Trâm anhCuốn sách "Vô thường" này là những mẩu chuyện nho nhỏ được tập trung lại và đặt bút biến nó thành những con chữ hiện hữu. Qua cái nhìn của một bác sĩ nội dung không quá bi thương, cũng chẳng hề đẹp đẽ như tưởng tượng. Những thực tế vừa đủ khiến cho người đọc là mình, cảm thấy sao mà cuộc sống qua lời kể của vị này lại nhẹ nhàng đến vậy. Thực tế luôn khắc nghiệt, nhưng với người này, họ xem nhẹ nó đi, có lẽ chính vì vậy, cuốn sách đã không mang nhiều cảm xúc nặng nề cho người đọc, thay vào đó là sự yên bình. Cuộc sống là vô thường. Ai sinh ra mà chẳng phải chết đi. Đó là quy luậ là vòng tuần hoàn hãy xem như nó là một phần của cuộc sống này.
AnhTuyệt vời! Vô thường là một trong 5 cuốn sách của bác sĩ Nguyễn Bảo Trung. Thật sự cuốn sách rất hay và ý nghĩa. Mình đã mua cuốn "Vô thường" này đến 3 lần rồi, mà vẫn chưa sở hữu cuốn nào; vì nó rất ý nghĩa nên mình đã tặng cho những người đặc biệt và quan trọng với mình. Với hi vọng từ những câu chuyện giản dị, đời thường trong phòng bệnh nhưng đến vô thường. Sẽ giúp những người thân của mình sống vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn, biết quý trọng cuộc sống hơn. Và mình định mua thêm cuốn Vô thường này lần thứ 4, để bản thân có thể sở hữu 1 cuốn, và thực sự cảm thấy vui khi có cuốn này trên giá sách của bản thân. Cuộc sống này vô thường lắm, vì vậy hãy sống thật trọn vẹn cho ngày hôm nay.
Han LinhVô thường có thể tìm đến ta hay những người thân của ta bất cứ lúc nào. Thời gian là hữu hạn, nên sống yêu thương nhiều hơn. Những câu chuyện ngắn thông qua lời văn của 1 bác sĩ ở phòng cấp cứu – nơi nhìn thấy mạng người mong manh hơn bao giờ hết. Đâu đó bạn sẽ có chút giật mình, có chút thức tỉnh. Một cuốn sách rất nên đọc.
Tôi mua cuốn sách này vì biết nó được viết ra bởi một vị bác sĩ, có sự tò mò muốn tìm hiểu. Và thực sự, tác giả đã không để tôi phải thất vọng.
Về hình thức, trang trí bìa rất “vô thường”, gợi được cảm giác chênh vênh, chơi vơi giữa cuộc đời. Tuy sách có mắc phải một số lỗi chính tả, lỗi bản in ở phần trích dẫn ca khúc “Đời đá vàng”, tuy rất nhỏ (vì đã nhờ phần nội dung “cứu vớt” rồi), nhưng nếu cẩn thận hơn một chút thì cuốn sách sẽ thật sự hoàn hảo.
Về nội dung, đó là những chia sẻ, suy ngẫm của tác giả về con người và cuộc đời, xuất phát từ những câu chuyện bình thường mà tác giả chứng kiến trong bệnh viện, xuất phát từ tấm lòng của tác giả. Nguyễn Bảo Trung đã có cái nhìn sâu sắc, tích cực về chuyện người, chuyện đời.
Sau khi đọc xong cuốn sách này, tôi như được lấy lại niềm tin, vì hiểu rằng ở ngoài kia vẫn còn nhiều vị bác sĩ tốt, luôn hết lòng vì bệnh nhân
Cuộc đời vô thường, đến rồi đi như có một sự sắp đặt sẵn. Chẳng ai có thể thay đổi được số phận, nhưng chúng ta có thể sống thật tốt với trái tim yêu thương và chân thành, để vui vẻ đón lấy mọi chuyện sắp đến trong đời. Không hối hận. Không nuối tiếc.
Trong thế giới của chúng ta, những gì đã qua mãi mãi không thể quay lại được. Vậy nên, đừng đợi phải nhìn thấy một nụ cười rồi mới mỉm cười trở lại. Đừng đợi đến khi được yêu tương rồi mới yêu thương.
