ThủyNGOẢNH LẠI HOÁ TRO TÀN - TÂN DI Ổ
Phải nói là khi đọc quyển này, những thứ trong truyện mình tưởng tượng đều mang màu đen. Không giống kiểu màu đen tối âm u mà giống kiểu màu đen buồn bã và ẩm ướt. Ngôi nhà trọ lộn xộn, bẩn thỉu mà Phương Đăng ở cùng ông bố nát rượu của mình, căn biệt thự đen rậm rạp cỏ của Phó Kính Thù, hòn đảo Quan Âm mù mịt tăm tối mà hai đứa ở khi còn nhỏ. Cái cảnh đấy khiến truyện đã buồn lại còn tăm tối.
Quyển này mình không muốn nói gì nhiều bởi trên bìa sách người ta đã nói được phần hay của truyện rồi. Mình chỉ nói đến chút suy nghĩ của mình về nhân vật A Chiểu.
A Chiểu là cậu bé trong cô nhi viện yếu ớt và nhỏ bé. Cậu được Phương Đăng cứu giúp và dạy phải thật mạnh mẽ. Cậu lớn lên nhưng vẫn mang tâm tình một đứa trẻ, một đứa trẻ hiếu thắng chỉ mong thắng kẻ bắt nạt mình năm xưa. Mình từng nghĩ nếu Phương Đăng không cứu A Chiểu thì sao, nếu vậy cậu ta sẽ không phải chịu nhiều nỗi đau như thế. Và khi viết những dòng này mình nghĩ ra nếu cậu ta không được cứu thì cậu ta sẽ là đứa trẻ yếu đuối nhát gan ngày qua ngày sống trong sự sợ sệt. Cuộc đời cậu cuối cùng vẫn lại đáng thương.
Mỹ TiênMình biết đến tác giả Tân Di Ổ qua tác phẩm "Hóa ra anh vẫn ở đây", và từ đó đã rất yêu thích văn phong của Tân Di Ổ nên vẫn tiếp tục tìm đọc những tác phẩm khác của chị. "Phủ Sinh Cô Mộ Triều Tịch" là một tác phẩm ngôn tình khá mới của Tân Di Ổ, bộ truyện thuộc thể loại ngôn tình tiên hiệp vô cùng cuốn hút. Tác giả viết rất chắc tay, mượt mà, diễn biến kết cấu truyện hợp lý.
Sau một trận huyết chiến giữa các vị thần tiên thượng cổ, vô số tội thần đã bị trấn áp dưới tháp Phủ Sinh - ngọn tháp sừng sững giữa thiên địa, dưỡng dục đất trời, ban ân chúng sinh, cảm hoá yêu hận tình thù, phổ độc cô hồn dã quỷ. Sau hàng vạn năm trôi qua, thiên hỏa suy tàn, tháp Phủ Sinh dần mất đi pháp lực, đứng trên bờ vực suy tàn...
Q.MaiiiTừ hành trình gian nan, nhiều khổ ải của 4 người này thì chân tướng diễn biến của cuộc chiến nơi Cô Mộ Sơn dần được lật mở qua từng trang sách. Với một dàn nhân vật lầy, nhây mà còn hài nữa thì em này hứa hẹn sẽ cho bạn một tràng cười nắc nẻ, cười quên cả lối về. Mà khúc cuối tập 2 tui có khóc mọi người ạ. Chắc do tâm hồn tui yếu đuối quá nên đọc cuốn nào mà cảm xúc quá là khóc như mưa:)).Nhưng bộ này còn hẳn 2 tập . Tui đang tò mò xem không biết tác giả có muốn cho Linh Chí trở thành một nữ tử hay không. Chứ nếu để Linh Chí là một nam nhân thì tui e là những trang sách vẫn sẽ nhuốm màu tình trai:)) đọc đến đâu quan đến đó.Tui vẫn còn quá nhiều điều để nói về bộ sách này lắm nhưng đành phải dừng bút rồi. Hẹn mọi người vào những bài rì viu sau nha! Bye bye mọi người. Have a nice day. Love you.
Mai MítLà bộ tiên hiệp đầu tay của tác giả 8x nên ngôn từ, văn phong của tác giả đều rất hài hước:)). Đọc mà cười lăn cười bò. Một lời khen cho ban biên tập bộ sách này.
