Chanh Chanh
Cô Tư bao giờ cũng vậy. Luôn nêm vào trang văn của mình sự dung dị, ngọt ngào. Cái ngọt trong những bài viết của cô không phải là cái ngọt gắt, cái ngọt đậm vị mà là cái ngọt dịu nhưng thấm sâu vào huyết quản người đọc. Với Hành lý hư vô cũng vậy. Chất ngọt cứ lan toả ở từng con chữ. Xen vào đó là chút cay đắng, xót xa mùi đời.
Tập tản văn cắt từng lát, từng cạnh trên chiếc bánh cuộc đời. Rồi mổ xẻ, rồi trăn trở khôn nguôi. Đó là câu chuyện anh Khờ mong đá mọc hoa để được mẹ đón, đó là sự lạc quan của gia đình nghèo giữa mưa bão trên đảo níu chân họ trong mênh mông sóng nước. Đó là hình ảnh Tết luôn tươi mới và đầy ý nghĩa trong đôi mắt của những người phụ nữ xưa. Đó là hình ảnh ngồ ngộ: những cây lá trong vườn cùng để tang cho người chết vì dưới đó là thân xác của những người con chết yểu mà đối với người mẹ, linh hồn của chúng đã nhập hoà vào từng thân cây mẹ trồng phía trên. Từng cảnh đời, từng suy nghĩ, từng ngộ cảnh... đã được đưa vào trang sách. Tự nhiên, chân thành như nó vốn có.
Dung dị, man mác buồn nhưng những trang viết của Nguyễn Ngọc Tư mãi mãi là làn gió mát làm xao động cây lá hồn người. Văn cô buồn nhưng là cái buồn để hướng tới những điều tốt đẹp. Chứ không phải cái buồn bế tắc, buông xuôi. Đọc tản văn của cô, để rồi mỗi chúng ta nghĩ suy về cách sống của mình, của những người quanh mình để sống sao cho đẹp, sống sao cho khỏi buồn.
nhung nhungHành lý hư vô là một quyển tản văn mỏng thôi nhưng lại chứa đựng thật nhiều câu chuyện mang đến những giá trị khác nhau, chủ yếu là nâng cao giá trị cuộc sống, “sống chậm và sống đủ”. Lần này chị Tư tập trung nhiều vào đời sống và con người vùng đất mặn quê chị. Đó là cậu trai gần 30 tuổi mang bộ óc khù khờ, chờ đợi ngày mẹ về khi đá trổ bông với niềm tin mãnh liệt. Là cái đám cưới dưới quê có nhạc sống xập xình, khách khứa kháo nhau ra dấu. Là những người đàn bà vùng đất mặn bắt đầu tắm trắng cho làn da rám nắng thuở lọt lòng, hay phun xăm chân mày cho hết nét quê chân chất.Dù chỉ là những câu chuyện mang đậm chất chân quê, nhưng lẫn trong đó là những vấn đề thức thời như cuộc tranh luận có nên bỏ lễ Tết hay không, ô nhiễm môi trường dẫn đến sự diệt vong của nhiều loài sinh vật. Và nếu như cả thế giới đang quan tâm đến sự tận diệt của nhiều loài sinh vật quý, thì trong văn chị Tư đơn giản hơn là mối lo ngại về sự biến mất của “những con cá lang thang qua những ao đìa rừng ruộng, sống bằng tép rong, rẽ bèo tấm, bông tràm rụng, trái mắm trôi.”Đối với mình nội dung quyển sách này nhẹ nhàng hơn quyển Cố định một đám mây, và điểm chung là sau khi đọc mỗi câu chuyện là một dư vị tồn đọng, khiến mình phải ngẫm nghĩ và đúc kết riêng cho mình những giá trị nhân văn mình còn thiếu. Vì mình cũng là người miền Tây nên dễ cảm nhận hơn với văn phong của nhà văn, đặc biệt là từ ngữ địa phương được lồng ghép vào nghe rất thân mật, và khi đọc đến câu chuyện cuối rồi mình vẫn còn muốn đọc tiếp.
tvGiữa cuộc sống xô bồ, đọc sách Nguyễn Ngọc Tư để tâm hồn được tĩnh lại, được thả hồn lãng đãng theo những mảnh đời với nhiều câu chuyện mà ta dễ dàng bắt gặp đâu đó trong cuộc sống thường ngày, để có thể bạn phải thốt lên “Sao quen quá vậy!”. Từng mẩu chuyện ngắn, rất ngắn nhưng chất chứa nhiều nỗi niềm được gửi gắm của tác giả về nhiều vấn đề xã hội với lối viết mộc mạc, dân dã.
