mâyLần đầu tiên có một cuốn sách khiến mình trong quá trình đọc lại trăn trở nhiều tới vậy, bất cứ khi nào rảnh rỗi đầu óc mình đều nghĩ về nó.
“Nghiệt tử” là một cuốn sách đề tài đồng tính lấy bối cảnh Đài Bắc sau hậu chiến, Đài Bắc khi ấy đang trong quá trình hội nhập phát triển kinh tế và bị ảnh hưởng pha trộn tạp nham rất nhiều nền văn hóa của nước ngoài tạo nên một Đài Bắc phồn hoa đa sắc màu, thế nhưng đằng sau sự phồn thịnh ấy có một bộ mặt xã hội mà không phải ai cũng biết đến. Dưới lớp hào nhoáng của đô thị luôn có những góc cạnh thô sơ đầy vết sẹo, ở đó có một vương quốc trú ngụ dành cho những thanh niên đồng tính không nơi chốn về, bị cha mẹ ruồng bỏ, bị chính xã hội ấy bỏ quên – những cánh chim hoang dã khao khát được bay lượn tự do bị những chiếc dây gai nhọn mang tên cuộc sống trói buộc trong tăm tối.
Câu chuyện được dẫn bằng lời kể của nhân vật tôi – Lý Thanh, bị nhà trường đuổi học vì phát giác đang quan hệ mờ ám với nhân viên trường, đêm tăm tối người cha già đuổi ra khỏi nhà, một mình chân trần chạy trong vô định lần đầu tiên biết đến có một nơi dành cho những người hoàn cảnh giống cậu.. Công viên Mới Đài Bắc như một chiếc tổ trú ngụ mà ở đó có những thiếu niên tuổi đời còn rất trẻ đã phải hoảng loạn bỏ trốn, bị chính mái ấm của mình xua đuổi một đường tìm đến nương náu như Lý Thanh. Ở đây thì ra cũng có những người hoàn cảnh tương đồng như cậu: Tiểu Ngọc bất cần, Ngô Mẫn rụt rè nhân hậu, Chuột lươn lẹo tinh ranh…. Tất cả đều được dẫn dắt bởi Dương sư phụ, người chỉ huy đứng đầu rất nhiều con chim lạc đàn. Mỗi một người trong số họ lại có một số phận riêng, chúng tạo nên một bức tranh sinh hoạt về những người đồng tính trong xã hội Đài Bắc bấy giờ.
Dương AnhĐài Loan thập niên 80-90, nơi con phố tối tăm ủ rũ chỉ chực chờ thức dậy vào ban đêm, lại là nơi tập hợp những cá thể bị xã hội áp đặt vào một căn bệnh "thời đại": bệnh đồng tính. Câu chuyện theo chân những chàng trai trẻ mưu sinh bằng nghề bán thân xác cho những người trong giới, vật lộn với câu hỏi bản thân tồn tại vì điều gì, vì ai... những chàng trai mới vừa đôi mươi ấy tự ví mình như những con chim lạc bầy đau đáu tìm về tổ ấm trong mộng tưởng, thèm muốn tình cảm nhưng sợ hãi tình yêu, tha thiết một vòng tay nhưng lại không dám trao đi trái tim mình...
Đồng tính chưa bao giờ là một vấn đề nhẹ nhàng để nói ra, huống chi cách đây mấy chục năm, Bạch Tiên Dũng, một trong những nhà văn dũng cảm công khai xu hướng tính dục của bản thân, và dũng cảm viết nên một câu chuyện về thế giới đầy khao khát và gò bó của những con người thiểu số ấy. Hãy đọc để cảm thông, để chia sẻ và để sống cho khỏi hoài phí cuộc đời này.
Minh MinhCó lẽ, trong tất cả những người tôi từng gặp, anh Du là người đàng hoàng nhất, thân thiện nhất, trò chuyện với tôi vui vẻ nhất. Nhưng lúc nãy, vào khoảnh khắc anh ôm lấy vai tôi, chẳng hiểu sao, tôi bỗng thấy nhục nhã chưa từng, như thể khắp người tôi đang mọc đầy mụn ghẻ, nên sợ hãi bị người khác chạm vào. Tôi không thể nói với anh, trong những đêm sâu đen thẳm, trên những gác xép nhà nghỉ mạt hạng phía sau ga tàu, trong những nhà xí khai nồng của trung tâm thương mại Trung Hoa tại Tây Môn Đinh, bao nhiêu con người mặt mũi nhạt nhoà đã để lại trong cơ thể tôi đủ mùi ô uế. Tôi không thể nói với anh, cái đêm bão tố mưa gió điên cuồng, trong ngôi đình giữa hồ hoa súng công viên, khi con người phì nộn khổng lồ kia hung hãn gặm khoét thân thể tôi ướt đẫm nước mưa, trong lòng tôi vẫn chỉ day dứt với hũ tro cốt sạm nâu đặt trên bàn ăn giữa phòng khách mốc meo trong gian nhà tàn tạ của chúng tôi, phong kín bên trong là di hài nặng nề tội nghiệp đã cháy ra tro tàn của mẹ tôi.
