Min xùMột cuốn truyện hay, đọc cuốn hút. Câu chuyện được nhân vật nam chính kể về hai người phụ nữ trong cuộc đời của anh ta với nhiều biến cố xảy ra. Trong mối quan hệ hôn nhân thì ai ở trong cuộc mà không gặp nhiều khó khăn, giông tố cũng như gập ghềnh nhưng sao đọc xong rồi mìn lại chẳng muốn nghĩ đến việc hôn nhân chút nào cả, quá ư là khổ. Bối cảnh xảy ra là thế kỷ trước nhưng thông điệp đem lại cho cuộc sống gia đình thì chẳng bao giờ phai đi, và bớt nóng cả. Những quan tâm thấu cảm của hai người xa lạ giờ muốn chung một nhà. Cũng là sự trần trụi mà 2 người sẻ chia khác hơn so với hồi hẹn hò. Cùng là những xao động với một người nào đó mà gặp gỡ muộn hơn. Cũng là những băn khoăn bứt rứt khi cuộc hôn nhân của mình đi chệch hướng ban đầu. Cũng là những chuẩn mực ràng buộc mà người trong cuộc buộc phải tuân theo. Không phải do ta thay đổi, là do ta sống với người ấy và thay đổi như một lẽ hiển nhiên.
Lan NgọcMột cuốn truyện hay, đọc cuốn hút. Câu chuyện được nhân vật nam chính kể về hai người phụ nữ trong cuộc đời của anh ta với nhiều biến cố xảy ra. Trong mối quan hệ hôn nhân thì ai ở trong cuộc mà không gặp nhiều khó khăn, giông tố cũng như gập ghềnh nhưng sao đọc xong rồi mìn lại chẳng muốn nghĩ đến việc hôn nhân chút nào cả, quá ư là khổ. Bối cảnh xảy ra là thế kỷ trước nhưng thông điệp đem lại cho cuộc sống gia đình thì chẳng bao giờ phai đi, và bớt nóng cả. Những quan tâm thấu cảm của hai người xa lạ giờ muốn chung một nhà. Cũng là sự trần trụi mà 2 người sẻ chia khác hơn so với hồi hẹn hò. Cùng là những xao động với một người nào đó mà gặp gỡ muộn hơn. Cũng là những băn khoăn bứt rứt khi cuộc hôn nhân của mình đi chệch hướng ban đầu. Cũng là những chuẩn mực ràng buộc mà người trong cuộc buộc phải tuân theo. Không phải do ta thay đổi, là do ta sống với người ấy và thay đổi như một lẽ hiển nhiên.
Obook Editor
Chuyện tình yêu lúc nào cũng thế, mà đúng là thế thật. Tâm cảnh viết năm 1928, nghĩa là tròn 90 năm trước, mà câu chuyện tình yêu của nó - một người đàn ông với hai người phụ nữ và những tình nhân xung quanh - chẳng có gì khác so với thời bây giờ. Nếu nói Tâm cảnh là câu chuyện về ngoại tình thì cũng giống như bảo một tác phẩm nghệ thuật là bài tập vẽ của trẻ con. Nhưng đúng, có một hình bóng khác là thứ đã vận vào cả hai cuộc hôn nhân của Phillipe Marcenat. ????
Phillipe Marcenat ban đầu sẽ gặp Odile và yêu nàng say đắm, đến mức bất chấp phản đối của gia đình để cưới nàng. Để rồi khi về với nhau, Phillipe sẽ chiếm hữu ghen tuông, nhưng cũng không ngăn được Odile chạy theo hình bóng khác. Phillipe sẽ kể thiên tình sử của mình với Odile cho Isabelle nghe, trước khi lại cưới nàng làm vợ. Trớ trêu thay, Phillipe sau đó lại đối xử với Isabelle đúng như cách Odile đã đối với mình. Câu chuyện sẽ diễn tiến thế nào, Isabelle sẽ cam chịu để hôn nhân thất bại, hay có cách gì đó để cứu chuộc tình yêu? Phần này xin dành cho người đọc sách, và phải đến những trang cuối cùng, ta mới biết được tâm cảnh có nghĩa là gì.
Giọng văn đẹp, bản dịch hay dù theo lối tiếng miền nam cũ giống Bắt trẻ đồng xanh, và cái tài tình của tác giả trong miêu tả tâm lý nhân vật, là những yếu tố khiến quyển sách này đáng đọc, ngay cả khi ta chán ghét các nhân vật của nó, nhất là trong cách hành xử của họ với người vợ, người chồng của mình. Sách chia làm hai phần, phần đầu là thư kể chuyện tình của mình với Odile mà Phillippe viết cho Isabelle, và phần thứ hai là Isabelle kể lại cuộc hôn nhân của mình với Phillippe. Dù là ở phần nào thì tác giả André Maurois cũng thể hiện sự am hiểu và diễn tả tài tình cảm xúc của những người trong cuộc.