Có lẽ trên đời này, người hạnh phúc nhất là người có trái tim bình an nhất.
Xin được trích dẫn những phần mà mình cho là gần gũi nhưng hay và sâu sắc:
“Hy sinh vì người khác luôn cho hương thơm bay ngược chiều gió. Gánh nặng vì tình yêu luôn song hành cùng sức mạnh vô song. Bất cứ gỗ đá nào chạm phải tình yêu đều trở nên bao dung mềm mại.”
“Tiền có thể mua được rất nhiều thứ trong cuộc sống, nhưng tiền không bao giờ mua được sinh mạng của con người.”
“Khi sinh ra, tay tôi nắm chặt. Khi chết đi tay tôi buông thõng. Từ nắm chặt đến buông thõng, một hành trình dài đầy nụ cười hạnh phúc và nước mắt đau thương.”
“Chỉ có hoa nắng mới kết vừa vương miện cho những con người nơi đây. Tất cả loài hoa thế gian, tất cả kim cương, ngọc bảo thế gian khi đính vào vương miện chỉ làm cho nó trần tục hơn, vật chất hơn mà thôi.”
“Hễ là con người, ai cũng mong muốn yêu thương và được yêu thương (…) Đa dạng và phong phú vốn dĩ là quy luật tự nhiên của cuộc đời. Chúng ta không thể áp đặt hay phán xét người khác khi họ không giống ta được.”
Hương hồngMình đã đọc rất nhiều sách, những tác phẩm văn học nước ngoài đạt những giải thưởng cao nhất, được nhiều người đọc nhất... Nhưng để có 1 tác phẩm,1 vài câu chuyện nào đấy chạm thật khẽ vào mình, mình nghĩ cho đến hiện tại chỉ có " Vô thường". Đọc mà giật mình thảng thốt, 20 năm qua mình đã sống thế nào, đã " sâu" hay chưa?
Chẳng có chân lí nào cả, chẳng có bài học nào cả. Chỉ là vài câu chuyện, vài lời khuyên mà sao tác giả làm người ta phải suy ngẫm nhiều đến thế. Và ở đó, cũng cảm nhận được tác giả thực sự là một người hiểu biết và trí tuệ, một tấm lòng chân thành trước cuộc đời vô thường, bao dung và rộng lượng.
Cảm ơn fahasa đã đem đến cho độc giả những sản phẩm chất lượng nhất.
Long Nguyễn"Vô thường" không chỉ là những câu chuyện về cái chết mà sách còn ẩn chứa những bài học về tấm lòng trân quý cuộc sống. Hãy ở bên cạnh người thân, đặc biệt là các bậc sinh thành. Bởi tuổi thanh xuân của họ đã dành hết cho chúng ta, khi về già họ chỉ muốn nghe cuộc gọi từ những người con của mình. Hãy biết yêu thương chính cơ thể của chúng ta bằng cách đừng nạp vào nó những thứ nó không cần. Một đời ngắn hay dài đều phụ thuộc vào cách sống của ta.
Cuốn sách còn cho chúng ta những chiêm nghiệm, những cái nhìn về ý nghĩa của cuộc đời. Có lẽ do tiếp xúc và nhìn thấy những cái chết đau lòng nên những chiêm nghiệm của tác giả lại sâu sắc và lay động lòng người như vậy. Có mất mát thì mới trân trọng những thứ mình đang có. Nhưng chờ đến khi không còn sống nữa thì mới trân trọng cuộc sống thì có lẽ đã quá muộn. Hãy sống cho trọn với một đời.
xuân Vô thường – Nguyễn Bảo Trung
Cho những ai muốn bình yên và hạnh phúc…
Cuốn sách như một tấm gương, để khi soi vào đó người ta bất giác phải giật mình vì suốt thời gian qua mình đã “sống nông” như thế nào
Lang thang với những chênh vênh của tuổi đôi mươi tôi vô tình bắt gặp “Vô thường”- một liều thuốc bổ cho cuộc sống nhuốm đầy “tham”, “sân”, “si” của đời người. Biết được “Vô thường” là một sự may mắn với tôi để tìm đến sự bình yên và hạnh phúc. Còn bạn có muốn sự may mắn giống tôi không?
Nếu bạn đã từng hào hứng lạc quan với những cuốn sefl help tràn đầy nhiệt huyết.
