ThanhĐắc Nhân Tâm trong ý nghĩa đó cần được bù đắp bằng sự hiểu rõ bản thân, thành thật với chính mình, hiểu biết và quan tâm tới những người xung quanh để nhìn ra và thêu gợi những tiềm năng uẩn khuất nơi họ, giúp họ vươn lên tầm cao mới- Đây chính là nghệ thuật cao nhất về con người và chính là ý nghĩa sâu sắc nhất đúc kết từ những nguyên tắc vàng của Dale Carnegie.
Lan anhCảm xúc đọc sách bây giờ của tôi khác hoàn toàn lần đọc đầu tiên. Tôi cảm thấy từng bài học trong cuốn sách thật sự rất gần gũi với cuộc sống hang ngày và tôi có thể áp dụng được nó. Tôi biết lắng nghe cách mọi người nói, cách đối xử với mọi người khác hẳn, luôn đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, không còn tuỳ tiện phát xét người khác.Mọi người còn nói là chỉ muốn tâm sự với tôi thôi vì tôi là người biết lắng nghe. Nó sẽ có hiệu quả nếu bạn vừa kết hợp giữa đọc ngẫm nghĩ từng ví dụ và cả thực hành.Trong quyển sách Đắc Nhân Tâm, bạn sẽ gâp phải không ít lần trong việc tự vấn bản thân mình nếu gặp phải các tình huống xảy ra tương tự như trong câu chuyện ấy, bạn sẽ phải làm sao, cư xử thế nào và từ đó rút ra cho mình 1 bài học về bí quyết .
ThanhQuyển sách này theo bản thân mình cảm nhận, thì chúng ta mỗi người nên sở hữu một “em”. Và là một tác phẩm mà những người thích đọc sách không thể bỏ lỡ. Và mình xếp “em” nó vào loại: Một trong những quyển sách không thể thiếu trên kệ sách của mỗi người.
VÌ SAO? TẠI SAO LẠI KHÔNG THỂ THIẾU CHỨ? NỘI DUNG CỦA NÓ LÀ GÌ, MÀ LẠI TỎ VẺ KÌ BÍ, LÀM PHÓNG ĐẠI MỘT QUYỂN SÁCH NHƯ VẬY?
Câu trả lời theo góc nhìn của mình dành cho những câu hỏi ở trên sẽ là:
Một số bạn đã đọc rồi sẽ nói đây là một quyển sách dạy chúng đối nhân xử thế. Theo mình thì nhận định này là không sai. Nhưng mình xin được làm rõ hơn là quyển sách này sẽ giúp chúng ta ứng xử, đối đãi với người đối diện, những người xung quanh của ta một cách công bằng, đôi bên cùng có lợi như đúng những gì mà một cuộc giao tiếp, giao dịch, quan hệ hợp tác... lẽ ra phải có. Vì thường trong giao tiếp, quan hệ làm ăn. c”Chúng ta đôi khi chỉ mãi chú ý đến suy nghĩ của bản thân mình, “tôi muốn gì” và cố gắng trình bày cho đối phương là “tôi đang muốn mọi việc như vậy, và phải thoả mãn ý muốn của tôi”. Nhưng thật tế thì sao? Đối phương (đối tác) của chúng ta cũng có những suy nghĩ như vậy. Họ cũng có những khát khao, mong muốn như chúng ta vậy. Nếu cả 2 chỉ mãi nói lên quan điểm của mình thì mối quan hệ đó sẽ chỉ nghiêng về một phía và nó không công bằng, sẽ dẫn đến mâu thuẫn, bất hoà,...
“Nếu như có một bí quyết nào để thành công, thì nó nằm ở khả năng hiểu và thông cảm với quan điểm người khác và nhìn nhận sự việc theo góc độ của người ấy cũng như theo góc độ của chính mình” - Henry Ford (Nhà sáng lập hãng Oto Ford nổi tiếng). Đây là một chân lý hiển nhiên, đơn giản mà chắc chắn ai cũng biết. Nhưng mà, “90% con người trên trái đất này lại quên dùng nó trong suốt 90% thời gian sống của đời mình”.
