Nguyễn TruyềnXoay quanh Lục Kình, một giáo viên mĩ thuật đang ngồi tù, được cảnh sát yêu cầu hợp tác phá án để tìm ra một tên giết người hàng loạt – Tội Đồ Số Zách. Tội Đồ đã giết 25 sinh mạng, đồng thời để lại lá thư khiêu khích cho cảnh sát và yêu cầu Lục Kình ra mặt, trả lại thứ hắn muốn. Hai tên sát thủ từng là bạn tâm giao của nhau nhưng chưa bao giờ gặp mặt này tạo nên những cuộc đấu trí, rượt đuổi không ngừng, có khi chi phối được cả cảnh sát. Liệu ai sẽ thắng, Tội Đồ Số Zách hay Mê Cung Nhện?
Điểm đầu tiên mình thích ở “Mê cung nhện” là nó không phải cuộc rượt đuổi giữa cảnh sát và hung thủ đơn thuần mà rõ ràng là cuộc đấu trí, hành động giữa hai nhân vật lão làng trong giới tội phạm. Chính vì thế, nó không chỉ là việc điều tra, tìm bằng chứng buộc tội mà còn có đóng kịch, nói dối, giăng bẫy. Do đó, truyện sẽ gây bất ngờ với các tình tiết tưởng như thế mà không phải như thế.
“Mê cung nhện” có tuyến nhân vật khá nhiều và phức tạp. Bên cạnh đó, mỗi nhân vật lại có rất nhiều thông tin nên mình có bị rối khi nhớ các nhân vật này. Có những lúc, mình phải lật giở lại đoạn trước để xem nhân vật được nhắc tới là ai. Tuy nhiên, bất kì một cái tên nào được nhắc đến đều là một manh mối để tìm ra sự thật nên dù lúc đầu có hoang mang nhưng mình thấy như vậy mới là đủ cho câu chuyện được hợp logic.
Đoạn đầu truyện gợi sự tò mò nhưng cũng dễ oải vì mới bắt đầu đã là một lượng lớn thông tin rời rạc khiến người đọc khó nắm bắt. Nhưng càng về sau mình càng thấy nó hay bởi những mối liên kết bắt đầu được hình thành tạo được sự thích thú, cuốn theo cốt truyện. Đặc biệt, “Mê cung nhện” gây được ấn tượng mạnh cho mình bởi cú plot twist. Một cái kết có thể coi là trọn vẹn rồi. Đủ bất ngờ, đủ làm người ta ngạc nhiên, giải quyết được những vấn đề còn vướng mắc.
“Mê cung nhện” cũng cho thấy được một mặt tối của xã hội. Để đánh giá con người, không chỉ qua vẻ bề ngoài là xong. Mặt tối thì phải chăng ai cũng có nhưng để mặt tối lấn át mới là điều nguy hiểm. Bước vào bóng tối rồi, vẫn có cơ hội để bước ra ánh sáng. Giống như Lục Kình – một sát thủ giết người hàng loạt đã được cảm hóa bởi cô gái rắc rối Khâu Nguyên Nguyên kia.
Boss reviewNhiều cuốn trinh thám Trung có yếu điểm là đầu voi đuôi chuột. Họ đặt ra một đề tài và tình huống thật hoành tráng, để rồi đến lúc cuối lại như kiệt sức, viết cho kịp thời hạn vậy, khiến người đọc khá hụt hẫng. Nhưng ở Mê Cung Nhện, tôi cho rằng, đây là cuốn tiểu thuyết “đầu chuột đuôi voi” thì đúng hơn… Ấy không phải mang nghĩa xấu, mà ngược lại, nó mang lại cho tôi một cảm giác bất ngờ hơn cả mong đợi!
Mê Cung Nhện, cũng chính là biệt danh của Lục Kình, tên sát nhân máu lạnh đang ngồi tù, và cũng là nhân vật chính của chúng ta. Hắn có một người bạn tâm giao qua thư là Tội Đồ Số Zách, cũng là một tên sát nhân máu lạnh đã xuống tay với hai mươi lăm mạng người. Một ngày nọ, tên Tội Đồ để lại phong thư thách thức cảnh sát, và ép buộc Lục Kình ra mặt, hai tập truyện là chuỗi đấu trí, rượt đuổi căng thẳng giữa hai “người bạn tâm giao” đặc biệt này, cùng với sự đồng hành của chiến sĩ cảnh sát Nhạc Trình, cô nàng gai góc, bướng bỉnh, là tình yêu một đời của Lục Kình – Khâu Nguyên Nguyên và anh chàng luật sư thông minh Giản Đông Bình. Rốt cuộc Tội Đồ Số Zách là ai? Lý do gì khiến hắn phải lôi Lục Kình ra khỏi tù cho bằng được? Và tại sao hắn lại giết người?
