hhTruyện cổ tích thật ra đến từ những cố gắng bền bỉ và không nản chí khi gặp thất bại. Sống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi. Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu. Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện? Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều. Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
Hoàng MannNgười thu gió - William Kamkwamba
Truyện cổ tích thật ra đến từ những cố gắng bền bỉ và không nản chí khi gặp thất bại.
Sống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi.
Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.
Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.
Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
httnTruyện cổ tích thật ra đến từ những cố gắng bền bỉ và không nản chí khi gặp thất bại.
Sống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi.
Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.
Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.
Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
Hoa Mai"Người thu gió" là cuốn tự truyện của William Kamkwamba, kể về hành trình đầy phi thường của một cậu bé theo đuổi niềm đam mê Khoa học. Ở đất nước nơi cậu sinh ra, "phép thuật còn thống trị thế giới, còn khoa học là điều bí ẩn", có thể thấy sự lạc hậu và kém phát triển như thế nào. Nhưng bất chấp sự nghèo khổ, thiếu thốn nơi đây, bản tính tò mò, và lòng ham học hỏi của William đã giúp cậu vươn lên trong mọi việc. Từ bị mọi người cười chê, coi thường khi "đào rác" để tìm nguyên liệu, cho đến con mắt ngưỡng mộ, nể phục trước thành công của cậu. William đã tạo ra điện bằng việc chế tạo chiếc "Cối xay gió". Tất cả chỉ bằng việc miệt mài đọc sách tại thư viện và bắt tay vào làm. Một tài năng thật phi thường.
Minh MinhSống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi.Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
Bảo BảoNgười thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
Han LinhNgười thu gió - William Kamkwamba
Truyện cổ tích thật ra đến từ những cố gắng bền bỉ và không nản chí khi gặp thất bại.
Sống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi.
Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.
Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.
Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.
XùTruyện cổ tích thật ra đến từ những cố gắng bền bỉ và không nản chí khi gặp thất bại.Sống trong một môi trường đầy đủ, ba bữa no một ngày, ăn vặt khi đói, điện ngập tràn 24/24 và đến trường đi học là một nghĩa vụ hiển nhiên, có lẽ thế giới của chúng ta xa vời với thế giới của William Kamkwamba, một cậu bé sinh ra tại Malawi - một quốc gia nhỏ và chưa phát triển ở Đông Phi.Người thu gió - nếu xét về kết quả, là một câu chuyện thần kì của một cậu bé 15 tuổi, không được đi học, sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn nhưng lại có thể tạo ra điện từ một guồng gió thủ công, được làm từ các bộ phận góp nhặt từ bãi rác phế liệu.Mình bắt đầu đọc Người thu gió để tìm hiểu quá trình cậu bé William tạo ra điều kỳ diệu. Làm sao một cậu bé có thể tạo nên một thứ phức tạp đến vậy, vượt xa những hiểu biết về kỹ thuật của người dân một đất nước chỉ có 2% được sử dụng điện?
Theo lời kể của William, độc giả trước tiên được biết đến môi trường sống của cậu. Trong tưởng tượng của mình, những nước nghèo ở Châu Phi hiện lên với những từ khóa như "nghèo, dưới chuẩn, đói, nóng, ...". Những tình từ ấy là chiếc khung định kiến rất nghèo nàn mà một con người sống ở một nước đang phát triển như mình đóng lên một đất nước xa xôi. Thực tế khắc nghiệt hơn thế nhiều.Ở Malawi, chỉ có 2% dân số được sống dưới nền văn minh điện nước. Tức là có đến 98% con người Malawi không được ánh sáng đèn điện chiếu tới. Khi trời sập tối, tức khoảng 7 8h tối mọi công việc phải dừng lại, trẻ con cũng không thể học bài hay đọc sách. Thứ năng lượng có thể chiếu sáng duy nhất chính là đèn dầu, tuy vậy mùi và khói của thứ năng lượng chiếu sáng này vô cùng khó chịu và khiến nước mắt chảy đầm đìa. Dù ham học, cậu bé William thường chẳng thể đọc sách và học tập khi trời trở tối. Vì nhà quá nghèo, việc đốt đèn dầu để ôn bài cũng không phải là hoạt động được ưu tiên.