Qua đó, khi đọc tác giả sẽ dẫn chứng, chứng mình cho chúng ta thấy cách chúng ta đang ứng xử với người xung quanh như thế nào, và giúp chúng ta định hình, điều chỉnh lại.
Cuộc sống ngày nay, mọi sự việc, mọi mục đích của mỗi người trong chúng ta. Nếu muốn đạt được thì đều không thể nào thực hiện một mình được. Vì chúng ta đang sống trong cộng đồng, ngoài chúng ta ra còn rất nhiều người xung quanh nữa, mọi việc đều phải trải qua giao tiếp, ứng xử với mọi người. Quá trình giao tiếp, ngoại giao ban đầu rất quan trọng, nó ảnh hưởng đến kết quả làm việc về sau này. Vậy khi thất bại ngay từ khâu đầu tiên, thì chúng ta cũng sẽ nhận ra, sau này làm gì cũng khó có thể nào thành công được. Đây là sẽ là một “cẩm nang” để các bạn đang có nhu cầu muốn nhìn nhận lại bản thân mình, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, mình phải làm gì, phải làm sao cho phù hợp,...
Ngoài ra, tác giả luôn đưa ra những nguyên tắc trong ứng xử khi gặp tình huống từ gia đình cho đến xã hội. Và sẽ luôn giải thích, chứng minh bằng những ví dụ, những câu chuyện người thật việc thật. Để cho chúng ta thấy cách giải quyết như thế nào, ứng xử ra sao. Các bạn sẽ dễ dàng nhận ra: “Ồ mình cũng thường hay ứng xử như vậy” để có thể nhận định lại bản thân và thay đổi tích cực hơn.
Quyển sách này còn thú vị ở một đặc điểm đó là sẽ luôn liên tục cập nhật những ví dụ cụ thể, sự thật qua từng thời kì. Xã hội đổi mới, những ví dụ bên trong sẽ được cập nhật bằng những nổ lực của tác giả và gia đình của mình để nội dung bên trong sẽ không bị cũ đi hay trở nên lạc hậu, xa rời thực tế. (Nên vì vậy, khi các bạn tìm đọc, nhớ chọn quyển được tái bản mới nhất nhé!)
Và cuối cùng, đọc xong quyển sách này. Chúng ta sẽ nhận ra thay vì muốn ép buộc mọi người xung quanh làm theo điều chúng ta muốn, một cách ứng xử đầy rủi ro. Thì sau này, chúng ta sẽ có thêm nhiều cách để khiến cho người đối diện cảm thấy có trách nhiệm và muốn thực hiện cho bạn hơn. Nhưng các bạn đừng quên là, sách vở, kiến thức của từng cá nhân có thể phù hợp với hoàn cảnh này, nhưng lại không phù hợp với hoàn cảnh khác. Nên vì vậy, luôn phải tự tạo phong cách giao mang màu sắc cá nhân của bản thân mình và phải luôn áp dụng kiến thức đã có phù hợp với từng hoàn cảnh nhé!
CHÚC CÁC BẠN LUÔN GIỮ ĐƯỢC MỐI QUAN HỆ TỐT ĐẸP VỚI NHỮNG NGƯỜI XUNG QUANH MÌNH!
