
| Thông Tin Chi Tiết | |
|---|---|
| Tên Nhà Cung Cấp | Thái Hà |
| Tác giả | wataru watari |
| NXB | NXB Hà Nội |
| Năm XB | 2021 |
| Ngôn Ngữ | Tiếng Việt |
| Trọng lượng (gr) | |
| Kích Thước Bao Bì | 19 x 13 cm x 1.9 |
| Số trang | 400 |
Bạn đang đọc Sách bộ chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 12 - tặng kèm bookmark giấy được Tác giả wataru watari sáng tác, và xuất bản vào năm 2021 bởi nhà xuất bản NXB Hà Nội.
Sách bộ chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 12 - tặng kèm bookmark giấy thuộc chủ đề Sách Trong Nước, Văn học, Light Novel, nằm trong chuyên mục Sách Trong Nước tại TuSach.vn.
Bạn có thể mua sách tại Shopee, Lazada, TiKi, Fahasa theo liên kết ở dưới để ủng hộ tác giả bạn nhé.
Ngoài ra bạn có thể Tải sách bộ chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 12 - tặng kèm bookmark giấy PDF tại đây:
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm(tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., thường được gọi tắt là Oregairu) là một trong những series light novel nổi tiếng và được yêu thích nhất trong hai thập kỷ qua. Tác phẩm được chắp bút bởi tác giả trẻ Wataru WATARI, với phần minh họa ấn tượng do họa sĩ Ponkan8 thực hiện, và được xuất bản bởi nhà xuất bản Shogakukan danh tiếng.
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầmđã vinh dự nhận giải thưởng Light Novel hay nhất tại bảng xếp hạng Kono light novel ga sugoi! trong ba năm liên tiếp, từ năm 2014 đến năm 2016. Bên cạnh đó, cặp đôi nhân vật chính Hachiman và Yukino cũng được bình chọn là nam và nữ chính được yêu thích nhất trong các năm đó. Họa sĩ minh họa Ponkan8 cũng nhận được sự công nhận rộng rãi với những bức tranh minh họa đẹp mắt và đầy cảm xúc, và được vinh danh là họa sĩ minh họa được yêu thích nhất năm 2015. Đến nay, series đã hoàn thành với tổng cộng 14 tập, và số lượng sách bán ra đã vượt qua con số 10 triệu bản.
Sau những sự kiện đáng nhớ trong ngày Valentine và chuyến đi thủy cung, nhóm Hachiman đã quyết tâm bước đi trên con đường riêng của mình. Gần một năm đã trôi qua kể từ khi Hachiman lần đầu bước chân vào phòng câu lạc bộ, rồi Yuigahama gia nhập, cùng nhau họ đã trải qua vô vàn kỷ niệm, cả niềm vui lẫn những rắc rối. Qua tất cả, họ đã có thể coi nhau như những người bạn thân thiết, cùng chia sẻ những câu chuyện riêng và lắng nghe những tâm tư của đối phương? Không thể tiếp tục chối bỏ những vấn đề đang tồn tại, Hachiman đã đưa ra quyết định trong ngày tuyết rơi, và lời hứa cũng đã được trao đi.
Một yêu cầu quan trọng đã được gửi đến câu lạc bộ tình nguyện. Trước yêu cầu này, Yukino đã đưa ra câu trả lời đầy quyết tâm… Dù phải đối mặt với những hối tiếc có thể xảy ra… Để trưởng thành, mỗi người đều phải chấp nhận từ bỏ những điều quan trọng. Yukino đã quyết định từ bỏ một phần của bản thân để có thể tiến về phía trước và tự mình xây dựng tương lai. Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, chúng ta chỉ có thể sống trong “hiện tại”. Với những suy nghĩ riêng sâu kín trong lòng, lựa chọn của Hachiman, Yukino và Yui sẽ là gì đây?
Bộ tiểu thuyết về tuổi thanh xuân đầy mới mẻ và sống động này đang dần đi đến những chương cuối cùng.
Mục lục:Sinh năm 1987, nhóm máu A, cung Bảo Bình. Hiện đã 30 tuổi, nhưng ngay cả bữa tối cũng bị công việc làm gián đoạn. Tác giả thường nhận được những lời trách móc kiểu như “Nếu có thời gian ăn thì làm việc đi!”, điều này khiến ông cảm thấy vô cùng khổ sở. Ít nhất thì cũng cần phải được ăn chứ… Với WATARI, việc ăn uống quan trọng hơn tất cả.
Chúc mừng kỷ niệm 10 năm thành lập Gagaga bunko! (05/2007)
Trích đoạn sách:Cả tôi lẫn Yuigahama đều không biết nói gì.
Tôi có nên tìm cơ hội để nói ra điều gì đó thích hợp không nhỉ? Kiểu như cái tên “Hachiman” của tôi còn đơn giản hơn thế nhiều, lúc đặt tên cho Komachi cả bố lẫn mẹ tôi cứ băn khoăn mãi còn đặt tên cho tôi thì một phát ăn ngay chẳng hạn.