Nếu bạn say mê đắm chìm với những câu chuyện tình yêu lãng mạn thì tại sao lại không thử nếm tách trà chiều nhẹ nhàng thanh đạm này chứ?
Đánh giá: 10/10đ
đôngMình bắt đầu thích đọc sách cũng gần đây thôi và lúc ấy mình đã biết đến cuốn Sen này, đọc nội dung giới thiệu sơ về cuốn sách, thấy hay quá nên mua hẳn một cuốn về đọc. Sách, là những mẩu chuyện nho nhỏ, được tập trung lại và đặt bút biến nó thành những con chữ hiện hữu. Qua cái nhìn của một bác sĩ, nội dung không quá bi thương, cũng chẳng hề đẹp đẽ như tưởng tượng. Những thực tế "vừa đủ" khiến cho người đọc là mình, cảm thấy "sao mà cuộc sống qua lời kể của vị này lại nhẹ nhàng đến vậy?". Thực tế luôn khắc nghiệt, nhưng với người này, họ xem nhẹ nó đi, có lẽ chính vì vậy, cuốn sách đã không mang nhiều cảm xúc nặng nề cho người đọc, thay vào đó là sự yên bình. Cuộc sống là vô thường. Ai sinh ra mà chẳng phải chết đi. Đó là quy luật. Là vòng tuần hoàn. Hãy xem như nó là một phần của cuộc sống này. Đừng quá bi quan làm gì. Và hãy sống, sống cho thật xứng đánh với cuộc sống của chính mình. Bạn nhé! ❤️
Lương TịnhVới mình, sách "Vô Thường" thật đẹp. Đẹp thuần khiết, dù cho có kể bao câu chuyện chết chóc. Thì nó vẫn đẹp thuần khiết. Bằng cả tâm tình, yêu thương, bao dung và những triết lý Phật giáo, mỗi câu chuyện qua đôi mắt của bác sĩ Bảo Trung đều thấm đượm tình người. Phải hữu duyên lắm, mới may mắn cầm trên tay và được đọc cuốn sách này.
Mình thôi than vãn chuyện bài vở, chuyện công sở, chuyện chồng con. Đặc biệt là, mình thôi bàn về chuyện người ta đi. Chẳng phải có thể đọc những dòng này, ngay lúc này, cũng đã là hạnh phúc lắm rồi sao ? Sống cho chính khoảnh khắc hiện tại, khó đến vậy sao ? Hiểu về Vô Thường là điều cực kỳ quan trọng để trưởng thành. Là cơ sở để bản thân không rơi vào trạng thái bế tắc và bất lực, tuyệt vọng. Là nền tảng để trân quý bản thân này, trân quý đôi mắt, đôi tai, tay chân này, trân quý những người thân xung quanh với đôi mắt bao dung và yêu thương hơn cả. Vì mỗi ngày đều là đáng quý.
nhu quynhĐã bao lâu rồi bạn chưa nhổ những sợi tóc bạc trên mái đầu của cha. Đã bao lâu rồi bạn chưa lau đi những giọt mồ hôi trên trán của mẹ. Đã bao lâu rồi bạn chưa chải tóc, tắm rửa cho bà nội? Và nằm cạnh bà thủ thỉ những câu chuyện cho đến khi hai bà cháu ngủ lúc nào không hay? Đã bao giờ bạn nói với nhỏ bạn thân rằng "Cảm ơn vì đã làm bạn của mình?", "Cảm ơn cái ôm, những lời động viên của cậu. Cảm ơn luôn bên cạnh mình." Có bao lâu thời gian cho chúng ta làm những điều đó? Tại sao chúng ta lại vô tình quên đi những điều nhỏ bé mà đong đầy tình cảm như vậy? Hay cuộc sống vội vã kéo ta chạy, chạy, chạy mãi đến khi ngoảnh lại phía sau ta còn những gì? Cuộc sống vô thường. Hôm nay chúng ta có, mai chúng ta không còn. Học cách mỉm cười và đón nhận những nỗi buồn. Vì nỗi buồn cũng chỉ là một trạng thái trong con người chúng ta, không khác gì giận dữ, buồn khổ, vui sướng, bình thản,... cả. Nên đừng để tâm quá nhiều đến nỗi buồn, ngoài kia những chú chim vẫn líu lo mỗi buổi sáng mà. Những khóm hoa vẫn vui vẻ đua nhau khoe sắc dưới ánh mặt trời mà. Phải không? Ta học cách chân thành và bao dung với thế giới này. Thế giới chịu nhiều đớn đau cũng vì chúng ta thiếu đi sự bao dung và thấu hiểu. "Hiểu rồi rác cũng là hoa Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng Tâm an trời đất sẽ an Nhìn ra sân nắng cúc vàng lung linh." Hiểu và thương giúp chúng ta bình thản đối diện với mọi chuyện. Cuốn sách được tác giả (là bác sĩ) đưa vào những triết lý của Đức Phật, của thiền sư Thích Nhất Hạnh và lời ca sâu sắc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn giúp chúng ta nhận ra một đời thật quá vô thường, hiện tại - mới là - giây phút nhiệm màu. Phải chăng ta đã quá vội vã mà quên đi những điều bình dị mà trân quý?