Sách (của Nguyễn Ngọc Tư, như mọi khi) nhỏ xinh, bìa đẹp, nội dung hay, 10 điểm.
nguyễn thị ngaMình thật sự sợ phải đọc tác phảm của tác gỉ Nguyễn Ngọc Tư. Thật sự. Nó có cái gì đó ám ảnh, buồn khủng khiếp tận sâu trong lòng mình. Nói đúng hơn nó là sự ám ảnh. Nó khiến mình gần như bỏ ăn hẳn vài ngày tuột vài cân vì mãi suy nghĩ đến chỉ một vài câu văn mng đậm chất Nguyễn Ngọc Tư. Tác phẩm này lại đặc biệt xuất sắc. Theo mình là vậy. Mà nó thật sự là vậy. Trong thời điểm này. Trong lòng trống rỗng, mình đã tự hỏi mình là ai, mình đang làm gì, nhữnh cảm xúc mình đang manh có ý nghĩa gì về sau. Mình muốn bỏ trốn. Vậy hành lú mình cần là gì đây? Thật sự là chẳng có gì. Bỏ trốn mà. Điện thoại cần gì. Đi ngay mà, dù chẳng biết khi nào sẽ về nhưng những vật dụng cá nhân thật sự không còn tồn tại gì mấy trong đầu mình giây phút đó. Hành lý hư vô như một lời thú tội với những ai có cùng nguồn cảm xúc nhưng khống dám thừa nhận. Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
đôngGiữa cuộc sống xô bồ, đọc sách Nguyễn Ngọc Tư để tâm hồn được tĩnh lại, được thả hồn lãng đãng theo những mảnh đời với nhiều câu chuyện mà ta dễ dàng bắt gặp đâu đó trong cuộc sống thường ngày, để có thể bạn phải thốt lên “Sao quen quá vậy!”.Mỗi mẩu truyện trong cuốn tản văn "Hành lý hư vô" của Nguyễn Ngọc Tư là một góc quen thuộc, thân thương ta có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống của mình. Chính ta cũng có bao nỗi lo toan, niềm hi vọng, loay hoay trong việc tìm cách sống tốt hơn. Vạn vật rồi cũng sẽ thành hư vô. Giữa cuộc sống bon chen và con người thường khắc khoải với nỗi muộn phiền của mình, hành lý hư vô là thứ mà ta cần để làm khoảng lặng, để tâm ta an và tìm về trú ẩn như mái nhà ấm áp.Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
T.AGiữa cuộc sống xô bồ, đọc sách Nguyễn Ngọc Tư để tâm hồn được tĩnh lại, được thả hồn lãng đãng theo những mảnh đời với nhiều câu chuyện mà ta dễ dàng bắt gặp đâu đó trong cuộc sống thường ngày, để có thể bạn phải thốt lên “Sao quen quá vậy!”.Mỗi mẩu truyện trong cuốn tản văn "Hành lý hư vô" của Nguyễn Ngọc Tư là một góc quen thuộc, thân thương ta có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống của mình. Chính ta cũng có bao nỗi lo toan, niềm hi vọng, loay hoay trong việc tìm cách sống tốt hơn. Vạn vật rồi cũng sẽ thành hư vô. Giữa cuộc sống bon chen và con người thường khắc khoải với nỗi muộn phiền của mình, hành lý hư vô là thứ mà ta cần để làm khoảng lặng, để tâm ta an và tìm về trú ẩn như mái nhà ấm áp.Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
Min xùHành lý hư vô là một quyển tản văn mỏng thôi nhưng lại chứa đựng thật nhiều câu chuyện mang đến những giá trị khác nhau, chủ yếu là nâng cao giá trị cuộc sống, “sống chậm và sống đủ”. Lần này chị Tư tập trung nhiều vào đời sống và con người vùng đất mặn quê chị. Đó là cậu trai gần 30 tuổi mang bộ óc khù khờ, chờ đợi ngày mẹ về khi đá trổ bông với niềm tin mãnh liệt. Là cái đám cưới dưới quê có nhạc sống xập xình, khách khứa kháo nhau ra dấu. Là những người đàn bà vùng đất mặn bắt đầu tắm trắng cho làn da rám nắng thuở lọt lòng, hay phun xăm chân mày cho hết nét quê chân chất.Dù chỉ là những câu chuyện mang đậm chất chân quê, nhưng lẫn trong đó là những vấn đề thức thời như cuộc tranh luận có nên bỏ lễ Tết hay không, ô nhiễm môi trường dẫn đến sự diệt vong của nhiều loài sinh vật. Và nếu như cả thế giới đang quan tâm đến sự tận diệt của nhiều loài sinh vật quý, thì trong văn chị Tư đơn giản hơn là mối lo ngại về sự biến mất của “những con cá lang thang qua những ao đìa rừng ruộng, sống bằng tép rong, rẽ bèo tấm, bông tràm rụng, trái mắm trôi.”