Đây là cuốn sách xoay quanh hành trình đi tìm bảo vật Phủ sinh của 1 nhóm 4 người: Linh Chí: Một Bạch Ô Nhân hậu thế của tổ tiên Hạo Anh hùng mạnh. Thanh niên này siêu cục súc, lạnh lùng nhưng lại thích mặc những bộ đồ sặc sỡ, loè loẹt, rực rỡ và lấp lánh sóng sánh kim cương. Nhưng chuyện giới tính của thanh niên này rất khó nhận biết. Bất nam bất nữ, nam nữ gì thì bản thân đọc giả như tui cũng chưa nhận ra:)). Nên Bạch Ô Nhân phải trải qua buổi lễ trưởng thành thì mới quyết định được giới tính của mình sau này.Thời Vũ: Một tiểu tiên có phép thuật hùng mạnh. Ưa sạch sẽ, ghét những thứ dơ bẩn. Tuy là một thanh niên trai tráng với khả năng biến hóa khôn lường nhưng mỗi lần đứng trước mặt Linh Chí lại cung phụng chăm sóc cho như một người hầu ngoan ngoãn.:)) Từ đó, mà cặp Linh Chí - Thời Vũ này đã tạo nên những trường đoạn đậm mùi tình trai. Nhung Nhung: Một linh thú của Thanh Dương Quân ở Côn Luân Khư. Bà này siêu nhiều lời, nhiều chuyện. Nói tối ngày sáng đêm chưa biết mỏi miệng. Đã vậy còn mắc thêm chứng bệnh mê trai nên khiến không ít lần tui phải bật cười vì mỗi lần bà này bà ấy ngỏ lời " song tu " với ai là người đó tất nhiên từ chối bà. Thậm chí, là lơ đẹp bà ấy luôn. Nhưng kiến thức của bà linh thú này cũng cực kì uyên bác. Rất là có tình bằng hữu với Thời Vũ. Vì bà chồn lông nhung tím này đã có công nuôi lớn Thời Vũ mà. Chuyện thân thiết như bằng hữu là chuyện hết sức dễ hiểu.
tv“Phủ Sinh Cô Mộ Triều Tịch” là câu chuyện về hành trình của Linh Chí đi tìm mảnh vật báu năm xưa tại trần gian để giúp đỡ gia tộc của mình trấn giữ tháp Phủ Sinh. Khi đến trần gian, Linh Chí gặp được linh thú Nhung Nhung, tiểu tiên Thời Vũ và người bạn cũ Tạ Trân, tất cả cùng đồng hành với cậu trong hành trình tìm kiếm vật báu, lật lại án tích năm xưa của các thượng tiên tại Triều Tịch Thuỷ, Cô Mộ Sơn, tìm hiểu những uẩn khúc người trước chôn giấu...
Nghe tác giả Tân Di Ổ chắc nhiều người sẽ e dè nghĩ nó là ngôn tình, nhưng bộ này lại thuộc thể loại tiên hiệp, huyền huyễn là chính. Mình đọc thì chỉ thầm mong là “đừng có yêu đương gì nha”, may quá hết 2 tập thì em nó cũng tạm thời đáp ứng lời thỉnh cầu của mình. Thần tiên yêu ma quỷ quái khắp chốn nhưng không hề đáng sợ và khó đọc tí nào. Mình là đứa không hay đọc cổ trang, tiên hiệp gì đâu mà đọc bộ này siêu nhanh, siêu thích luôn. Mới đọc có mấy chương đã thấy hợp gu và chỉ mong em nó được chuyển thể thành phim xong đấu đá cho sướng mắt ????