Dương#không_phải_review
#Đắc_nhân_tâm
"Đắc nhân tâm" là cuốn self-help đầu đời của tớ, hồi đọc nó chắc tớ đang học cấp hai. Bản "Đắc nhân tâm" tớ đọc khi đó là cái bản photo in ngang giấy vàng khè mỏng tang mà trong đó New York vẫn viết thành Nữu-ước ấy. Chắc là bố hoặc mẹ tớ đã mua nó về, vì bây giờ tớ hỏi lại chẳng ai còn nhớ vì sao "anh ấy" lại chễm chệ trên giá sách cũ của mẹ tớ, cùng hàng tá những quyển sách chẳng lan quyên khác. Hồi ấy tớ đọc quyển đó chỉ là do bần cùng bất đắc dĩ, vì quá đói sách mà nhị vị phụ huynh chưa viện trợ thêm, ấy thế mà cũng đọc được từ đầu đến cuối không bỏ trang nào. Nhưng mà tớ có thích quyển sách này không ấy hả? Hồi ấy chắc có tí chút, còn giờ ngẫm kĩ ra thì tớ sẽ bấm nút "không". Mà nghĩ kĩ hơn thì có khi anh này chính là thủ phạm gây ra sự kì thị self-help trên diện rộng của tớ suốt những tháng năm sau này. Vì rằng thì là mà, lần cuối tớ còn nhớ mình đọc sách self-help, tớ chỉ lục trong tâm trí ra được mỗi cái anh chàng này thôi.
Đối với tớ, quyển sách này giống như một phiên bản cao cấp hơn, hoa mĩ hơn nhưng ít nhân văn hơn của "Súp gà cho tâm hồn" ấy. Cái duy nhất đọng lại trong đầu tớ sau khi gấp sách lại là: " Tác giả kể nhiều chuyện quá!". Tràn ngập trong từng trang sách nhiều tuổi hơn cả tớ là hàng chục câu chuyện, hàng chục trường hợp được tác giả nêu ra để minh họa cho các luận điểm của mình. Chuyện thì bánh cuốn cực kì, nhưng dùng những câu chuyện để chứng minh luận điểm không phải là cách để một quyển sách self-help khiến tớ phải phục lăn lông lốc. Ý tớ là, khi tớ tìm đến một quyển self-help tức là tớ đang cần những điều đáng tin cậy và chính xác, mọi thứ đều phải được chứng minh bằng khoa học, thông qua các số liệu hoặc nghiên cứu chính xác. Khi đặt cạnh những thứ đó thì các câu chuyện của tác giả có lẽ không phải là thứ đáng tin cậy cho lắm (thực ra tác giả có đưa ra một vài số liệu, theo tớ còn nhớ mang máng là thế, nhưng cái đọng lại sau cùng với tớ chỉ có những câu chuyện rất hay mà cuốn sách đã kể thôi). Cá nhân tớ nghĩ con người là một chỉnh thể phức tạp, phức tạp hơn tầm bao quát của các ví dụ rất nhiều. Một cách ứng xử cử có hiệu quả với người này, trong tình huống này đâu nhất thiết sẽ có hiệu quả với người khác, trong tình huống khác? Những ví dụ ở trong này quá cụ thể, thiếu tính phổ quát và đây cũng là điểm tớ không thích nhất ở cuốn sách này, nó gây ra một hệ quả với tớ là truyện thì tớ nhớ nhưng những tư tưởng của tác giả khó mà ngấm vào đầu tớ được (hoặc cái này có thể là do tớ ngu lâu dốt dai khó đào tạo không biết vận dụng). Tớ đọc mà có cảm giác như tác giả đang cố tẩy não tớ trong một mê trận các loại câu chuyện, buộc tớ phải thừa nhận rằng quan điểm của ông ấy là đúng, và rằng tớ nên thực hành theo những điều được dạy trong đó ngay đi thôi. Mặt khác, vì đây là một quyển sách của một tác giả người phương Tây nên các nhân vật trong ví dụ chủ yếu cũng là người phương Tây, mà mọi người cũng biết đấy, nền tảng văn hóa tư tưởng của phương Đông và phương Tây đâu có giống nhau? Có nhiều ví dụ của tác giả thì hợp lý vô cùng, nhưng cũng có một vài ví dụ xét ra hơi vênh một chút nếu nhìn từ lăng kính của một người phương Đông, ít nhất là tớ thấy vậy.