Bảo BảoGiữa cuộc sống xô bồ, đọc sách Nguyễn Ngọc Tư để tâm hồn được tĩnh lại, được thả hồn lãng đãng theo những mảnh đời với nhiều câu chuyện mà ta dễ dàng bắt gặp đâu đó trong cuộc sống thường ngày, để có thể bạn phải thốt lên “Sao quen quá vậy!”.Mỗi mẩu truyện trong cuốn tản văn "Hành lý hư vô" của Nguyễn Ngọc Tư là một góc quen thuộc, thân thương ta có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống của mình. Chính ta cũng có bao nỗi lo toan, niềm hi vọng, loay hoay trong việc tìm cách sống tốt hơn. Vạn vật rồi cũng sẽ thành hư vô. Giữa cuộc sống bon chen và con người thường khắc khoải với nỗi muộn phiền của mình, hành lý hư vô là thứ mà ta cần để làm khoảng lặng, để tâm ta an và tìm về trú ẩn như mái nhà ấm áp.Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
Minh MinhMỗi mẩu truyện trong cuốn tản văn "Hành lý hư vô" của Nguyễn Ngọc Tư là một góc quen thuộc, thân thương ta có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống của mình. Chính ta cũng có bao nỗi lo toan, niềm hi vọng, loay hoay trong việc tìm cách sống tốt hơn. Vạn vật rồi cũng sẽ thành hư vô. Giữa cuộc sống bon chen và con người thường khắc khoải với nỗi muộn phiền của mình, hành lý hư vô là thứ mà ta cần để làm khoảng lặng, để tâm ta an và tìm về trú ẩn như mái nhà ấm áp.Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
Phương UyênCô Tư bao giờ cũng vậy. Luôn nêm vào trang văn của mình sự dung dị, ngọt ngào. Cái ngọt trong những bài viết của cô không phải là cái ngọt gắt, cái ngọt đậm vị mà là cái ngọt dịu nhưng thấm sâu vào huyết quản người đọc. Với Hành lý hư vô cũng vậy. Chất ngọt cứ lan toả ở từng con chữ. Xen vào đó là chút cay đắng, xót xa mùi đời.
Tập tản văn cắt từng lát, từng cạnh trên chiếc bánh cuộc đời. Rồi mổ xẻ, rồi trăn trở khôn nguôi. Đó là câu chuyện anh Khờ mong đá mọc hoa để được mẹ đón, đó là sự lạc quan của gia đình nghèo giữa mưa bão trên đảo níu chân họ trong mênh mông sóng nước. Đó là hình ảnh Tết luôn tươi mới và đầy ý nghĩa trong đôi mắt của những người phụ nữ xưa. Đó là hình ảnh ngồ ngộ: những cây lá trong vườn cùng để tang cho người chết vì dưới đó là thân xác của những người con chết yểu mà đối với người mẹ, linh hồn của chúng đã nhập hoà vào từng thân cây mẹ trồng phía trên. Từng cảnh đời, từng suy nghĩ, từng ngộ cảnh... đã được đưa vào trang sách. Tự nhiên, chân thành như nó vốn có.
Dung dị, man mác buồn nhưng những trang viết của Nguyễn Ngọc Tư mãi mãi là làn gió mát làm xao động cây lá hồn người. Văn cô buồn nhưng là cái buồn để hướng tới những điều tốt đẹp. Chứ không phải cái buồn bế tắc, buông xuôi. Đọc tản văn của cô, để rồi mỗi chúng ta nghĩ suy về cách sống của mình, của những người quanh mình để sống sao cho đẹp, sống sao cho khỏi buồn.