Người chồng chiếm hữu ghen tuông sẽ nghĩ gì khi vợ mình bày tỏ sự hâm mộ với một người đàn ông khác, khi chính mình phát hiện ra mình đã bị lừa dối? Người vợ thương chồng nhẫn nại sẽ nghĩ gì khi phát hiện chồng đã có hình bóng khác? Những cảm xúc, suy nghĩ mà tin rằng ai đã từng yêu cũng có lúc trải qua. Nếu đọc sách và thành thật với chính mình, người đọc tùy theo độ tuổi sẽ thấy mình rất nhiều phần trong đó.????????????
Khi đọc Tâm cảnh, mình nghĩ đến những nhân vật ám ảnh về tình yêu, sự chiếm hữu trong các truyện của Tanizaki Junichiro, nhưng mình cũng nghĩ đến trò chơi trên báo chí thời xưa, cái trò mà mỗi người sẽ bắt đầu từ một điểm và đổ xúc xắc tại mỗi chặng để quyết định bước tiếp theo sẽ đi đâu. Trò chơi may rủi, đi loanh quanh rồi ai cũng phải rơi vào vị trí của người kia. Trong đời sống, con tạo xoay vần cũng như con xúc xắc, sẽ có lúc ta trải qua hết mọi tình huống như vậy. Hôm nay Phillippe là kẻ bị phản bội, thì ngày mai, chính anh là kẻ bội phản.
Mình không rõ nếu mình đọc quyển này khi chưa có gia đình thì sẽ cảm nhận như thế nào, sẽ nghĩ gì về tình yêu và hôn nhân? Mình sẽ chép lại đây một dòng suy nghĩ của Isabelle, một người phụ nữ thật sự yêu chồng mình, đến mức chấp nhận anh có người khác, miễn là người đó cao quý xứng với anh, chứ không phải hạng phụ nữ tầm thường. ????
"Tôi yêu chồng tôi biết bao, cho nên tôi cầu mong cho chàng cao quý hơn, hoàn toàn hơn tất cả những người khác. Sự tha thiết của chàng đối với một con người gần như thần tiên (...) đã gợi trong con mắt tôi sự cao cả đó. Làm sao tôi không đau khổ thấy chàng trở nên tôi mọi cho một người (không thần tiên và cũng chẳng xuất phàm) như Solange Villier”.
ÂnCâu chuyện về 2 cuộc hôn nhân của 3 người trẻ, thật ra không quá dở, nhưng cũng thật sự không quá hay. Lời văn tinh tế, giàu nhạc cảm đúng chất văn học Pháp, cốt truyện cũng cho mình thấy được nhiều góc khuất trong tâm tư, suy nghĩ, tình cảm của các nhân vật, nhưng cuối cùng thì không đủ ấn tượng để đọng lại trong mình dư vị gì lớn lao. Có lẽ mình đã quá quen với mô típ các câu chuyện tình với các nhân vật hành xử theo kiểu "ngoại tình trong tư tưởng", vật vã trong những lựa chọn, rắc rối và mâu thuẫn nảy sinh từ cách mà họ yêu và sống với người mình lấy làm vợ/chồng (và có một số tác giả viết hay hơn), nên mình thấy những gì diễn ra trong "Tâm cảnh" không có gì đặc biệt. Có chăng chỉ là sự tương phản trong cảm nhận về nhân vật Philippe: nếu ở phần 1 mình thương cảm chàng trai này bao nhiêu khi phải chịu đựng sự suồng sã của người vợ đầu Odile trước những người đàn ông khác, thì ở phần 2, mình lại chịu không nổi Philippe bấy nhiêu, vì sự yếu đuối, nhạy cảm, mơ mộng ái tình viển vông quá đỗi của anh ta, cùng việc chỉ có thể tìm được hạnh phúc trong khổ đau và dằn vặt, đã làm khổ người vợ sau của anh là Isabelle như thế nào
Lá nhỏCâu chuyện kể về tình yêu của người đàn ông, về hai người phụ nữ lướt qua đời anh ta. Cuốn sách này không chỉ xoay quanh nói về hai cuộc hôn nhân, mà còn lột tả nỗi lòng, những băn khoăn, giằng xé mâu thuẫn nội tâm của những con người đang yêu.
