy anh rể xuống cầu thang .
Bốn đứa bé đều đã tìm cách chuộc tội cho riêng mình . Tuy rằng mẹ của Emily đã gửi thư để khuyên cả 4 đứa hãy bỏ qua quá khứ và bắt đầu lại những ngày tháng tươi đẹp nhưng có lẽ cả 4 cô bé đều không đọc được bức thư đó . Thật sự đọc cuốn sách cảm thầy bà mẹ của Emily thật vô lí , chỉ vì 4 cô bé chứng kiến cái chết của hung thủ mà đã khiến những đứa trẻ ở độ tuổi đẹp nhất phải ám ảnh . Tuy rằng người mẹ ấy đã bảo những đứa trẻ hãy quên đi nhưng đã quá muộn . Cả 4 cô bé đều đã chuộc tội rồi . Một cái kết mở được vẽ ra cho câu chuyện này .
Câu chuyện thật sự rất lôi cuốn và không thể dứt ra nổi . Xen lẫn hồi hộp có lẽ là li kì , đôi chút run sợ gì đó rất lạ thường . Và tôi đã không thể bỏ cuốn sách cho đến khi đọc xong nó . Một cuốn sách nói về lời thoại của từng người một . Và một cái kết lầm tôi siêu bất ngờ và có lẽ đó là điều thú vị mà tác giả mang đến . Người đã ra tay sát hại và xâm hại tình dục cô bé là nyc của cô bé và thật ko ngờ đó lại chính là cha ruột của Emily thật bi đát phải không nhỉ ? Lỗi lầm của mẹ Emily đã đẩy cô bé đến cái chết , thật xót xa cho cô bé .Cảm ơn tác giả Minato Kanae đã cho tôi những phút giây nghẹn thở đến như vậy và cũng thật xót xa , thương cảm . Và tôi hi vọng những điều tốt đẹp sẽ đến với các cô bé đó .
#Han.Thien.Diinn Ẩn bớt
Mai MítSau "Thú tội", tác giả tiếp tục lối viết đi sau vào tâm lí từng nhân vật ở "Chuộc tội". Khác với "Thú tội", chúng ta dường như biết hung thủ là ai ngay từ những trang đầu, "Chuộc tội" giữ cú plot twist ở những trang cuối cùng. Câu chuyện có bối cảnh tại một ngôi làng "có khí hậu trong lành nhất Nhật Bản", nơi dần dần thay đổi vì có nhà máy sản xuất máy móc chuyển tới. Những thay đổi tích cực và tiêu cực do cuộc sống hiện đại mang lại miêu tả trong truyện, khiến mình nhớ lại cuộc sống của mình 9 năm về trước, có chút bồi hồi (lan man quá . Xoay quanh 4 cô gái là nhân chứng duy nhất trong một vụ án đau đớn hồi tiểu học, tác giả đi sâu vào tâm lí của từng người sau khi vụ án xảy ra, với lời hứa "chuộc tội" với mẹ cô bạn bị sát hại. Mình ấn tượng với tác giả về ở cách miêu tả tâm lí nhân vật và những ám ảnh vô hình vụ án đó đem lại cho 4 cô bé. Từ góc nhìn của những đứa trẻ, cộng với là tác động ngẫu nhiên của gia đình, mỗi người chọn cho mình một lối sống khác nhau, có tốt, có xấu, ... Nhưng không hiểu do số phận sắp đặt, hay xuất phát từ quan điểm sống mỗi người, mà tất cat đều gặp phải những tình huống éo le... Người mẹ của cô bé nạn nhân là cú twist cuối, cũng là sự chuộc tội của chính cô ấy.
D.D.MVì rất thích Thú tội nên có quyển thứ 2 của tác giả này, mình mua ngay. Quyển này tăm tối quá và mình cũng không thích cách tóm tắt quá cụ thể ở bìa 4. Tất cả những điều đó theo mình hãy để người đọc tự khám phá lần lần, thay vì được bày cho nghe ngay từ khi chưa giở sách. (Hình như đây là lần n mình có nhắc ý này trong review. Mình luôn đọc xong sách rồi mới đọc bìa 4 và nội dung ở các bìa gấp nếu có).
4 nữ sinh tiểu học là nhân chứng của một án mạng mà nạn nhân chính là người bạn cùng lớp với mình, nhưng tất cả những gì các cô bé 10 tuổi có thể cung cấp cho nhà điều tra không thể giúp tìm ra hung thủ. Mẹ nạn nhân trong cơn phẫn uất đã đưa ra một thứ gần như là lời nguyền, làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời 4 nữ sinh kia, mãi cho đến 15 năm sau.