Bảo TrâmĐó là câu chuyện chàng trai bị người yêu, người mình tin tưởng nhất chối bỏ, đau khổ rạch tay giữa đêm tối giá lạnh, đau đớn đến tận cùng với mong muốn buông xuôi cuộc đời đầy khổ đau này.
Đó là câu chuyện về chàng trai ôm giấc mộng Anh Đào, đi tìm lại người cha đã bỏ rơi mẹ con anh, đi tìm lại cho được con người đã khiến mẹ con anh đau khổ? Tìm ông ta để làm gì?
Anh không biết, chỉ muốn mải miết, mải miết đi tìm...
Đó là câu chuyện về cái anh chàng nhỏ bé, suốt ngày bị anh trai đem ra đánh đập, chửi rủa, ngày chảy máu đầu, ngày bầm tím sườn hay bầm mắt, nhưng cậu vẫn cố gắng chịu đựng từng ngày, từng ngày,...
Đó là câu chuyện về Thanh, anh chàng tốt bụng, ngây thơ, mang trong mình nỗi buồn vì bị cha khinh ghét, mang trong mình nỗi đau bị mẹ chối bỏ, và mang nặng nơi trái tim là nỗi nhớ về cậu em trai đáng yêu, ngây thơ của mình. Thanh- từ một đứa con ngoan, trở thành một chú chim non bơ vơ, cô độc, từ bỏ tổ ấm thân yêu của mình để sống một cuộc sống bí bức và chật chội nơi căn phòng thấp bé, tồi tàn.
Nhưng anh nhận lại được gì? Đó là niềm vui được gặp những cậu bạn như mình, niềm hạnh phúc được sống với chính con người của mình.
Và còn rất rất nhiều câu chuyện nữa, mà khi đọc bạn sẽ nhận ra, những câu chuyện mang nhiều nỗi buồn và nỗi đau đủ để khiến độc giả thổn thức theo từng lời kể của nhân vật.
Phương UyênVương quốc bóng đêm bên hồ hoa súng. Chúng- những con chim non tan tác bay về. Chúng là những thanh thiếu niên đồng tính bị đẩy ra khỏi gia đình, lưu lạc và bán thân nuôi miệng.
NGHIỆT TỬ mang lại không gian đặc quánh u tối nơi mỗi một con người mang theo bên mình một nghịch cảnh và phải vật lộn để tồn tại.
Dưới ngòi bút tài tình của mình, Bạch Tiên Dũng (ông cũng là người đồng tính) ám ảnh người đọc bởi bóng tối nơi hồ hoa súng, rực cháy trong đêm nơi Vương Quỳ Long lấy trái tim của con Phượng hoàng bất trị bằng nhát dao chí mạng bởi lẽ thương yêu đến kiệt quệ và biết rằng họ không thể nắm tay đi đến cuối đời. Bóng đêm đồng lõa cùng vầng trăng đỏ bầm phì nộn treo lơ lửng trên những tán cao vua rách nát, chứa chấp cả đám chim non bán mình để sống.
Có lẽ với niềm đồng cảm sâu sắc mà mỗi nhân vật trong Nghiệt Tử đều có "đất diễn" và không ai là trung tâm của câu chuyện cả. Mỗi người là mỗi mảnh ghép, hòa nhập thành bức tranh diễm lệ, trần trụi đau thương nép mình dưới màu đỏ rực của hoa súng nơi công viên thẳm sâu không lối thoát. Những cuộc đời không được thừa nhận, trốn chui trốn nhủi nơi nhà thổ hay con hẻm tồi tàn được vẽ lên bằng ngòi bút sắc lẻm, rất đời. Những con người tựa vào nhau mà sống bằng thứ yêu thương lạc lối, sự đồng cảm thô ráp, nối kết những nỗi đau mà khi bật ra thành tiếng khóc là những suối lệ đỏ bầm như máu. Nhưng đâu đó trong bóng tối ấy, những đứa trẻ đến với nhau bằng thứ tình cảm chân thật, đem những tổn thương đời mình, phơi bày rút ruột, rút gan đối đãi chân thành như cơn mưa rào tắm táp và rửa trôi đi hết sự ngột ngạt bao trùm tác phẩm.
Cái kết cuối cùng ở NGHIỆT TỬ mang đến một hy vọng, một con đường cho những đứa trẻ lầm đường lạc lối.
