LamVề nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật. Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo. Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua. Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn.
myVề nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật.
Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo.
Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua.
Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn. Tuy nhiên để nói là mình có thích hay không, thì quả thật mình cũng không chắc nữa.
Bảo BảoĐây là lần thứ 2 mình đọc lại cuốn truyện này. Cách đây khoảng 4-5 năm đọc thì mình cảm thấy khá thích thú. Tuy nhiên lần này đọc lại thì mình cũng không chắc mình có thích cuốn sách này hay không.Về nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật.Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo.Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua.Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn. Tuy nhiên để nói là mình có thích hay không, thì quả thật mình cũng không chắc nữa.
HạnhĐây có lẽ là một tác phẩm rất đơn giản kể về những chuyện về chúng ta mà thôi.
Thế mà nghe cái tên Thiên thần nổi giận thật là chắc lại phải không. tác phẩm chỉ là một câu chuyện về số phận về những khát khao không được đền đáp và tình yêu mãnh liệt nhưng không đủ sức níu giữ con người ở bên nhau. Đơn giản vậy nhưng lại tràn đầy một cách khác thường và cảm xúc sâu lắng. tác giả đã tìm hiểu tận cùng tâm lý của nhân vật vòng cùng với bút pháp nghệ thuật tinh tế đến bất ngờ.
Giữa lý tưởng và tình yêu và cả sự sinh tồn, trong cuộc chiến đấy tình yêu đã thua cuộc một cách thảm hại!
Các bạn hãy đọc và cảm nhận, anh sẽ hiểu hơn về tình yêu và cuộc sống về con người!
Obook Editor
Cho 3 sẽ là thiệt thòi cho những cuốn không xuất sắc nhưng vẫn có nhiều cái hay khác.
Sau Nếu còn có ngày mai và Người đàn bà quỷ quyệt, mình đã lần lượt thất vọng với những nhân vật nữ có hơi hướng giống "thần" (không tài giỏi thì may mắn, hoặc cả hai và khuyến mãi thêm phần quyến rũ - dù theo kiểu ngây thơ hay không) khác của Sidney Sheldon.
Với Thiên thần nổi giận, có thể sẽ mang lại bất ngờ hoặc thú vị cho bạn nào mới đọc sách của Sidney Sheldon chứ không phải người đọc đến đâu, đoàn đoạn tiếp đó như mình. Đoán như thần mà không thấy tự hào gì sất :3. Có thể phần cuối cũng có sự khác biệt tương đối, thế nhưng giọng văn (hoặc giọng dịch) quá ư dễ dãi khiến cho mình mất dần đến gần hết sạch cảm tình với nhà văn này. Cái cô nhân vật thì chẳng biết tài cán kiểu gì, cứ ra tòa nói vòng vòng vài câu nhân văn xong bồi thẩm đoàn cho cái kết quả khiến cô ấy mắt tròn mắt dẹt. Điên nó vừa vừa thôi chứ >.<
Nói chung là sách được tặng vội, ở bên cạnh nên đọc vội coi sao. Mà quyết định không bao giờ đọc Sidney Sheldon nữa :3
Mình rất thích Sidney Sheldon bởi những nhân vật của ông là những phụ nữ xinh đẹp, thông minh và thường tưởng rằng sụp đổ vì sự cố nhưng sau đó lại trở nên mạnh mẽ và thành công đến bất ngờ.
Thiên thần nổi giận có cái bắt đầu vô cùng hấp dẫn và sôi nổi, một luật sư trẻ mắc bẫy của ông trùm tội phạm nhưng nhờ đó "nổi tiếng" và có được một mối tình thật đẹp và đầy trái ngang.
Cuộc đời của nữa luật sư ấy thật lắm thử thách, tưởng như lúc hạnh phúc nhất, cô lại sụp đổ hoàn toàn, từ bỏ tình yêu của mình, hy sinh vì con trai của mình để rồi phải nhúng tay vào thế giới của bọn tội phạm có tổ chức.