Hoặc cứ để Yuigahama lo, tôi chỉ cần đỡ lời cho cậu ta là được.
Tuy nhiên, cả tôi lẫn Yuigahama đều chọn im lặng.
Chúng tôi chỉ tỏ ra rằng mình có nghe bằng hơi thở, chẳng nói một lời nào.
Yukinoshita và mẹ cậu ta, tiếp đến là chị Haruno.
Chúng tôi không biết nhiều về mối quan hệ giữa những người này. À không, tôi và Yukinoshita cũng hoàn toàn chẳng biết gì về những mối quan hệ trong gia đình của Yuigahama, mà hai người kia cũng chẳng biết rõ về nhà tôi cho lắm.
Chính vì vậy, điều tôi không biết còn cơ bản hơn thế nhiều.
Tôi không biết gì về hai người kia. Vì không biết gì nên tôi cũng không tìm được cách trả lời chính xác.
Hồi hoàn toàn chưa biết gì, tôi còn có được một vài tấm kim bài miễn tử.
Nếu không biết gì về người kia thì có nói một vài điều kỳ quặc cũng chẳng sao. Nếu không biết gì về người kia thì có hiểu lầm một hai điều cũng là chuyện thường tình. Nếu không biết về người kia thì không can dự tới nhau cũng là lẽ đương nhiên. Nếu dính đến chuyện phiền phức chỉ cần giả bộ không biết gì là được, vì thực sự mình cũng chẳng biết gì mà.
Có điều, chúng tôi lại biết nhau ở mức độ không thể phớt lờ, không thể giả vờ rằng mình không biết gì được. Tầm này mà vẫn giả vờ như vậy thì chẳng còn là liêm sỉ nữa.
Rốt cuộc tôi vẫn chưa biết được cách ứng xử hợp lý nhất cho mối quan hệ hiện tại. Ngoài mặt, tôi nghĩ rằng mình có thể cùng nói chuyện, bày tỏ sự đồng cảm ở mức tương đối, kể ra những câu chuyện ở cùng mức độ với mình, đưa ra những lời khuyên không quá gượng ép. Có lẽ đây chính là câu trả lời mẫu. Chắc ai cũng có thể nói ra những lời này một cách vô cùng tự nhiên.
Tuy nhiên, vì muốn loại bỏ những thứ giả dối ấy nên chúng tôi mới như này.
Trong vô thức, tôi nắm chặt lấy lon cà phê. Lon cà phê làm bằng thép nên không bị móp. Thay vào đó, ngón tay tôi run run và tiếng cà phê trong lon nhẹ nhàng vang lên.
Chúng tôi im lặng đến mức có thể nghe được những âm thanh nhỏ nhắn đến vậy đấy.
Tôi chậm rãi đưa lon cà phê lên miệng, sau đó lắc nhẹ một cái để kiểm tra lượng cà phê còn lại. Tôi quyết định sau khi uống xong sẽ tiếp tục nói chuyện.
Một khi đã ra quyết định thì tôi sẽ làm. Trước giờ vẫn vậy. Dù có bị cuốn vào điều gì, vướng vào chuyện gì, mắc vào việc thì rốt cuộc, đến cuối cùng tôi vẫn phải tự ra quyết định.
Đây chính là bản tính của tôi. Khả năng quyết đoán này chẳng đáng khen ngợi đâu, mà tôi cũng chẳng thấy tự hào, đấy chỉ là thói quen tôi tập được thôi. Kẻ cô đơn thường chỉ có một mình, thế nên tôi đều làm mọi thứ một mình. Cũng giống kiểu một cầu thủ chơi được nhiều vị trí thôi, cơ mà tôi cũng không phải là người vạn năng nên cái gì tôi cũng kém hết. Có chăng tôi chỉ giỏi mỗi việc huyễn hoặc bản thân để tự thuyết phục mình từ bỏ.
Có điều, giờ đây tôi dường như không thể tự lừa dối bản thân mình bằng những lời ngớ ngẩn ấy nữa.
Để tôi nói thẳng.
Trên thực tế, tôi cho rằng mình đã luôn né tránh, không suy nghĩ gì đến những chuyện sau này.
Tôi có cảm giác rằng “chạy trốn” nghe không được chính xác cho lắm. “Né tránh” ắt là sát nghĩa nhất rồi.
Có thể nói rằng tôi đang thoái thác cũng được.
Chứ nhất định không phải là chạy trốn.
Hiện giờ, tôi đang cảm thấy rất khó chịu.
Rốt cuộc, thứ tôi cần chẳng phải là câu trả lời, cách giải quyết hay kết luận gì hết. Điều tôi mong muốn là mọi chuyện sẽ biến mất. Tôi chỉ trông chờ vào một kết thúc mập mờ, rằng những vấn đề nan giải trước mặt mình sẽ tan thành mây khói trong mơ hồ.
Tôi nghĩ có lẽ tất cả chúng tôi đều vô thức mong muốn rằng mãi mãi sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra giống như bây giờ. Có lẽ tôi hơi tự phụ khi cho rằng mình có thể đoán được tâm tư của hai người kia, nhưng chắc tôi cũng không sai nhiều cho lắm đâu.