Phương UyênĐã bao lâu rồi bạn chưa nhổ những sợi tóc bạc trên mái đầu của cha. Đã bao lâu rồi bạn chưa lau đi những giọt mồ hôi trên trán của mẹ. Đã bao lâu rồi bạn chưa chải tóc, tắm rửa cho bà nội? Và nằm cạnh bà thủ thỉ những câu chuyện cho đến khi hai bà cháu ngủ lúc nào không hay?
Đã bao giờ bạn nói với nhỏ bạn thân rằng "Cảm ơn vì đã làm bạn của mình?", "Cảm ơn cái ôm, những lời động viên của cậu. Cảm ơn luôn bên cạnh mình."
Có bao lâu thời gian cho chúng ta làm những điều đó? Tại sao chúng ta lại vô tình quên đi những điều nhỏ bé mà đong đầy tình cảm như vậy? Hay cuộc sống vội vã kéo ta chạy, chạy, chạy mãi đến khi ngoảnh lại phía sau ta còn những gì?
Cuộc sống vô thường. Hôm nay chúng ta có, mai chúng ta không còn. Học cách mỉm cười và đón nhận những nỗi buồn. Vì nỗi buồn cũng chỉ là một trạng thái trong con người chúng ta, không khác gì giận dữ, buồn khổ, vui sướng, bình thản,... cả. Nên đừng để tâm quá nhiều đến nỗi buồn, ngoài kia những chú chim vẫn líu lo mỗi buổi sáng mà. Những khóm hoa vẫn vui vẻ đua nhau khoe sắc dưới ánh mặt trời mà. Phải không?
Ta học cách chân thành và bao dung với thế giới này. Thế giới chịu nhiều đớn đau cũng vì chúng ta thiếu đi sự bao dung và thấu hiểu.
"Hiểu rồi rác cũng là hoa
Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng
Tâm an trời đất sẽ an
Nhìn ra sân nắng cúc vàng lung linh."
Hiểu và thương giúp chúng ta bình thản đối diện với mọi chuyện.
Cuốn sách được tác giả (là bác sĩ) đưa vào những triết lý của Đức Phật, của thiền sư Thích Nhất Hạnh và lời ca sâu sắc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn giúp chúng ta nhận ra một đời thật quá vô thường, hiện tại - mới là - giây phút nhiệm màu.
Phải chăng ta đã quá vội vã mà quên đi những điều bình dị mà trân quý?
Tuấn HảiQuả là vô thường thật. Mọi thứ trong cuộc sống này quả vô thường. Những người làm công việc bác sĩ, y tá,.. lại càng thấm nhuần về sự vô thường này. Mới mùa hè đó, ông còn cười với mình, chạy thể dục về còn khoe cơ bắp, vậy mà tết về, ông đã... Mà nói chi mấy tháng xa xôi như thế. Một người anh khóa trên mới chỉ gặp hôm qua đó thôi, vậy mà hôm nay nhận ra đó là lần gặp gỡ cuối cùng. Cuộc sống vô thường, không biết ai đi đâu về đâu, không biết đâu là khởi đầu, đâu là kết thúc, đâu là định mệnh, đâu là cơ duyên. Cứ sống thôi, sống hết mình, làm nhiều việc tốt, cống hiến thôi, để một ngày, mình ở đâu đó nhìn người ta nghĩ về mình và sự vô thường..../
Mộc ThuyBước ra xã hội rồi vấp ngã, tôi trách họ thật nhiều, trách sao lòng người bạc thế, "Tại sao lại là tôi" và tự bao giờ, lòng tôi trở nên chật hẹp với đầy rẫy sự nghi ngờ, niềm tin cứ vơi đi dần. Rồi khi cầm Vô thường trên tay, đọc những mẫu chuyện ở viện được bác Trung ghi lại với những dòng văn rất đỗi bao dung như đánh thức tôi khỏi những cơn mê! "Tại sao không là tôi?" Biết cuộc sống này Vô thường, sao còn "tham, sân, si" mà chi?