Có thể nói Bạch Tiên Dũng là bậc thầy trong việc miêu tả và để độc giả tự cảm nhận sự khắc khoải, đau thương, tiếc nuối, dằn vặt, căm phẫn để rồi gói ghém đầy đủ cảm xúc ấy vào hai chữ cảm thông.
LâmVương quốc bóng đêm bên hồ hoa súng. Chúng- những con chim non tan tác bay về. Chúng là những thanh thiếu niên đồng tính bị đẩy ra khỏi gia đình, lưu lạc và bán thân nuôi miệng. “Nghiệt tử” mang lại không gian đặc quánh u tối nơi mỗi một con người mang theo bên mình một nghịch cảnh và phải vật lộn để tồn tại. Dưới ngòi bút tài tình của mình, Bạch Tiên Dũng (ông cũng là người đồng tính) ám ảnh người đọc bởi bóng tối nơi hồ hoa súng, rực cháy trong đêm nơi Vương Quỳ Long lấy trái tim của con Phượng hoàng bất trị bằng nhát dao chí mạng bởi lẽ thương yêu đến kiệt quệ và biết rằng họ không thể nắm tay đi đến cuối đời. Bóng đêm đồng lõa cùng vầng trăng đỏ bầm phì nộn treo lơ lửng trên những tán cao vua rách nát, chứa chấp cả đám chim non bán mình để sống. Có lẽ với niềm đồng cảm sâu sắc mà mỗi nhân vật trong Nghiệt Tử đều có "đất diễn" và không ai là trung tâm của câu chuyện cả. Mỗi người là mỗi mảnh ghép, hòa nhập thành bức tranh diễm lệ, trần trụi đau thương nép mình dưới màu đỏ rực của hoa súng nơi công viên thẳm sâu không lối thoát. Những cuộc đời không được thừa nhận, trốn chui trốn nhủi nơi nhà thổ hay con hẻm tồi tàn được vẽ lên bằng ngòi bút sắc lẻm, rất đời.
SơnTác phẩm này raatshaaps dẫn đấy. Vương quốc bóng đêm bên hồ hoa súng. Chúng- những con chim non tan tác bay về. Chúng là những thanh thiếu niên đồng tính bị đẩy ra khỏi gia đình, lưu lạc và bán thân nuôi miệng. “Nghiệt tử” mang lại không gian đặc quánh u tối nơi mỗi một con người mang theo bên mình một nghịch cảnh và phải vật lộn để tồn tại. Dưới ngòi bút tài tình của mình, Bạch Tiên Dũng (ông cũng là người đồng tính) ám ảnh người đọc bởi bóng tối nơi hồ hoa súng, rực cháy trong đêm nơi Vương Quỳ Long lấy trái tim của con Phượng hoàng bất trị bằng nhát dao chí mạng bởi lẽ thương yêu đến kiệt quệ và biết rằng họ không thể nắm tay đi đến cuối đời. Bóng đêm đồng lõa cùng vầng trăng đỏ bầm phì nộn treo lơ lửng trên những tán cao vừa rách nát, chứa chấp cả đám chim non bán mình để sống. Có lẽ với niềm đồng cảm sâu sắc mà mỗi nhân vật trong Nghiệt Tử đều có "đất diễn" và không ai là trung tâm của câu chuyện cả. Mỗi người là mỗi mảnh ghép, hòa nhập thành bức tranh diễm lệ, trần trụi đau thương nép mình dưới màu đỏ rực của hoa súng nơi công viên thẳm sâu không lối thoát. Những cuộc đời không được thừa nhận, trốn chui trốn nhủi nơi nhà thổ hay con hẻm tồi tàn được vẽ lên bằng ngòi bút sắc lẻm, rất đời.
Minh HoangVề nội dung: Câu chuyện diễn ra tại Đài Bắc vào những năm 1970 với nhân vật chính là Lý Thanh. Anh bị trục xuất khỏi trường vì có "quan hệ tai tiếng" với bạn cùng lớp và đồng thời cũng bị chính người cha của mình đuổi ra khỏi nhà. Anh bước lang thang vào một công viên tên là Park New (bản dịch để là Công Viên Mới) - đây là khu Chợ Tình lớn nhất dành riêng cho người đồng tính ở Đài Loan bấy giờ.Và tại đây, anh đã gặp gỡ và kết bạn với những người cùng số phận với mình - cuộc đời của mỗi người trong bọn họ đều là những bản nhạc buồn, đều là cái số phận đầy nghiệt ngã. Cứ thế, câu chuyện này được ghép lại thành một bảng giao hưởng, một bản giao hưởng ....trầm cảm.... bi thương....