Như NguyễnLại thêm một tác phẩm trinh thám - kinh dị đầy ám ảnh nữa đến từ Minato Kanae. Mình đã rất trông chờ tác phẩm mới này từ sau khi nghiền ngẫm Thú tội. Chuộc tội vẫn duy trì văn phong đầy lôi cuốn và hồi hộp nghẹt thở trên nền một bi kịch ớn lạnh và đau lòng. Mặc dù đọc quyển này lúc giữa trưa nóng mà mình vẫn lạnh sống lưng vài bận :))) Tuy nhiên mình vẫn cảm thấy tác phẩm vẫn chưa vượt qua được Thú tội. Thú tội súc tích và gãy gọn hơn. Có nhiều đoạn trong Chuộc tội cứ bị lặp lại và tác giả không xử lý khéo khiến mình thấy có phần lê thê. Ban đầu mình tưởng tác giả sẽ lại đào sâu vào chủ đề tội ác của trẻ con hay cách chúng ta nhìn nhận tội phạm vị thành niên như Thú tội nhưng mình đã nhầm. Mình nghĩ tác phẩm này đứng về phía những đứa trẻ. Nó cho thấy người lớn chúng ta có thể dễ dàng giết chết tương lai của một đứa trẻ như thế nào chỉ bằng lời nói. Chúng ta cũng đã thờ ơ trong việc dạy dỗ con em bảo vệ bản thân ra sao. Đó là những điều mình đúc kết sau phần của 4 đứa bé gái. Còn câu chuyện của người mẹ mình thấy không ấn tượng lắm. Có lẽ nó đang đề cập đến một bộ phận người Nhật chăng? Tóm lại đây là một tác phẩm có thể làm thỏa mãn các fans của thể loại Trinh thám - Kinh dị. Bạn nào yếu tim hay dễ bị ám ảnh thì mình không khuyên đọc lắm vì nó hơi nặng đô.
LamMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
HTTVGiống với Thú tội, các chương của Chuộc tội cũng lần lượt là lời kể của từng nhân vật, 4 chương đầu là lời 4 cô bé năm xưa, sau đó là lời của người mẹ. Mỗi chương lại cung cấp một góc nhìn, một mảnh ghép về vụ án để người đọc tự lắp ghép tìm ra lời giải cho riêng mình. Chỉ khác ở chỗ Chuộc tội đã thêm vào phần kết được kể theo ngôi thứ 3, cảm giác như tác giả muốn người đọc có cái nhìn hoàn chỉnh hơn về những gì đã diễn ra. Tớ có cảm giác là chương cuối được viết nhẹ nhàng hơn để bù lại năm chương trước đã khá nặng nề. Thế nhưng xuyên suốt cả quá trình đọc cuốn sách này tớ vẫn nổi da gà, và khi đọc xong rồi thì tâm trạng không thoải mái tẹo nào.
Về giọng điệu, tiếp tục là một giọng chưng hửng không cảm xúc. Có lẽ sự lạnh lùng đến vô cảm ấy làm tớ rùng mình nhiều hơn là cốt truyện (không có nghĩa là cốt truyện không hay đâu trời ơi hay lắm luôn). Nếu bạn nào đã đọc Thú tội rồi chắc sẽ phần nào quen được với lối kể này của Minato, nhưng ai chưa đọc thì sẽ thấy khá nặng đô đó.
Truyện có đề cập tới sự mong manh của trẻ em trước những lời nói, hành động từ người lớn. Các em là đối tượng dễ bị tổn thương về tâm lý, và chính những vết sẹo tinh thần ấy có thể dẫn đến những khiếm khuyết trong thể chất lẫn hành vi.
Mai MítTớ đam mê Thú tội, cái này ai cũng biết rồi (mà nếu chưa biết thì check ngay bài review ở dưới nha). Vì ấn tượng quá mạnh mẽ ấy tớ đã tìm mua Chuộc tội - một tác phẩm khác cũng của Minato Kanae, và chính Chuộc tội đã kéo tớ khỏi cơn reading slump kéo dài suốt từ trước Tết đến giờ. Thế mới thấy đọc được một cuốn sách hay đúng lúc mình cần nó có ý nghĩa thế nào.Đầu tiên phải nói luôn, Chuộc tội không phải phần tiếp theo của Thú tội. Tuy cũng lấy bối cảnh là trường học, nhưng Chuộc tội kể một câu chuyện hoàn toàn không liên quan, vậy nên bạn nào chưa đọc Thú tội vẫn hoàn toàn có thể đọc Chuộc tội nhé.4 nữ sinh lớp Bốn trở về sau khi chứng kiến cái chết của một người bạn cùng chơi với mình, những lời kể của 4 cô bé lại chẳng thể giúp vén màn bí ẩn về án mạng kia, bởi tất cả đều không thể nhớ ra chi tiết quan trọng nhất, ấy là khuôn mặt hung thủ. Trong cơn căm phẫn, người mẹ mất con đã gieo vào đầu 4 cô bé kia một "lời nguyền" - thứ đã đeo đẳng chúng đến tận 15 năm sau.
đôngMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Bảo BảoMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Minh MinhVì rất thích Thú tội nên có quyển thứ 2 của tác giả này, mình mua ngay. Quyển này tăm tối quá và mình cũng không thích cách tóm tắt quá cụ thể ở bìa 4. Tất cả những điều đó theo mình hãy để người đọc tự khám phá lần lần, thay vì được bày cho nghe ngay từ khi chưa giở sách. (Hình như đây là lần n mình có nhắc ý này trong review. Mình luôn đọc xong sách rồi mới đọc bìa 4 và nội dung ở các bìa gấp nếu có).
4 nữ sinh tiểu học là nhân chứng của một án mạng mà nạn nhân chính là người bạn cùng lớp với mình, nhưng tất cả những gì các cô bé 10 tuổi có thể cung cấp cho nhà điều tra không thể giúp tìm ra hung thủ. Mẹ nạn nhân trong cơn phẫn uất đã đưa ra một thứ gần như là lời nguyền, làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời 4 nữ sinh kia, mãi cho đến 15 năm sau.
AnMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Mi MiMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Nguyễn TruyềnCác độc giả yêu văn học Nhật đa số đều biết đến cuốn "Thú tội" của tác giả Minato Kanae. Minato Kanae là 1 tác giả chuyên trị các vấn đề xã hội. Với "Thú tội" thì là chủ đề tội phạm vị thành niên. Với "Chuộc tội", thật sự mình không rõ tác giả đang chọn chủ đề chính là gì. Điểm cộng là nội dung mới lạ, hấp dẫn. Độc giả liên tục muốn biết cuộc sống của 4 cô bé sẽ như thế nào sau này. Cả 4 nhân vật được xây dựng tốt. Nếu có dịp, mình nghĩ các bạn nên tìm xem phim vì bộ phim trung thành với nguyên tác, dàn diễn viên có thực lực làm sống dậy hình tượng các nhân vật trong truyện. Điểm trừ là có nhiều đoạn mô tả quá chi tiết làm mình cảm thấy khó chịu (mình sẽ không spoil). Hình ảnh người mẹ của cô bé Emily đối với mình là quá độc ác mặc dù mình thông cảm với nỗi đau mất con của bà. Ngoài ra, cái kết cũng rất gây ám ảnh (đối với mình là theo 1 hướng tiêu cực và mình nghĩ là khó nuốt cho nhiều độc giả).
Hae"Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Hà LanChuộc tội viết về lời nói dối kinh khủng của cô bé mười ba tuổi Briony Tallis, lời nói dối của em đã chia cắt tình yêu của Cecilia, chị gái mình và chàng trai con người quản gia, Robbie Turner. Robbie yêu Cecilia nhưng do nhút nhát mà chưa dám tỏ tình, chàng viết thư cho nàng rồi nhờ Briony đưa giúp. Briony đã tò mò mở ra xem trước rồi hốt hoảng vì những lời lẽ táo bạo trong đó. Cô lập tức nghĩ xấu về Robbie, cho rằng anh là kẻ đồi bại, và rất sợ anh sẽ làm hại chị mình.
Sau khi đưa bức thư cho Briony, Robbie ngay lập tức nhận ra sai lầm của mình: anh đã đưa nhầm lá thư, lá thư xin lỗi vẫn còn nằm trên bàn còn anh đã đưa nhầm lá thư có những lời lẽ hơi quá đà khi đang mơ tưởng về thân hình của Cecilia. Anh ngay lập tức đến gặp và xin lỗi cô nơi thư viện. Ở đây họ yêu nhau và thể hiện tình yêu của mình mà đâu ngờ rằng Briony đang theo dõi họ. Một cái đầu non nớt của một đứa trẻ mười ba tuổi thì suy nghĩ gì khi thấy cảnh đó? Rồi Briony đã làm chứng nói là Robbie đã cưỡng hiếp Lola, chị họ của cô. Anh ngay lập tức bị tống vào tù rồi phải ra nơi chiến trận. Cecilia bỏ nhà đi và làm y tá. Xa nhau nhưng tình yêu của họ vẫn nồng cháy. Cecilia vẫn sẽ đợi, đợi Robbie của cô quay về. Nhưng không cái kết yên bình không đến, cả hai đều bỏ mạng trong chiến tranh khốc liệt....