Từng mẫu chuyện nhỏ như những lời tâm tình chân chất mà lại sâu lắng. Trách nhiệm và cả những bất lực của người khoác áo blouse trắng, tình yêu thương của con cái với đấng sinh thành, là tình mẹ bao la sánh ngang trời biển, những câu chuyện viết từ ranh giới sinh tử ở phòng cấp cứu... Chuyện người, chuyện đời, "Hiểu rồi rác cũng là hoa" - có những người, những việc thật ra chỉ cần một chữ "Hiểu" mà đổi lại được một chữ "An".
Vô thường - lắng lại trong tôi với tất thảy sự an yên!
Mộc ThuyBước ra xã hội rồi vấp ngã, tôi trách họ thật nhiều, trách sao lòng người bạc thế, "Tại sao lại là tôi" và tự bao giờ, lòng tôi trở nên chật hẹp với đầy rẫy sự nghi ngờ, niềm tin cứ vơi đi dần. Rồi khi cầm Vô thường trên tay, đọc những mẫu chuyện ở viện được bác Trung ghi lại với những dòng văn rất đỗi bao dung như đánh thức tôi khỏi những cơn mê! "Tại sao không là tôi?" Biết cuộc sống này Vô thường, sao còn "tham, sân, si" mà chi?
Từng mẫu chuyện nhỏ như những lời tâm tình chân chất mà lại sâu lắng. Trách nhiệm và cả những bất lực của người khoác áo blouse trắng, tình yêu thương của con cái với đấng sinh thành, là tình mẹ bao la sánh ngang trời biển, những câu chuyện viết từ ranh giới sinh tử ở phòng cấp cứu... Chuyện người, chuyện đời, "Hiểu rồi rác cũng là hoa" - có những người, những việc thật ra chỉ cần một chữ "Hiểu" mà đổi lại được một chữ "An".
Vô thường - lắng lại trong tôi với tất thảy sự an yên!
Nguyễn Quỳnh NgaMình đã đọc được nhiều mẫu chuyện của bác sĩ trên Facebook “Vô Thường” nên khi hay tin về việc phát hành quyển sách “Vô Thường” mình đã rất là mong ngóng và rất là nôn nao chờ đợi nhận sách khi đã đặt sách từ những ngày sách chưa lên kệ ở các nhà sách. Qua mỗi câu chuyện của bác sĩ người đọc sẽ thấy thấp thoáng trong đó bóng dáng của chính mình, vì bận rộn với những công cuộc mưu sinh mà chúng ta quên đi bản thân mình, quên đi người thân xung quanh ta. Đọc xong quyển sách người đọc sẽ nhận ra điều quan trọng mà họ cần làm là gì. “Hãy sống thật sâu” như lời bác sĩ nói trong quyển sách. Hãy chăm lo đến sưuc khỏe bản thân hơn chứ đừng mải lo công việc mà đến một lúc nào đó sức khỏe tệ hại đến mức phải thốt lên từ “giá như” thì mọi thứ đã muộn màng… Hãy yêu thương, chăm sóc những người thân yêu nhiều hơn… Hãy tạo cho mình cuộc sống thật an lạc, thật khỏe. Có như thế ta mới có thể mang lại niềm vui, niềm hạnh phúc cho những người xung quanh ta.