Thêm vào đó, có một số quan điểm của tác giả khiến tớ không được đồng tình cho lắm. Có thể là do cách nhìn nhận vấn đề của tớ còn thiếu sự trải đời, nhưng tớ không hề đánh giá cao cách tác giả (mà theo tớ cảm nhận) đang dạy người đọc phương pháp thao túng suy nghĩ của người khác (mà bằng một cách nào đó, như đã nói ở trên, ông ấy có vẻ cũng đang làm như thế với chính độc giả của quyển sách này). Ông nói nhiều về cách tạo ấn tượng tốt, cách đưa lời khen phù hợp, cách khiến người khác có thiện cảm với mình, cách ứng xử hợp ý người khác, cách để dừng một cuộc cãi vã mà không làm đối phương phật lòng... Ừ thì tớ hiểu đó là những phương thức hay khiến ta được mọi người yêu quý, nhưng liệu ta có còn là chính ta nữa không nếu cứ phải gồng lên để tạo ấn tượng tốt với bất cứ ai? Và nếu những biểu hiện bên ngoài chứ không phải là con người bên trong của ta khiến cho người ta yêu quý, vậy thì có thật là ta đang được yêu quý hay không? Và cuối cùng, ta lấy lòng người khác bằng cách đó thì có phải là vì họ không? Hay chỉ vì lợi ích của chính ta thôi? Không biết vì sao, nhưng tớ nghĩ tớ sẽ không thể nào hợp với những người đã thấm nhuần tư tưởng của quyển sách này đâu. Những người như thế có lẽ sẽ khéo léo hơn mức cần thiết một chút, và sẽ ăn luôn cái đứa ngô nghê là tớ mà chẳng cần nhả xương ra mất.
Tuy nhiên, cuốn sách này vẫn có những điểm tớ thấy thích. Đầu tiên là những câu chuyện rất hay (như đã nói ở trên). Thêm vào đó, cách viết của tác giả vô cuốn hút, đến nỗi mà dù sách viết cách đây đã lâu nhưng đọc không hề thấy chán, quyển sách thậm chí còn hấp dẫn một đứa nhóc tì như tớ hồi đó cơ mà. Mặt khác thì một số luận điểm của tác giả như "hãy đối xử với người khác theo cách mà bạn muốn nhận được" tớ hoàn toàn đồng ý không cãi được câu nào. Thêm vào đó, tớ nghĩ nếu chúng ta thực hành "Đắc nhân tâm" ở một mức độ vừa phải, chúng ta sẽ thu được nhiều điều có ích. Sau cùng thì một người khéo léo và nhạy bén trong ứng xử bao giờ cũng có nhiều lợi thế hơn mà. Tuy nhiên, kể cả thế thì tớ hiện vẫn chẳng thích nổi quyển sách này cho lắm. Có thể sau này, khi đã bị nghiệp đời quật sấp mặt vài năm rồi thì tớ sẽ nghĩ khác đi chăng?
Đính kèm với các cậu anh chàng "Đắc nhân tâm" nhà tớ, tuy già nhưng mà già gân đó nhé! Ảnh chụp lâu rồi nên hơi mờ tẹo. Cuốn sách đó hiện đang ở quê nên tớ cũng không thể chụp full HD không che anh ấy được.
Văn HươngNhắc đến cuốn sách Đắc nhân tâm, đây là cái tên rất quen thuộc đối với nhiều người yêu sách, nội dung của cuốn sách trình bày về nghệ thuật đối nhân xử thế, cách làm người trong xã hội ngày nay. Đây có thể coi là điều quan trọng quyết định sự thành công của bạn trong tương lai. Với mục đích ý nghĩa đó, đã gần 80 năm kể từ khi xuất bản lần đầu tiên, cuốn sách này luôn lọt vào top những quyển sách bán chạy nhất và được đánh giá là một cuốn sách hay về kinh doanh, đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ làm động lực để cố gắng hoàn thiện bản thân và tiến tới sự thành công trong tươngn lai.
