Q.MaiiiGiữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.
nguyễn thị ngaLần đầu mình biết tới tác giả Nguyễn Siêu khi đang lang thang trên kênh 14, một bài viết về việc liệu chúng ta có lỗi không khi người khác đánh mất cơ hội vì không giỏi bằng chúng ta. Một cái tit khá kêu và mình từng nghĩ có thể người trả lời cũng giống những bạn du học sinh khác, tức là có một chút năng lực, một chút kinh nghiệm và nhiều chút tự tin, một kiểu bài viết đôi khi có thể khiến người đọc khó chịu vì cá tính của người viết,.. nhưng cuối cùng mình vẫn quyết định bỏ qua thành kiến và đọc thử, hmm thấy ổn đấy chứ, lập luận sắc sảo, phân tích đúng nhưng không hề chảnh chọe hay lên giọng kiêu căng,.. từ đó thì mình cũng thử tìm hiểu về anh chàng trên FB nhiều hơn, theo dõi và quyết định đặt mua cuốn tản văn của Siêu để thỏa tò mò xem mình sẽ được chia sẻ những gì và toàn bộ tinh hoa của anh chàng này có giúp ích được gì cho kiến thức của mình không. Cùng mình tìm hiểu cuốn sách này nhé.
Bảo BảoCÔ ĐƠN ĐỂ TRƯỞNG THÀNH - Nguyễn Siêu - Giữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho não ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.
VũGiữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.
Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho não ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.
Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.
Tiểu NguyễnCó một vài từ được giới trẻ nhắc đến nhiều trong những năm gần đây là chán nản và cô đơn (cô đơn giữa chốn đông người) . Mình nghĩ rằng nỗi cô đơn này đã xuất hiện từ cách đây chừng năm sáu rồi, khi những cuốn tản văn được xuất bản liên tục và không bao giờ ế. Có bao giờ mọi người nghĩ rằng nỗi cô đơn chính là bản năng của con người không?
Đọc quyển sách này để biết rằng có một số động vật là những loài cô đơn bẩm sinh. Chẳng hạn ong bắp cày có thể sống cả đời mà không có bất cứ mối liên kết xã hội có ý nghĩa nào - ít nhất, không có gì ngoài vài cuộc giao phối ngắn ngủi. Tuy nhiên con người chúng ta coi sự cô lập là trạng thái không tự nhiên về mặt cảm xúc. Sự tách biệt kéo dài khó chịu đến nỗi nó trở thành một hình thức trừng phạt khắc nghiệt.
Nguyễn TiênMình đã học được rất nhiều điều khi đọc cuốn sách này. Sách viết về những kinh nghiệm và cuộc sống của tác giả khi đến Mỹ. Những kiến thức hoàn toàn mới, mới về con người, về văn hóa và cuộc sống ở đó. Tác giả giúp mình hiểu ra đất nước ở Mỹ không hoàn hảo như mình hay tưởng tượng. Thực sự mình rất khâm phục tác giả còn trẻ mà đã có những đức tính tốt mà mình cần phải học hỏi thêm, một mình ở đất nước xa lạ mà được như thế là đã quá giỏi rồi. Nếu các bạn có ý định đi Mỹ thì mọi người nên xác định được mục tiêu ngay từ đầu trước khi đến Mỹ bởi vì nếu bạn không xác định được mục tiêu thì sẽ có cảm giác lạc lõng không muốn ở đó như ban đầu. Quyển sách hay và dành cho các bạn nào có ý định và đang có ý định sang Mỹ. Chúc các bạn may mắn
LinhLối viết giản dị, chân thật của tác giả phác họa bức tranh thật vể cuộc sống của du học sinh Mỹ, khuyến khích quyển này cho các bạn trẻ chuẩn bị sang Mỹ du học. Không chỉ nói về những trải nghiệm của tác giả, mà ở đây còn bày tỏ những quan điểm, kinh nghiệm và những gì tác giả đã học được qua quá trình du học ở Mỹ. Sách viết ổn. Giọng văn hay, không quá giả, quá hoa mỹ hay khô cứng. Nói chung dễ đọc và dễ hiểu. Tất nhiên là vì nội dung sách mang tính chủ quan nên nhiều chi tiết mình có không đồng tình. Nhưng vẫn không thể phủ nhận đây là một cuốn sách rất hay, đọc cảm thấy mở mang tầm óc hẳn! Sách cho ta thấy một cái nhìn tổng quan về cuộc sống xa nhà của du học sinh, phải đối mặt với biết bao thử thách ở nơi đất khách quê người.
Giang- Về hình thức: giấy đẹp, hơi ngả vàng nhưng mịn và bền. Sách khổ nhỏ vừa tay tiện cầm đi các kiểu.
- Về nội dung: Sách viết về trải nghiệm, kinh ngiệm và bày tỏ nhiều và quan điểm của tác giả. Sách viết hay, dễ đọc, dễ hiểu. Câu văn không hoa mỹ sáo rỗng nhưng cũng không khô khan cứng nhắc. Sách phần nhiều mang tính chủ quan nên có vài chi tiết quả thực mình không đồng ý nhưng vẫn không thể phủ nhận cuốn sách rất bổ ích, đọc xong thấy thật "mở mang đầu óc".
Mình có theo dõi Facebook của bạn này, dù thấy bạn viết ổn nhưng phải qua sách này mới hiểu thêm về quan điểm và con người bạn, nhìn bạn bằng một con mắt ngưỡng mộ hơn hẳn!
Q.Maiii07/09/2020
Giữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.
Bảo Bảo14/07/2020
CÔ ĐƠN ĐỂ TRƯỞNG THÀNH - Nguyễn Siêu - Giữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho não ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.
Vũ02/04/2020
Giữa những tháng ngày chông chênh đi tìm hiểu bản thân là ai, rồi đi tìm ngành nghề mà mình muốn theo đuổi, mình chợt nhận ra tâm trí mình đảo lại những trang sách - hay mình nên gọi là những lời tâm tình như có thể tuôn mãi của Siêu - rất nhiều.
Mình biết Siêu qua những bài viết rất mạch lạc và có chủ tâm đào sâu phân tích trên facebook cá nhân của anh. Viết như một cách kết nối với quê hương Việt Nam trong những tháng ngày anh du học nơi đất Mỹ. Viết như một cách gợi mở tư duy về những vấn đề nổi cộm trong xã hội Việt, “tư duy” có logic, có lập luận, có bằng chứng số liệu, chứ không phải là viết như những comment đầy cảm tính mà ta vẫn thấy nhan nhản trên facebook. Và cái hay nữa, đó là những bài viết của anh không nhằm khẳng định tính đúng/sai của bất cứ điều gì, chúng chỉ đơn thuần kích cho não ta phải suy nghĩ thấu đáo hơn qua việc đọc một bài phân tích dài, chứ không phải để não tiếp tục bắt lấy cái suy nghĩ hời hợt, chớp nhoáng, thoáng qua khi lướt một vài dòng nhận xét ngắn.
Và cuối cùng thì, mình rất ngưỡng mộ Siêu vì dùng song song hai thứ tiếng Việt - Anh mà đều nhuần nhuyễn cả hai, đều “thấm” và “cảm” chứ không đơn thuần là tìm đúng từ để truyền tải suy nghĩ, tình cảm của cá nhân nữa.