Cái kết quá nhanh làm mình đau lòng, thật sự mình chỉ ước Sidney Sheldon có thể nhân đạo 1 chút với cuộc đời của nhân vật chính, để lại đứa con để cô có được niềm an ủi, vậy mà, khi chương cuối kết thúc, cũng là lúc cuộc đời cô trở về với con số 0 lúc bắt đầu, không ai bên cạnh, không có gì trong tay.
HậuTôi đã rất phân vân khi biên bài về cuốn này, vì đây là một cuốn sách khó, không phải đọc một lần mà thấm được. Với một tác phẩm hay thế này, có lẽ cứ phải đọc đi đọc lại mới hiểu được phần nào giá trị của nó. Mà với tôi, một người mới chỉ đọc có một lần, lại đọc đã lâu, tôi không tự tin lắm về những cảm nhận của mình về cuốn sách này. Với những tác phẩm Nobel nói chung và của Anatole France nói riêng luôn khiến tôi cảm thấy tự ti và trăn trở để nghĩ nên viết gì, viết thế nào về tác phẩm của ông ấy.
Đọc cuốn sách này, sẽ gợi cho chúng ta những liên tưởng tới những tác phẩm của Dan Brown, với kiến thức uyên thâm sâu sắc về Thiên Chúa giáo nhưng cũng có phần đả kích chê bai tôn giáo này. Chỉ khác ở chỗ, không phải là một giáo sư Langdon mà là thiên sứ Arcade hạ phàm, tìm kiếm tri thức về Thiên chúa giáo ở một trong những thư viện đồ sộ nhất châu Âu để tìm ra cách chống lại thiên giới. Một cuộc cách mạng của những thiên thần nổi loạn chống lại đấng tối cao Jehovah để đưa Lucifer trở lại. Cuốn sách khiến ta đau đầu bởi những xung đột tư tưởng Thiên Chúa giáo. Đọc cuốn sách khiến chúng ta nghi ngờ vậy Jehovah hay Lucifer ai mới là người đúng? "Thiên thần nổi loạn" mang lại một góc nhìn thú vị về Thiên Chúa giáo, về Jehovah và Lucifer.
Kiến thức về Thiên Chúa giáo của Anatole France trong tác phẩm thực sự rất sâu sắc. Đây là một cuốn sách khó đọc lẫn khó dịch. Khen France mà không khen dịch giả Đoàn Phú Tứ thì thật là thiếu sót. Đoàn Phú Tứ đã cho thấy vốn tiếng Pháp của cụ khủng khiếp thế nào, thậm chí kiến thức về Thiên chúa giáo và Triết học của cụ cũng không kém. Dịch giả dịch cẩn thận còn hiệu đính lại những chỗ mà ông cho rằng Anatole đã nhầm lẫn. Chính vì vậy, bản dịch của cụ Đoàn Phú Tứ là mẫu mực, thách thức cho những dịch giả đời sau muốn dịch lại tác phẩm kinh điển này.
Đây cũng là cuốn sách mà tôi đánh giá cao của Tao Đàn thiết kế bìa rất đẹp, hợp với màu sắc tác phẩm. Đây là một cuốn sách cần cho những ai muốn tìm hiểu về Thiên Chúa giáo, sưu tầm các tác phẩm của những tác giả Nobel...và trưng bày vì bìa thực sự đẹp.
Lam20/08/2020
Về nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật. Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo. Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua. Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn.
my18/08/2020
Về nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật.
Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo.
Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua.
Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn. Tuy nhiên để nói là mình có thích hay không, thì quả thật mình cũng không chắc nữa.