ThuTôi nghe trong “Vô Thường” là chất chứa những chiêm nghiệm, sự trải lòng những điều mắt thấy tai nghe của một y bác sĩ về những mảnh đời bắt gặp, những hoàn cảnh, bệnh án khác nhau. Vì bác sĩ đã trải đời nhiều hay sao mà lòng trắc ẩn, sự bao dung ấy qua từng câu chữ lan tỏa đến từng độc giả mạnh mẽ đến thế. Tôi thấy trong cuộc đời vội vã, vạn vật vô thường, lòng tôi như quá chật chội để chứa thêm những yêu thương. Tôi đã thấy có cánh cửa lòng hé mở, những dòng cảm xúc trong từng câu chuyện của “Vô thường” chạm đáy tim tôi, cho tôi thêm yêu những điều nhỏ nhặt, cho tôi thêm trân trọng những gì mình đang có! Ấn tượng bìa sách “Vô thường” là hình ảnh chiếc lá nhẹ nhàng. Bốn mùa, lá rơi, lá lại mọc. Biết bao dung, tha thứ những thứ phù du, học cách mở lòng, trân trọng những gì đang có là đáng quý nhất.
Hạ Dươngsách cho ta thấy những khía cạnh khác nhau của nghề y, rằng nó thiêng liêng và ý nghĩa hơn những gì ta hằng nghĩ. tôi đã mua cả năm cuốn sách của tác giả, nhưng vẫn thích cuốn này nhất. không phải tự nhiên mà như vậy. cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn nếu ta coi nhẹ tất cả, thật vậy. tất cả là vô thường, "sắc tức thị không, khoing tức thị sắc". vậy nên, những gì buông bỏ được thì hãy buông bỏ. vì xuất thân là bác sĩ nên văn phong tác giả tuy mượt mà nhưng không quá đặc sắc. đôi chỗ gây nhàm chán nhưng tựu chung thì đây vẫn là một cuốn sách hay và nên đọc. bìa đẹp, mình thích style thiết kế này với cả năm cuốn của tác giả. nội dung quen thuôch nhưng không gây nhàm chán.
Chau NguyenMình bắt đầu thích đọc sách cũng gần đây thôi và lúc ấy mình đã biết đến cuốn Sen này, đọc nội dung giới thiệu sơ về cuốn sách, thấy hay quá nên mua hẳn một cuốn về đọc.
Sách, là những mẩu chuyện nho nhỏ, được tập trung lại và đặt bút biến nó thành những con chữ hiện hữu. Qua cái nhìn của một bác sĩ, nội dung không quá bi thương, cũng chẳng hề đẹp đẽ như tưởng tượng. Những thực tế "vừa đủ" khiến cho người đọc là mình, cảm thấy "sao mà cuộc sống qua lời kể của vị này lại nhẹ nhàng đến vậy?". Thực tế luôn khắc nghiệt, nhưng với người này, họ xem nhẹ nó đi, có lẽ chính vì vậy, cuốn sách đã không mang nhiều cảm xúc nặng nề cho người đọc, thay vào đó là sự yên bình.
Cuộc sống là vô thường. Ai sinh ra mà chẳng phải chết đi. Đó là quy luật. Là vòng tuần hoàn. Hãy xem như nó là một phần của cuộc sống này. Đừng quá bi quan làm gì. Và hãy sống, sống cho thật xứng đánh với cuộc sống của chính mình. Bạn nhé! ❤️
MinhMột cuốn sách thu hút mình từ cái tên rất nhẹ nhàng " vô thường". Từng trang sách trong " vô thường" là sự thể hiện những nét trăn trở có,bất lực có và niềm vui cũng có của một vị bác sĩ trẻ có tâm với từng bệnh nhân của mình, vạn vật đều " vô thường" , đằng sau mỗi câu chuyện đó là những tiếng lòng tha thiết. Bạn phải dừng lại để suy nghĩ rất lâu, lặng người sau mỗi câu chuyện ngắn, có rất nhiều cảm xúc , cay cay sống mũi ,nghẹn ngào ,đau lòng , những cảm xúc khó tả. Đọc " vô thường " bất chợt giật mình với cuộc sống quá đỗi ngắn ngủi này, chiếc lá xanh rồi chiếc lá cũng sẽ già ,người ta có thể phung phí tiền của cho những cuộc chơi sa hoa đắt tiền nhưng lại tiết kiệm tiền bạc cho những dịch vụ chăm sóc sức khỏe của mình. Không những vậy ta còn nhận ra thêm một điều nữa không ai biết trước được chuyện tương lai,hãy sống tốt và hết lòng để không phải nói hai từ " hối tiếc" hay " giá như.." cuộc sống con người vốn tạm bợ ,quan trọng là do cách mình sống,mình đối xử với mọi người thế nào cho xứng đáng.Hãy yêu thương,chăm sóc những người thân yêu nhiều hơn vì cuộc đời là vô thường nên còn thời gian cứ yêu thương,bỏ qua thù hận , có làm như thế rhif bản thân mới được bình an ,hạnh phúc. Dẫu biết cuộc đời là những thử thách lớn và liên tục,dẫu cuộc hành trình còn nhiều lo lắng và vất vả nhưng hãy luôn giữ trong mình một lý tưởng và giấc mơ.đọc vô thường có nhiều trang mình xúc động và khóc . Quả thật " vô thường" , mọi thứ trong cuộc sống này quả vô thường,hãy yêu thương ,hãy tha thứ ,hãy sống thật sâu để giáp mặt với vô thường không còn gì để bản thân hôia tiếc.