Tính cách nhân vật mà tác giả xây dựng đúng gu mình luôn. Kiểu nó khá là tấu hài, Linh Chí - cục súc nhưng lại đam mê y phục sặc sỡ, Nhung Nhung - suốt ngày lải nhải nói chuyện và mê trai đẹp, Thời Vũ - mắc bệnh sạch sẽ, Tạ Trân - lười =))). Giọng văn hài hước không nặng nề, các vị thần, án tích, mưu mô của trận chiến năm xưa kể ra cũng thú vị lắm. Nói chung là khơi dậy hứng thú với mình với truyện tiên hiệp sau bao nhiêu năm không động đến. Bộ này kiểu mới kết thúc được phần 1 thôi, tác giả vẫn đang viết tiếp phần sau nữa nhưng với mình kết thúc thế này cũng không có gì mà hụt hẫng cả, mình khá hài lòng với em nó. Và cũng chỉ cầu nguyện phần sau “đừng có viết yêu đương gì nha...”
mâyTân Di Ổ từ lâu đã nổi tiếng trong giới tác giả ngôn tình, lần đầu nghe tên tác giả có thể nhiều người sẽ hiểu nhầm đây là ngôn tình, nhưng lần này Tân Di Ổ quay trở lại với một tác phẩm kiếm hiệp đầu tay khá mới lạ.
Câu chuyện của cô kể về một nhóm vừa tiểu tiên vừa có linh thú lại có cả người phàm cùng nhau theo chân thiếu niên tộc Bạch Ô truy tìm tung tích mảnh phù sinh nhằm cứu gia tộc khỏi diệt vong.
Chuyến phiêu lưu ấy mở màn bằng câu chuyện của Linh Chí - thiếu niên Bạch Ô nhân vì muốn tìm cách cứu gia tộc mình khỏi sự suy tàn, hắn quyết chí đi tìm kiếm bảo vật Phù Sinh cùng chân tướng trấn chiến năm xưa giữa đại tộc trưởng Bạch Ô tộc và các vị thần. Theo chân Linh Chí là linh thú Nhung Nhung,tiểu tiên linh Thời Vũ, người phàm Tạ Trân cùng chung mục tiêu tìm ra sự thật vén màn bí ẩn trận chiến năm xưa của các thượng thần.
Tân Di Ổ bút lực rất tốt dù là thể loại lần đầu viết, cốt truyện không quá mới mẻ hấp dẫn nhưng cách kể chuyện lưu loát, linh hoạt nên đọc khá cuốn mà không bị nhàm chán dù là với những tiểu tiết nhỏ. Ngoài ra cách xây dựng tính cách nhân vật cũng tạo thành điểm nhấn cho câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo này. Linh Chí xuất thân từ gia tộc Bạch Ô có đặc điểm kỳ lạ: bất phân nam nữ cho tới trưởng thành tạo nên hắn tính cách vô dục vô cầu, đối với chuyện nam nữ mờ mịt nhưng thân thủ siêu phàm, ưa thích quần áo sặc sỡ, dù đang chém giết cũng có thể tiếc bộ quần áo đang mặc dở. Thời Vũ cao lãnh, tính tình lạnh nhạt trời sinh lại nảy sinh chấp niệm với Linh Chí tạo nên những cảnh ngược tâm đầy mùi tình trai hấp dẫn :v Nhung Nhung linh thú mê trai ham chơi lại hay thích đùa dai trọng tình nghĩa, Tạ Trân vô lo lười nhác ưa ngao du thiên hạ... Bởi những đặc trưng tính cách không ai giống ai ấy không ít lần tạo nên những tình huống dở khóc dở cười tréo nghoeo chọc vui người đọc, dù là trong nghịch cảnh éo le hay rằn gianh sự sống và cái chết vẫn có thể nảy sinh nhưng pha tấu hài cực mạnh.
Tập 1 tình tiết hơi chậm nhiệt nhưng sang tập 2 bắt đầu được đẩy lên tốt hơn, các pha hành động giao tranh cũng được miêu tả khá tốt dễ liên tưởng, bí mật về chuyện xưa cũng dần được khai thác hé lộ...