Vương TrangMỗi mẩu truyện trong cuốn tản văn "Hành lý hư vô" của Nguyễn Ngọc Tư là một góc quen thuộc, thân thương ta có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống của mình. Chính ta cũng có bao nỗi lo toan, niềm hi vọng, loay hoay trong việc tìm cách sống tốt hơn. Vạn vật rồi cũng sẽ thành hư vô. Giữa cuộc sống bon chen và con người thường khắc khoải với nỗi muộn phiền của mình, hành lý hư vô là thứ mà ta cần để làm khoảng lặng, để tâm ta an và tìm về trú ẩn như mái nhà ấm áp.Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
Hoàng BìnhMình thật sự sợ phải đọc tác phảm của tác gỉ Nguyễn Ngọc Tư. Thật sự.
Nó có cái gì đó ám ảnh, buồn khủng khiếp tận sâu trong lòng mình.
Nói đúng hơn nó là sự ám ảnh. Nó khiến mình gần như bỏ ăn hẳn vài ngày tuột vài cân vì mãi suy nghĩ đến chỉ một vài câu văn mng đậm chất Nguyễn Ngọc Tư.
Tác phẩm này lại đặc biệt xuất sắc. Theo mình là vậy. Mà nó thật sự là vậy. Trong thời điểm này.
Trong lòng trống rỗng, mình đã tự hỏi mình là ai, mình đang làm gì, nhữnh cảm xúc mình đang manh có ý nghĩa gì về sau. Mình muốn bỏ trốn. Vậy hành lú mình cần là gì đây? Thật sự là chẳng có gì. Bỏ trốn mà. Điện thoại cần gì. Đi ngay mà, dù chẳng biết khi nào sẽ về nhưng những vật dụng cá nhân thật sự không còn tồn tại gì mấy trong đầu mình giây phút đó.
Hành lý hư vô như một lời thú tội với những ai có cùng nguồn cảm xúc nhưng khống dám thừa nhận. Hành lý hư vô khiến con người ta khi đọc vào phải đọc lại một, hai hay ba. Rồi phải nghĩ, ít lâu sau lại nghĩ lại. Mọi thứ nó mới vỡ ra từ từ. Ám ảnh kiểu thổn thức với những trái tim đặc biệt nhạy cảm.
ĐứcLà một tác phẩm rất đáng đọc của Nguyễn Ngọc Tư. Tác phẩm thuộc thể loại tản văn nhưng mang dánh dấp của truyện ngắn.Đọc cứ thấy buồn buồn trong lòng. giọng văn vẫn mộc mạc như vậy nhưng lại chứa cái cảm xúc của 1 người đang đi tìm khoảng trời thanh thản, bình yên. Những tản văn ngắn này giúp cho tâm hồn lắng dịu, bình an.Cá nhân mình thấy đây là một tác phẩm xuất sắc của chị Tư sau bước lùi của cố định một đám mây. Một tác phẩm hay, vẫn man mác buồn như những câu chuyện trước đây của chị, nhưng không phải là cái gì đó qua bi sầu ai oán. Rất đáng để đọc vào buổi mưa phùn. --------“Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng”----------
....
Trần Thị Thuý DiễmCô Tư bao giờ cũng vậy. Luôn nêm vào trang văn của mình sự dung dị, ngọt ngào. Cái ngọt trong những bài viết của cô không phải là cái ngọt gắt, cái ngọt đậm vị mà là cái ngọt dịu nhưng thấm sâu vào huyết quản người đọc. Với Hành lý hư vô cũng vậy. Chất ngọt cứ lan toả ở từng con chữ. Xen vào đó là chút cay đắng, xót xa mùi đời.