NinVô thường là một trong 5 cuốn sách của bác sĩ Nguyễn Bảo Trung. Thật sự cuốn sách rất hay và ý nghĩa.
Mình đã mua cuốn "Vô thường" này đến 3 lần rồi, mà vẫn chưa sở hữu cuốn nào; vì nó rất ý nghĩa nên mình đã tặng cho những người đặc biệt và quan trọng với mình. Với hi vọng từ những câu chuyện giản dị, đời thường trong phòng bệnh nhưng đến vô thường. Sẽ giúp những người thân của mình sống vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn, biết quý trọng cuộc sống hơn.
Và mình định mua thêm cuốn Vô thường này lần thứ 4, để bản thân có thể sở hữu 1 cuốn, và thực sự cảm thấy vui khi có cuốn này trên giá sách của bản thân.
Cuộc sống này vô thường lắm, vì vậy hãy sống thật trọn vẹn cho ngày hôm nay.
Thanh TâmGiữa nhịp sống nhộn nhịp của xã hội hiện đại mỗi khi nhìn lại ta thấy bao điều mình bỏ lỡ.Đến với những mẩu chuyện nhỏ qua lời kể của bác sĩ Nguyễn Bảo Trung mà nhân vật chính là những bệnh nhân ta thấy cuộc đời sao mà ngắn ngủi đến thế, bất công đến thế. Đọc tác phẩm ta cảm thuơng cho những số phận của những người bệnh nhân bất hạnh , ta thấy được những khía cạnh khác của nghề y. Đồng thời tác phẩm còn cho ta cảm giác bình yên, thanh tịnh giữa cuộc đời nhộn nhịp, trân quý hơn những người bên ta và những phút giây ta sống. Tuy nhiên, cuốn sách này cũng như các tác phẩm khác của Nguyễn Bảo Trung , ông chỉ viết về những mặt tốt của những thiên thần áo trắng và không nhắc đến những mặt tối của nghề này. Bên cạnh những bác sĩ tốt thì vẫn còn một bộ phận bác sĩ bỏ túi riêng tiền của bệnh nhân. Nhìn chung, đây là một cuốn sách hay mà mọi người nên đọc và mong bác sĩ ai cũng thật sự là thiên thần áo trắng.
Jessica NguyễnMình thật sự rất thích cuốn sách này, đây là 1 trong những cuốn mình đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Tác phẩm là những mẫu chuyện nhỏ qua lời kể của bác sĩ khi những nhân vật trong truyện chính là những bệnh nhân của ông. Qua con mắt người y sĩ, mỗi câu chuyện là những cuộc gặp, cuộc trò chuyện rất nồng ấm tình người người được bác sĩ miêu tả rất chân thật.
Đọc xong tác phẩm này, mình tự dưng bớt gắt gỏng hơn, nhìn cuộc đời với nhiều khía cạnh hơn, thận trọng suy xét mọi việc, đặt mình vào tình huống của người khác để hiểu hơn và quan trọng là nhìn mọi việc một cách tích cực hơn rất nhiều.