T.ATác phẩm chính là tâm huyết của tác giả Dale Carnegie, tập hợp lại những cung cách ứng xử giữa người với người để gặt hái thành công. Qua tác phẩm, chúng ta học thêm được nhiều điều, từ những điều nhỏ nhặt nhất để hoàn thiện khả năng giao tiếp của chính bản thân ta. Cuốn sách dành cho những người cần một khả năng giao tiếp tốt để có thể thăng tiến trong công việc, để có một cuộc sống hạnh phúc hơn và để lấy lòng người khác. Ai mà chẳng muốn mình có tài ăn nói khiến mọi người thích thú nhỉ? Những lời nhắn nhủ của tác giả Dale Carnegie giúp chúng ta hoàn thiện hơn trong cung cách đối nhân xử thế. Đọc quyển sách, bạn không thể chỉ đọc mà phải kết hợp cả hành động, có như thế thì mới nhớ và vận dụng được vào trong cuộc sống hằng ngày. Nhưng, sau tất cả những mẹo mà ta học được, ta phải nhớ một điều mà tác giả Dale Carnegie đã chỉ ra: - Đối nhân xử thế phụ thuộc vào chính trái tim ta
Nguyễn Quỳnh NgaTrong sách nói: “Tại sao phải đánh giá lại 1 tác phẩm mà sự thành công và nổi tiếng của nó đã được minh chứng qua thực tiễn của mọi thời đại?” Vì vậy tôi sẽ không đi đánh giá tác phẩm nữa, mà chỉ nói đến những gì học được sau khi đọc được hơn 1 nửa cuốn. Tôi chỉ muốn nói rằng đây chính là cuốn sách hay và ý nghĩa nhất của mọi thời đại cho đến tận bây giờ. Tôi đã không thể đợi đến khi đọc xong mới viết những cảm xúc này. Tôi đã được nghe đến tác phẩm khá lâu nhưng nay mới có dịp đọc tác phẩm này, tôi thấy mình hơn chậm chân vì đã không đọc sớm hơn thì những vấn đề, những khó khăn trong cuộc sống có lẽ được giải quyết dễ dàng hơn. Đây chính là tác phẩm về cách ứng xử, đối nhân xử thế, xử lý các tình huống trong cuộc sống hàng ngày mà vừa chi tiết, cụ thể và sâu sắc nhất, có thể áp dụng mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh.
Thanh27/08/2020
Quyển sách này theo bản thân mình cảm nhận, thì chúng ta mỗi người nên sở hữu một “em”. Và là một tác phẩm mà những người thích đọc sách không thể bỏ lỡ. Và mình xếp “em” nó vào loại: Một trong những quyển sách không thể thiếu trên kệ sách của mỗi người.
VÌ SAO? TẠI SAO LẠI KHÔNG THỂ THIẾU CHỨ? NỘI DUNG CỦA NÓ LÀ GÌ, MÀ LẠI TỎ VẺ KÌ BÍ, LÀM PHÓNG ĐẠI MỘT QUYỂN SÁCH NHƯ VẬY?
Câu trả lời theo góc nhìn của mình dành cho những câu hỏi ở trên sẽ là:
Một số bạn đã đọc rồi sẽ nói đây là một quyển sách dạy chúng đối nhân xử thế. Theo mình thì nhận định này là không sai. Nhưng mình xin được làm rõ hơn là quyển sách này sẽ giúp chúng ta ứng xử, đối đãi với người đối diện, những người xung quanh của ta một cách công bằng, đôi bên cùng có lợi như đúng những gì mà một cuộc giao tiếp, giao dịch, quan hệ hợp tác... lẽ ra phải có. Vì thường trong giao tiếp, quan hệ làm ăn. c”Chúng ta đôi khi chỉ mãi chú ý đến suy nghĩ của bản thân mình, “tôi muốn gì” và cố gắng trình bày cho đối phương là “tôi đang muốn mọi việc như vậy, và phải thoả mãn ý muốn của tôi”. Nhưng thật tế thì sao? Đối phương (đối tác) của chúng ta cũng có những suy nghĩ như vậy. Họ cũng có những khát khao, mong muốn như chúng ta vậy. Nếu cả 2 chỉ mãi nói lên quan điểm của mình thì mối quan hệ đó sẽ chỉ nghiêng về một phía và nó không công bằng, sẽ dẫn đến mâu thuẫn, bất hoà,...