Một trong những điều khiến tôi yêu thích ở trinh thám Trung là cách đặt đề tài rất hay và độc đáo, ở Mê Cung Nhện, không phải đơn giản là cuộc đối đầu giữa tội phạm và cảnh sát, mà điều đặc biệt ở đây, chính là trò rượt đuổi của hai tên tội phạm sừng sỏ, lão luyện, thâm sâu. Không chỉ là đấu trí, thách thức, mà còn là hành trình bóc tách từng lớp sự thật về thân thế của hai kẻ khiến xã hội ghê tởm, sợ hãi… để đến khi mọi thứ được phơi bày, tôi thật sự ngỡ ngàng! Các tình tiết khá lớp lang, tuyến nhân vật dày, và có sự liên kết chặt chẽ với nhau, giống như trò chơi xếp hình, từng chi tiết được tìm ra và dựng lên đúng vị trí của nó, sẽ là câu trả lời cho hàng loạt những điều phía sau. Ban đầu, tôi khá ngợp với lượng thông tin khổng lồ mà tác giả xây dựng nên, có đôi lúc, sự xuất hiện trở lại của một cái tên khiến tôi phải ngẫm lại khá nhiều, người đó làm nghề gì, bao nhiêu tuổi, thân thế ra sao, và trong quá khứ đã làm những việc gì… tất cả những điều này đều rất quan trọng để có thể tìm ra chân tướng cuối cùng. Và khi chân tướng được phơi bày, mọi mắt xích về đúng vị trí của nó, thì đó là một câu trả lời vô cùng hợp lý, chặt chẽ, tôi khá hài lòng về điều này. Nhưng thật sự, đúng như những mỹ từ ở bìa bốn của sách: “Không đọc đến dòng cuối, không thể đoán kết cục!”. Ẩn sau đáp án đó còn là một sự thật choáng ngợp hơn, tưởng rằng khi đã tìm ra câu trả lời cho điều hằng tìm kiếm, thì mọi thứ đã xong xuôi, nhưng thật sự, đó chỉ là một sự bắt đầu cho điều bất ngờ hơn ở phía sau.
Kết thúc truyện có thể nói là khá tròn vẹn, xử lý tốt những vấn đề đã được đặt ra. Lúc này, tôi đang ngẫm lại từng chi tiết được tác giả đưa ra, và những chi tiết đó, đều đã được xử lý hoàn thiện, hợp lý. Tôi đã hiểu vì sao Quỷ Mã Tinh được độc giả ca ngợi là “tác giả tiểu thuyết trinh thám nhân văn nhất”, con người, nếu vẫn còn tồn tại dù chỉ là một phần nhỏ lương tri, thì luôn xứng đáng có một hy vọng, một lối để có thể quay đầu…
Như đã nói, Mê Cung Nhện có thể được xem là “đầu chuột đuôi voi” (theo nghĩa tích cực). Tầm hai trăm trang đầu tiên thật sự là thử thách với tôi, không phải vì tình tiết, mà chính là ở tuyến nhân vật, một tên tội phạm dường như được nâng cao quá mức, cảnh sát thì vô dụng, lại thêm một cô nàng “ồn ào” với hành trình cút bắt tình yêu. Nhưng kiên nhẫn qua được đoạn đường đó, thì truyện mở ra cho tôi khá nhiều xúc cảm khác, đương nhiên là theo hướng tích cực hơn. Nhân vật cảm tưởng như vô dụng quá đỗi thì ngày càng trở nên sắc sảo hơn, tên tội phạm cũng chỉ là một con người mà thôi, và cô nàng kia cũng không còn quá mức phiền phức. Và xa hơn nữa, là những con người với vẻ ngoài tử tế, đạo mạo, ẩn giấu sâu bên trong là những tâm hồn xấu xí, biến chất, vì mục tiêu của bản thân mà đánh đổi lương tri. Rốt cuộc thì, tội phạm đâu phải chỉ nằm trong tù… Tiền bạc, dục vọng, những ham muốn của bản thân, có thể mạnh đến cỡ nào, có thể khiến những con người ấy lạc lối trượt dài, nhưng vẫn luôn ảo tưởng mình nhân danh những điều cao đẹp?
Tóm lại, Mê Cung Nhện là một bộ tiểu thuyết trinh thám đáng để trải nghiệm thử, tôi mừng là cảm xúc của mình đi lên, chứ không theo hướng đi xuống như khi đọc nhiều tiểu thuyết trinh thám Trung khác. Nếu đủ kiên nhẫn để vượt qua đoạn đầu khá lê thê, mệt nhọc thì điều chờ đợi phía sau thật sự xứng đáng! Tôi rất mong chờ sẽ được trải nghiệm thêm những tác phẩm khác của Quỷ Mã Tinh.