T.AQuyển sách rất ấn tượng. Ngoài ra cách xây dựng tính cách nhân vật cũng tạo thành điểm nhấn cho câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo này. Linh Chí xuất thân từ gia tộc Bạch Ô có đặc điểm kỳ lạ: bất phân nam nữ cho tới trưởng thành tạo nên hắn tính cách vô dục vô cầu, đối với chuyện nam nữ mờ mịt nhưng thân thủ siêu phàm, ưa thích quần áo sặc sỡ, dù đang chém giết cũng có thể tiếc bộ quần áo đang mặc dở. Thời Vũ cao lãnh, tính tình lạnh nhạt trời sinh lại nảy sinh chấp niệm với Linh Chí tạo nên những cảnh ngược tâm đầy mùi tình trai hấp dẫn :v Nhung Nhung linh thú mê trai ham chơi lại hay thích đùa dai trọng tình nghĩa, Tạ Trân vô lo lười nhác ưa ngao du thiên hạ... Bởi những đặc trưng tính cách không ai giống ai ấy không ít lần tạo nên những tình huống dở khóc dở cười tréo nghoeo chọc vui người đọc, dù là trong nghịch cảnh éo le hay rằn gianh sự sống và cái chết vẫn có thể nảy sinh nhưng pha tấu hài cực mạnh. Tập 1 tình tiết hơi chậm nhiệt nhưng sang tập 2 bắt đầu được đẩy lên tốt hơn, các pha hành động giao tranh cũng được miêu tả khá tốt dễ liên tưởng, bí mật về chuyện xưa cũng dần được khai thác hé lộ...
Bảo BảoMột tác phẩm kiếm hiệp khá mới lạ. Câu chuyện của cô kể về một nhóm vừa tiểu tiên vừa có linh thú lại có cả người phàm cùng nhau theo chân thiếu niên tộc Bạch Ô truy tìm tung tích mảnh phù sinh nhằm cứu gia tộc khỏi diệt vong. Chuyến phiêu lưu ấy mở màn bằng câu chuyện của Linh Chí - thiếu niên Bạch Ô nhân vì muốn tìm cách cứu gia tộc mình khỏi sự suy tàn, hắn quyết chí đi tìm kiếm bảo vật Phù Sinh cùng chân tướng trấn chiến năm xưa giữa đại tộc trưởng Bạch Ô tộc và các vị thần. Theo chân Linh Chí là linh thú Nhung Nhung,tiểu tiên linh Thời Vũ, người phàm Tạ Trân cùng chung mục tiêu tìm ra sự thật vén màn bí ẩn trận chiến năm xưa của các thượng thần. Tân Di Ổ bút lực rất tốt dù là thể loại lần đầu viết, cốt truyện không quá mới mẻ hấp dẫn nhưng cách kể chuyện lưu loát, linh hoạt nên đọc khá cuốn mà không bị nhàm chán dù là với những tiểu tiết nhỏ. Ngoài ra cách xây dựng tính cách nhân vật cũng tạo thành điểm nhấn cho câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo này. Linh Chí xuất thân từ gia tộc Bạch Ô có đặc điểm kỳ lạ: bất phân nam nữ cho tới trưởng thành tạo nên hắn tính cách vô dục vô cầu, đối với chuyện nam nữ mờ mịt nhưng thân thủ siêu phàm, ưa thích quần áo sặc sỡ, dù đang chém giết cũng có thể tiếc bộ quần áo đang mặc dở. Thời Vũ cao lãnh, tính tình lạnh nhạt trời sinh lại nảy sinh chấp niệm với Linh Chí tạo nên những cảnh ngược tâm đầy mùi tình trai hấp dẫn :v Nhung Nhung linh thú mê trai ham chơi lại hay thích đùa dai trọng tình nghĩa, Tạ Trân vô lo lười nhác ưa ngao du thiên hạ... Bởi những đặc trưng tính cách không ai giống ai ấy không ít lần tạo nên những tình huống dở khóc dở cười tréo nghoeo chọc vui người đọc, dù là trong nghịch cảnh éo le hay rằn gianh sự sống và cái chết vẫn có thể nảy sinh nhưng pha tấu hài cực mạnh. Tập 1 tình tiết hơi chậm nhiệt nhưng sang tập 2 bắt đầu được đẩy lên tốt hơn, các pha hành động giao tranh cũng được miêu tả khá tốt dễ liên tưởng, bí mật về chuyện xưa cũng dần được khai thác hé lộ...
Minh MinhTân Di Ổ từ lâu đã nổi tiếng trong giới tác giả ngôn tình, lần đầu nghe tên tác giả có thể nhiều người sẽ hiểu nhầm đây là ngôn tình, nhưng lần này Tân Di Ổ quay trở lại với một tác phẩm kiếm hiệp đầu tay khá mới lạ.