“Nếu như có một bí quyết nào để thành công, thì nó nằm ở khả năng hiểu và thông cảm với quan điểm người khác và nhìn nhận sự việc theo góc độ của người ấy cũng như theo góc độ của chính mình” - Henry Ford (Nhà sáng lập hãng Oto Ford nổi tiếng). Đây là một chân lý hiển nhiên, đơn giản mà chắc chắn ai cũng biết. Nhưng mà, “90% con người trên trái đất này lại quên dùng nó trong suốt 90% thời gian sống của đời mình”.
Qua đó, khi đọc tác giả sẽ dẫn chứng, chứng mình cho chúng ta thấy cách chúng ta đang ứng xử với người xung quanh như thế nào, và giúp chúng ta định hình, điều chỉnh lại.
Cuộc sống ngày nay, mọi sự việc, mọi mục đích của mỗi người trong chúng ta. Nếu muốn đạt được thì đều không thể nào thực hiện một mình được. Vì chúng ta đang sống trong cộng đồng, ngoài chúng ta ra còn rất nhiều người xung quanh nữa, mọi việc đều phải trải qua giao tiếp, ứng xử với mọi người. Quá trình giao tiếp, ngoại giao ban đầu rất quan trọng, nó ảnh hưởng đến kết quả làm việc về sau này. Vậy khi thất bại ngay từ khâu đầu tiên, thì chúng ta cũng sẽ nhận ra, sau này làm gì cũng khó có thể nào thành công được. Đây là sẽ là một “cẩm nang” để các bạn đang có nhu cầu muốn nhìn nhận lại bản thân mình, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, mình phải làm gì, phải làm sao cho phù hợp,...
Ngoài ra, tác giả luôn đưa ra những nguyên tắc trong ứng xử khi gặp tình huống từ gia đình cho đến xã hội. Và sẽ luôn giải thích, chứng minh bằng những ví dụ, những câu chuyện người thật việc thật. Để cho chúng ta thấy cách giải quyết như thế nào, ứng xử ra sao. Các bạn sẽ dễ dàng nhận ra: “Ồ mình cũng thường hay ứng xử như vậy” để có thể nhận định lại bản thân và thay đổi tích cực hơn.
Quyển sách này còn thú vị ở một đặc điểm đó là sẽ luôn liên tục cập nhật những ví dụ cụ thể, sự thật qua từng thời kì. Xã hội đổi mới, những ví dụ bên trong sẽ được cập nhật bằng những nổ lực của tác giả và gia đình của mình để nội dung bên trong sẽ không bị cũ đi hay trở nên lạc hậu, xa rời thực tế. (Nên vì vậy, khi các bạn tìm đọc, nhớ chọn quyển được tái bản mới nhất nhé!)
Và cuối cùng, đọc xong quyển sách này. Chúng ta sẽ nhận ra thay vì muốn ép buộc mọi người xung quanh làm theo điều chúng ta muốn, một cách ứng xử đầy rủi ro. Thì sau này, chúng ta sẽ có thêm nhiều cách để khiến cho người đối diện cảm thấy có trách nhiệm và muốn thực hiện cho bạn hơn. Nhưng các bạn đừng quên là, sách vở, kiến thức của từng cá nhân có thể phù hợp với hoàn cảnh này, nhưng lại không phù hợp với hoàn cảnh khác. Nên vì vậy, luôn phải tự tạo phong cách giao mang màu sắc cá nhân của bản thân mình và phải luôn áp dụng kiến thức đã có phù hợp với từng hoàn cảnh nhé!