Cuộc hôn nhân đầu của Philippe Marcenat với người vợ Odile xinh đẹp khiến anh hạnh phúc và đau đớn. Cuộc hôn nhân thứ hai với người vợ Isabelle cũng lặng lẽ lướt qua đời anh.
Bối cảnh truyện ở nước Pháp vào thế kỉ 19, nên chắc sẽ khó cảm cho một số độc giả. Đây là cuốn sách thuộc dòng kinh điển lãng mạn, từng câu chữ nhẹ nhàng lãng mạn đậm chất Pháp. Một số đoạn hơi lạ, theo mình sẽ hơi nhằng một chút với những ai chưa từng đọc qua, hay ít đọc văn phong của Pháp như mình. Nhưng đã quen rồi thì mình đảm bảo đọc không dứt ra được. Cốt truyện rất cuốn hút, giọng văn siêu thích. Theo mình thì dịch giả chắc cũng thuộc người cổ, nên cuốn sách này được dịch cực ổn không mất đi bản chất nguyên thủy.
"Tâm cảnh" cuốn sách cuốn hút người đọc từ hình thức bên ngoài bìa cho đến cốt truyện bên trong.
Huyền Không phải ngẫu nhiên mà "Tâm cảnh" được xếp vào hàng những chuyện tình hay nhất và tinh tế nhất của văn học Pháp và thế giới. Quyển sách không quá dày, khoảng hơn 300 trang đủ để ta nhâm nhi trong một buổi tối. Tôi còn nhớ mãi một câu trong tác phẩm rằng "bịnh cũng là một hình thái của hạnh phúc tinh thần, vì nó hạn định cho những ham muốn và những lo âu của ta một chừng mực nhất định...". Câu chuyện kể về Một người đàn ông, hai đám cưới, hai lần thất bại. Những tưởng cuộc sống vật chất đủ đầy cùng tình yêu mãnh liệt sẽ đưa hai con người trẻ tuổi đầy hoài bão hạnh phúc nắm tay nhau đi hết con đường, nhưng hóa ra như vậy chưa đủ… Những dòng giới thiệu đã thấm đẫm yếu tố lãng mạn trong từng câu chữ. Có thể nói André Maurois thăm dò đến tận sâu thẳm tâm hồn con người, phơi bày trước chúng ta những vùng rộng lớn trong cõi riêng tư thầm kín của chúng ta, những vùng mà chúng ta không ý thức được.
Cuốn sách cũng được chia ra hai phần, mình ấn tượng với phần đầu hơn nhưng nhìn chung, chất lãng mạn của văn học Pháp vẫn đủ sức làm độc giả say đắm trong từng câu chữ. Một tác phẩm hết sức tuyệt vời khiến ta phải suy ngẫm nhiều về thứ gọi là tình yêu.
Obook Editor14/03/2019
Chuyện tình yêu lúc nào cũng thế, mà đúng là thế thật. Tâm cảnh viết năm 1928, nghĩa là tròn 90 năm trước, mà câu chuyện tình yêu của nó - một người đàn ông với hai người phụ nữ và những tình nhân xung quanh - chẳng có gì khác so với thời bây giờ. Nếu nói Tâm cảnh là câu chuyện về ngoại tình thì cũng giống như bảo một tác phẩm nghệ thuật là bài tập vẽ của trẻ con. Nhưng đúng, có một hình bóng khác là thứ đã vận vào cả hai cuộc hôn nhân của Phillipe Marcenat. ????
Phillipe Marcenat ban đầu sẽ gặp Odile và yêu nàng say đắm, đến mức bất chấp phản đối của gia đình để cưới nàng. Để rồi khi về với nhau, Phillipe sẽ chiếm hữu ghen tuông, nhưng cũng không ngăn được Odile chạy theo hình bóng khác. Phillipe sẽ kể thiên tình sử của mình với Odile cho Isabelle nghe, trước khi lại cưới nàng làm vợ. Trớ trêu thay, Phillipe sau đó lại đối xử với Isabelle đúng như cách Odile đã đối với mình. Câu chuyện sẽ diễn tiến thế nào, Isabelle sẽ cam chịu để hôn nhân thất bại, hay có cách gì đó để cứu chuộc tình yêu? Phần này xin dành cho người đọc sách, và phải đến những trang cuối cùng, ta mới biết được tâm cảnh có nghĩa là gì.