Câu chuyện của cô kể về một nhóm vừa tiểu tiên vừa có linh thú lại có cả người phàm cùng nhau theo chân thiếu niên tộc Bạch Ô truy tìm tung tích mảnh phù sinh nhằm cứu gia tộc khỏi diệt vong.
Chuyến phiêu lưu ấy mở màn bằng câu chuyện của Linh Chí - thiếu niên Bạch Ô nhân vì muốn tìm cách cứu gia tộc mình khỏi sự suy tàn, hắn quyết chí đi tìm kiếm bảo vật Phù Sinh cùng chân tướng trấn chiến năm xưa giữa đại tộc trưởng Bạch Ô tộc và các vị thần. Theo chân Linh Chí là linh thú Nhung Nhung,tiểu tiên linh Thời Vũ, người phàm Tạ Trân cùng chung mục tiêu tìm ra sự thật vén màn bí ẩn trận chiến năm xưa của các thượng thần.
Tân Di Ổ bút lực rất tốt dù là thể loại lần đầu viết, cốt truyện không quá mới mẻ hấp dẫn nhưng cách kể chuyện lưu loát, linh hoạt nên đọc khá cuốn mà không bị nhàm chán dù là với những tiểu tiết nhỏ. Ngoài ra cách xây dựng tính cách nhân vật cũng tạo thành điểm nhấn cho câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo này. Linh Chí xuất thân từ gia tộc Bạch Ô có đặc điểm kỳ lạ: bất phân nam nữ cho tới trưởng thành tạo nên hắn tính cách vô dục vô cầu, đối với chuyện nam nữ mờ mịt nhưng thân thủ siêu phàm, ưa thích quần áo sặc sỡ, dù đang chém giết cũng có thể tiếc bộ quần áo đang mặc dở. Thời Vũ cao lãnh, tính tình lạnh nhạt trời sinh lại nảy sinh chấp niệm với Linh Chí tạo nên những cảnh ngược tâm đầy mùi tình trai hấp dẫn :v Nhung Nhung linh thú mê trai ham chơi lại hay thích đùa dai trọng tình nghĩa, Tạ Trân vô lo lười nhác ưa ngao du thiên hạ... Bởi những đặc trưng tính cách không ai giống ai ấy không ít lần tạo nên những tình huống dở khóc dở cười tréo nghoeo chọc vui người đọc, dù là trong nghịch cảnh éo le hay rằn gianh sự sống và cái chết vẫn có thể nảy sinh nhưng pha tấu hài cực mạnh.
Tập 1 tình tiết hơi chậm nhiệt nhưng sang tập 2 bắt đầu được đẩy lên tốt hơn, các pha hành động giao tranh cũng được miêu tả khá tốt dễ liên tưởng, bí mật về chuyện xưa cũng dần được khai thác hé lộ...
Khánh Vy“Phủ Sinh Cô Mộ Triều Tịch” là câu chuyện về hành trình của Linh Chí đi tìm mảnh vật báu năm xưa tại trần gian để giúp đỡ gia tộc của mình trấn giữ tháp Phủ Sinh. Khi đến trần gian, Linh Chí gặp được linh thú Nhung Nhung, tiểu tiên Thời Vũ và người bạn cũ Tạ Trân, tất cả cùng đồng hành với cậu trong hành trình tìm kiếm vật báu, lật lại án tích năm xưa của các thượng tiên tại Triều Tịch Thuỷ, Cô Mộ Sơn, tìm hiểu những uẩn khúc người trước chôn giấu...
.
Nghe tác giả Tân Di Ổ chắc nhiều người sẽ e dè nghĩ nó là ngôn tình, nhưng bộ này lại thuộc thể loại tiên hiệp, huyền huyễn là chính. Mình đọc thì chỉ thầm mong là “đừng có yêu đương gì nha”, may quá hết 2 tập thì em nó cũng tạm thời đáp ứng lời thỉnh cầu của mình. Thần tiên yêu ma quỷ quái khắp chốn nhưng không hề đáng sợ và khó đọc tí nào. Mình là đứa không hay đọc cổ trang, tiên hiệp gì đâu mà đọc bộ này siêu nhanh, siêu thích luôn. Mới đọc có mấy chương đã thấy hợp gu và chỉ mong em nó được chuyển thể thành phim xong đấu đá cho sướng mắt
.