CHÚC CÁC BẠN LUÔN GIỮ ĐƯỢC MỐI QUAN HỆ TỐT ĐẸP VỚI NHỮNG NGƯỜI XUNG QUANH MÌNH!
Dương22/08/2020
#không_phải_review
#Đắc_nhân_tâm
"Đắc nhân tâm" là cuốn self-help đầu đời của tớ, hồi đọc nó chắc tớ đang học cấp hai. Bản "Đắc nhân tâm" tớ đọc khi đó là cái bản photo in ngang giấy vàng khè mỏng tang mà trong đó New York vẫn viết thành Nữu-ước ấy. Chắc là bố hoặc mẹ tớ đã mua nó về, vì bây giờ tớ hỏi lại chẳng ai còn nhớ vì sao "anh ấy" lại chễm chệ trên giá sách cũ của mẹ tớ, cùng hàng tá những quyển sách chẳng lan quyên khác. Hồi ấy tớ đọc quyển đó chỉ là do bần cùng bất đắc dĩ, vì quá đói sách mà nhị vị phụ huynh chưa viện trợ thêm, ấy thế mà cũng đọc được từ đầu đến cuối không bỏ trang nào. Nhưng mà tớ có thích quyển sách này không ấy hả? Hồi ấy chắc có tí chút, còn giờ ngẫm kĩ ra thì tớ sẽ bấm nút "không". Mà nghĩ kĩ hơn thì có khi anh này chính là thủ phạm gây ra sự kì thị self-help trên diện rộng của tớ suốt những tháng năm sau này. Vì rằng thì là mà, lần cuối tớ còn nhớ mình đọc sách self-help, tớ chỉ lục trong tâm trí ra được mỗi cái anh chàng này thôi.
Đối với tớ, quyển sách này giống như một phiên bản cao cấp hơn, hoa mĩ hơn nhưng ít nhân văn hơn của "Súp gà cho tâm hồn" ấy. Cái duy nhất đọng lại trong đầu tớ sau khi gấp sách lại là: " Tác giả kể nhiều chuyện quá!". Tràn ngập trong từng trang sách nhiều tuổi hơn cả tớ là hàng chục câu chuyện, hàng chục trường hợp được tác giả nêu ra để minh họa cho các luận điểm của mình. Chuyện thì bánh cuốn cực kì, nhưng dùng những câu chuyện để chứng minh luận điểm không phải là cách để một quyển sách self-help khiến tớ phải phục lăn lông lốc. Ý tớ là, khi tớ tìm đến một quyển self-help tức là tớ đang cần những điều đáng tin cậy và chính xác, mọi thứ đều phải được chứng minh bằng khoa học, thông qua các số liệu hoặc nghiên cứu chính xác. Khi đặt cạnh những thứ đó thì các câu chuyện của tác giả có lẽ không phải là thứ đáng tin cậy cho lắm (thực ra tác giả có đưa ra một vài số liệu, theo tớ còn nhớ mang máng là thế, nhưng cái đọng lại sau cùng với tớ chỉ có những câu chuyện rất hay mà cuốn sách đã kể thôi). Cá nhân tớ nghĩ con người là một chỉnh thể phức tạp, phức tạp hơn tầm bao quát của các ví dụ rất nhiều. Một cách ứng xử cử có hiệu quả với người này, trong tình huống này đâu nhất thiết sẽ có hiệu quả với người khác, trong tình huống khác? Những ví dụ ở trong này quá cụ thể, thiếu tính phổ quát và đây cũng là điểm tớ không thích nhất ở cuốn sách này, nó gây ra một hệ quả với tớ là truyện thì tớ nhớ nhưng những tư tưởng của tác giả khó mà ngấm vào đầu tớ được (hoặc cái này có thể là do tớ ngu lâu dốt dai khó đào tạo không biết vận dụng). Tớ đọc mà có cảm giác như tác giả đang cố tẩy não tớ trong một mê trận các loại câu chuyện, buộc tớ phải thừa nhận rằng quan điểm của ông ấy là đúng, và rằng tớ nên thực hành theo những điều được dạy trong đó ngay đi thôi. Mặt khác, vì đây là một quyển sách của một tác giả người phương Tây nên các nhân vật trong ví dụ chủ yếu cũng là người phương Tây, mà mọi người cũng biết đấy, nền tảng văn hóa tư tưởng của phương Đông và phương Tây đâu có giống nhau? Có nhiều ví dụ của tác giả thì hợp lý vô cùng, nhưng cũng có một vài ví dụ xét ra hơi vênh một chút nếu nhìn từ lăng kính của một người phương Đông, ít nhất là tớ thấy vậy.