Tập tản văn cắt từng lát, từng cạnh trên chiếc bánh cuộc đời. Rồi mổ xẻ, rồi trăn trở khôn nguôi. Đó là câu chuyện anh Khờ mong đá mọc hoa để được mẹ đón, đó là sự lạc quan của gia đình nghèo giữa mưa bão trên đảo níu chân họ trong mênh mông sóng nước. Đó là hình ảnh Tết luôn tươi mới và đầy ý nghĩa trong đôi mắt của những người phụ nữ xưa. Đó là hình ảnh ngồ ngộ: những cây lá trong vườn cùng để tang cho người chết vì dưới đó là thân xác của những người con chết yểu mà đối với người mẹ, linh hồn của chúng đã nhập hoà vào từng thân cây mẹ trồng phía trên. Từng cảnh đời, từng suy nghĩ, từng ngộ cảnh... đã được đưa vào trang sách. Tự nhiên, chân thành như nó vốn có.
Dung dị, man mác buồn nhưng những trang viết của Nguyễn Ngọc Tư mãi mãi là làn gió mát làm xao động cây lá hồn người. Văn cô buồn nhưng là cái buồn để hướng tới những điều tốt đẹp. Chứ không phải cái buồn bế tắc, buông xuôi. Đọc tản văn của cô, để rồi mỗi chúng ta nghĩ suy về cách sống của mình, của những người quanh mình để sống sao cho đẹp, sống sao cho khỏi buồn.
TrangCuốn sách này bạn nên đọc thật chậm để thấm, tôi đã đọc nó trong hai tuần lễ, có truyện đọc xong thì nghĩ tác giả thật lo bò trắng răng ( Đến hồi tan vỡ) nhưng có truyện mình phải ngưỡng mộ về những con người " biết đủ là đủ" vì nói dễ nhưng khó làm, một bà má chỉ bán đúng 70 tô bánh canh trong buổi sáng và dành thời gian còn lại trong ngày để làm việc mình thích, mình thấy vui, quán cháo vịt chỉ bán đúng 6 con là nghĩ có mua thêm cũng không có vì ông chủ quán quan niệm bán nhiêu đó là đủ ( Biết sống).
Những đứa con bàn luận về Tết ta gộp vào Tết tây mà báo chí từng đề cập không phân thắng bại cuối cùng kết luận chừng nào má mình còn thì Tết không bao giờ mất (Dưỡng chất vô hình). Đôi lúc truyện làm tên ở bìa sách là hay nhất trong cuốn sách nhưng theo cảm nhận của tôi trong cuốn sách này là những truyện khác như truyện nói về người mẹ đơn thân một gánh ba con, hy sinh hạnh phúc bản thân để nuôi con khôn lớn khi chúng lớn lên đi hết, bà mẹ chỉ có một mình tuổi xuân đã qua, khách của bà là 2 con vịt xiêm, mèo mướp, những người bạn già cũng không còn ai. Khi con cái hỏi thăm mấy ông mê mẹ đâu rồi, tôi thích chi tiết bà nói về ông thợ rèn vẫn còn mạnh giỏi vừa ghé thăm bà - hỏi thăm một hồi mới biết bà là người mà ông muốn gặp " từ bữa tới giờ không thấy quay lại chắc đang tiếc đôi cánh đã cháy rụi trong lúc bay đi gặp người xưa. Cánh không còn để trở về trời mà chỉ gặp mỗi một bà già teo héo" ( Khách)
Và truyện Khăn trắng cho cây là hay nhất trong cuốn sách này tôi thật sự ấn tượng về nhân vật bà nội theo cách bà lưu giữ ký ức cho mình và người thân về những đứa con đã mất lúc nhỏ, bà trồng cây lên những nắm đất trong vườn nơi chôn những đứa con yểu mệnh sau khi chắc chắn xương cốt chúng đã tan thành bụi thành nước và đặt tên cho cây theo tên những đứa con đã mất, cư xử với những cái cây này như con của mình. Khi bà mất " thằng Đường" gãy ngọn trong một cơn giông nhỏ còn " con Khuyên" đổ lá sạch sanh cành. Tôi bần thần và xúc động khi đọc truyện này, bà hẳn là người phụ nữ có tâm hồn đẹp, sâu sắc và tinh tế lắm ! Đa phần những người phụ nữ trong các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư cũng đẹp lấp lánh như thế.
Đây là cuốn sách khi gấp lại bạn sẽ suy nghĩ về những cảm xúc mà nó mang lại.
Văn TiếnSách bìa rời, được Fahasa giao nhanh trong vòng hơn một ngày nhưng chất lượng rất tốt. Mình hài lòng với Fahasa ở khâu đóng gói, thậm chí hộp cũng không bị móp méo.