Nguyễn Truyền20/10/2020
Xoay quanh Lục Kình, một giáo viên mĩ thuật đang ngồi tù, được cảnh sát yêu cầu hợp tác phá án để tìm ra một tên giết người hàng loạt – Tội Đồ Số Zách. Tội Đồ đã giết 25 sinh mạng, đồng thời để lại lá thư khiêu khích cho cảnh sát và yêu cầu Lục Kình ra mặt, trả lại thứ hắn muốn. Hai tên sát thủ từng là bạn tâm giao của nhau nhưng chưa bao giờ gặp mặt này tạo nên những cuộc đấu trí, rượt đuổi không ngừng, có khi chi phối được cả cảnh sát. Liệu ai sẽ thắng, Tội Đồ Số Zách hay Mê Cung Nhện?
Điểm đầu tiên mình thích ở “Mê cung nhện” là nó không phải cuộc rượt đuổi giữa cảnh sát và hung thủ đơn thuần mà rõ ràng là cuộc đấu trí, hành động giữa hai nhân vật lão làng trong giới tội phạm. Chính vì thế, nó không chỉ là việc điều tra, tìm bằng chứng buộc tội mà còn có đóng kịch, nói dối, giăng bẫy. Do đó, truyện sẽ gây bất ngờ với các tình tiết tưởng như thế mà không phải như thế.
“Mê cung nhện” có tuyến nhân vật khá nhiều và phức tạp. Bên cạnh đó, mỗi nhân vật lại có rất nhiều thông tin nên mình có bị rối khi nhớ các nhân vật này. Có những lúc, mình phải lật giở lại đoạn trước để xem nhân vật được nhắc tới là ai. Tuy nhiên, bất kì một cái tên nào được nhắc đến đều là một manh mối để tìm ra sự thật nên dù lúc đầu có hoang mang nhưng mình thấy như vậy mới là đủ cho câu chuyện được hợp logic.
Đoạn đầu truyện gợi sự tò mò nhưng cũng dễ oải vì mới bắt đầu đã là một lượng lớn thông tin rời rạc khiến người đọc khó nắm bắt. Nhưng càng về sau mình càng thấy nó hay bởi những mối liên kết bắt đầu được hình thành tạo được sự thích thú, cuốn theo cốt truyện. Đặc biệt, “Mê cung nhện” gây được ấn tượng mạnh cho mình bởi cú plot twist. Một cái kết có thể coi là trọn vẹn rồi. Đủ bất ngờ, đủ làm người ta ngạc nhiên, giải quyết được những vấn đề còn vướng mắc.
“Mê cung nhện” cũng cho thấy được một mặt tối của xã hội. Để đánh giá con người, không chỉ qua vẻ bề ngoài là xong. Mặt tối thì phải chăng ai cũng có nhưng để mặt tối lấn át mới là điều nguy hiểm. Bước vào bóng tối rồi, vẫn có cơ hội để bước ra ánh sáng. Giống như Lục Kình – một sát thủ giết người hàng loạt đã được cảm hóa bởi cô gái rắc rối Khâu Nguyên Nguyên kia.
Boss review10/09/2020
Nhiều cuốn trinh thám Trung có yếu điểm là đầu voi đuôi chuột. Họ đặt ra một đề tài và tình huống thật hoành tráng, để rồi đến lúc cuối lại như kiệt sức, viết cho kịp thời hạn vậy, khiến người đọc khá hụt hẫng. Nhưng ở Mê Cung Nhện, tôi cho rằng, đây là cuốn tiểu thuyết “đầu chuột đuôi voi” thì đúng hơn… Ấy không phải mang nghĩa xấu, mà ngược lại, nó mang lại cho tôi một cảm giác bất ngờ hơn cả mong đợi!
Mê Cung Nhện, cũng chính là biệt danh của Lục Kình, tên sát nhân máu lạnh đang ngồi tù, và cũng là nhân vật chính của chúng ta. Hắn có một người bạn tâm giao qua thư là Tội Đồ Số Zách, cũng là một tên sát nhân máu lạnh đã xuống tay với hai mươi lăm mạng người. Một ngày nọ, tên Tội Đồ để lại phong thư thách thức cảnh sát, và ép buộc Lục Kình ra mặt, hai tập truyện là chuỗi đấu trí, rượt đuổi căng thẳng giữa hai “người bạn tâm giao” đặc biệt này, cùng với sự đồng hành của chiến sĩ cảnh sát Nhạc Trình, cô nàng gai góc, bướng bỉnh, là tình yêu một đời của Lục Kình – Khâu Nguyên Nguyên và anh chàng luật sư thông minh Giản Đông Bình. Rốt cuộc Tội Đồ Số Zách là ai? Lý do gì khiến hắn phải lôi Lục Kình ra khỏi tù cho bằng được? Và tại sao hắn lại giết người?