Bảo Bảo16/07/2020
Đây là lần thứ 2 mình đọc lại cuốn truyện này. Cách đây khoảng 4-5 năm đọc thì mình cảm thấy khá thích thú. Tuy nhiên lần này đọc lại thì mình cũng không chắc mình có thích cuốn sách này hay không.Về nội dung thì mình thấy vẫn vô cùng xuất sắc. Cách viết của Sidney Sheldon không hề lan man, cuốn mình vào mạch truyện, một khi đã đọc rồi thì luôn tò mò để đọc đến đoạn kết. Truyện có nhiều cao trào và kịch tính, những vụ án đan xen với câu chuyện tình cảm của các nhân vật.Tuy nhiên điều mà mình cảm thấy không thích nhất là những nhân vật trong truyện. Chưa bao giờ mình đọc một truyện mà không hề có sự yêu thích với bất kỳ nhân vật nào trong truyện. Từ nhân vật chính Jennifer - một nữ luật sư trẻ tuổi, gặp nhiều khó khăn trong bước đầu sự nghiệp, đến những nhân vật phụ như Adam, Michael, Di Silva, Mary Beth,... dù họ đều thông minh và sắc xảo.Đặc biệt với Jennifer, nếu để so sánh với Tracy trong Nếu còn có ngày mai, từ ngoại hình đều sự thông minh đều có nét tương đồng. Tuy nhiên điều mình thích ở Tracy thì Jennifer lại không có. Jennifer sống phụ thuộc vào tình cảm, thiếu lí trí và dễ bị mềm lòng. Ban đầu thì mình thấy Jennifer đáng thương, nhưng càng về sau, mình càng nhận ở cô thấy sự yếu đuối, thiếu kiên định, và cả một chút xô đẩy của dòng đời khi cô buộc phải nhờ đến Michael để cứu con trai mình, Joshua.Tóm lại thì mình vẫn có trải nghiệm thú vị khi đọc truyện, và cũng hài lòng với cả kết truyện luôn. Tuy nhiên để nói là mình có thích hay không, thì quả thật mình cũng không chắc nữa.
Obook Editor18/03/2019
Cho 3 sẽ là thiệt thòi cho những cuốn không xuất sắc nhưng vẫn có nhiều cái hay khác.
Sau Nếu còn có ngày mai và Người đàn bà quỷ quyệt, mình đã lần lượt thất vọng với những nhân vật nữ có hơi hướng giống "thần" (không tài giỏi thì may mắn, hoặc cả hai và khuyến mãi thêm phần quyến rũ - dù theo kiểu ngây thơ hay không) khác của Sidney Sheldon.
Với Thiên thần nổi giận, có thể sẽ mang lại bất ngờ hoặc thú vị cho bạn nào mới đọc sách của Sidney Sheldon chứ không phải người đọc đến đâu, đoàn đoạn tiếp đó như mình. Đoán như thần mà không thấy tự hào gì sất :3. Có thể phần cuối cũng có sự khác biệt tương đối, thế nhưng giọng văn (hoặc giọng dịch) quá ư dễ dãi khiến cho mình mất dần đến gần hết sạch cảm tình với nhà văn này. Cái cô nhân vật thì chẳng biết tài cán kiểu gì, cứ ra tòa nói vòng vòng vài câu nhân văn xong bồi thẩm đoàn cho cái kết quả khiến cô ấy mắt tròn mắt dẹt. Điên nó vừa vừa thôi chứ >.<
Nói chung là sách được tặng vội, ở bên cạnh nên đọc vội coi sao. Mà quyết định không bao giờ đọc Sidney Sheldon nữa :3
Mình rất thích Sidney Sheldon bởi những nhân vật của ông là những phụ nữ xinh đẹp, thông minh và thường tưởng rằng sụp đổ vì sự cố nhưng sau đó lại trở nên mạnh mẽ và thành công đến bất ngờ.
Thiên thần nổi giận có cái bắt đầu vô cùng hấp dẫn và sôi nổi, một luật sư trẻ mắc bẫy của ông trùm tội phạm nhưng nhờ đó "nổi tiếng" và có được một mối tình thật đẹp và đầy trái ngang.
Cuộc đời của nữa luật sư ấy thật lắm thử thách, tưởng như lúc hạnh phúc nhất, cô lại sụp đổ hoàn toàn, từ bỏ tình yêu của mình, hy sinh vì con trai của mình để rồi phải nhúng tay vào thế giới của bọn tội phạm có tổ chức.
Cái kết quá nhanh làm mình đau lòng, thật sự mình chỉ ước Sidney Sheldon có thể nhân đạo 1 chút với cuộc đời của nhân vật chính, để lại đứa con để cô có được niềm an ủi, vậy mà, khi chương cuối kết thúc, cũng là lúc cuộc đời cô trở về với con số 0 lúc bắt đầu, không ai bên cạnh, không có gì trong tay.