Còn cái kết yên vui kia chỉ là do Briony viết nên, như một cách chuộc tội muộn màng.
Boss reviewThật ra tôi không xếp các truyện của Minato Kanae vào dòng trinh thám, nó thiên về tâm lý xã hội (biến thái) hơn. Dù cũng có nạn nhân, có hung thủ, có manh mối, errr không có phá án nhưng có "tìm ra hung thủ", có plot twist hoặc không (cuốn này gần như không có); nhưng truyện nào cũng chủ yếu xoáy sâu vào miêu tả nội tâm là chính. Đây thực sự là điểm rất mạnh của tác giả, những đoạn độc thoại dù là của nạn nhân, hung thủ, người nhà nạn nhân/hung thủ, cho đến cả người qua đường, đều đầy màu sắc (toàn màu u ám cả) và luôn khiến người đọc phải đồng cảm. Đôi khi giữa chừng truyện, tôi bỏ quyển sách xuống và tự hỏi, đầu óc tác giả chắc cũng phải biến thái dữ lắm mới viết được những phân cảnh như thế này.
Tác giả vẫn giữ nguyên phong cách như 2 cuốn trước, toàn bộ các câu chuyện trong Chuộc Tội đều được kể với đại từ tôi. Truyện có người mẹ nạn nhân và 4 nhân chứng, thì có 5 chương tự sự mỗi người được kể lể nguyên một chương, chỉ thiếu mỗi nạn nhân chết rồi thì không được phân cho chương nào. Tôi nghĩ cách viết này không dễ, và cũng khá hấp dẫn, nhưng thực lòng tôi mong quyển thứ 4 sẽ có bước đột phá nào đó khác hơn, không thì e sẽ bị nhàm. Chưa kể tác giả chắc rất ám ảnh với chủ đề giáo dục gia đình và tuổi thơ bị tổn thương sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống của một đứa trẻ như thế nào, có thể hình thành nhân cách (biến thái) ra sao, nên cả 3 truyện tôi đọc đều thấy nêu ra rất nhiều bức tranh gia đình, phân tích sâu về tác động của hoàn cảnh, với đủ các motif gia đình đa dạng, rất thực tế, đồng thời cũng rất méo mó.
Chuộc Tội là câu chuyện kể về 5 cuộc đời. 4 cô bé, nhân chứng trong vụ án sát hại Emily, đồng thời cũng là những đứa trẻ vô can bị liên lụy, họ đã sống cuộc đời như thế nào trước khi vụ án xảy ra; và đã sống tiếp với nỗi ám ảnh bắt rễ sâu trong lòng như thế nào, bóng đen của lời nguyền "hãy chuộc tội đi" đã hủy hoại đời họ ra sao. Từng người, từng người một, nhìn bề ngoài tưởng như đã thoát khỏi vụ án ngày xưa và bước tiếp, người lấy chồng, người có con, người ổn định sự nghiệp, có vẻ họ đã có một cuộc sống ổn định và hạnh phúc, nhưng nhìn vào sau tấm màn, tất thảy đều mục ruỗng. Thật ra tôi nghĩ cũng không thể đổ hết tội cho người mẹ của Emily, dù quả thật lời phán xét dành cho những đứa trẻ đó quá tàn nhẫn, đồng thời cô ta cũng đã sống khá là vô trách nhiệm, nhưng như 1 trong 4 đứa trẻ đã nói, "tớ thấy mình chẳng trách cứ cô ấy được, vì người đau khổ nhất là cô ấy mà". Tôi đồng thời nghĩ rằng cuộc đời của 4 đứa trẻ thành ra như vậy, ngoài lời nguyền chuộc tội, ngoài hoàn cảnh gia đình, một phần cũng do chính bản thân họ lựa chọn bước đường đi, để vẽ nên vận mệnh như thế.
Đánh giá chung, không hay bằng Thú Tội, nhưng có phần hấp dẫn hơn Những đứa trẻ bị mắc kẹt. Hy vọng ở cuốn sau và vẫn sẵn sàng hốt ngay khi có truyện mới. Cuốn này chấm 7đ. Nếu chưa đọc Thú Tội có thể sẽ chấm cao hơn
Tuấn"Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
trang"Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
HạnhMột tác phẩm đầy ám ảnh. "Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên. Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.” Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
Anh TherĐiều đầu tiên mà mình muốn nhận xét về quyển sách là: xuất sắc!