Lý do là vì chúng tôi đã cùng sinh hoạt với nhau trong một khoảng thời gian đan xen giữa hạnh phúc và bất hạnh, giống như một giấc chiêm bao, giống như cái người ta gọi là “mưa dầm thấm lâu”.
Tuy nhiên, tôi biết rằng điều đó sẽ không thành hiện thực.
Yuigahama Yui đã đưa ra câu hỏi.
Yukinoshita Yukino cũng đã tỏ ý muốn trả lời.
Vậy còn Hikigaya Hachiman thì sao đây.
Chắc tôi trong quá khứ sẽ cười khẩy vào tình cảnh ấm cúng này. Chắc tôi trong tương lai sẽ không chấp nhận thứ kết luận chẳng thể gọi là câu trả lời ấy. Tôi ở hiện tại vẫn chưa biết thế nào mới là chính xác, thế nhưng lại luôn mang trong lòng cảm giác rằng bản thân mình đang sai lầm.
Vậy thì, có lẽ việc tôi nên làm lúc này là nỗ lực sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cần bắt chuyện.
Sau khi uống cạn lon cà phê đã nguội ngắt, tôi mở miệng.
Lúc đầu chỉ có tiếng thở dài thoát ra khỏi miệng tôi. Tiếp đến là những tiếng ậm ừ khi đang lựa chọn từ ngữ. Cuối cùng, tôi mới nói thành lời.
“Yukinoshita. Tôi có thể hỏi về chuyện của cậu không?”
….(Còn nữa)
```Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm(tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., thường được gọi tắt là Oregairu) là một series light novel đã tạo nên cơn sốt trong cộng đồng độc giả trong suốt 20 năm qua. Được chắp bút bởi tác giả trẻ Wataru WATARI và minh họa bởi Ponkan8, bộ truyện này đã chinh phục trái tim người đọc bằng những câu chuyện chân thực, hài hước và đầy cảm xúc về tuổi thanh xuân.
Sự thành công củaOregairuđược chứng minh qua hàng loạt giải thưởng danh giá. Bộ truyện đã liên tiếp giành giải light novel hay nhất của bảng xếp hạng Kono light novel ga sugoi! trong ba năm liền (2014, 2015 và 2016). Không chỉ vậy, các nhân vật chính Hachiman và Yukino cũng được vinh danh là nam nữ chính được yêu thích nhất trong những năm đó. Đến nay, với 14 tập đã hoàn thành,Oregairuđã bán ra hơn 10 triệu bản, khẳng định vị thế của mình trong làng văn học Nhật Bản.
Tập 12 của series tiếp nối câu chuyện sau những sự kiện đáng nhớ ở ngày Valentine và thủy cung. Nhóm Hachiman đã quyết tâm đi tiếp trên con đường riêng của mình. Gần một năm trôi qua kể từ khi Hachiman bước chân vào câu lạc bộ, những mối quan hệ giữa các nhân vật đã dần trở nên sâu sắc và gắn bó hơn. Họ đã học cách chia sẻ, thấu hiểu và đối diện với những vấn đề cá nhân của nhau.
Tuy nhiên, cuộc sống luôn đặt ra những thử thách mới. Một yêu cầu lớn được gửi đến câu lạc bộ tình nguyện, và Yukino đã đưa ra một quyết định táo bạo, dù biết rằng nó có thể mang đến những hối tiếc. Quyết định này thể hiện sự trưởng thành của Yukino, khi cô sẵn sàng từ bỏ những điều quen thuộc để hướng tới tương lai. Nhưng giữa những suy nghĩ và lựa chọn, điều quan trọng nhất vẫn là "hiện tại".
Wataru WATARI đã xây dựng một thế giới thanh xuân sống động và chân thực, với những nhân vật có chiều sâu và những tình huống hài hước, cảm động. Cách tác giả miêu tả nội tâm nhân vật, đặc biệt là những suy nghĩ phức tạp của Hachiman, rất tinh tế và lôi cuốn. Tập 12 tiếp tục duy trì phong cách này, mang đến cho người đọc những giây phút suy ngẫm về cuộc sống, tình yêu và sự trưởng thành.
Những đoạn trích trong sách cho thấy sự giằng xé nội tâm của Hachiman, sự khó khăn trong việc giao tiếp và thể hiện cảm xúc. Cách nhân vật tự phân tích bản thân, nhìn nhận những sai lầm và cố gắng sửa chữa chúng khiến người đọc đồng cảm và thấu hiểu.
Tập 12 được chia thành các chương với những tiêu đề gợi mở:
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - Tập 12là một chương mới đầy hứa hẹn trong hành trình khám phá tuổi thanh xuân của Hachiman và những người xung quanh. Với những tình tiết hấp dẫn, những nhân vật được xây dựng kỹ lưỡng và một phong cách viết độc đáo, bộ tiểu thuyết này chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng.
Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi, tài liệu học tập