Thật khó có thể tin rằng,khi đọc xong một câu chuyện xuyên suốt đều là bóng tối nặng nề và trầm lặng như thế lại khiến cho người ta muốn đọc đến cuối cùng, để rồi có thể bừng tỉnh khỏi giấc mộng mà đối mặt với thực tại. Tuy là một câu chuyện nói về đề tài đồng tính nhưng nó cũng đề cập đến sự nhẫn tâm của gia đình trong chế độ phụ hệ, những người cha thẳng tay đuổi con mình ra khỏi nhà, những người mẹ đến lúc chết cũng không muốn nhìn mặt con..... tất cả.... tất cả...cũng chỉ vì "thất vọng"....Khi đọc tác phẩm này, có lẽ "người trong cuộc" sẽ thấy đớn đau, xót lòng, còn "người ngoài cuộc" sẽ thấy chua xót và bừng tỉnh....
Đúng như lời Bạch Tiên Dũng đã nói, viết cho nỗi đau trong trái tim con người, Nghiệt tử - tác phẩm này tuy là có cái kết không được hoàn mỹ cho lắm nhưng nó cứ khiến tôi đọc mà không bỏ xuống được, chỉ đọc hết trong ngày, mỗi trang sách cứ như một bản nhạc, buồn đến thấu xương, khi đọc xong nó cứ khiến tôi có cảm giác rằng mình thật may mắn, ít ra thì cũng may mắn hơn các nhân vật trong câu chuyện....
Tiểu NguyễnVương quốc bóng đêm bên hồ hoa súng. Chúng- những con chim non tan tác bay về. Chúng là những thanh thiếu niên đồng tính bị đẩy ra khỏi gia đình, lưu lạc và bán thân nuôi miệng. “Nghiệt tử” mang lại không gian đặc quánh u tối nơi mỗi một con người mang theo bên mình một nghịch cảnh và phải vật lộn để tồn tại. Dưới ngòi bút tài tình của mình, Bạch Tiên Dũng (ông cũng là người đồng tính) ám ảnh người đọc bởi bóng tối nơi hồ hoa súng, rực cháy trong đêm nơi Vương Quỳ Long lấy trái tim của con Phượng hoàng bất trị bằng nhát dao chí mạng bởi lẽ thương yêu đến kiệt quệ và biết rằng họ không thể nắm tay đi đến cuối đời. Bóng đêm đồng lõa cùng vầng trăng đỏ bầm phì nộn treo lơ lửng trên những tán cao vua rách nát, chứa chấp cả đám chim non bán mình để sống.
Có lẽ với niềm đồng cảm sâu sắc mà mỗi nhân vật trong Nghiệt Tử đều có "đất diễn" và không ai là trung tâm của câu chuyện cả. Mỗi người là mỗi mảnh ghép, hòa nhập thành bức tranh diễm lệ, trần trụi đau thương nép mình dưới màu đỏ rực của hoa súng nơi công viên thẳm sâu không lối thoát. Những cuộc đời không được thừa nhận, trốn chui trốn nhủi nơi nhà thổ hay con hẻm tồi tàn được vẽ lên bằng ngòi bút sắc lẻm, rất đời.
Bảo Trâm22/05/2020
Đó là câu chuyện chàng trai bị người yêu, người mình tin tưởng nhất chối bỏ, đau khổ rạch tay giữa đêm tối giá lạnh, đau đớn đến tận cùng với mong muốn buông xuôi cuộc đời đầy khổ đau này.
Đó là câu chuyện về chàng trai ôm giấc mộng Anh Đào, đi tìm lại người cha đã bỏ rơi mẹ con anh, đi tìm lại cho được con người đã khiến mẹ con anh đau khổ? Tìm ông ta để làm gì?
Anh không biết, chỉ muốn mải miết, mải miết đi tìm...
Đó là câu chuyện về cái anh chàng nhỏ bé, suốt ngày bị anh trai đem ra đánh đập, chửi rủa, ngày chảy máu đầu, ngày bầm tím sườn hay bầm mắt, nhưng cậu vẫn cố gắng chịu đựng từng ngày, từng ngày,...
Đó là câu chuyện về Thanh, anh chàng tốt bụng, ngây thơ, mang trong mình nỗi buồn vì bị cha khinh ghét, mang trong mình nỗi đau bị mẹ chối bỏ, và mang nặng nơi trái tim là nỗi nhớ về cậu em trai đáng yêu, ngây thơ của mình. Thanh- từ một đứa con ngoan, trở thành một chú chim non bơ vơ, cô độc, từ bỏ tổ ấm thân yêu của mình để sống một cuộc sống bí bức và chật chội nơi căn phòng thấp bé, tồi tàn.
Nhưng anh nhận lại được gì? Đó là niềm vui được gặp những cậu bạn như mình, niềm hạnh phúc được sống với chính con người của mình.
Và còn rất rất nhiều câu chuyện nữa, mà khi đọc bạn sẽ nhận ra, những câu chuyện mang nhiều nỗi buồn và nỗi đau đủ để khiến độc giả thổn thức theo từng lời kể của nhân vật.