Bên cạnh Ác Ý của Keigo Hinoshigo, đây có lẽ là quyển sách Nhật Bản hay nhất mà mình từng đọc. Không chỉ mới mẻ ở cách thể hiện, quyển sách này còn ẩn chứa một thông điệp mà có lẽ rất ít người nghĩ tới. Đây chắc chắn là một must-read đối với fan của thể loại trinh thám tâm lý, vì dù yếu tố trinh thám không nhiều, cảm xúc của người đọc sẽ thay đổi liên tục. Đó là sự nặng nề bao trùm không khí truyện, dẫu vẫn len lỏi những ánh nắng buồn của sự thơ ngây của trẻ nhỏ. Và rồi đến cuối truyện, đọng lại ở đọc giả là dòng cảm phúc phức tạp. Vừa thương, vừa tội nghiệp nhưng cũng có phần cảm thấy nhân vật đáng bị như vậy, ta tự hỏi nếu ở vị trí của họ, ta sẽ "chuộc tội" như thế nào?
Tiểu NguyễnCó một nhóm bạn gồm 5 cô bé. Một ngày, cô bé Emily bị một người đàn ông lạ mặt dẫn đi trước mặt cả nhóm. Sau đó thi thể Emily được phát hiện, bị giết và có dấu hiệu bị xâm hại. Vụ án bế tắc vì 4 cô bé còn lại không còn nhớ nhiều về ngoại hình hung thủ. Mẹ Emily oán hận đã nguyền rủa độc địa cả nhóm nếu không tìm ra hung thủ sẽ phải "chuộc tội" theo cách nào đó hoặc nhận sự trừng phạt... Đọc truyện của Kanae có thể thấy trinh thám điều tra chỉ là yếu tố phụ. Chủ yếu diễn biến xoay quanh cuộc đời và tổn thương tâm lý của các cô gái sau vụ án. Tác giả khéo vận dụng lối kể tự sự cùng giọng văn cuốn hút để lần lượt bóc tách nội tâm của các nhân vật. Thấy đầy nghiệt ngã và u ám, không ngờ vụ án và lời nguyền rủa có thể dẫn đến những hậu quả lớn như vậy. Nhất là câu chuyện của Sae và Akiko có cả sự biến thái bất ngờ khiến mình lợm giọng. Còn hung thủ thì gần cuối theo dòng tự sự sẽ dần sáng tỏ, không phải suy đoán mất công. Nhưng điểm đáng tiếc là nội tâm và suy nghĩ của hắn chưa được khắc hoạ rõ để người đọc thấy được sự thôi thúc phải gây nên tội ác kinh khủng đó.
Trang"Chuộc tội" có phần mở đầu và diễn biến rất lôi cuốn, tuy nhiên cái kết lại tạo cảm giác khá hụt hẫng. Nếu như có thể khai thác thêm góc nhìn thì câu chuyện hẳn sẽ hoàn hảo và gây ấn tượng mạnh hơn nhiều. Chưa kể đến các gợi ý về hung thủ có phần khá khiên cưỡng và tạo cảm giác sắp đặt, thiếu đi sự tự nhiên.
Emily, Sae, Maki, Akiko, Yuka – năm cô bé cùng nhau đến trường chơi bóng chuyền song chỉ có bốn về được nhà, với tư cách là bốn nhân chứng của một vụ giết người tàn nhẫn gây chấn động. Nhưng trở về an toàn không có nghĩa là bình an sống tiếp. Trước bốn lời khai như một “không nhớ rõ mặt hung thủ”, người mẹ mất con gái đã phẫn nộ gieo vào đầu bốn cô bé lời nguyền rủa độc địa – bước ngoặt lái bốn số phận mới chớm thành hình vào bốn ngã rẽ bất hạnh khác nhau, rằng “Hãy tìm ra hung thủ trước khi quá thời hạn khởi tố. Nếu không làm được điều đó, hãy tìm ra cách chuộc tội khiến tao có thể chấp nhận. Còn nếu không làm được một trong hai điều trên tao sẽ trả thù chúng mày.”
Với việc lần lượt để cho từng cô bé lên tiếng kể lại cuộc đời mình từ sau sự kiện kinh hoàng ấy, tác giả đã cho thấy sự ảnh hưởng không hề nhỏ từ thái độ của gia đình sau vụ án mạng kia lên mỗi cô bé.
TrieuÁm ảnh, cuốn sách này tràn đầy tội lỗi, bi kịch, cũng chỉ vì câu nói của người mẹ mà thay đổi hẳn số phận của những đứa trẻ. Cuốn này quá tăm tối, nó làm mình nhớ lại khi đọc Confession nhưng lại có gì đó nhân văn hơn. Một cuốn sách hay cho những ngày cuối năm