Thêm vào đó, có một số quan điểm của tác giả khiến tớ không được đồng tình cho lắm. Có thể là do cách nhìn nhận vấn đề của tớ còn thiếu sự trải đời, nhưng tớ không hề đánh giá cao cách tác giả (mà theo tớ cảm nhận) đang dạy người đọc phương pháp thao túng suy nghĩ của người khác (mà bằng một cách nào đó, như đã nói ở trên, ông ấy có vẻ cũng đang làm như thế với chính độc giả của quyển sách này). Ông nói nhiều về cách tạo ấn tượng tốt, cách đưa lời khen phù hợp, cách khiến người khác có thiện cảm với mình, cách ứng xử hợp ý người khác, cách để dừng một cuộc cãi vã mà không làm đối phương phật lòng... Ừ thì tớ hiểu đó là những phương thức hay khiến ta được mọi người yêu quý, nhưng liệu ta có còn là chính ta nữa không nếu cứ phải gồng lên để tạo ấn tượng tốt với bất cứ ai? Và nếu những biểu hiện bên ngoài chứ không phải là con người bên trong của ta khiến cho người ta yêu quý, vậy thì có thật là ta đang được yêu quý hay không? Và cuối cùng, ta lấy lòng người khác bằng cách đó thì có phải là vì họ không? Hay chỉ vì lợi ích của chính ta thôi? Không biết vì sao, nhưng tớ nghĩ tớ sẽ không thể nào hợp với những người đã thấm nhuần tư tưởng của quyển sách này đâu. Những người như thế có lẽ sẽ khéo léo hơn mức cần thiết một chút, và sẽ ăn luôn cái đứa ngô nghê là tớ mà chẳng cần nhả xương ra mất.
Tuy nhiên, cuốn sách này vẫn có những điểm tớ thấy thích. Đầu tiên là những câu chuyện rất hay (như đã nói ở trên). Thêm vào đó, cách viết của tác giả vô cuốn hút, đến nỗi mà dù sách viết cách đây đã lâu nhưng đọc không hề thấy chán, quyển sách thậm chí còn hấp dẫn một đứa nhóc tì như tớ hồi đó cơ mà. Mặt khác thì một số luận điểm của tác giả như "hãy đối xử với người khác theo cách mà bạn muốn nhận được" tớ hoàn toàn đồng ý không cãi được câu nào. Thêm vào đó, tớ nghĩ nếu chúng ta thực hành "Đắc nhân tâm" ở một mức độ vừa phải, chúng ta sẽ thu được nhiều điều có ích. Sau cùng thì một người khéo léo và nhạy bén trong ứng xử bao giờ cũng có nhiều lợi thế hơn mà. Tuy nhiên, kể cả thế thì tớ hiện vẫn chẳng thích nổi quyển sách này cho lắm. Có thể sau này, khi đã bị nghiệp đời quật sấp mặt vài năm rồi thì tớ sẽ nghĩ khác đi chăng?
Đính kèm với các cậu anh chàng "Đắc nhân tâm" nhà tớ, tuy già nhưng mà già gân đó nhé! Ảnh chụp lâu rồi nên hơi mờ tẹo. Cuốn sách đó hiện đang ở quê nên tớ cũng không thể chụp full HD không che anh ấy được.