Có những mẫu chuyện, đọc xong mình thấy thương bố mẹ nhiều hơn, trân trọng những phút giây có người thân bên cạnh. Và có những chuyện làm mình bớt bi luỵ hơn, đặc biệt là chuyện tình cảm, và cực kỳ tâm đắc câu nói của bác sĩ: “Có hai thứ trên đời này, đừng cố nhìn cho rõ, đó là mặt trời và mặt người đấy”.
Và cũng có những câu chuyện khiến mình suy ngẫm rất lâu về cách đối nhân xử thế giữa dòng người mà bác sĩ đã vô tình gặp, và tiếp xúc. Đôi lúc nặng lòng với những cuộc chia ly, nhưng cũng nhẹ nhàng chấp nhận qua lời khuyên của bác sĩ, vì vốn dĩ cuộc đời này là thế, thật vô thường.
Xin trích một đoạn của bác sĩ đã làm kim chi nam cho mình:
“Bước chân con người dù có lắm nhọc nhằn, cuộc đời dù có lắm chông gai, cám dỗ,... nhưng hãy tin rằng, ai có trái tim nhân hậu, có tâm hồn bao dung... người đó sẽ luôn đến và đi, nhẹ nhàng và bình yên nhất.
Hiểu rồi rác cũng là hoa
Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng
Tâm an trời đất sẽ an
Nhìn ra sân nắng cúc vàng lung linh.”
ChiCuốn sách ghi lại những trải nghiệm, những gặp gỡ với những bệnh nhân khác nhau của một người bác sĩ. Đằng sau mỗi cuộc gặp gỡ ấy là những câu chuyện chân thật về tình người, tình đời cùng với những suy ngẫm rất thật, rất ý nghĩa mà tác giả gửi gắm cho người đọc. Cuộc sống ý nghĩa chỉ đơn giản là sống cho trọn vẹn, đối xử thật tốt với những người xung quanh mình và biết trân trọng từng phút giây mình sống. Hãy mở rộng tấm lòng để bao dung, để hiểu, để tha thứ cho người khác. Hãy yêu thương và trân trọng thân thể mình, cố gắng giữ gìn sức khỏe. Hãy hiếu thuận với cha mẹ, yêu thương con cái và trân trọng người đang cạnh mình. Hãy để một mai nếu ra đi cũng nhẹ nhàng, thanh thản nhất.
Vì cuộc đời vốn lẽ vô thường. Đôi bàn tay kia sau cùng chẳng nắm lấy được gì.
BạchTác giả là một bác sĩ hay trực phòng khám và khoa cấp cứu, chứng kiến chuyện sinh tử mỗi ngày và lẽ sống vô thường, qua những gì được thấy hàng ngày viết lên để khuyên người ta trân trọng những phút giây còn sống và được sống, sống lâu không bằng sống sâu.
Và con người ta sinh ra từ cát bụi rồi cũng sẽ trở về với cát bụi, tiền tài, địa vị, danh vọng sau tất cả cũng chỉ là phù du.
"Hy sinh vì người khác luôn cho hương thơm bay ngược chiều gió. Gánh nặng vì tình yêu luôn song hành cùng sức mạnh vô song. Bất cứ gỗ đá nào chạm phải tình yêu đều trở nên bao dung mềm mại.
Tôi thấy lòng mình bỗng chật. Những gì trước đây tôi cho là đúng, bây giờ tôi đâm nghi ngờ. Những gì trước đây tôi luôn theo đuổi, giành giật để có, bây giờ thấy chẳng còn quan trọng nữa.
Mình đã đọc 2 lần cuốn này và nó là cuốn sách đưa mình đến với thói quen đọc sách :*
Vũ Phương MaiCuốn sách này mình cảm thấy rất hay và ý nghĩa. Cuốn sách là những mẩu chuyện nhỏ được bác sĩ Nguyễn Bảo Trung ghi lại một cách chân thực nhất . Những câu chuyện nhẹ nhàng và rất đỗi giản dị nhưng cũng thật ý nghĩa. Thông qua những mẫu chuyện đó Bác sĩ Nguyễn Bảo Trung gửi đến người đọc những thông điệp hay, ý nghĩa về con người, cuộc sống
" Hiểu rồi rác cũng là hoa
Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng
Tâm an trời đất sẽ an
Nhìn ra sân nắng cúc vàng lung linh"
Cuốn sách này rất đáng để đọc ít nhất 1 lần