Đây là quyển sách đầu tiên của Nguyễn Ngọc Tư mình đọc mặc dù đã nghe về chị rất nhiều. Ban đầu nhận sách mình hơi thất vọng vì sách mỏng có hơn 150 trang mà giá lại khá cao, nhưng thật sự thì nội dung của sách đã chứng minh giá trị của nó là rất xứng đáng. Lần đầu tiên có một quyển sách mỏng mà mình đọc hơn một tuần liền mới hết, vì văn của chị Tư tuy có hơi khó đọc lúc đầu nhưng càng đọc càng thấm, nhiều đoạn phải đọc đi đọc lại mới hiểu những ẩn ý đằng sau những câu văn đó. "Hành lý hư vô" chứa đựng vô vàn tính nhân văn, tình người, và xoay quanh những câu chuyện được đề cập đều là những hoàn cảnh hết sức đáng thương, nhưng những con người ở trong các hoàn cảnh đó lại thật đẹp, đẹp ở tấm lòng. Sách rất hay. Rất đáng đọc.
DorisVẫn là những tản văn không đầu không đuôi nhưng có lúc bạn cảm thấy ôi thấm gì đâu! Có những thứ bạn thấy hàng ngày nhưng có khí nào bạn chậm rãi suy ngẫm về nó đâu nè.
Lần này chủ đề chính của cô Tư là về sống chậm, sống hưởng thụ. Như người có nhà sống ở cái sân rộng rãi ngay khu phồn hoa “hai mặt tiền”, nhưng cũng chỉ sửa vài ba thứ lặt vặt như “nhận sửa cân”. Chép miệng bảo cho mướn đi không phải nằm sướng sao. Nhưng “họ sống tỉnh trân”, “đâu cần sấp ngửa kiếm tiền” hay bà má bán mỗi ngày chỉ nhiêu đó, kêu bán hơn cũng không bán, mình kiếm đủ thì thôi chứ. Nhưng “cái khái niệm biết sống này cũng vô chừng, mỗi người mỗi kiểu, nhưng nhìn một lượt, chừng như người biết sống là biết đủ. Khi đó tham vọng thôi sôi réo, họ trọn lòng lắng nghe những tiếng thì thầm ở quanh mình.”
Hay chị Tử viết về những phận người nhỏ nhoi nhưng thật ra nó làm nên cả guồng máy của xã hội. Bạn kể muốn làm cô giáo dạy trẻ, mọi người cản nói việc cực mà chúng lớn lên có ai nhớ mình đâu. Bạn cười hỏi ngược “phải nhớ mới được sao?” Hay Cái cô giúp việc hôm nay thất tình mà “bữa cơm không dành cho ngừoi”. Bạn ước ao có robot nào biết làm đồ ăn. Rồi chợt ngẫm ngày xưa mỗi mùa gặt đông vui bao nhiêu, bao người xôm tụ nhưng mấy thằng chả cũng có hứng lắm, lỡ uống nửa chai thì không làm, chủ xất bất xang bang sợ không kịp cái hẹn giao cho người. Rồi thì gặt đập liên hợp ra đời “sớm muộn gì tụi cháu cũng được thay bằng máy móc mà thôi” nhưng rồi biết đâu chừng sau này con ngừoi lại nhớ đến thời mà bạn nhớ con cô giúp việc “thất tình” ấy thì sao?
Truyện Tư viết dễ đọc nhưng để thật sự “ngấm” thì khó lắm. Sách rất mỏng, đọc một lèo là xong nhưng mình lại không muốn đọc cưỡi ngựa xem hoa. Đọc và thấm, suy ngẫm về câu chuyện một cách từ từ, bạn sẽ thấy sách nhưng không phải sách, mà là cuộc đời của mỗi con người.
Sách giấy đẹp, mịn, mực im bảo vệ môi trường ❤️❤️❤️
KhiếtĐã mua sách tại Fahasa nhiều lần. Lần đầu tiên tôi bị giao nhầm sách đã đặt. Tuy nhiên Fahasa đã rất nhanh chóng xử lý phản hồi của khách hàng và tôi đã nhận được đúng quyển sách trông đợi ngay trong ngày hôm sau. Hoan nghênh cách làm việc tích cực của Fahasa, dù bị nhầm lẫn nhưng khách hàng vẫn cảm thấy không bị phiền lòng..