Tính cách nhân vật mà tác giả xây dựng đúng gu mình luôn. Kiểu nó khá là tấu hài, Linh Chí - cục súc nhưng lại đam mê y phục sặc sỡ, Nhung Nhung - suốt ngày lải nhải nói chuyện và mê trai đẹp, Thời Vũ - mắc bệnh sạch sẽ, Tạ Trân - lười =))). Giọng văn hài hước không nặng nề, các vị thần, án tích, mưu mô của trận chiến năm xưa kể ra cũng thú vị lắm. Nói chung là khơi dậy hứng thú với mình với truyện tiên hiệp sau bao nhiêu năm không động đến. Bộ này kiểu mới kết thúc được phần 1 thôi, tác giả vẫn đang viết tiếp phần sau nữa nhưng với mình kết thúc thế này cũng không có gì mà hụt hẫng cả, mình khá hài lòng với em nó. Và cũng chỉ cầu nguyện phần sau “đừng có viết yêu đương gì nha"
Ngoc VinhPhủ Sinh Cô Mộ Triều Tịch kể lại cuộc hành trình đi tìm kiếm bảo vật Phủ Sinh của thiếu niên Linh Chí thuộc Bạch Ôn thị nhằm giúp gia tộc mình khỏi bị suy vong. Trên đường đi, Linh Chí vướng vào một tình huống rất khó đỡ mà nhờ đó anh kết giao được với tiểu tiên Thời Vũ và linh thú Nhung Nhung. Sau đó bộ 3 này tiếp tục gặp gỡ người phàm Tạ Trân, vốn là người bạn tiền kiếp của Linh Chí. Và thế là từ đó bộ tứ này kề vai sát cánh bên nhau, cùng vượt qua sóng gió để tìm kiếm mảnh Phủ Sinh không rõ tung tích đã mấy ngàn năm nay. Cũng chính nhờ cuộc hành trình này mà bí mật về trận chiến năm xưa của các thượng thần nơi Cổ Mộ Sơn dần được hé mở
Các nhân vật trong truyện là một tổ hợp hỗn loạn hài hước =))) Bộ tứ gồm Linh Chí tính tình cục súc nhưng lại vô cùng thích những bộ trang phục màu sắc rực rỡ, lấp lánh, Thời Vũ - thanh niên nghiêm túc mắc bệnh sạch sẽ nhưng đứng trước Linh Chí lại thành chú thỏ con ngoan ngoãn, Nhung Nhung nhiều lời lải nhải tối ngày sáng đêm và mê trai đẹp, Tạ Trân người phàm giỏi giang nhưng siêu lười luôn mặc kệ thiên hạ ta đi ngủ. Nhưng mà 4 người họ ý, lúc đi bên nhau lại khiến người khác không thể không ngưỡng mộ “Tạ Trân anh tuấn, Linh Chí thoát tục, còn Thời Vũ thì khí chất ngời ngời. Nhung Nhung là đóa hoa duy nhất được đứng cạnh rừng gươm này nên cảm thấy rất đắc ý”
????
Điểm cộng to đùng và cũng là điều mình yêu thích nhất ở bộ này đó là văn phong hài hước, mình cứ vừa đọc vừa cười hí hí há há và thỏa mãn ngút ngàn với màn đối đáp mang đầy tính cà khịa của Sương Xung và Bàn Linh (cùng tộc với Linh Chí) lúc đánh nhau với tiên tộc. Cốt truyện cũng hấp dẫn nữa, Tân Di Ổ rất biết cách khơi gợi trí tò mò của người đọc, khiến người ta phải lật tiếp lật tiếp xem cuối cùng kết thúc như thế nào ấy. Khúc cuối truyện là một đoạn bẻ lái hơi bất ngờ, may mà truyện còn có phần sau nữa chứ kết thúc như vậy chắc mình đập đầu vào gối chết mất. Và dĩ nhiên là mình đang rất ngóng chờ phần sau của bộ truyện này