Một trong những điều khiến tôi yêu thích ở trinh thám Trung là cách đặt đề tài rất hay và độc đáo, ở Mê Cung Nhện, không phải đơn giản là cuộc đối đầu giữa tội phạm và cảnh sát, mà điều đặc biệt ở đây, chính là trò rượt đuổi của hai tên tội phạm sừng sỏ, lão luyện, thâm sâu. Không chỉ là đấu trí, thách thức, mà còn là hành trình bóc tách từng lớp sự thật về thân thế của hai kẻ khiến xã hội ghê tởm, sợ hãi… để đến khi mọi thứ được phơi bày, tôi thật sự ngỡ ngàng! Các tình tiết khá lớp lang, tuyến nhân vật dày, và có sự liên kết chặt chẽ với nhau, giống như trò chơi xếp hình, từng chi tiết được tìm ra và dựng lên đúng vị trí của nó, sẽ là câu trả lời cho hàng loạt những điều phía sau. Ban đầu, tôi khá ngợp với lượng thông tin khổng lồ mà tác giả xây dựng nên, có đôi lúc, sự xuất hiện trở lại của một cái tên khiến tôi phải ngẫm lại khá nhiều, người đó làm nghề gì, bao nhiêu tuổi, thân thế ra sao, và trong quá khứ đã làm những việc gì… tất cả những điều này đều rất quan trọng để có thể tìm ra chân tướng cuối cùng. Và khi chân tướng được phơi bày, mọi mắt xích về đúng vị trí của nó, thì đó là một câu trả lời vô cùng hợp lý, chặt chẽ, tôi khá hài lòng về điều này. Nhưng thật sự, đúng như những mỹ từ ở bìa bốn của sách: “Không đọc đến dòng cuối, không thể đoán kết cục!”. Ẩn sau đáp án đó còn là một sự thật choáng ngợp hơn, tưởng rằng khi đã tìm ra câu trả lời cho điều hằng tìm kiếm, thì mọi thứ đã xong xuôi, nhưng thật sự, đó chỉ là một sự bắt đầu cho điều bất ngờ hơn ở phía sau.
Kết thúc truyện có thể nói là khá tròn vẹn, xử lý tốt những vấn đề đã được đặt ra. Lúc này, tôi đang ngẫm lại từng chi tiết được tác giả đưa ra, và những chi tiết đó, đều đã được xử lý hoàn thiện, hợp lý. Tôi đã hiểu vì sao Quỷ Mã Tinh được độc giả ca ngợi là “tác giả tiểu thuyết trinh thám nhân văn nhất”, con người, nếu vẫn còn tồn tại dù chỉ là một phần nhỏ lương tri, thì luôn xứng đáng có một hy vọng, một lối để có thể quay đầu…
Như đã nói, Mê Cung Nhện có thể được xem là “đầu chuột đuôi voi” (theo nghĩa tích cực). Tầm hai trăm trang đầu tiên thật sự là thử thách với tôi, không phải vì tình tiết, mà chính là ở tuyến nhân vật, một tên tội phạm dường như được nâng cao quá mức, cảnh sát thì vô dụng, lại thêm một cô nàng “ồn ào” với hành trình cút bắt tình yêu. Nhưng kiên nhẫn qua được đoạn đường đó, thì truyện mở ra cho tôi khá nhiều xúc cảm khác, đương nhiên là theo hướng tích cực hơn. Nhân vật cảm tưởng như vô dụng quá đỗi thì ngày càng trở nên sắc sảo hơn, tên tội phạm cũng chỉ là một con người mà thôi, và cô nàng kia cũng không còn quá mức phiền phức. Và xa hơn nữa, là những con người với vẻ ngoài tử tế, đạo mạo, ẩn giấu sâu bên trong là những tâm hồn xấu xí, biến chất, vì mục tiêu của bản thân mà đánh đổi lương tri. Rốt cuộc thì, tội phạm đâu phải chỉ nằm trong tù… Tiền bạc, dục vọng, những ham muốn của bản thân, có thể mạnh đến cỡ nào, có thể khiến những con người ấy lạc lối trượt dài, nhưng vẫn luôn ảo tưởng mình nhân danh những điều cao đẹp?
Tóm lại, Mê Cung Nhện là một bộ tiểu thuyết trinh thám đáng để trải nghiệm thử, tôi mừng là cảm xúc của mình đi lên, chứ không theo hướng đi xuống như khi đọc nhiều tiểu thuyết trinh thám Trung khác. Nếu đủ kiên nhẫn để vượt qua đoạn đầu khá lê thê, mệt nhọc thì điều chờ đợi phía sau thật sự xứng đáng! Tôi rất mong chờ sẽ được trải nghiệm thêm những tác phẩm khác của Quỷ Mã Tinh.