Giọng văn đẹp, bản dịch hay dù theo lối tiếng miền nam cũ giống Bắt trẻ đồng xanh, và cái tài tình của tác giả trong miêu tả tâm lý nhân vật, là những yếu tố khiến quyển sách này đáng đọc, ngay cả khi ta chán ghét các nhân vật của nó, nhất là trong cách hành xử của họ với người vợ, người chồng của mình. Sách chia làm hai phần, phần đầu là thư kể chuyện tình của mình với Odile mà Phillippe viết cho Isabelle, và phần thứ hai là Isabelle kể lại cuộc hôn nhân của mình với Phillippe. Dù là ở phần nào thì tác giả André Maurois cũng thể hiện sự am hiểu và diễn tả tài tình cảm xúc của những người trong cuộc.
Người chồng chiếm hữu ghen tuông sẽ nghĩ gì khi vợ mình bày tỏ sự hâm mộ với một người đàn ông khác, khi chính mình phát hiện ra mình đã bị lừa dối? Người vợ thương chồng nhẫn nại sẽ nghĩ gì khi phát hiện chồng đã có hình bóng khác? Những cảm xúc, suy nghĩ mà tin rằng ai đã từng yêu cũng có lúc trải qua. Nếu đọc sách và thành thật với chính mình, người đọc tùy theo độ tuổi sẽ thấy mình rất nhiều phần trong đó.????????????
Khi đọc Tâm cảnh, mình nghĩ đến những nhân vật ám ảnh về tình yêu, sự chiếm hữu trong các truyện của Tanizaki Junichiro, nhưng mình cũng nghĩ đến trò chơi trên báo chí thời xưa, cái trò mà mỗi người sẽ bắt đầu từ một điểm và đổ xúc xắc tại mỗi chặng để quyết định bước tiếp theo sẽ đi đâu. Trò chơi may rủi, đi loanh quanh rồi ai cũng phải rơi vào vị trí của người kia. Trong đời sống, con tạo xoay vần cũng như con xúc xắc, sẽ có lúc ta trải qua hết mọi tình huống như vậy. Hôm nay Phillippe là kẻ bị phản bội, thì ngày mai, chính anh là kẻ bội phản.
Mình không rõ nếu mình đọc quyển này khi chưa có gia đình thì sẽ cảm nhận như thế nào, sẽ nghĩ gì về tình yêu và hôn nhân? Mình sẽ chép lại đây một dòng suy nghĩ của Isabelle, một người phụ nữ thật sự yêu chồng mình, đến mức chấp nhận anh có người khác, miễn là người đó cao quý xứng với anh, chứ không phải hạng phụ nữ tầm thường. ????
"Tôi yêu chồng tôi biết bao, cho nên tôi cầu mong cho chàng cao quý hơn, hoàn toàn hơn tất cả những người khác. Sự tha thiết của chàng đối với một con người gần như thần tiên (...) đã gợi trong con mắt tôi sự cao cả đó. Làm sao tôi không đau khổ thấy chàng trở nên tôi mọi cho một người (không thần tiên và cũng chẳng xuất phàm) như Solange Villier”.
Ân07/11/2018
Câu chuyện về 2 cuộc hôn nhân của 3 người trẻ, thật ra không quá dở, nhưng cũng thật sự không quá hay. Lời văn tinh tế, giàu nhạc cảm đúng chất văn học Pháp, cốt truyện cũng cho mình thấy được nhiều góc khuất trong tâm tư, suy nghĩ, tình cảm của các nhân vật, nhưng cuối cùng thì không đủ ấn tượng để đọng lại trong mình dư vị gì lớn lao. Có lẽ mình đã quá quen với mô típ các câu chuyện tình với các nhân vật hành xử theo kiểu "ngoại tình trong tư tưởng", vật vã trong những lựa chọn, rắc rối và mâu thuẫn nảy sinh từ cách mà họ yêu và sống với người mình lấy làm vợ/chồng (và có một số tác giả viết hay hơn), nên mình thấy những gì diễn ra trong "Tâm cảnh" không có gì đặc biệt. Có chăng chỉ là sự tương phản trong cảm nhận về nhân vật Philippe: nếu ở phần 1 mình thương cảm chàng trai này bao nhiêu khi phải chịu đựng sự suồng sã của người vợ đầu Odile trước những người đàn ông khác, thì ở phần 2, mình lại chịu không nổi Philippe bấy nhiêu, vì sự yếu đuối, nhạy cảm, mơ mộng ái tình viển vông quá đỗi của anh ta, cùng việc chỉ có thể tìm được hạnh phúc trong khổ đau và dằn vặt, đã làm khổ người vợ sau của anh là Isabelle như thế nào